Thiên Lục Vũ Trụ

Chương 223

Mà đối diện Vũ Dương hầu, còn có một người đàn ông trung niên, tư thế ngồi của người này tùy tiện hơn nhiều, trên người khoác trường bào màu tím, viền trường bào thêu tơ vàng, vừa nhìn đã thấy người vô cùng quý giá

“Trần Nam huynh, khoảng thời gian gần đây không gặp, thực lực của huynh lại tiến bộ lên rất nhiều rồi” uống chút trà, Vũ Dương hầu liền đặt ly trà xuống, nhìn người đàn ông khoác trường bào màu tím trước mắt, cười nói.

“Mười năm tôi luyện thành công một phách, tốc độ này rất chậm rồi” người đàn ông khoác trường bào màu tím lắc đầu nói

Ông ta nhìn Vũ Dương hầu, hỏi: “Tần Dương, ngươi mời ta đến đây không phải chỉ vì muốn chúc mừng ta tiến bộ thôi đúng không?”

Ông ta bưng chén trà trong tay, từ từ thưởng thức.

“Quả nhiên không gì giấu không được Trần Nam huynh, chúc mừng thực lực huynh tiến bộ chỉ là một chuyện trong số đó thôi”

Tân Dương cười nói: “Trần Nam huynh, chuyện nhà họ Tân chúng ta hẹn với vương phủ quận Viêm Võ các huynh hai mươi năm trước huynh còn nhớ chứ?”

“Ước hẹn hai mươi năm trước?” Viêm Võ quận vương Trần Nam gật gật đầu, đáp: “Tất nhiên nhớ chứ, đây chính là ước định giữa phủ Viêm Võ quận vương chúng ta và Lão Tổ nhà họ Tân các ngươi, chỉ cần trong nhà họ Tăn xuất hiện một thiên tài tuyệt thế, thì sẽ gả quận chúa Thanh Lộ được sủng ái nhất của phủ vương chúng ta cho nhà họ Tân các ngươi”


Viêm Võ quận vương, dòng họ hoàng thất đế quốc Thiên Vũ, cũng chính là thế lực có ít tồn tại cường giải Tam Hồn cảnh.

Viêm Võ quận vương Trần Nam lắc đầu nói, nói: “Nhưng thế hệ trẻ tuổi của Tân phủ các ngươi cũng bình thường thôi, tương lai cùng lắm cũng không thể nào đột phá trưởng thành đến Đan Nguyên cảnh, người duy nhất có chút thiên phú vẫn là Chỉ Lan”

“Theo như ước định, nếu như nhà họ Tần các ngươi không có thiên tài xuất hiện, thì ước định này sẽ trực tiếp bị huỷ bỏ, đến bây giờ còn có bốn năm nữa là hết”

Thế hệ trẻ của nhà họ Tân ông ta hiểu rõ trong lòng bàn tay, căn bản không thể có thiên tài cường đại xuất hiện.

Thế hệ trẻ của phủ Vũ Dương hầu to lớn như vậy mà lại dựa vào một cô gái chống đỡ, không thể không nói có chút mỉa mai.

“Đúng, còn bốn năm nữa” Tân Dương nghe vậy khẽ cười, ông ta dùng lời nói xoay chuyển: “Huynh có biết phủ Thần Văn vừa xuất hiện một thiên tài tên Lý Phong không?”

“Lý Phong? Là thiên tài Lý Phong gia nhập phủ Thần Văn được hai tháng đã lĩnh ngộ thành công đồ văn bia Thiên Phú, nâng trực tiếp thiên phú của bản thân từ màu lam sơ cấp lên màu đỏ sơ cấp?” Viêm Võ quận vương hiếu kỳ hỏi.

Gần đây phủ Thần Văn xuất hiện một thiên tài cường đại có ngộ tính kinh người, tin tức này người cơ bản có chút thực lực đều biết.

Phải biết rằng, phủ Thần Văn nổi tiếng nhất chính là bia Thiên Phú, chỉ hai tháng đã tham ngộ được đồ văn ở phía trên, việc này thậm chí đã phá vỡ kỷ lục của phủ Thần Văn, trực tiếp rút ngắn kỷ lục lĩnh ngộ vài lần! Đây là thiên kiêu cỡ nào?

Tương lai, Lý Phong gần như chắc chẵn có thể trở thành một trong các trưởng lão của phủ Thần Văn! Thành tựu vô hạn!

Toàn bộ phủ Thần Văn đều xem Lý Phong như bảo bối, thậm chí đại trưởng lão còn cho Lý Phong lệnh bài, giải quyết hết mọi phiền phức, có thể thấy được đối với hắn coi trọng cỡ nào!

"Có thể có một số việc Chu Thiên Hằng huynh không rõ lắm, Lý Phong này ngoại trừ ngộ tính kinh người, thiên phú Thần văn cường đại, thì thiên phú tu luyện của hẳn cũng cực kỳ cường đại, hiện tại đã đạt tới cảnh giới Tiên Thiên cảnh trung kỳ."

Tần Dương mim cười nói: "Mà năm nay hắn chỉ mới mười sáu tuổi”


"Mười sáu tuổi? Tiên Thiên cảnh trung kỳ?” Nghe vậy, trong mắt Chu Thiên Hãng lập tức hiện lên một tia khiếp sợ.

Thời gian ngắn ngủi, ông ta cũng không biết nhiều tin tức về Lý Phong, ông ta biết cảnh giới của Lý Phong, nhưng mà lại không biết tuổi.

Không nghĩ tới Lý Phong lại còn quá trẻ tuổi.

Mười sáu tuổi, tu luyện đạt tới Tiên Thiên cảnh trung kỳ, thiên phú đủ để gây nên chấn động, mà thiên phú Thần vẫn của hắn lại càng không thể tưởng tượng được, chấn động toàn bộ phủ Thần Văn, thậm chí lan truyền đến nhiều thế lực của bọn họ.

Nhưng mà dù sao Viêm Võ quận Vương (Vương của quận Viêm Võ) Chu Thiên Hằng cũng là cường giả đỉnh cấp, trong lòng ông ta chỉ là hơi kinh ngạc một chút liền khôi phục bình thường.

Với thân phận của ông ta đương nhiên đã từng gặp rất nhiều thiên tài cường đại

"Tần Dương, vì sao ngươi lại nói với ta về Lý Phong này?”

Ông ta nhìn về phía Tân Dương dò hỏi.

“Thật không dám giấu giếm-" Tân Dương nhìn về phía Viêm Võ quận Vương, mỉm cười nói: "Lý Phong này là người nhà họ Tân ta"


"Người nhà họ Tần?" Nghe vậy, Viêm Võ quận Vương khẽ nhíu mày, nói: "Tân Dương, cho dù ta không biết tình huống cụ thể của Lý Phong, nhưng mà cũng biết hắn đến từ nhà họ Lý ở quận Hoang Lâm, không có chút quan hệ nào với nhà họ Tần các ngươi.”

Ông ta vẫn biết rất nhiều tin tức vẽ Lý Phong.

Quận Hoang Lâm, đó là một quận thành rất nhỏ ở khu vực phía đông Đại lục Hắc U, dù thế nào cũng hoàn toàn không thể có quan hệ gì với nhà họ Tân được.

“Lý Phong sinh sống ở nhà họ Lý, nhưng mà mẹ của hẳn là nhất mạch dòng chính của nhà họ Tân ta, hơn nữa là cháu gái ta, Tân Nhu.

Tân Dương mỉm cười nói.

"Tần Nhu?”

Viêm Võ quận Vương cảm thấy tên này có chút quen thuộc, hơi suy nghĩ một chút, liền nghĩ tới, nói: "Là Tân Nhu mười mấy năm trước mất tích, suýt chút nữa gả vào phủ nhà họ Khúc kia?”

Bình Luận (0)
Comment