Thiên Lục Vũ Trụ

Chương 362

"Lý Phong chết tiệt!”

Lúc này ở một chỗ, ánh mắt Kim Lệ của Thiên Vu cốc nhìn chăm chẩm thanh niên bên trong cung điện, trong mắt tràn đầy sát ý điên cuồng.

Sắc mặt Huyền Khuê hờ hững, nhưng mà nhìn về phía bóng dáng ngồi xếp bằng, trong mắt lại hiếm thấy lộ ra một tia kiêng kị.

"Đây là Lý Phong sao? Ngay cả Hàn Nguyên cũng không làm gì được hắn?” Lúc này trong mắt Hỏa Thanh Nhi cũng có vẻ tò mò.

Ánh mắt mọi người đều nhìn về phía bóng dáng. bên trong cung điện kia.

Mà ở dược viên phía sau bóng dáng đó, có ba gốc cây hoa Thiên Hồn màu đen sinh sinh trưởng ở các nơi. Nếu bất kỳ một cây nào xuất hiện ở thế giới bên ngoài, tuyệt đối sẽ khiến cho rất nhiều thế lực cấp bậc Tam Hồn cảnh tranh đoạt.

Vút!

Bỗng nhiên, từ xa có một thế lực nhanh chóng bay tới.

Rất nhiều thế lực phân tán ở các nơi, vẻ mặt đều không giống nhau.

Bỗng nhiên, Lý Phong đang ngồi xếp bằng mở mắt.

"Không hổ là quả Kim Văn, quả thật rất có ích đối với việc đả thông huyệt vị, thậm chí tác dụng còn tốt hơn vài lần so với Tỉnh thạch Ma Vực!”


Lý Phong cảm nhận được thực lực tăng lên một chút, trên mặt tràn đầy tươi cười.

Nếu sử dụng quả Kim Văn không ngừng tu luyện, hắn có nắm chắc ba tháng sau rời khỏi thế giới Vực thẩm Ma Vực, sẽ có thể hoàn toàn đạt tới Đan Nguyên cảnh đỉnh phong!

Chờ sau khi đạt tới, hẳn liền có thể trực tiếp trùng kích vào Thất Phách cảnh!

Đứng dậy, ánh mắt Lý Phong nhìn về phía hơn mười thế lực ở xung quanh, trên mặt lộ ra vẻ tươi cười, nói: "Hoan nghênh các vị đã đến”

"Lý Phong! Cung điện này là chuyện gì xảy ra?”

"Nếu hoa Thiên Hồn bị trận pháp bao phủ, vậy thì mở cung điện ra, để cho chúng ta đi vào."

“Chỉ có chúng ta liên thủ, mới có thể hái hoa Thiên Hồn.”

Thấy Lý Phong rốt cuộc ngừng tu luyện, lập tức có mấy người lạnh lùng nói

Muốn tiến vào cung điện, rất đơn giản, trả một mức giá nhất định là có thể”

Lý Phong nhìn về phía mọi người, trên mặt mang theo tươi cười, nói: 'Hẳn là mọi người ở trong dãy núi Thiên Khiển chiếm được rất nhiều Tinh thạch Ma Vực phải không? Hiện tại giao ra một ít là được”

"Lý Phong! Không có chúng ta, ngươi cũng không. chiếm được hoa Thiên Hồn!"

"Ngươi hơi quá đáng! Lúc trước ở trước dãy núi Thiên Khiển thu Tinh thạch Ma Vực, lừa gạt Tinh thạch Ma Vực trên người chúng ta, hiện tại lại sử dụng lại chiêu này? Xem chúng ta là cỗ máy rút Tỉnh thạch Ma Vực sao?”

"Chúng ta đừng ai đồng ý cả, đợi qua thời gian nhất định, màng mỏng của cung điện này nhất định cũng sẽ trực tiếp biến mất giống như ở lối vào bên ngoài dãy núi”

"Chờ sau khi biến mất, là chúng ta có thể tiến vào bên trong cung điện”

Nghe vậy, đám người Thiên Lan của Ứng Lâm tông, Chu Diễm Tự của Thần Đan môn lập tức tức giận nói.

Trước đó bọn họ đã biết tình huống chỗ lối vào dãy núi Thiên Khiển, bọn họ gần như là giao ra toàn bộ, Tỉnh thạch Ma Vực trên người, kết quả nửa giờ sau màng mỏng chỗ lối vào liền tự động biến mất.

Các thế lực đến sau thoải mái tiến vào trong, không phải trả bất cứ thứ gì cả.


Những thiên tài tuyệt thế bọn họ ở trước mặt Lý Phong giống như là tên ngốc vậy.

"Cung điện này là ta phát hiện và mở ra, ta thông báo các ngươi đến, thu một chút thù lao không phải rất bình thường sao?”

Nghe được những người này nói, Lý Phong lạnh nhạt cười nói, liếc mắt nhìn mọi người một cái

"Tình huống trong hư không lúc trước là do Lý Phong làm?”

"Hẳn là vậy, không thấy hiện tại chỉ có một mình hắn ở trong cung điện sao?"

Nghe được lời của hắn, sắc mặt rất nhiều người lại hơi thay đổi. Nhưng mà cũng không phản bác lời của Lý Phong, chấp nhận sự thật này.

Tạm dừng một chút, Lý Phong lại lạnh nhạt nói: "Không có ta, các ngươi ngay cả nhìn thấy hoa Thiên Hồn cũng không thể, hiện tại ba gốc cây ở ngay trước mắt, nguyện ý giao ra thù lao thì đương nhiên có thể tiến vào bên trong cung điện, có cơ hội tranh đoạt, nếu không giao ra thì cút ra xa một chút”

Nói xong, ánh mắt của hẳn nhìn về phía đám người Tân Chỉ Lan nói: "Phủ Thần Văn, nhà họ Tân, Huyền Đạo môn, Kiếm tông có thể trực tiếp tiến vào.”

Nhất thời đám người Tần Chỉ Lan, Tân Quân, Tôn Hâm Võ, Lý Mộng Tuyết cảm thấy trên người xuất hiện một luồng dao động kỳ dị, bọn họ bay về phía trước, dàng tiến vào bên trong cung điện.

"Lý Phong, đa tạ” Tôn Hâm Võ, Lý Mộng Tuyết vội vàng nói tạ ơn, trên mặt hiện rõ vẻ vui sướng, kích động

“Cám ơn Lý Phong ca”

Bên phía nhà họ Tân, sắc mặt đám người Tần Quân cũng vui mừng, Tân Mộng còn cười hì hì nói

Lý Phong liếc mắt nhìn cô một cái, nói: "Thực lực của cô quá yếu, lát nữa lúc bùng nổ chiến đấu tranh đoạt hoa Thiên Hồn, cô cách xa một chút”


Hiện tại Tân Mộng ngay cả Đan Nguyên cảnh cũng chưa đạt tới, chỉ một đòn công kích tùy ý của đám người Hàn Nguyên, Huyền Khuê cũng có thể miểu sát được cô.

"A."

Nghe được lời của Lý Phong, nụ cười trên mặt Tân Mộng lập tức tan đi rất nhiều, trên khuôn mặt nhỏ nhắn lộ ra một tia đau khổ.

Nhưng mà, cô cũng biết mình không có khả năng tranh đoạt hoa Thiên Hồn, có thể tới nơi này mở mang kiến thức một chút đã rất không tệ rồi

"Lý Phong lại để cho người của Huyền Đạo môn và Kiếm tông đi vào”. Truyện Đông Phương

"Học viện Thiên Vũ chúng ta vẫn phải giao ra thù lao nhất định như cũ."

Lúc này ở một chỗ, nhìn thấy mấy thế lực lớn tiến vào, trên mặt đám người Học viện Thiên Vũ tràn đầy vẻ chua sót.

Bốn thế lực lớn phủ Thần Văn, Huyền Đạo môn, Kiếm tông, Học viện Thiên Vũ là đồng khí liên chỉ, nhưng mà hiện tại lại bị đối đãi khác nhau.

Ánh mắt Chu Liệt hơi trầm xuống, trong mắt rõ ràng có một tia hối hận, lúc trước Lý Phong gặp phải nguy cơ, anh ta lựa chọn khoanh tay đứng nhìn, hiện tại anh ta lại hối hận lần thứ hai.

"Được rồi, hiên tại ta nói một chút thù lao cụ thể”

Bình Luận (0)
Comment