Thiên Lục Vũ Trụ (Bản Dịch Full )

Chương 17 - Chương 262: Giết Chết Hắc Cưu!

d2bf519035164c7bf3d63b2a90d74aaf

Hắc Cưu tiến về phía trước, tiêu tốn hơn ba mươi giây mới có thể đi đến phía trước, lúc này khoảng cách giữa anh ta và trứng ma vực chỉ còn mười mét.

“Ầm ầm ầm!”

Trong một khoảng khắc, có vô số tia lôi điện xuất hiện, uy năng của những tia lôi điện này cực kỳ mạnh, thậm chí bao phủ hoàn toàn khu vực xung quanh trong một khoảng thời gian rất ngắn.

Uy năng này, thậm chí còn vượt qua đan nguyên cảnh đỉnh phong!

“Cái gì?”

Hắc Cưu cảm nhận uy năng của những tia lôi điện này, sắc mặt thay đổi, đối với loại uy năng này nếu như hắn không có khải giáp cấp Linh huyễn thì có thể đã không chịu được rồi, thậm chí chết thẳng cẳng ngay lập tức.

Nhưng bây giờ không phải là lúc để do dự, Hắc Cưu gầm gừ một tiếng, sau đó có một còn trùng nhỏ màu vàng bay ra khỏi cơ thể.

Con trùng nhỏ này có kích thước chỉ bằng ngón tay, nhưng trên người lại phát ra luồng dao động vô cùng mạnh.

Con trùng màu vàng chắn phía trước Hắc Cưu, đa phần lôi điện đều đánh vào nó.

“Hử? Uy năng này vượt xa Đan nguyên cảnh đỉnh phong!”

Nơi xa, Lý Phong quan sát tình cảnh trong la bàn truy tungtung, lập tức trong mắt lộ ra vẻ vô cùng vui mừng.

“Ha ha, Lý Phong, đây là cơ hội khó mà có được.” Huyền Long cười lớn nói.

Đúng như nhưng gì bọn họ mong chờ, uy năng của tia lôi điện cuối cùng rất mạnh, thậm chí vượt xa đan nguyên cảnh đỉnh phong!

Ầm!

Ông ta còn chưa nói xong, thân ảnh Lý Phong bạo động, thân hình anh ta vút qua, nhanh chóng đánh đến phía trước.

Sau khi thân ảnh hắn vụt qua, la bàn truy tung trong tay hắn cũng nhanh chóng biến hóa, hình thành một thành trường kiếm màu đen.

Một ít dịch thuốc màu đỏ bay ra, nhuộm lên thanh trường kiếm màu đen, càng làm cho nó thêm vẻ huyết tinh.

......

“Chặn lại cho ta!!!”

Ở một nơi khác, Hắc Cưu vô cùng điên cuồng, vô số tia lôi điện đánh tới, làm anh ta kêu lên một tiếng thảm thiết, cả người bị bay thẳng ra một nơi xa.

Nhưng chỉ vỏn vẹn vài giây sau, nhưng tia lôi điện kia liền biến mất hoàn toàn.

Vùng đầm lầy, Hắc Cưu há to miệng hít thở nặng nề, một cảm giác yếu ớt truyền tới từ cơ thể anh ta, thậm chí có cảm giác đứng không vững, mà trên bả vai anh ta, có một con bọ cánh cứng màu vàng trông cũng rất ủ rũ.

Dễ dàng nhận thấy, Hắc Cưu đã bị thương nghiêm trọng.

Tuy rằng như vậy, sắc mặt anh ta lại tràn đầy vẻ kích động.

“Cuối cùng cũng phá bỏ được hoàn toàn những tia lôi điện đó rồi!”

Nghĩ đến cái giá mà bản thân đã phải bỏ ra, trên mặt Hắc Cưu lại lộ vẻ đau lòng.

Hai cổ bản mệnh mà anh ta nuôi dưỡng, một con chết trong trận chiến với Lý Phong, bây giờ một con cũng bị thương nặng do chống cự lại những tia lôi điện kia.

Nhưng nghĩ đến thu hoạch của mình, trên mặt Hắc Cưu lại lộ ra vẻ vô cùng kích động.

“trứng ma vực giờ là của ta rồi!”

Tuy rằng phải trả giá rất nhiều nhưng thu hoạch cũng rất tương xứng.

Để có được thú cưng cấp thất phách cảnh, thì dù phải bỏ ra cái giá nào anh ta cũng chấp nhận. Giá trị của thứ này thậm chí còn hơn Thiên vu cốc một trăm triệu điểm cống hiến.

Trong lòng nghĩ vậy, Hắc Cưu muốn tiến lên phía trước thu lấy trứng ma vực.

Xiu!

Đúng lúc này, đột nhiên ở nơi xa một tiếng xé gió truyền đến, sau khi thanh âm này vang lên, một bóng người liên xuất hiện ở trước mặt anh ta.

“Không ổn!”

Phát hiện có người đến, sắc mặt Hắc Cưu khẽ biến.

Khi nãy lôi điện bạo phát hoàn toàn, bản thân anh ta còn không thể cản lại được, cho nên không có phát ra lĩnh vực chú ý đến xung quanh, không ngờ rằng lại có người đến thật.

Nhưng thấy người đến là ai, Hắc Cưu sững sờ, ngay lập tức trên mặt lộ vẻ vô cùng hung dữ.

“Lý Phong, ngươi dám xuất hiện trước mặt ta?”

Trước đây một bản mệnh cổ của anh ta đã chết trong tay Lý Phong.

“Sao lại không dám chứ?” Lý Phong mỉm cười nói.

“Nếu ngươi đã đến rồi, vậy cũng tiện cho ta xử lý người!” Hắc Cưu gầm gừ nói, trong mắt anh ta lộ ra chút hứng thú.

“Trời giúp Hắc Cưu ta, không chỉ lấy được trứng ma vực, mà Lý Phong còn đưa đến tận cửa! Một trăm triệu điểm cống hiến là của ta rồi!”

Trong mắt anh ta, thực lực của Lý Phong ở mức Tiên Thiên cảnh, trước đây nhờ dựa vào Ngọc bài thần văn mới có thực lực đối kháng lại anh ta.

Bây giờ ngọc bài thần văn đều đã bị áp chế, Lý Phong chỉ là một tên nhãi Tiên Thiên cảnh làm sao đấu được với anh ta?

“Ha ha, Hắc Cưu, bây giờ ngươi bị thương nặng như vậy, mà vẫn còn muốn giết ta?” Lý Phong cười lớn nói.

Hắn rút trường kiếm ra, hướng thẳng đến Hắc Cưu mà đánh.

Nghe vậy, Hắc Cưu tức giận đến bật cười, nói: “Nói điêu mà không biết ngượng, Lý Phong, cho dù bây giờ ta bị thương nặng, cũng không phải là người ngươi có thể ngang hàng.”

Ầm!

Cơ thể anh ta phát ra dao động khí thế, luồng dao động khí thế này đạt đến cấp bậc đan nguyên cảnh sơ kỳ.

Thân ảnh anh ta loé lên, sau đó đột nhiên quay đầu, anh ta thế mà lại bay thẳng đến chỗ trứng ma vực.

Không quan tâm ra sao, trước hết Hắc Cưu chuẩn bị thu lấy trứng ma vực .

“Vậy ngươi có thể thử xem sao.” Lý Phong mỉm cười nói.

Thân ảnh hắn bạo động, tốc độ nhanh vô cùng, liền xuất hiện ngay trước mặt Hắc Cưu.

“Cái gì?” Thấy vậy, sắc mặt Hắc Cưu khẽ biến, sao tốc độ của Lý Phong lại nhanh như vậy?

Anh ta vung thứ vũ khí trong tay, muốn cản lại công kích của Lý Phong.

Mà Lý Phong cũng vung thanh trường kiếm màu đen trong tay mình, dùng một tốc độ nhanh hơn chém hoàn toàn qua người anh ta.

“Phụt!”

Trúng phải công kích của Lý Phong, Hắc Cưu chỉ cảm thấy có một luồng năng lượng khủng bố điên cuồng thâm nhập vào trong cơ thể của mình, anh ta thế mà không chịu được luồng năng lượng này, cơ thể vốn đã bị thương nặng nay càng nặng thêm.

“Sao…sao ta lại không chịu được? Sao lại thế được?”

Cảm nhận được đòn công kích này, trong mắt Hắc Cưu tràn đầy vẻ kinh hãi.

Anh ta thế mà lại không chịu được công kích của Lý Phong!

“Đan nguyên cảnh hậu kỳ! Công kích này chắc chắn đạt đến cấp độ Đan nguyên cảnh hậu kỳ!”

Lúc này sắc mặt Hắc Cưu biến đổi dữ dội.

Đòn công kích bằng kiếm vừa rồi của Lý Phòng hoàn toàn đã đạt đến cấp bậc đan nguyên cảnh hậu kỳ! Cho dù là thời kỳ mạnh nhất của anh ta, thì công kích cũng chỉ đến mức đó mà thôi.

Trên thực tế, Hắc Cưu vẫn luôn không hề bận tâm về Lý Phong, dựa vào sự hiểu biết của anh ta với Lý Phong thì thực lực của hắn chỉ ở Tiên thiên cảnh, lực chiến đấu thật sự có lẽ cũng chỉ ở Tiên thiên cảnh, nếu như không có được Ngọc bài thần văn thứ được phủ chủ Phủ Thần văn cùng rất nhiều trưởng lão ban cho thì việc giết chết Lý Phong với anh ta chỉ như giết một con kiến.

Sau khi vực thẳm Ma Vực xảy ra biến cố, tất cả vũ khí cấp Linh Huyễn và Ngọc bài thần văn bị áp chế, trong lòng anh ta vô cùng khoái trá, muốn tìm đến Lý Phong, muốn xem xem Lý Phong khi không còn bất cứ bảo vật nào gặp phải anh ta sẽ tuyệt vọng thế nào.

Nhưng, kẻ mà trước giờ anh ta vẫn luôn xem thường, lần đầu tiên không dựa vào bất cứ bảo vật nào, chỉ nhờ vào thực lực của chính mình giao đấu với anh ta,lại có thể đạt đến mức độ này!

Cảm giác yếu ớt từ cơ thể không ngừng truyền đến, đồng thời có một luồng độc tố đang không ngừng điên cuồng thâm nhập vào trong cơ thể anh ta. Bị sự ảnh hưởng của luồng độc tố này cơ thể anh dường như đang bị ăn mòn, tốc độ cũng giảm mạnh.

“Dịch của Châm Vĩ Xà!”

Cảm nhận được loại độc tố này, Hắc Cưu càng thêm biến sắc.

Soạt!

Còn chưa đợi anh ta lấy ra linh dược, Lý Phong đã tấn công, lại một lần nữa xuất hiện trước mặt anh ta.

“Hắc Cưu, ta tới để giết ngươi đây!”

Vẻ mặt Lý Phong thờ ơ, vung thanh kiếm trong tay, dịch của Châm Vĩ Xà theo đó thâm nhập vào cơ thể Hắc Cưu một lần nữa.

“Phụt!”

Sắc mặt Hắc Cưu trắng bệch, miệng phun ra một ngụm máu, ngụm máu này thậm chí còn có chút đen.

Lúc này Lý Phong không hề để cho Hắc Cưu một cơ hội uống linh dược nào.

Hắc Cưu bị thương nghiêm trọng, thậm chí thực lực suy yếu đến mức chỉ còn tương đương với người mới đột phá đan nguyên cảnh, mà công kích của Lý Phong bây giờ lại đã đạt đến cảnh giới đan nguyên cảnh hậu kỳ! Khoảng cách chênh lệch thực lực giữa hai bên lớn như tế nào?

“Cút đi!”

Nhìn thấy công kích của Lý Phong đánh tới, trên mặt Hắc Cưu lộ vẻ điên cuồng, đột nhiên có một con bọ nhỏ màu vàng bay ra từ người anh ta, lén mang theo một luồng tà khí tấn công về hướng Lý Phong, còn cơ thể anh ta thì bạo động, không hề bận tâm đến tình hình bị thương của mình, cưỡng chế nâng cao khí huyết, điên cuồng trốn chạy về nơi xa.

“Bản mệnh cổ?”

Thấy vậy, vẻ mặt Lý Phong bình tĩnh. Hắn đã biết từ trước trên người Hắc Cưu vẫn còn một bản mệnh cổ khác.

Hắn vung thanh kiếm trong tay, chém xuyên qua thân thể của con bọ cánh cứng màu vàng kia.

Chương 262: Giết chết Hắc Cưu! “két!!!”

Bản mệnh cổ kêu lên một tiếng đinh tai nhức óc, rồi hơi thở trên người liền biến mất hoàn toàn.

Khi nãy nó vốn đã bị thương rất nặng, lại phải chống cự lại công kích có mang theo dịch Châm vĩ xà, căn bản không chống cự nên mới bị giết một cách dễ dàng.

“Phụt!”

Theo cái chết của bản mệnh cổ, ở nơi xa Hắc Cưu lại phun ra một ngụm máu, cơ thể suýt nữa rơi từ hư không xuống.

Có thể nói bản mệnh cổ như một nửa sinh mạng của anh ta, mà bây giờ, con bản mệnh cổ cuối cùng của anh ta đã mất, còn anh ta thì lại bị thương rất nặng.

Nhìn về phía Hắc Cưu – kẻ đang điên cuồng chạy trốn, thân ảnh của Lý Phong lóe lên, hắn lại đến một khu vực khác của đầm lấy, ở nơi này, một quả trứng ma vực cao tầm nửa mét lập lòe lôi điện yên lặng nằm đó.

Vung tay phải lên, quả trứng này nhanh chóng được Lý Phong thu lấy.

Ầm!

Sau khi lấy được trứng ma vực, thân ảnh Lý Phong bạo động, đuổi theo Hắc Cưu.

Chỉ trong vài giây ngắn ngủi hắn liền thấy được thân ảnh Hắc Cưu.

“Hắc Cưu, đừng trốn nữa, ngươi trốn không thoát đâu.” Lý Phong hờ hững nói.

Hắn vung thanh trường kiếm trong tay, một nhát kiếm quang bay ra, tốc độ vô cùng nhanh, hoàn toàn chém trúng cơ thể của Hắc Cưu.

“A!!!”

Trúng phải đòn công kích này, Hắc Cưu kêu lên một tiếng thảm thiết, cơ thể rơi thẳng từ hư không xuống mặt đất.

“Lý Phong!!!”

Anh ta nhìn về phía Lý Phong, trong mắt ngập tràn thù hận.

Anh ta thế mà lại bị kẻ mà mình không coi ra gì từ trước đến giờ truy sát, hơn nữa hiện tại anh ta biết rõ mình đã không còn cơ hội trốn thoát nào nữa.

Lý Phong đã lấy được trứng ma vực, mà anh ta cũng sẽ bị Lý Phong giết chết.

“Tên tiểu nhân nham hiểm này,ngươi trốn trong nơi tối đợi lúc ta bị trọng thương liền nhảy ra, có giỏi thì đấu với ta một trận đường đường chính chính xem nào!

Trong lòng anh ta rất căm hận, nếu là lúc bình thường, cho dù thực lực của Lý Phong đã đến mức này cũng không thể làm anh ta bị thương được.

Khi trước khi mà bản mệnh cổ còn chưa bị thương, toàn vực thẳm ma vực có mấy người có thể giết được anh ta.

Nhưng lúc trước vì lấy được trứng ma vực, để phòng ngừa có chuyện ngoài ý muốn xảy ra, anh ta đã cố gắng gượng lay động từng tia lôi điện, khiến bản thân mình bị thương nặng, thực lực giảm xuống trình độ đan nguyên cảnh sơ kỳ, bản mệnh cổ còn bị thương nặng hơn, đúng lúc đó Lý Phong lại đột nhiên ra tay.

Một người đang trong lúc suy yếu lại phải đối đầu với Lý Phong – kẻ vẫn còn khỏe mạnh, đến một phần mười sức mạnh của mình anh ta cũng không thể phát huy ra được.

“Hắc Cưu, ngươi nói có không phải thế này nhỉ.” Nói đoạn, Lý Phong hờ hững cười một cái: “Lúc trước khi mà ngươi muốn giết ta, sao không nói chờ ta thêm mấy năm, cho đến khi thực lực của ta tăng lên ngang bằng với ngươi rồi mới ra tay với ta?”

Tuy rằng hắn đang cười, nhưng trong mắt Lý Phong lại lạnh thấu xương, trước kia Hắc Cưu không hề đường đường chính chính đấu với hắn, mà là muốn dựa vào thực lực chèn ép hắn.

Hắn không ngừng vung thanh trường kiếm màu đen trong tay, từng nhát từng nhát như mưa trút xuống cơ thể Hắc Cưu.

Trong một khoảng thời gian ngắn, dao động hơi thở trên người Hắc Cưu không ngừng giảm xuống, trong mắt anh ta giờ đây chỉ toàn là vẻ tuyệt vọng.

Anh ta biết, mình chẳng thể sống được nữa.

Lúc này Hắc Cưu nhìn Lý Phong, trong mắt tràn đầy cuồng nộ, thù hận: “Lý Phong, kẻ muốn giết ta không chỉ có mình ngươi, ngươi đã đắc tôi nhị cốc chủ, nhị cốc chủ sẽ không buông tha cho ngươi đâu, sớm muộn gì cũng có ngày ngươi bị giết thôi!!!”

“Cho dù ở vực thảm ma vực, ngươi cũng sẽ bị người của Thiên Vu Cốc của ta chém chết!”

Mười mấy giây trước anh ta vẫn còn chìm đắm trong niềm vui vì lấy được trứng ma vực, nhưng bây giờ anh ta lại đang trong nhưng giây phút cuối cùng của đời mình.

“Keng!”

Đột nhiên, một nhát kiếm vung lên cắt qua yết hầu của Hắc Cưu, trong mắt Hắc Cưu vẫn còn lưu lại sự thù hận, tuyệt vọng, không cam lòng, sau đó thi thể của anh ta rơi xuống từ hư không.

Đệ tử nòng cốt thứ ba của Thiên Vu Cốc – Hắc Cưu tử vong.

Sắc mặt Lý Phong lặng lẽ, lấy đi chiếc nhẫn không gian trên người anh ta, hắn vung tay phải lên, hỏa diễm xích tâm ngay lập tức phun ra.

Thi thể của Hắc Cưu nhanh chóng bị ngọn lửa này đốt thành tro.

Sắc mặt của Lý Phong bình tĩnh, lặng lẽ nhìn phía trước.

Hắc Cưu – kẻ muốn giết hắn lúc trước, cuối cùng lại chết dưới tay hắn.

“Lý Phong, cảm giác giết chết đệ tử nòng cốt thứ ba của Thiên Vu Cốc như thế nào?” Trong lồng gian linh lực, Huyền Long mỉm cười hỏi.

“Chẳng có gì cả.” Lý Phong bình tĩnh nói.

“Ha ha, tiểu tử, thực lực của tên Hắc Cưu này đã tiếp cận đan nguyên cảnh hậu kỳ, chẳng qua là hiện tại cậu ta đang ở trạng thái trọng thương, nên ngươi giết được thôi, ngươi đừng có mà xem thường cậu ta, cho rằng chính mình thật sự giết được người có thực lực ở đẳng cấp thiên tài như vậy.” Huyền Long lạnh nhạt nói.

“Ta không xem thường bất cứ ai hết.”

Vẻ mặt Lý Phong hờ hững, hắn vung tay phải lên, ngay lập tức một quả trứng cao tầm nửa mét, lập lòe lôi điện xuất hiện.

Chương 263: Tiểu thú ra đời 1 “Trứng Ma Vực!”

Lý Phong nhìn quả trứng to lớn trong tay, khóe miệng nở một nụ cười.

“Sau khi lấy được Trứng Ma Vực, có thể từ từ truyền một ít linh hồn vào trong nó, để thi triển một loại bí thuật linh hồn, làm như vậy có thể lưu lại dấu ấn lên sinh vật bên trong quả trứng, đồng thời khi sinh vật đó ra đời ngay lập tức sẽ coi ngươi là người thân thiết nhất với nó, nó sẽ mãi mãi ở bên ngươi.” Ánh mắt Huyền Long cũng cùng nhìn vào quả trứng Ma Vực này, không nhịn được mà nói.

Lý Phong gật đầu nhè nhẹ, hắn cũng biết chuyện này.

ong…

Hắn tách ra một sợi linh hồn, tiếp xúc với trứng Ma Vực, nhưng tia lôi điện quanh vỏ trứng có chút chống lại ý thức của hắn, nhưng Lý Phong vẫn kiên trừ giải phóng ra linh hồn, hơn một giờ trôi qua, cuối linh hồn của hắn cũng thành công tiến vào trong.

Khi tiến vào trong trứng Ma Vực, Lý Phong liền cảm nhận được một sức sống rất kỳ diệu, hắn có thể cảm nhận được sức sống ấy đang chìm trong ngủ sâu.

“Đây chính là sinh vật bên trong trứng Ma Vực sao?” Lý Phong nói thầm trong lòng.

Những sinh vật này không biết đã được thai nghén từ bao giờ. Cường giả thì có giới hạn về tuổi thọ, nhưng những quả trứng Ma Vực này lại chỉ cần chìm vào ngủ say thì lại không hề bị thời gian ảnh hưởng.

“Thuật hồn ấn!”

Nghĩ thầm trong lòng, Lý Phong bắt đầu thi triện bí thuật khống chế.

Giống như Thần Văn Hồn Thú có thể khống chế được yêu thú, trong phủ Thần Văn có rất nhiều bí thuật khống chế, Lý Phong cũng từng học một ít.

Mà sinh mệnh trong quả trứng Ma Vực này rất yếu ớt, căn bản không cần phải dùng đến loại bí thuật khống chế gì phức tạp.

Lý Phong thi triển nhanh chóng, chắng mấy đã thi triển xong Thuật hồn ấn, hơn nữa Lý Phong cũng cảm thấy rõ sức sống trong quả trứng bỗng nhiên trở nên mạnh mẽ hơn rất nhiều.

“Nó muốn phá vỏ ra rồi?”

Sau khi nhận chủ, thì sinh mệnh trong quả trứng Ma Vực này liền sẽ phá vỏ mà ra.

Trên thực tế, những quả trứng Ma Vực này được trải qua thời gian tôi luyện càng dài thì tiềm lực trưởng thành của sinh mệnh bên trong cũng càng lớn, nhưng không một ai biết giới hạn tiềm năng cao nhất của nó đến mức nào? Chẳng lẽ lại để lại quả trứng này, để cho nó tiếp tục tôi luyện? Không cho sinh vật trong này ra đời? Dĩ nhiên là chuyện đó không thể xảy ra.

“Răng rắc!”

Có một âm thanh trong trẻo vang lên, sau đó một vết nứt liền xuất hiện trên vỏ trứng.

“Răng rắc!”

“Răng rắc!”

Sau khi một vết nứt xuất hiện, trên vỏ trứng lần lượt xuất hiện những vết nứt khác như một phản ứng dây chuyền.

Sau đó có miếng vỏ bị tróc ra, một đôi mắt sáng lấp lánh nhỏ xíu xuất hiện, nó nhìn chằm chằm về phía Lý Phong.

“Gào!”

Một tiếng kêu vô cùng non nớt vang lên, sau đó bỗng nhiên có một tia sáng bay ra khỏi xác vỏ trứng, tốc độ của tia sáng này cực kỳ nhanh, nháy mắt liền dừng ở trên đầu vai của Lý Phong.

Lúc này trên vai Lý Phong xuất hiện một con vật nhỏ dài khoảng hai mươi phân, con vật này có đầu nhỏ như rắn, có bốn chân, trên thân nó có mọc một ít vảy.

“Gào!”

Sau khi con thú nhỏ này xuất hiện, nó liền dùng cái mũi nhỏ bé của mình hít hà hơi thở trên người Lý Phong, sau đó lè lưỡi liếm liếm cổ hắn, thái độ rất thân thiết.

“Đây là sinh vật gì?” Trong mắt Lý Phong hiện lên vẻ kinh ngạc nhìn vào con thú đang ở trên vai mình.

Hắn biết về trứng Ma Vực, nhưng về sinh vật trong quả trứng thì hắn không biết gì cả, sinh vật từng xuất hiện trong trứng Ma Vực trước kia không hề giống con thú này.

“Giống rắn, có bốn chân, trên thân có vảy, chẳng lẽ lại là một con Giao Long non?”

Lúc này giọng nói mang theo vẻ kinh ngạc của Huyền Long truyền đến.

“Giao Long?”

Nghe vậy, Lý Phong giật mình, liền lập tức nhớ đến những thông tin mà mình từng thấy trong sách.

Giao Long, là sinh vật không hẳn là yêu thú, nhưng yêu tộc vẫn xếp Giao Long vẫn vào chung nhóm, trong yêu tốc nó chắc chắn là một trong những huyết mạch đỉnh cấp nhất! Là một huyết mạch vô cùng cao quý.

“Lý Phong, ngươi lãi lớn rồi, con thú này rất có thể là một con Giao Long thuộc tính Lôi.” Rõ là Huyền Long có một sự hiểu biết nhất định về nó, nói: “Trông như này, đẳng cấp không thấp đâu, tương lai hoàn toàn có thể đạt đến cấp bậc Thất Phách cảnh đỉnh phong!”

“Thất Phách cảnh đỉnh phong?” Nghe thấy Huyền Long nói như vậy, Lý Phong càng thêm kinh ngạc.

Đó là cấp bậc mạnh nhất dưới Tam Hồn cảnh.

“Gào!”

Bên tai tiếng kêu non nớt truyền đến, con giao long này thấy Lý Phong không chú ý đến nó, liền kêu mấy tiếng, như muốn làm cho Lý Phong chú ý.

Lý Phong nhẹ nhàng chạm một cái lên cái đầu nhỏ của nó, làm nó thoải mái đến híp mắt lại.

Nó nhìn về phía Lý Phong, hai con mắt bỗng nhiên trở lên lấp lánh, không ngừng kêu to với Lý Phong.

Tuy rằng không biết nó muốn gì, nhưng Lý Phong lại cảm nhận được một ít khát vọng truyền đến từ linh hồn yếu ớt của nó.

“Đói…đói…”

Một tín hiệu sóng não chập chờn truyền đến.

“Trên người ta có thứ Giao long ăn sao?” Lý Phong cảm nhận được sự gấp gáp vội vàng trong luồng sóng não này, hắn suy nghĩ một chút, vung tay phải lên, lập tức có một khối tinh thạch màu đen xuất hiện.

Đây là tinh thạch ma vực.

Nếu là sinh vật ở Vực thẳm Thâm Uyên, hắn sẽ ăn đồ ở vực thẳm.

Xiu!

Vừa thấy khối tinh thạch ma vực này, mắt giao long nhỏ liền sáng rực lên, thân ảnh nó khẽ động, lập tức liền xuất hiện trên tay của Lý Phong.

“A a!”

Lúc này nó dùng hai cái chân của mình ôm lấy tay Lý Phong, hai cái chân kia thì ôm lấy tinh thạch Ma Vực cắn một miếng.

Cả một khối tinh thạch Ma vực, bị nó cắn mất một phần năm khối, nó cắn thêm mấy miếng, cả khối tinh thạch liền biến mất hoàn toàn.

Ong…

Sau khi ăn xong khối tinh thạch này, biến động trên người giao long nhỏ dường như mạnh hơn một chút.

“Gào!”

“Gào!”

Chương 264: Tiểu thú ra đời 2 Sau đó, con giao long non này lại không ngừng kêu gào với Lý Phong, trong linh hồn nó truyền đến khát vọng muốn được có thêm thức ăn.

“Ăn khỏe vậy sao?”

Thấy thế, Lý Phong kinh ngạc, trước kia hắn từng dùng tinh thạch ma vực tu luyện nên biết rõ năng lượng trong nó khủng bố đến mức nào!

Trước kia đám Chu Liệt chỉ cần tìm được một khối thôi đã rất vui rồi.

Thế nhưng, con thú non mới ra đời này lại coi tinh thạch như kẹo mà ăn.

“Lý Phong, nó có thể chịu được năng lượng của tinh thạch ma vực là chuyện tốt!”

Ngay lúc này, trong mắt Huyền Long lại lộ ra vẻ hưng phấn, vội nói: “Ngươi mau lấy thêm tinh thạch ma vực ra đi, để xem con giao long non hệ lôi này có thể ăn được bao nhiêu! Ăn được càng nhiều thì chứng tỏ tiềm lực của con giao long này càng lớn.”

Trong mắt ông ta tràn đầy vẻ hưng phần, hận không thể lập tức thay Lý Phong lấy hết tinh thạch Ma vực ra.

Lý Phong gật đầu, hắn vung tay phải lên, lại có thêm mười khối tinh thạch Ma vực xuất hiện.

“Gào!”

Trông thấy những khối tinh thạch này, giao long nhỏ reo hò vui mừng một tiếng, liền nhào vào ngắm nghía những khối tinh thạch này, rồi há miệng thật to bắt đầu ăn.

Một khối, hai khối…

Cuối cùng, con giao long non này ăn liền tù tì hết tám khối mới ngừng lại.

Nó thỏa mãn vỗ vỗ cái bụng nhỏ của mình, ghé vào vai Lý Phong trông rất vui vẻ.

“Chín khối tinh thạch Ma vực…”

Thấy chín khối tinh thạch Ma vực biến mất trong nháy mắt, Lý Phong chỉ cảm thấy đau lòng vô cùng.

May mà trước kia hắn đã lấy được rất nhiều tinh thạch Ma vực ở mảnh phế tích kỳ dị này, nhưng tổng cộng cũng chỉ có hơn bốn trăm khối mà thôi!

Con thú này vẫn chỉ vừa mới ra đời mà thôi!

Ai cũng biết, những con thú này càng lớn càng tốn tiền nuôi dưỡng.

“Ăn liền một lúc chín khối tinh thạch Ma Vực!”

Trong lồng giam linh lực, Huyền Long vô cùng ngạc nhiên nói: “Xem chừng đẳng cấp của con thú non này rất cao, hơn nữa sau khi ăn hết chỗ tinh thạch Ma Vực thì thực lực của nó cũng tăng lên rất nhiều.”

Lý Phong cảm nhận một chút, quả nhiên cảm nhận được một hơi thở có chút mạnh trên người của nó.

“Luyện thể cảnh tầng thứ năm?”

Hắn giật mình trong lòng, tuy rằng sinh mệnh trong trứng Ma Vực ở vực thẳm Ma vực rất kỳ lạ, đẳng cấp khi trưởng thành cũng là Thất Phách cảnh, nhưng khi vừa ra đời chúng vô cùng yếu ớt, và cũng cần có một thời gian nhất định để trưởng thành.

“Nói như vậy, sinh mệnh trong trứng Ma vực chỉ cần thời gian mấy chục năm là liền có thể trưởng thành hoàn toàn và khi đó nó cũng đạt được cấp bậc Thất Phách cảnh, dựa vào sự biến hóa của con giao long nhỏ này, xem ra khoảng thời gian này sẽ được rút ngắn đi rất nhiều.” Huyền Long suy nghĩ một lát rồi nói.

Chỉ tốn vỏn vẹn vài chục năm, là sẽ trưởng thành thành một sinh vật Thấy phách cảnh, đây đúng là sự khủng bố của sinh mệnh trong trứng Ma vực! Bảo sao, Hắc Cưu lại kích động như vậy.

Có thể nói, nếu có được quả trứng Ma vực này trong tay thì tương lai chắc chắn anh ta sẽ trở thành trưởng lão của Thiên Vu cốc, hơn nữa còn là một vị trưởng lão có được thú cưng thất phách cảnh! Địa vị còn cao hơn nữa!

Lý Phong khẽ gật đầu, hắn cũng hy vọng con giao long nhỏ này mau chóng trưởng thành.

Nhưng nghĩ đến những gì mà mình phải bỏ ra sau này, hắn lại không khỏi cười khổ.

...

Thời gian nhanh chóng trôi qua, đúng như Lý Phong dự đoán, con giao long nhỏ này sang ngày hôm sau lại bắt đầu gào mồm lên với Lý Phong đòi ăn.

Hơn nữa lần này nó ăn hết hắn mười khối tinh thạch Ma vực!

“Cứ theo tốc độ này, thì số tinh thạch Ma vực trên người ta cũng chỉ đủ cho nó ăn được trong một tháng.” Lý Phong tính toán, trong lòng không biết phải làm sao.

Những thứ này cũng không phải là tài nguyên của thế giới bên ngoài, đến Phủ Thần Văn còn không có, xem ra bây giờ trong Vực thẳm Ma vực này trừ kẻ may mắn có được một số lượng khá lớn tinh thạch ma vực là hắn ra, thì những người khác còn không có đủ tinh thạch cho con giao long này ăn trong một ngày.

Tuy là như thế, nhưng mỗi ngày Lý Phong vẫn cho nó ăn đầy đủ, không có gì gọi là không nỡ cả.

Giao long nhỏ mà trưởng thành thì sẽ giúp cho hắn rất nhiều, hắn chỉ cần giữ lại một phần nhỏ tinh thạch Ma Vực để mình tu luyện là được rồi, không cần thiết phải hạn chế giao long nhỏ trưởng thành.

Dù sao bây giờ hắn vẫn đang ở trong Vực thẳm Thâm Uyên, sau này hắn vẫn có cơ hội để lấy được tinh thạch Ma vực.

Bây giờ, nâng cấp các át chủ bài của hắn mới là quan trọng nhất.

Thời gian thấm thoát, chẳng mấy đã qua hai mươi ngày.

...

Một nơi tại Vực thẳm Thâm Uyên, có một người thanh niên đang ngồi xếp bằng, trong tay người thanh niên này nắm một khối tinh thạch màu đen, biến động hơi thở trên người hắn đang từ từ tăng lên.

Một lúc lâu sau thanh niên ngừng lại.

“Thực lực tăng lên được một chút rồi!”

Lý Phong đứng dậy, cảm nhận thực lực của mình một chút, khóe miệng nở một nụ cười.

Cơ thể con người có tổng cộng bảy mươi bảy khiếu huyệt, đây là chuyện mọi người đều công nhận, mà tu luyện ở cấp độ tiên thiên cảnh chính là đả thông bảy mươi bảy khiếu huyệt này.

Trên thực tế cơ thể con người vô cùng kỳ lạ, trừ bảy mươi bảy khiếu huyệt này ra, còn có rất nhiều huyệt vị nhỏ khác, làm cho cơ thể phải chịu một số hạn chế đến từ mảnh trời đất này.

Đả thông huyệt vị, mới có thể làm cho cơ thể mình phát huy ra được sức mạnh mạnh hơn!

Mà tổng cộng có bảy trăm hai mươi huyệt vị!

Chương 265: Hai mươi ngày Tu luyện đan nguyên cảnh, là dựa vào việc bảy mươi bảy khiếu huyệt đã bị bản thân đả thông, để tiếp tục đánh sâu vào bảy trăm hai mươi huyệt vị!

Nếu như đạt tới Đan nguyên cảnh đỉnh phong, thì khiếu huyệt toàn thân sẽ được thông suốt, chỉ cần nắm tay một cái thì linh lực sẽ có rất nhiều linh lực tuôn ra từ huyệt vị. Đây là cấp độ cơ thể viên mãn!

Một khi thi triển, thì có thể tưởng tượng thực lực khi đó như thế nào!

Luyện thể cảnh, tiên thiên cảnh, đan nguyên cảnh, tu luyện ba cảnh giới lớn này đều thuộc về phương diện tu luyện thân thể!

Trong vòng hai mươi ngày, dựa vào điểm sáng thần bí, tinh thạch ma vực, các thứ…, mà thực lực của Lý Phong đã tiến bộ nhanh chóng, lúc này hắn đã đả thông được bốn mươi huyệt vị!

Lý Phong không thấy có gì đáng kinh ngạc cả, vốn dĩ điểm sáng thần bí có thể làm cho hắn tu luyện nhanh hơn! Hắn tu luyện một ngày còn hơn người khác tu luyện mười mấy ngày.

“Gào!”

Bỗng nhiên một tiếng kêu non nớt vang lên, có một tia sáng bay từ nơi xa vội vàng bay tới, sau đó nó ngừng lại trên vai Lý Phong.

Đó là một con thú nhỏ dài khoảng hai mươi phân, nó dùng cái chân nhỏ của mình bám vào khải giáp của Lý Phong, rồi cọ cọ cổ hắn một cách thân thiết.

“Tiểu Lôi”

Lý Phong mỉm cười nhìn con thú nhỏ này.

Bởi vì nó có thuộc tính Lôi, nên hắn đã lấy cho nó cái tên này.

Chỉ trong hai mươi ngày ngắn ngủi, từ không có một chút thực lực đạt đến Tiên thiên cảnh trung kỳ, cái tốc độ phát triển này làm người ta phải nổi da gà.

Nhưng Lý Phong có thể chấp nhận được, thực lực của Tiểu Lôi tăng lên là dựa vào số lượng lớn tinh thạch Ma vực. Lúc này số tinh thạch trên người của Lý Phong chỉ còn chưa đến một nửa!

Nếu ngày trước thiên tài có được trứng Ma vực cũng có thể không ngừng sử dụng tinh thạch Ma vực để nuôi dưỡng, thì đoán chừng những con thú này đều có thể càng trưởng thành nhanh hơn.

Trên thực tế, rất khó kiếm tinh thạch ma vực, có thể trông vào bộ dáng vui mừng khi tìm được một khối của Tôn Hâm Võ là biết.

“Huyền Long, khoảng cách mà ngươi nói còn bao xa nữa?” Lý Phong thu lại ánh nhìn từ trên người Tiểu Lôi, nhìn về phía nơi xa, hỏi.

“Dựa vào tốc độ hiện tại của ngươi thì đại khái con khoảng ba tháng nữa.” Trong lồng giam linh lực, Huyền Long hờ hững nói.

“Lâu như vậy sao?” Lý Phong hơi nhíu mày.

Nghe vậy, Huyền Long thờ ơ nói: “Dù sao mục đích của người ở Vực thẳm Ma vực này cũng không phải tìm kiếm cơ duyên, bây giờ có đường tắt chẳng phải tốt hơn sao?”

“Hơn nữa, gần nơi ấy từng xuất hiện hoa Thiên hồn, mục đích lần của hắn chủ yếu là hoa Thiên hồn! Coi như không đi về nơi có cơ duyên kia, thì vì hoa Thiên hồn cũng phải đến đó một chuyến!”

Dựa vào tốc độ tu luyện của Lý Phong, cho dù không dựa vào tài nguyên nào khác, cũng đều có thể trưởng thành được đến Đan nguyên cảnh đỉnh phong, chỉ là không biết mất bao lâu mà thôi.

Mà thứ duy nhất Lý Phong không xác định được đó là đột phá đến thất phách cảnh.

Biết bao nhiêu thiên tài bị giữ chân lại đan nguyên cảnh đỉnh phong, cho dù sau này có thể đột phá, thì cũng phải tiêu tốn rất nhiều thời gian.

Thiên phú của Lý Phong rất mạnh, nhưng cũng có thể phải dừng lại một năm hoặc thậm chí là vài năm, là chuyện rất bình thường.

Từ khi thành lập đế quốc Thiên Vũ đến nay, chưa có một vị thiên tài nào vừa đạt được Đan nguyên cảnh đỉnh phong đã có thể vượt bình cảnh ngay lập tức.

Mà khi có được hoa Thiên Hồn, thì chỉ cần Lý Phong đạt tới được đan nguyên cảnh đỉnh phong, sẽ không cần phải tốn thời gian dừng lại ở bình cảnh!

Đột phá càng sớm, thì con đường tu luyện của Lý Phong càng thêm thuận lợi.

“Hoa thiên hồn.” Nghe được Huyền Long nói, trong mắt Lý Phong hiện lên vẻ khát vọng.

Hắn đã muốn có loại bảo vật này từ rất lâu rồi.

“Đi thôi!”

Thân ảnh hắn lóe lên, vội vàng bay về nơi xa.

Lý Phong bay nhanh trong hư không, đồng thời hắn cũng phát ra lĩnh vực của mình để kiểm tra tình hình xung quanh.

Không một ai biết cơ duyên ở Vực thắm Ma vực nằm ở đâu, chỉ có thể trông chờ vào vận may của mình để tìm kiếm.

“Hửm?”

Khi bay đến một chỗ, Lý Phong bỗng nhiên nhìn về một nơi xa.

“Gào!”

Bên dưới chân trời u ám, thỉnh thoảng có tiếng gầm thét của sinh vật ở Vực thẳm Ma vực vang lên, mà giờ đây ở nơi này lại có gần hai mươi người, trông họ vô cùng chật vật nhếch nhác.

Trong hai mươi người này, có một cô gái trông rất xinh đẹp.

Trên người cô ta mặc một chiếc áo giáp màu xanh lam, dáng người yêu kiều xinh đẹp, hơn nữa khuôn mặt cô ta lại càng xinh đẹp vô cùng, mặc dù trong đám người này vẫn còn ba cô gái khác cũng rất xinh đẹp, nhưng nếu so sánh với nhau, thì lại chẳng đáng so với cô gái này.

“Thanh Lộ, bây giờ bốn con sinh vật Vực thẳm Ma vực này đã bao vây chúng ta lại rồi, chỉ cần chúng ta đi ra phạm vi tương ứng, thì ngay lập tức lũ sinh vật này sẽ phát động tấn công với chúng ta!”

Một người thanh niên có dáng người khôi ngô trầm giọng nói, hơi thở trên người anh ta lúc mạnh lúc yếu, có vẻ như đang bị thương rất nặng.

Nhìn khuôn mặt cô gái kia rất là quen thuộc, đúng là quận chúa Thanh Lộ.

Lúc này quận chúa Thanh Lộ khẽ cau mày, nhìn về phía nơi xa, nói: “Ta đã phát tín hiệu cầu viện rồi, chúng ta chỉ có thể chờ và để ý xem có ai đi ngang qua hay không mà thôi.”

Ngoại trừ Vương phủ quận Võ Vương, còn có hai thế lực nổi bật khác, sắc mặt của bọn họ lúc này cũng cực kỳ khó coi.

Một cô gái mặc áo giáp màu xanh đang ngồi dưới đất từ từ khôi phục lại khí lực, có thể thấy ở chỗ cổ của cô có một vết thương.

Ở miệng vết thương còn đang tản ra từng luồng khí màu đen, hẳn nhiên là đã bị trúng độc.

Chương 266: Vương phủ quận Viêm Võ, thế lực Tần gia “Biết vậy đã không tham những khối tinh thạch ma vực đó rồi, giờ thì Tần Minh ca cùng Tần Hồ ca đều chết cả rồi.”

Khôi phục được một chút, cô đứng dậy, trên mặt mang theo vẻ đau lòng.

Nhìn khuôn mặt của cô có thể nhận ra chính là Tần Mộng của nhà họ Tần.

“Tiểu Mộng, chẳng ai ngờ rằng Vực thẳm Ma Vực lại bị áp chế mạnh như vậy, khi áp chế buông xuống, tất cả các binh khí cấp bậc Linh Huyễn còn cả ngọc bài thần văn đều không thể dùng được.” Thanh niên Tần Quân đứng bên cạnh cô lắc đầu nói.

“Trước khi tiến vào nơi đó chúng ta đã không thể sử dụng rồi, đáng nhẽ lúc ấy không nên mạo hiểm.” Tần Mộng trông có chút ủ rũ, không hề còn vẻ hoạt bát của trước kia nữa.

“Bây giờ chúng ta còn chưa thoát khỏi nguy hiểm, có thể chết bất cứ lúc nào.”

Nhà họ Tần bọn họ có mười người đi vào Vực thẳm Ma Vực, hiện tại đã chết mất mấy người rồi.

“Tần Mộng, cô đừng có mà châm chọc! Bốn con sinh vật này cùng lắm cũng chỉ bao vây chúng ta, muốn giết chết chúng ta cũng không có thực lực mà làm vậy, chờ đến khi viện quân của chúng ta đến, chính là lúc bốn con súc sinh này phải chết!”

Một cô gái ở trong một đội khác, vẻ mặt lạnh lùng nói, có thể thấy sắc mặt cô ta vô cùng khó coi, như thể cô ta cảm thấy Tần Mộng đang cố ý trào phúng bọn họ vậy.

Lời vừa nói xong, Tần Mộng cùng đám người nhà họ Tần không không nói gì, lập tức liền có một người trong đội người của Vương phủ quận Viêm Võ hừ lạnh nói: “Tần Mộng nói không đúng à? Nếu như không phải đám người nhà họ Lâm các ngươi cứ khăng khăng muốn lấy được bảo vật này, sau khi áp chế xuất hiện vẫn còn khư khư cố chấp, thì sao mấy thế lực lớn như chúng ta lại có thể bị tổn thất lớn như vậy?”

Đối với kế hoạch lúc trước ba thế lực lớn này đều có ý kiến khác nhau.

“Đều đã đến nước này rồi? Còn cãi nhau cái gì nữa?”

Thấy mọi người như thể muốn lao vào đánh nhau, một người thanh niên bên phía Lâm gia đi ra, trên người anh ta nhè nhẹ phát tán ra một luồng dao động khí thế, nhìn về phía mọi người, lạnh giọng quát: “Kế hoạch lúc trước đều đã được mọi người tán thành, bây giờ lại nói chuyện này để làm gì?”

“Chuyện chúng ta cần làm bây giờ là mau chóng rời khỏi nơi này, thoát đi nguy hiểm!”

Nghe vậy, người của Vương phủ quận Viêm Võ vừa mới lên tiếng khi nãy còn muốn nói gì nữa, nhưng lại bị người thanh niên nói chuyện với quận chúa Thanh Lộ ban nãy cản lại, nói: “Lâm Vụ sư huynh nói rất đúng, bây giờ chuyện thoát khỏi đây là quan trọng nhất, chuyện cũng đã xảy ra rồi, cần gì phải thảo luận xem ai đúng ai sai.”

Anh ta nói xong, tất cả mọi người đều giữa lại những lời mình đang muốn nói ở trong lòng.

“Vương phủ quận Viêm Võ, Tần gia, Lâm gia?”

Nơi xa, Lý Phong chú ý đến nơi này.

Vương phủ quận Viêm Võ, Tần gia, Lâm gia đây là ba thế lực lớn cấp Tam Hồn Cảnh ở đại lục trung ương của đế quốc Thiên Vũ!

Lúc này bọn họ lại đều đang tập hợp tại nơi này.

Phía dưới lĩnh vực của hắn còn xuất hiện bốn con sinh vật Vực thẳm Ma vực, lúc này những sinh vật này đang đợi ở cách đó không xa, giống như rắn độc, chuẩn bị tấn công những người này.

Nhìn dáng vẻ của cả hai bên, khẳng định trước đó hai bên đã chiến đấu từng chiến đấu với nhau rồi.

“Lý Phong, mẫu thân ngươi là người Tần gia, hiện tại gặp người Tần gia, có muốn qua chào hỏi không?” Trong lồng giam linh lực, Huyền Long mỉm cười nói.

Ông ta bị giam ở trong lồng giam linh lực, nhưng linh hồn vẫn có thể dò xét tình huống chung quanh, nhưng cũng chỉ là dò xét mà thôi, ý thức ông ta bị hạn chế, không thể tiếp xúc được với bất kỳ người nào trừ Lý Phong.

“Ta với Tần gia nào có quan hệ gì.” Nghe vậy, sắc mặt Lý Phong lạnh nhạt, nói.

Trước kia hắn vốn đã không có lòng trung thành với Tần gia, sau này khi bỗng nhiên bị phế đi thực lực ở phủ Thần Văn, Tần gia thay đổi thái độ càng làm cho hắn không có bất kỳ hảo cảm nào với họ.

Hắn không ở lại lâu, liền quay người muốn rời đi.

“Gào.”

Đúng lúc này, trên bờ vai Lý Phong xuất hiện một con tiểu thú, sau khi xuất hiện,trong mắt nó rõ ràng mang theo một vẻ khát vọng, gào to với Lý Phong đòi hỏi.

“Tinh thạch Ma vực? Trên người đám người này đều có tinh thạch Ma vực? Đã vậy ít nhất phải hơn trăm khối?”

Lý Phong cảm nhận được ý thức Tiểu Lôi truyền tới, trong lòng khẽ động.

Trước kia, Tiểu Lôi có thể cảm nhận được tinh thạch Ma vực trong nhẫn không gian của hắn, bây giờ lại có thể cảm nhận được trên người những người kia có tinh thạch dù đang ở một khoảng cách xa.

Hắn biết, con thú nhỏ này có cảm ứng đặc biệt với tinh thạch Ma vực, trước đó, trên đường đi Tiểu Lôi cũng đã tìm được hơn trăm khối nhờ năng lực của mình.

Xiu!

Ánh mắt hắn hơi hơi chuyển, không chút do dự liền nhanh chóng lao về phía trước.

Bốn con sinh vật này thấy được Lý Phong tiến đến, nhưng lại không hề ngăn cản, vẫn đứng tại chỗ như cũ, lạnh lùng nhìn về nơi này, dường như chúng không hề nóng nảy muốn ra tay.

Mà khi Lý Phong tiến tới được một đoạn thì Tần Quân, Chu Hàn, cùng các cường giả Đan Nguyên cảnh liền phát hiện ra hắn, lập tức liền vui mừng đứng lên.

Chương 267: Yêu cầu thù lao 1 “Vị bằng hữu này, ta là người trong Vương phủ quận Viêm Võ, không biết ngươi có thể giúp chúng ta một chút được không.”

“Ta là người của Tần gia…”

“Ta là người của Lâm gia…”

Người của hai thế lực khác cũng vội vàng cầu cứu Lý Phong.

Rất nhanh, Lý Phong đã đi đến trước mặt bọn họ.

“Không biết vị bằng hữu này là người của thế lực nào?” Thấy Lý Phong rốt cuộc cũng tới, Chu Hàn của Vương phủ quận Viêm Võ liền lập tức tiến lên hỏi thăm, anh ta nhìn về phía Lý Phong, trong mắt mang theo vẻ mong chờ.

Bình thường mà nói, người có thể hành động một mình trong Vực thẳm Ma vực này đều là người có thực lực tương đối mạnh, hơn nữa khi gặp phải bốn con sinh vật Vực thẳm Ma vực có dao động khí thế khủng bố như vậy mà Lý Phong còn dám tiến lên thì càng chứng mình thực lực của hắn rất mạnh.

“Ta tên là Mộc Kim.” Nhìn về phía đám người trước mắt, vẻ mặt Lý Phong lạnh nhạt, nói.

“Mộc Kim?”

“Đây là người thế lực nào vậy? Ta chưa từng nghe thấy tên này bao giờ cả.”

“Ta cũng chưa từng nghe qua.”

Nghe thấy tên của Lý Phong, những người này đều cố gắng suy nghĩ, nhưng chỉ tiếc là đối với họ cái tên này hoàn toàn xa lạ.

Lập tức tâm trạng họ liền có chút trầm xuống.

Cho dù trên bốn mảnh đại lục mà Đế quốc Thiên Vũ thống trị sẽ phân bố các thế lực Tam hồn cảnh khác nhau, và họ cũng không có nhiều hiểu biết về các thế lực này, thì họ vẫn biết rất rõ về những thiên tài được các thế lực này bồi dưỡng.

Giống như nhóm thiên tài Tần Chi Lan, Tôn Hâm Võ, Lý Mộng Tuyết, Lý Mộng Lan trên đại lục Hắc U, hoặc là thiên tài cảnh giới Đan Nguyên Cảnh, ba đại lục khác đều biết.

Họ cho rằng Lý Phong là một trong số những thiên tài này, không ngờ rằng là cái tên trước giờ chưa từng được nghe qua.

Nếu cái tên xa lạ, thực lực của Lý Phong chắc không đâu vào đâu, trước đó không thể đạt đến Đan Nguyên Cảnh.

Cho dù trong vực thẳm Ma Vực gặp được cơ duyên, nhưng bây giờ họ mới đi vào chưa được một tháng, từ một cái tên lạ lẫm, chưa đạt đến Đan Nguyên Cảnh, đã trở thành cường giả đỉnh cấp sao?

“Mộc Kim, không biết thực lực của ngươi thế nào?” Quận chúa Thanh Lộ của phủ Viêm Võ quận vương nhìn về phía Lý Phong, nhẹ giọng hỏi.

Lý Phong nhìn về quận chúa Thanh Lộ.

Trước đó hắn biết được nhà họ Tần từ miệng của Tần Chi Lan, còn để hắn có quan hệ thông gia với quận chúa Thanh Lộ, quận chúa Thanh Lộ này dáng vẻ rất xinh đẹp, thế nhưng, hắn không có suy nghĩ nào khác với cô ta.

“Thực lực của ta bình thường, nhưng đủ để đối phó với hai sinh vật trong vực thẳm Ma Vực Đan Nguyên Cảnh trung kỳ”. Lý Phong bình tĩnh nói.

Bốn con sinh vật trong vực thẳm Ma Vực ở Đan Nguyên Cảnh trung kỳ, nhưng ba thế lực lớn như phủ Viêm Võ quận vương, nhà họ Tần và nhà họ Lâm trước mặt không thể đối phó được.

Trên thực tế, đây là chuyện rất bình thường, bàn về tình hình sức mạnh của các thế lực lớn, thực lực các phủ đệ lớn ở Đại lục Trung Ương trong Đế quốc Thiên Vũ là yếu nhất.

Vì trên cơ bản đều là thế lực gia tộc!

Giống phủ Thần Văn, học viện Thiên Vũ, Huyền Đạo môn đều thu nạp thiên tài từ các đại lục rộng lớn, cho dù người được thu nạp yếu nhất, đặt trong quận thành đều không thể khinh thường.

Nhưng các gia tộc lớn như phủ Viêm Võ quận vương, nhà họ Tần đều bồi dưỡng thiên tài cho gia tộc mình, cho dù cũng thu nạp một số bên ngoài, chắc chắn sẽ lấy gia tộc là chủ yếu.

Một bên là từ các đại lục, rất nhiều quận thành, trong vô số người lựa chọn ra thiên tài thu nạp.

Bên còn lại chỉ là từ gia tộc nhỏ của mình, số người có nhiều thì căn bản cũng không sánh được số người được chọn ra từ một quận thành, thiên tài tuyển ra như vậy có bao nhiêu chứ?

Cho nên ba gia tộc lớn trước mặt, lại chỉ có hai Đan Nguyên Cảnh, thực lực thực tế chỉ ở Đan Nguyên Cảnh trung kỳ, về bên nhà họ Tần, một Đan Nguyên Cảnh cũng không có, người mạnh nhất chỉ ở Tiên Thiên Cảnh đỉnh phong.

“Có thể đối phó với sinh vật trong vực thẳm Ma Vực?” Nghe xong, mọi người có mặt đều sáng mắt lên.

Họ đã bị nhốt ở đây gần một ngày, còn không biết phải nhốt bao lâu, chỉ mong sao lập tức rời đi.

“Mộc Kim huynh đệ, bây giờ chúng ta bị bốn sinh vật vực thẳm Ma Vực bao vây, thực lực của chúng đều ở Đan Nguyên Cảnh trung lỳ”. Tần Quân tiến lên một bước, vui mừng nói: “Chúng ta chỉ có thể đối phó với hai con, ngươi có thể liên thủ với chúng ta đối phó với chúng không?”

Trong mắt của anh ta có vẻ mong chờ.

Hàng ngũ của họ chỉ đối phó được hai con, hai con còn lại thì hết cách, một khi hoàn toàn bùng nổ chiến đấu, họ có thể miễn cưỡng sống sót, nhưng người khác của gia tộc bị uy hiếp tính mạng, cho nên họ vẫn đang ở trạng thái phòng ngự.

“Được”. lý Phong gật đầu

“Mộc Kim, vậy chúng ta cùng nhau ra tay”. Lâm Vụ vội vàng nói.

Nhưng nghe thấy lời của anh ta, Lý Phong lại không nhúc nhích.

“Sao thế? Mộc Kim?” Nhìn thấy dáng vẻ của Lý Phong, nhóm người Chu Hàn lại sững sờ.

Lý Phong đi đến nơi này, chắc là vì giúp họ, nhưng bây giờ lại không hề có ý ra tay.

Nhìn mấy người trước mặt, Lý Phong bình tĩnh nói: “Ta giúp các ngươi đối phó với những sinh vật này, các ngươi không có gì thể hiện ra sao?”

Nghe lời nói của Lý Phong, hai mươi người có mặt đều ngẩn ngơ.

Lời nói của Lý Phong rất rõ ràng, đây là yêu cầu bảo vật.

“Muốn bảo vật của chúng ta?”

Cô gái trẻ nhà họ Lâm kinh ngạc nhìn Lý Phong nói: “Ngươi biết chúng ta là người nào không? Mấy người chúng ta đến từ nhà họ Lâm của Đế quốc Thiên Vũ”.

Cô ta dùng tay chỉ mình và những người khác bên cạnh.

Chương 268: Yêu cầu thù lao 2 Nhà họ Lâm, thuộc về gia tộc lớn nổi dậy sau này của đế quốc Thiên Vũ, người mạnh nhất trong gia tộc là một cường giả cấp bậc Tam Hồn Cảnh, hơn nữa đến bây giờ tuổi thọ chưa qua năm trăm năm!

Nhà họ Lâm dưới cường giả đỉnh cấp này, nhanh chóng phát triển! Một bước trở thành một trong những gia tộc nổi bật nhất của Đế quốc Thiên Vũ!

Cho dù là Tần phủ cũng kém hơn một phần.

Bởi vì, lão tổ nhà họ Tần đã ở cấp bậc Tam Hồn Cảnh mấy chục nghìn năm rồi!

Một người đã qua trung niên, một người còn rất trẻ, có cường giả của nhà họ Lâm ở đó, ít nhất có thể bảo đảm sự hưng thịnh mấy chục nghìn năm của nhà họ Lâm.

Bây giờ nhà họ Lâm như mặt trời ban trưa, thằng nhóc không có tên tuổi trước mặt lẽ nào không biết được nhà họ Lâm nợ một phần nhân tình là thu hoạch lớn nhất rồi sao?

Bây giờ chưa ra tay lại yêu cầu thù lao.

“Ta biết các người là người nhà họ Lâm”. Lý Phong gật đầu, nghiêm túc nói: “Nhưng ta với các ngươi vốn không quen biết, cho dù nhà họ Lâm, cũng không thể không trả bất cứ thù lao nào rồi để ta ra tay chứ?”

Hắn không quan tâm cái khác, đầu tiên tìm cơ hội lấy tinh thạch Ma Vực rồi nói đến chuyện khác.

“Tần Quân ca, cái này gọi là ánh mắt của Mộc Kim cũng quá nông cạn rồi?” Tần Mộng đánh giá Lý Phong, truyền âm nói với Tần Quân ở bên cạnh.

“Lẽ nào hắn không biết có được nhân tình của nhà họ Tần, còn có phủ Viêm Võ quận vương và nhà họ Lâm chúng ta được lợi ích lớn đến mức nào?”

Người khác chỉ mong sao kết giao với gia tộc họ, vì họ là quý tộc của đại lục Trung Ương thuộc Đế quốc Thiên Vũ!

“Tiểu Mộng, mỗi người có suy nghĩ khác nhau, Mộc Kim giúp đỡ chúng ta, yêu cầu thù lao, đây là điều rất bình thường, không hề kì lạ”. Tần Quân lại truyền âm nói.

Anh ta nhìn về Lý Phong, hơi trầm xuống nói: “Không biết Mộc Kim ngươi muốn thù lao ra sao?”

Quận chúa Thanh Lộ, Chu Hàn bên cạnh cũng nhìn về Lý Phong nói: “Mộc Kim huynh cần cái gì cứ nói, chỉ cần chúng ta có thể làm hài lòng”.

Nhìn mấy người trước mặt, Lý Phong mỉm cười gật đầu nói: “Bốn sinh vật vực thẳm Ma Vực Đan Nguyên Cảnh trung kỳ, ta đối phó hai con, cho nên ta thu các ngươi mỗi sinh vật hai trăm tinh thạch Ma Vực”.

“Cái gì?”

“Lại yêu cầu tinh thạch Ma Vực? Mỗi sinh vật hai trăm viên, đó là bốn trăm viên?”

Nghe lời nói của Lý Phong, mọi người có mặt đều thay đổi sắc mặt.

Tinh thạch Ma Vực, có tác dụng rất lớn với tu luyện, không chỉ có thể nâng cao thực lực, quan trọng nhất chính là làm giảm độ khó của bình cảnh.

Mỗi viên theo họ thấy đều rất quý giá.

Nếu đưa ra ngoài, có thể trao đổi số lượng lớn điểm cống hiến!

Đương nhiên, bảo vật này bản thân họ dùng đều tính toán chi ly, làm sao có thể đồng ý để người khác sử dụng.

Thấy sắc mặt của nhóm người thay đổi, nét mặt Lý Phong bình tĩnh.

Nhân tình? Hắn cần nhân tình cái gì? Hắn đâu có cảm tình với nhà họ Tần và phủ Viêm Võ quận vương. Có hai thế lực lớn ở đó, hắn đương nhiên rất lười kết giao với nhà họ Lâm.

Hắn biết trên người của mỗi người trước mặt hầu như đều có khoảng trăm viên tinh thạch Ma Vực, cộng lại phải có trên nghìn viên, hắn yêu cầu chỉ một phần nhỏ.

Nếu nhóm người phía trước thông minh, một trăm phần trăm sẽ đồng ý.

“Ngươi làm sao lại tham lam như vậy?”

Lúc này Tần Mộng thở hổn hển nhìn về Lý Phong nói: “Tinh thạch Ma Vực quý giá như thế, chỉ đối phó với hai sinh vật, ngươi liền đòi bốn trăm viên, ta cảm thấy mười bốn viên còn tạm được”.

“Trên người chúng ta cũng không có mấy viên tinh thạch Ma Vực, mười bốn viên có thể miễn cưỡng lấy ra”.

“Mộc Kim, mười bốn viên đã rất nhiều rồi”.

Tần Mộng nói xong, những người khác cũng nhao nhao nói, trong ngữ khí còn mang vẻ bất mãn.

“Mộc Kim, ngươi cảm thấy sáu mươi viên tinh thạch Ma Vực thế nào?” Quận chúa Thanh Lộ trầm mặc một lúc, nhìn về Lý Phong hỏi.

Khuôn mặt tuyệt mỹ và giọng nói của cô ta cũng mang vẻ thanh tao, đế quốc Thiên Vũ không biết có bao nhiêu nhân vật thiên tài thích cô ta, yêu cầu của cô ta, người khác bình thường sẽ không từ chối.

Nhìn thấy cô gái tuyệt đẹp trước mặt, Lý Phong lãnh đạm mỉm cười nói: “Nếu các ngươi cảm thấy tinh thạch Ma Vực còn quan trọng hơn tính mạng của mình, vậy các ngươi tự nghĩ cách trốn thoát. Ta không cần tinh thạch Ma Vực nữa, nhưng ta cũng sẽ không ra tay”.

Hắn lại không chút khách sáo từ chối quận chúa Thanh Lộ.

Vừa dứt lời, mười mấy người xung quanh đều trầm mặc lập tức.

Trên người họ quả thực có rất nhiều tinh thạch Ma Vực, hoàn toàn có thể lấy ra số lượng Lý Phong cần, bình quân mỗi người cũng không lấy ra bao nhiêu. Nhưng đây là do trước đó họ bỏ ra nguy hiểm rất lớn mới lấy được, làm sao có thể thật sự đồng ý giao ra?

Thế nhưng chỉ qua mấy giây, Chu Hàn của phủ Viêm Võ quận vương mở lời: “Mộc Kim ngươi nói không sai, tính mạng chúng ta quan trọng hơn tinh thạch Ma Vực, phủ Viêm Võ quận vương chúng ta đồng ý giao ra tinh thạch Ma Vực tương ứng”.

“Nhà họ Tần chúng ta cũng đồng ý giao ra”.

Vừa dứt lời, Tần Quân nhà họ Tần cũng mở lời.

Trong nháy mắt có hai thế lực lớn đồng ý.

Sắc mặt của nhóm người nhà họ Lâm liên tục thay đổi, nhưng cuối cùng Lâm Vụ cấp bậc Đan Nguyên Cảnh gật đầu nói: “Nhà họ Lâm chúng ta đồng ý”.

Anh ta nhìn về Lý Phong, lại trầm mặc nói: “Nhưng chúng ta giao ra trước năm mươi viên, đợi sau khi thoát khỏi nguy hiểm lại giao số còn lại”.

Chương 269: Đạt được hợp tác “Cái này không thành vấn đề”. Lý Phong mỉm cười, gật đầu.

Thấy Lý Phong gật đầu, Lâm Vụ vung tay, đột nhiên trước mặt xuất hiện năm mươi viên tinh thạch Ma Vực.

Xoạt! Xoạt! Xoạt!

Từng viên tinh thạch Ma Vực nhanh chóng đến trước mặt Lý Phong, sau đó được hắn thu về.

Hai nơi khác, nhà họ Tần và nhà họ Chu cũng đều lấy ra năm mươi viên tinh thạch Ma Vực.

“Một trăm năm mươi viên về tay!”

Nhìn thấy rất nhiều tinh thạch Ma Vực trong nhẫn không gian, Lý Phong mừng rỡ trong lòng.

Thức ăn của Tiểu Lôi cuối cùng có thể kiên trì thêm một khoảng thời gian. Con thú nhỏ này trưởng thành với tốc độ đáng kinh ngạc, nhưng tốc độ tiêu hao tinh thạch Ma Vực cũng cực kì đáng sợ.

“Này, Mộc Kim, bây giờ ngươi đã thu về một nửa tinh thạch Ma Vực, bây giờ nên ra tay rồi phải không?” Nhìn thấy Lý Phong không nhúc nhích, Tần Mộng tức giận nói.

Lý Phong liếc cô gái có dáng vẻ gần giống với Tần Chi Lan, theo phán đoán của hắn, Tần Mộng và Tần Chi Lan chắc chắn có quan hệ rất thân thiết.

Xoạt!

Bóng người hắn lướt đi, nhanh chóng đến trước một con sinh vật vực thẳm Ma Vực.

“Ra tay!”

Trên người Chu Hàn và Lâm Vụ đều tản ra dao động cực kì mãnh liệt, rời khỏi khu vực an toàn.

“Gào!”

Nhìn thấy mấy người Lý Phong đánh tới, bốn hung thú dữ tợn đột nhiên bạo động.

Có một con sinh vật dữ tợn thoạt nhìn giống với loài báo gào lên một tiếng, móng vuốt to khỏe đánh tới, muốn xé Lý Phong thành nhiều mảnh.

Thế nhưng, trong tay Lý Phong xuất hiện một trường thương, trên trường thương còn tản ra ánh sáng màu đỏ.

Hắn dễ dàng né tránh công kích của sinh vật dữ tợn này, trường thương vung lên, tốc độ nhanh đến cực đại, lại trực tiếp đâm vào cơ thể của sinh vật dữ tợn này.

Trường thương xoay vòng, đột nhiên phần bụng của sinh vật này xuất hiện một vết thương lớn, đồng thời trên vết thương nhanh chóng hiện ra màu đen.

Dịch của Châm Vĩ xà! Độc tố này cũng có tổn hại rất lớn đến sinh vật vực thẳm Ma Vực.

“Gào!”

Bị trọng thương trong nháy mắt, sinh vật vực thẳm Ma vực đau khổ gào lên một tiếng, tốc độ một móng vuốt của nó nhanh đến đáng sợ, lại miễn cưỡng bắt lấy trường thương của Lý Phong.

Thế nhưng, chân phải Lý Phong vung lên, giống như trường tiên, đánh hung hăng vào phần đầu của sinh vật này.

Sau đó, sinh vật khổng lồ chịu không được công kích của Lý Phong, cả người liền bay ngược ra sau, thậm chí tạo ra dấu vết rất sâu dọc theo mặt đất.

“Thực lực quá mạnh mẽ!”

“Thực lực nyo vượt qua Đan Nguyên Cảnh trung kỳ trên diện rộng sao?”

Nhìn thấy sinh vật mạnh mẽ trước đó làm họ bó tay lại không có năng lực phản kháng trong tay Lý Phong, trong mắt của Chu Hàn, Lâm Vụ đang điên cuồng chiến đấu với hai con sinh vật kia đột nhiên lộ vẻ chấn động.

“Lâm Vụ, Tần Quân, gia tộc các ngươi không có thông tin liên quan đến Mộc Kim sao? Có phải là thiên tài đỉnh cấp của thế lực nào chưa được tập trung?”

Ánh mắt của Chu Hàn thay đổi, lại trực tiếp truyền âm hỏi Lâm Vụ, Tần Quân.

“Thực lực vượt qua Đan Nguyên Cảnh trung kỳ trên diện rộng, trong các thế lực lớn chắc chắn không thể không có tiếng tăm!”

Phải biết rằng, bây giờ đều không phải lúc dựa vào át chủ bài, cho nên, thực lực chân chính vượt qua cấp bậc Đan Nguyên Cảnh trung kì rất thấp.

Giống như Tần Chi Lan người đầu tiên của phủ thần Văn không dựa vào bảo vật, thực lực chân chính của bản thân vừa đạt đến Đan Nguyên Cảnh trung kỳ, Tôn Hâm Võ của Huyền Đạo môn chắc chắn vượt qua thực lực Đan Nguyên Cảnh trung kì, ngoài ra còn có người khác.

Kiếm tông có hai chị em Lý Mộng Tuyết và Lý Mộng Lan, Học viện Thiên Vũ chỉ có Chu Liệt vượt qua Đan Nguyên Cảnh trung kì, thực lực gần với hậu kì.

Cũng chính là nói, mỗi thực lực cấp bậc Tam Hồn Cảnh nhiều nhất chỉ có một hai người với thực lực giống với Mộc Kim trước mặt mà thôi!

Tất cả đi vào vực thẳm Ma Vực tổng cổng nhiều nhất có ba mươi mấy người với thực lực này, còn họ lại không hề biết về Lý Phong, thông tin trống rỗng.

“Không có, nhà họ Lâm chúng ta tập trung tất cả thế lực cấp bậc Tam Hồn cảnh khác có thiên tài thực lực cấp bậc Đan Nguyên Cảnh, không bỏ quên người nào, trong đó chắc chắn không có tên Mộc Kim”.

Lâm Vụ trực tiếp lắc đầu nói.

“Nhà họ Tần chúng ta cũng không có bất cứ thông tin nào về hắn”. Tần Quân cũng nói.

“Nói như vậy, trước đó Mộc Kim lẽ nào ở Tiên Thiên Cảnh? Chỉ trong hai mươi mấy ngày đạt đến trình độ này?” Chu Hàn trầm mặc nói: “Chắc chắn không thể!”

Tu luyện cấp bậc Đan Nguyên cảnh khó đến mức nào? Không ai có tốc độ tiến bộ nhanh như vậy!

“Có phải thiên tài nào đóng giả chứ?” Lâm Vụ phán đoán.

Tần Quân lắc đầu nói: ” Bây giờ tất cả binh khí đều mất đi tác dụng, cho dù có bảo vật ngụy trang, cũng vô dụng”.

Họ căn bản không đoán ra được Lý Phong ở vực thẳm Ma Vực lấy được một loại binh khí, hơn nữa có thể tùy ý thay đổi diện mạo.

“Gào!”

Nhóm người đang bàn tán, lúc này Lý Phong vung trường thương trong tay, tiếp tục chiến đấu với sinh vật trước mặt.

Nhìn thấy đồng bọn của mình bị thương, lại một sinh vật đánh tới.

Trường thương vung lên, hai con sinh vật cũng kêu thảm một tiếng, hoàn toàn không phải đối thủ của Lý Phong.

Chương 270: Vùng đất cơ duyên 1 “Binh khí này dùng khá thuận tay” Lý Phong nắm chặt trường thương trong tay.

Bây giờ, binh khí duy nhất trên người hắn có thể gia tăng thực lực trở thành khải giáp Linh Huyễn, thay đổi khuôn mặt của mình, cho nên không cách nào sử dụng.

Nhưng thực lực tổng thể của hắn vẫn gần với Đan Nguyên Cảnh hậu kỳ, đối phó với ba sinh vật vực thẳm Ma Vực Đan Nguyên Cảnh sơ kỳ trước mặt dễ như trở bàn tay.

Huống hồ, hắn còn có sự trợ giúp của chất độc!

Những sinh vật vực thẳm Ma Vực này cũng không giống như thiên tài đi vào trong đó, trên người có lượng lớn linh dược trị thương, cho nên bị thương rất khó hồi phục, vết thương liên tục thêm trầm trọng.

Không chỉ bên hắn, khí tức sinh mệnh của sinh vật bên phía Chu Hàn, Lâm Vụ cũng liên tục giảm xuống.

Chỉ vẻn vẹn hai con, cũng không tính là gì đối với Lâm Vụ và Chu Hàn.

Thực lực họ thể hiện ra ngoài chỉ kém hơn Lý Phong một chút mà thôi.

“Lạch cạch!”

Một cách nhanh chóng, hai sinh vật vực thẳm Ma Vực mà Lý Phong đối phó phát ra tiếng gào thét không cam tâm, thi thể khổng lồ trực tiếp rơi xuống đất.

“Mộc Kim huynh, mau đến giúp chúng tôi!”

Thấy Lý Phong giết chết hai sinh vật vực thẳm Ma Vực này, Chu Hàn và Lâm Vụ vội hô lên.

Họ dựa vào chất độc giữ một chút ưu thế, nhưng muốn giết chết hai sinh vật trước mặt còn cần dành một khoảng thời gian.

“Đến đây!”

Lý Phong nhìn chiến đấu đằng xa, bóng người khẽ động, nhanh chóng lướt đến.

Một cách nhanh chóng, hai sinh vật vực thẳm Ma Vực còn lại cũng bị giết chết dễ dàng.

“Ha ha, đều chết rồi! Chúng ta an toàn rồi”.

“Thực lực của Mộc Kim quá quạnh, chắc chắn gần với Đan Nguyên Cảnh hậu kỳ”.

“Không biết là người trong thế lực nào?”

Lúc này nhóm người trước mặt nhìn về phía Lý Phong, trên mặt còn lộ vẻ e ngại.

Quận chúa Thanh Lộ cũng nhìn về Lý Phong, trong mắt có vẻ suy tư, dường như đang suy nghĩ về thân phận của Lý Phong.

“Sử dụng binh khí trường thương, thiên tài những thế lực kia cũng không sử dụng binh khí này?” Cô ta thầm nghĩ đến trong lòng.

“Chu Hàn, Lâm Vụ, Tần Quân, bốn sinh vật vực thẳm Ma Vực đã bị giết, thù lao còn lại nên đưa cho ta rồi?” Nhìn về phía nhóm người phía tước, Lý Phong bình tĩnh nói.

“Mộc Kim huynh quả nhiên là người có nghề”. Trên mặt Tần Quân nở một nụ cười, không hề do dự lấy ra số tinh thạch Ma Vực còn lại, đưa cho Lý Phong.

Ở nơi khác, Chu Hàn và Lâm Vụ cũng như vậy.

“Hừ! Đều tại sự áp chế của vực thẳm đáng ghét này, không thì chúng ta sớm đã giết chết bốn sinh vật vực thẳm Ma Vực, cũng không cần bỏ ra nhiều tinh thạch Ma Vực “. Lúc này cô gái nhà họ Lâm nhỏ giọng thầm thì nói.

Trên người họ có các loại át chủ bài, thậm chí có thể bạo phát ra thực lực cấp bậc Đan Nguyên Cảnh đỉnh phong, giết chết những sinh vật này đương nhiên dễ như trở bàn tay.

Nhưng bây giờ những át chủ bài này không thể sử dụng, họ chỉ có thể bị nhốt, nhìn Lý Phong giết chết, sau đó bỏ ra thù lao quý giá.

Ánh mắt Lý Phong liếc nhìn cô gái nhà họ Lâm, mang theo ý lạnh, nhìn thấy ánh mắt của Lý Phong, cô gái này đột nhiên giật mình, vội vàng trốn sau lưng Lâm Vụ, không dám nhìn Lý Phong.

Vừa nãy sinh vật đáng sợ kia bị Lý Phong dễ dàng giết chết, lúc này cô ta vẫn sợ hãi Lý Phong.

“Tiểu Khả!”

Lâm Vụ trách mắng cô gái này, anh ta nhìn về Lý Phong, nói với vẻ xin lỗi: “Em gái không hiểu chuyện, hi vọng Mộc Kim huynh đừng trách”.

Nhìn thấy thực lực của Lý Phong, chắc chắn không phải vô danh tiểu tốt. Nếu trước đó không nổi danh, trong một thời gian ngắn đạt đến bước này, Lý Phong càng đáng sợ.

Nhân vật này họ chắc chắn cần kết giao.

Lý Phong phất tay, hắn lười so đo với cô gái bị chiều đến hư này.

Lúc này Lâm Vụ nhìn về Lý Phong, ánh mắt dao động, bỗng nhiên truyền âm nói với hai người Chu Hàn, Tần Quân: “Chúng ta không thể đi vào nơi kia, vì thực lực không đủ, bây giờ Lý Phong gần đến cấp bậc Đan Nguyên Cảnh hậu kỳ đến, chúng ta hoàn toàn có thể thử”.

Nghe xong, sắc mặt Chu Hàn khẽ thay đổi, trầm giọng nói: “Nơi kia có cơ duyên to lớn, cứ như vậy để Mộc Kim biết sao? Dựa vào thực lực của Mộc Kim, khả năng lấy được bảo vật lớn hơn chúng ta, còn không bằng ngoan ngoãn đợi người khác đến”.

“Đợi? Đợi đến bao giờ? Ai biết những người khác ở đâu, muốn chạy qua đây cần bao lâu chứ?”

Tần Quân lại nói: “Cơ duyên chỉ có thể nhìn qua một cách nhạt nhẽo thì không phải cơ duyên, hơn nữa người trong thế lực khác cũng có thể đến đây, phát hiện cơ duyên, thậm chí Mộc Kim thăm dò xung quanh, đều có thể phát hiện, đến lúc đó cơ duyên không có quan hệ nào với chúng ta. Ta đề nghị không bằng trực tiếp nói ra, yêu cầu lợi ích nhất định từ Mộc Kim, thực lực Mộc Kim mặc dù mạnh, nhưng chúng ta người đông thế mạnh, ta cũng sắp đột phá, đến lúc đó có thể chiếm một số ưu thế nhất định”.

“Ta nghĩ Tần Quân nói có lý”. Lâm Vụ nói.

Đột nhiên Chu Hàn không nói gì, anh ta suy tư một lúc, cuối cùng gật đầu.

Ban người họ nhất trí một mục tiêu.

Chương 271: Vùng đất cơ duyên 2 “Mộc Kim huynh”.

Nhìn về phía Lý Phong, trên mặt Lâm Vụ nở nụ cười, bỗng nhiên anh ta nói: “Nơi này của chúng ta có một cơ duyên, không biết ngươi có hứng thú không?”

“Cơ duyên?”

Nghe xong, Lý Phong dao động trong lòng.

Trong thế giới vực thẳm Ma Vực, cơ duyên khắp nơi, giống như bậc thang Thập Hồn trước đó, còn có trứng Ma Vực của vùng đất đầm lầy kia, những cơ duyên này không biết giấu ở chỗ nào, nói không chừng may mắn có thể gặp được.

“Không biết là cơ duyên nào?” Lý Phong hỏi.

“Ở đó có quả Ý Cảnh!” Lâm Vụ nhìn về Lý Phong, không nhiều lời, trực tiếp nói ngay vào điểm chính.

“Quả Ý Cảnh?” Lý Phong dao động trong lòng, đột nhiên trong đầu xuất hiện rất nhiều thông tin.

Quả Ý Cảnh đối với cường giả tu luyện hiểu rõ ý cảnh mà nói chắc chắn là bảo vật rất khao khát, nó có thể tăng cường uy năng ý cảnh của bản thân, cho dù không hiểu rõ ý cảnh, dựa vào quả Ý Cảnh vẫn có thể dễ dàng lĩnh ngộ hơn so với người khác.

Phải biết rằng, hiểu rõ ý cảnh, thực lực so với thiên tài cùng cấp bậc càng mạnh mẽ, lúc càng trẻ càng dễ lĩnh hội, lợi ích của bản thân càng lớn.

“Lý Phong, ngươi lĩnh ngộ ý cảnh, quả Ý Cảnh này có tác dụng rất lớn với ngươi, ngươi nhất định phải đi tìm kiếm”. Chính lúc này, giọng nói của Huyền Long trong lồng giam linh lực vang lên.

Dù sao, quả Ý Cảnh đối với thiên tài đã hiểu rõ ý cảnh mà nói có tác dụng lớn nhất.

Lý Phong không đồng ý, nhìn về phía Lâm Vụ, đột nhiên nói: “Nơi đó là nơi nào?”

Nghe xong, Chu Hàn mỉm cười nói: “Mộc Kim huynh, vùng đất cơ duyên này là do chúng ta dành thời gian rất lâu mới tìm ra, chúng ta có thể đưa ngươi đi, nhưng ngươi cần có thỏa thuận với chúng ta”.

Nghe thấy lời của anh ta, trong mắt của mười mấy người xung quanh đều sáng lên, đặc biệt là Tần Mộng, ánh mắt sáng long lanh, bộ dạng xem kịch hay nhìn Lý Phong/

“Hừ hừ, trước đó Mộc Kim yêu cầu tinh thạch Ma Vực của chúng ta, bây giờ đến lượt anh ta, xem anh ta nói sao”.

Bộ dạng cô ta như xem kịch, nhưng cô ta không thấy sắc mặt của Lý Phong thay đổi ra sao, không khỏi có chút thất vọng.

“Các ngươi muốn ta với các ngươi thỏa thuận gì?” Trầm mặc một lúc, Lý Phong liền hỏi.

“Quả Ý Cảnh ở đó không chỉ có một”. Nghe lời nói của Mộc Kim, Chu Hàn hơi mỉm cười nói, trong mắt anh ta hiển nhiên có vẻ mong chờ.

Quả Ý Cảnh ở bên ngoài rất hiếm thấy, anh ta vẫn chưa từng nuốt quả nào.

“Sau khi đến đó, chúng ta liên thủ phá vỡ trận pháp nơi đó, sau đó tranh giành quả Ý Cảnh hoàn toàn dựa vào phương pháp và thực lực của bản thân”.

Chu Hàn mỉm cười nói: “Về thỏa thuận, nếu Mộc Kim huynh lấy được hai hoặc ba quả Ý Cảnh, nhất định phải đưa chúng ta một quả, lấy được bốn hoặc năm quả Ý Cảnh, nhất định đưa hai quả. Nếu lấy được trên sáu quả, nhất định phải đưa cho mỗi bên trong ba thế lực lớn chúng ta một quả, cũng chính là ba quả”.

Theo phán đoán của anh ta, có khoảng mười quả Ý Cảnh ở đó, cho dù Lý Phong may mắn lấy được một nửa, nhưng cũng phải đưa cho họ ba quả.

“Yêu cầu này của ngươi có hơi hà khắc rồi?” Nghe xong, Lý Phong hơi nhíu mày.

Theo ý của Chu Hàn, trên cơ bản quả Ý Cảnh hắn lấy được đều phải giao ra một nửa.

“Mộc Kim, nếu chúng ta không nói cho ngươi vùng đất cơ duyên kia, đến một quả Ý Cảnh ngươi cũng không thể lấy được, yêu cầu của ta không hà khắc”. Trong hàng ngũ nhà họ Lâm, Lâm Vụ liền nói.

Lúc này, Quận chúa Thanh Lộ cũng bước ra, nhìn về Lý Phong, nhẹ giọng nói: “Trước đó yêu cầu của Mộc Kim ngươi cũng rất hà khắc, chúng ta cũng đồng ý rồi, cho dù chỉ lấy được một quả Ý Cảnh, ngươi cũng kiếm lời”.

Hơi trầm mặc một lúc, Lý Phong nhìn nhóm người phía trước, cuối cùng hắn gật đầu nói: “Đồng ý”.

Hắn chấp nhận điều kiện này.

“Ha ha, nhóc con, thỏa thuận trước đó với nhóm người Chu Hàn rất thoải mái sao, bây giờ ngược lại rồi, trong lòng có phải rất khó chịu phải không”.

Tiếng cười lớn của Huyền Long vang lên trong đầu Lý Phong.

“Thế nhưng không cần lo lắng, có ta ở đây, nếu lấy được cơ duyên trong vực thẳm Ma Vực, ngươi sẽ giành được ưu thế lớn hơn so với nhóm người Chu Hàn!”

Ông ta là cường giả cấp bậc Tam Hồn Cảnh, cho dù chỉ còn lại một sợi tàn hồn, nhưng cũng không phải để thiên tài nhỏ bé cấp bậc Đan Nguyên Cảnh như Lý Phong có thể so sánh.

Cho dù ông ta không thể trao đổi ý thức bên ngoài, nhưng lại có thể thăm dò phạm vi rất lớn, cơ duyên ở trước mặt ông ta cũng rất khó thật sự che giấu.

Nghe lời nói của Huyền Long, Lý Phong dao động trong lòng.

Lão già Huyền Long không biết sống bao nhiêu nghìn năm, cộng thêm linh hồn mạnh mẽ có thể tản ra, lúc tìm kiếm cơ duyên quả thực có thể trợ giúp rất lớn cho hắn.

“Vậy phải nhờ lão già ngươi rồi”. Lý Phong nghiêm túc trả lời.

“Ha ha, chuyện nhỏ”. Huyền Long cười lớn nói.

Lúc này nhìn thấy Lý Phong gật đầu, nhóm người Chu Hàn cũng nở một nụ cười.

...

Đây là một vùng núi rộng lớn, trên đỉnh núi lúc này lại mọc một cái cây.

Cây này cao khoảng mười mấy mét, trên đó còn kết từng quả. Những quả này có màu xám, to bằng khoảng nắm tay, trên đó hơi hiện ra ánh sáng.

“Quả Ý Cảnh!”

Nhìn về loại quả này, trong mắt Lý Phong đột nhiên lộ tia sáng rất khiếp người!

Chương 272: Cây Ý Cảnh Quả Ý Cảnh rất khó thấy bên ngoài lại không chỉ xuất hiện ở đây, hơn nữa còn có một cây Ý Cảnh!

Toàn Đế quốc Thiên Vũ, nghe đồn chỉ có Hoàng thất mới có một cây, hơn nữa mỗi quả Ý Cảnh cần thời gian rất dài để kết thành một quả, cho dù hoàng thất của Đế quốc Thiên Vũ ước tính cũng không có mấy quả.

Từng quả hiện ra trước mặt mọi người, có thể thấy được có mười quả.

Mặc dù chỉ nhìn thấy bên ngoài cùng của cây, nhưng cây quả Ý Cảnh này cũng rất lác đác, hoàn toàn có thể nhìn thấy cảnh vật bên trong.

Vừa nhìn qua, cho dù trong đó có dư bao nhiêu, nhưng cũng không ra được mấy quả.

“Mộc Kim huynh, cây Ý Cảnh sinh trưởng ở đây, còn có một tấm màng bao trùm lên cây Ý Cảnh này, đây là một trận pháp, trôi qua nhiều năm, uy năng trận pháp này giảm nhiều, nhưng vẫn có bốn khu vực trận nguyên mạnh mẽ, ta và Lâm Vụ chỉ có thể miễn cưỡng đối phó với hai nơi, người khác liên hợp lại miễn cưỡng đối phó với một nơi, còn có một nơi chỉ có thể dựa vào ngươi, hơn nữa, chỗ ngươi phụ trách là then chốt”. Chu Hàn đứng bên cạnh Lý Phong nói.

Lý Phong hiểu ra, tay phải hắn vung lên, một cục đá giống như tia chớp bay ra, nhanh chóng tiếp cận cây kia.

Vù…

Lúc cục đá cách cây Ý Cảnh mười mấy mét, không gian lại hơi dao động, sau đó một tấm màng kì lạ xuất hiện, sau khi tấm màng xuất hiện, hơi dao động một lúc, cục đá này liền hóa thành bụi phấn.

“Ngoài ra, lúc chúng ta công kích tấm màng này, dưới đỉnh núi cũng sẽ có hung thú xông ra, khoảng bốn con, chúng ta sẽ tìm cơ hội giải quyết chúng”.

Lâm Vụ nghiêm túc nói.

Hàng ngũ ba thế lực lớn của họ đến nơi này lúc trước, lại đụng phải mười con sinh vật vực thẳm Ma Vực cấp bậc Đan Nguyên Cảnh trung kì, họ liều mạng ngăn cản, nhưng vẫn có người bỏ mạng.

Trong đó, Lâm phủ và phủ Viêm Võ quận vương đều có thiên tài Đan Nguyên Cảnh sơ kì chết đi, cấp bậc Tiên Thiên Cảnh bỏ mạng càng nhiều!

“Được”. Lý Phong gật đầu.

“Bây giờ đợi một lúc, chờ Tần Quân huynh đột phá, như vậy khả năng chúng ta thành công càng lớn”. Chu Hàn đứng bên cạnh nói.

Lý Phong nhìn về một nơi, ở đó, Tần Quân đang im lặng ngồi xếp bằng, dao động trên người liên tục tản ra, hiển nhiên đã đến thời khắc sống còn.

Thời gian nhanh chóng trôi qua, Lý Phong im lặng chờ đợi.

Ầm!

Bỗng nhiên, dao động khủng khiếp trên người Tần Quân đang ngồi xếp bằng tản ra.

Thấy vậy, nhóm người nhà họ Tần vội vàng đi đến, sắc mặt đầy vẻ mừng rỡ.

“Oa, Tần Quân ca, huynh đột phá đến Đan Nguyên Cảnh rồi”. Tần Mộng toàn thân khải giáp màu xanh hoan hô, trên khuôn mặt nhỏ đầy vẻ mừng rỡ.

“Tần Quân ca đột phá, bây giờ nhà họ Tần chúng ta có thiên tài Đan Nguyên Cảnh thứ hai trừ Chi Lan tỷ”.

“Còn ai dám nói thế hệ trẻ nhà họ Tần chúng ta chỉ do con gái nắm giữ”.

Những người khác cũng vô cùng vui mừng.

“Chúc mừng Tần Quân huynh đột phá thành công”. Chu Hàn và Lâm Vụ bước qua, trên mặt nở nụ cười.

” Ngại quá, hai mươi bốn tuổi mới bước đến Đan Nguyên”. Tần Quân lắc đầu nói.

Chu Hàn và Lâm Vụ sớm đã đột phá trước anh ta, hơn nữa tuổi nhỏ hơn.

Luận về thiên tài, nhà họ Tần quả thực suy giảm, thế hệ trẻ chỉ có một Tần Chi Lan có thể ra tay.

Mặc dù nói như vậy, nhưng trong mắt Tần Quân không thể che giấu vẻ vui mừng. Anh ta đã bước vào một cảnh giới mới!

Trước hai mươi lăm tuổi đột phá Đan Nguyên Cảnh, anh ta có đủ thời gian xông vào Thất Phách cảnh!

“Nếu đã đột phá, vậy chúng ta ra tay thôi”. Lý Phong bước qua nói.

Hắn nhìn Tần Quân, trước đó hắn vẫn im lặng chờ đợi ở bên cạnh, nghe lời tán thưởng của mọi người, cũng biết thân phận của nhóm người Tần Quân, người nhà họ Tần có mặt, trong đó Tần Quân, Tần Mộng và hắn có một chút quan hệ.

Tần Quân là con thứ ba nhất mạch của nhà họ Tần, còn Tần Mộng càu nhàu trước đó là con thứ năm nhất mạch của nhà họ Tần, mẹ của hắn là cũng là con thứ năm nhất mạch của nhà họ Tần.

Cũng chính là nói, cha của Tần Mộng và mẹ hắn cũng là anh em ruột, giống với Tần Chi Lan.

“Được, ta, Lâm Vụ huynh, Mộc Kim huynh chia ra phụ trách một trận pháp, Tần Quân huynh đưa những người khác phụ trách nơi cuối cùng”. Chu Hàn trầm giọng nói.

“Thanh Lộ, các ngươi nghe giao phó của Tần Quân”. Nói xong, Chu Hàn nhìn quận chúa Thanh Lộ phân phó.

“Biết rồi”. Quận chúa Thanh Lộ gật đầu, trên mặt có vẻ thận trọng.

“Bây giờ, ra tay!”

Chu Hàn hít sâu một hơi, bắt đầu phóng ra công kích.

Vù! Vù! Vù!

Từng công kích đánh ra, tốc độ nhanh đến cực đại, hoàn toàn liên hợp lại.

Hư không trước mặt chấn động một hồi, sau đó một tấm màng xuất hiện, tấm màng này có bốn khu vực tiếp xúc với mặt đất, giống như bốn trận nguyên của trận pháp!

“Gào!”

Chính lúc này, bỗng nhiên từng âm thanh như tiếng sấm vang lên.

“Ầm ầm ầm!”

Đỉnh núi chấn động, sau đó trong cửa động kia lại có một vài con hung thú xuất hiện.

Có tổng cộng bốn con hung thú, dao động khí tức trên người tản ra đều đạt đến Đan Nguyên Cảnh hậu kỳ, vừa xuất hiện ở đây, nhưng con yêu thú liền gào thét xông về nhóm người Lý Phong.

“Ra tay giết chết những hung thú này!”

Chu Hàn tức giận nói, liền lên trước đón lấy.

Sau đó, Lý Phong và Lâm Vụ cũng lên trước, hoàn toàn va chạm với bốn con hung thú.

Chương 273: Trận trong trận Sau vài phút, mấy con hung thú không cam tâm gào thét vài tiếng, sau đó thi thể liền rơi xuống từ hư không.

“Cuối cùng giết hết những hung thú này rồi!”

“Có rất nhiều người trong hàng ngũ chúng ta chết trong tay đám hung thú này, bây giờ họ có thể yên nghỉ rồi”.

Nhìn thi thể đám hung thú, trong mắt mọi người có mặt đều lộ vẻ thù hận.

Trước đó họ tổn thất nghiêm trọng ở đây.

“Được rồi, hung thú đã bị giết chết, bây giờ bắt đầu công kích trận pháp kia!” Chu Hàn giao phó.

Vù! Vù! Vù! Vù!

Từng công kích đột nhiên đánh về bốn trận nguyên trước đó hiện ra.

Chu Hàn một nơi, Lâm Vụ một nơi, Tần Quân còn có nhóm quận chúa Thanh Lộ, Tần Mộng một nơi, cuối cùng Lý Phong một nơi.

“Bịch!”

Cả tấm màng chịu công kích của nhóm người Lý Phong, chấn động dữ dội, đặc biệt là khu vực của Lý Phong, chấn động cực kỳ mãnh liệt.

Thế nhưng, sau một vài lần công kích, mặc dù tấm màng đang rung động, nhưng từ đầu đến cuối chưa xuất hiện vết nứt.

“Tiếp tục tấn công!”

Đối với lần này, công kích của mọi người lại không hề dừng lại.

Tiếp tục tấn công mười mấy phút…

“Răng rắc!”

Khu vực của Lý Phong, tấm màng cuối cùng xuất hiện một vết nứt nhỏ.

“Răng rắc!” “Răng rắc!”

Sau khi vết nứt xuất hiện, giống như sinh ra hiệu ứng mắt xích, toàn bộ đại trận xuất hiện vết nứt, sau đó cả đại trận sụp đổ ầm ầm.

Sau khi đại trận bị sụp đổ, một cái cây cao hơn mười mét hoàn toàn hiện ra trước mặt mọi người, trên cây, từng quả treo lơ lửng, hơi tản ra dao động, giống như chứa từng tia huyền ảo giữa trời đất.

Đây là dao động ý cảnh!

“Đại trận bị sụp đổ!”

“Đi!”

Thấy đại trận bị đánh vỡ trong nháy mắt, nhóm người Chu Hàn, Lâm Vụ nhanh chóng bay về phía cây Ý Cảnh. Họ nhìn về phía từng quả Ý Cảnh, trong mắt đầy vẻ ước ao.

Không chỉ họ, Lý Phong cũng như vậy.

“Lý Phong, cây Ý Cảnh bình thường mà nói sẽ có ý thức của mình, sau đó ý thức tránh khỏi sự tranh đoạt của mọi người, cho nên ngươi cần cẩn thận”.

Giọng nói của Huyền Long vang lên bên tai Lý Phong.

“Ý thức của riêng chúng?” Lý Phong thầm nói trong lòng, hắn không hiểu quá rõ về quả Ý Cảnh, loại bảo vật quý giá này, cơ bản bên ngoài khó nhìn thấy, cho nên hắn cho dù rất muốn, nhưng cũng sẽ không đặc biệt đi tìm hiểu bao nhiêu.

“Sao? Không đúng?”

Chính lúc này, giọng nói kinh ngạc của Huyền Long bỗng nhiên truyền đến.

Thế nhưng, lúc giọng nói của ông ta truyền đến, Lý Phong đã gần đến cây Ý Cảnh kia.

“Sao thế?”

Ý thức của hắn hỏi Huyền Long.

Thế nhưng vừa hỏi, lúc này Lý Phong liền cảm nhận cảnh vật trước mặt đột nhiên thay đổi, hắn lại xuất hiện ở trong một con đường kì lạ, trước con đường còn có từng cửa động.

“Đây là chuyện gì?”

Lý Phong nhìn phía trước, hơi nhíu mày.

Vừa nãy hắn cách cây Ý Cảnh có mấy mét, bỗng nhiên lập tức xuất hiện ở đây.

“Huyễn trận! Lại là Huyễn trận!” Giọng nói ngạc nhiên của Huyền Long lại vang lên.

“Huyễn trận?” Nghe xong, Lý Phong hơi nhíu mày nói: “Huyền Long, trước mặt là ảo giác của ta?”

“Lý Phong, cái gọi là Huyễn trận, trên thực tế không phải ảo giáo, mà là nửa thật nửa giả. Ví dụ ngươi ở đỉnh núi thấy một toà cung điện, đỉnh núi kia là thật, cung điện có thể là giả”.

Huyền Long giải thích, trong mắt ông ta mang vẻ kì lạ nói: “Không ngờ rằng cây Ý cảnh không chỉ có trận pháp bên ngoài phòng ngự, bên trong còn có Huyễn trận bảo vệ!”

“Làm sao phá giải?” Hơi suy tư một lúc, Lý Phong hỏi.

Hắn nhìn về phía trước, mấy cửa động phía trước vô cùng chân thật, hắn chạm vào còn có cảm xúc chân thật, không hề giả chút nào.

“Huyễn trận rất khó phá giải, trừ khi là trận pháp sư. Mà nếu không thể phá giải, sẽ mãi ở trong Huyễn trận, cho đến khi đại nạn đến”. Huyền Long lãnh đạm nói.

“Cái gì?” Nghe xong, sắc mặt Lý Phong thay đổi.

Không thể phá giải trận pháp, ở mãi nơi này? Đợi đến hết tuổi thọ?

“Không cần lo lắng, các ngươi từ bên ngoài chuyển dời đến thế giới này, đợi một năm trôi qua, các ngươi sẽ bị sự bài xích của thế giới này, cho dù bị nhốt trong Huyễn trận, cũng có thể bị chuyển dời đi”.

Nhìn thấy khuôn mặt thay đổi của Lý Phong, Huyền Long mỉm cười nói.

Nghe lời nói của Huyền Long, Lý Phong mới yên tâm trở lại.

“Hơn nữa, trước giờ ta chưa từng thử phá giải Huyễn trận này”. Huyền Long lãnh đạm nói.

“Ngươi có thể phá giải?”

Lý Phong ngây người, sau đó hỏi: “Ngươi là một trận pháp sư?”

Vừa nãy Huyền Long nói rồi, Trận pháp sư mới có thể phá giải Huyễn trận.

“Trận pháp sư cũng cần thiên phú tương tự, ta không có”.

Huyền Long lắc đầu nói: “Nhưng ta không có, không có nghĩa ta không phá giải được, trước đây ta cũng có một khoảng thời gian nghiên cứu Huyễn trận. Cấp bậc của Huyễn trận phía trước không cao, ta chắc không có vấn đề”.

Ầm!

Linh hồn của ông ta tản ra, dướng như liên tục phóng thích ra xung quanh.

Thiên tài mạnh mẽ nhất đi vào đây cũng ở cấp bậc Đan Nguyên Cảnh, chắc chắn không có cấp bậc Thất Phách cảnh, còn Huyền Long là một cường giả cấp bậc Tam Hồn Cảnh, nơi này ước tính chưa từng có.

“Ngươi đi vào cửa động thứ hai bên trái!” Huyền Long cẩn thận thăm dò, một lúc sau bỗng nhiên nói.

Lý Phong gật đầu, sau đó đi về cửa động thứ hai.

Hắn trực tiếp đi vào trong đó, không hề do dự.

Bây giờ, lợi ích của hắn và Huyền Long hoàn toàn giống nhau, hắn muốn nâng cao thực lực, Huyền Long muốn bồi dưỡng hắn, để hắn mau chóng trưởng thành, như vậy sau này mới có thể thả ông ta ra.

Vù…

Sau khi đi vào cửa động thứ hai, sau lưng Lý Phong liền thay đổi, tiếp theo phía sau lại xuất hiện một con đường nhỏ, con đường này chỉ dài ba mét.

Chương 274: Linh trì Ý cảnh 1 Sau khi tiến vào cửa động thứ hai, phía sau Lý Phong trực tiếp thay đổi, sau đó phía sau xuất hiện một con đường nhỏ dài ba mét.

Mà ở trước mặt hắn lại xuất hiện từng cái cửa động, nối liền với đường nhỏ này.

Lý Phong cách những cửa động này ít nhất khoảng 10.000 mét.

“Chỉ Xích Thiên Nhai! Huyễn trận này là Chỉ Xích Thiên Nhai!”

Lúc này nhìn đường nhỏ này, Huyền Long liền kinh ngạc hô lên, đã hoàn toàn đoán ra.

“Chỉ Xích Thiên Nhai?” Nghe vậy, Lý Phong liền nghi hoặc hỏi: “Đây là cái gì?”

“Lý Phong, cái gọi là Chỉ Xích Thiên Nhai chính là đồ vật ở ngay trước mắt, nhưng mà lại như cách rất xa.”

Huyền Long giải thích: “Lúc này ngươi cách cây Ý Cảnh kia hẳn là không xa, thậm chí có thể nói là rất gần, nhưng mà khoảng cách ngắn ngủn này lại giống như là có một chướng ngại, thậm chí khiến ngươi cảm thấy con đường này không có điểm cuối, chỉ có thể liên tục đi tới.”

Ông ta hít sâu một hơi, nhìn kỹ phía trước, mãi qua một phút đồng hồ sau, ông ta mới lên tiếng: “Ngươi tiến vào cửa động thứ ba bên phải.”

“Thì ra là như vậy.”

Lý Phong gật gật đầu, hắn nghe theo đề nghị của Huyền Long, trực tiếp bay về phía cửa động kia, sau đó tiến vào trong đó.

Ông. . .

Cửa động phía sau biến mất, khoảng cách ít nhất 10.000 mét lại biến thành một con đường nhỏ chỉ có ba mét.

Mà phía trước lại xuất hiện cái cửa động, cách Lý Phong rất xa.

Nhìn cửa động kia, Lý Phong trầm mặc một chút, bỗng nhiên nói: “Huyền Long, nếu đi nhầm cửa động thì sẽ thế nào?”

“Nếu đi nhầm, muốn sửa đúng lại, thì sẽ phải cố gắng gấp trăm lần, giống như chỉ có một con đường chính xác, đi nhầm một đường, thì con đường này sẽ trực tiếp phân hóa thành một trăm lối, nếu lại đi sai, con đường lại phân hoá lần thứ hai.” Huyền Long hít sâu một hơi nói.

“Nói như vậy chẳng phải là vĩnh viễn không đi ra được?” Nghe vậy, sắc mặt Lý Phong khẽ thay đổi.

Một cái cửa động đã khó chọn, lập tức xuất hiện trăm cái, lại phải chọn đúng mới có thể bù lại một lần đi nhầm, ai có thể đảm bảo mình có thể đi ra?

“Đúng, đây chính là chỗ khủng bố của Huyễn trận! Nguyên lý của nó không khó, nhưng mà nếu đi nhầm đường, sẽ càng lún càng sâu, cuối cùng hoàn toàn bị lạc ở trong đó, hoàn toàn không phân ra được phương hướng của mình.” Huyền Long trịnh trọng nói.

Nghe được lời Huyền Long nói, Lý Phong hít một hơi khí lạnh.

Nếu không phải linh hồn của Huyền Long có thể tra xét mảnh thế giới vực thẳm này, có thể hắn sẽ mãi bị nhốt ở trong này, đợi một năm sau mới có thể rời đi.

“Lúc trước ta đã cảm thấy phòng ngự của cây Ý Cảnh kia quá yếu, xem ra Huyễn trận này mới là phòng ngự chính! Hơn nữa đây là toàn bộ phạm vi, bất kể đến bao nhiêu người cũng đều lâm vào trong Huyễn trận.”

Huyền Long trầm giọng nói, ông ta tra xét rõ ràng, sau đó nói: “Lý Phong, đi vào cửa động chính giữa nhất.”

Nghe vậy, Lý Phong tiếp tục tiến lên.

. . . . . .

Thời gian cực nhanh, lúc này Lý Phong giống như là lâm vào trong một thế giới tuần hoàn, mỗi lần gần như đều xuất hiện ở cùng một mảnh không gian, sau đó tiến vào một cửa động.

Thời gian Huyền Long phá giải mỗi một cửa động chính xác cũng càng lúc càng dài, mà đường nhỏ phía sau Lý Phong đang chậm rãi gia tăng.

Mất hai giờ sau, lúc này Lý Phong xuất hiện ở trong cửa động thứ chín mươi chín.

“Tiếp theo chính là không gian thứ một trăm.” Lý Phong hít sâu một hơi, nhìn về phía trước mặt.

Lúc này phía sau hắn đã xuất hiện một đường nhỏ gần ba trăm mét.

“Cái thứ nhất bên trái.” Qua năm phút đồng hồ, giọng nói của Huyền Long vang lên ở trong tai hắn.

Lý Phong gật gật đầu, thân thể nhanh chóng tiến lên giống như cái máy, tiến vào bên trong một cửa động.

Ông. . .

Vừa tiến vào cửa động, Lý Phong theo bản năng ngừng lại, chuẩn bị chờ giọng nói của Huyền Long truyền đến.

Nhưng mà ánh mắt của hắn liền sửng sốt. Lúc này rốt cuộc cảnh tượng trước mắt hắn không còn lặp lại nữa, mà xuất hiện một gốc cây.

Cái cây này cao chừng trăm mét, cành lá tươi tốt, phía trên còn kết từng quả trái cây kỳ dị.

Mỗi một quả đều hơi tản ra dao động, có một luồng ý cảnh kỳ diệu phát ra.

“Cây Ý Cảnh!”

Lý Phong nhìn về phía cái cây này, trong mắt chợt lộ ra vẻ vô cùng sợ hãi lẫn vui mừng.

Cái cây này tương tự với cái cây cao mười mét nhìn thấy ở bên ngoài, nhưng mà kích thước lại chênh lệch gấp mười lần! Về phần lá cũng không thưa thớt, mà là vô cùng tươi tốt!

Phía trên có từng quả trái cây đung đưa, nhìn thoáng qua chừng ba mươi mấy quả!

Vả lại vẫn còn rất nhiều quả ẩn giấu ở trong những cành lá rậm rạp kia.

“Ha ha, cây Ý Cảnh mà các ngươi nhìn thấy ở bên ngoài kia không phải là thật, là hư ảnh mà huyễn trận bày ra.” Lúc này Huyền Long cũng nhìn cái cây này, cười nói.

Trên mặt Lý Phong tràn đầy tươi cười, ánh mắt của hắn nhìn về phía dưới gốc cây, bỗng nhiên khựng lại.

Phía dưới của cây Ý Cảnh này thế mà xuất hiện một cái ao nhỏ, bên trong ao có một ít chất lỏng màu xám, chất lỏng này giống như là thủy ngân, đang chậm rãi dao động.

Chương 275: Linh trì Ý cảnh 2 “Linh trì Ý Cảnh! Vậy mà là linh trì Ý Cảnh!”

Nhìn thấy ao nhỏ này, bỗng nhiên Huyền Long vô cùng ngạc nhiên vui mừng nói.

“Linh trì Ý Cảnh, đây là cái gì?” Nghe vậy, Lý Phong vội vàng hỏi.

Có thể làm cho Huyền Long cấp bậc Tam Hồn cảnh ngạc nhiên vui mừng như vậy, có thể tưởng tượng linh trì Ý Cảnh này tuyệt đối không tầm thường.

Hơn nữa hắn có thể cảm nhận được chất lỏng màu xám bên trong linh trì này rất giống với quả Ý Cảnh.

“Lý Phong, cái gọi là linh dược, đều có kỳ trưởng thành nhất định, nếu sau khi hoàn toàn trưởng thành không hái, sẽ trực tiếp rụng xuống, trải qua thời gian dài, những linh dược này cũng không thể luôn tồn tại, linh lực sẽ tiêu tán.” Huyền Long giải thích.

“Ta biết.” Lý Phong gật gật đầu.

Giống như là trái cây vậy, có cái gọi là thời kỳ chín muồi, cho dù có chút khác với linh quả, nhưng mà thời gian dài, chúng cũng không thể tồn tại mãi.

“Quả Ý Cảnh cũng thế, kỳ trưởng thành của chúng rất dài, nhưng mà sau khi trưởng thành ở trên cây, qua một thời gian nhất định, chúng sẽ từ trên cây rụng xuống.”

Huyền Long tiếp tục nói: “Quả Ý Cảnh rụng xuống trải qua thời gian dài, linh lực bên trong sẽ chậm rãi tiêu tán, cuối cùng hoàn toàn biến thành quả khô.”

Trong lòng Lý Phong hiểu rõ, trước kia hắn lấy được một chiếc nhẫn không gian không biết đã tồn tại từ bao nhiêu năm trước, trái cây bên trong đều khô héo, chỉ có một số ít còn lưu lại một tia linh lực.

Cho dù là những cung điện có thể ngăn cản công kích của cường giả đỉnh cấp, trải qua năm tháng trôi qua cũng sẽ lưu lại dấu vết.

“Nhưng nếu có một số lượng quả Ý Cảnh nhất định, thật nhiều linh lực tràn ra, những linh lực này vô cùng nồng đậm, khi chồng chất lên nhau sẽ hình thành nên chất lỏng, sau đó sẽ có thể lưu giữ lại được.”

Huyền Long nhìn về phía ao nước màu xám ở phía dưới cây Ý Cảnh, mỉm cười nói: “Nơi này hẳn là đã rất lâu rồi không có ai vào được, cho dù tiến vào, cũng không đến được nơi này, cho nên quả Ý Cảnh ở nơi này không ngừng rụng xuống, cuối cùng thật nhiều quả Ý Cảnh chồng chất cùng một chỗ, hình thành linh trì Ý Cảnh này!”

“Thì ra là như vậy.” Lý Phong hoàn toàn hiểu được.

Nói đơn giản hơn, nơi này vẫn luôn không có ai tiến vào, sau đó từ trên cây Ý Cảnh rụng xuống rất nhiều quả Ý Cảnh mà không ai quản, dần dần, những quả này chồng chất, liền hình thành nên ao linh dịch trước mặt này.

“Linh trì Ý Cảnh rất khó hình thành, trên thực tế tiêu hao rất nhiều quả Ý Cảnh, cho dù là thế lực lớn nắm giữ cây Ý Cảnh cũng sẽ không chờ đợi thời gian dài như vậy.”

Huyền Long cảm thán nói: “Năng lượng bên trong linh trì này vô cùng ngưng thật, thậm chí hiệu quả còn tốt hơn so với quả Ý Cảnh, hoàn toàn có thể xem như là áp súc rất nhiều tinh hoa linh dịch của quả Ý Cảnh.”

Nghe vậy, ánh mắt Lý Phong sáng ngời, nói: “Linh trì này khoảng sáu mét khối, đại khái tương đương với bao nhiêu quả Ý Cảnh.”

“Cụ thể bao nhiêu thì không thể nói rõ, nhưng mà ta đoán chừng có ít nhất hơn ba trăm quả.” Huyền Long suy nghĩ một chút, phán đoán nói.

“Hơn ba trăm quả?” Nghe vậy, trên mặt Lý Phong lại lộ ra vẻ vô cùng vui sướng.

Lúc trước hắn cảm thấy có thể lấy được một, hai quả Ý Cảnh đã là rất tốt, không ngờ thoáng cái lại có thu hoạch lớn như vậy.

Hắn hơi ngẫm nghĩ một chút, dò hỏi: “Làm thế nào để bảo tồn những linh dịch này?”

“Dùng bình ngọc bình thường là được.” Huyền Long cười nói.

Lý Phong gật gật đầu, vung tay phải lên, lập tức trước mắt xuất hiện từng chiếc bình ngọc.

Hắn khống chế những linh dịch quả Ý Cảnh này, nhanh chóng tiến vào trong bình ngọc.

Rất nhanh, cái ao linh trì kia liền thấy đáy, chỉ để lại một cái hố nhỏ ẩm ướt.

Ý thức điều tra một chút, Lý Phong hoàn toàn có thể cảm nhận được linh lực khủng bố bên trong linh dịch quả Ý Cảnh này, còn có dao động ý cảnh.

“Ha ha, tới tay!”

Trong mắt Lý Phong tràn đầy vẻ kích động.

“Tiểu tử, lần này ngươi thu hoạch thật lớn, sử dụng linh dịch quả Ý Cảnh tu luyện, đoán chừng ý cảnh của ngươi sẽ nhanh chóng tiến bộ, nhất là giai đoạn đầu, ý cảnh sẽ điên cuồng tăng lên!” Huyền Long cảm thán nói.

Ông ta cũng không khỏi thán phục vận may của Lý Phong, chỉ trong thời gian ngắn, Lý Phong liền chiếm được vài cơ duyên bên trong Vực thẳm Ma Vực!

Binh khí có thể chuyển hóa hình thái, trứng Giao Long Ma Vực, pho tượng thần bí kỳ lạ kia, hiện tại tới nơi này lại gặp linh trì quả Ý Cảnh.

“Có được những thứ này ta hẳn là nên cảm tạ ngươi thật nhiều.” Lý Phong mỉm cười nói.

Không có Huyền Long, hắn hoàn toàn không thể tới được đây.

“Tiểu tử, ngươi biết được là tốt rồi, về sau dựa theo hứa hẹn thả ta ra ngoài là được.” Huyền Long lạnh nhạt nói.

Trải qua khoảng thời gian ở chung này, ông ta cũng dần hiểu rõ được tính cách của Lý Phong, người này sát phạt quyết đoán, ân oán rõ ràng, hiện tại ông ta toàn lực trợ giúp Lý Phong, cũng không cần lo lắng tương lai Lý Phong sẽ ra tay với mình.

Lý Phong mỉm cười, ánh mắt của hắn nhìn về phía cái hố ẩm ướt kia.

Nơi này là núi, đá rất rắn chắc, nhưng lúc này nhất định là còn có linh dịch quả Ý Cảnh đã tan vào trong tảng đá kia, hắn không thể lấy chúng ra.

“Không thể lãng phí!”

Ánh mắt Lý Phong chuyển động một chút, hắn nhanh chóng tiến lên, sau đó tay phải dán sát vào mặt đất.

Ông. . .

Điểm sáng thần bí chỗ trái tim hắn hơi hơi dao động, sau đó một luồng linh lực nồng đậm từ bên trong tảng đá nhanh chóng tràn vào trong cơ thể hắn.

Theo linh lực tràn vào, còn kèm theo một luồng ý cảnh.

Chương 276: Thực lực tiến bộ lớn Lúc này bỗng nhiên Lý Phong lâm vào trong một loại trạng thái kỳ diệu, ý cảnh trên người hắn đều tự chủ dao động, dung nhập vào trong ý cảnh mà hắn cảm nhận được.

Ở trong cảm giác của Lý Phong, hiện tại sự hiểu biết của hắn đối với ý cảnh đang nhanh chóng tăng cường.

Giống như là một học sinh tiểu học, đối với cậu mà nói, trước mặt là một đề bài rất khó, nhưng mà lúc này lại có thêm rất nhiều trí nhớ, những trí nhớ này là trung học cơ sở, trung học phổ thông, giống như là lúc trước mình đã trải qua những cái này rồi, do đó khiến cho đề bài thoạt nhìn rất khó trước mặt lập tức trở nên cực kỳ đơn giản.

Lúc này cảm giác của Lý Phong đối với những ý cảnh này chính là như thế.

Hắn cứ như vậy an tâm lĩnh ngộ, không ai có thể tới quấy rầy hắn. Dao động ý cảnh trên người hắn đang chậm rãi tăng cường. . .

Thời gian rất nhanh đã qua nửa giờ.

Điểm sáng thần bí hơi hơi dao động một chút, sau đó ngừng lại.

Mà Lý Phong cũng từ trong lĩnh ngộ ý cảnh phục hồi tinh thần lại.

“Hấp thu toàn bộ rồi sao?”

Hắn nhìn về phía cái hố đá trước mặt, lúc này hố nhỏ không có một chút dấu vết ẩm ướt, hiển nhiên linh dịch còn sót lại bên trong đều bị Lý Phong hấp thu.

“Lý Phong, hôm nay ngươi thật là làm cho ta thấy được cái gì gọi là nhổ lông chim nhạn bay qua*.” Huyền Long ở bên trong lồng giam linh lực cảm khái nói.

*雁过拔毛:nhổ lông chim nhạn bay qua, thành ngữ chỉ sự siêu việt, hoặc tham lam, tiết kiệm.

*雁过拔毛:nhổ lông chim nhạn bay qua, thành ngữ chỉ sự siêu việt, hoặc tham lam, tiết kiệm.

“Ta cảm thấy lãng phí thật đáng xấu hổ!”

Nghe vậy, Lý Phong mỉm cười, nói: “Linh dịch còn sót lại trong hố đá này đoán chừng tương đương với một vài quả Ý Cảnh, sao phải lãng phí?”

Hắn nắm tay phải, vung lên một chút.

Ầm!

Một luồng dao động cường đại từ trên người hắn hoàn toàn phát ra, thậm chí xen lẫn một tia dao động vô cùng kỳ diệu.

Dao động này giống như là có liên hệ với trời đất, trong công kích xen lẫn một tia dao động này, sẽ có thể khiến cho uy lực công kích lập tức bạo tăng rất nhiều!

“Uy lực Đan Nguyên cảnh hậu kỳ!”

Cẩn thận cảm nhận một chút, khóe miệng Lý Phong lộ ra tươi cười vô cùng sáng lạn.

Hấp thu những linh dịch quả Ý Cảnh này, ý cảnh của hắn tăng lên ít nhất mấy lần, mà lúc này thực lực của hắn đã hoàn toàn có thể địch lại Đan Nguyên cảnh hậu kỳ!

Dựa vào Hỏa diễm Xích Tâm, hắn hoàn toàn có thể địch lại Đan Nguyên cảnh trung kỳ, mà chỉ dựa vào ý cảnh, hắn lại vượt qua một giai đoạn nhỏ!

Thử nghiệm một hồi lâu, Lý Phong mới ngừng lại.

“Đáng tiếc, tác dụng của những quả Ý Cảnh này đang không ngừng chậm lại!”

Nhìn về phía lượng lớn linh dịch quả Ý Cảnh trong bình ngọc, Lý Phong lại lắc đầu.

Chỉ trong nửa giờ ngắn ngủn, vừa mới bắt đầu ý cảnh của hắn gần như là tăng lên với tốc độ điên cuồng, nhưng theo thời gian trôi qua, tốc độ tiến bộ của hắn cũng dần chậm lại.

Cho dù hắn dùng thêm, thì đoán chừng mức độ tiến bộ cũng sẽ càng chậm.

Lúc vừa mới bắt đầu lĩnh ngộ ý cảnh rất đơn giản, nhưng mà càng về sau thì lại càng khó.

Tuy rằng như thế, nhưng mà Lý Phong vẫn rất hưng phấn như cũ.

Bỗng nhiên hắn ngẩng đầu nhìn về phía cái cây thật lớn kia, trên cây treo từng quả Ý Cảnh.

Chiếm được linh dịch quả Ý Cảnh, hấp thu linh dịch lưu lại trong hố đá kia, Lý Phong lại chuyển sự chú ý đến cây Ý Cảnh.

Bóng dáng hắn lóe lên, nhắm chuẩn một quả Ý Cảnh, nhanh chóng bay đi.

Đúng lúc này, bỗng nhiên giọng nói của Huyền Long truyền đến: “Chờ một chút.”

“Sao vậy?” Lý Phong hỏi.

Lúc này trên mặt Huyền Long lộ vẻ tươi cười, nói: “Lúc trước không phải ta đã nói với ngươi là cây Ý Cảnh này có ý thức sao?”

“Ừ.” Lý Phong gật gật đầu.

Cây Ý Cảnh có ý thức, sẽ không để cho bọn họ dễ dàng hái được quả Ý Cảnh.

“Lúc trước các ngươi có rất nhiều người cùng tranh đoạt, cho nên không có thời gian, chỉ có thể cưỡng chế hái lấy.”

Huyền Long mỉm cười nói: “Nhưng mà hiện tại chỉ có một mình ngươi, ngươi hoàn toàn có thể chậm rãi giao lưu với cây Ý Cảnh này, đợi cho cây Ý Cảnh này tiếp nhận ý thức của ngươi, vậy thì ngươi sẽ có thể lấy được càng nhiều quả Ý Cảnh hơn.”

“Trao đổi ý thức với cây Ý Cảnh?”

Nghe vậy, ánh mắt Lý Phong sáng lên.

Đương nhiên hắn muốn có được càng nhiều quả Ý Cảnh.

“Cụ thể làm thế nào?” Lý Phong vội vàng hỏi.

“Rất đơn giản, ý thức của ngươi chìm vào bên trong cây này, sau đó chậm rãi giao lưu với nó, đợi cho cây Ý Cảnh này không còn bài xích, là ngươi có thể chậm rãi hái.” Huyền Long mỉm cười nói.

Lý Phong gật gật đầu, bắt đầu tản ra một tia ý thức của mình.

Lý Phong phát ra ý thức, chậm rãi tiếp cận cái cây trước mặt, khi cách nó chỉ còn chưa đến nửa mét, lúc này hắn rõ ràng cảm nhận được một sự bài xích truyền đến.

“Đây là sự bài xích của cây Ý Cảnh sao?”

Lý Phong thầm nói trong lòng.

Hắn tiếp tục tản linh hồn ra, chậm rãi tiếp xúc với một tia ý thức này.

Một phút. . . Hai phút. . .

Rất nhanh thời gian trôi qua một giờ.

Mà lúc này Lý Phong cảm nhận được một tia bài xích kia rốt cuộc đang chậm rãi biến mất, cuối cùng hoàn toàn biến mất.

“Thành công!”

Lý Phong hơi thở phào nhẹ nhõm, lúc trước hắn cảm giác ý thức của cây Ý Cảnh này giống như là một đứa bé, hắn liên tục dỗ dành, mất một giờ mới khiến cho địch ý này biến mất.

“Hiện tại bắt đầu hái.”

Trong mắt của hắn tràn đầy vẻ chờ mong, nhanh chóng tiến lên, nhìn rất nhiều quả trái cây trước mặt, rốt cuộc tiếp xúc đến một quả.

Chương 277: Cây Ý Cảnh chạy trốn Ầm!

Trong nháy mắt khi tiếp xúc đến, điểm sáng thần bí chỗ trái tim Lý Phong nhanh chóng nổi lên dao động, theo dao động, thậm chí trên cây Ý Cảnh kia có một luồng năng lượng nồng đậm nhanh chóng truyền đến.

Những năng lượng này hoàn toàn giống với linh dịch quả Ý Cảnh mà lúc trước Lý Phong hấp thu.

Nhưng mà, theo sự hấp thu, tất cả những quả trên cây Ý Cảnh đều hơi ảm đạm một chút, đến ngay cả lá cây, thân cây cũng đều trở nên ảm đạm hơn một chút.

“Sao lại thế này?”

Thấy thế, Lý Phong giật mình: “Điểm sáng thần bí này muốn hấp thu năng lượng của toàn bộ quả trên cây Ý Cảnh này?”

“Rầm rầm!”

Ngay lúc này, toàn bộ cây Ý Cảnh thần bí bỗng nhiên dao động kịch liệt lên, cành lá phía trên lay động, toàn bộ thân cây đều không ngừng run rẩy, muốn thoát khỏi Lý Phong.

“Răng rắc!”

Bỗng nhiên, bên tai vang lên từng tiếng thanh thúy, giống như hư không xung quanh bị vỡ nát vậy, sau đó có từng bóng người xuất hiện.

Xem khuôn mặt những người này, chính là đám người Chu Hàn, Tần Quân.

“Sao lại thế này?”

“Ta. . . Ta đang ở đâu đây?”

“Cửa động đâu? Ta vẫn đang đi vào mấy cửa động kia.”

Vừa xuất hiện ở trong này, trên mặt toàn bộ đám người Chu Hàn đều là vẻ mê mang, không rõ tại sao bỗng nhiên mình lại đi tới nơi này, trong mắt bọn họ còn có vẻ vô cùng mệt mỏi.

Chỉ vài giờ ngắn ngủn, bọn họ giống như đã đưa ra vô số lựa chọn ở bên trong Huyễn trận kia, đã qua vô số năm tháng.

Không ngừng tiến vào từng cửa động, bọn họ hoàn toàn bị lạc ở trong đó, mất đi ý thức của mình, chỉ còn lại bản năng không ngừng đi tới.

Nhưng mà, chỉ không đến một giây, vẻ mờ mịt trên mặt bọn họ trực tiếp biến mất.

Bọn họ nhìn thấy Lý Phong, thấy được cái cây vô cùng cao lớn bên cạnh Lý Phong kia!

“Là cây Ý Cảnh!”

“Ta nhớ ra rồi, lúc trước chúng ta đi tranh đoạt quả Ý Cảnh, nhưng mà lại lâm vào trong ảo cảnh.”

Nhìn thấy tình cảnh trước mặt, bọn họ nhanh chóng nhớ tới chuyện đã xảy ra lúc trước.

“Trời ạ, trước mặt mới là cây Ý Cảnh chân chính, bên trên có ít nhất hơn ba mươi quả Ý Cảnh, thậm chí là còn nhiều hơn!”

“Cái nhìn thấy ở bên ngoài là giả!”

Nhìn thấy cái cây này, nhìn đến quả ở bên trên, trong mắt đám người Chu Hàn đều lộ ra vẻ vô cùng khát vọng, ánh mắt lập tức đỏ lên.

Bất kỳ một quả nào trên cái cây trước mặt này, cũng đều là vô giá ở thế giới bên ngoài!

Ầm! Ầm! Ầm!

Dao động khí thế trên người đám người Chu Hàn hoàn toàn bộc phát ra, nhanh chóng lao tới cây Ý Cảnh này.

“Rầm rầm!”

Toàn bộ cây Ý Cảnh đang điên cuồng giãy dụa, muốn thoát khỏi Lý Phong, nhưng lúc này điểm sáng thần bí chỗ trái tim Lý Phong dường như đang trói buộc nó, làm cho nó hoàn toàn không thể giãy ra.

Vút! Vút! Vút! Vút!

Bỗng nhiên, từng quả trên cây nhanh chóng xuất hiện, trực tiếp rơi ra, sau đó nhanh chóng đi tới trước người Lý Phong.

Những quả này dày đặc, chừng bốn mươi mấy quả! Giống như là có ý thức vậy.

Nhìn thấy cảnh này, Lý Phong giật mình, hoàn toàn không biết xảy ra chuyện gì, nhưng mà lập tức trong mắt của hắn liền hiện ra vẻ mừng rỡ như điên.

Hắn không chút do dự, vung tay phải lên, thu lấy toàn bộ bốn mươi mấy quả Ý Cảnh.

Sau khi thu lấy, điểm sáng thần bí chỗ trái tim hắn dường như vừa lòng, cuối cùng không dao động nữa.

“Rầm rầm!”

Tiếp đó bộ rễ của cây Ý Cảnh kia thế mà trực tiếp rút ra khỏi núi, hai cái rễ to khỏe, hơn nữa còn có vô số rễ thật nhỏ.

Lúc này cái cây này giống như là con người, dường như rất là sợ Lý Phong, sau khi không còn trói buộc, thì giống như là một con tôm bị hoảng sợ, thân hình đột nhiên lui nhanh, sau đó hai cái rễ thật lớn đột nhiên từ dưới đất mọc lên, toàn bộ thân hình biến thành một tia sáng, nhanh chóng bay về phía hư không, chớp mắt liền biến mất không thấy.

“Chạy. . . Chạy?”

Lý Phong ngơ ngác nhìn cây Ý Cảnh này chạy trốn, nghẹn họng nhìn trân trối.

Hắn đáng sợ như vậy sao?

“Lý Phong, đây là lần đầu tiên ta nhìn thấy tình cảnh này đó, điểm sáng thần bí trên người của ngươi này rất kỳ dị đó? Thế mà làm cho cây Ý Cảnh sợ thành như vậy.” Huyền Long ở bên trong lồng giam linh lực cũng nghẹn họng nhìn trân trối, không biết nói gì.

Không chỉ có bọn hắn, lúc này đám người Chu Hàn cũng kinh sợ, quả thật không thể tin được những gì mình nhìn thấy.

“Cây Ý Cảnh tự mình chạy trốn?”

“Hai cái rễ cây kia là chân sao?”

“Có phải là ta còn chưa ra khỏi Huyễn trận không?”

Trong mắt mấy thiên tài này tràn đầy vẻ khiếp sợ, còn tưởng rằng mình nhìn lầm rồi.

Nhưng mà bọn họ nhanh chóng phản ứng lại, toàn bộ ánh mắt đều nhìn về phía Lý Phong.

Cây Ý Cảnh biến mất, nhưng vừa rồi bọn họ đã nhìn thấy trên cây Ý Cảnh bay ra bốn mươi mấy quả Ý Cảnh, sau đó toàn bộ bị Lý Phong thu lấy.

“Mộc Kim, quả Ý Cảnh kia. . .” Vẻ mặt Chu Hàn thay đổi liên tục, nhìn về phía Lý Phong nói.

Bên cạnh anh ta, trên khuôn mặt tuyệt mỹ không chút gợn sóng của Quận chúa Thanh Lộ cũng lộ ra một tia khiếp sợ, một tia khát vọng.

“Bốn mươi mấy quả!”

Cô ta lĩnh ngộ ý cảnh, còn khát cầu quả Ý Cảnh hơn rất nhiều so với những người khác.

Nếu có được mấy quả, ý cảnh của cô ta chắc chắn có thể tăng lên một mảng lớn, thực lực cũng có thể tăng lên một mảng lớn!

Đợi cô ta đột phá đến Đan Nguyên cảnh, thực lực của cô ta ít nhất cũng có thể địch lại Đan Nguyên cảnh trung kỳ.

Không chỉ có cô ta, mà toàn bộ đám người Lâm Vụ, Tần Quân kia cũng đều nhìn chằm chằm Lý Phong, trong mắt tràn đầy vẻ khát vọng.

“Dựa theo thỏa thuận lúc trước của chúng ta, ba quả Ý Cảnh thuộc về các ngươi.”

Lý Phong nhìn về phía đám người Chu Hàn trước mặt, vẻ mặt bình tĩnh, hắn vung tay phải lên, lập tức có ba quả Ý Cảnh bay ra.

Vút! Vút! Vút!

Sau khi những quả này bay ra, tốc độ kinh người, chia ra đi tới trước mặt ba người Chu Hàn, Lâm Vụ, Tần Quân, sau đó bị bọn họ bắt được.

“Quả Ý Cảnh!”

Cầm quả trái cây trong tay, cảm nhận được dao động kỳ diệu ở phía trên, trong lòng đám người Chu Hàn càng thêm khát vọng.

Lấy ra ba quả Ý Cảnh, Lý Phong liền xoay người chuẩn bị rời đi.

Mấy người Chu Hàn nhìn Lý Phong, muốn nói cái gì, nhưng mà lại không thể nói ra lời. Nhưng mà bóng dáng bọn họ lóe lên, bỗng nhiên chắn ở trước mặt Lý Phong.

“Thế nào, còn có chuyện gì sao?” Nhìn mấy người ngăn hắn lại, dường như trong lòng Lý Phong đoán được cái gì, hắn híp mắt lại lạnh nhạt nói.

Chương 278: Giao dịch 1 “Này, Mộc Kim, chúng ta nhiều người như vậy, một mình ngươi chiếm được bốn mươi mấy quả Ý Cảnh, chỉ cho chúng ta ba quả, tính ra mỗi thế lực chỉ có một quả, ngươi không thấy là có chút quá tham lam sao?” Ở bên cạnh Lâm Vụ, cô gái xinh đẹp kiêu ngạo kia có chút bất mãn nói.

Đám người Lâm Vụ không nói gì, dường như cô gái đã nói ra ý nghĩ của bọn họ.

“Dựa theo thỏa thuận lúc trước của chúng ta, nếu ta lấy được hơn sáu quả Ý Cảnh, thì cho các ngươi ba quả, ta cũng không có làm trái với ước định của chúng ta lúc đó.” Nghe được lời của cô, vẻ mặt Lý Phong rất bình tĩnh nói, trên mặt của hắn không có bất kỳ gợn sóng nào.

“Về phần lấy được quả Ý Cảnh, toàn bộ dựa vào bản lĩnh, chẳng lẽ bởi vì ta được nhiều hơn nên phải chia cho các ngươi?”

“Mộc Kim, ta biết thỏa thuận giữa chúng ta lúc đó.”

Đúng lúc này, Lâm Vụ cũng trầm giọng nói: “Nhưng mà ta nói thật, không có chúng ta, ngươi cũng không thể tới đây được.”

“Hơn nữa lúc trước đánh tan trận pháp cây Ý Cảnh kia, cũng là mọi người chúng ta xuất lực, ngươi lập tức chiếm được bốn mươi mấy quả Ý Cảnh, mà chúng ta lại chỉ có một quả, như vậy quả thật rất không công bằng.”

“Vả lại, những quả Ý Cảnh này càng về sau tác dụng càng thấp, ngươi luyện hóa nhiều như vậy, thực tế cũng không có nhiều tác dụng lắm.”

“A? Ngươi muốn thế nào?”

Nhìn Lâm Vụ, Lý Phong bình tĩnh nói.

“Chia cho ba thế lực lớn chúng ta hai mươi quả Ý Cảnh!” Lâm Vụ nhìn chằm chằm Lý Phong, nghiêm túc nói.

Bình Luận (0)
Comment