Thiên Kim Thật Giả Gây Sốt Giới Giải Trí

Chương 72

“Là ai gọi đến thế?”

“Lộ Tình Họa.”

Lộ Niên Niên nhìn màn hình hiện tên Lộ Tình Họa, cảm thấy rất khó hiểu, Lộ Tình Họa gọi điện cho mình làm cái gì? Tình cảm chị em giữa hai người cũng có thân thiết đến mức gọi điện thoại đâu, hay là chị ta có chuyện gì rồi?

[Alo.]

Lộ Niên Niên để điện thoại xuống mở loa ngoài.

[Chị Họa Họa.]

[Niên Niên.]

Lộ Tình Họa ân cần hỏi thăm.

[Em đang ở đoàn phim sao?]

Lộ Niên Niên “Ừ” một tiếng.

[Đang trong đoàn, chị tìm em có chuyện gì thế?]

Lộ Tình Họa cười cười nhẹ giọng nói.

[Chị sắp về nước mở show diễn.]

 

Lộ Niên Niên giật mình, nhanh chóng nói.

[Chúc mừng chị Họa Họa.]

Trái lương tâm nói.

[Buổi biểu diễn lần trước của chị em có xem, xuất sắc lắm ạ.]

[Thật sao?]

Lộ Tình Họa nhẹ cười.

[Cảm ơn Niên Niên.]

Biểu cảm trên mặt Lộ Niên Niên đã cứng đờ.

[Không có gì.]

 

Lộ Tình Họa hơi ngừng lại vài giây mới nói tiếp.

[Vậy em có đồng ý làm khách mời đặc biệt của chị không?]

Lộ Niên Niên sửng sốt.

[Khách mời ư?]

[Đúng vậy.]

Lộ Tình Họa nói.

[Show diễn trong nước, chị muốn mời em làm khách mời đặc biệt, đàn cùng chị một bản hòa tấu có được không?]

Lộ Niên Niên biết đàn dương cầm.

Cô ấy không chỉ biết đàn dương cầm mà còn biết cả violon và guitar. Mẹ của Lộ Tuệ Tuệ là Tô Từ trước kia là nghệ sĩ đàn cello, rất có thiên phú về âm nhạc, đã tổ chức rất nhiều tour diễn, là nghệ sĩ cello rất nổi tiếng.

Nhưng trước kia internet chưa phát triển, sau lại thêm nguyên nhân lấy chồng sinh con, bà dần dần không còn xuất hiện diễn tấu nữa.

Tất nhiên nguyên nhân lớn nhất vẫn là vì năm đó Lộ Tuệ Tuệ bị bắt cóc. Bà muốn tìm lại đứa con ruột của mình, Lộ Tuệ Tuệ mất tích khiến tinh thần của bà cũng suy sụp nhiều, mãi đến khi nhặt được Lộ Niên Niên ở trước cửa nhà mới có chuyển biến tốt đẹp hơn.

Đáng tiếc ngày vui ngắn chẳng tày gang, bởi vì trong lòng vẫn nhớ đến con gái ruột, tình trạng thân thể của bà càng ngày càng kém, đến năm Lộ Niên Niên vào cấp ba bà đã không thể kiên trì thêm được nữa.

[Niên Niên?]

Lộ Tình Họa đợi một lúc lâu vẫn không thấy Lộ Niên Niên trả lời.

Lộ Niên Niên tỉnh táo lại, suy nghĩ nói.

[Chị Họa Họa, thời gian cụ thể là bao giờ?]

Cô ấy sờ sờ mũi, uyển chuyển nói.

[Đã lâu rồi em không sờ vào đàn, nhỡ mà làm hỏng thì sao được?]

Lộ Tình Họa cười.

[Sao có thể thế được.]

Cô ta nói.

[Em trước kia còn đánh đàn giỏi hơn chị mà.]

[Không có nha.]

Lộ Niên Niên nói.

[Chủ yếu là lâu rồi em không đánh, mà chuyện đoàn phim bên này em cũng không biết có xin nghỉ được không, để em hỏi chị Trân một chút.]

Lộ Tình Họa không ép cô ấy nữa.

[Vậy em hỏi chị Trân đi nhé? Chị ấy không ở cạnh em à?]

Lộ Niên Niên và Uông Trân nhìn nhau.

[Vâng, chị Trân đi bận việc rồi, lát nữa em sẽ hỏi chị ấy, có gì chị nhắn lại em thời gian nhé.]

Lộ Tình Họa: [Được.]

Lộ Niên Niên đang muốn cúp máy, chợt nghe Lộ Tình Họa hỏi.

[Đúng rồi Niên Niên này, chị nghe là tìm được con gái ruột của bác rồi à?]

Lộ Niên Niên: [Vâng.]

[Cũng là minh tinh phải không?]

Lộ Tình Họa nhíu mày nhớ lại.

[Tên là Tuệ Tuệ à?]

Lộ Niên Niên: [Đúng thế.]

Cô ấy nói.

[Là thím hai nói với chị sao?]

Lộ Tình Họa: [Ừ, lần trước mẹ chị gọi điện thoại cho chị, kể Tuệ Tuệ vẻ ngoài xinh đẹp lắm, nhìn có nét giống với bác.]

Lộ Niên Niên cắn môi.

[Đúng là có chút.]

Lộ Tình Họa đáp lời.

[Đợi chị trở về chúng ta đi ăn bữa cơm gặp mặt.]

Lộ Niên Niên im lặng một lát sau đó nhẹ giọng nói.

[Thế chờ chị trở về rồi bọn em sắp xếp thời gian xem có gặp được không.]

[Được.]

Cúp máy, Lộ Niên Niên mới thở phào.

Uông Trân thấy cô ấy như vậy cũng không hề trách móc, chị ấy đưa cho Niên Niên cốc nước, nhẹ hỏi.

“Em không định đi làm khách mời show diễn của Lộ Tinh Họa à?”

“Vâng.”

Lộ Niên Niên uống hớp nước nhỏ. “Chờ chị ấy xác định thời gian rồi thì hôm đó chị Trân sắp xếp cho em công tác gì mà không thể hủy bỏ được nhé.”

Uông Trân nhìn cô ấy, đồng ý.

“Nhưng mà chị rất tò mò.”

Chị ấy cảm thấy trước giờ Lộ Niên Niên chưa hề tỏ ra kháng cự với mấy người họ hàng, chị em bao giờ, mà giờ lại phát hiện không phải vậy.

Thái độ của Lộ Niên Niên đối với Lộ Tuệ Tuệ cũng rất khác biệt.

“Tò mò cái gì ạ?”

“Chị thấy Lộ Tình Họa khá tốt, vì sao em không muốn lui tới với cô ấy?”

Thấy ánh mắt tò mò của Uông Trân, Lộ Niên Niên rũ mắt xuống.

“Nào có vì sao, chị ấy quá dịu dàng hiểu chuyện, đứng bên cạnh em như đứa nhỏ không hiểu chuyện, cho nên mới không muốn thân thiết.”

Nói dối.

Uông Trân tất nhiên nghe ra.

Chị ấy nhìn chằm chằm Lộ Niên Niên một hồi, biết cô ấy sẽ không tiết lộ nên cũng không ép hỏi nữa.

Chị ấy gật đầu.

“Vậy được, chị đoán lát nữa người đại diện của Lộ Tình Họa sẽ liên hệ với chị, chị ăn xong rồi, xem lại hành trình công tác của em đã.”

“Vâng, cảm ơn chị Trân.”

Uông Trân liếc cô ấy một cái, nói.

“Việc tham gia chương trình cùng với Lộ Tuệ Tuệ, chị phải thương lượng với Hạ Lỵ trước, xem có muốn cho hai người cùng tham gia không.”

Lộ Niên Niên ngoan ngoãn đồng ý.

“Vâng, em nghe chị sắp xếp.”

Uông Trân thấy cô ấy như vậy, đúng là không nói được câu từ chối.

Chị ấy thở dài, quyết định ra ngoài sớm cho rồi.

Không thấy cái mặt làm nũng cầu xin này thì mới có thể nhẫn tâm từ chối được.

-

“Mật thất gan dạ” kỳ cuối cùng so với trước đó thì độ khó tăng thêm gấp bội.

Cũng may Hoắc Chính Khanh và Lộ Tuệ Tuệ không phải người kéo chân sau người khác, đầu óc rất linh hoạt, lập tức lấy được manh mối tổ tiết mục cung cấp, sau đó giải mật khẩu.

Mà bốn vị khách mời thường trú khác đều là những người chơi lâu năm, tất nhiên cũng không làm ảnh hưởng ai.

Bảy giờ tối.

 

Sáu nghệ sĩ giải được mật khẩu ở trạm cuối cùng, cùng bước ra ngoài.

Đến lúc này “Mật thất gan dạ” kỳ cuối cùng chính thức quay xong.

Sáu nghệ sĩ dắt tay nhau cúi người trước màn hình cảm ơn khán giả.

Bầu bạn vượt qua kỳ cuối cùng, cảm ơn các fans đã xem chương trình này.

Sau đó các hot search về “Mật thất gan dạ” cùng nhau bay lên bảng hotsearch, bay thẳng lên vị trí đầu tiên.

Người xem chương trình này vốn không ít, chương trình này rất kí.ch th.ích, đúng gu của nhiều người.

Máy quay vừa đóng, đạo diễn quay người về phía các nghệ sĩ, cười nói.

“Vất vả rồi.”

“Đạo diễn vất vả, mọi người vất vả rồi.”

 

Các nghệ sĩ đồng loạt khom lưng cúi chào, ghi hình một chương trình ai cũng không dễ dàng gì.

Đạo diễn cười nói.

“Tôi đặt nhà hàng rồi, mọi người cùng đi ăn một bữa đi.”

Mọi người đều không có ý kiến.

Nhà hàng cách địa điểm ghi hình không quá xa, mọi người cùng nhau đi xe qua.

Lộ Tuệ Tuệ đang định đi về xe của mình, Triệu Khả Nhi bỗng nhiên gọi lại.

“Tuệ Tuệ.”

Lộ Tuệ Tuệ quay đầu lại.

“Sao vậy chị Khả Nhi?”

“Chị đi cùng xe với em được không?”

Triệu Khả Nhi nói.

“Tâm sự với em chút.”

Lộ Tuệ Tuệ mỉm cười, đồng ý không chút do dự.

“Được mà, chị lên đi.”

Triệu Khả Nhi đồng ý luôn, đang muốn lên xe chợt nghe tiếng Hoắc Chính Khanh truyền đến từ phía sau.

“Tuệ Tuệ, anh ngồi cùng xe với em nhé?”

Lộ Tuệ Tuệ: “…”

Triệu Khả Nhi: “…”

Hai người nhìn nhau, Lộ Tuệ Tuệ ngập ngừng hỏi.

“Thầy Hoắc, xe của anh đâu?”

Hoắc Chính Khanh mặt không đổi sắc nói.

“Tài xế xin nghỉ rồi.”

Lộ Tuệ Tuệ cụp mắt, gật đầu nói.

“Nếu thầy Hoắc không ngại thì xin mời ạ.”

Cô vừa dứt lời, Hoắc Chính Khanh đã vội đi lướt qua, lên xe.

Xe bảo mẫu của Lộ Tuệ Tuệ lập tức trở nên chật chội.

Cô sờ mũi, không đoán được Hoắc Chính Khanh làm vậy là sao.

Mà các nhân viên công tác cùng nghệ sĩ khác nhìn thấy cảnh này cũng đều ngơ ngác.

“Sao Hoắc Chính Khanh lại đi cùng xe với Lộ Tuệ Tuệ, anh ấy không sợ có scandal à?”

“Cô Triệu cũng lên cùng rồi, còn scandal gì nữa.”

“Không đâu, chỉ là bất ngờ nên Hoắc Chính Khanh mới chủ động với Lộ Tuệ Tuệ thôi, trước đây thầy ấy ghét nhất kiểu nữ nghệ sĩ đi ké fame mà.”

“Tâm tư đàn ông như kim đáy biển, cậu đừng đoán nữa.”

...…..

Phùng Chỉ San đi sau cùng, nghe được những lời này, mày nhăn nhó, cảm thấy thật khó tin.

Hoắc Chính Khanh lại có quan hệ với Lộ Tuệ Tuệ ư?

Cô ta không thể hiểu nổi.

Mà bầu không khí trong xe Lộ Tuệ Tuệ hiện giờ rất kì quái.

Bất chợt, Hoắc Chính Khanh mở miệng nói chuyện.

“Cô Triệu.”

Triệu Khả Nhi: “Thầy Hoắc.”

Hai người vừa mới chào hỏi xong, điện thoại của Lộ Tuệ Tuệ chợt vang lên.

Theo vô thức, hai người đồng loạt cùng quay lại nhìn cô.

Lộ Tuệ Tuệ: ?

Đối mặt với ánh mắt của hai người, cô lại nhìn về phía màn hình, mặt không đổi sắc nhận điện thoại.

[Alo.]

Bùi Chi Hành: [Chương trình quay xong rồi?]

[Ừ.]

Lộ Tuệ Tuệ ngạc nhiên.

[Sao anh biết?]

Bùi Chi Hành quét mắt nhìn hình ảnh kết thúc phòng phát sóng trực tiếp, nói.

[Bà Nghiêm đang xem.]

Nghe vậy, Lộ Tuệ Tuệ cũng không thấy ngoài ý muốn.

Quả thật Nghiêm Tư Nhân sẽ xem các chương trình của cô, mỗi lần xem xong đều sẽ nhắn tin cho Lộ Tuệ Tuệ nói cô đã biểu hiện tốt thế nào, sau đó nhắn cô chỗ nào tốt nhất đẹp nhất.

Ngẫu nhiên cũng sẽ nói với Lộ Tuệ Tuệ là ghét ai, bọn họ không biết ăn nói, làm Lộ Tuệ Tuệ chịu ấm ức.

Bà Nghiêm với Lộ Tuệ Tuệ mà nói chính là một gà mẹ bảo vệ con.

Lộ Tuệ Tuệ hỏi.

[Anh cũng đang xem?]

[Ừ. Đêm nay không bận gì.]

Lộ Tuệ Tuệ gật gật đầu, đang muốn lên tiếng, Hoắc Chính Khanh bỗng nhiên mở miệng.

“Tuệ Tuệ, ai gọi cho em thế?”

Trong nhất thời, hai đầu điện thoại đều không nói gì.

Đối với ánh mắt tò mò của Hoắc Chính Khanh, Lộ Tuệ Tuệ mím môi đang muốn trả lời, lại nghe Bùi Chi Hành hỏi.

[Chương trình còn chưa xong?]

[Xong rồi.]

Lộ Tuệ Tuệ nói.

[Hiện giờ đi ăn cơm.]

[Trong xe em có người?]

[Ừ.]

Bình Luận (0)
Comment