Thiên Kim Thật Giả Gây Sốt Giới Giải Trí

Chương 51

Lúc Thích Thư Ngữ tới, cô vừa thay quần áo xong.

"Hôm nay về à?"

Lộ Tuệ Tuệ gật đầu.

"Đúng vậy, chị Hạ Lỵ nói có sắp xếp công việc mới cho em."

Thích Thư Ngữ ô hô một tiếng.

"Hạ Lỵ thật là, không cho em nghỉ ngơi xíu nào."

Lộ Tuệ Tuệ cười.

"Em đi rồi, chị nhớ chăm sóc bản thân thật tốt đấy."

Thích Thư Ngữ nhìn cô dò xét, đưa quà qua.

"Món quà nhỏ đóng máy, chuẩn bị cho em."

Lộ Tuệ Tuệ khẽ giật mình, cúi đầu nhìn, hình như là bông tai của một nhãn hàng nào đó.

Cô trừng mắt nhìn.

"Tốn kém quá rồi."

"Khách sáo."

Thích Thư Ngữ ôm lấy cô.

 

"Đóng máy vui vẻ! Trở về có thời gian thì hẹn nhau."

"Được."

Thích Thư Ngữ nói xong, Lộ Tuệ Tuệ lại gặp được Ninh Thác.

Giống y hệt, Ninh Thác cũng chuẩn bị quà đóng máy cho cô, đây là điều Lộ Tuệ Tuệ không nghĩ tới.

"Cảm ơn thầy Ninh."

Ninh Thác: "Uống nhiều nước tốt cho sức khỏe."

Anh ấy tặng cho cô một cái bình giữ nhiệt.

Lộ Tuệ Tuệ bật cười.

"Nhất định nhớ kỹ."

Cô rất tiếc mạng à nha.

Ngoại trừ Thích Thư Ngữ và Ninh Thác, mấy diễn viên và nhân viên công tác cũng tặng quà nhỏ cho cô.

 

Lần đầu tiên Lộ Tuệ Tuệ ở đoàn làm phim nhận được nhiều quà như vậy, vui mừng đến mức không biết dùng ngôn ngữ biểu đạt sự cảm ơn của mình như thế nào.

Một đường cảm ơn xong, Lộ Tuệ Tuệ bảo Nhạc Nhạc thu dọn xong xuôi trở về khách sạn, sau đó ra sân bay.

Lúc đến bãi đỗ xe, Lộ Tuệ Tuệ nhìn thấy Giang Húc đứng ở một bên.

Bởi vì nguyên nhân vào đoàn trễ, Giang Húc vẫn chưa đóng máy.

"Giang Húc."

Lộ Tuệ Tuệ chủ động chào hỏi với anh ấy.

"Sao anh ở đây?"

Giang Húc im lặng không nói gì, lấy đồ trong tay đưa cho cô.

Lộ Tuệ Tuệ sững sờ, cười nói.

"Cảm ơn."

Giang Húc gật đầu.

"Không cần."

Anh ấy nhìn Lộ Tuệ Tuệ mặt mộc vẫn chói sáng, trầm giọng nói.

"Đóng máy vui vẻ."

Lộ Tuệ Tuệ cong môi.

"Anh tiếp tục cố gắng."

"Ừm."

Lộ Tuệ Tuệ không nói nhiều với Giang Húc, nhanh chóng lên xe, cô còn phải lên máy bay.

Nhìn xe bảo mẫu của cô rời đi, Giang Húc mới thu tầm mắt lại, quay người trở về trường quay. Ánh nắng buổi chiều chói mắt, kéo cái bóng của anh ấy rất dài.

-

Đến sân bay, Lộ Tuệ Tuệ nhìn hình chụp ở đoàn phim, chọn mấy tấm đăng lên Weibo.

[Lộ Tuệ Tuệ V: Đóng máy rồi, cảm ơn mọi người!]

Cô vừa đăng bức ảnh lên, fan, anti fan và người qua đường ùn ùn kéo tới.

[Hi vợ!]

[Quá đẹp rồi, quá đẹp rồi!]

[Đây là vẻ đẹp tôi có thể nhìn mà không tốn tiền sao!]

[Có vài người say thật rồi, bây giờ giới giải trí tuyển diễn viên chỉ nhìn nhan sắc thôi đúng không?]

[Chậc, không có diễn xuất, chỉ có thể tiếp thị nhan sắc thôi.]

[Xem trailer của “Vô tận” chưa? Xem rồi mà mấy người nói Lộ Tuệ Tuệ không có năng lực diễn xuất, mắt của mấy người thật sự có vấn đề.]

[Lộ Tuệ Tuệ, sao chị có thể là người trắng nhất khi chung khung hình với các nữ diễn viên khác vậy. Chị có thể chia sẻ một số sản phẩm trắng da không?]

...

Đăng Weibo xong, Lộ Tuệ Tuệ xem bình luận lại một lượt.

Thấy mọi người đồng loạt bảo cô chia sẻ mỹ phẩm trắng da, cô nhịn cười không được, suy nghĩ trả lời.

[Dưỡng da hàng ngày, uống nhiều nước, đổ nhiều mồ hôi, và ăn cà chua cũng góp phần dưỡng trắng nè.]

Trả lời xong, cô rời khỏi Weibo.

Lên máy bay, Lộ Tuệ tuệ đeo bịt mắt đi ngủ.

Đích thân Hạ Lỵ đến sân bay đón, thuận tiện chị ấy nói chút chuyện công việc với Lộ Tuệ Tuệ.

“Vất vả rồi.”

Hai người không gặp nhau một khoảng thời gian rồi, chị ấy quan sát cô.

“Gầy một chút, không tệ.”

Lộ Tuệ Tuệ: “... Em uống nước mấy đêm rồi.”

Hạ Lỵ: “Lên hình chắc chắn đẹp.”

Lộ Tuệ Tuệ khóc không ra nước mắt.

Lên xe, Hạ Lỵ vốn để cô nghỉ ngơi trước, sau khi về nhà sẽ nói chuyện công việc với cô, không ngờ Lộ Tuệ Tuệ chủ động hỏi.

“Chị Hạ Lỵ, tiếp theo em thế nào?”

Hạ Lỵ lấy kịch bản phim và kịch bản chương trình tạp kỹ đã chuẩn bị, đưa cho cô.

“Có một chương trình tạp kỹ chị nhận giúp em rồi, ngày mai phải bay qua đó ghi hình, cũng làm khách mời.”

Chị ấy ra hiệu.

“Kịch bản phim thì chị thấy mấy cái này không tệ, em có thể xem thử, sau đó chị muốn em nhận một chương trình tạp kỹ thường trú.”

Lộ Tuệ Tuệ nhíu mày.

“Thường trú?”

“Ừm.”

Hạ Lỵ nhìn cô.

“Chu kỳ quay chụp và chu kỳ chế tác của phim truyền hình, phim điện ảnh rất dài, hơn nữa còn fans chương trình tạp kỹ của em, chị muốn dùng cách này để duy trì độ nổi tiếng của em.”

Hiện tại anti fan của Lộ Tuệ Tuệ còn quá nhiều, Hạ Lỵ không chỉ muốn cho cô có tác phẩm tốt, càng muốn cho cô có nhiều fan yêu mến, cưng chiều cô.

Chị ấy không hy vọng Lộ Tuệ Tuệ mở Weibo ra, thứ đầu tiên nhìn thấy chính là bình luận của anti fan.

Lộ Tuệ Tuệ gật đầu.

“Vâng.”

Cô hỏi.

“Chị giúp em xác định chương trình tạp kỹ thường trú rồi ạ?”

“Không có.”

Hạ Lỵ nói.

“Thường trú để em tự chọn, chị thấy hai cái này cũng không tệ, một cái cần thể lực, một cái cần trí tuệ. Em về nhà xem rồi hẵng quyết định.”

Lộ Tuệ Tuệ “Ừ”.

“Vậy ngày mai là cái gì?”

Cô lật ra những tài liệu Hạ Lỵ đưa tới, không tìm thấy, Hạ Lỵ nói trước.

“Ghi hình trốn khỏi mật thất, thể lực trí lực đều cần.”

Lộ Tuệ Tuệ nhíu mày.

Hạ Lỵ nhìn cô.

“Đúng rồi, phải nhắc nhở em, chương trình tạp kỹ lần này làm rất mạnh dạn, toàn bộ quá trình phát sóng trực tiếp.”

Lộ Tuệ Tuệ giật mí mắt.

“Lại là phát sóng trực tiếp à.”

“Đúng, hơn nữa không giới hạn thời gian phát sóng trực tiếp, chỉ khi mấy em giải xong mật thất mới có thể ra ngoài.”

Lộ Tuệ Tuệ: “...”

Cô dụi mắt, ngả vai sang Hạ Lỵ.

“Vậy tối nay em đi ngủ sớm một chút.”

Hạ Lỵ cười cười.

“Khách mời thường trú cũng không tệ, độ nổi tiếng của chương trình rất cao, em biểu hiện tốt một chút.”

“Vâng.”

Ngày hôm sau, Lộ Tuệ Tuệ lại xuất hiện ở sân bay, xuất phát ghi hình chương trình trốn khỏi mật thất.

Điều cô không nghĩ tới là, cô sẽ đụng phải Tống Tinh Trì ở phòng chờ của khoang thương gia.

Lần trước sau khi kết thúc ghi hình chương trình tạp kỹ, hai người chưa từng gặp lại.

Hai người trừng mắt nhìn đối phương một lát, Tống Tinh Trì gọi cô.

“Chị Tuệ Tuệ.”

Lộ Tuệ Tuệ gật đầu.

“Cậu cũng đi Hải Thành à?”

Tống Tinh Trì: “Vâng, chị đi quay phim sao?”

Lộ Tuệ Tuệ lắc đầu.

“Quay chương trình tạp kỹ, còn cậu?”

Tống Tinh Trì nheo mắt, ánh mắt sáng rực nhìn cô.

 

“Ghi… Mật thất gan dạ?”

“Mật thất gan dạ” là tên của chương trình tạp kỹ thoát khỏi mật thất, đặt tên cũng… chả ra đâu vào đâu.

Lộ Tuệ Tuệ: “Đúng rồi.”

Cô ngẩng đầu nhìn cậu ấy một cái, sau khi nhận ra vẻ mặt của cậu ấy không đúng, chần chừ nói.

“Không lẽ cậu cũng đi ghi hình chương trình tạp kỹ này à?”

Tống Tinh Trì: “Chị đoán đúng rồi.”

“...”

Duyên phận chương trình tạp kỹ của hai người, nói sâu không sâu, nói nông không nông.

 

Chương trình tạp kỹ lần trước tụ lại một chỗ, đơn giản là tình cờ. Mà lần này, ngược lại là cố ý rồi.

Đạo diễn của “Mật thất gan dạ” đã xem qua biểu hiện của hai người trong “Cuộc sống điền viên”, cảm nhận sâu sắc hai người bọn họ cùng quay chương trình có thể sẽ đáng xem và bùng nổ.

Tống Tinh Trì đụng phải Lộ Tuệ Tuệ, có một loại phản ứng hóa học kỳ lạ nào đó xảy ra làm cậu ấy từ nổi tiếng biến thành một người ngốc nghếch, khờ khạo, làm cho fan và người xem thấy thú vị.

Mà Lộ Tuệ Tuệ, đạo diễn muốn xem có phải cô ghi hình mật thất cũng giống như ghi hình “Cuộc sống điền viên” hay không, bình tĩnh trước sau như một, thận trọng, biểu hiện không giống như một nữ ngôi sao hạng mười tám bị cộng động mạng bôi nhọ chút nào.

Cho nên khi quyết định khách mời, ông ấy không chút suy nghĩ, trực tiếp mời hai người họ cùng quay kỳ đầu.

Dù sao mỗi kỳ, họ đều có hai vị khách mời, thay vì để họ ghép đôi với người khác, không bằng tiêu hóa nội bộ.

Sau khi biết đối phương và mình ghi hình chung kỳ đầu tiên của chương trình tạp kỹ, Lộ Tuệ Tuệ không có cảm giác quá lớn, chỉ cảm thấy bản thân với Tống Tinh Trì rất có duyên phận với nhau.

Nhưng Tống Tinh Trì không nghĩ như vậy, giờ phút này ý nghĩ của Tống Tinh Trì là – Xong rồi, cậu ấy lại bị fan coi thường!

Nghĩ đến đây, Tống Tinh Trì gửi tin nhắn cho trợ lý Tiểu Bàn.

Tống Tinh Trì: [Có cách nào, có thể nhanh chóng tăng cường thể lực không?]

Cậu ấy muốn mạnh hơn!

Tiểu Bàn: [? Anh, anh muốn làm gì? Ngày mai anh phải ghi hình rồi, anh đừng làm loạn đấy nha!]

Không đợi Tống Tinh Trì trả lời, Tiểu Bàn tiếp tục gửi tin nhắn cho cậu ấy, thành khẩn.

[Anh ơi là anh, bây giờ anh là người nổi tiếng đấy! Cuộc sống riêng tư của anh đều bị mấy chục triệu đôi mắt nhìn chằm chằm, anh nhịn một chút! Nếu thực sự không được thì anh tắm nước nóng nhiều một chút.]

Tống Tinh Trì: [? Cậu nói linh tinh cái gì vậy!]

Nghe Tiểu Bàn nói, tai cậu ấy đỏ cả lên, tức hổn hển, gõ chữ.

[Anh đây là vì buổi ghi hình chương trình tạp kỹ ngày mai!]

Tác giả có lời muốn nói:

Tinh Trì: Ném mấy tư tưởng dơ bẩn trong đầu cậu ngay đi!

Tiểu Bàn: Thật sự đây thể trách em nghĩ nhiều được, dù sao thì anh một người đàn ông trưởng thành đi so thể lực với một nữ minh tinh không cảm thấy mất mặt à?

Tuệ Tuệ: Tiểu Tống, cố lên!

Sau khi trả lời tin nhắn của Tiểu Bàn, Tống Tinh Trì cảm thấy khó chịu toàn thân.

Cậu ấy tức giận liếc trợ lý, tiện tay lấy ly nước trước mặt uống một ngụm lớn.

Nhìn tin nhắn, Tiểu Bàn không còn gì để nói.

Ai có thể nghĩ tới một chàng trai tuấn tú, đẹp trai quyến rũ như cậu ấy lại sẽ có một ngày đi so thể thực với một nghệ sĩ nữ như Lộ Tuệ Tuệ chứ.

Lộ Tuệ Tuệ và Nhạc Nhạc nhìn thấy toàn bộ sự tương tác giữa trợ lý và nghệ sĩ hai người.

Hai người nhìn nhau, dùng ánh mắt trao đổi.

Nhạc Nhạc: Chị Tuệ Tuệ, Tống Tinh Trì và trợ lý của anh ấy lạ lạ sao ý.

Lộ Tuệ Tuệ: Mặt cậu ấy đỏ.

Nhạc Nhạc: Em nhìn ra rồi, ánh mắt anh ấy nhìn trợ lý của anh ấy không đúng lắm! Lỗ tai đỏ lên rồi, lúc nãy tức giận gõ chữ, sau đó điện thoại của trợ lý của anh ấy rung lên, hai người họ ở cùng một chỗ, có chuyện gì không thể nói công khai à? Chúng ta đâu có nghe lén!

Lộ Tuệ Tuệ: Không biết.

Nhạc Nhạc: Để em quan sát thêm một chút.

Lộ Tuệ Tuệ: Tùy em.

Lộ Tuệ Tuệ thu lại ánh mắt đặt trên người Nhạc Nhạc, giả vờ nhìn sang bên cạnh.

Thật đúng lúc, Tống Tinh Trì cách hai chỗ ngồi cũng nhìn lại, đối diện với ánh mắt kia với Lộ Tuệ Tuệ, phút chốc cậu ấy đứng lên.

“Ừm, em có chút khát, em qua bên kia lấy hai chai nước.”

Phòng chờ máy bay hạng thương gia có nước khoáng miễn phí, còn có các loại đồ ăn.

Bước hai bước, Tống Tinh Trì dừng lại, nhìn về phía Lộ Tuệ Tuệ.

“Chị Tuệ Tuệ, chị muốn không?”

“Không cần.”

Lộ Tuệ Tuệ nhìn nước chưa uống hết trước mặt cậu ấy, nói sâu xa.

“Tinh Trì, đừng có lãng phí.”

Tống Tinh Trì: “?”

Lộ Tuệ Tuệ nhìn vẻ mặt mờ mịt của cậu ấy, ho khan một tiếng.

“Không có việc gì, cậu đi đi.”

“Dạ.”

Tống Tinh Trì vội vàng rời đi.

Thấy bóng lưng rời đi của cậu ấy, Nhạc Nhạc nhịn không được lại gần.

“Chị Tuệ Tuệ, Tống Tinh Trì càng ngày càng lạ rồi, có phải anh ấy chột dạ hay không?”

Lộ Tuệ Tuệ lắc đầu.

“Không rõ lắm.”

Nhạc Nhạc nhìn Tiểu Bàn ngồi đối diện, đang muốn nói chuyện, cô ấy chú ý tới Tiểu Bàn cũng ngồi dậy.

“Chị Tuệ Tuệ, chị trông hành lý giúp em, em cũng đi lấy chút đồ ăn.”

Lộ Tuệ Tuệ: “... Được rồi.”

Hai người một trước một sau rời đi, Nhạc Nhạc sững sờ vài giây, bật ra một câu.

“Thật sự rất bất ổn.”

Nói thật, Lộ Tuệ Tuệ cũng cảm thấy như vậy.

Bình Luận (0)
Comment