Thiên Lục Vũ Trụ

Chương 287

"Phủ Thần văn ban cho ngươi Ngọc bài Thần văn bạo tăng thực lực đến Đan Nguyên cảnh đỉnh phong, ban cho ngươi con rối yêu thú cường đại này, ban cho ngươi dịch của Châm Vĩ xà. Không có những thứ này, ngươi là cái thá gì?”

Một vị Tiên Thiên cảnh nho nhỏ, trong mắt anh ta chỉ như một con kiến.

“Hắc Cưu, ngươi nói nhảm thật nhiều đó. Nếu không có át chủ bài nào, thì hành trình đi Vực thẩm. Ma Vực lần này coi như kết thúc ở đây.” Nghe vậy, vẻ mặt Lý Phong lạnh nhạt nói, trong mắt không có một tia gợn sóng.

"Xoẹt!"

Con rồi yêu thú rống giận, lại cắt qua thân thể, Hắc Cưu.

Nghe được lời của Lý Phong, trên mặt Hắc Cưu càng trở nên vô cùng điên cuồng.

"Là ngươi ép ta! Là ngươi ép ta!"

Anh ta nổi giận gầm lên một tiếng, trong mắt tràn đầy oán độc.

"Lệ!"

Bống nhiên trên người Hắc Cưu xuất hiện một loại cổ trùng giống với con nhện, sau khi cổ trùng này. xuất hiện, trên người liền phóng ra rất nhiều tơ nhện, sau đó bám lên người con rối yêu thú.

Dưới những tơ nhện này, rõ ràng tốc độ của con rối yêu thú đã bị ảnh hưởng rất lớn, tốc độ giảm đi

Cùng lúc đó, trên người cổ trùng nhện kia cũng nhanh chóng hiện lên màu đen.


Thấy thế, Lý Phong khẽ nhíu mày, nhanh chóng tiến lên.

Nhưng mà, cổ trùng nhện kia cũng phóng ra tơ. nhện, ngăn hắn lại.

"Phụt!!!

Trong miệng Hắc Cưu phun ra máu tươi, dường như thoáng cái bị trọng thương, cả người điên cuồng chạy trốn về phía xa.

“Lý Phong, mối thù hủy đi cổ bản mệnh hôm nay, ta nhất định sẽ đòi lại!”

Giọng nói này không ngừng quanh quấn khắp khu rừng, mà bóng dáng anh ta thì đã hoàn toàn biến mất.

“Lạch cạch!”

Lúc này khí tức sinh mệnh của cổ trùng nhện kia đã hoàn toàn mất đi, thi thể rơi xuống mặt đất.

"Cổ bản mệnh?”

Nhìn con nhện vô cùng dữ tợn này, Lý Phong khế nhíu mày.

Lý Phong, Thiên Vu cốc chia làm hai phái, trong đó phái cổ thuật bồi dưỡng rất nhiều cổ trùng, phần lớn cổ trùng đều là bình thường, nhưng mà mỗi một người phải bồi dưỡng từ một đến hai cổ bản mệnh, cổ bản mệnh này được bồi dưỡng từ máu huyết hoặc thậm chí là linh hồn của bản thân tu luyện giả mà thành, gần như là đồng mệnh.”

Đúng lúc này, giọng nói của Huyền Long ở bên trong lồng giam linh lực vang lên trong tai Lý Phong.

Cổ bản mệnh tử vong, bản thân cũng sẽ bị thương nặng.

"Xem mức độ bị thương của Hắc Cưu kia, hắn là cậu ta bồi dưỡng hai cổ bản mệnh.”

Lý Phong gật đầu, hân cũng biết những tin tức này.

Mặc dù Hắc Cưu bị trọng thương, nhưng không đến mức thực lực bị giảm mạnh.

"Đáng tiếc”

Hắn lắc lắc đầu, vừa rồi gần như toàn bộ át chủ bài của hắn đều đã bại lộ, nhưng cuối cùng vẫn không thể nào giết chết Hắc Cưu.

Nhưng mà thực lực tổng thể của Hắc Cưu đã tiếp cận rất gần Đan Nguyên cảnh đỉnh phong, trên người lại có nhiều át chủ bài, không phải dễ dàng đánh chết như vậy.

“Huyền Long, bảo tàng ngươi nói kia ở đâu?" Thu lại cảm xúc trong lòng, Lý Phong hỏi


"Ngươi cứ nhằm hướng đông mà đi là được” Huyền Long mỉm cười, nói: "Sẽ không để cho ngươi thất vọng đâu”

Hiện tại ông ta cũng hi vọng Lý Phong mau chóng trưởng thành, chỉ căn trở nên mạnh hơn, thì Lý Phong mới có thể thả tự do cho ông ta.

Gật gật đầu, Lý Phong nhanh chóng lao về phía xa.

......

Thời gian cực nhanh, rất nhanh đã qua nửa giờ.

"Grào!"

Một chỗ trong hư không, Lý Phong đang bay đi, đợi lúc hắn đi vào một chỗ, bỗng nhiên một tiếng gầm nhẹ truyền đến. Từ trong bụi cỏ bên trái đường, có một sinh vật dữ tợn vọt ra.

Sinh vật này nửa người trên tương tự với Nhân loại, nửa người dưới lại là yêu thú, hai phần ba cơ thể bị lân giáp bao trùm, chỗ các đốt ngón tay mọc ra từng chiếc gai bén nhọn, nhìn qua cực kỳ dữ tợn.

“Sinh vật bên trong Vực thẩm Ma Vực?”

Nhìn thấy sinh vật này, sắc mặt Lý Phong hơi thay đổi.

Thực lực của sinh vật bên trong Vực thẳm Ma Vực này có mạnh có yếu, hơn nữa không biết ẩn nấp ở nơi nào.

Mỗi một lần đều có rất nhiều thiên tài tiến vào Vực thẩm Ma Vực, phần lớn người chết đi đều là chết ở trong tay những sinh vật Vực thầm Ma Vực này.

Tuy rằng yêu thú dữ tợn trước mặt nhìn qua cực kỳ hung tàn, nhưng mà trong mắt nó lại lóe lên ánh sáng trí tuệ.

Nó đứng tại chỗ, ánh mắt lạnh như băng nhìn về phía Lý Phong, thế nhưng không có tiến lên công kích.


Lý Phong, giết sinh vật này! Thi thể của sinh vật bên trong Vực thắm Ma Vực đều là bảo vật!" Huyền Long mỉm cười nói.

Lý Phong gật đầu, trên người bắt đầu phát ra dao động.

Cảm nhận được dao động trên người Lý Phong, trong mắt sinh vật vừa người vừa yêu kia liền lộ ra vẻ kinh hãi, nó liếc mắt nhìn Lý Phong một cái, sau đó thế mà không chút do dự xoay người, nhanh chóng lao về phía xa.

"A? Sao lại thế này?"

Nhìn sinh vật dữ tợn nhanh chóng rời đi, Lý Phong sửng sốt.

Theo hắn biết, những sinh vật này rất là cuồng bạo, gặp được sinh mệnh bên ngoài đều sẽ không chút khách khí mà công kích.

"Sinh vật này dường như không giống với những sinh vật mà ta nhìn thấy.” Lúc này trong mắt Huyền Long cũng tràn đầy vẻ nghỉ hoặc, khó hiểu nhìn vẽ phía sinh mệnh chạy trốn kia.

"Đi cũng tốt, với thủ đoạn của ta cũng không chắc giết được nó” Lý Phong lắc đầu nói.

Vừa rồi khi sinh vật thần bí bỗng nhiên xuất hiện này chạy trốn, tốc độ thế mà hoàn toàn đạt tới Đan Nguyên cảnh đỉnh phong!

Bóng dáng lóe lên, Lý Phong nhanh chóng tiến lên.

Còn chưa đi được vài bước, Lý Phong liền sửng sốt. Lúc này điểm sáng thần bí trong cơ thể hắn hơi hơi dao động một chút, mà ánh mắt của hẳn thì nhìn về phía xa, trên mặt lập tức lộ ra vẻ vô cùng sợ hãi lẫn vui mừng.

“Tinh thạch Ma Vực!”

Bình Luận (0)
Comment