Thiên Kim Thật Xuống Núi Rồi ( Dịch Full )

Chương 410

Unknown Chương 410

Bỗng chốc tiếng cười nói trở nên rôm rả, đến cả bão bình luận cũng toàn là [Ha ha ha ha!]

[Cuối cùng tui đã hiểu sao Đại Nhị Hào lại muốn mời chị Tái Tái nhà chúng ta tới rồi, thì ra là ổng đang muốn thể hiện tài năng trước mặt cô giáo đây mà.]

[Đại Nhị Hào cố lên! Có thể lấy lại hình tượng hay không phụ thuộc vào một ván này đó! Chiến đi thanh niên!]

“Nếu cậu đã nói như thế…” Tô Tái Tái gật đầu, dừng một chút lại bổ sung một câu: “Vậy lát nữa cậu đừng có chê tôi đánh tệ đó nha.”

Đại Khôn Hào nghiêm túc nói: “Không có đâu cô Tô, cho dù em có ghét bỏ cả đội thì cũng sẽ không ghét bỏ cô đâu mà.”

Vừa dứt lời, khu bình luận lại được một phen [Ha ha ha], kéo vào châm chọc Khôn Đại Hào một cách không thương tiếc.

[Cậu ghét bỏ chị Tái Tái là bởi vì cậu không chỉ đánh không lại người ta, mà còn bị đánh cho thê thảm chứ gì? Ha ha ha!]

[Mắc cười chết đi được, sao tự nhiên tui lại có thể hiểu được ẩn ý trong lời nói của Đại Nhị Hào vậy ta?!]

Rốt cuộc bầu không khí tại trường quay cũng trở nên thoải mái như trước, điều này khiến phòng thu hình và người dẫn chương trình đều thở phào nhẹ nhõm, đồng thời vô cùng cảm kích Tô Tái Tái.

Trong lúc nhân viên hậu cần kiểm tra máy tính cho mọi người, Tô Tái Tái cũng đã chọn được một vị khán giả.

Thế là thành viên hai đội vào vị trí của mình bắt đầu thi đấu.

Nhưng chỉ mới năm phút đầu mà Tô Tái Tái đã chết đến năm lần, điều này khiến Đại Khôn Hào không nhịn nổi nữa.

“Cô Tô à, sao mà cô chơi game tệ…”

“Hửm?” Trong lúc đợi hồi sinh, Tô Tái Tái quay đầu lại, nở một nụ cười nửa miệng hỏi: “Cậu nói gì á? Tôi không nghe rõ.”

Đại Khôn Hào chớp chớp mắt, lại nói tiếp: “… Cô ngây thơ, đáng yêu và trong sáng giống như là một dòng suối trong vắt của thế giới trò chơi vậy đó, làm cho em cực kỳ kính nể luôn á.”

Câu trả lời chuyển biến nhanh như chong chóng này khiến mọi người phì cười, bao gồm cả thành viên của hai đội.

Hai bên đều cười không ngớt, tay cũng run lên theo, thế là bày tỏ sự tôn kính đối phương bằng cách tặng cho nhau một cái đầu người.

Trong chớp mắt, khu bình luận trở nên sôi nổi.

[Ha ha ha đây chính là vua nịnh hót gió chiều nào theo chiều đó trong truyền thuyết sao?! Ha ha ha ha!]

[??! Cậu là ai thế? Cậu không phải là cái tên cậu ấm con nhà giàu ngốc nghếch nhìn thôi đã muốn đánh mà lần đầu tiên tui gặp hả?!]

[Ha ha ha lầu trên ơi, ông chậm một bước rồi, dưới sự dạy dỗ của chị Tái Tái nhà chúng tôi, em trai này đã thành công từ tên ngốc biến thành tên vô tri rồi.]

Không lâu sau, hashtag #Đại Nhị Hào gió chiều nào theo chiều đó# cũng theo đó mà leo lên hot search, khiến Weibo bỗng chốc náo nhiệt hẳn lên.

Nhưng có người vui thì cũng có người sầu.

Mà người đang sầu chính là Kim Mẫn Nhi.

Cô ta vừa ra khỏi trường quay thì lập tức trở về nhà. Vừa vào cửa, ngay cả giày cũng không thèm cởi, đã đi thẳng tới căn phòng nhỏ nào đó.

Quản lý đứng ở lối ra vào, nhíu mày khuyên giải: “Mẫn Nhi à! Em không cần phải căng thẳng như vậy, sẽ không có chuyện gì đâu! Mẫn Nhi!”

Tiếc rằng hiện tại Kim Mẫn Nhi không thèm để ý tới chị ta, khiến chị ta phải chậc lưỡi, âm thầm bĩu môi, sau đó nhìn về phía trợ lý sinh hoạt nói: “Cô đi khuyên nhủ em ấy đi, đừng làm sự việc trở nên tệ hại hơn nghe chưa.”

“Hả? Em, em đi á?” Trợ lý lập tức nhăn mặt, duỗi tay chỉ vào bản thân, nhìn sang hai bên, tìm kiếm sự giúp đỡ từ những đồng nghiệp khác, nhưng bọn họ đều nhanh chóng quay đi chỗ khác, không ai dám nhìn mình.

Rõ ràng là không muốn rước hoạ vào thân.

Trợ lý sinh hoạt không còn cách nào khác, đành phải nhìn về phía quản lý rồi nhỏ giọng nói: “Chị Tuyết ơi, em, em sợ…”

Cô ta còn chưa dứt lời đã bị quản lý trừng mắt liếc nhìn: “Cô sợ cái gì? Chẳng phải từ lúc ôm con mèo kia về thì toàn là cô chăm nó hay sao? Lúc trước cô cũng đâu có làm gì nó thì cô sợ cái gì? Đi mau đi!”

Quản lý cũng thấy vô cùng sợ hãi.

Hồi trước khi mà Kim Mẫn Nhi có vẻ “rung động” trước lời lý giải của bài tarot thì chị ta cũng có xúi giục.

Nhưng quyết định cuối cùng vẫn là ở Kim Mẫn Nhi.

Vậy nên oan có đầu, nợ có chủ, muốn tìm thì tìm cô ta chứ liên quan gì tới chị ta cơ chứ?


Bình Luận (0)
Comment