Thiên Kim Thật Xuống Núi Rồi ( Dịch Full )

Chương 594

Unknown Chương 594

“Cút xéo.” Tiền Tam cười mắng sau khi nghe vậy.

Khi đang nói chuyện thì đột nhiên nghe thấy tiếng “Tiền Tam!” từ đằng xa truyền tới.

Tiền Tam quay đầu lại nhìn, người đó không phải là Tô Hồng Bảo thì còn là ai nữa?!

Ông ấy lập tức vẫy tay với cậu: “Tiểu sư huynh! Đây này, ở đây này!”

Tiền Nguyên Nguyên nhìn qua theo tầm mắt của Tiền Tam, đến khi thấy rõ Tô Hồng Bảo đang chạy về phía họ, tuy anh ta đã chuẩn bị sẵn tâm lý nhưng vẫn không khỏi sửng sốt.

… Không phải chứ chú ơi, cháu chỉ biết tiểu sư huynh của chú nhỏ hơn chú, nhưng làm sao cháu cũng không ngờ được lại nhỏ hơn như vậy đấy!

“Tiểu sư huynh, lại đây, để tôi giới thiệu với người, đây là Tiền Nguyên Nguyên, cháu của tôi.” Sau khi Tô Hồng Bảo đến gần thì Tiền Tam cười ha hả giới thiệu.

Ông ấy dừng lại, nhìn Tiền Nguyên Nguyên nói: “Này? Nguyên Nguyên, mau chào hỏi người ta đi chứ?”

“...” Anh ta ghét cái tên này!

Tiền Nguyên Nguyên im lặng, cúi đầu xuống nhìn Tô Hồng Bảo một hồi, anh ta thực sự không thể gọi được, lập tức quay qua nhìn Tiền Tam, lại nghiêm túc nói: “Chú à, cháu thật sự không ngại xưng hô vai vế theo bên cô giáo nhỏ đâu.”

Anh ta vừa dứt lời thì Tiền Tam lập tức đá anh ta, nhưng Tiền Nguyên Nguyên đã dễ dàng né được.

Chết tiệt.

Nhưng ông ấy quan tâm đến điều đó đấy!

Chuyện vai vế đúng là quá lộn xộn.

Cuối cùng, Tô Hồng Bảo nhỏ tuổi nhất lại ra dáng “trưởng thành” hơn, bảo Tiền Nguyên Nguyên cứ gọi mình bằng tên, còn cậu sẽ gọi anh ta bằng anh là được.

Tiền Nguyên Nguyên gật đầu rồi không khỏi liếc mắt nhìn Tiền Tam.

Chú ơi, chú nhìn kìa, tiểu sư huynh của chú ra dáng người lớn hơn chú nhiều đấy.

Tiền Tam thấy vậy thì lại trừng mắt nhìn cháu của mình, khi ông ấy chuẩn bị giơ chân lên đá anh ta thì đám người Chu Phổ đã đến nơi.

“Ơ?! Đàn anh Tiền!” Đại Vi là người đầu tiên nhìn thấy Tiền Nguyên Nguyên nên cô ấy rất vui.

Tiền Nguyên Nguyên vừa ngẩng đầu lên thì nhìn thấy Khúc Nhiên, Đại Vi, Nghiêm Thanh và cả Thẩm An đang đi bên cạnh Chu Phổ.

Tuy anh ta chưa gặp qua người đứng bên cạnh Nghiêm Thanh, nhưng lờ mờ có thể đoán được người đó là Ôn Liễu, vợ của giáo sư Nghiêm.

Người còn lại… thì anh ta thật sự chưa từng thấy qua.

Tiền Nguyên Nguyên nhìn Trình Hồng Huy, không khỏi để ý đến anh ấy.

“Thầy Nghiêm, thầy Chu.” Sau khi gật đầu với Đại Vi thì Tiền Nguyên Nguyên nhìn sang chào hỏi với Nghiêm Thanh và Chu Phổ.

“Sinh viên Tiền, em cũng đến à.” Chu Phổ mỉm cười gật đầu chào Tiền Nguyên Nguyên.

Sau đó, ông ấy nhìn sang Tiền Tam đang đứng bên cạnh anh ta: “Đây là… ?”

“À. Chào thầy, chào thầy, tôi là chú của Nguyên Nguyên, tôi tên là Tiền Tam. Nguyên Nguyên nhà tôi thật may khi có được sự quan tâm chăm sóc của các thầy cô trong trường.” Tiền Tam vừa cười vừa bắt tay với Chu Phổ và Nghiêm Thanh.

Chỉ hai từ Nguyên Nguyên thôi mà đã khiến Tiền Nguyên Nguyên ở bên cạnh nghe đến không khỏi tối sầm mặt lại.

Ngay cả Đại Vi cũng không nhịn được muốn cười.

Cái tên Nguyên Nguyên này… đột nhiên khiến thần tượng trở nên đáng yêu ghê!

“Chào anh Tiền.” Chu Phổ dừng lại sau khi chào hỏi vài câu rồi nhìn sang Tô Hồng Bảo, ông ấy nhìn qua nhìn lại giữa hai người rồi nói: “Anh Tiền với bé ngỗng… ?”

“Chúng tôi quen biết nhau.” Tiền Tam không chút kiêng kỵ: “Đây là tiểu sư huynh của tôi đấy.”

Ơ? Vậy chẳng phải là người phe mình sao?

Ngay khi lời này vừa nói ra thì lập tức khiến Chu Phổ với Nghiêm Thanh nhìn nhau và cảm thấy thân thiện hơn nhiều với Tiền Tam.

Ôn Liễu thậm chí còn cười nói: “Anh Tiền ở khách sạn nào vậy? Nếu chưa đặt thì hay là chúng ta ở chung một khách sạn đi?”

Tiền Tam đương nhiên muốn như vậy rồi, ông ấy nhìn Tô Hồng Bảo rồi đồng ý ngay.

Khi cả nhóm chuẩn bị đi ra ngoài thì Chu Phổ như chợt nghĩ đến điều gì vậy, ông ấy quay lại nói với Thẩm An: “Đến lúc đó, em nhớ đặt thêm vài phòng, trong đó có một phòng sẽ ở cạnh Khúc Nhiên và Đại Vi.”

Thẩm An nghe vậy thì thắc mắc hỏi: “Đàn em định tới sao?”

“Viện trưởng Ngô và những người khác sẽ tới, lão Ngô nói mới nhận được học sinh mới nên tiện thể dẫn cô ấy đến học hỏi.” Chu Phổ cười nói.


Bình Luận (0)
Comment