Bên trong làng đại học.
Một cô gái xinh đẹp đang đi ở phía trước, đằng sau có mấy cô gái đang bàn tán hăng say.
"Người đã đẹp lại còn dịu dàng."
"Là đàn em đó."
"Đi, chúng ta đến gần chút!"
Mấy nữ sinh làm động tác xắn tay áo, lấy hết can đảm đi lên hỏi thông tin liên lạc của người đẹp: "Chào em, tụi chị đến từ câu lạc bộ Mỹ thuật và đang cần vài người mẫu. Xin hỏi em...có thời gian không? "
Cô gái xông ra đầu tiên lên tiếng trước, vừa nói vừa nuốt khan.
Nữ sinh trước mắt này dường như không có lỗ chân lông, da dẻ mịn màng, lông mi dài cong vút, trông hệt như búp bê.
Này không phải là đàn em, là tâm can bảo bối của bọn họ mới đúng.
Trong làng đại học chính là như vậy, con gái cũng thích ngắm gái đẹp. Nếu nhìn thấy hợp ý sẽ tiến tới làm quen, nếu được thì trở thành bạn thân, thậm chí có thể là...khụ khụ, nhắc đến đây mấy cô gái này liền đỏ bừng mặt, có hơi ngượng ngùng.
Bọn họ đặt tay lên ống quần xoa xoa, cố hết sức để chứng minh.
"Tụi chị không phải người xấu."
"Thật đó!"
"Tụi chị chỉ là thiếu người mẫu thôi!"
"Thật 100% luôn!"
Đàn em xinh đẹp này chớp mắt, sau đó lộ ra một nụ cười, chưa kịp nói chuyện thì đã có một nam sinh đi tới.
Nam sinh bắt đầu trò chuyện với cô bé đàn em này.
Mấy đàn chị tỏ ra không vui khi thấy khung cảnh hoa lài cắm bãi phân trâu kia.
Không lâu sau, họ phát hiện nam sinh này hình như là Thẩm Cẩn Vu đang nổi tiếng trên diễn đàn, vừa từ nước ngoài trở về, hơn nữa gia thế rất hiển hách. Họ ôm nhau khóc lóc thảm thiết, phen này đúng là tranh không lại mà!
Không biết hai người có quan hệ gì nữa.
Chỉ thấy đàn em lấy chìa khóa từ trong túi ra, lắc lắc: "Không cần, mình có xe rồi."
Thẩm Cẩn Vu: "Mình đưa cậu về tiện hơn."
Tần Miên Miên: "Không cần."
Thẩm Cẩn Vu: "..."
Tần Miên Miên: "Tự mình lái xe về càng tiện hơn ấy."
Bọn họ nói qua nói lại vài câu, vẻ mặt Thẩm Cẩn Vu trở nên phức tạp, cuối cùng chỉ có thể thỏa hiệp.
Tần Miên Miên đi đến trước mặt mấy đàn chị, thân thiện đưa tay ra, cười ngọt ngào: "Em chào đàn chị ạ, bây giờ em đang rảnh, có thể cho em đến tham quan câu lạc bộ Mỹ thuật được không?"
Mấy cô gái gật đầu liên tục: "Được! Tất nhiên là được!"
Họ vừa đi trước dẫn đường vừa thảo luận.
"Mấy cậu có thấy chìa khóa xe kia không?"
"Hình như là...Maserati á..."
"Uầy, đỉnh của chóp luôn!"
"Quả nhiên là bạch phú mỹ mà!"
Thảo nào không cần phải cho Thẩm Cẩn Vu sắc mặt tốt, bản thân đàn em này cũng là người có tiền! Mấy đàn chị càng nhiệt tình hơn, sợ rằng chính mình tiếp đãi không chu toàn.
Câu lạc bộ Mỹ thuật rất sôi nổi và náo nhiệt.
Bên trong phần lớn đều là sinh viên nghệ thuật, Tần Miên Miên đi vòng quanh ngắm các bức tượng thạch cao, trong lúc đó có một nữ sinh mang một ly đá chanh đến cho nàng, nàng nói một tiếng cảm ơn sau đó nhấp một ngụm.
Sau đó nàng phối hợp theo yêu cầu ngồi xuống và làm mẫu, rất dễ nói chuyện.
Các đàn chị mời Tần Miên Miên đến vẽ tranh rất nghiêm túc, vẽ một hồi mới bắt đầu cảm thán: "Đẹp quá trời quá đất luôn á."
Câu lạc bộ Mỹ thuật toàn là một đám đam mê sắc đẹp.
Bên cạnh là câu lạc bộ Báo chí.
Câu lạc bộ Mỹ thuật và câu lạc bộ Báo chí có hợp tác với nhau, quan hệ giữa hai bên không phải chỉ đơn giản trao đổi mấy bức tranh là xong nên rất thân thiết.
Một nữ sinh bên câu lạc bộ Báo chí đi tới nói: "Nghe nói Giản Ánh An nhập học rồi đó!"
Tần Miên Miên chớp mắt, nàng muốn ngẩng đầu nhưng lại lo là sẽ ảnh hưởng đàn chị vẽ tranh nên chỉ có thể giữ nguyên động tác, không dám nhúc nhích qua lại.
Trong lòng thì ngọt như ăn mật.
Giản Ánh An tiến vào giới giải trí, dưới sự giới thiệu của Giang An Ngôn và nhờ có Diệp Chu nâng đỡ nên cô đã được diễn ở một số bộ phim truyền hình. Giản Ánh An có ngoại hình bắt mắt, kỹ thuật diễn lại tốt nên nổi lên là chuyện đương nhiên.
Chị thật là nổi tiếng nha, Tần Miên Miên cười càng thêm ngọt ngào.
Nàng cũng không tham gia vào cuộc trò chuyện, chỉ ngồi ở bên cạnh nhìn mọi người tiếp tục chủ đề.
"Từ lúc khai giảng tới giờ cũng lâu rồi mà nhỉ."
"Giời, chẳng phải do người ta bận sao, nghe nói thành tích học tập của người ta tốt cho nên nhà trường cũng không nói gì."
"Vậy là trường chúng ta cũng có người nổi tiếng rồi!"
"Đúng vậy, mình còn dự định mời Giản Ánh An làm chủ đề của buổi phỏng vấn tiếp theo đó."
"Thế thì đừng nghĩ nữa, muốn mời không dễ vậy đâu."
"...Cũng đúng, vậy nên mình đã mời Thẩm Cẩn Vu rồi."
"Thẩm Cẩn Vu cũng không tệ."
Tần Miên Miên nghe bọn họ nói đến đây không khỏi ngắt lời: "Nếu như các chị muốn mời Giản Ánh An."
Nàng chậm rãi cười.