Thiên Kim Thật Xuống Núi Rồi ( Dịch Full )

Chương 457

Unknown Chương 457

Đây cũng là lần đầu tiên nhân viên phụ trách nói chuyện với Trác Mai trong cự ly gần như vậy, nên anh ấy hai mắt sáng lên đầy phấn khích.

Ngay khi câu hỏi này vừa đặt ra thì lập tức hiện lên một loạt bão bình luận.

[Đúng vậy, đúng vậy, chúng tôi vô cùng tò mò về điều này.]

Trác Mai nhìn các bình luận nổi rồi cười: “Đây là một lý do khá riêng tư, hơi liên quan đến con gái yêu của tôi, tóm lại thì…”

Chị ấy dừng lại và có chút nghẹn ngào, đôi mắt hơi ửng đỏ nhìn về phía Tô Tái Tái, chị ấy đưa tay ra nắm lấy tay của cô và mỉm cười với cô: “Nhờ có Tiểu Tái nên tôi mới có thể cùng mọi người gặp nhau sớm như vậy.”

Sau khi dừng lại một hồi, chị ấy hít sâu một hơi rồi lại nhìn về phía ống kính, cười nói: “Tôi biết mình đã khiến những người hâm mộ lo lắng trong thời gian dài như vậy, cho nên tôi muốn nhân cơ hội ngày hôm nay để gửi lời cảm ơn chân thành đến họ. Cảm ơn, cảm ơn mọi người đã luôn đồng hành cùng tôi, tôi đã lấy lại tinh thần dưới sự giúp đỡ của Tiểu Tái rồi.”

“Điều duy nhất tôi có thể làm để báo đáp các bạn chính là làm ra các tác phẩm điện ảnh và truyền hình tốt hơn rồi trình chiếu với mọi người, cảm ơn.”

Sau khi nói đến đây, Trác Mai trịnh trọng cúi đầu trước ống kính.

Điều này khiến nhiều người hâm mộ đang xem phát sóng trực tiếp cũng phải rơi lệ.

“Không sao, không sao cả! Chị có thể hồi phục chính là sự báo đáp tốt nhất! Cố lên chị Trác Trác!]

[Cố lên.]

[Hu hu hu, tôi rõ ràng là người hâm mộ của đạo diễn Bách, nhưng điều đó không ngăn được tôi bây giờ nước mắt đầm đìa vì ảnh hậu Trác, ảnh hậu Trác cố lên!]

Khi Trác Mai đứng thẳng người lên thì đôi mắt của chị ấy cũng hơi ngấn lệ, người quay phim nhanh chóng đưa ống kính rời khỏi mặt chị ấy và đưa về phía Tô Tái Tái đang lặng lẽ đứng bên cạnh.

Điều này cũng giúp thợ trang điểm có cơ hội nhanh chóng dặm lại lớp trang điểm cho Trác Mai.

“Còn cô Tô thì sao? Hôm nay cô Tô có gì muốn nói với những người hâm mộ không?” Nhân viên phụ trách thân thiện lịch sự hỏi Tô Tái Tái.

“Tôi ư?” Sau khi nghe vậy, Tô Tái Tái nghiêm túc suy nghĩ một hồi rồi gật đầu: “Tôi đúng là có một việc nhỏ muốn nói.”

“Đó là gì vậy?” Nhân viên phụ trách tò mò. Cư dân mạng cũng vểnh tai lên để nghe.

“Tôi chỉ mong sau này mọi người đừng tặng bánh bao ngọt cho tôi nữa.” Tô Tái Tái nhìn vào ống kính, rất nghiêm túc nói: “Trước đó, khi tôi đang đi dạo với đàn chị, đi được nửa đường thì có một cô bé từ quán bánh bao bên cạnh chạy ra rồi nhét bánh bao ngọt vào tay tôi.”

“À này thì…” Nhân viên phụ trách ngẩn ngơ, không biết nên tiếp lời như thế nào.

Nhưng Tô Tái Tái vẫn đang nhìn ống kính và nghiêm túc nói hết lời còn lại: “Cũng may chỉ có vài cái, nếu không thì tôi phải ăn suốt hai con đường mới hết.”

“...” Những nhân viên phụ trách này thậm chí không thể thốt ra được “à này”, mà hoàn toàn đứng ngây ngốc ở đó.

Đề tài này, không thể tiếp lời nổi mà.

Nhưng khu bình luận nổi đã bị “Ha ha ha” làm mờ hết cả màn hình rồi.

[Đột nhiên từ bên cạnh chạy ra khi đang đi dạo... Tôi hình dung ra được rồi.]

[Chị Tái Tái chắc chắn muốn tôi cười đến chết mất, để kế thừa món bánh bao ngọt mà mẹ đã làm cho tôi!]

[Phụt... Hai con phố? Thế là chị Tái Tái của chúng tôi đã xử hết mấy cái bánh bao ngọt khi đi hết một con đường sao?!]

[Nếu tui không cười, liệu tui có thể biết bí quyết giảm cân của cô Tô không?]

“À… vậy, cô Tô ơi, các khán giả hỏi rằng cô thích món quà như thế nào kìa?” Nhân viên phụ trách ngơ ngác một hồi lâu, đến khi được đạo diễn nhắc nhở thì mới hoàn hồn rồi nhanh chóng đặt ra một câu hỏi khác.

Anh ấy vừa dứt lời đã nghe thấy Tô Tái Tái nghiêm túc đáp: “Thịt!”

Dừng một chút, cô còn không quên bổ sung một câu: “Nguyện vọng của những người làm công ăn lương như chúng tôi chính là mỗi bữa đều có thịt!”

“À, đúng rồi.” Tô Tái Tái hơi nghiêng đầu nhìn về hướng đạo diễn, nói: “Chú hai Bách, vừa rồi chú mới hứa sẽ bao cháu một tháng ăn khuya á, nhớ là đều phải có thịt nha.”

“… Cho nhiều thì là và ớt vào, cảm ơn!” Tô Tái Tái nói.

Bách Trúc vẫn còn đang ngây người thì đột nhiên bị gọi tên, mà hiện tại đạo diễn La đã quá quen với việc tùy cơ ứng biến rồi, ông ấy lập tức mở một khung cửa sổ nhỏ ở góc phải bên dưới trong phòng phát sóng trực tiếp cho Bách Trúc, để cư dân mạng có thể kịp thời nhìn rõ vẻ mặt ngơ ngác của đạo diễn Bách vào lúc này.


Bình Luận (0)
Comment