Thiên Kim Thật Giả Gây Sốt Giới Giải Trí

Chương 136

Tuy vẫn có những nghệ sĩ sẽ tương tác với nhau không nhiều thì ít trong lúc phim đang phát sóng, nhưng Lộ Tuệ Tuệ lại không muốn lắm.

Không cần làm theo người khác, cô chỉ hi vọng khán giả và fans có thể tự lựa chọn thứ mình thích chứ không phải đi theo sự dẫn dắt của nghệ sĩ.

Hạ Lỵ: “Ừ”

Chị ấy nói tiếp:

“Để chị hỏi bên Giang Húc xem thế nào rồi sẽ phản hồi lại với đoàn phim.”

“Vâng”

Hạ Lỵ nhìn cô:

“Còn nữa, chị đã hẹn ăn cơm với giám đốc bên nhãn hàng rồi.”

Chị ấy nhìn Lộ Tuệ Tuệ:

“Trưa nay đấy, lát nữa đi gặp luôn nhé.”

Lộ Tuệ Tuệ hơi giật mình, khẽ cười:

“Nhanh thế ạ?”

“Cũng không nhanh đâu.”

 

Hạ Lỵ nói:

“Thế này là bình thường đấy.”

Lộ Tuệ Tuệ trả lời:

“Vâng ạ.”

Cô vẫn rất nhiệt tình với những việc như vậy.

Không bao lâu sau, Hạ Lỵ đã trao đổi xong với người đại diện của Giang Húc.

Chị ấy vừa cúp điện thoại đã cảm thán:

“Cậu Giang Húc này cũng rất khí phách đấy.”

“Dạ?”

 

Hạ Lỵ nhìn cô nói:

“Cậu ấy cũng nói không xào cp, người đại diện của cậu ấy nói lý do giống hệt em. Hai đứa cũng có chỗ khá giống nhau ấy nhỉ.”

Lộ Tuệ Tuệ mỉm cười.

Cô nói:

“Chị cứ nhìn những việc Giang Húc làm trước đây là biết anh ấy thuộc kiểu người như thế nào mà.”

Hạ Lỵ suy ngẫm ba giây, gật đầu:

“Đúng thật.”

Giang Húc cũng là kiểu người cứng rắn không dễ thỏa hiệp, chắc chắn anh ấy sẽ không làm loại chuyện thấp kém này.

“Không nói đến cậu ấy nữa.”

Hạ Lỵ quay lại vấn đề công việc với cô:

“Ngoài nhãn hiệu nước ngoài này ra, Lộ Tình Họa còn đang đàm phán với một chương trình ca nhạc nữa.”

Chị ấy dừng một chút, hỏi tiếp:

“Em có muốn đi thử không?”

Lộ Tuệ Tuệ:

“?”

Cô ngơ ngác nhìn về phía Hạ Lỵ:

“Chị Hạ Lỵ à, đúng là gần đây em cũng định học cello, nhưng mà về mặt âm nhạc thì em không bằng chị ta đâu.”

Cô có muốn cũng chẳng làm được.

Hạ Lỵ dở khóc dở cười:

“Bên kia thiếu một giám khảo không có chuyên môn đấy.”

Chị ấy nói tiếp:

“Không muốn đi thử thật à?”

Lộ Tuệ Tuệ nhìn chị ấy:

“Lộ Tình Họa có tham gia ạ?”

“Đúng vậy.”

Hạ Lỵ nói:

“Ý của chị là hai người sẽ cùng tham gia một chương trình đấy.”

Cô nhướng mày, tò mò hỏi:

“Chương trình này trả nhiều tiền không ạ?”

“Nhiều.”

Hạ Lỵ cho hay:

“Hơn nữa, Lộ Tình Họa phải tự đăng ký tham gia, còn em là được chương trình mời, có cảm thấy bản thân rất siêu không?”

“Dạ.”

Lộ Tuệ Tuệ trả lời trung thực:

“Nếu có lịch trình thì đi thôi ạ.”

Hạ Lỵ: “Vậy để chị sắp xếp nhé.”

“Vâng.”

Bàn việc xong cũng vừa lúc tới giờ cơm trưa.

Hạ Lỵ nhìn trang phục của cô, sau đó dẫn cô đến chỗ hẹn ăn trưa với bên nhãn hàng mà Lộ Tình Họa đang đàm phán.

Lộ Tình Họa coi trọng hợp đồng quảng cáo cho một nhãn hàng giày dép dưới trướng tập đoàn.

Giày của nhãn hiệu này là niềm mơ ước của tất cả các cô gái, tuy chưa được coi là xa xỉ nhất nhưng cũng là hàng cao cấp.

Mà quan trọng hơn, đây là lần đầu tiên nhãn hàng này tìm người đại diện cho khu vực Trung Quốc. Nếu như lấy được hợp đồng này, Lộ Tình Họa sẽ là người đầu tiên, điều này đã đủ để fans khoe khoang khắp nơi rồi.

Vì hợp đồng đại diện này, cô ta đã phải cố gắng rất nhiều.

Chỉ là giám đốc nhãn hàng vẫn không phản hồi, không nói cô ta có phù hợp hay không, đang cân nhắc. Cô ta giận lắm nhưng chẳng thể làm gì được, chỉ đành nuốt mọi bực tức xuống bụng.

Vài phút trước Lộ Tình Họa nhận được điện thoại của người đại diện, cô ta xuống lầu rót nước, vô tình lại thấy Lộ Tuệ Tuệ xuất hiện trên tivi.

Cô ta nhíu mày, đầy vẻ chán ghét nói:

“Mẹ, sao mẹ lại xem phim này?”

Mấy ngày gần đây, trên story Wechat hay Weibo đều đang bàn luận về bộ phim này, chẳng lẽ về nhà cũng phải xem nữa sao?

Đúng là phiền muốn chết.

Chu Tuệ Vân nhìn cô ta:

“Tình Họa, mẹ vì con nên mới xem Tuệ Tuệ.”

Bà ta nhìn bộ dáng thiếu kiên nhẫn của cô ta, liền răn dạy:

“Từ nhỏ mẹ đã dạy con rằng lúc nào cũng phải chín chắn, con xem bây giờ con đang thế nào?”

Bà ta nói tiếp:

“Biết người biết ta trăm trận trăm thắng, con hiểu chưa?”

Lộ Tình Họa xụ mặt xuống, không nói gì.

Cô ta không muốn tìm hiểu Lộ Tuệ Tuệ, càng không muốn nhìn thấy.

Chu Tuệ Vân nhìn cô ta:

“Tối hôm qua ra ngoài uống rượu à? Mẹ thấy con ngủ muộn lắm.”

Bà ta dừng lại một chút, thấp giọng nói:

“Mẹ mới nhận được tin báo, năm nay nhà A Hành sẽ về nước ăn Tết, con nên biểu hiện thế nào thì tự cân nhắc đi.”

Mắt Lộ Tình Họa sáng lên, sốt ruột hỏi:

“Nhóm dì Nghiêm cũng về hết ạ?”

“Ừ.”

Trong mấy năm cô ta đi du học thường đến thăm Nghiêm Tư Nhân và bố của Bùi Chi Hành đang định cư ở nước ngoài. Từ trước đến nay, cô ta vẫn luôn được các vị trưởng bối hoan nghênh.

Cô ta tin chắc rằng mình sẽ được yêu mến hơn Lộ Tuệ Tuệ.

“Con biết rồi.”

Lộ Tình Họa vui vẻ ngồi xuống cạnh Chu Tuệ Vân, kéo cánh tay bà ta làm nũng:

“Mẹ, Tết năm nay con nên tặng quà gì cho dì Nghiêm ạ?”

Chu Tuệ Vân vỗ tay cô ta, cười nói:

“Không cần lo đâu, bố mẹ sẽ chuẩn bị cho con.”

Lộ Tình Họa đáp lời:

“Cảm ơn mẹ yêu.”

Cô ta vui vẻ trở lại, đang định hỏi thêm vài chuyện, lại nghe tiếng chuông di động vang lên.

Người đại diện gọi điện thoại tới.

“Tình Họa, có chuyện rồi.”

Lộ Tình Họa vừa có tin vui, nụ cười trên mặt vẫn chưa kịp biến mất, cô ta khẽ nhíu mi, bất mãn hỏi lại:

“Có chuyện gì thế?”

Chẳng lẽ cô ta đi quán bar bị chụp?

Người đại diện:

“Hợp đồng quảng cáo giày mà chúng ta đang đàm phán ấy, chị vừa nhận được tin, Lộ Tuệ Tuệ và người đại diện đang ăn cơm với giám đốc nhãn hàng bên kia đó.”

Chị ta nói:

“Lộ Tuệ Tuệ muốn cướp hợp đồng quảng cáo của em.”

“Cái gì cơ?”

Lộ Tình Họa bật dậy từ trên ghế:

“Sao cô ta dám?”

Người đại diện:

“Mọi chuyện là vậy, em mau thay quần áo trang điểm đi, chúng ta qua đó ngay.”

Chị ta nói tiếp:

“Chị biết chỗ bọn họ ăn cơm.”

“Được.”

Lộ Tình Họa tức giận nói:

“Cô ta không cướp được đâu.”

Cô ta đã phí bao nhiêu công sức vào đó, sao có thể để Lộ Tuệ Tuệ nẫng tay trên chỉ bằng một bữa cơm được.

Lộ Tình Họa không nhiều lời với Chu Tuệ Vân nữa, chạy thẳng lên tầng thay quần áo trang điểm rồi vội vàng ra khỏi ngoài.

Cô ta và người đại diện đến nơi cũng đúng lúc nhóm Lộ Tuệ Tuệ dùng cơm xong.

Vừa nhìn thấy cô ta xuất hiện, giám đốc nhãn hàng cười gọi:

“Tình, đến đây.”

Lộ Tình Họa gượng cười, gật đầu nói:

“Có phải tôi đến muộn rồi không?”

Giám đốc nhãn hàng đáp:

“Không muộn, ăn cơm chưa?”

Lộ Tình Họa nào có tâm tư ăn uống gì nữa, bèn trả lời:

“Ăn rồi ạ.”

Cô ta quay đầu nhìn Lộ Tuệ Tuệ:

“Tuệ Tuệ, đã lâu không gặp.”

Lộ Tuệ Tuệ: “Chị Tình Họa.”

Vẻ mặt cô rất vô tội, Lộ Tinh Họa nhìn thấy thế thì nghẹn một bụng tức.

Cô ta nhìn giám đốc nhãn hàng vốn thân với mình, hít sâu hỏi:

“Hôm nay tổng giám đốc có đến không ạ?”

Tổng giám đốc của nhãn hiệu này mới là người quyết định.

Cô ta đã hẹn gặp rất nhiều lần nhưng cũng chỉ hẹn được giám đốc nhãn hàng, chưa được gặp tổng giám đốc.

Giám đốc mỉm cười, đang định trả lời thì nghe tiếng bước chân từ phía sau.

Cô ta quay đầu nhìn lại, là tổng giám đốc của nhãn hàng.

“Sếp Lâm.”

Mắt Lộ Tình Họa sáng lên:

“Tôi là Lộ Tình Họa.”

Người được gọi là sếp Lâm sửa lại cổ tay áo, gật đầu chào hỏi:

“Tôi biết cô.”

Ông ấy nhìn Lộ Tình Họa rồi nói:

“Cô tới đúng lúc lắm.”

Lộ Tình Họa ngẩn ra, nhìn người đại diện, ánh mắt bỗng lóe lên.

Nghe tổng giám đốc nói thế, cô ta chợt suy đoán, chắc chắn là so sánh với Lộ Tuệ Tuệ xong, họ đã quyết định chọn cô ta.

“Sếp Lâm có gì muốn nói với tôi sao?”

Lộ Tình Họa cười chân thành:

“Ngài cứ nói đi ạ.”

Sếp Lâm cười, trả lời:

“Tôi biết cô cũng đang muốn trở thành người đại diện cho nhãn hàng chúng tôi, giám đốc cũng đã đề cập vấn đề này mấy lần rồi.”

Lộ Tình Họa:

“Tôi rất thích nhãn hàng của các ngài.”

Cô ta bày tỏ:

“Hiện tại giày mà tôi đi hầu hết đều là của nhãn hàng này, ngài yên tâm, tôi nhất định sẽ…”

Sếp Lâm giơ tay ngắt lời của cô ta:

“Rất cảm ơn cô Lộ đã yêu thích.”

Ông ấy nhìn về phía Lộ Tuệ Tuệ:

“Nhưng xin lỗi, chúng tôi vừa bàn bạc xong với cô Tuệ Tuệ rồi.”

Ông ấy nói tiếp:

“Cũng quyết định chọn cô ấy làm người phát ngôn.”

Ông ấy nhìn lại Lộ Tình Họa, mỉm cười nói:

“Thật sự cảm ơn cô Lộ đã tuyên truyền giúp nhãn hiệu chúng tôi trong suốt thời gian qua, tôi vô cùng cảm kích.”

Vì để giành được hợp đồng này, Lộ Tình Họa thường hay lên Weibo like bài và các tin tức đăng trên tài khoản chính thức của nhãn hàng, khiến rất nhiều người lầm tưởng rằng cô sắp làm gương mặt đại diện.

Cùng với đó, cô ta còn thường xuyên chụp và đăng ảnh mình đi giày cao gót của nhãn hàng này.

Sếp Lâm và người của nhãn hàng đều biết rõ những động thái của cô ta. Họ cũng chẳng phải người mới, toàn là những tay cáo già lão luyện cả, sao có thể không hiểu những lần trượt tay like, những bức ảnh cố ý đó là có ý gì.

Nghe sếp Lâm nói, nụ cười trên mặt Lộ Tình Họa cứng đờ.

Cô ta không thể tin được những gì mình vừa nghe thấy.

Cô ta trừng mắt, nhìn tổng giám đốc Lâm một lúc rồi lại nhìn về phía Lộ Tuệ Tuệ vẫn đang ngồi im trên ghế, khóe môi khẽ giật, buột miệng hỏi:

“Tại sao?”

“Hả?”

Lộ Tình Họa hất cánh tay đang túm chặt mình người đại diện, nhíu mày, cố cười hỏi:

“Sếp Lâm, tôi vẫn chưa hiểu vì sao mọi người lại chọn Tuệ Tuệ…”

Nhắc đến cái tên này, cô ta phải nghiến răng mới nói hết câu được:

“Mà không chọn tôi? Tôi có chỗ nào không bằng Tuệ Tuệ sao?”

Vào giây phút biết biết tin nhãn hiệu mình phải hao tâm tốn sức đi giành giật lại lựa chọn Lộ Tuệ Tuệ, cô ta đã chẳng còn để ý được hình tượng của bản thân nữa.

 

Bình Luận (0)
Comment