Thiên Lục Vũ Trụ

Chương 489

Trên người hẳn có các loại bảo vật, khải giáp Hảo Văn, cho dù hẳn vừa mới đột phá đến Tam Hồn cảnh thì có thể không căn để ý đến công kích của bất cứ cường giả Tam Hồn cảnh nào.

Chiến ủng Bạch Dực khiến tốc độ vượt qua cả Tam Hồn cảnh đỉnh phong!

Hơn nữa, còn có ba con rồi yêu thú Tam Hồn cảnh đỉnh phong.

Ngoài ra, còn có hoa Thiên Hồn, suốt Linh hồn...

Mỗi loại bảo vật trên người hẳn đều có giá trị liên thành, mức độ trân quý thế nào không cần nói cũng biết.

Đông đảo bảo vật như vậy, nếu như bị Mạc Ly có được, vậy thì thực lực của tộc Ma Tâm sẽ lập tức tăng lên một chút.

Không nói đến những bảo vật khác, chỉ riêng khải giác Hắc Vẫn và chiến ủng Bạch Dực nếu như bị cường giả đỉnh cấp của tộc Ma Tâm sử dụng thì nói không chừng còn có thể gây ra chứt ảnh hưởng đối với Thiên Vũ vương.

Thế nên, cho dù là chết ở trong vực thắm Mạt Nhật thì cũng tốt hơn chết trong tay bọn chúng!

Những bảo vật này không được để người khác có được, cho dù có hủy diệt chúng thì Lý Phong cũng không muốn để cho tộc Ma Tâm có được.

'Sắc mặt của Huyền Long không ngừng biến hóa, nhưng chưa tới một giây sau đã nói: “Được, tiểu tử, vậy ta cùng ngươi tiến vào vực thắm Mạt Nhật! Tiểu tử ngươi có vận may cường đại như vậy, ta không tin ngươi sẽ ngã xuống trong đó!"

Ông ta cắn răng nói.


Lý Phong nghe vậy thì mỉm cười: “Huyền Long, nếu như ta có thể sống sót mà đi ra khỏi vực thẳm Mạt Nhật thì ta sẽ thả ngươi ra”

"Tiểu tử Lý Phong, ngươi nói lời nhất định phải giữ lời đấy" Huyền Long nghe thấy lời này thì lập tức nói

“Tất nhiên rồi.” Lý Phong mỉm cười.

Cuối cùng, hắn Thuấn di tới một khu vực.

Khu vực này vô cùng hoang vắng, xung quanh là nham thạch khô khốc, thậm chí còn có nhiều nơi biến thành bột phấn, không biết đã bao nhiêu lâu không có người đặt chân tới đây.

Trong không khí tản ra một luồng khí tức vô cùng nóng nực, cho dù là cường giả đỉnh cấp đi tới nơi này cũng cảm thấy khó chịu.

“Vực thẳm Mạt Nhật?”

Nhóm người Mạc Ly đi tới nơi này thì cũng hơi biến sắc, bọn họ hiển nhiên cũng đoán được suy tính của Lý Phong.

Nhưng mà bọn họ không thể nào ngăn cản được, chỉ chớp mắt một cái, Lý Phong đã xuất hiện trên hư không của vực thẩm Mạt Nhật.

Về ngoài vực thẳm bao phủ một tầng sương mù vô cùng mông lung, không có cách nào nhìn rõ được mọi thứ bên trong.

Bất cứ linh hồn nào tiếp xúc với sương mù đó đều bị cản lại,

“Lý Phong, ngươi dám tiến vào trong vực thẳm Mạt Nhật?" Nhóm người Mạc Ly cũng đã từng nghe nói đến vực thắm Mạt Nhật, trong mắt lộ ra vẻ khiếp sợ.

Nhưng ông ta cũng không ngừng động tác, tiếp tục chộp về phía Lý Phong.

“Ha ha, nhóm cường giả tộc Ma Tâm các ngươi cứ chờ đấy. Ta sẽ nhớ kỹ lần này, chờ sau khi ta ra khỏi vực thẳm Mạt Nhật thì sẽ tới tìm các ngươi tính sổ.” Lý Phong cười lớn.

Vút!

Thân ảnh hắn lược động, không chút do dự mà trực tiếp nhảy xuống vực sâu!

Ong...

Sương mù lập tức tắn ra, nuốt lấy thân ảnh Lý Phong.


Không có bất cứ dao động nào phát ra, toàn bộ vực thắm giống như là biển rộng. Lý Phong rơi xuống bên dưới giống như là một hạt cát, không thể gây ra bất cứ dao động nào.

Chung quanh lập tức yên tính trở lại, chỉ còn lại đám người Mạc Ly sắc mặt vô cùng âm trầm.

“Lý Phong tiến vào vực thầm Mạt Nhật rồi!"

“Đây là một khu vực cấm địa, cho dù là cường giả Tam Hồn cảnh tiến vào trong đó cũng sẽ bị nháy mắt hạ gục, không có bất cứ năng lực ngăn cản nào!”

Đám người Chiến Ngân nhìn về phía này, sắc mặt vô cùng khó coi, bọn họ cũng vẫn không thể tự tay giế t chết Lý Phong.

“Mạc Ly, bây giờ phải làm thế nào đây?” . Truyện Việt Nam

Bọn họ nhìn về phía người đàn ông cầm đầu, dò hỏi.

Mạc Ly nhíu mày, mặc dù ông ta biết vực thắm Mạt Nhật là cấm địa, nhưng lời nói của Lý Phong vẫn còn văng vắng trong đầu, khiến ông ta cảm thấy bất an.

Lý Phong quá tà môn, cho dù những người khác tiến vào vực thắm Mạt Nhật nhất định sẽ tử vong, nhưng nếu là Lý Phong thì chưa chắc.

Ông ta trầm ngâm một chút: “Chiến Ngân, sau này ngươi ở lại gần đây, chú ý tình hình vực thắm Mạt Nhật, xem Lý Phong có từ trong đó ra ngoài hay không?”

“Từ trong vực thắm Mạt Nhật đi ra?"

Vài vị cường giả tộc Ma Tâm nghe Mạc Ly nói vậy thì ngẩn người, Mạc Ly có phải đã cẩn thận quá mức rồi không?

Từ xưa đến nay chưa từng nghe nói đến cường giả nào có thể sống sớt ra khỏi vực thẳm Mạt Nhật, cho dù là cường giả Tam Hồn cảnh đỉnh phong cũng không phải ngoại lệ.


Nhưng bọn họ cũng không dám phản bác, Chiến Ngân gật đầu nhận lệnh.

Vút!

Đúng lúc này, hư không dao động. Sau đó, một thân ảnh già nua xuất hiện ở nơi này, chính là Huyền Mạc.

“Lý Phong tiến vào vực thẩm Mạt Nhật rồi?”

Huyền Mạc nhìn châm chằm xuống dưới vực sâu, vẻ mặt vô cùng khó coi.

Tiến vào trong đó chính là đi tìm đường chết “Mạc Ly, các ngươi đúng là tiểu nhân bỉ ổi.."

Huyền Mạc nhìn về phía đám người Mạc Ly, bạo nộ vô cùng.

Âm! Ầm! Ầm! Ầm!

Từng Thần văn bay ra, trời đất lập tức biến sắc, đông đảo công kích lao vẽ phía đám người Mạc Ly.

"Trời đất biến sắc, từng lưỡng văn lạc hiện lên. Giống như chỉ trong nháy mắt, thế giới này lập tức biến thành thế giới Thần văn.

Bình Luận (0)
Comment