Thiên Lục Vũ Trụ

Chương 471

Nghe được lời của Lý Phong, lúc này Tiểu Lôi mới vừa lòng gật gật cái đầu nhỏ.

Thời gian mới chưa đến ba tháng, hiện tại Tiểu Lôi cũng chỉ mới ngưng tụ ra được một phách, thực lực chưa tăng lên quá nhiều.

Cho nên lúc trước đánh nhau hẳn đều không để cho Tiểu Lôi tham gia.

Thực lực của hắn tăng lên quá nhanh, nếu có thể đuổi theo kịp tốc độ của hắn, đây chắc chắn là chuyện không có khả năng.

Thu hồi ánh mắt, Lý Phong lại nhìn về phía cái khe này.

"Tiến vào xem một chút!”

Bóng dáng hắn lóe lên, nhanh chóng tiến vào trong đó.

Không ngừng đi dọc theo từng cái khe, Lý Phong liên tục đi ba phút đồng hồ, mới rốt cuộc đi tới một chỗ.

Ong....

Khi hắn tới đây, điểm sáng thần bí chỗ trái tim hắn bắt đầu hơi hơi dao động

Tuy rằng điểm sáng thần bí này có cảm ứng đối với bảo vật, nhưng mà cần đi vào khu vực nhất định, chứ không thể cảm ứng được khi ở xa.

Lúc này trước mắt Lý Phong xuất hiện một cái khe thật lớn, cái khe này thoạt nhìn không khác gì với những cái khe khác ở xung quanh.


Nhìn sơ qua cũng không có chỗ nào đặc biệt.

Tiếp đó, Lý Phong bước lên trước một bước.

Ông..

Mới vừa đi tới một bước, chỗ không gian nhìn như: bình thường liền có một dao động kỳ dị hiện lên, sau đó một màng mỏng xuất hiện ở trước mắt hắn, ngoài ra còn có một luồng tin tức truyền đến từ dao động kia.

Tin tức này đúng là giống như Huyền Long nói, muốn đánh nát màng mỏng có hai biện pháp, một là thực lực Thất Phách cảnh phát ra công kích cấp bậc Tam Hồn cảnh, hai là thực lực cấp bậc Tam Hồn cảnh phát ra công kích trên Tam Hồn cảnh.

Ngoại trừ hai biện pháp này, thì không còn biện pháp nào khác.

"Lý Phong, ngươi thử một chút xem có thể đánh nát màng mỏng này không” Huyền Long nói

"Được” Lý Phong mỉm cười.

Hắn vung tay phải lên, lập tức trong tay xuất hiện một thanh trường kiếm.

Thanh trường kiếm này rời khỏi bàn tay hẳn, không ngừng xoay tròn ở trên không trung, chuyển động theo một quỹ tích kỳ dị.

Quỹ tích này cực kỳ kỳ diệu, hoàn toàn không biết giây tiếp theo trường kiếm này sẽ xuất hiện ở nơi nào.

Nhưng mà theo sự chuyển động, sức mạnh ở phía trên cũng đang không ngừng tăng mạnh, sức mạnh đang không ngừng được chồng lên!

Đây là thức thứ hai Lục Thần kiếm pháp!

Với thực lực bây giờ của Lý Phong, tuy rằng càng mạnh hơn so với lúc trước, nhưng mà thi triển thức thứ nhất Lục Thần kiếm pháp vẫn còn cách Tam Hồn cảnh chân chính một chút, chỉ có thi triển ra thức thứ hai mới có thể chân chính đạt tới.

Về phần thức thứ ba Lục Thần kiếm pháp, sau khi hắn thí triển thì bản thân sẽ phải chịu trọng thương, phải tu dưỡng một thời gian ngắn, đương nhiên hẳn sẽ không lựa chọn thi triển.

Chuyển động một hồi, sức mạnh trên toàn bộ trường kiếm liền đạt tới một mức độ không thể tưởng tượng được.

"Xoẹt”

Bỗng nhiên, thanh trường kiếm này trực tiếp bay ra, tốc độ của nó nhanh vô cùng, giống như vượt qua khoảng cách không gian, chớp mắt liền đi tới phía trước màng mỏng, đánh lên nó.

Ông...

Thừa nhận một đòn công kích này, toàn bộ màng mỏng dao động kịch liệt

Kéo dài liên tục vài giây, sức mạnh phía trên trường kiếm kia phát ra hoàn toàn, một lần nữa trở về trong tay Lý Phong.


Nhưng mà, màng mỏng này vẫn không có gì thay đổi.

“Không vỡ?" Thấy thế, Lý Phong khế nhíu mày.

Công kích của hẳn chắc chắn đạt tới cấp bậc Tam Hồn cảnh, nhưng mà lại không tạo thành ảnh hưởng gì đến màng mỏng.

"Chẳng lẽ tin tức kia là sai? Hoặc là công kích.

của ta còn chưa đủ?”

Trong lòng hẳn yên lặng suy nghĩ.

"Ta thi triển thức thứ ba Lục Thần kiếm pháp một chút!”

Thức thứ hai không thành công, lực công kích của thức thứ ba không thể nghỉ ngờ là càng mạnh hơn.

"Răng rắc!”

Nhưng mà, vào lúc hẳn vừa muốn thi triển, thì bồng nhiên có một âm thanh thanh thúy truyền đến.

Âm thanh này đúng là truyền ra từ trên màng mỏng, lúc này một chỗ trên màng mỏng xuất hiện một vết nứt thật nhỏ, vết nứt này không đến 1em, không nhìn kỹ sẽ không thấy.

"Răng rắc!” "Răng rắc!”

Sau khi một vết nứt xuất hiện, lại có từng tiếng vứt vỡ không ngừng truyền đến, những vết nứt nhỏ bắt đầu nhanh chóng lan tràn, trong nháy mắt liền lan ra khắp toàn bộ màng mỏng.

Cuối cùng, màng mỏng này dao động một chút, rồi hoàn toàn vỡ nát.

Sau khi vỡ nát, cảnh tượng trước mắt cũng trực tiếp thay đổi, một không gian có chu vi hai mươi mét xuất hiện ở trước mặt Lý Phong.


"Màng mỏng này lại còn bị phản ứng chậm." Thấy thế, Huyền Long cười nói

Vừa rồi ông ta cũng có chút nghĩ hoặc.

"Lý Phong, ngươi mau vào nhìn một chút xem bên trong có cái gì?" Ông ta không ngừng thúc giục.

Hiển nhiên, ông ta rất có hứng thú đối với nó.

Lý Phong mỉm cười, nhanh chóng bay vào bên trong không gian.

Vừa tiến vào trong đó, liền có một vài đồ vật xuất hiện ở trước mặt hẳn.

Trong đó nhiều nhất là một loại yêu thú giống như hổ.

Những yêu thú này được tạo thành hoàn toàn từ kim loại, thân hình của chúng vô cùng mạnh mẽ, thân dài sáu mét, có bốn chân, trên bốn chân có móng vuốt vô cùng sắc bén, tản ra ánh sáng lạnh lẽo, nhưng mà lúc này trên người chúng không có bất cứ dao động gì, hoàn toàn giống như một pho tượng.

Ánh mắt cũng rất đờ đẫn, giống như là không hề có khí tức sinh mệnh.

Có năm con yêu thú như vậy, hoàn toàn giống nhau, chiếm hơn phân nửa không gian.

"Đây là... Con rối yêu thú?"

Nhìn thấy những yêu thú hổ này, Lý Phong ngẩn ra.

Bình Luận (0)
Comment