Chỉ có mỗi phó đạo diễn của tổ B vẫn ngồi ở đằng kia, thậm chí còn nói lép nhép trong miệng “Có thế mà cũng mừng.”.
Nhưng ông ta không dám biểu hiện ra mặt quá rõ, chỉ có thể vừa giả cười vui cùng mọi người vừa khó chịu ở trong lòng.
Nhưng mà dù có thế thì cũng chỉ có mỗi ông ta tự biết mà thôi.
Bây giờ mọi người đang rất vui vẻ, cho dù có biết thì đều giả vờ như không biết, thậm chí có người còn trêu chọc A Quần.
“Anh Quần, thì ra hôm đó anh và đạo diễn Bách đã làm việc với nhau từ trước rồi à?”
Một nhân viên phụ trách nhìn A Quần nói: “Thảo nào, bình thường anh rất hiền hòa tốt bụng, sao tự nhiên hôm đó lại dễ phát cáu như vậy, thì ra từ lúc đó anh đã bắt đầu diễn rồi.”
“A Quần, cậu có ý định đổi sang làm diễn viên không? Tôi thấy cậu rất có tài diễn xuất đó.”
Chị Hà cũng đứng ở một bên trêu ghẹo A Quần: “Cậu đóng vai người bị quỷ nhập ở trong đoạn trailer đó nhìn sợ dã man í. Nếu có ý định đổi nghề làm diễn viên nhớ nói cho tôi biết một tiếng nhé, cậu cũng biết là tôi quen với rất nhiều người quản lý tốt mà.”
Lời của chị Hà làm cho đám người trong phòng họp cười ầm lên, còn có người nói mấy câu đại loại như “sau này nổi tiếng rồi đừng quên mọi người ở đây đấy nhé”.
Khiến cho A Quần không thể không cười khổ mà nói: “Chị Hà, chị đừng trêu em nữa. Em làm gì có tài đi làm diễn viên cơ chứ.”
Diễn cái gì mà diễn chứ. Anh ta bị quỷ nhập thiệt đó.
Có điều A Quần đã đồng ý với mấy người đạo diễn Bách là sẽ không kể chuyện này ra ngoài, mọi người đều thống nhất sẽ nói rằng toàn bộ đều đã được ‘bàn bạc từ trước’.
Hơn nữa tiền bối Tô cũng đã giúp mình củng cố lại linh hồn, nói rằng chắc là anh ta đã lỡ giúp người khác cầm phải thứ gì đó không nên cầm, thế nên mới khiến một trong hai con lệ quỷ kia có cơ hội đi theo anh ta.
Cũng may là sức khỏe của A Quần rất tốt, người cũng chính trực cho nên chỉ bị bệnh nặng một trận chứ không có bị nhập vào người ngay lúc đó.
Ai ngờ sau khi đi bệnh viện lại xui rủi đụng trúng đứa bé quỷ ở đó, con lệ quỷ kia muốn nhân cơ hội thân thể của A Quần còn đang suy yếu để nhập vào, sau đó chờ tới thời cơ thích hợp thì thịt luôn anh ta và đứa bé quỷ, có thể nói kế hoạch này của nó quả thật là một hòn đá ném hai con chim.
Cũng may anh ta khá may mắn, gặp được tiền bối Tô, cho nên mới có thể giải quyết êm xuôi mọi chuyện.
Bởi vì nợ ơn của Tô Tái Tái cho nên A Quần sẽ không nói chuyện này ra bên ngoài.
“Ôi dào, anh A Quần khiêm tốn quá rồi đấy.”
Ngay khi A Quần vừa mới nói xong “tôi không có tài năng để theo nghề diễn viên đâu”.
Một nhân viên công tác đang lướt Weibo nãy giờ lập tức đưa điện thoại cho anh ta xem, thậm chí còn giật mình chỉ vào hot search trên đó và nói: “Xem nè, anh lên hot search luôn rồi đó.”
Cái gì?!
A Quần đần mặt nhìn chằm chằm hashtag # nhân viên công tác là khách mời # bên trên.
Chị Hà ở một bên thấy thế thì nửa đùa nửa thật xoa cằm nhìn về phía đạo diễn La rồi trao đổi với ông ấy: “Không ấy... Chúng ta cũng lăng xê A Quần thử xem sao?”
Chị ấy vừa nói như thế thì người chung quanh lập tức hùa theo, rõ ràng là kiểu “đã hóng chuyện thì không sợ lớn chuyện”.
“?!”
Đến mức này sao?
A Quần khờ ngang, anh ta nhìn mấy đồng nghiệp đang hí ha hí hửng ở bên kia, cảm thấy bọn họ hưng phấn hơi bị quá.
Mà một quần thể khác cũng đang phấn khích không kém chính là fans của Bách Trúc.
Khoảng thời gian trước Bách Trúc có nói là mình muốn chuyển hướng phát triển, sẽ thử quay những bộ phim về chủ đề kinh dị huyền bí, cũng vì lý do này cho nên anh ấy đã bị cư dân mạng chế giễu rất lâu.
Những ý kiến như “đồ hết thời”, “tôi thất vọng quá”, “chủ đề tương lai đã lụi tàn”,... xuất hiện không ngớt.
Nhưng bây giờ thì sao?
Đạo diễn Bách dùng một đoạn trailer ngắn chỉ chừng năm phút đã vả bôm bốp lên mặt của đám người đó!