Thiên Lục Vũ Trụ

Chương 485

17 tuổi, tốc độ và phòng ngự Tam Hồn cảnh trung kỳ. Chỉ sau hai tháng ngắn ngủi mà hắn có thể tăng lên tới trình độ như thế thật sao?

Dựa theo tốc độ như vậy thì đúng như lời Bạch Tuyền nói, chỉ vài năm nữa thôi, rất có thể Lý Phong sẽ trở thành một Thiên Vũ vương thứ hai!

Trước kia ông ta không để tâm đ ến câu nói của Bạch Tuyền, nhưng bây giờ thì ông ta tin rồi.

“Ha ha, sinh mệnh Ma loại, tốc độ của ngươi kém ta, ta ra tay cũng chẳng có gì thú vị cả” Nghe thấy tiếng rống giận của Chiến Ngân, Lý Phong lại cười lớn.

“Có bản lĩnh thì chiến đấu chính diện với ta!”

Chiến Ngân nghe thế thì tức giận nói.

Chuyện Lý Phong không hề có ý định chiến đấu khiến cho Chiến Ngân vô cùng tức giận, trong đầu ông ta xuất hiện rất nhiều suy nghĩ, nhưng lại nhanh chóng bỏ qua.

“Xem ra dựa vào thực lực của một mình ta thì không đối phó được Lý Phong, phải thông báo cho nhóm người Mạc Ly!"

Trong lòng ông ta lạnh như băng, nhanh chóng liên hệ.

Ông ta không giết được Lý Phong, nhưng Mạc Ly có thực lực Tam Hồn cảnh đỉnh phong, tất nhiên có thể giết được hắn!

...


Ầm! Ầm!

Trong hư không, hai thân ảnh đang điên cường chiến đấu, dây dưa với nhau. Trời đất run rẩy, trên mặt đất thậm chí còn xuất hiện vô số những khe nứt, mặt đất li lõm, không chịu đựng nối những công kích này.

Mà ở trong hư không, thỉnh thoảng lại có những Thần văn chớp động. Mỗi một Thần văn đều như bao phủ khắp trời đất, uy năng cường đại tới mức không thể nào tưởng tượng nổi.

Một lúc lâu sau, hai thân ảnh tách ra, đứng ở hai phía đối lập.

Mạc Ly nhìn vị lão giả đầu tóc bạc phơ trước mặt, hờ hững nói: “Không hổ là thuật Thần văn, nhưng mà Thần văn mà ngươi nắm giữ quá thô ráp, nếu muốn tạo thành thương tổn với ta thì gần như không có khả năng”

Cho dù là Thần văn cường đại bùng nổ thì cũng không có ảnh hưởng gì với ông ta cả.

Phủ chủ Huyền Mạc của phủ Thần Văn nhìn về phía cường giả trước mắt, trầm giọng nói: “Hừ! Tộc Ma Tâm các ngươi đã thất bại từ hàng triệu năm trước, bây giờ xuất hiện chắc chắn cũng sẽ có kết cục giống như lúc trước mà thôi. Chẳng thà các ngươi rút lui đi, như vậy còn có thể giữ lại được một số sinh mệnh trong tộc."

“Ha ha, muốn bọn ta rút lui cũng đơn giản lắm, Nhân loại các ngươi rời khỏi bốn lục địa này, để cho tộc Ma Tâm chúng ta chiếm lĩnh, như vậy chúng ta sẽ lập tức rút lui” Mạc Ly cười nhạt.

“Năm mơ giữa ban ngày." Huyền Mạc nghe vậy thì cười khẩy.

Thế giới này không có quá nhiều địa phương thích hợp để cho Nhân loại sinh sống, nếu như bảo Nhân loại bọn họ từ bỏ bốn đại lục kia thì chẳng khác nào muốn bọn họ diệt vong.

“Ngươi cũng biết là chuyện đó không có khả năng, nếu đã như vậy thì chúng ta cũng chỉ có thể chiến đấu thôi” Mạc Ly bình tính nói

“Hửm?"

Ông ta vừa dứt lời thì sắc mặt bỗng nhiên hơi biến hóa.

Xoạt!

Ngay sau đó, thân ảnh Mạc Ly biến mất khỏi nơi này.

“Đi rồi?"

Phủ chủ Huyền Mạc của phủ Thần Văn nhìn thấy Mạc Ly đột nhiên rời đi thì vô cùng sửng sốt, không hiểu đã có chuyện gì.

“Chẳng lẽ đã xảy ra chuyện?”


Ông ta yên lặng suy nghĩ, nhưng lại không nghĩ ra được chuyện gì. Nhưng không hiểu sao, trong lòng ông ta cứ có cảm giác không lành.

....

“Ha ha, chết đi! Chết hết đi!"

Tại một quận thành, lúc này khắp nơi đều tràn ngập khí lưu màu đen, nơi nơi đều là những âm thanh kêu gào thảm thiết, giống như địa ngục chốn nhân gian.

Những người còn sống sót ở bên dưới lúc này đã không còn ôm bất cứ hi vọng nào nữa, tất cả đều đang chờ đợi cái chết

Nhưng mà, ngay trong giây phút sinh tử đó, những dao động kh ủng bố kia lập tức biến mất.

Khí lưu màu đen cũng biến mất, hư không khôi phục lại vẻ bình tĩnh, mọi chuyện giống như chưa từng xảy ra.

Nhưng những đống phế tích bên dưới lại chứng tỏ những chuyện vừa rồi đều là sự thật.

...

Không chỉ có hai khu vực này, mà những địa phương khác cũng là như thế. Những cường giả sinh mệnh Ma loại Tam Hồn cảnh đang chiến đấu với những cường giả của Nhân loại thì lập tức biến mất.

Tất cả bọn chúng đều lao về một hướng.

“Chiến Ngân phát hiện ra tung tích của Lý Phong? Mộc Huyền là Lý Phong cải trang?”

“Chẳng trách lúc trước chúng ta không tìm được hắn, thì ra là đã thay đổi thân phận”


“Chắc chắn là vì sợ tộc Ma Tâm chúng ta đối phó với hắn nên mới không dám xuất hiện với thân phận thật”

“Đáng tiếc, hẳn có ngụy trang lợi hại đến đâu, có giấu được những cường giả Nhân tộc thì lại không lừa được tộc Ma Tâm chúng ta! Cho dù là cường giả của tộc nào cũng thế, chỉ căn là sinh mệnh linh hồn thì đều không thể che giấu được trước mặt tộc Ma Tâm chúng ta!"

Vài vị cường giả Tam Hồn cảnh của tộc Ma Tâm vừa chạy về phía Lý Phong xuất hiện vừa trao đổi với nhau.

Lúc này, Mạc Ly trầm giọng nói: “Chờ khi chúng ta tới nơi thì không căn phải lập tức ra tay. Mọi người cứ tập trung đầy đủ, không cho Lý Phong bất cứ cơ hội sống sót nào!"

“Khi giao thủ với Tháp Hỗn thì thực lực của Lý Phong chỉ miễn cưỡng đạt tới Tam Hồn cảnh sơ kỳ,

nhưng hiện giờ hẳn đã có thực lực Tam Hồn cảnh rung kỳ. Đến cả Chiến Ngân cũng chỉ có thể miễn cưỡng giữ chân được hắn, nếu như lần này để hắn chạy mất thì lăn sau chắc chắn sẽ không dễ dàng tìm được hắn như thế này nữa đâu. Một khi hắn trốn liền mấy năm thì chúng ta cũng không có bất cứ cách nào."

“Chúng ta biết rồi!”

“Lần này tập hợp toàn bộ thực lực, không cho Lý Phong bất cứ cơ hội nào!”

Những cường giả tộc Ma Tâm không ngừng nghị luận, lên kế hoạch tất sát Lý Phong!

(Tất sát: Nhất định phải giế t chết)

Bình Luận (0)
Comment