Thiên Kim Thật Xuống Núi Rồi ( Dịch Full )

Chương 719

Unknown Chương 719

Chắc bây giờ cô ta đang hối hận đến xanh ruột rồi chứ gì?

Ngay khi tất cả cư dân mạng đang chế nhạo Thịnh Ngạo Tình thì thị trường chứng khoán ở nước ngoài của nhà họ Thịnh bắt đầu lao dốc ngay khi thị trường vừa mở cửa.

Đây là điều mà mọi người không ngờ đến.

... Ơ hơ xong phim rồi.

Không biết bây giờ nhà họ Thịnh có thấy hối hận khi đón Thịnh Ngạo Tình về nước không?

Tất nhiên nhà họ Thịnh vô cùng hối hận.

Thịnh Ngạo Tình vừa về tới nhà đã thấy ba với ông nội ngồi ở phòng khách, có vẻ như đã đợi rất lâu rồi vậy.

Sắc mặt khi nhìn về phía cô ta cũng vô cùng âm trầm.

“Ông nội, ba.” Thịnh Ngạo Tình thấp thỏm bất an, ấp úng mở miệng chào, hỏi han: “Hai người còn chưa đi nghỉ sao ạ?”

Cô ta cúi đầu vén tóc tránh đi tầm mắt của hai người: “Con không làm phiền ông với ba bàn chuyện, con xin phép về phòng trước ạ.”

Nói xong thì chột dạ rời đi.

Nhưng chân vừa cất bước thì chén trà đã đáp ngay xuống trước chân Thịnh Ngạo Tình.

Nước trà và mảnh sứ văng tung tóe khắp nơi làm cho Thịnh Ngạo Tình sợ hãi mà lùi về sau hai bước, ngẩng đầu, sắc mặt xanh mét nhìn ông cụ Thịnh, giọng nức nở: “Ông ơi?”

Ông cụ Thịnh trừng mắt nhìn cô ta, lạnh lùng quát: “Quỳ xuống!”

Thịnh Ngạo Tình run rẩy, không dám nói nhiều mà quỳ xuống ngay lập tức.

“Ngày mai lập tức chạy đi xin lỗi cô Tô ngay cho ông!” Ông cụ Thịnh lạnh lùng nhìn Thịnh Ngạo Tình, cất lời.

“Ông nội!” Thịnh Ngạo Tình nghe xong mà đột nhiên ngẩng đầu, nhìn về phía ba Thịnh ngồi bên cạnh ông cụ, hơi nghiêng mặt cho ông ta nhìn thấy chỗ mặt hồng hết cả lên vì bị đánh của mình, ra vẻ không thể tin được mà kêu lên: “Tô Tái Tái tát con như thế chẳng lẽ còn chưa đủ hay sao ạ? Giờ con còn phải đi xin lỗi cô ta nữa sao ạ?”

Dừng lại một chút, Thịnh Ngạo Tình lại nhìn về phía ba Thịnh, giọng điệu cầu xin: “Ba ơi…” Thật ra ngay từ lúc Thịnh Ngạo Tình bước vào nhà, ông ta đã nhìn thấy dấu tay trên mặt con gái rồi.

Dù sao cũng là con gái duy nhất của mình, bảo không đau lòng là nói dối.

Giờ cô ta còn hai mắt rưng rưng, mặt hằn dấu tay, chật vật quỳ ở đó làm cho ông ta mềm nhũn cả lòng mà nhìn về phía ông cụ Thịnh: “Ba ơi, không thì chuyện xin lỗi…”

Ông ta còn chưa dứt lời đã bị ông cụ Thịnh trừng mắt nhìn, nuốt luôn nửa câu còn lại vào trong người.

“Đến giờ này rồi mà mày còn thiên vị nó nữa à?” Ông cụ Thịnh chỉ vào Thịnh Ngạo Tình đang quỳ gối chỗ kia, tức giận mà trừng mắt, chỉ hận không thể mắng hộ con trai mình: “Nuông chiều nó từ nhỏ tới lớn. Năm đó nó nghịch hại chết mạng người cũng không nghĩ cách giáo dục lại sao cho phải mà lại còn tống nó ra nước ngoài luôn. Giờ thì sao nào?”

Ông cụ Thịnh mắng chán rồi quay qua nhìn Thịnh Ngạo Tình: “Vừa mới về thủ đô, chưa biết thế cục thế nào đã đắc tội người ta rồi.”

“Cháu…” Thịnh Ngạo Tình quỳ gối ở đó, ấp úng mở miệng: “Con tưởng cô ta chỉ là kẻ sa cơ thất thế…”

“Kẻ sa cơ thất thế?” Ông cụ Thịnh cười lạnh, gật đầu tiếp tục mắng Thịnh Ngạo Tình: “Nhà họ Bạch phá sản mà Tô Tái Tái lại có thể luyện ra được đan dược Đan Hồng cấp hai ở trong đại hội đánh giá đan dược.

Thế thì nhà họ Bạch phá sản thêm mười lần nữa là cô ấy lên hương luôn! Cháu tưởng rằng người ta cũng là cái loại ăn no chờ chết, loại vô dụng không có bản lĩnh như cháu hay sao?”

Thịnh Ngạo Tình bị ông nội mắng như thế lại càng cúi đầu thấp hơn, trong mắt ánh lên vẻ không phục cùng với oán hận.

Ba Thịnh nhìn thấy cô ta như thế lại nhìn qua ông cụ Thịnh: “Ba à, con tin là Ngạo Tình biết lỗi của mình rồi.

Thôi thì thế này đi, ngày mai con với Ngạo Tình đi xin lỗi Tô Tái Tái.”

Như thế cũng được mà ha.

Ông cụ Thịnh hơi khó thở.

Cổ phiếu của công ty trên thị trường xuống giá, ông cụ không chỉ bị gạch tên ra khỏi Hội Huyền Học mà sau này nhà họ cũng không thể bước vào trong hội đấu giá của Hội Huyền Học.

Thị trường chứng khoán rung chuyển là chuyện bình thường, chỉ cần mình còn ở đó thì cho dù hiện tại có chút dao động không phải là chuyện lớn. Nhưng chuyện bị xóa tên thì không đơn giản như vẻ ngoài.

Vì như thế không khác gì đóng cửa luôn đường thăng tiến của nhà họ Thịnh!

Đây mới là chuyện là ông cụ Thịnh cực kỳ tức giận.

Ba Thịnh đứng ở bên cạnh thấy sắc mặt của ông cụ Thịnh đã dịu đi đôi chút thì mới quay đầu về phía Thịnh Ngạo Tình, khẽ mắng: “Ngạo Tình còn không mau xin lỗi ông nội đi?”

Thịnh Ngạo Tình hơi bĩu môi, điều chỉnh lại sắc mặt rồi mới ngẩng đầu nhìn về phía ông cụ Thịnh, vẻ mặt khổ sở cất lời: “Ông ơi, con biết sai rồi, ngày mai con sẽ đi xin lỗi cô Tô với ba con ạ.”


Bình Luận (0)
Comment