Thiên Kim Thật Xuống Núi Rồi ( Dịch Full )

Chương 280

Unknown Chương 280

Vừa nói xong thì người còn lại đã tức giận trả lời: “Thôi đi, đừng nói nữa, cô đó vào bằng mối quan hệ đó.”

“Hả? Mau kể tui nghe với.”

“Ôi dào, cũng chả có gì đáng nói cả.” sinh viên của Luyện Khí Viện làm ra vẻ không nhịn được.

Hơi dừng lại một chút rồi nhỏ giọng cằn nhằn: “Ông không biết đó thôi, sinh viên chiêu sinh nội bộ đó là do viện trưởng của Phù Lục Viện đề cử cho viện trưởng của bọn tui, nếu là hai học viện kia thì tui cũng không nói gì đâu. Nhưng mà Phù Lục Viện thì… Bây giờ toàn bộ Phù Lục Viện chẳng có một ai ra hồn cả, không biết viện trưởng của bọn tui đang nghĩ gì nữa.”

“Chắc là… làm từ thiện chăng?” Người nọ nghĩ một chút rồi trả lời.

Nhưng câu này lại không khiến cho bạn mình cảm thấy buồn cười mà còn bĩu môi lại, còn mắng một câu: “Ông đi chết đi.”

“Ê. Vậy cái em sinh viên chiêu sinh nội bộ đó của viện các ông có đang ở đây không? Ông chỉ cho tui xem với, tui muốn nhìn xem thử vẻ mặt của ẻm lúc này như thế nào.” Người nọ vừa nói vừa nhìn xung quanh, vẻ mặt hóng hớt.

Vừa nói xong thì vai đã bị người đứng sau lưng vỗ nhẹ vài cái.

Vừa nghiêng đầu lại, nhìn thấy Tô Tái Tái thì giật mình, đang định hỏi: “Cô là ai thế?” thì…

Tô Tái Tái đã cười híp mắt, dùng ngón tay chỉ chỉ vào mặt mình và nói với người kia: “Tôi chính là người sinh viên được chiêu sinh nội bộ đó nè.”

Hả… Chuyện này…

Hai người giật mình một cái, nhìn Tô Tái Tái đang cười híp mắt cùng với Khúc Nhiên và Đại Vi đang nhìn hai người họ với ánh mắt hình viên đạn.

Đột nhiên cảm thấy xấu hổ vì đang nói xấu người khác mà bị người ta nghe thấy.

Hơn nữa còn bị thứ đang được toàn bộ Luyện Khí Viện xem là bảo bối – Nhện Mặt Quỷ, đang đứng bên đầu vai Khúc Nhiên, nhe răng với hai người họ.

Còn phát ra tiếng kêu “Xè xè--”.

Hai người giật mình sợ hãi, yên lặng nuốt một ngụm nước bọt rồi từ từ nhìn về phía đang Tô Tái Tái, cố nặn ra một nụ cười thân thiện.

Sau đó nói một tiếng “Xin lỗi.” rồi vội vàng chạy mất.

“… Hừ, đúng là đồ hèn chỉ biết nói xấu sau lưng người khác.”

Đại Vi mắng một tiếng rồi nhìn về phía Tô Tái Tái mà an ủi cô: “Đàn em, em đừng để ý lời của bọn họ nhé.”

Khúc Nhiên cũng đứng bên cạnh gật đầu.

Tô Tái Tái lại không hề quan tâm tới chuyện đó, cô ngước đầu lên nhìn về phía màn hình, gãi gãi cằm nói: “Hai chị ơi, cấp thấp là sao vậy ạ?”

“Bình thường thì các sinh viên trong Huyền Học Viện được chia làm hai loại, ‘không có cấp’ và ‘cấp thấp’.”

Khúc Nhiên giải thích cho Tô Tái Tái nghe: “Như trong truyện thì là có linh căn hay không đó.”

Khúc Nhiên nói tỉ mỉ hơn, để cho Tô Tái Tái có thể biết rõ thêm về các đẳng cấp được phân chia.

Cấp thấp nhất là “không có cấp” và “cấp thấp”, lên cao hơn nữa sẽ là cấp F và cấp E.

Bình thường thì chỉ có một ít học sinh khóa trên mới đạt được cấp đó thôi, như Tiền Nguyên Nguyên chẳng hạn, anh ta là cấp E.

Đương nhiên, "không có cấp, cấp thấp, cấp F, cấp E” chỉ là cách chia của Huyền Học Viện mà thôi, chờ sau khi học sinh tốt nghiệp và vào Huyền môn thì sẽ có cách phân chia khác.

Từ cao xuống thấp là là Kim Cương Đen, Kim Cương, Bạch Kim, Hoàng Kim và Bạc Trắng.

Nhưng còn có một cấp cao hơn tất cả, đó là cấp S.

“Ồ... Ra là thế.” Tô Tái Tái tỉnh ngộ, cô gật đầu: "Em hiểu sơ sơ rồi.”

“Cho nên cái cô Bạch Ngữ Dung này, mới năm nhất mà đã được đánh giá là “cấp thấp” thì trong bốn năm kế chắc chắn sẽ trở thành đối tượng được chú trọng bồi dưỡng của Luyện Đan Viện cho mà xem.” Đại Vi có hơi hâm mộ nói.

“Hở?” Tô Tái Tái nghe xong thì quay đầu lại nhìn về phía hai người, nghĩ một lát rồi hỏi: "Đặc biệt lắm sao ạ?”

Khúc Nhiên và Đại Vi gật đầu: “Chỉ có một mình cô ta được thế thì đương nhiên là đặc biệt rồi!”

“Nếu vậy...” Tô Tái Tái xoa cằm, cười nói: "Chỉ cần không phải một mình cô ta được thế thì cô ta cũng không còn đặc biệt đúng không?”

“?”

Ơ kìa đàn em ơi, em nói thế là có ý gì?


Bình Luận (0)
Comment