Thiên Hồng Ma Đạo

Chương 10


“Kết thúc rồi sao ?”
Trong hư không, Lâm Phong cũng mờ mịt nhìn phật tượng, cảm nhận sự ấm áp của thiết côn lần nữa truyền cho hắn. Lâm Phong biết, lần này có thể trải qua thử nghiệm này là cũng dựa vào thiết côn đến tên cũng không có này, đặc biệt là giấc mơ y như thật vào lúc cuối, nếu như không có sự tồn tại của thiết côn, khẳng định lâm phong sẽ bị lạc ở nơi đây.
“Được rồi tiểu tử, đừng sững sờ nữa mau chuẩn bị đi, ta phải đưa ngươi đến đại lục Bắc Cực, đợi lần sau chúng ta gặp mặt nhau, ngươi đã là một người tu chân rất ưu tú rồi đấy !”
“Người tu chân ?”
Lâm Phong càng mơ hồ, Lâm Phong chỉ mới mười tuổi, đây là lần đầu nghe đến danh từ người tu chân này.
“A, ta quên mất, các ngươi gọi người tu chân là thượng tiên. Đúng, chính là thượng tiên, rất nhanh ngươi cũng sẽ trở thành một vị thượng tiên !”
Thạch thủ của phật tượng màu vàng vỗ vỗ đại não kia, tiếng thanh điếc tai đó khiến Lâm Phong không khỏi nhíu mày.
“Ta có thể đi gặp phụ thân ta không ?”
Đối với phụ thân, trong lòng Lâm Phong đã tha thứ rất nhiều. Lần này nếu như không có sự huấn luyện tàn khốc của cha, hắn cũng không có thể có được cộng sự thiết côn này, càng không thể vượt qua được sự thử nghiệm khó khăn thế.
“Cái này tuyệt đối không được, người vượt qua thử nghiệm yêu cầu phải lập tức hướng đến đại lục Bắc Cực. Nhưng ngươi yên tâm, ta sẽ thông báo cho phụ thân ngươi là ngươi đã vượt qua thử nghiệm, trở thành niềm kiêu hãnh của gia tộc !”
Phật tượng lắc lắc đầu, thấy nét mặt thất vọng của Lâm Phong, lại nói tiếp:
“Quy định xưa nay của Lâm gia các ngươi, cũng là người mà thành công vượt qua thử nghiệm lập tức sẽ rời khỏi nơi này hướng đến đại lục Bắc Cực, điểm này ta không có cách rồi. Nếu như ngươi muốn nói gì với cha ngươi, ta có thể truyền đạt giúp ngươi !”
“Đa tạ phật tượng thúc thúc !”

Nét mặt của Lâm Phong cuối cùng cũng tốt được một chút, hắn có rất nhiều chuyện muốn nói với phụ thân, nhưng khi đến bên miệng lại không biết nên nói cái gì trước.
“Phật tượng thúc thúc !”
Trong lòng phật tượng nói thầm một chút, tuổi của hắn, đủ để làm ông nội của ông nội của Lâm Phong, nhưng nhìn vẻ mặt của hắn, cũng không lưu tâm đến cách xưng hô đối với phật tượng thúc thúc.
“Phật tượng thúc thúc, ngươi hãy nói với phụ thân ta, ta hiểu tâm ý của hắn rồi !”
Suy nghĩ thật lâu, Lâm Phong cũng không biết nói cái gì, cuối cùng chỉ để lại một câu nói.
“Cũng được, ta nhất định sẽ truyền đạt. Bây giờ ngươi phải chuẩn bị, ta phải mở Truyền Tống Trận, đưa ngươi đến đại lục Bắc Cực !”
Phật tượng gật gật đầu, chậm rãi đi tới trước người Lâm Phong, tay phật thô to liền đem Lâm Phong ôm vào lòng.
“Phật tượng thúc thúc, cái gì là truyền tống trận ?”
Sau khi đem tâm sự dứt bỏ ra, dần dần Lâm Phong bắt đầu có một tia phương hướng với cuộc sống mới, cho dù hắn chỉ có mười tuổi, có cơ hội trở thành thượng tiên trong truyền thuyết nếu không kích động thì đó là giả đấy.
“Truyền tống trận là công cụ người tu chân chế tạo ra để truyền tống với cự li xa, truyền tống trận này là thuộc về Lâm gia các ngươi đấy, đại lục Thiên Hồng có bốn truyền tống trận, cũng là tứ đại thế gia các ngươi nắm giữ trong tay !”
“Phật tượng thúc thúc, ngài không phải là người của Lâm gia chúng ta hả ?”
Lâm Phong chớp chớp mắt, nhẹ tiếng mà hỏi.
“Ta, đương nhiên không phải !”
Phật tượng hơi sững sờ, tức thời khổ cười nói:

“Ta chỉ là một quái tinh, một tinh quái phục vụ cho Lâm gia các ngươi, người của Lâm gia các ngươi thì sẽ không trông coi cái truyền tống trận nhàm chán này !”
Tinh quái, lại lần nữa Lâm Phong nghe đến cái tên kỳ quái này, nhưng lần này Lâm Phong không có hỏi, hắn có thể nhìn ra được phật tượng cũng không thích thú gì khi cho bản thân là tinh quái.
“Được rồi, đừng nói nữa, bên kia đã biết có người vượt qua thử nghiệm. Lại đây, ta đưa ngươi qua bên đó!”
Tiếng của phật tượng hơi có chút giảm sút, đem theo Lâm Phong nhanh bước chạy đi trong hư không, đứng lên, một tiếng sau hai người đến phía trước một cái bãi đá.
Cái bãi đá này không lớn, trên đó chỉ có thể đứng nhiều nhất năm mươi người, trung tâm của bãi đá, là một điêu khắc tám gốc, bốn phía còn có bốn hòn đá nhỏ, trong hòn đá lấp lánh màu xanh thẫm quỷ dị.
“Tiểu tử kia, đứng lên trên đi !”
Phật tượng đem Lâm Phong đặt trên bãi đá, ra hiệu Lâm Phong đứng ngay giữa của điêu khắc.
“Nhắm mắt lại, đợi lúc mở ra thì ngươi sẽ đến đại lục Bắc Cực rồi !”
Phật tượng khoác khoác tay Lâm Phong, sau khi Lâm Phong nhắm mắt lại, bốn viên tinh thạch bay ra từ tay phật tượng, lọt xuống trong cái thạch khổng kia.
Sau khi tinh thạch tiến vào, điêu khắc bỗng nhiên hiện lên một lục quang, sau khi lục quang hiện lên Lâm Phong đã hoàn toàn biến mất.
Bên ngoài sơn miếu, Lâm Chính Vân không ngừng di chuyển qua lại, trên mặt của Lâm Thành cũng là một bộ dáng lo lắng. Đột nhiên, cửa của sơn miếu tự động mở ra, một tấm cảm quyên chậm rãi bay ra từ bên trong, trên đó ghi kết quả thử nghiệm lần này do phật tượng ghi, chỉ là trong mắt Lâm Chính Vân, đó biến thành đơn thông báo kết quả thử nghiệm của tiền bối gia tộc.
Bao năm nay, chỉ có người tham gia thử nghiệm mới được gặp phật tượng. Đối với người ngoài thì phật tượng sẽ không hiện thân gặp mặt, cho dù đó là người của Lâm gia cũng không được, trong lòng của phật tượng, đó đều là phàm nhân, cũng không giống như người tu chân bên đại lục Bắc Cực.
“Ha Ha, Phong nhi hắn đã thành công rồi, Phong nhi hắn đã thành công rồi !”

Lâm Chính Vân nhìn thoáng qua cẩm quyên, sửng sờ một hồi mới lên tiếng cười lớn. Lâm Thành vẫn luôn hồi hợp khi nghe được tin tức này, vẻ mặt u sầu cũng lập tức biến mất, một nụ cười nông hậu lập tức xuất hiện trên mặt hắn.
“Gia chủ, tiểu Phong không có phụ lòng kỳ vọng của ngài, liên tục qua 10 đời, cuối cùng Lâm gia chúng ta cũng có người thông qua thử nghiệm !”
“A Thành, ngươi nhìn nơi này, Phong nhi hắn đã hiểu ta, ha ha, cuối cùng Phong nhi hắn đã hiểu ta rồ i!”
Khiến Lâm Chính Vân vui mừng nhất là lời nói cuối cùng mà Lâm Phong để lại, thật ra bây giờ Lâm Phong cũng không biết, loại huấn luyện này, là qui định mạnh mẽ trong gia quy của Lâm gia, với lại cũng không được nói rõ tình trạng cho người chấp nhận thử nghiệm.
Đại lục Bắc Cực, nơi địa phương xa xôi này sinh sống một đám tu chân giả, ở đại lục Thiên Hồng thì trong mắt phàm nhân, những người tu chân này là thượng tiên.
Lâm Thành,đại lục Bắc Cực là đại bản doanh của Lâm Thị gia tộc, hơn tám phần đệ tử của Lâm Thị đều sinh sống tại nơi này, Lâm Phong cũng là thông qua truyền tống trận đến nơi này.
Quá trình truyền tống rất nhanh như lời nói của phật tượng vậy, Lâm Phong nhắm mắt lại, đột nhiên cảm giác có một lực hút khổng lồ dâng lên trên người, đợi khi hắn mở mắt ra thì đã đến bên kia đại lục Bắc Cực.
“Hoanh nghênh ngươi, thành viên mới của gia tộc. Ta là Lâm Nguyên, là người đến tiếp đãi ngươi !”
Đồng dạng cái bãi đá, đồng dạng cái điêu khắc, nhưng nơi này không phải thứ hư không của động trống rỗng, mà là bên trong một cái sân vườn, trước mật Lâm Phong đã không còn là một pho phật tượng biết chuyển động nữa, đứng trước mặt hắn nói chuyện với hắn, là một thanh niên hơn hai mươi tuổi.
“Đa tạ, nơi này có phải là nơi lão tổ tông chúng ta sinh sống không ? Ngươi cũng là thượng tiên sao ?”
Lâm Phong chạy ra khỏi điêu khắc nổi, người thanh niên tự xưng là Lâm Nguyên lập tức đi tới nắm lấy bàn tay nhỏ của hắn, cảm nhận được sự nhiệt tình của Lâm Nguyên đối với hắn, Lâm Phong không khỏi mở miệng hỏi.
“Có thể nói như thế, theo lý giải ở bên kia, ta chính là thượng tiên !”
Lâm Nguyên cười cười, đối với người tiếp đãi lần này, Lâm Nguyên rất vừa lòng, Lâm Phong chỉ mười tuổi, thoạt nhìn cũng vẫn là một đứa trẻ dễ thương, đứa trẻ như thế thì mọi người ai cũng thích.
“ Vậy ngươi nhất định lợi hại lắm rồi !”
Mắt của Lâm P hong sáng ngời lên, từ khi biết được có sự tồn tại của thượng tiên, đặc biệt là sau khi phụ thân hắn luôn tôn sùng thượng tiên trước mặt hắn, thì Lâm Phong vẫn luôn đặc biệt hướng tới thượng tiên, trước mắt đúng là xuất hiện một thượng tiên, Lâm Phong lập tức kích động lên.
“Ha ha, sau này ngươi có thể còn lơi hại hơn ta, thử nghiệm của gia tộc chúng ta rất khó qua đấy, có phải sau mười tuổi ngươi mới đi tiếp nhận thử nghiệm ? Đúng rồi, ngươi tên là gì ?”

Lâm Nguyên ha ha cười một tiếng, vỗ vỗ đầu của Lâm Phong cười mà nói với hắn.
“Ta là Lâm Phong, ngươi có thể gọi ta là tiểu Phong, ngày tiếp nhận thử nghiệm cũng chính là sinh nhật mười tuổi của ta !”
Lâm Phong gật gật đầu, sinh nhật này đúng là ngày sinh sinh khó quên nhất của hắn.
“Công pháp chúng ta tu luyện, tu luyện càng sớm càng tốt nhưng không được sớm hơn mười tuổi. Cho nên, mười tuổi là giai đoạn Trúc Cơ tốt nhất, bây giờ ngươi chỉ có mười tuổi, điều kiện khởi bước tốt hơn ta nhiều, sau này rất tự nhiên ngươi sẽ lợi hại hơn ta nhiều !”
Lâm nguyên vừa nói chuyện, dẫn Lâm Phong đi đến phía trước một tòa đại sảnh, dừng bước tại nơi này.
“Tiểu phong, ở nơi này, gia tộc chúng ta không có sự phân biệt vãn bối gì, chỉ là các phân biệt khác nhau, sau này ta sẽ là sư huynh của ngươi. Lại đây, theo sư huynh cùng nhau gặp sư phó !”
Ở trung ương của đại sảnh, có một trung niên hơn ba mươi tuổi đang ngồi đó, sau khi người trung niên đó thấy hai người vào liền mỉm cười gật gật đầu.
“Đồ nhi Lâm Nguyên, đã đem tiểu sư đệ dẫn đến đây, vừa rồi đồ nhi đã hỏi qua, tên của tiểu sư đệ là Lâm Phong, năm nay chỉ có mười tuổi !”
Lâm Nguyên dẫn theo Lâm Phong cùng nhau quỳ xuống.
“Ha ha, tốt, rất tốt, Lâm Nguyên ngươi vẫn là phúc tinh, thoáng cái ngươi đã dẫn đến một sư đệ nhỏ như thế, sư phó sẽ ghi công cho ngươi !”
Người trung niên ngồi đó hiện ra vẻ vui mừng, chỉ có một mình Lâm Phong vẫn còn mơ hồ trong đó rõ ràng nơi này là nơi sinh sống của lão tổ tông, tại sao sau khi đến đây lại biến thành sư phó và sư huynh.
“Tiểu phong, có điều ngươi không biết, tuổi thọ của người tu chân rất dài dù mấy ngàn mấy vạn năm chẳng là gì hết, nhưng mấy người phàm nhân thì có khác, bối phận đệ tử của Lâm gia chúng ta kém nhau rất lớn, vì tránh phiền toái chỉ cần người đã đến nơi này, chúng ta chỉ có theo phân chi mà phân chia, Lâm gia chúng ta, tổng cộng có bảy vị trưởng lão, cũng có bảy chi nhánh, sư phó chúng ta là đại đệ tử của tam trưởng lão, chúng ta cũng là chi nhánh một mạch của tam trưởng lão.
Lâm Nguyên nhìn ra được nghi hoặc của Lâm Phong, chậm rãi mà giải thích cho hắn, thật ra mỗi đệ tử Lâm gia từ đại lục Thiên Hồng đến nơi này, cũng có nghi hoặc vừa rồi, nhưng cùng nhau sinh sống lâu rồi bọn họ cũng tập quen phương thức quản lý của thứ gia tộc này.
“Được rồi, Lâm Nguyên ngươi đi xuống trước, để ta giải thích cho đệ tử nhỏ của ngươi !”
Người trung nhiên ở ngay trung ương mỉm cười gật gật đầu, khi Lâm Nguyên đi ra khỏi, đại sảnh chỉ còn lại người trung niên ngồi trên đài và Lâm Phong đang quỳ trên mặt đất.

Bình Luận (0)
Comment