Thiên Kim Thật Giả Gây Sốt Giới Giải Trí

Chương 232

Lộ Tuệ Tuệ mê man, dịu mắt hỏi:

"Tới rồi sao?"

Bùi Chi Hành: "Ừm."

Lộ Tuệ Tuệ: "Sao anh không gọi em?"

Cô quay đầu nhìn anh.

Bùi Chi Hành nghiêng mắt, nhìn cô nói:

"Em ngủ ngon quá."

Khiến anh không nỡ đánh thức cô.

Lộ Tuệ Tuệ mím môi, lầm bầm:

"Vậy một mình anh lái xe lâu như vậy không chán hả?"

Bùi Chi Hành im lặng cong môi, nói:

"Em ở trong xe sao anh chán được."

Cho dù là thỉnh thoảng ngó sang ngắm nhìn nhan sắc khi ngủ của cô một cái, biết trong xe có cô đang ở cùng anh, anh không thể nào thấy chán được.

Không bất ngờ xíu nào, Lộ Tuệ Tuệ đã được anh dỗ ngọt.

Cô nhịn cười, cũng không truy cứu việc tại sao anh không đánh thức mình nữa.

Lộ Tuệ Tuệ quay đầu nhìn phong cảnh xanh um tươi tốt ngoài cửa sổ, tò mò hỏi:

"Còn bao lâu nữa thì tới vậy anh?"

Bùi Chi Hành: "Nửa tiếng hơn."

Lộ Tuệ Tuệ gật đầu:

"Ở đây có du khách không?"

Bùi Chi Hành bật cười:

"Không."

Anh nói với Lộ Tuệ Tuệ nơi này là nơi mấy người bạn của Quý Minh Tân thích đến, bên này rất mát mẻ, phong cảnh đẹp, buổi tối có rất nhiều sao.

Nghe vậy, Lộ Tuệ Tuệ ngạc nhiên:

"Vậy chúng ta không ở khách sạn sao?"

"Không."

Lộ Tuệ Tuệ: "Anh cũng có nhà ở đây à?"

Bùi Chi Hành gật đầu.

Lúc trước Quý Minh Tân cảm thấy nơi này thích hợp đến tránh nóng và nghỉ phép nên đã mua một căn nhà ở đây.

Thật ra cũng không hẳn là mua, lúc ấy Bùi Chi Hành cùng Quý Minh Tân và mấy người nữa đầu tư chơi chơi. Mảnh đất này là do một người bạn lấy được, tất cả biệt thự và nhà trọ trong núi đều đã được quy hoạch và xây dựng ngay lúc ấy.

Bùi Chi Hành đầu tư một khoản tiền, người bạn đó đã đưa chìa khóa nhà cho anh và nói là vị trí căn này rất đẹp, tầm nhìn cực kỳ tốt.

Lộ Tuệ Tuệ tò mò:

"Vậy nghỉ hè nào anh cũng qua đây sao?"

Bùi Chi Hành: "Không."

Anh nói:

"Chỉ tới một lần."

Còn là do Quý Minh Tân ép anh tới, nói là áp lực công việc quá lớn, ra thả lỏng một chút.

Nhưng Bùi Chi Hành biết, năm đó Quý Minh Tân ra nước ngoài tìm Dụ Hạ sau đó nhục nhã quay về nên mới trốn trên núi nghỉ phép, chỉ là anh không vạch trần anh ta mà thôi.

"Thật sao?"

Lộ Tuệ Tuệ bật cười:

"Sếp Quý thâm tình thật đấy."

Bùi Chi Hành ngó cô một cái:

"Hửm?"

Nhìn ánh mắt của anh, Lộ Tuệ Tuệ buồn cười:

"Sếp Bùi, anh ghen à?"

Bùi Chi Hành: "Ừ."

Anh không hề ngượng ngùng, bình tĩnh nói:

"Anh ghen từ bé đến lớn."

Lộ Tuệ Tuệ cứng họng.

Thật ra cô cũng hơi tò mò chuyện giữa Dụ Hạ và Quý Minh Tân.

"Sao chị Dụ Hạ lại không chịu đồng ý sếp Quý vậy?"

Cô hỏi Bùi Chi Hành.

Đó là một câu hỏi hay, Bùi Chi Hành cũng không có cách nào trả lời cô.

"Không biết."

Lộ Tuệ Tuệ buồn rầu:

"Em trông chị Dụ Hạ cũng đâu giống như không thích sếp Quý đâu?"

Bùi Chi Hành "Ừm", suy nghĩ rồi nói:

"Không rõ lắm, anh chưa tìm hiểu."

Lộ Tuệ Tuệ: "..."

Xem như cô đã hiểu, Bùi Chi Hành không hề hóng hớt chuyện tình cảm của người khác chút nào cả.

Suy nghĩ này vừa nảy ra, Bùi Chi Hành nói:

"Trước kia Dụ Hạ có một người bạn trai."

"A?"

Lộ Tuệ Tuệ kinh ngạc, cô không biết chút gì về chuyện này.

Cô mở lớn mắt nhìn Bùi Chi Hành, kinh ngạc nói:

"Thật hay giả?"

Bùi Chi Hành: "Thật."

Chỉ là Bùi Chi Hành không thích bàn tán chuyện tình cảm của người khác cho nên vẫn không nói, nhưng nếu Lộ Tuệ Tuệ đã hỏi, anh chỉ có thể nói suy đoán của mình cho cô.

"Có thể vì nguyên nhân này."

Lộ Tuệ Tuệ trầm mặc một hồi:

"Nhưng mà có thì có thôi, chia tay là được rồi."

Cô quay đầu nhìn Bùi Chi Hành.

"Hay là sếp Quý để ý vụ này?"

Nghe vậy Bùi Chi Hành buồn cười, nói:

"Cậu ta sẽ không để ý đâu."

Anh dừng một chút:

"Anh cũng sẽ không."

Lộ Tuệ Tuệ liếc xéo anh.

Bùi Chi Hành cười cười, hờ hững nói:

"Nhưng mà Dụ Hạ để ý, chuyện của họ anh cũng không nên nói cho em quá nhiều, mà thật ra em có thể hỏi Niên Niên thử xem."

Lộ Tuệ Tuệ suy nghĩ, lắc đầu:

"Được rồi, em đoán chắc chị Dụ Hạ cũng không muốn cho người khác biết."

Cô không hỏi thì tốt hơn.

Nếu Dụ Hạ thật sự muốn nói, chắc chắn cô ấy sẽ chủ động nói.

Lộ Tuệ Tuệ thở dài, nói đùa:

"Em chỉ có thể chúc sếp Quý sớm ngày theo đuổi được chị Dụ Hạ."

Bùi Chi Hành cười, tỏ vẻ tán thành.

-

Xe đỗ trước cổng biệt thự trong núi.

Lộ Tuệ Tuệ phát hiện nơi này xanh um tươi tốt, rừng cây vờn quanh, thảm thực vật cực kỳ nhiều.

Đẩy cửa đi vào, trong sân còn có cây hoa quế, có rất nhiều loài hoa cô không biết tên, rất xinh đẹp.

Biệt thự xây kiểu nhà gỗ.

Thiết kế hai tầng, tất cả đều xây từ ván gỗ, khá là đặc sắc.

Trước đó Lộ Tuệ Tuệ thật sự không biết gần Lộc Thành còn có chỗ như thế này.

Nơi này ẩn sâu trong núi, thật là thắng cảnh để nghỉ mát.

Lúc hai người đến đã là chín giờ.

Lộ Tuệ Tuệ dạo quanh phòng một vòng mới nhớ ra, hỏi:

"Tối nay chúng ta ăn gì?"

Bùi Chi Hành cười:

"Ăn bò bít tết không?"

Lộ Tuệ Tuệ sững sờ, ngạc nhiên nhìn anh:

"Anh làm à?"

Bùi Chi Hành gật đầu.

Tài nấu nướng của anh không tốt lắm nhưng khoảng thời gian gần đây anh học được cách làm bít tết, còn làm khá ngon.

Lộ Tuệ Tuệ: "Được nha."

Vậy cô sẽ không từ chối.

Cô theo Bùi Chi Hành vào bếp, phát hiện tủ lạnh trong bếp cái gì cũng có, các loại rau xanh, hoa quả và thịt, không thiếu thứ gì, chật kín tủ.

Lộ Tuệ Tuệ nhìn chăm chăm, hỏi:

"Anh nói với người ta chúng ta tới đây ở nửa tháng à?"

Những thứ này đủ cho hai người họ ăn nửa tháng luôn đấy.

Bùi Chi Hành mỉm cười:

"Chuẩn bị trước, ăn không hết sẽ có người tới lấy đi."

Lộ Tuệ Tuệ bật cười.

Bùi Chi Hành nhìn cô:

"Đi nghỉ ngơi đi, anh làm bít tết."

"Ừm."

Con ngươi Lộ Tuệ Tuệ đảo một vòng, chợt nhìn thấy quầy rượu cách đó không xa.

"Bùi Chi Hành."

"Hửm?"

"Chúng ta có thể uống rượu không?"

Lộ Tuệ Tuệ chỉ vào đó:

"Em muốn uống rượu vang đỏ."

Bùi Chi Hành nhìn theo ánh mắt của cô, thu lại tầm mắt đặt trên người cô.

Hai người nhìn nhau một lúc lâu, Bùi Chi Hành đồng ý:

"Có thể."

Lộ Tuệ Tuệ: "Vậy em qua đó chọn nha."

"... Ừm."

Bít tết Bùi Chi Hành làm trông cũng được ấy chứ nhể.

Lộ Tuệ Tuệ nhìn vẻ bề ngoài rồi đưa ra đánh giá:

"Sếp Bùi, anh có thể mở nhà hàng rồi."

Bùi Chi Hành bị cô chọc cười.

"Đánh giá cao vậy sao?"

Lộ Tuệ Tuệ: "Đúng vậy, để em chụp hình đã."

Cô trêu Bùi Chi Hành:

"Lần đầu sếp Bùi làm bít tết cho em."

Bùi Chi Hành tùy ý cô làm gì thì làm.

Chờ cô làm xong quy trình, Bùi Chi Hành mới bảo cô ăn đi.

Lộ Tuệ Tuệ nghiêm túc nếm thử một miếng, hương vị không tệ.

"Ngon lắm."

Bùi Chi Hành rũ mắt:

"Thật sao?"

"Thật mà."

Lộ Tuệ Tuệ nhịn cười:

"Em đã bao giờ lừa anh chưa?"

Bùi Chi Hành cười không nói.

Lừa gạt thì chưa từng nhưng anh cảm thấy cô tự động đeo filter khi nhìn anh.

Thật ra bỏ filter đi, Lộ Tuệ Tuệ cũng thật sự thấy ăn ngon.

Nếu ăn không ngon, cô sẽ tự xuống bếp làm.

Hai người mười giờ mới bắt đầu ăn bít tết.

Lộ Tuệ Tuệ bảo Bùi Chi Hành khui một chai rượu, cân nhắc tới tửu lượng của cô, hai người không uống nhiều, Lộ Tuệ Tuệ uống mấy hớp liền đặt xuống.

Cô chỉ.. muốn can đảm thêm một chút.

Ăn cơm xong, Lộ Tuệ Tuệ chủ động giành công việc rửa chén.

Bùi Chi Hành làm bò bít tết, cô phải rửa chén, phân công rõ ràng.

Rửa mặt xong Lộ Tuệ Tuệ đi vào sân, cô ngửa đầu nhìn bầu trời sao, thật sự có vài ngôi sao nhưng không nhiều.

Bình Luận (0)
Comment