Thiên Lục Vũ Trụ

Chương 50


Lúc này, sắc mặt của Lý Phong vô cùng bình tĩnh, hắn không nhanh không chậm đi về phía hai người cách đó không xa.
Vút!
Bỗng nhiên, trên người hắn tản ra dao động khí thế, một thanh phi đao ngưng kết năng lượng, không chút báo trước mà vọt thẳng đến trước người người đàn ông gầy gò Triệu Nham kia.
Lý Phong không biết hai người trước mắt có thân phận như thế nào, nhưng nếu như bọn họ tìm hắn có việc thì cứ trực tiếp đi tới trước mặt hắn là được, căn bản không cần phải lén la lén lút như thế.
Thế nên, nếu người đến đã không có ý tốt thì hắn cũng chẳng cần phải khách khí.
“Tự tìm đường chết!”
Triệu Nham thấy Lý Phong đột nhiên phát động công kích thì biến sắc.
Ầm!
Dao động khí thế trên người ông ta cũng nhanh chóng bùng nổ, tay phải nhanh chóng chuyển thành màu đen, giống như biến thành một khối kim loại, trực tiếp chộp lấy phi đao của Lý Phong.
“Răng rắc!”
Một âm thanh vỡ nát vang lên, bàn tay màu đen của Triệu Nham xuất hiện một lỗ hổng rất lớn, xương cốt đứt gãy.
Bàn tay của ông ta đã bị phi đao của Lý Phong đâm xuyên qua!
“Cái gì?” Triệu Nham thấy thế thì biến sắc.
Mặc dù đã xuyên qua bàn tay của ông ta, thế nhưng phi đao vẫn không hề giảm tốc độ, thậm chí còn bay tới yết hầu của ông ta, thậm chí còn bắt đầu xẹt qua!
“Nguy rồi!”
Trong mắt Triệu Nham lộ ra vẻ kinh hãi, lúc này ông ta cũng không màng đến chuyện bàn tay bị thương nữa, vội vã tóm lấy phi đao.

Đồng thời, ông ta nhanh chóng lấy một linh dược ra, cấp tốc nuốt vào.
Triệu Nham giống như đi dạo một vòng quỷ môn quan một chuyến, vết thương trên cổ chậm rãi khép lại.

“Phù!”, “Phù!”
Triệu Nham hít sâu một hơi, trái tim vẫn còn đang đập loạn xạ.

Vừa rồi thanh phi đao đó suýt chút nữa đã xuyên qua yết hầu của ông ta!
Nếu như không phải ông ta cố sức dùng tay chặn lại thì bây giờ ông ta đã chết rồi!
“Luyện thể cảnh tầng thứ chín đỉnh phong!”
Cảm nhận dao động khí thế trên người Triệu Nham, sắc mặt Lý Phong lập tức biến đổi.
Phi đao Huyền Dương thức thứ nhất là công pháp võ học Tiên Thiên cảnh, nhưng thực lực của hắn mới chỉ ở Luyện thể cảnh tầng thứ tám hậu kỳ, thế nên chưa thể hoàn toàn phát huy được uy lực của nó.
Nếu như người trước mắt hắn chỉ là tu luyện giả tầng thứ chín bình thường thì chắc chắn sẽ không thể nào ngăn cản được, bởi vì uy lực của phi đao thậm chí còn vượt qua tầng thứ chín đỉnh phong!
Nhưng người đàn ông trung niên trước mắt lại có thực lực tầng thứ chín đỉnh phong, thế nên miễn cưỡng có thể ngăn cản được.
“Lý Phong, thực lực của ngươi cường đại đến như vậy?” Triệu Nham nhìn về phía thanh niên trước mắt, kinh hãi nói.
Trong mắt ông ta vẫn còn vẻ sợ hãi.

Vừa rồi suýt chút nữa ông ta đã bị Lý Phong giết rồi!
“Che giấu thực lực khủng khiếp như vậy, xem ra người ở dược viên đánh chết Triệu Thiên Vũ và Triệu Thiên Cường chính là ngươi!” Triệu Lãng Nguyên cũng lên tiếng, sắc mặt lạnh như băng.
Bùm!
Ông ta cũng nhanh chóng tản ra dao động khí thế, thân ảnh khẽ động, trực tiếp tấn công về phía Lý Phong.
“Lại thêm một vị Luyện thể cảnh tầng thứ chín nữa!”
Lý Phong cảm nhận được dao động khí thế trên người Triệu Lãng Nguyên thì sắc mặt hơi biến hóa, trong mắt lộ ra vẻ ngưng trọng: “Các ngươi là người nhà họ Triệu?”

Lúc trước hắn chỉ mới hoài nghi, bây giờ đã có thể hoàn toàn chắc chắn.
“Người nhà họ Triệu đúng là âm hồn không tan, thế mà còn tìm được tới tận đây!” Trong mắt hắn lộ ra sát ý.
“Ha ha, Lý Phong, xem ra nhà họ Triệu chúng ta chính là thiên kiếp của ngươi! Ngươi phải bỏ mạng tại đây rồi!”
Triệu Nham nghe Lý Phong nói thì cười to: “Mới mười sáu tuổi mà đã có thực lực như thế này, chờ ngươi trưởng thành thì chẳng phải sẽ trở thành Lý Hữu Huyền thứ hai sao? Ha ha, tiếc là ông trời lại không cho ngươi cơ hội trưởng thành!”
Trong mắt Triệu Nham và Triệu Lãng Nguyên cũng tràn đầy sát khí.
Triệu Nham không màng đến chuyện thương thế vừa khôi phục, nhanh chóng đánh về phía Lý Phong.
“Muốn giết ta thì các ngươi cũng phải trả giá bằng tính mạng của mình!” Lý Phong cười lạnh.
Hắn nhìn hai người đang tấn công về phía mình, không dám lơ là cảnh giác, toàn thân đều tiến nhập trạng thái căng thẳng.
Đây chính là hai vị tu luyện giả Luyện thể cảnh tầng thứ chín đỉnh phong!
Vút!
Trong tay hắn lại xuất hiện thêm một thanh phi đao nữa.

Phi đao xuất hiện, nhanh như một cơn gió, tốc độ đạt tới cực hạn, chớp mắt đã đi tới trước người Triệu Nham.
Triệu Nham nhìn thấy thanh phi đao này thì đột nhiên biến sắc, vừa rồi suýt chút nữa ông ta đã chết dưới phi đao của Lý Phong.
Thân ảnh khẽ động, điên cuồng né tránh.

Đồng thời, ông ta cũng vung tay ra, muốn ngăn chặn lại phi đao này.
“Răng rắc!”
Mặc dù có thể tránh được phi đao, nhưng xương cốt trên tay Triệu Nham cũng đứt gãy một ít rồi.

Tốc độ của phi đao này cực nhanh, còn mang theo lực công kích mạnh đến dọa người!
Cho dù Triệu Nham đã có chuẩn bị, nhưng cũng không thể tiếp tục đỡ đòn như thế được mãi.

Tốc độ của phi đao quá nhanh, ông ta cũng không thể hoàn toàn ngăn cản, kéo dài mãi thì bàn tay này của ông ta sẽ bị phế mất!
“Chết tiệt! Dao động khí thế trên người tiểu tử này rõ ràng chưa đạt tới Luyện thể cảnh tầng thứ chín, cùng lắm chỉ là Luyện thể cảnh tầng thứ tám thôi, vậy mà tại sao lực phi đao lại mạnh đến thế?” Triệu Nham kinh ngạc.
Ông ta cũng không dám tiến lên nữa, nếu còn tiếp tục thì rất có thể bàn tay này của ông ta sẽ bị phi đao chặt đứt!
Lúc này Lý Phong đánh lui được Triệu Nham thì Triệu Lãng Nguyên cũng đi tới trước mặt hắn.
“Khai Sơn quyền pháp!”
Hai tay Lý Phong nắm thành quyền, khí thế mãnh liệt hướng về phía Triệu Lãng Nguyên.
Không khí truyền đến những âm thanh vô cùng chói tai, giống như một nắm đấm có thể phá tan đất trời!
Đây là Khai Sơn quyền pháp thức thứ chín!
Đối mặt với tu luyện giả Luyện thể cảnh tầng thứ chín, Lý Phong không dám che giấu thực lực, bộc phát ra tất cả.
“Quyền pháp mạnh mẽ quá!”
Triệu Lãng Nguyên cảm nhận được uy năng quyền pháp của Lý Phong thì cũng không dám sơ suất, lập tức nâng chiến đao trong tay lên, bổ về phía hắn.
Chiêu thức của hai người hoàn toàn va chạm vào nhau.
“Két!!!”
Một âm thanh chói tai vang lên, Lý Phong chỉ cảm thấy có một lực lượng kh ủng bố đánh thẳng vào trong cơ thể hắn.

Cánh tay hắn tê dại, cả người không chịu nổi lực lượng này, không ngừng lùi về phía sau.
“Phụt!”
Hắn thậm chí còn phun ra một ngụm máu.
“Lý Phong, hôm nay ngươi sẽ phải chết ở đây!” Triệu Lãng Nguyên nhìn thanh niên trước mặt, gương mặt lạnh như băng.

Ông ta hoàn toàn lộ ra sát khí.

Ông ta tin chắc nếu như Triệu Võ ở đây thì cũng sẽ trực tiếp gi ết chết Lý Phong.
“Ha ha, muốn giết ta thì còn phải xem khả năng của ngươi đến đâu.” Lý Phong nhanh chóng nuốt một viên linh dược, không quan tâm vết máu trên khóe miệng, cười lớn.
“Xem phi đao của ta đây!”
Phi đao trong tay hắn lại lập tức xé gió bay ra.
Triệu Lãng Nguyên nhìn thấy phi đao thì không dám lơ là cảnh giác.

Thực lực của ông ta và Triệu Nham tương đương nhau, Triệu Nham không ngăn cản được thì ông ta cũng không ngăn cản được.
“Cút cho ta!”
Ông ta gầm lên một tiếng, nện thẳng lên phi đao.
Một lực lượng khổng lồ lập tức đánh úp lại, dội thẳng lên người Triệu Lãng Nguyên, ông ta thậm chí còn cảm thấy lục phủ ngũ tạng đều loạn cả lên.
“Kình lực khủng khiếp quá!”
Triệu Lãng Nguyên biến sắc, không ngờ phi đao của Lý Phong bá đạo tới mức này!
Sau khi đánh lui Triệu Lãng Nguyên, Lý Phong không hề dừng lại, lập tức chạy trốn!
Triệu Nham và Triệu Lãng Nguyên đứng tại chỗ, sắc mặt âm trầm nhìn về phía Lý Phong rời đi, cuối cùng cũng không đuổi theo.






Bình Luận (0)
Comment