Thiên Kim Thật Không Thèm Để Ý Anh

Chương 9

Vệ Lam đăng bài viết này, ngay lập tức khiến hướng dư luận thay đổi hoàn toàn so với bài đăng trước đó.

Dần dần, mọi người bắt đầu đào bới về Mục Khuynh Dao.

Bị bóc phốt không đáng sợ, đáng sợ là bị bóc không ngừng.

Lầu 34: Sao lại có người nghi ngờ thân phận nữa vậy? Đi quá xa rồi đấy!

Lầu 35: Mục Khuynh Dao à? Chẳng có gì bất ngờ cả. Đúng kiểu “trà xanh”, mà còn là loại cấp thấp ấy. Bình thường nhìn có vẻ đoan trang lắm, thực chất toàn mưu mô quỷ kế, rất nhiều người ghét cô ta. Hồi trước hoa khôi lớp chọn còn là bạn cô ta, sau này hai người cũng trở mặt rồi. Nghe nói là do Mục Khuynh Dao chơi xấu sau lưng.

Lầu 36: Mục Khunh Dao cá cược với Chân Long Đào, bảo cậu ta đi theo đuổi Hứa Hân Đóa, thật quá đáng mà! Chẳng lẽ cô ta không biết Chân Long Đào là loại người gì sao? Trong video mọi người cũng nghe rõ rồi đấy, cậu ta căn bản chẳng hề coi trọng Hứa Hân Đóa.

Lầu 37: Có hơi thương Hứa Hân Đóa, cô ấy vốn là trẻ mồ côi, được nhận nuôi, khó khăn lắm mới có một cuộc sống tốt, vậy mà tiểu thư nhà này lại ác độc đến mức muốn hủy hoại cô ấy.

Lầu 38(Khương Tự Tiêu): Tôi là Khương Tự Tiêu, học lớp quốc tế 4, chưa từng nói chuyện với Hứa Hân Đóa, không tính là bạn bè, chỉ nói những gì tôi biết thôi. Cô ấy rất lạnh lùng, đến cả Vệ Lam bắt chuyện cũng không để ý, huống hồ là Chân Long Đào? Đều là tra nam cả, có cần phân biệt đối xử vậy không? Dù sao thì Vệ Lam cũng đẹp trai hơn Chân Long Đào nhiều. Còn về Chân Long Đào ấy hả, học cùng tôi môn kinh tế, ngồi bên cạnh Hứa Hân Đóa, bị cô ấy đá văng ra luôn.

...

Lầu 61: Nói thật nhé, Mục Khuynh Dao đúng là trà xanh, nhưng Hứa Hân Đóa cũng EQ thấp thật. Nếu cô ấy biết cách cư xử hơn một chút thì cũng không bị Mục Khuynh Dao đối xử như vậy đâu.

Lầu 62: Trên đúng kiểu đổ lỗi cho nạn nhân.

Lầu 63: Sao tôi thấy mọi chuyện có vẻ vô lý vậy? Bài đăng trước chỉ nói Hứa Hân Đóa lên xe của người nhà Chân Long Đào, có thể là tiện đường về thôi. Bài này cũng chỉ là đính chính một chút, vậy mà mọi người lại ầm ĩ thế này? Nghĩ kỹ thì đâu có gì to tát?

Lầu 64: Cả trường hóng drama nhà họ Mục, hoặc có thể nói là màn đấu đá giữa hai chị em nhà họ Mục, thật náo nhiệt.

Lầu 65: Nhìn “bạch liên hoa ngôn lục”* của Mục Khuynh Dao mà buồn nôn. Cô ta vừa mới nói rằng không tin em gái mình là người như vậy, kết quả chính cô ta đứng sau tất cả.[Ảnh]

(*Bạch liên hoa ngôn lục: Những câu nói giả tạo, đạo đức giả kiểu "hoa sen trắng" - chỉ người giả vờ ngây thơ, vô tội)

Lúc này, Mục Khuynh Dao hoàn toàn hoảng loạn, chỉ có thể nhờ vả người khác giúp đỡ.

Trước tiên, cô ta nhắn tin cho Thẩm Trúc Hàng, hỏi tại sao chuyện cá cược lại bị lộ ra ngoài? Nhưng nghĩ kỹ thì cũng đoán được, chắc chắn là do Lâu Hử hoặc Thiệu Thanh Hòa nói ra. Lộ Nhân Già cũng có khả năng, nhưng nhìn dáng vẻ cuống cuồng của cô ta, chắc không phải.

Hơn nữa, bây giờ phải giải quyết cục diện này thế nào đây?

Muc Khuynh Dao suy nghĩ một lúc, cuối cùng chỉ có thể nhắn tin cho Mục Khuynh Diệc "Anh, anh có thể giúp em không?"

Hứa Hân Đóa vốn không biết rằng trường Quốc tế Gia Hoa có diễn đàn, cũng chưa từng tham gia bất kỳ nhóm nào, lúc này vẫn đang ngồi nghiêm túc làm bài tập trong phòng.

Trước đó, cô giúp Đồng Duyên tham gia cuộc thi, sau khi nhận giải, hai người đã đổi lại thân phận.

Lúc về, cô nằm trên giường nghỉ ngơi một lúc, sau đó ngồi dậy mở cặp sách định làm bài tập. Nhưng đáng tiếc, mở ra mới phát hiện Đồng Duyên chỉ mang về giúp cô mấy quyển sách và một quyển vở. Bây giờ cô đành dựa vào trí nhớ để cố gắng hoàn thành bài tập.

Màn hình điện thoại sáng lên, cô mở ra và nhận cuộc gọi video của Đồng Duyên. Khi cô đặt điện thoại lên giá đỡ, Đồng Duyên bên kia còn đang cầm một chiếc điện thoại khác trong tay.

Cô nhìn màn hình, hỏi: "Bận lắm à?"

"Không bận." Đồng Duyên thản nhiên đáp, sau đó nhìn vào màn hình: "Mục Khuynh Dao có tìm cậu không?"

"Không có."

"Ồ..."

Hứa Hân Đóa lập tức đoán ra có chuyện gì đó xảy ra, liền hỏi: "Sao thế?"

Đồng Duyên ngồi dựa vào ghế, lười biếng kể lại mọi chuyện vừa xảy ra, đồng thời cũng lướt diễn đàn trường xem bài viết, sau đó cười lạnh một tiếng: "Còn không thèm tìm cậu, vậy mà còn nói đã xin lỗi. Đúng là bề ngoài giả tạo..."

"Cô ta xin lỗi rồi à?"

"Ừ, còn bảo là mình không bị bắt nạt nữa chứ. Kết quả thì sao? Cá cược để người ta theo đuổi cậu, chuyện này cậu cũng nhịn được à?"

Hứa Hân Đóa bĩu môi: "Mục Khuynh dao vốn không ưa tôi, muốn giở trò cũng là chuyện bình thường, tôi đoán trước được rồi. Chuyện này tôi không để tâm, tôi vốn chẳng có ý định quan t@m đến Chân Long Đào."

"Tôi đã nói là cậu dọn đến nhà tôi ở luôn đi, cậu cứ không chịu nghe."

"Tự nhiên chạy qua nhà cậu ở thì ra cái thể thống gì?!"

"Vậy tôi tìm cho cậu một căn hộ, sắp xếp mọi thứ ổn thỏa, cậu cứ ở đó là xong. Tôi cũng sẽ giúp cậu chuyển trường."

Nghe xong, Hứa Hân Đóa không nhịn được cười: "Thế tôi thành gì? 'Kim ốc tàng kiều' của cậu à?"

"Tôi nuôi cậu đến khi tốt nghiệp thôi, chẳng phải vẫn tốt hơn ở lại cái nhà họ Mục đó sao?"

Hứa Hân Đóa nhìn chằm chằm vào Đồng Duyên trên màn hình một lúc lâu, sau đó lắc đầu: "Không sao, tôi không muốn nợ cậu quá nhiều."

"Tôi có để ý đâu!"

"Hơn nữa, sau này tôi trưởng thành, đến lúc bàn chuyện hôn nhân, chẳng lẽ còn có thể môn đăng hộ đối?" Hứa Hân Đóa khẽ nói.

"Môn đăng hộ đối? Cậu để ý ai rồi? Ngụy Lam à? Tôi nói cho cậu biết, thằng nhóc đó chỉ được cái miệng lẻo mép, không đáng tin. Cậu là huynh đệ của tôi nên tôi mới nói, chứ người khác tôi lười khuyên lắm."

Hứa Hân Đóa ngừng tay viết bài trong chốc lát, rồi lại tiếp tục: "Không cần cậu lo, tôi tự biết chừng mực."

Cậu sẽ không hiểu đâu.

Cũng không muốn cậu hiểu.

Sự chú ý của Đồng Duyên vốn dĩ không đặt vào Hứa Hân Đóa, tay vẫn lướt xem diễn đàn, sau đó nói: "Ồ, Mục Khuynh Diệc lên tiếng rồi, quả nhiên là em gái cùng lớn lên, vẫn phải bảo vệ."

"Mục Khuynh Diệc anh ấy... là người thế nào?" Hứa Hân Đóa thực sự có chút tò mò về người anh trai ruột này.

"Cậu ta à, đồ ngu."

"Cậu nhìn ai cũng là đồ ngu."

Đồng Duyên nghiêm túc hồi tưởng một chút, rồi nói: "Nhìn cũng đẹp trai đấy. Trước đây tôi cứ cảm thấy cậu ta quen mắt, nhưng lại không nói ra được là giống ai. Mãi đến khi cậu được nhà họ Mục nhận về, tôi mới nhận ra cậu ta thật sự giống cậu. Còn về con người ấy hả, không ra gì, lúc nào cũng có cái dáng vẻ khinh người, tính khí cũng tệ, chơi thân với Thiệu Thanh Hòa, hai tên đó dính với nhau như một cặp vậy."

"Ồ, thế bọn họ có cùng nhau nhắm vào tôi không?"

"Chắc không đâu, Mục Khuynh Diệc tuy đáng ghét, nhưng cũng không phải kẻ hồ đồ, vẫn hơn mấy người khác trong nhà họ Mục."

Hứa Hân Đóa không để tâm nữa, tiếp tục cúi đầu viết bài.

Đồng Duyên nhìn bộ dạng cam chịu không tranh không giành của cô thì bực mình, dùng ngón tay gõ gõ vào màn hình điện thoại: "Cậu có thể có chút chí khí không vậy? Tôi nhìn mà sốt ruột giùm cậu đấy!"

Hứa Hân Đóa không đáp lại.

Kết quả, Đồng Duyên ấn nhầm làm tắt luôn cuộc gọi, sau đó cũng không gọi lại.

Sau khi làm bài xong, Hứa Hân Đóa lấy điện thoại quét mã QR trên cẩm nang của trường, đăng ký tài khoản trên ứng dụng của trường, rồi đi tìm mấy bài đăng kia.

Cô lật xem một hồi lâu mới thấy được lời xin lỗi của Mục Khuynh Dao.

Lầu 242(Thẩm Trúc Hàng): Tôi là Thẩm Trúc Hàng, xin lỗi mọi người. Chuyện này bắt đầu từ tôi. Nhà họ Mục đột nhiên nhận một cô con gái nuôi, khiến bạn gái tôi chịu ấm ức, tôi tức giận nên mới đưa ra vụ cá cược này, hoàn toàn là do bốc đồng nhất thời, may mà chưa gây ra hậu quả nghiêm trọng. Chuyện này không liên quan gì đến bạn gái tôi, cô ấy đã khuyên tôi, chỉ là tôi không nghe.

Lầu 243(Mục Khuynh Dao): Xin lỗi, tôi đã không kịp ngăn cản bạn trai và bạn học Chân trong vụ cá cược trẻ con này, gây ảnh hưởng không tốt, đặc biệt xin lỗi Hứa Hân Đóa, và cam đoan sau này sẽ không làm bất cứ điều gì tổn hại đến tình cảm chị em nữa.

Lầu 246: Wow, đương sự lên tiếng rồi. Nhưng tại sao lại xin lỗi mọi người thế? Cô có làm gì có lỗi với chúng tôi đâu.

Lầu 247 Thẩm Trúc Hàng tuy đã xin lỗi, nhưng phong cách xin lỗi này thật kỳ lạ. Cả bài đăng không nhắc đến Hứa Hân Đóa dù chỉ một lần, lại đi xin lỗi mọi người. Cảm giác như trong mắt cậu ta, Hứa Hân Đóa không phải một con người vậy. Hai chữ "con gái nuôi" thật chói mắt.

Lầu 248: Ai nói Mục Khuynh Dao non tay thế? Cô ta vừa khéo léo đẩy sạch trách nhiệm, để bạn trai gánh hết. Còn bạn trai thì bày ra bộ dạng vì bảo vệ bạn gái mà ra mặt, tôi cảm động quá cơ.

Lầu 249: Chân Long Đào đâu rồi? Chìm trong nước chưa trồi lên hay não úng nước rồi? Đang cosplay không khí à?

...

Lầu 258(Mục Khuynh Diệc): Là tôi đã không quản tốt em gái mình. Đợi tôi về nước sẽ xử lý mọi chuyện. Làm phiền mọi người rồi, xin lỗi.

Lầu 259 A a a, Khuynh Diệc ở ngay trên tôi! Cậu ấy đang đè tôi xuống!!!

Lầu 260: Chụp ảnh chung hàng đầu!

Lầu 261 Không trách cậu được! Là em gái cậu gây chuyện, cậu ở nước ngoài không hề hay biết. Không biết thì không có tội.

Lầu 262 Bực mình ghê, lại còn lôi cả Khuynh Diệc vào. Phía trên còn có người đăng ảnh hồ sơ học sinh của cậu ấy, quá đáng thật!

Lầu 263: Thật sự chịu thua đám hủ nữ trong trường này, đúng là một lũ chó li3m.

Lầu 264: @Mục Khuynh Diệc, giải thích xem nhà cậu đột nhiên nhận con gái nuôi là chuyện gì đi.

Lầu 272(Mục Khuynh Diệc): @ lầu 264 tôi cần gì phải giải thích với một tên ngu như cậu?

Lầu 273: Đúng rồi, chính là giọng điệu của chồng tôi!

Lầu 274: Đồ ngu! Cút xa chút! Lải nhải! Phiền chết đi được.

Lầu 275: @lầu264, người ta nhận con nuôi thì cần gì phải báo cáo với cậu? Cậu tưởng mình là ai? Liên quan gì đến cậu?

Lầu 276: Giải tán đi, giải tán đi, vô vị thật. Thà đi chơi vài ván PUBG còn hơn.

Hứa Hân Đóa xem hết các bình luận, sau đó nhắn tin cho Đồng Duyên:

Hứa Hân Đóa: Có thể xóa mấy bài này không?

Đồng Duyên: Sao lại không để bọn họ bị lộ thêm một chút nữa?

Hứa Hân Đóa: Không cần thiết, tôi không muốn bị chú ý.

Đồng Duyên: Một phút.

Đồng Diên: Xong rồi, bài viết không còn nữa.

Mục Khuynh Diệc cầm điện thoại nhìn thấy bài đăng biến mất, ngược lại thở phào nhẹ nhõm. Cậu ta thực sự không muốn dính vào mớ rắc rối này.

Phiền muộn ném điện thoại sang một bên, cậu ta định đọc sách thì màn hình điện thoại lại sáng lên.

Cậu ta liếc nhìn, là tin nhắn của Thiệu Thanh Hòa:

ThiệuThanh Hòa: Vậy rốt cuộc ai mới là em gái ruột của cậu?

Anh ta trả lời bằng tin nhắn: "Cậu rảnh quá à?"

Thiệu Thanh Hòa: "Đúng rồi, mấy ngày nhìn vào lọ thuốc thật sự chán quá."

Mục Khuynh Diệc: "Vậy thì đi chết sớm đi."

Thiệu Thanh Hòa: : "Ồ, tôi hiểu rồi."

Thiệu Thanh Hòa: "Lẽ ra, em gái cậu phải rất tức giận, nhưng cô ấy không khóc, không ồn ào, lại còn giấu điểm số, thật sự chẳng quan tâm chút nào sao? Hơn nữa, hành động và lời nói của cô ấy, nhìn không thua kém em gái cậu cùng họ đâu, thậm chí còn xuất sắc hơn nữa."

Mục Khuynh Diệc nhìn vào điện thoại, lắc đầu một cái, rồi trả lời bằng giọng nói cho Thiệu Thanh Hòa: : "Cậu thật sự thích hợp trở lại thời xưa tham gia đấu tranh cung đình, có lẽ còn có một chỗ đứng cho cậu, làm một bà mối có danh tiếng."

Thiệu Thanh Hòa: : "Thực sự rất tò mò."

Mục Khuynh Diệc: "Lảm nhảm."

Thiệu Thanh Hòa: : "Cậu nghĩ thế nào?"

Mục Khuynh Diệc: "Cậu im đi."

Sau khi trả lời Thiệu Thanh Hòa: , Mục Khuynh Diệc cuộn lại một chút và nhìn vào bức ảnh của mình và Hứa Hân đóa cùng xuất hiện trong một khung hình...

Gia đình thực sự nghĩ rằng có thể giấu giếm được sao?

Cô em gái ruột này là người như thế nào?

Bình Luận (0)
Comment