Thiên Kim Thật Giả Gây Sốt Giới Giải Trí

Chương 174

Thích Thư Ngữ đăng chín bức ảnh, có ảnh chụp chung khác của bốn người, có ảnh selfie và ảnh người khác chụp cô ấy, tất nhiên cũng có ảnh chụp cùng với Lộ Tuệ Tuệ.

Giang Húc lại chỉ đăng duy nhất bức ảnh tập thể bốn người.

Cô nhìn qua nhìn lại bức ảnh bốn người mà mình đã đăng, thấy giống nhau như đúc.

Lộ Tuệ Tuệ hơi khựng lại rồi bình tĩnh thoát Weibo.

Vừa thoát Weibo đã nhận được tin nhắn của Bùi Chi Hành.

Bùi Chi Hành: [Sắp kết thúc chưa em?]

Lộ Tuệ Tuệ nghĩ đến fan vẫn đang ở ngoài, cúi đầu nhắn lại:

[Sắp rồi. Nhưng bên ngoài có nhiều fan lắm.]

Bùi Chi Hành: [Anh biết rồi.]

Lộ Tuệ Tuệ: [?]

Bùi Chi Hành: [Anh là tài xế.]

Lộ Tuệ Tuệ bật cười, mặt mày cũng vui tươi.

 

Trong lúc lơ đang ngẩng đầu lên, cô bắt gặp ánh mắt của Giang Húc. Lộ Tuệ Tuệ hơi giật mình, cười cười với Giang Húc:

“Giang Húc, ngày kia anh vào đoàn sao?”

Giang Húc gật đầu.

Lộ Tuệ Tuệ nhẹ giọng nói tiếp:

“Tôi chúc mừng anh nhé.”

Giang Húc ngẩn ra, hỏi lại:

“Cái gì?”

Lộ Tuệ Tuệ nghĩ nghĩ:

 

“Chúc anh tiền đồ rộng mở, mong rằng anh sẽ có thật nhiều tác phẩm tốt cả ở truyền hình lẫn trên màn ảnh rộng.”

Giang Húc cúi xuống nhìn cô một lát mới trả lời:

“Cảm ơn, cô cũng thế nhé.”

“Chắc chắn rồi, cố gắng nhé.”

Cô nhỏ giọng:

“Diễn xuất của anh rất cuốn hút.”

Yết hầu Giang Húc khẽ lên xuống, anh ấy trầm giọng nói:

“Ừm. Cảm ơn nhé.”

-

Buổi tiệc kết thúc, Lộ Tuệ Tuệ ngồi xe của tài xế Bùi về nhà.

Sau khi xuống xe thì thấy môi cô nhạt son, khuôn mặt ửng hồng.

Bùi Chi Hành nhìn cô hoảng hốt thì khẽ cười:

“Cẩn thận.”

Lộ Tuệ Tuệ quay đầu lại, trừng anh một cái, còn không biết xấu hổ mà nói.

Nếu không phải tại anh thì mình đâu có thành như vậy.

Lộ Tuệ Tuệ không được tự nhiên vỗ mặt, phất tay nói:

“Ngủ ngon.”

Bùi Chi Hành nhìn khuôn mặt mĩ miều của cô cười nhẹ:

“Ngủ ngon.”

Hai ngày sau, Lộ Tuệ Tuệ bận rộn chụp thêm poster tuyên truyền cho hai quảng cáo và poster phim.

Cô bận, Bùi Chi Hành cũng bận.

Fan thấy cô tập trung cho sự nghiệp như thế cũng hết sức vui mừng.

Họ ước gì Lộ Tuệ Tuệ chụp càng nhiều quảng cáo, kiếm càng nhiều tiền.

Chương trình du lịch dự kiến tuần sau phát sóng, điều này làm Lộ Tuệ Tuệ hơi bất ngờ.

Hậu kỳ của chương trình nhanh hơn cô nghĩ rất nhiều.

Hạ Lỵ nghe cô nhận xét, buồn cười nói:

“Thật ra cũng không nhanh lắm, mấy kiểu chương trình tạp kĩ như thế này bị leak rất nhiều, nên để đảm bảo ratings của chương trình, hầu như chỉ chỉnh sửa trong nửa tháng sẽ phát sóng, vừa lúc nối tiếp chương trình trước đó.”

Lộ Tuệ Tuệ gật đầu:

“Không tồi.”

Hạ Lỵ nói tiếp:

“Chương trình tài năng âm nhạc em quay mấy kỳ sắp bắt đầu rồi.”

Chị ấy hỏi Lộ Tuệ Tuệ:

“Chuẩn bị thế nào rồi?”

Lộ Tuệ Tuệ: “Chị hỏi chương trình hay là phim?”

“Cả hai.”

Lộ Tuệ Tuệ: “Đóng phim thì cũng hòm hòm rồi.”

Còn tiết mục âm nhạc, bản thân Lộ Tuệ Tuệ cũng không phải nhà phê bình chuyên nghiệp, cô chỉ là một lá phiếu bầu mà thôi. Tất nhiên dù thế Lộ Tuệ Tuệ cũng vẫn nỗ lực tìm hiểu về chương trình.

“Cũng khá ổn rồi, chỗ nào không hiểu em sẽ hỏi Tinh Trì.”

Hạ Lỵ yên tâm, nhưng vẫn còn điều bận tâm.

Lộ Tình Họa đã biến mất một thời gian, không ầm ĩ gì.

Nhưng tiết mục âm nhạc này đã xác nhận có Lộ Tình Họa, không thể đổi được nữa. Hơn nữa ở phương diện âm nhạc, Lộ Tình Họa cũng là người trong nghề, dù hiện tại duyên khán giả của cô ta kém thì trình độ chuyên nghiệp vẫn không thể chối cãi. Hạ Lỵ lo lắng chuyện Lộ Tuệ Tuệ và cô ta lần nữa cùng chương trình.

“Ngày mai chương trình bắt đầu quay, em gặp Lộ Tình Họa thì nhịn chút.”

Lộ Tuệ Tuệ nói không nên lời:

“Bình thường người gây sự cũng không phải em.”

Tất nhiên Hạ Lỵ biết điều đó:

“Thật ra chị lo cô ta sẽ gây chuyện gì đó.”

Chị ấy nói tiếp:

“Dạo này cô ta dạo này lại im ắng quá.”

Ban đầu Hạ Lỵ lo rằng cô ta sẽ động chân động tay ở phần hậu kỳ của “Chúng ta đi cùng nhau” thế nhưng cô ta lại không làm gì.

Thậm chí cô ta cũng chẳng tung việc Lộ Tuệ Tuệ đã tát cô ta ra.

Khoảng thời gian này quá yên bình, Lộ Tuệ Tuệ được khen ngợi tới tấp, thu hút rất nhiều fan và khán giả, có thể nói là như mặt trời ban trưa, vậy mà Lộ Tình Họa lại im ắng, im ắng một cách kì lạ.

Lộ Tuệ Tuệ hiểu ý Hạ Lỵ, cô gật đầu đồng ý:

“Chị Hạ Lỵ cứ yên tâm đi.”

Cô cười nói:

“Giặc tới thì đánh, nước lên thuyền lên.”

Vượt muôn trùng khó khăn đi được đến ngày hôm nay, Lộ Tuệ Tuệ chẳng còn gì phải e ngại nữa.

Hạ Lỵ ngẫm lại thấy cũng đúng.

-

Ngày hôm sau, “Vì sao lấp lánh” bắt đầu ghi hình.

Ngoại trừ Lộ Tuệ Tuệ là giám khảo tay mơ, bốn vị khác đều là những bậc thầy chuyên nghiệp.

Tống Tinh Trì và Lộ Tình Họa thì không cần phải nói, ngoài hai người còn có một vị là sao nữ hát nhảy đều xuất sắc tên là Tuyên Lan, ra mắt sớm hơn Tống Tinh Trì hai năm, cực kỳ nổi tiếng, vị còn lại là một ca sĩ phái thực lực, giọng hát trong trẻo, cũng được rất nhiều người biết đến, tên là Đàm Viễn.

Lộ Tuệ Tuệ đọc trước quy tắc của chương trình mà ban tổ chức gửi cho, trong tình huống bình thường sẽ tính phiếu của bốn vị giám khảo, những thí sinh được bầu từ hai phiếu trở lên sẽ được xác định, lúc này sẽ cần cô làm người phát động.

Vào lúc thí sinh nhận được hai phiếu từ ban giám khảo, cô có quyền lựa chọn có bỏ phiếu để đưa thí sinh vào vòng an toàn hay không.

Nếu thí sinh có từ ba phiếu hoặc thậm chí bốn phiếu rồi thì không cần xét đến phiếu của cô nữa. Dù sao kể cả cô có bỏ phiếu cũng không còn tác dụng xoay chuyển gì nữa.

Lộ Tuệ Tuệ đã hiểu rõ.

Cô không phải người trong nghề, cho cô quyền lựa chọn đã là rất tốt rồi.

Cô rất hài lòng với sắp xếp này.

Chỉ là với mỗi tuyển thủ, nếu cô muốn thì tùy thời đều có thể đưa ra nhận xét.

Địa điểm ghi hình là một nơi hẻo lánh xa trung tâm thành phố. Lộ Tuệ Tuệ ngồi xe từ nhà đi phải mất hơn hai giờ. Lúc cô đến nơi thấy Tống Tinh Trì và Tuyên Lan đến rồi.

“Chị Tuệ Tuệ.”

“Vừa nhìn thấy cô, Tống Tinh Trì đã nhiệt tình chào hỏi:

“Lại gặp nhau rồi.”

 

“Cậu ấy giới thiệu với cô:

“Đây là Tuyên Lan, cô Tuyên ạ.”

“Lộ Tuệ Tuệ gật đầu:

“Chào chị, em là Lộ Tuệ Tuệ.”

“Tuyên Lan.”

Tuyên Lan khá lạnh lùng, chào cô xong liền không để ý đến nữa, chăm chú xem tư liệu về các thí sinh.

Lộ Tuệ Tuệ nhìn rồi cũng đi qua ngồi bên cạnh.

 

Tư liệu của thí sinh hôm nay mới được gửi đến, không hề được tiết lộ trước đó.

Ba người cùng nhìn qua thấy Đàm Viễn đang đi đến.

Tiền bối vừa đến cả ba người đều đứng lên chào hỏi.

Chào hỏi nhau xong cả bốn người lại tụ chung một chỗ cùng xem tư liệu và thảo luận.

Trò chuyện một hồi, Lộ Tuệ Tuệ đứng dậy định đi toilet.

Vừa bước ra khỏi cửa phòng thảo luận cô đã nhìn thấy một người đang tới.

Là Lộ Tình Họa.

Hai người đứng nhìn nhau từ xa.

Lộ Tuệ Tuệ nhếch môi, xoay người sang đi sang chỗ khác. Cô cần đi vệ sinh.

Nhìn theo bóng cô Lộ Tình Họa khẽ cắn môi.

Người đại diện đứng bên cạnh tất nhiên cũng nhìn thấy, cô ta thì thầm:

“Có máy quay, em nhịn đi.”

Chị ta tiếp tục:

“Bài học lần trước còn chưa đủ à?”

Lộ Tình Họa vẫn cắn môi, trừng mắt giận dữ nhìn theo bóng Lộ Tuệ Tuệ.

Phải nhịn.

Bước vào phòng thảo luận, cô ta đã nở nụ cười, lại sắm vai một nghệ sĩ dương cầm mà mọi người quen thuộc, dịu dàng hào phóng, có khí chất.

Lúc Lộ Tuệ Tuệ đi vệ sinh trở về đã thấy Lộ Tình Họa cùng Đàm Viễn và Tuyên Lan đang thảo luận việc chuyên môn.

Lộ Tuệ Tuệ không hiểu nên tự giác chọn một góc khác lặng lẽ ngồi ghi nhớ tư liệu về thí sinh.

Cô không có tài năng khác nhưng khả năng ghi nhớ thì vẫn tốt, muốn tranh thủ để lát nữa ghi hình không mắc lỗi.

Đột nhiên Tống Tinh Trì dịch ghế lại gần.

“Chị Tuệ Tuệ.”

Lộ Tuệ Tuệ nghiêng đầu nhìn cậu ấy.

Tống Tinh Trì: “Em đứng phe chị.”

Lộ Tuệ Tuệ bật cười hỏi:

“Em coi bọn chị là học sinh tiểu học cãi nhau đấy à?”

Tống Tinh Trì chớp chớp mắt:

“Chẳng lẽ không phải sao?”

“…”

Lộ Tuệ Tuệ bị câu hỏi của Tống Tinh Trì làm cho câm nín, cô xoa nhẹ chóp mũi, bất đắc dĩ nói:

“Chuyên nghiệp lên nào em trai Tinh Trì ơi.”

Tống Tinh Trì phối hợp trả lời:

“Được ạ.”

Hai người ngồi cạnh nhau trò chuyện vô cùng hòa hợp.

Ở bên ngoài Tống Tinh Trì vẫn luôn giữ hình tượng anh trai lạnh lùng, nhưng ở trước mặt Lộ Tuệ Tuệ lại biến thành em trai ngốc nghếch khờ khạo.

Rõ ràng tuổi tác hai người chẳng kém nhau là bao nhưng cậu ấy vẫn rất tôn trọng Lộ Tuệ Tuệ, mở miệng là gọi chị Tuệ Tuệ, nghe vô cùng thân thiết.

Bên này, Lộ Tình Họa vẫn luôn chú ý động tĩnh của hai người, thấy Tống Tinh Trì cười tít mắt với Lộ Tuệ Tuệ, trong mắt cô ta thoáng qua chút ghen tị.

Vì sao? Vì sao lúc nào Lộ Tuệ Tuệ cũng được đàn ông thích và đối xử tử tế? Dù cô chẳng có cái gì bằng mình.

Không kể Bùi Chi Hành, lúc Giang Húc và Triệu Ấp quay chương trình cũng thế, Tống Tinh Trì thì càng không cần phải nói.

Thấy ánh mắt của cô ta, Tuyên Lan đột nhiên lên tiếng:

“Quan hệ giữa Tinh Trì và Tuệ Tuệ có vẻ tốt đấy.”

Đàm Viễn: “Lúc trước họ cùng tham gia một chương trình nhỉ?”

Mặc dù anh ấy là diễn viên thế hệ trước nhưng vẫn nắm bắt được tin tức.

Tuyên Lan: “Đúng vậy.”

Cô ấy quay sang nhìn Lộ Tình Họa:

“Tình Họa cũng tham gia chương trình kia nhỉ?”

Sao cứ nhắc chuyện không nên nhắc vậy.

Sắc mặt Lộ Tình bỗng cứng đờ, liếc Tuyên Lan một cái, mím môi dưới nói:

“Vâng, nhưng em tham gia phần ở nước ngoài, vừa mới biết em Tinh Trì thôi.”

Tuyên Lan chỉ cười cười.

Đàm Viễn kéo mọi người lại chủ đề cũ:

“Nhìn cậu thí sinh này đi.”

“…”

Năm người thảo luận đến bảy giờ thì bắt đầu quay chương trình.

Bởi vì là chương trình tuyển chọn tài năng nên người tham gia đều là thanh thiếu niên, nhân viên trang điểm cũng trang điểm cho họ theo phong cách trẻ trung.

Bình Luận (0)
Comment