Thiên Kim Thật Giả Gây Sốt Giới Giải Trí

Chương 33

Mặc dù là bị ép buộc phải tập thể dục cùng nhau, nhưng kỳ lạ là buổi tập thể dục đêm của hai người rất hòa hợp.

Khi trở về, Lộ Tuệ Tuệ lơ đãng nhìn người đàn ông bên cạnh.

Sau khi vận động, trán Bùi Chi Hành đổ mồ hôi, hơi thở cũng trở nên nặng nề hơn. Anh có thân hình rất đẹp, những đường nét cơ bắp mượt mà, nhưng không làm người ta cảm thấy bóng bẩy, mọi thứ đều được luyện tập đúng mức.

Lộ Tuệ Tuệ nghi ngờ có thể anh có cơ bụng.

Nhìn ánh mắt cô, Bùi Chi Hành nhướng mày:

“Nhìn gì?”

“Không có gì.”

Lộ Tuệ Tuệ im lặng một lúc rồi khen.

“Thể lực anh rất tốt.”

Cô nhìn đồng hồ, Bùi Chi Hành đã chạy tròn năm mươi phút.

Bùi Chi Hành: “... Cảm ơn?”

Lộ Tuệ Tuệ: “Không cần khách sáo.”

 

Cô xua xua tay, cố gắng duy trì thái độ bình thường khi đối mặt với anh, giống như đối mặt với đám người Tống Tinh Trì. Sau khi nghĩ thông suốt điều này, Lộ Tuệ Tuệ trở nên hoạt bát hơn.

“Anh bình thường cũng hay tập thể dục à?”

“Hay chạy bộ.”

“Ồ.”

Lộ Tuệ Tuệ buồn rầu.

“Thế anh giảm cân không?”

Bùi Chi Hành: “... Không giảm.”

“Anh không tăng cân à?”

 

Lộ Tuệ Tuệ tò mò.

“Tôi thấy anh ăn khá nhiều.”

Bùi Chi Hành đột nhiên không muốn nói chuyện với cô.

Cho đến khi họ trở về nhà họ Bùi, Lộ Tuệ Tuệ vẫn chưa thể hỏi anh về bí quyết duy trì dáng vóc của mình.

Bởi vì Bùi Chi Hành hoàn toàn không để ý tới cô.

Buổi tối đi ngủ, bà Nghiêm đã cho người giúp việc dọn dẹp phòng dành cho khách cho cô.

Trùng hợp thay, phòng khách nằm đối diện với phòng của Bùi Chi Hành.

Tuy nhiên, Lộ Tuệ Tuệ không nghĩ nhiều. Sau khi vào phòng, cô không ra ngoài nữa. Ngày hôm sau, khi cô thức dậy, Bùi Chi Hành đã đi đến công ty.

Trong hai ngày tiếp theo, Bùi Chi Hành đi sớm về muộn, Lộ Tuệ Tuệ ở nhà họ Bùi để dưỡng bệnh cũng không chạm mặt anh.

Khi Lộ Tuệ Tuệ khỏi bệnh, kỳ nghỉ của dì Dương cũng kết thúc.

Sau khi thông báo với Nghiêm Tư Nhân, Lộ Tuệ Tuệ về nhà mình để nghỉ ngơi.

---

Trở về nhà được dì Dương chăm sóc, Lộ Tuệ Tuệ không những không giảm cân mà còn tăng thêm hai cân.

Khi Hạ Lỵ đến, đánh giá cô từ đầu đến chân:

“Em tăng cân à?”

Lộ Tuệ Tuệ: “...”

Cô chớp mắt.

“Hai cân. Còn ba ngày nữa em vào đoàn phim. Chắc chắn em sẽ giảm được.”

Hạ Lỵ gật đầu.

“Nghệ sĩ nữ nhất định phải tự giác.”

“Vâng.”

Hạ Lỵ nhìn cô.

“Sức khỏe của em không có vấn đề gì chứ?”

“Dạ.”

Hạ Lỵ thở dài, bất đắc dĩ nói.

“Em tham gia chương trình tạp kỹ quá năng nổ, tổ đạo diễn của chương trình nói với chị là cả ba khách mời thường trú đều rất hy vọng em tham gia ghi hình một tập vào cuối tuần.”

Lộ Tuệ Tuệ nghẹn lời.

“Vậy chị nói thế nào?”

“Từ chối rồi.”

Hạ Lỵ nhìn cô.

“Nếu em bị ốm lại, chị sợ sếp Bùi và những người khác sẽ đến tìm chị tính sổ mất.”

Lộ Tuệ Tuệ nghĩ nghĩ, cũng không đến mức đó chứ.

Nhưng loại chương trình tạp kỹ này tham gia nhiều cũng không tốt, tốt quá hóa lốp, cùng loại chỉ cần một chương trình là đủ, nếu nhiều hơn có thể khán giả sẽ không thấy mới lạ.

“Có điều, chị đang lên kế hoạch sắp xếp em tham gia các chương trình khác.”

Hạ Lỵ nhìn cô.

“Em nghĩ sao?”

Lộ Tuệ Tuệ: “Không phải em sắp tham gia đoàn phim à chị?”

“Trong lúc đó sẽ ghi hình chương trình tạp kỹ khác, chị sẽ nói với đạo diễn Lý. Em không phải là diễn viên chính, xin nghỉ không phải vấn đề quá lớn.”

Hạ Lỵ thẳng thừng nói.

“Việc em tham gia các chương trình tạp kỹ giúp em thu hút nhiều fans hơn, và quan trọng hơn là dù là phim truyền hình hay phim điện ảnh, việc quay phim và sản xuất đều mất rất nhiều thời gian, em phải duy trì độ nổi tiếng hiện tại và dần dần thu hút một số fans, không tránh khỏi các chương trình tạp kỹ.”

Những nguyên tắc này Lộ Tuệ Tuệ đều hiểu, cô cũng không phản đối việc tham gia các chương trình tạp kỹ.

Cô gật đầu, nói.

“Vâng, chị Hạ Lỵ làm là được.”

Hạ Lỵ cười nói:

“Em có biết sau chương trình tạp kỹ của em, chị nhận được bao nhiêu lời mời của các chương trình khác không?”

Nghe vậy, Lộ Tuệ Tuệ nhướng mày hỏi.

“Bao nhiêu vậy ạ?”

“Khoảng mười mươi gì đấy.”

Hạ Lỵ nói.

“Ngạc nhiên không?”

Lộ Tuệ Tuệ cảm thấy bất ngờ.

Sau khi thảo luận với cô về công việc, Hạ Lỵ để lại vài kịch bản cho cô xem rồi rời đi.

Gần ngày vào đoàn phim, Lộ Tuệ Tuệ bỗng cảm thấy hơi căng thẳng.

Cảm giác căng thẳng này kéo dài cho đến ngày bấm máy.

Địa điểm quay phim “Vô tận” không nằm ở thành phố Lộc Thành mà là ở một thành phố có nền văn hóa lịch sử phong phú, An Thành.

Cơ sở quay phim ở đó đã được bảo tồn rất tốt, giữ nguyên diện mạo thời kỳ dân quốc.

-

Khi Lộ Tuệ Tuệ đến sân bay An Thành, có rất nhiều fans ở đó.

Cô ngẩng đầu, Hạ Lỵ nói nhỏ vào tai cô.

“Fans của em chưa đến, đây là của Ninh Thác. Chuyến bay của cậu ấy gần thời gian với chuyến bay của em.

“...”

Lộ Tuệ Tuệ nói khẽ.

“Dạ”

Cô cũng không cho rằng đó là fans của mình.

Hạ Lỵ nhìn cô, cười hỏi.

“Cố gắng lên, đến thời điểm này năm sau, chắc chắn em cũng sẽ có nhiều fans đón.”

Nghe điều đó, Lộ Tuệ Tuệ cười nói.

“Có hay không không quan trọng, miễn sao không thẹn với lương tâm là được.”

Hạ Lỵ gật đầu đồng ý.

Chị ấy nói.

“An Thành nóng hơn Lộc Thành một chút, mọi người chọn thời gian này bấm máy, diễn viên sẽ hơi cực.”

Trang phục thời kỳ dân quốc không dày lắm, nhưng dù bấm máy lúc nào đi chăng nữa cũng phải trải qua bốn mùa trong phim.

Lộ Tuệ Tuệ đáp.

 

“Không sao, vai diễn của em không nhiều.”

Với phân vai ít như vậy, nếu thuận lợi thì khoảng nửa tháng có thể quay xong.

Hạ Lỵ: “Ừ, lần này chị sẽ đi cùng em vào đoàn, sau khi bộ phim này hoàn thành, em có muốn tìm thêm một trợ lý khác không?”

Lộ Tuệ Tuệ ngạc nhiên.

“Một trợ lý chưa đủ sao?”

Hạ Lỵ: “Chị thì không thể luôn luôn đi theo em, nếu Nhạc Nhạc có việc gì thì em sẽ làm sao?”

Chị ấy nói.

“Hai trợ lý thì yên tâm hơn.”

 

Đối với việc này, Lộ Tuệ Tuệ không có quá nhiều ý kiến.

Trong những việc như vậy thì nghe Hạ Lỵ luôn đúng.

Sau khi đến và nhận phòng khách sạn, Hạ Lỵ dặn dò Lộ Tuệ Tuệ một vài câu trước khi về phòng của mình.

Ngày hôm sau là ngày chính thức bấm máy, Lộ Tuệ Tuệ vẫn còn một đêm để thư giãn.

Buổi tối, Lộ Niên Niên cố ý gọi điện ân cần hỏi thăm cô.

“Chị ơi.”

Cô ấy ở studio, xung quanh đều là tiếng ồn, bóng đen tuyền, trông rất cô đơn.

Lộ Tuệ Tuệ cười.

“Niên Niên.”

Lộ Niên Niên gật đầu.

“Chị ăn cơm chưa?”

“Ăn rồi.”

Lộ Tuệ Tuệ nhìn cô ấy.

“Hôm nay lại quay đêm à?”

“Dạ.”

Đang nói đến đó, Lộ Niên Niên hơi ấm ức.

“Bộ phim này em có nhiều cảnh quay đêm, thức đêm cũng khiến da em xấu đi rồi.”

Lộ Tuệ Tuệ bị cô ấy chọc cười.

“Có mệt không?”

“Vẫn ổn.”

Mắt Lộ Niên Niên tỏa sáng, vui vẻ nói.

“Em thích đóng phim, mệt cũng đáng.”

Cô ấy nhìn Lộ Tuệ Tuệ.

“Ngày mai bấm máy rồi, chị có thấy hồi hộp không?”

“Có một chút.”

Trước đây, cô chỉ tham gia những dự án nhỏ tại một đoàn phim, nhưng bây giờ đã khác. Lộ Tuệ Tuệ muốn làm nghề diễn viên này, cô muốn đóng những nhân vật mà cô thích và có thể để lại dấu ấn.

Nếu có một ngày nào đó, cuộc sống của cô thay đổi, cô cũng có thể lục lại để xem, một kỷ niệm rất đáng để ghi nhớ.

Cô muốn sống cho chính mình, ít nhất không uổng công ‘Sống thêm lần nữa'.

Lộ Niên Niên an ủi cô.

“Chị đừng lo lắng, thầy Ninh khá tốt, trông lạnh lùng nhưng thực chất là một người ấm áp, còn Thích Thư Ngữ...”

Cô ấy không biết nhiều lắm.

“Cô ấy hình như cũng dễ tiếp xúc, nếu thực sự không hòa thuận nổi thì đừng chơi với họ.”

Lộ Tuệ Tuệ cười đồng ý.

“Được.”

Cô nghiêng đầu, trêu Lộ Niên Niên:

“Nếu chị ở studio chán, chị sẽ tìm em chơi.”

Lộ Niên Niên gật đầu, hào hứng nói.

“Được! Được! Em sẽ dẫn chị đi chơi game.”

Lộ Tuệ Tuệ: “... Được.”

Hai chị em tám nhảm một hồi, Lộ Tuệ Tuệ cũng hỏi Lộ Niên Niên một số vấn đề về diễn xuất.

Đến khi Lộ Niên Niên chuẩn bị quay phim, hai người mới kết thúc cuộc gọi.

-

Ngày tiến hành nghi thức khai máy, Lộ Tuệ Tuệ xuất hiện tại hiện trường với bộ trang phục giản dị.

Vì vai diễn của cô vẫn chưa được tiết lộ, cô không đi lên phía trước mà lẫn trong đám đông.

Có các phóng viên tại hiện trường đã nhìn thấy cô, sau khi hỏi ý kiến của đạo diễn Lý, họ cũng chụp được một số bức ảnh để sau này thuận tiện cho việc công bố vai diễn của cô .

Họ đều là người quen của đạo diễn Lý, đã được đạo diễn dặn trước, những gì cần công bố thì công bố, những gì không cần công bố thì họ sẽ không tiết lộ.

Sau khi nghi thức khai máy kết thúc, mọi người cùng nhau ăn trưa.

Lúc này Lộ Tuệ Tuệ mới gặp mặt chào hỏi với Ninh Thác và Thích Thư Ngữ.

Khi đến phòng ăn, Lộ Tuệ Tuệ tìm một góc nhỏ.

Cô là diễn viên phụ số bốn, cũng không có ý định thu hút sự chú ý, có điều cô không nghĩ rằng vừa ngồi xuống thì Thích Thư Ngữ lại gọi cô.

“Tuệ Tuệ.”

Cô ấy vẫy tay chào Lộ Tuệ Tuệ:

“Cô ngồi đó làm cái gì, lại đây ngồi đi.”

Thích Thư Ngữ vừa lên tiếng, mọi người trong phòng đều đồng loạt nhìn về phía cô.

Đạo diễn Lý cũng nhìn sang, nghĩ tới lời dặn dò của Quý Minh Tân, cười nói: “Một diễn viên sáng tạo như cô ngồi đó làm gì?”

Lộ Tuệ Tuệ giải thích.

“Đều như nhau mà.”

“Đến đây làm quen mọi người đi.”

Lý Vĩnh Phong nói với thái độ ôn hòa.

“Ninh Thác và Thư Ngữ đã gặp rồi, đây là hai diễn viên khác của chúng ta, Minh Lộ và Lưu Trình.”

Cả hai nhìn về phía Lộ Tuệ Tuệ và gật đầu.

Sau khi giới thiệu lẫn nhau, Lộ Tuệ Tuệ ngồi xuống cạnh Minh Lộ.

Mặc dù là Thích Thư Ngữ gọi cô đến, nhưng xét về phương diện vị trí, cô chưa thể ngồi bên cạnh Thích Thư Ngữ.

Bình Luận (0)
Comment