Kim Lệ hận Lý Phong đến tận xương tủy, không chỉ căm thù Lý Phong mà còn căm thù luôn cả đám người phủ Thần Văn!
Trong đám người, Chu Dao muốn nói gì đó nhưng cuối cùng vẫn không mở miệng.
Từ lần cô gặp Lý Phong ở quận Hoang Lâm, thanh niên lúc đó chỉ là Luyện Thể cảnh tầng thứ ba không ngừng tạo nên kỳ tích nên bây giờ chưa chắc đã không thể.
Nhưng thực lực của cô trong đoàn người rất yếu nên cuối cùng không nói gì cả.
“Học viện Thiên Võ chúng ta cũng rút lui.”
Chu Liệt nhìn đám người Lý Phong, sau đó nắm chặt tay, trực tiếp đứng sang một bên.
“Ha ha, Chu Liệt huynh, ta nghĩ học viện Thiên Võ đã đưa ra một lựa chọn chính xác.”Đọc chương dịch giá rẻ mới nhất tại: vipTruyenGG.com
Nhìn đám người Chu Liệt lui ra sau, nụ cười trên mặt Trương Viễn càng thêm tươi tắn.
Giống với phủ Thần Văn, học viện Thiên Võ, Huyền Đạo môn, Kiếm Tông bốn thế lực lớn đều ở trong cùng một khu vực, khoảng cách cũng không xa, bốn thế lực cơ bản đều cùng tiến cùng lùi.
“Lý Mộng Tuyết, Tôn Hâm Võ, các ngươi thì sao?” sau khi nói xong, Trương Viễn lại nhìn về phía hai thế lực còn lại.
Nháy mắt đã có năm thế lực phủ sạch quan hệ với Lý Phong.
Lý Mộng Tuyết và Tôn Hâm Võ liếc mắt nhìn nhau, trực tiếp bay đến trước mặt Lý Phong, trầm giọng nói: “Phủ Thần Văn có quan hệ với tông môn của chúng ta, chúng ta đứng về phía Lý Phong.”
Hai thế lực bọn họ cuối cùng lựa chọn Lý Phong.
“Lý Mộng Tuyết và Tôn Hâm Võ vậy mà chọn đứng về phía mình?”
Lý Phong từ đầu đến cuối vẫn không nói gì, yên lặng quan sát, xem các thế lực lựa chọn.
Lúc Hắc Cưu đối phó hắn, không chỉ học viện Thiên Võ mà Huyền Đạo môn, Kiếm Tông đều lựa chọn rời đi.
Thấy lựa chọn của Lý Mộng Tuyết và Tôn Hâm Võ, sắc mặt Chu Liệt khẽ đổi.
Bốn thế lực, học viện Thiên Võ bọn họ lại lựa chọn rút lui, như vậy không khỏi có chút cảm giác phản bội.
“Hai thế lực lớn các ngươi thất sự chọn đối đầu với Thiên Vu cốc chúng ta?” thấy hai thế lực đứng về bên Lý Phong, nụ cười trên mặt Trương Viễn nhạt đi một chút, nhàn nhạt nói.
“Trương Viễn, các ngươi còn định một tay che trời ở đây sao?” Tôn Hâm Võ trầm giọng nói, không hề có chút sợ hãi nào.
Lý Mộng Tuyết không nói gì, cô ta liếc nhìn Lý Phong, trong mắt có chút kỳ dị nhưng cũng chỉ lóe lên rồi biến mất.
“Cảm ơn nhiều.”
Nhìn hai người trước mặt, Lý Phong nói lời cảm ơn.
“Mấy thế lực, cuối cùng chỉ có Kiếm Tông và Huyền Đạo môn đứng về phía phủ Thần Văn.”
“Tính ra thì Tôn Hâm Võ còn có một người khác của Huyền Đạo môn là Chu Nguyên, Lý Mộng Tuyết, Lý Mộng Lan của Kiếm Tông, bọn họ đều có thực lực Đan Nguyên cảnh trung kỳ, bây giờ hai người Trương Viễn của Thiên Vu cốc căn bản không làm được gì bọn họ.”
Những người xung quanh nhìn tình hình chiến đấu.
“Rất tốt.”
Trương Viễn sắc mặt lạnh nhạt gật đầu, anh ta bỗng nhiên nói: “Thiên Lan, Chu Diễm Tự, Trương Khản…đám người Huyền Đạo môn và Kiếm Tông này giao cho các ngươi.”
Hưu! Hưu! Hưu! Hưu!
Vừa nói xong, Thiên Lan của Ứng Lâm Tông, Chu Diễm Tự của Thần Đan môn, Trương Khản của Đao Vực tông đã bay ra, tổng cộng có bốn người, đứng trước mặt Trương Viễn.
Trên mặt bọn họ mang theo nụ cười nói: “Không vấn đề.”
Nói xong, lập tức khiến mọi người ồ lên.
“Ứng Lâm Tông, Thần Đan môn vậy mà lại hợp tác với Thiên Vu cốc.”
“Bọn họ cũng có cường giả vượt qua Đan Nguyên cảnh trung kỳ!”
“Vốn dĩ cho rằng Lý Phong đã an toàn rồi, Thiên Vu cốc không làm gì được hắn, không ngờ mọi chuyện lại biến thành như thế này.”
Sau lưng Lý Phong có ba thế lực là phủ Thần Văn, Huyền Đạo môn, Kiếm Tông, chỉ mình Thiên Vu cốc thì không thể đối phó được với Lý Phong nhưng bây giờ sau lưng Thiên Vu cốc cũng có ba thế lực!
“Trương Viễn, Thiên Vu cốc các ngươi quá đáng quá rồi đấy.” thấy vậy, Tần Chỉ Lan tức giận nói, sắc mặt vô cùng âm trầm.
Lúc này bốn người Thiên Lan, Chu Diễm Tự khóa chặt lấy bốn người Tôn Hâm Võ, Lý Mộng Tuyết, bọn họ căn bản không thể giúp được Lý Phong.
Mà hai người Trương Viễn và Triệu Chí Tân của Thiên Vu cốc đều có thực lực vượt qua Đan Nguyên cảnh trung kỳ, ngoài ra còn có mấy Đan Nguyên cảnh sơ kỳ, phủ Thần Văn bọn họ sao có thể ngăn cản được?
“Ha ha, cho dù xảy ra chuyện gì, hôm nay Thiên Vu cốc chúng ta ra tay, ai cũng không bảo vệ được Lý Phong.” Trương Viễn không hề để ý đến sự tức giận của Tần Chỉ Lan, lúc này trên mặt anh ta mang theo ý cười, giống như đã nắm chắc phần thắng trong tay.
“Ngươi nói sai rồi.”
Anh ta vừa nói xong, bỗng nhiên trong hư không có một giọng nói vô cùng lạnh lùng vang lên.
“Hôn nay, ai cũng không bảo vệ được ngươi!”
Chương 295: Chấn động 1 Sau khi vừa dứt lời, trong đám người bỗng nhiên có một thân ảnh bay ra.“Lý Phong!”
Thấy Lý Phong bay về phía đám người Thiên Vu cốc, sắc mặt Tần Chỉ Lan đại biến.
“Lý Phong vậy mà lại ra tay trước.”
“Lá gan của hắn quá lớn?”
“Cảnh giới của Trương Viễn và Triệu Chí Tân đều là Đan Nguyên cảnh trung kỳ, thực lực mạnh mẽ, cho dù Tần Chỉ Lan người mạnh nhất trong đám người phủ Thần Văn cũng không phải là đối thủ của bọn họ, Lý Phong sao lại dám ra tay chứ?”
“Có lẽ hắn biết bản thân không có cơ hội thoát nữa nên định liều một trận?”
Thấy tình hình như vậy, trên mặt tất cả mọi người của những thế lực xung quanh đều lộ ra sự kinh ngạc.
Trước khi tiến vào vực thẳm Ma Vực, Lý Phong chỉ là một cường giả Tiên Thiên cảnh yếu ớt mà thôi, thiên phú của hắn mạnh mẽ, phủ Thần Văn chắc chắn cũng ban cho hắn rất nhiều bảo vật bảo mệnh.
Nhưng, bây giờ vực thẳm Ma Vực chịu áp chế khổng lồ, những bảo vật này căn bản không dùng được, Lý Phong sao lại có dũng khí chủ động tấn công đám người Trương Viễn của Thiên Vu cốc chứ?
Thấy Lý Phong lao tới, Trương Viễn cũng sững sờ, nhưng sau đó trên mặt anh ta lại lộ ra nụ cười lạnh.
Nhưng chưa kịp nói gì thì sắc mặt anh ta đã thay đổi. Lúc này Lý Phong vậy mà lại đã xuất hiện bên cạnh anh ta rồi.
“Tốc độ sao lại nhanh như vậy?”
Tốc độ của Lý Phong nhanh đến mức anh ta không ngờ đến được.
Nhưng Trương Viễn cũng không phải là người thường, anh ta phản ứng cực nhanh, hai tay vẫy động, hai tay anh ta liền mang một đôi găng tay, đôi găng tay này nhìn vô cùng sắc bén, lóe lên lãnh quang màu vàng.
“Lý Phong, nêu ngươi đã không đợi được muốn tìm cái chết, vậy ta sẽ thành toàn cho ngươi.”
Trương Viễn tức giận hét lên, vẫy động hai tay, muốn bắt lấy trường kiếm của Lý Phong.
Lúc này trường kiếm của Lý Phong đâm ra, kiếm quang lóe lên, tốc độ của kiếm quang này cực nhanh, trong nháy mắt xuất hiện đã xoẹt qua người Trương Viễn.
“Phốc!”
Chịu một kiếm quang, Trương Viễn chỉ cảm thấy một cỗ sức mạnh khủng bố tràn vào cơ thể anh ta, dưới cỗ sức mạnh này, anh ta vậy mà lại không có chút lực ngăn cản nào, lục phủ ngũ tạng sôi trào, thậm chí còn vỡ nát trong nháy mắt.
Anh ta hét thảm một tiếng, thân ảnh giống như diều đứt dây, trực tiếp ngã bay ra sau, vừa bay, miệng anh ta còn không ngừng hộc máu.
“Cái gì?”
Lúc này Triệu Chí Tân cũng ở bên cảnh Trương Viễn, thấy Lý Phong lao tới cũng phát động công kích trong nháy mắt.
Nhưng công kích của anh ta còn chưa tiếp xúc với Lý Phong thì đã thấy Trương Viễn không có chút lực ngăn cản nào bị đánh bay ra xa, trên mặt anh ta lập tức lộ ra sự kinh ngạc.
Liếc mắt nhìn về phía Triệu Chí Tân, chân phải của Lý Phong ẩn chứa một lực cực kỳ khủng lố, giống như núi lửa phun trào bỗng nhiên đạp tới.
Triệu Chí Tân nhận công kích của Lý Phong, cũng hét thảm một tiếng, cơ thể biến thành hình vòng cung, phần ngực lõm xuống.
Mà với sự trợ giúp của sức mạnh này, tốc độ của Lý Phong lại càng nhanh, một lần nữa đến bên cạnh Trương Viễn.
Xung quanh lập tức trở nên yên tĩnh, tất cả mọi người đèu nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, trong mắt đầy sự kinh ngạc.
“Hai người Trương Viễn, Triệu Chí Tân không chịu được một công kích của Lý Phong!”
“Triệu Chí Tân còn đỡ, Trương Viễn đã bị trọng thương rồi!”
“Trời ạ, sao có thể chứ? Thực lực của hai người bọn họ đều vượt qua Đan Nguyên cảnh trung kỳ mà!”
“Có thể khiến bọn họ bị trọng thương, lực công kích này chẳng phải đã đạt đến Đan Nguyên cảnh đỉnh phong sao?”
“Cho dù không đạt đến thì tuyệt đối cũng rất gần rồi.”
“Lý Phong không phải mới ở Tiên Thiên cảnh sao? Cho dù gặp được cơ duyên ở vực thẳm Ma Vực thì đáng lẽ cũng chỉ ở Đan Nguyên cảnh sơ kỳ thôi chứ.”
“Ai nói cho ta biết rốt cuộc trước mắt đã xảy ra chuyện gì không?”
Xung quanh là một mảnh yên lạng, tất cả mọi người đều đang kinh ngạc nhìn theo.
Người Thiên Vu cốc đến muốn giết chết Lý Phong, tất cả mọi người ở đây đều nhìn thấy, vốn Lý Phong không có chút lực ngăn cản nào, lúc mới tiến vào vực thẳm Ma Vực chỉ là Tiên Thiên cảnh lại bỗng nhiên ra tay, khiến hai cường giả mạnh nhất của Thiên Vu cốc bị trọng thương!
Hình thức chiến đấu bỗng nhiên thay đổi.
“Thực lực của Lý Phong…”
Tần Chỉ Lan dương mắt nhìn cảnh tượng trước mắt, chỉ trong nửa năm ngắn ngủi không gặp, thực lực của Lý Phong sao lại mạnh như vậy?
Không chỉ cô mà đám người Tôn Hâm Võ, Chu Liệt cũng rất kinh ngạc.
Mà hai chị em Lý Mộng Tuyết, Lý Mộng Lan lại nhìn chăm chăm vào trường kiếm trong tay Lý Phong, bọn họ vậy mà cảm nhận được uy năng vô cùng khủng bố từ trên thanh trường kiếm này!
Cho dù bây giờ dưới tình huống bị áp chế thì thanh trường kiếm này vẫn có thể sử dụng!
“Sao có thể? Ao ngươi lại có thực lực mạnh như vậy được?”
Mọi người kinh ngạc, lúc này Trương Viễn vẫn đang hộc máu tươi, nhìn Lý Phong, trong mắt tràn ngập sự kinh ngạc.
Anh ta vậy mà lại bí Lý Phong đánh trọng thương.
Nhưng chỉ trong nháy mắt sắc mặt anh ta lại thay đổi, lúc này Lý Phong đã xuất hiện bên cạnh anh ta.
“Trương Viễn, trí nhớ của người Thiên Vu cốc các ngươi thật kém, cứ từng người một đến tìm chết.” giọng nói vô cùng lạnh lùng vang lên.
Hưu!
Trường kiếm trong tay hắn vẫy động, Trương Viễn lập tức hét thảm một tiếng, lực sinh mệnh bị tiêu hao rất nhiều.
Dưới hai lần công kích, Trương Viễn cuối cùng cũng ý thức được tình hình trước mắt, trên mặt anh ta lộ ra sự điên cuồng nói: “Lý Phong, không ngờ thực lực của ngươi đã đạt đến mức này, ta nhận thua, lần sau sẽ lại đến giết ngươi.”
Thân ảnh anh ta lược động, bay thẳng về phía đám người Triệu Chí Tân, Thiên Lan.
Trên sân có rất nhiều người, cho dù thực lực của Lý Phong mạnh hơn anh ta rất nhiều nhưng anh ta không cho rằng Lý Phong có thể giết được mình.
Nhưng, Lý Phong lại không giống như lẽ thường, một lần nữa nhào tới.
“Cút đi!”
Thấy Lý Phong lao tới, Trương Viễn phẫn nộ hét lên.
Chương 296: Chấn động 2 Trên người anh ta bỗng nhiên có một con giáp trùng màu đen xuất hiện,dao động trên người con giáp trùng này lóe lên, sau đó trước mặt Trương Viễn hình thành một lớp phòng ngự khổng lồ.Rất nhiều người Thiên Vu cốc nuôi dưỡng cổ bản mệnh, hao phí tài nguyên trên người những con cổ bản mệnh này có khi còn lớn hơn cả bản thân mình, còn phải trả giá rất lớn, mỗi một con cổ bản mệnh đều có tác dụng rất lớn, có thể là phòng ngự hoặc là trói buộc, tác dụng của chúng vượt xa bản thân.
“Đó là cổ trùng Hắc Thuẫn!”
“Cổ trùng Hắc Thuẫn có sở trường phòng ngự! Với thực lực của Lý Phong, cho dù tiếp cận đến Đan Nguyên cảnh đỉnh phong thì cũng rất khó làm trọng thương được con cổ trùng này!”
Thấy con giáp trùng màu đen này xuất hiện, mọi người xung quanh lập tức bàn luận sôi nổi.
“Lý Phong, có cổ trùng Hắc Thuẫn của ta ở đây, ngươi không giết được ta đâu.” Trương Viễn lạnh lùng nói. Anh ta căn bản không cần phải lo lắng gì cả.
Nhưng anh ta vừa nói xong thì sắc mặt đã lập tức thay đổi.
Hưu!
Giống như có một lôi điện lóe lên, nháy mắt đã đến bên cạnh cổ trùng Hắc Phệ của anh ta, sau đó cổ trùng Hắc Phệ điên cuồng vùng vẫy, nháy mắt đã biến mất không thấy đâu nữa.
Trên vai Lý Phong, xuất hiện một con thú nhỏ bốn chân, lúc này con thú nhỏ đang nhai thức ăn trong miệng, trong mắt tràn ngập sự thỏa mãn.
Mà thức ăn đó chính là cổ trùng Hắc Thuẫn.
Sau khi nhai hai lần, con giáp trùng màu đen này liền bị nó nuốt chửng vào bụng.
“Giáp trùng Hắc Thuẫn bị ăn mất rồi?”
“Sao…sao có thể được?”
Thấy cảnh tượng trước mắt, trên mặt tất cả mọi người đều lộ ra sự sững sờ, căn bản không thể tin được những gì vừa nhìn thấy.
Cổ bản mệnh mạnh mẽ này vừa xuất hiện vậy mà đã bị ăn mất, ở bên ngoài gần như không có sinh vật nào là đối thủ của cổ bản mệnh cả!
“Phụt!”
Cổ trùng Hắc Thuẫn chết, sắc mặt Trương Viễn lập tức trở nên vô cùng tái nhợt. Anh ta nhìn về phía Lý Phong, rốt cuộc trong mắt hiện lên vẻ vô cùng sợ hãi.
“Sao ngươi lại có thể giết cổ bản mệnh của ta?”
Hiện tại, cổ bản mệnh chết, vết thương của anh ta nháy mắt tăng thêm rất nhiều, khí tức toàn thân vô cùng uể oải.
“Trương Viễn, ta đã nói rồi, hôm nay không ai bảo vệ được ngươi!”
Vẻ mặt Lý Phong lạnh nhạt, trường kiếm trong tay không ngừng vung lên, dưới công kích điên cuồng của hắn, Trương Viễn đã hoàn toàn bị thương nặng, dao động khí tức vốn vô cùng yếu ớt lại đang điên cuồng giảm xuống.
“Cứu ta.”
Lúc này Trương Viễn tràn đầy hoảng sợ, nhìn về phía đám người Thiên Lan của Ứng Lâm tông, Chu Diễm Tự của Thần Đan môn, muốn cầu cứu.
Nhưng mà trong mắt đám người Thiên Lan, Chu Diễm Tự cũng lóe lên vẻ do dự, thân thể không ngừng lui về phía sau, không hề có ý định trợ giúp Trương Viễn.
“Không!!!”
Cuối cùng, ánh mắt Trương Viễn lộ ra vẻ vô cùng tuyệt vọng, một đòn công kích xẹt qua cơ thể anh ta, lập tức, khí tức sinh mệnh trên người anh ta hoàn toàn biến mất.
“Lạch cạch!”
Thi thể trực tiếp rơi xuống mặt đất.
Đệ tử nòng cốt đứng thứ năm của Thiên Vu cốc, Trương Viễn ngã xuống!
“Còn một vị!”
Ánh mắt Lý Phong nhìn về phía xa, nơi đó, có một bóng người đang điên cuồng chạy trốn!
“Sao có thể? Sao thực lực của Lý Phong lại mạnh như vậy?”
Lúc này trên mặt Triệu Chí Tân tràn đầy vẻ kinh hãi.
Cảnh giới của bọn họ đạt tới Đan Nguyên cảnh trung kỳ, cộng thêm một ít át chủ bài cùng với cổ bản mệnh, ở bên trong Vực thẳm Ma Vực có người có thể giết bọn họ, nhưng tuyệt đối không vượt quá năm vị!
Cho dù có thể giết, nhưng mà cũng không thể dễ dàng như vậy.
Nhưng mà, từ lúc Lý Phong ra tay cho đến lúc đánh chết Trương Viễn, thậm chí chỉ qua vài giây!
Hai đòn công kích, Trương Viễn trọng thương, sau đó Trương Viễn phóng ra cổ bản mệnh, cũng bị sinh vật trong tay Lý Phong ăn ngay lập tức, làm cho Trương Viễn lại càng bị thương nặng hơn.
Sau đó, không đến mười đòn công kích, Trương Viễn liền trực tiếp tử vong, từ đầu tới cuối không hề có chút lực ngăn cản nào, hoàn toàn bị nghiền áp!
“Triệu Chí Tân, trốn cái gì chứ? Không phải ngươi tới giết ta sao?” Từ xa, một giọng nói lạnh nhạt truyền đến, càng ngày càng gần.
Nếu là lúc trước nghe được giọng nói của Lý Phong, Triệu Chí Tân chắc chắn sẽ vô cùng hưng phấn, nhưng lúc này trên người anh ta lại chỉ cảm thấy một trận lạnh như băng.
“Lý Phong, là chúng ta sai, ta thề về sau sẽ không đối phó ngươi nữa.”
Triệu Chí Tân vội vàng nói, muốn bắt lấy một đường sống.
“Không cần, ta không có bất kỳ hứng thú vào với lời nhận lỗi cả.” Lý Phong lạnh nhạt nói: “Ta cảm thấy rất hứng thú với mạng của ngươi.”
Dưới ánh mắt của mọi người, trường kiếm trong tay hắn không ngừng vung lên, mà mỗi một lần công kích, vết thương trên người Triệu Chí Tân liền tăng thêm một phần.
Cuối cùng, Triệu Chí Tân tuyệt vọng, rốt cuộc vận dụng cổ bản mệnh của mình, nhưng vẫn không hề có tác dụng, bị tiểu thú bốn chân kia trực tiếp ăn mất.
“Răng rắc!”
Một tiếng vang thanh thúy, trong hư không, sắc mặt Lý Phong lạnh nhạt, tay phải nắm cổ họng Triệu Chí Tân, mà lúc này trên người Triệu Chí Tân không còn bất kỳ dao động khí tức nào.
Đệ tử nòng cốt đứng thứ sáu của Thiên Vu cốc, Triệu Chí Tân ngã xuống.
Bốn phía hoàn toàn yên tĩnh, tất cả mọi người nhìn tình cảnh trước mặt, trong mắt tràn đầy vẻ kinh hãi.
“Đã chết! Đệ tử nòng cốt đứng thứ năm Trương Viễn và đứng thứ sáu Triệu Chí Tân của Thiên Vu cốc đều đã chết!”
“Toàn bộ quá trình chẳng qua chỉ hơn mười giây, bọn họ liền bị Lý Phong đánh chết!”
“Thực lực của Lý Phong này thật khủng bố.”
“Công kích cấp bậc Đan Nguyên cảnh đỉnh phong, tiểu thú bốn chân có thể dễ dàng ăn cổ bản mệnh, toàn bộ những thiên tài chúng ta tiến vào đây có bao nhiêu người có thể là đối thủ của Lý Phong?”
Mọi người kinh hãi, hoàn toàn bị thực lực mà Lý Phong bộc phát ra làm cho kinh sợ.
“Thật đúng là dễ dàng!”
Lúc này vẻ mặt Lý Phong lạnh nhạt, nhưng trong lòng lại vui sướng.
Trong bốn tháng, lực công kích của hắn hoàn toàn đạt tới Đan Nguyên cảnh đỉnh phong, đạt tới cực hạn của mảnh thế giới này.
Trương Viễn, Triệu Chí Tân hoàn toàn kém hắn hai cấp độ nhỏ.
Chương 297: Chém giết “Thực lực của Tiểu Lôi cũng tiến bộ rất lớn.”Hắn nhìn tiểu thú trên vai, trong lòng lại vui sướng.
Mấy tháng trước Tiểu Lôi đối phó với cổ trùng của Kim Liệt Võ kia còn phải mất một ít thời gian, hiện tại là một ngụm ăn cổ trùng của hai người Trương Viễn.
Hắn vung tay phải lên, thu lấy nhẫn không gian của Triệu Chí Tân, ánh mắt quét quanh bốn phía một cái, tiếp xúc đến ánh mắt của hắn, thậm chí rất nhiều người đều không dám nhìn, vội vàng quay đầu đi.
Lúc này trong mắt bọn họ tràn đầy vẻ kính sợ.
Vút!
Bóng dáng vừa động, Lý Phong đi tới trước mặt đám người Tần Chỉ Lan.
“Lý. . . Lý Phong, ngươi thật sự là Lý Phong mà ta biết kia sao?”
Nhìn thấy bóng người xuất hiện trước mặt, Linh Hân nhịn không được hỏi, giọng nói của cô có chút lắp bắp, cho là mình xuất hiện ảo giác.
Tần Chỉ Lan cũng nhìn chằm chằm Lý Phong, dường như đang nhìn xem có phải biểu đệ của mình bị người khác ngụy trang hay không.
“Ta đương nhiên là Lý Phong.” Lý Phong mỉm cười nói.
Hắn cười, nhất thời đám người Tần Chỉ Lan cũng hơi hơi thả lỏng, lúc này trong mắt bọn họ chợt lộ ra vẻ vui sướng.
“Ha ha, Lý Phong, chỉ thời gian ngắn không thấy, thế mà thực lực của ngươi đã đạt tới một bước này.” Tôn Hâm Võ bay tới, nhìn về phía Lý Phong cười nói.
Lý Phong mỉm cười nói: “Lúc trước các ngươi nguyện ý đứng về phía ta, cảm tạ.”
Hắn gật gật đầu với đám người Tôn Hâm Võ, Lý Mộng Tuyết.
Từ xa, sắc mặt Chu Liệt không ngừng thay đổi, nhưng cuối cùng không tới nơi này, lúc này trong lòng anh ta không khỏi có chút hối hận, lúc trước lựa chọn không đứng về phía Lý Phong, không nghĩ tới thực lực của Lý Phong lại mạnh như vậy.
“Chết tiệt! Sao Lý Phong này lại đạt tới bước này?” Phía sau Chu Liệt, sắc mặt Phùng Nguyên Kiệt rất là âm trầm.
Hơn nửa năm trước, lúc anh ta nhìn thấy Lý Phong ở dãy núi Vân Vụ của quận Thanh Vô, thực lực của Lý Phong chỉ đạt tới Tiên Thiên cảnh trung kỳ, không mạnh hơn bao nhiêu so với anh ta.
Nhưng mà hiện tại anh ta còn chưa đạt tới Tiên Thiên cảnh hậu kỳ, thế mà thực lực của Lý Phong đã đạt tới cấp bậc Đan Nguyên cảnh đỉnh phong!
Đây là tốc độ tiến bộ kiểu gì vậy chứ?
Ở bên cạnh Phùng Nguyên Kiệt, Chu Dao cũng im lặng không nói gì, không biết rốt cuộc trong lòng đang suy nghĩ cái gì.
Mà sắc mặt đám người Thiên Lan của Ứng Lâm tông lúc trước đứng về phía đám người Trương Viễn của Thiên Vu cốc đang không ngừng thay đổi.
Bọn họ hợp tác với Thiên Vu cốc, bám lấy đám người Tôn Hâm Võ, tiếp đó đám người Trương Viễn sẽ đánh chết Lý Phong.
Nhưng mà, trong thời gian ngắn, kết quả đã hoàn toàn đảo ngược, Lý Phong không chết, ngược lại hai người Trương Viễn, Triệu Chí Tân bị Lý Phong đánh chết.
Tuy rằng như thế, nhưng lúc này trên mặt Thiên Lan lại lộ ra tươi cười vô cùng sáng lạn, anh ta nhìn về phía Lý Phong nói: “Lý Phong, không ngờ thực lực của ngươi mạnh như vậy, quả nhiên là kỳ tài ngút trời.”
Sau khi nói xong anh ta lại chuyển đề tài, nhìn về phía những người khác, nói: “Hiện tại thực lực của Lý Phong mạnh như vậy, đội ngũ chúng ta lại tăng thêm một người có thể đối phó trận nguyên này.”
Trên mặt của anh ta tràn đầy tươi cười, nói: “Hiện tại chỉ còn thiếu hai người, là toàn bộ chúng ta có thể tiến vào trong dãy núi Thiên Khiển rồi.”
“Đúng, còn thiếu hai người, là chúng ta có thể tiến vào dãy núi Thiên Khiển.”
“Hiện tại bên trong dãy núi Thiên Khiển nhất định đã xảy ra một ít biến cố, nói không chừng sẽ có rất nhiều hoa Thiên Hồn xuất hiện.”
“Nhiều nhất không đến vài ngày, chúng ta nhất định có thể tìm được hai người còn lại.”
Nghe vậy, những người khác cũng đều nói.
Từ xa, Lý Phong liếc mắt nhìn Thiên Lan một cái.
“Lý Phong, Thiên Lan này thật là thông minh, trực tiếp nói đến chuyện tiến vào dãy núi Thiên Khiển, lo lắng ngươi ra tay với cậu ta.” Huyền Long mỉm cười nói.
“Khôn vặt thôi, đợi tiến vào dãy núi Thiên Khiển, ta sẽ tìm cơ hội ra tay cũng không muộn.” Lý Phong lạnh lùng nói.
Nhìn thấy Lý Phong không phản ứng mình, Thiên Lan cũng không để ý. Lúc này trong lòng anh ta hơi hơi thở phào một cái.
“Chết tiệt, sao thực lực của Lý Phong này lại mạnh như vậy? Trương Viễn và Triệu Chí Tân thật là vô dụng.”
Lý Phong rất thoải mái đánh chết hai người Trương Viễn, Triệu Chí Tân có được cổ bản mệnh, hơn mười giây, dường như cũng không tốn sức mấy.
Thực lực như vậy, anh ta tuyệt đối không thể là đối thủ, Lý Phong cũng hoàn toàn có thể giết anh ta.
Nếu ta tay, cũng không ai có thể ngăn cản được.
Cho nên, anh ta nhanh chóng nói đến chuyện tiến vào dãy núi Thiên Khiển cần rất nhiều cường giả liên thủ, nếu giết anh ta, sẽ thiếu một người đánh nát trận nguyên của dãy núi Thiên Khiển này, lúc đó đội ngũ sẽ phải tìm thêm một người nữa, như vậy không thể nghi ngờ là sẽ mất càng nhiều thời gian hơn.
Tất cả mọi người muốn tiến vào sớm hơn, nhất định không muốn phải đợi thêm.
Coi đây là điểm dựa vào, quả nhiên Lý Phong không có ra tay.
“Các vị!”
Đúng lúc này, Tôn Hâm Võ bay ra, nhìn mọi người nói: “Chúng ta tiếp tục tìm kiếm người trong thế lực khác.”
“Hả?”
Mới vừa nói xong, Tôn Hâm Võ liền lấy ra một tấm lệnh bài.
Không chỉ có anh ta, mà một số người của các thế lực khác cũng lấy lệnh bài ra, Tần Chỉ Lan cũng thế.
“Lại có thế lực đến lối vào dãy núi Thiên Khiển này.”
“Hơn nữa không chỉ một vị có thực lực vượt qua Đan Nguyên cảnh trung kỳ.”
Trong mắt tất cả mọi người đều lộ ra vẻ vui mừng.
Hiển nhiên bọn họ không phải hoàn toàn tập trung cùng một chỗ, mà là phân tán một vài người ở khắp các nơi, nhất là lối vào dãy núi Thiên Khiển, như vậy khi gặp được thế lực khác, bọn họ liền có thể nhanh chóng lấy được tin tức, hội hợp với thế lực khác.
“Lý Phong, hiện tại đã tập hợp đủ người, chúng ta chỉ cần trở lại lối vào dãy núi Thiên Khiển, là có thể liên thủ đánh nát trận nguyên, tiến vào trong đó.” Tần Chỉ Lan vui vẻ nói.
Bên trong dãy núi Thiên Khiển, có hoa Thiên Hồn trợ giúp đột phá đến cấp bậc Thất Phách cảnh! Đây là mục đích của mọi người.
“Tập hợp đủ rồi?” Lý Phong gật gật đầu, trong mắt cũng có một tia chờ mong.
Chương 298: Nhà họ Tần đến “Lý Phong, hoa Thiên Hồn không phải dễ lấy được như vậy, chờ tiến vào dãy núi Thiên Khiển, trước tiên ta mang ngươi đi đến một chỗ cơ duyên, tăng thực lực của ngươi lên trước, như vậy lúc sau tìm kiếm cũng có cơ hội.”Đúng lúc này, Huyền Long ở bên trong lồng giam linh lực mỉm cười nói.
Ông ta nói một chỗ cơ duyên kia, cũng là ở trong dãy núi Thiên Khiển.
. . . . . .
Thời gian nhanh chóng trôi qua, rất nhanh mọi người đi tới một chỗ, lúc này nơi này có mười mấy người.
Nhìn thấy những người này, trong lòng Lý Phong khẽ động.
Những người này hắn rất quen thuộc, đúng là đám người Chu Hàn, Lâm Vụ, Tần Quân, bọn họ cũng đi tới nơi này.
“Là ba thế lực lớn Vương phủ quận Viêm Võ, nhà họ Lâm, nhà họ Tần.”
“Thực lực của Chu Hàn, Lâm Vụ đều vượt qua Đan Nguyên cảnh trung kỳ, chúng ta có thể đánh nát trận pháp ở lối vào kia.”
Nhìn thấy người tới, mọi người kích động nói.
“Tỷ!”
Một tiếng reo truyền đến, trên mặt Tần Mộng trong đội ngũ nhà họ Tần tràn đầy vẻ vui sướng, bay thẳng đến chỗ Tần Chỉ Lan, sau đó lập tức nhảy vào trong lòng Tần Chỉ Lan.
“Tiểu Mộng.”
Nhìn thấy Tần Mộng đến, trên mặt Tần Chỉ Lan cũng tràn đầy vẻ vui mừng.
Lúc trước cô còn lo lắng đám người Tần Mộng sẽ xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.
“Chỉ Lan tỷ.”
Không chỉ Tần Mộng, lúc này những người khác của nhà họ Tần cũng bay tới, nhìn về phía Tần Chỉ Lan vui vẻ nói.
Trong lớp trẻ của nhà họ Tần, Tần Chỉ Lan có thực lực mạnh nhất, là đại tỷ của bọn họ.
Tần Chỉ Lan gật gật đầu với bọn họ, sau đó nhìn về phía Tần Quân, vui vẻ nói: “Tiểu Quân, đệ đột phá đến Đan Nguyên cảnh?”
“Vâng, bốn tháng trước may mắn đột phá.” Tần Quân cười gật gật đầu.
Ánh mắt của anh ta bỗng nhiên nhìn về phía thanh niên bên cạnh Tần Chỉ Lan.
“Ngươi là. . . Lý Phong?” Tần Quân trầm mặc một chút, bỗng nhiên mở miệng nói.
“Lý Phong đường ca?”
Tần Mộng nghe được lời Tần Quân nói, cũng lập tức nhìn về phía Lý Phong, trong mắt tràn đầy vẻ tò mò.
Nhưng mà Lý Phong chỉ liếc mắt nhìn bọn họ một cái, không nói gì thêm, vẻ mặt không chút thay đổi.
“Tỷ, hình như Lý Phong ca không nhiệt tình với chúng ta lắm.”
Nhìn thấy dáng vẻ lạnh nhạt của Lý Phong, Tần Mộng sửng sốt, không khỏi truyền âm hỏi Tần Chỉ Lan.
Tần Chỉ Lan bất đắc dĩ, cô biết Lý Phong không có một chút lòng trung thành nào với nhà họ Tần cả, đối với cô đều là lạnh như băng, vẻ mặt không chút hòa nhã.
Trông cậy vào hắn nhiệt tình với người nhà họ Tần, là hoàn toàn không có khả năng.
Nhìn thấy Tần Chỉ Lan không nói lời nào, Tần Mộng cũng không có hỏi nữa, ánh mắt cô nhìn xung quanh, dường như đang tìm gì đó, nhưng mà cô không phát hiện ra gì cả, trong mắt không khỏi lộ ra một tia thất vọng.
Bên kia, đám người Chu Hàn của Vương phủ quận Viêm Võ cũng nhìn về phía Lý Phong.
“Thanh Lộ, có phải là Lý Phong từng có hôn ước với muội?”
Chu Hàn ở bên cạnh Quận chúa Thanh Lộ bỗng nhiên nói.
Nếu không phải tin tức Lý Phong bị phế ở phủ Thần Văn bỗng nhiên truyền đến, thì tương lai muội muội của anh ta là Quận chúa Thanh Lộ sẽ kết hôn với Lý Phong, đây là lão tổ Vương phủ quận Viêm Võ bọn họ và lão tổ nhà họ Tần định ra, không ai có thể tùy ý sửa đổi.
“Ừm. Nhưng mà hiện tại muội và hắn không có bất cứ quan hệ nào.” Quận chúa Thanh Lộ chỉ liếc nhìn Lý Phong một cái, liền thu hồi ánh mắt, cảm xúc không có một tia dao động.
Cho dù lúc trước Lý Phong ở phủ Thần Văn bộc phát ra thiên phú Thần văn cường đại như vậy, thậm chí thắp sáng lên khu vực màu tím bia Thiên Phú, nhưng mà trong lòng cô ta, Lý Phong chỉ là một người qua đường nào đó thôi, cô ta căn bản sẽ không để ý.
“Thanh niên bên cạnh Tần Chỉ Lan chính là Lý Phong? Là Lý Phong từng có hôn ước với Thanh Lộ?”
Lúc này Lâm Vụ nhà họ Lâm nhìn về phía Lý Phong, sâu trong đáy mắt lóe lên một tia sáng lạnh.
Thực ra, anh ta từng ái mộ Quận chúa Thanh Lộ, thậm chí lúc trước từng tới cửa cầu hôn, chẳng qua bị từ chối, sau đó anh ta liền luôn đặt cảm tình này ở đáy lòng, không biểu hiện ra ngoài nữa.
“Thiên phú Thần văn cường đại như vậy, đáng tiếc thực lực không được, cho dù nửa năm trước may mắn không chết, nhưng mà đi tới dãy núi Thiên Khiển, mơ tưởng tranh đoạt hoa Thiên Hồn cùng nhiều người như vậy, thật sự là ngu xuẩn.” Trong lòng Lâm Vụ hừ lạnh.
Bởi vì Thiên Vu cốc treo thưởng, không biết có bao nhiêu người muốn giết Lý Phong, mà bởi vì hoa Thiên Hồn, nên rất nhiều thiên tài đều sẽ tề tụ ở trong này, thế mà Lý Phong còn dám đến!
“Tốt lắm, hiện tại đã tập hợp đủ mười ba vị đạt tới cấp bậc Đan Nguyên cảnh trung kỳ, bây giờ liền bắt đầu liên thủ đánh nát đại trận!”
Trong đám người, Tôn Hâm Võ bỗng nhiên bay ra, trầm giọng nói.
Ngay lập tức, từng bóng người bay vào trong hư không.
Hai chị em Lý Mộng Tuyết, Lý Mộng Lan của Kiếm tông, Chu Liệt của Học viện Thiên Vũ, Thiên Lan của Ứng Lâm tông. . .
Ngoài ra, Chu Hàn của Vương phủ quận Viêm Võ, Lâm Vụ của nhà họ Lâm cũng bay ra, bọn họ cũng biết cần phải liên hợp mới có thể đánh nát trận pháp.
Cuối cùng, Tần Chỉ Lan, Lý Phong của phủ Thần Văn cũng bay ra.
“Lý Phong cũng có thực lực Đan Nguyên cảnh trung kỳ?”
Nhìn thấy Lý Phong, đám người Chu Hàn, Lâm Vụ sửng sốt.
“Bắt đầu công kích!”
Nhưng mà còn chưa có nghĩ nhiều, giọng nói của Tôn Hâm Võ lại vang lên.
Chương 299: Đại tranh đoạt 1 Ầm!Anh ta vừa dứt lời, chỗ lối vào của toàn bộ dãy núi Thiên Khiển xuất hiện một tòa trận pháp khổng lồ.
Bên dưới trận pháp khổng lồ này, có mười ba trận nguyên lóe lên, hoàn toàn phong tỏa toàn bộ lối vào.
Trận pháp này dựa vào một người căn bản là không phá giải được, cho dù lực công kích đạt tới cấp bậc Đan Nguyên cảnh đỉnh phong cũng không thể.
Vút! Vút! Vút! Vút!
Từng đòn công kích lập tức đánh ra, chia ra đánh về phía những trận nguyên này.
Công kích liên hợp của mười ba vị thiên tài vượt qua cấp bậc Đan Nguyên cảnh đỉnh phong khủng bố cỡ nào? Trong nháy mắt, khắp hư không đều bị những công kích này bao phủ, dao động khủng bố lan tràn, khuếch tán ra khắp bốn phía.
“Răng rắc!”
Một âm thanh thanh thúy vang lên, mười ba trận nguyên nháy mắt vỡ nát, sau đó toàn bộ đại trận ầm ầm sụp đỏ.
“Đại trận bị phá!”
“Ha ha, rốt cuộc chúng ta có thể tiến vào dãy núi Thiên Khiển rồi.”
Thấy thế, trong mắt mọi người tràn đầy vẻ vui mừng.
Bọn họ nhanh chóng bay về phía trước, đang chuẩn bị tiến vào dãy núi.
Vút! Vút! Vút!
Nhưng mà sau khi trận pháp vỡ nát, lại có từng tia sáng màu đen nhanh chóng bay ra, những điểm sáng này rậm rạp, không ngừng bay về phía xung quanh.
“Đây là cái gì?”
Nhìn thấy những điểm sáng này, tất cả mọi người đều sửng sốt, không biết xảy ra chuyện gì.
Một số người nhìn thấy điểm sáng bay đến, tay phải liền nắm chặt, trực tiếp bắt được một điểm, sau đó ở trong tay bọn họ xuất hiện một viên đá, viên đá kia có màu đen, giống như tinh thạch.
“Đây là. . . Tinh thạch Ma Vực?”
Nhìn viên đá trong tay, những người này ngẩn ra, sau đó nhìn về phía điểm sáng màu đen rậm rạp, trong mắt chợt lộ ra vẻ cực nóng!
Ầm! Ầm!
Dao động khí thế trên người bọn họ hoàn toàn phóng ra, nhanh chóng lao về phía những điểm sáng màu đen này.
“Tinh thạch Ma Vực! Toàn bộ những điểm sáng màu đen này đều là Tinh thạch Ma Vực!”
“Trời ạ, sao có thể!”
“Những Tinh thạch Ma Vực này cộng lại có bao nhiêu?”
“Mau cướp!”
Không chỉ bọn họ, những người khác rốt cuộc cũng thấy rõ những điểm sáng màu đen này, ánh mắt lộ ra vẻ vô cùng mừng rỡ.
Lúc trước bọn họ ở Vực thẳm Ma Vực gặp được một viên Tinh thạch Ma Vực đều vô cùng kích động, cho dù là những thiên tài đỉnh cấp như Chu Liệt, Tôn Hâm Võ cũng không ngoại lệ.
Nhưng mà hiện tại thế mà xuất hiện nhiều như vậy.
Điểm sáng màu đen dày đặc, mỗi một điểm sáng đều là đại biểu cho Tinh thạch Ma Vực!
Trong nháy mắt, nơi này hoàn toàn bạo động lên.
“Tinh thạch Ma Vực?” Lúc này Lý Phong cũng đang nhìn, trong mắt của hắn cũng chợt lóe lên một tia sáng, muốn đi tranh đoạt.
Ông. . .
Đúng lúc này, bỗng nhiên lệnh bài chỗ trái tim hắn suốt nửa năm đều không chút dao động lại hơi hơi rung động, theo sư rung động, còn có một tin tức kỳ dị truyền đến.
Nhận được tin tức này, Lý Phong sửng sốt, sau đó sâu trong đáy mắt chợt lộ ra vẻ vô cùng vui sướng.
Bước chân của hắn hoàn toàn ngừng lại, không sốt ruột tranh đoạt chút nào. Mà hắn nắm chặt tay phải, sau đó một điểm sáng màu đen giống như là có mục tiêu đi thẳng tới trong tay hắn.
Lý Phong nhìn cũng không nhìn, trực tiếp thu lấy điểm sáng màu đen này. Trong nháy mắt khi thu hồi, dường như điểm sáng màu đen này là một thứ gì đó hình chữ nhật.
“Lý Phong, ngươi còn sửng sốt làm gì, mau đi cướp lấy những Tinh thạch Ma Vực này đi.” Huyền Long ở bên trong lồng giam linh lực có chút lo lắng nói.
Những cái này đều là thứ tốt.
“Không vội.”
Lý Phong mỉm cười, không nhanh không chậm nhặt Tinh thạch Ma Vực ở dưới đất lên.
Lúc này những Tinh thạch Ma Vực này có ở khắp nơi, bởi vì số lượng rất nhiều, nên không có ai bởi vì tranh đoạt mà phát sinh chiến đấu.
Bởi vì một khi chiến đấu, thì sẽ lãng phí thời gian nhặt những tinh thạch này. Lãng phí thời gian ngắn, thì sẽ nhận được ít hơn rất nhiều.
“Không vội?”
Nghe vậy, trong lòng Huyền Long vừa động, hiếu kỳ nói: “Tiểu tử, không phải là ngươi lại có thủ đoạn đặc biệt gì đó chứ?”
“Ngươi cứ xem là được.”
Lý Phong mỉm cười, hắn không nói gì thêm, không chút hoang mang nhặt lấy.
. . . . . .
Thời gian đang nhanh chóng trôi qua, rất nhiều Tinh thạch Ma Vực trên mặt đất đều nhanh chóng biến mất.
Lúc này trên mặt mỗi người đều mang theo tươi cười, cho dù thực lực yếu nhất cũng nhặt được hơn năm mươi viên Tinh thạch Ma Vực, về phần thực lực mạnh, thì có ít nhất mấy trăm viên!
Tất cả mọi người đều có thu hoạch, trong lòng vui sướng.
Nhặt hết Tinh thạch Ma Vực xong, sau đó ánh mắt mọi người đều nhìn về phía người khác, trong mắt lóe lên ánh sáng.
Hiện tại, trên người mỗi người đều có lượng lớn Tinh thạch Ma Vực, nếu đánh chết người khác, như vậy Tinh thạch Ma Vực trên người người đó sẽ là của mình.
Nhận thấy được những ánh mắt này, rất nhiều người thực lực yếu một chút biến sắc, nhanh chóng tụ tập tới phía sau người mạnh nhất của thế lực mình.
Thấy thế, những người này liền không hề ra tay.
“Sao lại bỗng nhiên xuất hiện nhiều Tinh thạch Ma Vực như vậy?”
“Không biết.”
“Nếu là từ dãy núi Thiên Khiển xuất hiện, nói không chừng hiện tại bên trong dãy núi Thiên Khiển vẫn còn có rất nhiều.”
“Hiện tại không biết Vực thẳm Ma Vực đã xảy ra chuyện gì, nhưng mà dường như xuất hiện nhiều bảo vật hơn.”
“Đi! Mau vào dãy núi Thiên Khiển xem một chút.”
Mọi người thu hồi ánh mắt, lại nhìn về phía dãy núi khổng lồ trước mặt, trong mắt tràn đầy vẻ nóng rực.
Chương 300: Đại tranh đoạt 2 Toàn bộ dãy núi trước mặt không biết lớn bao nhiêu, nhưng mà xung quanh gần như là một mảnh hỗn độn, mơ mơ hồ hồ không nhìn thấy rõ tình cảnh bên trong.Những khí lưu hỗn độn này có tính ăn mòn rất mạnh đối với thân thể, tiếp xúc phải, cho dù là Đan Nguyên cảnh đỉnh phong cũng sẽ bị thương, cho dù ăn linh dược cũng rất khó khôi phục.
Chỉ có lối vào rộng trăm mét kia là không có những khí lưu hỗn độn có chứa tính ăn mòn này.
Đó cũng là lối vào duy nhất để tiến vào dãy núi Thiên Khiển.
Vút! Vút! Vút!
Đúng lúc này, bỗng nhiên từ xa có từng bóng người nhanh chóng bay tới, những người này có tốc độ cực nhanh, chớp mắt đã đến nơi này.
Cầm đầu có hai người, một người trong đó dáng người vô cùng vạm vỡ, thân cao chừng hơn hai mét rưỡi, giống như là một tòa núi nhỏ, nhìn qua liền có cảm giác áp bách thật lớn.
Mà một người khác là một cô gái, mái tóc của cô gái tết thành một bím tóc, hai cánh tay lộ ra ngoài, phía trên dường như có đồ án là một con trùng kỳ lạ, làn da hơi ngăm, có màu bánh mật, tổng thể thoạt nhìn tràn ngập một tia dã tính.
Ầm!
Dao động khí thế trên người bọn họ cực kỳ cường đại, nhất là vị thanh niên dáng người vạm vỡ kia, chỉ riêng dao động khí thế từ trên người tản ra, đã đạt tới cực hạn của thế giới này!
“Thiên Vu cốc! Là Hàn Nguyên, thiên tài nòng cốt đứng đầu của Thiên Vu cốc, còn có Kim Lệ, thiên tài nóng cốt đứng thứ hai.”
“Nghe đồn hiện tại cảnh giới của Hàn Nguyên đã chân chính đạt tới Đan Nguyên cảnh đỉnh phong! Không dựa vào bất kỳ át chủ bài nào thực lực cũng đã đạt tới cực hạn của thế giới này.”
“Cho dù không đạt tới, đoán chừng cũng chỉ còn cách một bước! Hiện tại anh ta tuyệt đối là một trong những thiên tài mạnh nhất bên trong Vực thẳm Ma Vực!”
Nhìn thấy đám người Hàn Nguyên, trên mặt mọi người đều lộ ra vẻ vô cùng kiêng kị.
Đây là người mạnh nhất Thiên Vu cốc!
“Tinh thạch Ma Vực! Vừa rồi nơi này xuất hiện lượng lớn Tinh thạch Ma Vực!”
Nói tới đây, sắc mặt mấy thiên tài Thiên Vu cốc này đều cực kỳ âm trầm.
Bọn họ biết nơi này có lượng lớn Tinh thạch Ma Vực xuất hiện, nhưng mà lúc bọn họ tới đây, những Tinh thạch Ma Vực này gần như đã bị đoạt hơn phân nửa.
Đám người Hàn Nguyên chỉ chiếm được một ít Tinh thạch Ma Vực ở vùng ven, cộng lại còn không bằng người có thực lực yếu nhất ở nơi này có được.
Ánh mắt âm trầm nhìn thoáng qua bốn phía, bỗng nhiên giọng nói vô cùng bén nhọn của Kim Lệ Thiên Vu cốc truyền đến.
“Lý Phong! Ngươi dám xuất hiện ở trước mặt ta!” Kim Lệ thét to, sắc mặt trở nên vô cùng dữ tợn, trong mắt tràn đầy vẻ oán độc.
Em trai của cô ta là Kim Vũ chết ở trong tay Lý Phong.
Ầm!
Dao động khí thế trên người cô ta hoàn toàn phát ra, không chút do dự trực tiếp đánh về phía Lý Phong.
“Hôm nay, ta muốn rút hết máu của ngươi, chế thành thây khô, vĩnh viễn quỳ gối sám hối trước mộ của đệ đệ ta!”
Kim Lệ bén nhọn rít gào, trong tay cô ta cầm một chiếc roi dài, trên roi dài tràn đầy gai nhọn sắc bén, mà cô ta vung roi dài lên, hung hăng đánh về phía Lý Phong.
“Kim Lệ ra tay.”
“Bình thường, đệ đệ của cô ta là Kim Vũ bị Lý Phong đánh chết, cô ta nhất định là muốn báo thù.”
“Không chỉ có Lý Phong, lúc trước thậm chí Kim Lệ còn đe dọa muốn giết toàn bộ người trong phủ Thần Văn.”
“Nhưng mà thực lực của Lý Phong mạnh như vậy, Kim Lệ không thể giết được hắn.”
Mọi người thấy Kim Lệ nháy mắt lâm vào trạng thái điên cuồng, không khỏi bàn tán.
Đây là con gái của Nhị cốc chủ Thiên Vu cốc, thân phận địa vị cực kỳ tôn quý.
Nghe được tiếng rống giận của Kim Lệ, nhìn cô ta đánh tới, khóe miệng Lý Phong lộ ra một nụ cười lạnh.
“Rút hết máu của ta, thật là buồn cười đến cực điểm!”
Bóng dáng hắn vừa động, trực tiếp nghênh đón Kim Lệ.
“Chỉ Lan tỷ, người của Thiên Vu cốc muốn ra tay với Lý Phong ca, nhanh đi giúp hắn đi.” Lúc này Tần Mộng ở bên cạnh Tần Chỉ Lan nhìn thấy Kim Lệ đánh lại, vô cùng lo lắng nói.
Cô không nhìn thấy tình cảnh chiến đấu của Lý Phong lúc trước, cũng không hiểu rõ thực lực của Lý Phong.
Nghe vậy, Tần Chỉ Lan liền lắc lắc đầu, cũng không chút kích động nói: “Tiểu Mộng, yên tâm, Kim Lệ kia không thể làm Lý Phong bị thương được.”
Trên mặt của cô mang theo vẻ thong dong, lúc trước chỉ trong mười giây ngắn ngủn, đệ tử nòng cốt đứng thứ năm Trương Viễn, đệ tử nòng cốt đứng thứ sáu Triệu Chí Tân của Thiên Vu cốc đều bị Lý Phong đánh chết, lực công kích của hắn hoàn toàn đạt tới Đan Nguyên cảnh đỉnh phong, đạt tới cực hạn của mảnh thế giới này, sao Kim Lệ có thể làm Lý Phong bị thương được?
Nghe được lời của Tần Chỉ Lan, Tần Mộng liền sửng sốt, không biết vì sao Tần Chỉ Lan lại tự tin như vậy.
Cách đó không xa, trong mắt Chu Hàn cũng mang theo vẻ kỳ dị.
“Cảnh giới của Kim Lệ hoàn toàn đạt tới Đan Nguyên cảnh hậu kỳ, lực công kích gần tiếp cận Đan Nguyên cảnh đỉnh phong, thế mà Lý Phong này không chút sợ hãi, còn chủ động ra tay?”
Trong mắt của anh ta hiện rõ vẻ nghi hoặc, không biết vì sao Lý Phong lại có sự tự tin lớn như vậy.
Bên cạnh Chu Hàn, vẻ mặt Quận chúa Thanh Lộ bình tĩnh, tuy nhiên, lúc này trong mắt của cô ta cũng lộ rõ một tia kinh ngạc.
“Tiểu tử không biết trời cao đất rộng, đoán chừng là lúc trước phủ Thần Văn bảo vệ hắn quá tốt.” Một chỗ khác, Lâm Vụ nhìn về phía bóng dáng Lý Phong trong hư không, khóe miệng mang theo một nụ cười lạnh.
Trong mắt anh ta, dường như Lý Phong hoàn toàn nhìn không rõ tình cảnh trước mặt, còn tưởng rằng mình có thể đối phó được Kim Lệ.
Chương 301: Cái thá gì Ở dưới ánh mắt mọi người, bóng dáng Lý Phong lóe lên, trường kiếm trong tay hắn vung lên, lập tức một luồng kiếm quang bắn ra, va chạm với roi dài của Kim Lệ.Cây roi dài thoạt nhìn vô cùng dữ tợn kia tiếp xúc đến kiếm quang của Lý Phong, hơi hơi tạm dừng một chút, thế nhưng sau đó giống như dây leo trực tiếp lui về, hoàn toàn không ngăn được công kích của Lý Phong.
“Cái gì?” Thấy thế, sắc mặt Kim Lệ khẽ thay đổi.
Mà lúc này bóng dáng Lý Phong lóe lên, đã đi tới trước người Kim Lệ.
“Muốn giết ta, nói không biết ngượng!” Lý Phong cười lạnh, hắn vung trường kiếm lên, kiếm quang bắn ra, hoàn toàn xẹt qua thân thể Kim Lệ.
Mà thừa nhận một đòn công kích này, đệ tử nòng cốt đứng thứ hai Thiên Vu cốc, Kim Lệ thế mà không hề có lực ngăn cản, thân thể bay ngược ra ngoài.
“Lý Phong đánh lui Kim Lệ? Sao có thể? Lực công kích của hắn đạt tới Đan Nguyên cảnh đỉnh phong?”
Đám người Tôn Hâm Võ không có gì kinh ngạc, biết thực lực của Lý Phong, nhưng lúc này trong mắt đám người Chu Hàn lại lộ ra vẻ khiếp sợ.
“Thanh Lộ, hiện tại Lý Phong này hẳn là mới mười bảy tuổi phải không?” Chu Hàn nhịn không được nói.
“Ừm.” Quận chúa Thanh Lộ trầm mặc một chút, gật đầu nói: “Nhỏ hơn hai tuổi so với muội.”
Lúc trước ông nội của cô ta là Viêm Võ quận Vương đã kể cho cô ta nghe những tin tức về Lý Phong.
Lúc này trong mắt của cô ta hiếm thấy lộ ra một tia hoảng sợ.
Mười bảy tuổi, thắp sáng ánh sáng màu vàng bia Thiên Phú, thiên phú Thần văn xưa nay hiếm thấy. Hiện tại thực lực lại đạt tới Đan Nguyên cảnh đỉnh phong! Đây là thiên tài cấp bậc gì vậy chứ?
Một chỗ khác, trên mặt Lâm Vụ cũng lộ ra một tia khó có thể tin.
Về phần Tần Mộng, lúc này cái miệng nhỏ nhắn hoàn toàn mở thành hình chữ “O”, khiếp sợ nói: “Chỉ Lan tỷ, thực lực của Lý Phong ca quá mạnh rồi?”
Bên cạnh cô, trên mặt Tần Quân cũng tràn đầy vẻ không thể tin được.
“Lý Phong!!!”
Bị Lý Phong đánh lui, trên mặt Kim Lệ lại lộ ra vẻ vô cùng điên cuồng.
“Muốn giết ta, cha ngươi ra tay còn có thể, ngươi còn kém một chút.” Vẻ mặt Lý Phong bình tĩnh, lạnh nhạt nói.
Nghe vậy, Kim Lệ lại càng điên cuồng, trong mắt cô ta tràn đầy oán độc, vừa chuẩn bị ra tay, nhưng mà lại bị người bên cạnh trực tiếp kéo lại.
Ở bên cạnh cô ta, Hàn Nguyên thân cao chừng ngoài hai mét rưỡi, trên người tản ra áp bách thật lớn xuất hiện, anh ta nhìn về phía Lý Phong, giọng nói ầm ầm giống như tiếng sấm, nói: “Lý Phong, trường kiếm trong tay ngươi rất kỳ lạ, thế mà có thể khiến cho lực công kích của ngươi tăng lên lớn như vậy, nhưng mà các phương diện khác của ngươi hẳn là chưa đạt tới Đan Nguyên cảnh đỉnh phong phải không?”
Anh ta lập tức nhìn thấu tình huống cụ thể của Lý Phong.
“Thì sao? Ngươi cũng không giết được ta.”
Lý Phong lạnh lùng nói, hắn nhìn thanh niên vạm vỡ trước mặt, trong mắt hiếm thấy lộ ra vẻ thận trọng.
Vị thanh niên trước mặt này rất nguy hiểm.
“Ha hả, lúc trước Lộc Hồ của Huyền Dương giáo kia là bị ta giết, thực lực của ngươi so với Lộc Hồ thế nào?” Hàn Nguyên nhẹ giọng nói.
Ầm!
Anh ta vừa dứt lời, nháy mắt liền khiến cho một mảnh ồ lên.
“Lộc Hồ của Huyền Dương giáo thế mà bị Hàn Nguyên giết!”
“Thực lực của Lộc Hồ kia rất mạnh, thậm chí tiếp cận rất gần Đan Nguyên cảnh đỉnh phong, gần như là một trong mấy người mạnh nhất tiến vào nơi này, Hàn Nguyên dựa vào thủ đoạn gì?”
“Lý Phong chỉ có lực công kích đạt tới Đan Nguyên cảnh đỉnh phong, tốc độ và các phương diện khác tuyệt đối không hơn Lộc Hồ, hiện tại hắn nguy hiểm rồi.”
Mọi người nhìn về phía Hàn Nguyên tràn đầy kính sợ, thậm chí theo bản năng rời xa một chút.
“Lộc Hồ?”
Nghe vậy, lúc này sắc mặt Lý Phong cũng hơi thay đổi.
Hắn biết vị thiên tài đỉnh cấp này.
“Hiện tại ta sẽ bắt ngươi, trước tiên mang ngươi tiến vào hồ nước Độc Hồn của dãy núi Thiên Khiển trấn áp nửa năm.” Hàn Nguyên nhẹ giọng nói, giống như đang nói một chuyện nhỏ bé không đáng kể vậy.
Ầm!
Vừa nói xong, bóng dáng anh ta bỗng nhiên lóe lên, trực tiếp xuất hiện ở bên người Lý Phong, tay phải chộp tới Lý Phong.
Tốc độ này cực kỳ kinh người, so với lúc trước Lý Phong bày ra thì không biết nhanh hơn bao nhiêu lần.
“Trấn áp ta ở dãy núi Thiên Khiển? Ngươi là cái thá gì?” Nghe được lời Hàn Nguyên, trên mặt Lý Phong lập tức lộ ra vẻ châm chọc.
Xoạt!
Bóng dáng của hắn trực tiếp biến mất không thấy, hoàn toàn mất đi tung tích.
“Cái gì?”
Thấy thế, sắc mặt Hàn Nguyên lập tức khẽ biến.
Hàn Nguyên biến sắc, Lý Phong thế mà biến mất ở trước mắt anh ta.
“Lý Phong đâu? Sao lại không thấy?”
“Không biết, trong lĩnh vực của ta hoàn toàn không nhìn thấy hắn.”
“Ta cũng không nhìn thấy.”
Trên mặt mọi người đều lộ ra vẻ khiếp sợ, một người sống sờ sờ thế mà trực tiếp biến mất không thấy.
“Người đâu???”
Lúc này Hàn Nguyên cũng thế, sắc mặt âm trầm, trên mặt Kim Lệ ở bên cạnh anh ta càng lộ ra vẻ dữ tợn, muốn tìm ra tung tích của Lý Phong.
Nhưng mà bọn họ cũng đều không nhìn thấy, lúc này ngay cả đám người Tần Chỉ Lan sắc mặt cũng đại biến.
“Chỉ Lan tỷ, Lý Phong ca đâu?” Tần Mộng nhịn không được hỏi.
“Không biết.” Tần Chỉ Lan lắc lắc đầu, tuy rằng xem dáng vẻ vừa rồi của Lý Phong, hẳn là hắn sử dụng thủ đoạn đặc thù nào đó, nhưng mà trong mắt cô vẫn có vẻ lo lắng.
“Lý Phong hoàn toàn mất đi tung tích.”
“Mặc kệ hắn, hiện tại chúng ta tiến vào dãy núi Thiên Khiển!”
“Bên trong dãy núi, nhất định là còn có nhiều bảo vật hơn trước!”
Trong mắt một số người mang theo vẻ chờ mong, hoàn toàn không cần biết Lý Phong ở nơi nào, bọn họ trực tiếp bay về phía lối vào của dãy núi Thiên Khiển.
Nhưng mà, vào lúc bọn họ đi tới lối vào, liền có một luồng dao động kỳ diệu truyền đến.
Chương 302: Cửa này là ta mở Ông. . .Luồng dao động kỳ diệu này nhanh chóng phát ra, thoáng cái liền bao phủ khắp bốn phía, sau đó bị mọi người ở đây cảm nhận được, một ít tin tức truyền vào trong đầu bọn họ.
Tiếp xúc đến những tin tức này, tất cả mọi người đều biến sắc.
“Tiến vào dãy núi Thiên Khiển cần có chìa khóa!”
“Vừa rồi chìa khóa đã xuất hiện cùng với những Tinh thạch Ma Vực này!”
“Ai chiếm được?”
Nháy mắt sắc mặt mọi người trở nên khó coi, sau khi đánh nát trận pháp, thế mà còn không thể tiến vào. Bọn họ hoàn toàn không biết chìa khóa là cái gì.
“Hừ!”
Một vị thiên tài có khuôn mặt lạnh lùng hừ lạnh một tiếng, nhanh chóng bay lên trước, muốn mạnh mẽ tiến vào bên trong dãy núi Thiên Khiển.
Nhưng mà lúc anh ta đi tới lối vào, liền kêu thảm một tiếng, thân thể lấy tốc độ nhanh hơn bay ngược ra ngoài. Toàn bộ phía trước lối vào của dãy núi lại mơ hồ xuất hiện một tầng màng mỏng.
Ầm!
Đúng lúc này, trong hư không bỗng nhiên vang lên một tiếng phá gió kịch liệt.
“Có thứ gì đó sắp rơi xuống!”
Nghe thấy giọng nói này, gần như tất cả mọi người đều ngẩng đầu.
Ở dưới ánh mắt bọn họ, một điểm đen xuất hiện, sau đó nhanh chóng phóng đại, tiếp đó rốt cuộc đáp xuống trên mặt đất.
Đây thì ra là một tấm bia đá có màu đen, trên toàn bộ tấm bia đá có khắc họa những bí văn vô cùng kỳ diệu, phía trên còn phát ra một tia dao động.
“Đây là cái gì?”
“Một tấm bia đá?”
“Chìa khóa! Đúng, chìa khóa tiến vào Vực thẳm Ma Vực chính là một tấm bia đá, này nhất định chính là chìa khóa!”
“Đi, nếu chìa khóa xuất hiện, vậy chúng ta nhất định có thể đi vào!”
Tất cả mọi người trở nên kích động, nhanh chóng tiến lên, nhưng mà lúc bọn họ vừa đi tới lối vào, thân thể lại bay ngược ra ngoài.
Xoạt!
Bỗng nhiên, trên tấm bia đá cao tới hơn mười mét xuất hiện một vị thanh niên, thanh niên đứng thẳng, nhìn xuống mọi người.
“Là Lý Phong!” Nhìn thấy thanh niên, mọi người đều khiếp sợ. Lý Phong đột nhiên biến mất thế mà lại xuất hiện ở trên tấm bia đá.
Ánh mắt lạnh như băng quét mắt liếc mọi người một cái, Lý Phong lạnh nhạt nói: “Chìa khóa của dãy núi Thiên Khiển ở trong tay ta, muốn tiến vào, cần trả một lượng Tinh thạch Ma Vực nhất định!”
Giọng nói của hắn không lớn, nhưng đều truyền vào trong tai mỗi người.
“Cái gì? Hiện tại tấm bia đá này bị Lý Phong khống chế?”
“Muốn đi vào dãy núi Thiên Khiển cần giao ra Tinh thạch Ma Vực?”
Nghe được lời của Lý Phong, sắc mặt rất nhiều người lập tức thay đổi thật lớn.
“Lý Phong!” Nhìn thấy Lý Phong lại xuất hiện, Kim Lệ lập tức tức giận nói.
Mà ánh mắt Hàn Nguyên kia lạnh như băng, bóng dáng vừa động, liền đi thẳng tới trước người Lý Phong, ra tay mạnh mẽ, muốn bắt lấy hắn.
Nhưng mà lúc tay của anh ta còn cách Lý Phong chưa đến 10cm thì liền dừng lại, có một loại màng mỏng vô hình ngăn cản anh ta tiếp tục đi tới.
“Hàn Nguyên, dưới tình huống hiện tại, ngươi còn có thể đối phó ta sao?”
Khóe miệng Lý Phong mang theo vẻ hờ hững, vung tay phải lên.
Ầm!
Một luồng dao động khủng bố chợt phát ra, cho dù là Hàn Nguyên, thiên tài mạnh nhất Vực thẳm Ma Vực hiện tại tiếp xúc tới dao động này cũng có chút ngăn cản không được, thân thể trực tiếp bay ngược ra ngoài.
“Ta nói rồi, hiện tại dãy núi Thiên Khiển do ta quản lý, muốn tiến vào, thì giao Tinh thạch Ma Vực ra!” Sau khi đánh lui Hàn Nguyên, Lý Phong chắp hai tay sau lưng, vừa nhìn xuống mọi người phía dưới vừa nói.
Lúc trước lệnh bài chỗ trái tim hắn đã cảm ứng được tin tức này trước, sau đó thậm chí trực tiếp đoạt lấy chìa khóa kia.
Cho nên Lý Phong hoàn toàn không nóng vội cướp đoạt Tinh thạch Ma Vực, trong lòng hắn đã sớm có kế hoạch tương ứng.
“Tiểu tử chết tiệt!”
Thân thể bị đánh lui, Hàn Nguyên nhìn chằm chằm Lý Phong, trên mặt không còn vẻ thong dong nữa, chỉ có vẻ vô cùng âm trầm.
Trong thời gian ngắn ngủn, thế mà cục diện đã biến thành như vậy, Lý Phong lập tức trở thành người chủ đạo, nắm giữ số người tiến vào dãy núi Thiên Khiển!
“Ha ha, Lý Phong, không nghĩ tới ngươi còn có át chủ bài như vậy.” Lúc này Huyền Long ở bên trong lồng giam linh lực cười to nói.
Hiện tại, cục diện đã hoàn toàn bị Lý Phong khống chế.
“Chỉ Lan tỷ, Lý Phong ca lại xuất hiện, lại nắm giữ chìa khóa tiến vào dãy núi Thiên Khiển.” Cách đó không xa, Tần Mộng khiếp sợ nhìn về phía Lý Phong, sau đó vội vàng nói với Tần Chỉ Lan.
“Lý Phong biểu đệ. . .” Vẻ mặt Tần Chỉ Lan kinh ngạc.
Sắc mặt mọi người khác nhau, sắc mặt Chu Hàn của Vương phủ quận Viêm Võ chợt thay đổi, trên mặt Quận chúa Thanh Lộ ở bên cạnh anh ta cũng không giữ được vẻ thong dong, cô ta nhìn chằm chằm Lý Phong, người từng có hôn ước với mình, đang chắp hai tay đứng ở trên tấm bia đá.
Ánh mắt quét mắt liếc nhìn mọi người một cái, bỗng nhiên Lý Phong mở miệng nói: “Phủ Thần Văn có thể trực tiếp tiến vào dãy núi Thiên Khiển.”
Nghe vậy, trên mặt đám người Linh Hân, Văn Thiến, Ngô Hạo lập tức lộ ra vẻ vô cùng kích động, mà ngay cả Vương Tuấn cũng như thế, khó nén vẻ vui mừng.
Bọn họ nhanh chóng bay lên trước, sau đó không hề trở ngại tiến vào bên trong dãy núi Thiên Khiển.
“Người của phủ Thần Văn đi vào.”
“Hiện tại Lý Phong đã hoàn toàn nắm giữ lối vào, hắn muốn cho ai tiến vào thì cho người đó tiến vào.”
Thấy thế, sắc mặt mọi người xung quanh đều cực kỳ khó coi, chỉ có thể trơ mắt mà nhìn.
“Oa, Lý Phong, ngươi quá lợi hại.”
Linh Hân, Văn Thiến và tất cả những người khác đều hưng phấn nói với Lý Phong.
Về phần Tần Chỉ Lan lại nhịn không được nói: “Lý Phong, còn nhà họ Tần. . .”
Lúc này bọn người Tần Quân, Tần Mộng đang nhìn Lý Phong, trong mắt có một chút chờ mong.
Trầm mặc một chút, Lý Phong mở miệng nói: “Nhà họ Tần có thể trực tiếp tiến vào dãy núi Thiên Khiển.”
Hắn không có ác cảm gì với mấy người nhà họ Tần, hơn nữa lúc trước cũng không có xung đột gì.
Nghe được lời của Lý Phong, trên mặt đám người Tần Quân lập tức lộ ra vẻ vui sướng, bọn họ nhanh chóng bay lên trước, cũng không hề trở ngại mà tiến vào trong dãy núi Thiên Khiển.
Chương 303: Giao tinh thạch Ma Vực ra 1 “Phủ Thần Văn có thể trực tiếp đi vào, hiện tại nhà họ Tần thế mà cũng trực tiếp đi vào.”“Nghe đồn hình như nhà họ Tần và Lý Phong này có chút quan hệ, hiện tại xem ra là không giả.”
Tất cả mọi người đều nhìn.
“Lý Phong đường ca, đa tạ.” Tần Mộng cười hì hì nói.
Vẻ mặt Tần Quân cũng tươi cười, nói: “Lý Phong, đa tạ.”
Lý Phong không nói gì thêm, hắn lại nhìn về phía hai nơi, nói: “Huyền Đạo môn và Kiếm tông có thể trực tiếp tiến vào.”
Từ xa, đám người Tôn Hâm Võ, Lý Mộng Tuyết nhanh chóng bay tới, sau khi bọn họ tiến vào, nhìn về phía Lý Phong trịnh trọng nói: “Lý Phong, cảm tạ.”
Xem trong mắt bọn họ đều khó nén vẻ hưng phấn.
“Lúc trước các ngươi giúp ta, đương nhiên ta sẽ không thu thù lao.” Nhìn thấy bọn họ, Lý Phong lạnh nhạt cười nói.
Trong thời gian ngắn, bốn thế lực lớn phủ Thần Văn, nhà họ Tần, Huyền Đạọ môn, Kiếm tông đều tiến vào bên trong dãy núi Thiên Khiển, sau đó Lý Phong liền không mở cửa nữa, sắc mặt mấy người còn lại đều cực kỳ khó coi.
Lúc này chỉ còn lại vài thế lực, đám người Chu Liệt của Học viện Thiên Vũ, đám người Chu Hàn, Quận chúa Thanh Lộ của Vương phủ quận Viêm Võ, đám người Lâm Vụ nhà họ Lâm, đám người Thiên Lan của Ứng Lâm tông, đám người Chu Diễm Tự của Thần Đan môn, đám người Trương Khản của Đao Vực tông, cuối cùng chính là đám người Hàn Nguyên, Kim Lệ của Thiên Vu cốc.
Tổng cộng bảy thế lực, sắc mặt đều vô cùng âm trầm, hiển nhiên, Lý Phong không thể để cho bọn họ dễ dàng đi vào.
“Tiểu tử chết tiệt!”
Sắc mặt Hàn Nguyên âm trầm, ánh mắt nhìn về phía Lý Phong, ước gì lập tức giết hắn.
Nhưng mà, có mảng mỏng kia ngăn cản, anh ta hoàn toàn không thể ra tay.
Sắc mặt mọi người đều khó coi, lúc này sắc mặt đám người Chu Liệt của Học viện Thiên Vũ cũng thế.
“Sớm biết vậy lúc trước liền đứng về phía Lý Phong.”
“Hiện tại Huyền Đạo môn, Kiếm tông đều có thể trực tiếp tiến vào dãy núi Thiên Khiển, chúng ta lại bị cản lại. Cần giao Tinh thạch Ma Vực ra mới có thể đi vào.”
“Không trách Lý Phong, nếu ta là hắn, có thể cũng sẽ làm như vậy.”
Lúc này trên mặt những người của Học viện Thiên Vũ khó tránh khỏi lộ ra một tia xấu hổ.
Học viện Thiên Vũ bọn họ và ba thế lực lớn phủ Thần Văn, Huyền Đạo môn, Kiếm tông đều thành lập ở cùng một mảnh khu vực, vốn là đồng khí liên chi*, nhưng mà lúc trước Lý Phong của phủ Thần Văn gặp phải nguy hiểm, Huyền Đạo môn và Kiếm tông ra tay, lựa chọn trợ giúp Lý Phong, nhưng mà Học viện Thiên Vũ bọn họ lại lựa chọn khoanh tay đứng nhìn, hiện tại ba thế lực phủ Thần Văn, Huyền Đạo môn, Kiếm tông đều tiến vào trong dãy núi Thiên Khiển, chỉ có Học viện Thiên Vũ bọn họ bị giữ lại.
*đồng khí liên chi: kiểu anh em như thể tay chân
*đồng khí liên chi: kiểu anh em như thể tay chân
Về phần ba thế lực Ứng Lâm tông, Thần Đan môn trong lòng cũng có hối hận.
“Đáng chết, thực lực của Lý Phong này mạnh như vậy, thế mà còn nắm giữ lối vào dãy núi Thiên Khiển. Hiện tại muốn tiến vào bên trong còn phải xem sắc mặt của Lý Phong, sớm biết vậy sẽ không đứng về phía Thiên Vu cốc kia.” Sắc mặt đám người Thiên Lan khó coi đến cực điểm.
Lúc trước ba thế lực bọn họ không chút do dự đứng về phía Thiên Vu cốc.
Nếu sớm biết những chuyện xảy ra sau đó, bọn họ chắc chắn sẽ không làm như vậy.
Xung quanh dường như đều trở nên im lặng, sắc mặt Chu Liệt thay đổi, nhìn về phía Lý Phong muốn nói cái gì, nhưng mà vẫn khó có thể mở miệng.
Mà trong đội ngũ, Lâm Vụ nhà họ Lâm cũng bay ra, nhìn về phía Lý Phong, trên mặt tràn đầy tươi cười, nói: “Lý Phong, chúng ta là người nhà họ Lâm của Đại lục Trung Ương Đế quốc Thiên Vũ, ta tên là Lâm Vụ, nhà họ Lâm chúng ta và nhà họ Tần quan hệ không tồi. Chẳng biết có được châm chước một chút, để cho toàn bộ người nhà họ Lâm chúng ta tiến vào dãy núi Thiên Khiển không, xem như nhà họ Lâm chúng ta nợ ngươi một nhân tình.”
Ở trong lòng anh ta, nhà họ Lâm bọn họ và Lý Phong cũng không có mâu thuẫn, xung đột gì, Lý Phong để cho nhà họ Tần đều trực tiếp đi vào, hẳn là sẽ không quá mức làm khó bọn họ.
“Lý Phong, chúng ta là người trong Vương phủ quận Viêm Võ. . .” Lâm Vụ vừa dứt lời, lúc này Chu Hàn cũng bay ra, mở miệng nói.
Quận chúa Thanh Lộ ở bên cạnh anh ta cũng nhìn về phía Lý Phong, trong mắt còn có một tia khiếp sợ, hiển nhiên còn chưa định thần lại sau chuyện vừa rồi.
Trong thời gian ngắn, cục diện thế mà hoàn toàn nằm trong tay Lý Phong, rất nhiều thế lực Tam Hồn cảnh, ngay cả Vương phủ quận Viêm Võ bọn họ cũng đều phải xem sắc mặt Lý Phong.
Lúc này trong mắt cô ta còn có một tia kỳ dị, không biết nghĩ tới cái gì.
Nhà họ Lâm, Vương phủ quận Viêm Võ mở miệng, lúc này Ứng Lâm tông và các thế lực khác lại không có nói chuyện, sắc mặt mấy người Thiên Vu cốc cũng vô cùng âm trầm.
Ứng Lâm tông bọn họ và những người khác có mâu thuẫn trực tiếp với Lý Phong, Thiên Vu cốc lại vẫn luôn muốn giết Lý Phong, song phương không có khả năng giải hòa.
“Nhà họ Lâm? Vương phủ quận Viêm Võ?”
Nhìn mấy người quen thuộc trước mặt, trong mắt Lý Phong hơi hơi mang theo ý lạnh.
“Ha ha, Lý Phong tiểu tử, Lâm Vụ, Chu Hàn này hiện tại thế mà tới cầu xin ngươi rồi, nếu bọn họ biết thân phận Mộc Kim của ngươi, không biết sắc mặt sẽ biến thành cái dạng gì?” Huyền Long ở bên trong lồng giam linh lực cười to nói, rất có hứng thú quan sát cục diện trước mặt.
Lúc trước, Lâm Vụ, Chu Hàn và Lý Phong từng hợp tác, nhưng lúc sau lại trực tiếp trở mặt, liên thủ với Kim Liệt Võ của Thiên Vu cốc, muốn cướp quả Ý Cảnh trên người hắn.
Chương 304: Giao tinh thạch Ma Vực ra 2 Lý Phong không để ý Huyền Long, hắn nhìn về phía hai thế lực phía dưới, bình tĩnh nói: “Nhà họ Lâm, Vương phủ quận Viêm Võ muốn tiến vào dãy núi Thiên Khiển, mỗi một người tiến vào, cần 200 viên Tinh thạch Ma Vực.”Ầm!
Hắn vừa dứt lời, sắc mặt mọi người đều thay đổi.
“200 viên Tinh thạch Ma Vực, hơn nữa chỉ có thể vào một người.”
“Lý Phong này cũng hét giá quá rồi.”
“Cho dù vừa rồi mọi người cướp được rất nhiều Tinh thạch Ma Vực, nhà họ Lâm, Vương phủ quận Viêm Võ cũng cướp được, nhưng nếu để cho toàn bộ người của thế lực bọn họ đi vào, đoán chừng ít nhất phải tiêu hao tám phần Tinh thạch Ma Vực!”
Sắc mặt mọi người thay đổi, hai người Lâm Vụ, Chu Hàn cũng thế, sắc mặt lập tức trở nên khó coi.
Bọn họ và Lý Phong cũng không có mâu thuẫn, xung đột gì, nhưng mà Lý Phong lại hoàn toàn hét giá.
Nếu đồng ý với yêu cầu của Lý Phong, thì Tinh thạch Ma Vực mà vừa rồi bọn họ cướp được trên cơ bản là công cốc.
Quét mắt nhìn bốn phía một cái, Lý Phong chắp hai tay sau lưng, lạnh nhạt nói: “Học viện Thiên Vũ tiến vào dãy núi Thiên Khiển, mỗi người cần giao ra 50 Tinh thạch Ma Vực.”
“Ba thế lực lớn Ứng Lâm tông, Thần Đan môn, Đao Vực tông muốn tiến vào, mỗi người giao ra 300 Tinh thạch Ma Vực, mà Thiên Vu cốc muốn tiến vào, mỗi người cần 1000 Tinh thạch Ma Vực!”
Giọng nói của hắn không lớn, nhưng mà lại truyền vào trong tai mỗi người.
Gần như sắc mặt của thiên tài mỗi một thế lực đều không ngừng thay đổi.
Lý Phong chia các thế lực lớn làm bốn cấp bậc, Học viện Thiên Vũ 50 Tinh thạch Ma Vực, nhóm nhà họ Lâm 200 Tinh thạch Ma Vực, nhóm Ứng Lâm tông 300 Tinh thạch Ma Vực, về phần Thiên Vu cốc, cần 1000 Tinh thạch Ma Vực!
Bốn cấp bậc lớn, có thể thấy được ở trong lòng hắn, tình huống của các thế lực hoàn toàn khác nhau.
“Lý Phong chết tiệt! Ngươi như vậy là hoàn toàn đắc tội tất cả thế lực!”
Hàn Nguyên của Thiên Vu cốc tức giận nói, anh ta nhìn Lý Phong, trên mặt thậm chí hiện ra một tia dữ tợn.
Thiên Vu cốc bọn họ muốn tiến vào dãy núi Thiên Khiển, thế mà mỗi người phải giao ra 1000 Tinh thạch Ma Vực!
Lúc trước thậm chí ngay cả một vị thiên tài tiếp cận Đan Nguyên cảnh đỉnh phong anh ta cũng có thể làm thịt, hiện tại phải chịu bị Lý Phong vơ vét tài sản?
“Đúng, Lý Phong, ngươi đây là hoàn toàn đắc tội các thế lực chúng ta!”
“Màng mỏng của dãy núi Thiên Khiển sẽ có lúc biến mất, cho dù nửa năm không biến mất, thì đợi nửa năm sau chúng ta rời đi, trở lại thế giới bên ngoài, hắn sẽ phải đối mặt với sự đuổi giết của tất cả các thế lực!”
“Ngươi để chúng ta đi vào, chuyện giữa chúng ta xóa bỏ.”
Đám người Thiên Lan, Chu Diễm Tự cũng tức giận nói.
Mỗi người 300 viên Tinh thạch Ma Vực, trên cơ bản là giao ra toàn bộ số lượng mà bọn họ cướp được trước đó, ngay cả số lượng nửa năm trước lấy được cũng phải giao ra một ít.
“Ha ha, thật đúng là buồn cười!”
Nghe vậy, trên mặt Lý Phong liền lộ ra một tia châm chọc, nói: “Lúc trước nếu không phải thực lực của ta đủ mạnh, thì hiện tại ta đã chết dưới sự liên thủ của Thiên Vu cốc, Ứng Lâm tông, Thần Đan môn, Đao Vực tông các ngươi rồi, hiện tại nói xem ta có dám đắc tội thế lực của các ngươi không?”
Ánh mắt của hắn quét nhìn bốn phía một cái, lạnh nhạt nói: “Lý Phong ta ở ngay tại đây, có bản lĩnh thì các ngươi cứ ra tay, nhưng mà trước khi tới giết ta, hay nghĩ kỹ đến hậu quả một chút, đừng bồi luôn mạng mình vào.”
Giọng nói vô cùng lạnh băng vang vọng khắp hư không.
“Còn bây giờ, không giao Tinh thạch Ma Vực ra, thì cút càng xa càng tốt cho ta!”
Hắn hoàn toàn không thèm để ý đến sự uy hiếp của mấy thế lực trước mặt chút nào.
Nghe được lời của Lý Phong, sắc mặt mọi người ở đây càng khó coi.
Vút!
Bỗng nhiên, mọi người bên cạnh Chu Liệt đều lấy ra một ít Tinh thạch Ma Vực, sau đó giao cho Chu Liệt.
“Lý Phong, đây là của Học viện Thiên Vũ chúng ta.”
Chu Liệt nhìn về phía Lý Phong, trực tiếp nói.
Sắc mặt của anh ta rõ ràng có chút mất tự nhiên, thậm chí cảm thấy từ đám người Huyền Đạo môn, Kiếm tông truyền đến những ánh mắt khác thường.
Năm mươi Tinh thạch Ma Vực đối với bọn họ mà nói không tính là gì, hiện tại Học viện Thiên Vũ còn có năm người, chỉ cần 250 viên Tinh thạch Ma Vực, bọn họ có thể tự lấy ra được.
Nhận tinh thạch, Lý Phong gật gật đầu, nói: “Được, hiện tại Học viện Thiên Vũ có thể tiến vào dãy núi Thiên Khiển.”
Tiếp đó, năm người Chu Liệt nhanh chóng tiến vào, không có gì trở ngại.
Trong nháy mắt chỉ còn lại sáu thế lực.
“Chu Hàn ca, có giao hay không?”
“Hai trăm viên Tinh thạch Ma Vực, nếu giao ra, chúng ta sẽ còn lại quá ít.”
Lúc này đám người Vương phủ quận Viêm Võ đang nhanh chóng bàn bạc.
Quận chúa Thanh Lộ khẽ nhíu mày, bỗng nhiên nói: “Chu Hàn ca, dường như Lý Phong này và Vương phủ quận Viêm Võ chúng ta có xung đột rất lớn.”
Nghe vậy, Chu Hàn liền sửng sốt, nói: “Thanh Lộ, sao lại nói như vậy?”
Quận chúa Thanh Lộ liếc mắt nhìn Lý Phong đứng ở trên tấm bia đá một cái, nói: “Lý Phong thu ba thế lực lớn Ứng Lâm tông mỗi người 300 viên Tinh thạch Ma Vực, đó là bởi vì lúc trước ba thế lực lớn Ứng Lâm tông muốn giết hắn, mà Học viện Thiên Vũ là lúc trước lựa chọn ngồi yên, nên Lý Phong mới thu Học viện Thiên Vũ 50 viên, cẩn thận suy đoán một chút, Lý Phong thu phí hoàn toàn dựa vào mức độ ác liệt trong quan hệ của mỗi một thế lực với hắn.”
Chu Hàn gật gật đầu, căn cứ tình huống đắc tội Lý Phong, số lượng Tinh thạch Ma Vực thu của mỗi thế lực cũng khác nhau.
Chương 305: Thu hoạch thật lớn Giống như Huyền Đạo môn, Kiếm tông và những thế lực khác có quan hệ tốt, Lý Phong không thu bất kỳ phí nào.“Muội đã hỏi trận chiến phát sinh lúc trước, dường như rất giống với Mộc Kim.” Quận chúa Thanh Lộ bỗng nhiên nói.
“Mộc Kim?”
Nghe vậy, Chu Hàn giật mình, trực tiếp nói: “Thanh Lộ, Mộc Kim và Lý Phong sử dụng binh khí không giống nhau, thực lực cũng hoàn toàn khác nhau, chỗ tương tự duy nhất là có một con tiểu thú có thể nhằm vào cổ trùng, nhưng mà dáng vẻ của tiểu thú kia không giống, thực lực cũng không giống.”
Binh khí Mộc Kim sử dụng là trường thương, thực lực đại khái vượt qua Đan Nguyên cảnh hậu kỳ một chút, lực sát thương của tiểu thú đối với cổ trùng không lớn, cùng lắm chỉ có thể tạo thành vết thương nhẹ.
Lúc trước bọn họ và Kim Liệt Võ liên hợp một trận, tiểu thú kia chỉ cắn bị thương cổ trùng của Kim Liệt Võ thôi.
Nhưng mà binh khí Lý Phong sử dụng là trường kiếm, thực lực thậm chí đạt tới Đan Nguyên cảnh đỉnh phong, sủng vật trên người mạnh hơn, trực tiếp nuốt chửng cổ trùng có thực lực vượt qua Đan Nguyên cảnh trung kỳ của hai người Trương Viễn, Triệu Chí Tân.
“Thực lực có thể tăng lên, hơn nữa trên người Lý Phong còn có nhiều quả Ý Cảnh như vậy, trong mấy tháng thực lực tăng lên cũng rất bình thường.”
Quận chúa Thanh Lộ nhẹ giọng nói: “Lúc trước khi Lý Phong tiến vào Vực thẳm Ma Vực, cảnh giới chỉ ở vào Tiên Thiên cảnh mà thôi.”
Nghe vậy, Chu Hàn sửng sốt, anh ta bị thực lực trước đó của Lý Phong làm cho kinh sợ, theo bản năng xem nhẹ cảnh giới lúc trước của Lý Phong.
“Hơn nữa, điểm mấu chốt nhất, lúc trước Mộc Kim bỗng nhiên cứu Tần Mộng, không có lý do gì, chúng ta cũng biết quan hệ giữa Lý Phong và nhà họ Tần. Nếu Mộc Kim thật là sự thân phận do Lý Phong ngụy trang, vậy hắn cứu Tần Mộng liền hoàn toàn hợp lý.”
Trên thực tế, lúc trước Quận chúa Thanh Lộ cũng từng đoán Mộc Kim là Lý Phong, nhưng mà ý nghĩ này mới vừa xuất hiện liền bị cô ta trực tiếp phủ định.
Nhưng mà hiện tại, nhìn thấy thực lực của Lý Phong, nghe được chuyện phát sinh lúc trước, cô ta lại liên hệ hai người lại.
“Nói như vậy, năm tháng trước thực lực của Lý Phong đã mạnh hơn so với chúng ta, hiện tại lại đạt tới trình độ này.” Chu Hàn nhịn không được hít một hơi khí lạnh.
“Tốc độ tiến bộ như vậy thật là đáng sợ!”
Đế quốc Thiên Vũ chưa từng có bất kỳ kẻ nào có thể tiến bộ nhanh như vậy!
Quận chúa Thanh Lộ trầm mặc, cho dù cô ta không thừa nhận cũng không được, Lý Phong là người ưu tú nhất trong những người cô ta từng gặp!
Đương nhiên, cô ta thừa nhận Lý Phong ưu tú, nhưng về phần chuyện hôn nhân, cô ta cũng không có ý nghĩ dư thừa gì.
Chu Hàn hít sâu một hơi, đè nén sự khiếp sợ trong lòng xuống, anh ta chỉ suy nghĩ một chút, liền trực tiếp mở miệng nói: “Toàn bộ mọi người nhà họ Tần chúng ta xuất Tinh thạch Ma Vực của mình ra, chúng ta đi vào dãy núi Thiên Khiển!”
Đoán ra thân phận của Mộc Kim là Lý Phong, biết được tốc độ tiến bộ kinh người của hắn, anh ta không dám có một chút sơ suất nào nữa, hiện tại cần phải làm là cải thiện quan hệ với Lý Phong.
“Vương phủ quận Viêm Võ?”
Nhìn một thế lực lớn ở phía dưới lại thỏa hiệp, Lý Phong tiếp nhận hơn một ngàn viên Tinh thạch Ma Vực, lạnh nhạt nói: “Vương phủ quận Viêm Võ có thể tiến vào dãy núi Thiên Khiển.”
Nhìn thấy đám người Chu Hàn đi vào, lúc này sắc mặt Lâm Vụ nhà họ Lâm âm trầm.
“Lâm Vụ ca, làm sao bây giờ?”
Bên cạnh anh ta, những người khác nhịn không được hỏi.
“Còn có thể thế nào? Lần này bên trong dãy núi Thiên Khiển xuất hiện nhiều Tinh thạch Ma Vực như vậy, bên trong nhất định đã xảy ra biến cố thật lớn, chẳng lẽ chúng ta vẫn ở lại bên ngoài?”
Đè nén tức giận trong lòng xuống, Lâm Vụ trầm giọng nói: “Vương phủ quận Viêm Võ đã thỏa hiệp, nhà họ Lâm chúng ta không thể đi sau.”
Cho dù trong lòng không cam lòng, nhưng mà bọn họ vẫn giao ra phần lớn Tinh thạch Ma Vực trên người.
Trong nháy mắt, lại có hai thế lực thỏa hiệp.
Chỉ còn lại bốn thế lực lớn Ứng Lâm tông, mà mỗi một người trong thế lực bọn họ ít nhất phải giao ra 300 Tinh thạch Ma Vực mới có thể đi vào một người.
“Tốt lắm, còn ba phút đồng hồ, hiện tại ta cho các ngươi cơ hội đi vào, sau ba phút, ta sẽ rời đi, mà tấm bia đá này cũng sẽ tiếp tục ở tại chỗ này, ngăn cản bất kỳ kẻ nào đi vào.”
Nhìn phía dưới, Lý Phong lạnh nhạt cười, nói: “Đến lúc đó các ngươi muốn đi vào ta cũng không nghe được, về phần khi nào ta lại đến đây, hẳn là sẽ vào ba tháng sau.”
Trên mặt hắn mang theo tươi cười ấm áp, nhưng nhìn thấy nụ cười của hắn, sắc mặt đám người Thiên Lan của Ứng Lâm tông trở nên càng âm trầm hơn.
Nhưng mà chỉ ba mươi giây sau, Thiên Lan của Ứng Lâm tông liền tập hợp đủ Tinh thạch Ma Vực trong tông của mình, giao cho Lý Phong.
Nhưng mà, dù thế, Lý Phong vẫn không mở ra màng mỏng để cho bọn họ đi vào.
“Lý Phong, ngươi lật lọng!” Thấy thế, đám người Thiên Lan lập tức tức giận nói.
Bọn họ đã nộp ra Tinh thạch Ma Vực, nhưng mà Lý Phong lại vẫn không mở lối vào ra.
“Ha hả, Thiên Lan, lời ta nói ra đương nhiên sẽ tuân thủ, chẳng qua đang đợi hai phút nữa, chờ ta chuẩn bị tiến vào dãy núi Thiên Khiển sẽ cho các ngươi tiến vào.”
Nghe vậy, Lý Phong lạnh nhạt cười nói: “Lúc trước ngươi muốn giết ta, thực lực của ta yếu như vậy, một khi ngươi tiến vào sau đó lại chuẩn bị đánh lén ta ở phía sau, thì ta phải ứng phó như thế chứ? Cho nên, ta duy trì một ít đề phòng tất yếu cũng là rất bình thường chứ?”
Chương 306: Mở lối vào ra “Thực lực yếu?”Nghe được lời Lý Phong, Thiên Lan thật muốn mắng to một tiếng, ngay cả hai người Trương Viễn ngươi đều có thể nhanh chóng đánh chết, còn có mặt mũi ở trước mặt ta nói mình thực lực yếu?
Nhưng mà lo lắng mình còn chưa có đi vào, anh ta không khỏi mạnh mẽ muốt lời mắng chửi vào trong lòng.
Sắc mặt của Chu Diễm Tự Thần Đan môn, Trương Khản Đao Vực tông âm trầm, nhưng mà cuối cùng vẫn lấy ra thật nhiều Tinh thạch Ma Vực.
“Sáu ngàn viên Tinh thạch Ma Vực tới tay.”
Lý Phong nhìn Tinh thạch Ma Vực bên trong nhẫn không gian, trên mặt tràn đầy vẻ vui sướng.
Hắn nhìn về phía một chỗ cuối cùng, mỉm cười nói: “Hàn Nguyên, Kim Lệ, hiện tại chỉ còn lại Thiên Vu cốc các ngươi. Chỉ còn một phút đồng hồ cuối cùng, tất cả mọi người đều là từ thế giới bên ngoài đến đây, gặp được cơ duyên cũng không dễ dàng, đừng trách ta không để cho các ngươi cơ hội.”
Lúc này tâm trạng của hắn rất sung sướng.
“Lý Phong, ta cảm thấy ngươi không nên để cho người của Thiên Vu cốc tiến vào trong đó.” Đúng lúc này, Huyền Long ở bên trong lồng giam linh lực bỗng nhiên mở miệng nói.
“Tuy rằng thực lực của ngươi tiến bộ kinh người, nhưng mà so với Hàn Nguyên vẫn còn kém một chút.”
Nghe vậy, Lý Phong cũng bất đắc dĩ nói: “Ngươi nghĩ rằng ta muốn cho anh ta tiến vào dãy núi Thiên Khiển à?”
“Hả? Có ý gì?” Nghe vậy, Huyền Long cũng sửng sốt.
Phương diện này còn có ẩn tình gì sao?
Lý Phong thở dài một tiếng, nói: “Chìa khóa tấm bia đá này nhiều nhất chỉ tồn tại nửa giờ, sẽ giống với lúc Vực thẳm Ma Vực vừa mới mở cửa ra, đợi qua nửa giờ, tất cả mọi người đều có thể đi vào, hoàn toàn không có hạn chế gì.”
Lúc trước trước khi Vực thẳm Ma Vực mở ra, thiếu chìa khóa của phủ Thần Văn và Thiên Vu cốc, toàn bộ các thế lực đều không thể tiến vào, nhưng mà ba giờ sau, bất kể thế lực khác có chìa khóa hay không, cũng có thể tiến vào.
Hiện tại dãy núi Thiên Khiển này cũng vậy.
“Chỉ cần đợi nửa giờ sau sẽ đều có thể tiến vào?”
Nghe vậy, Huyền Long sửng sốt, sau đó ông ta lập tức phá lên cười, nói: “Ha ha, Lý Phong ngươi thật âm hiểm! Nếu Ứng Lâm tông và các thế lực khác biết mình chỉ cần chờ nửa giờ nữa là có thể không cần trả cái gì, không biết sắc mặt sẽ như thế nào?”
Vì tiến vào dãy núi Thiên Khiển, Ứng Lâm tông và hai thế lực lớn khác đều trả hơn một ngàn năm trăm viên Tinh thạch Ma Vực.
Hiện tại biết Lý Phong lừa bọn họ, không biết có bị tức đến hộc máu hay không.
“Nói như vậy, cho dù Hàn Nguyên đồng ý giao ra Tinh thạch Ma Vực, nhưng mà ngươi có thể tiến vào dãy núi Thiên Khiển trước, chờ sau khi an toàn lại để cho đám người Hàn Nguyên tiến vào.” Huyền Long suy nghĩ một chút nói.
“Không cần.” Nghe vậy, Lý Phong liền mỉm cười nói: “Thật ra ta rất muốn giao thủ với Hàn Nguyên này một lần.”
Trong mắt của hắn lóe lên một tia sáng kỳ dị.
“Còn năm mươi giây.”
Lý Phong dùng ý thức nói chuyện với Huyền Long, lúc này nhìn về phía đám người Hàn Nguyên sắc mặt cực kỳ âm trầm, mỉm cười nói.
“Lý Phong đường ca cũng quá tham lam, trình độ tham lam có chút giống một người.” Lúc này Tần Mộng nhìn Lý Phong không ngừng lột từng viên khỏa Tinh thạch Ma Vực, nhớ tới Mộc Kim gặp được, nhịn không được nói thầm.
“Tiểu Mộng, muội đang nói cái gì?” Bên cạnh, Tần Chỉ Lan hỏi.
“A, không có gì.” Tần Mộng lập tức cười hì hì nói, ôm cánh tay Tần Chỉ Lan, ánh mắt cũng nhìn về phía vẻ mặt âm trầm của mấy người Thiên Vu cốc.
Lúc này Hàn Nguyên và Kim Lệ không nói gì, nhưng mà hiển nhiên là bọn họ đang dùng ý thức nói chuyện với nhau.
Cuối cùng, Hàn Nguyên vung tay phải lên, lập tức một chiếc nhẫn không gian bay ra.
“Trong này có 2000 viên Tinh thạch Ma Vực!” Hàn Nguyên trầm giọng nói.
“Thiên Vu cốc cũng lựa chọn thỏa hiệp.”
“Không thỏa hiệp thì còn có thể làm gì? Chẳng lẽ thật sự không tiến vào dãy núi Thiên Khiển sao?”
“Trong mọi người ở đây, thực lực của Hàn Nguyên mạnh nhất, nếu không tiến vào, Thiên Vu cốc sẽ tổn thất quá lớn.”
Tất cả mọi người đều đang nhìn.
Lý Phong nắm chặt tay phải, sau khi tiếp nhận nhẫn không gian, hắn kiểm tra bên trong một chút, trên mặt không khỏi lộ ra vẻ tươi cười.
Hai ngàn Tinh thạch Ma Vực lại vào tay.
Trên thực tế, có Tiểu Lôi ở đây, hắn có thể biết được đại khái số lượng Tinh thạch Ma Vực trên người mọi người ở đây.
Cho dù đám người Hàn Nguyên của Thiên Vu cốc đến chậm một chút, nhưng mà Tinh thạch Ma Vực trên người chừng hơn 2000 viên, vừa vặn có thể cho hai người tiến vào. Hắn biết Hàn Nguyên và Kim Lệ hẳn là sẽ không bỏ qua.
Nếu đã hét giá, hắn trực tiếp đòi 2000 viên, cho dù đám người Hàn Nguyên muốn tiến vào, cũng không có cách nào, mọi chuyện đều nằm trong kế hoạch của hắn.
“Lý Phong, tất cả chúng ta đều đã giao Tinh thạch Ma Vực cho ngươi, hiện tại ngươi có thể mở lối vào ra rồi chứ?” Nhìn Hàn Nguyên giao Tinh thạch Ma Vực ra, Thiên Lan Ứng Lâm tông nhìn chằm chằm Lý Phong, trầm giọng nói.
“Đương nhiên có thể.” Lý Phong mỉm cười.
Hắn vung tay phải lên, lập tức hư không bên người lần lượt thay đổi.
Vút! Vút! Vút!
Lập tức, từng bóng người nhanh chóng tiến vào trong đó.
“Các ngươi cách ta xa một chút.”
Nhìn những bóng người này, Lý Phong híp mắt lại, sau đó bỗng nhiên nói với đám người Tần Chỉ Lan.
Chương 307: Mãnh thú hình người 1 Nghe được lời của hắn, Tần Chỉ Lan và những người khác biến sắc, muốn nói gì đó.“Không cần lo lắng, cho dù ta không phải đối thủ của Hàn Nguyên, nhưng mà anh ta cũng không làm gì được ta.” Lý Phong nhẹ giọng nói.
Hắn nhìn một bóng người bay vào trong đó.
Ầm!
Sau khi bay vào trong, trên người Hàn Nguyên lập tức phát ra một luồng khí tức giống như hồng hoang thức tỉnh, uy áp khủng bố lan tràn, không ngừng phát ra khắp bốn phía.
“Hôm nay, ta chuẩn bị đánh chết Lý Phong, tất cả mọi người hãy rời đi hết đi!”
Một tiếng gầm gừ trầm thấp truyền ra, xen lẫn hàn ý vô cùng lạnh lẽo, truyền vào trong tai mỗi người.
Hàn Nguyên nhìn về phía Lý Phong, trong mắt lóe lên sát ý điên cuồng. Lửa giận kiềm nén lúc trước rốt cuộc phát tiết ra!
“Muốn đánh nhau!”
“Hàn Nguyên này coi như là người mạnh nhất trong những người tiến vào Vực thẳm Ma Vực, thực lực cường hãn, nhưng mà lại bị Lý Phong vơ vét tài sản, trong lòng không biết đã tích tụ bao nhiêu tức giận.”
“Lần này không biết Lý Phong có thể trốn thoát không?”
“Lúc trước Lý Phong là dựa vào chìa khóa tấm bia đá, đột nhiên biến mất không thấy, hiện tại hẳn là không thể vận dụng.”
Mọi người không chút do dự rời xa, nhưng mà sau khi đi xa liền ngừng lại, từ rất xa chú ý tới nơi này.
“Ha hả, Hàn Nguyên, ngươi muốn giết ta?”
Nghe vậy, Lý Phong lạnh nhạt cười nói: “Ngươi cũng biết, rất nhiều người Thiên Vu cốc các ngươi muốn giết ta, nhưng mà đều chết ở trên tay ta.”
Mười người Hắc Cưu, Kim Liệt Võ, còn có Trương Viễn, Triệu Chí Tân, tổng cộng mười ba người, trong đó có bốn người còn là đệ tử nòng cốt đứng thứ ba, thứ tư, thứ năm, thứ sáu của Thiên Vu cốc.
Trên mặt hắn mang theo tươi cười, giống như đang nói về một chuyện rất nhỏ bé không đáng kể.
“Rất nhiều người Thiên Vu cốc chết ở trong tay Lý Phong?”
“Ngoại trừ Trương Viễn, Triệu Chí Tân, hình như còn có những người khác.”
“Chẳng trách, lần này Thiên Vu cốc tiến vào Vực thẳm Ma Vực có ba mươi người, hiện tại nơi này chỉ có mười người tới, hơn phân nửa đều không có, thậm chí Hắc Cưu và những đệ tử nòng cốt xếp hạng đầu khác cũng chưa đến.”
Nghe được lời của Lý Phong, những người khác đều giật mình.
Nghe vậy, lúc này trên mặt Hàn Nguyên càng tràn đầy sát ý vô cùng lạnh lẽo: “Một khi đã vậy, ta đây sẽ trừng phạt ngươi càng thêm tàn khốc.”
Vút!
Bóng dáng anh ta lóe lên, tốc độ nhanh tới cực hạn, trực tiếp đánh về phía Lý Phong.
Nhìn Hàn Nguyên lao đến, Lý Phong hít sâu một hơi, trong mắt của hắn chợt lộ ra một tia chiến ý điên cuồng.
“Để ta xem xem, ta còn chênh lệch với Hàn Nguyên bao nhiêu?”
Ầm!
Trên người của hắn hoàn toàn phóng ra một luồng dao động khí thế khủng bố!
Một luồng dao động năng lượng cực kỳ kỳ dị phát ra, luồng dao động này rất là kỳ lạ, dường như sinh ra một ít liên hệ với trời đất, rất mơ hồ, nhưng lúc này lại khiến cho tất cả mọi người ở đây đều cảm nhận được, giống như là một lĩnh vực, bao phủ khu vực mười mét xung quanh Lý Phong!
“Đây là. . . Dao động ý cảnh!”
“Trời ạ, thế mà hình thành một phạm vi lĩnh vực nhất định, ý cảnh thật là khủng khiếp!”
“Hiện tại Lý Phong mới tu luyện bao lâu, thế mà lĩnh vực ý cảnh đạt tới trình độ như vậy?”
Cảm nhận được lĩnh vực này, trong mắt mọi người tràn đầy vẻ khiếp sợ, nhất là đám người Tôn Hâm Võ, Lý Mộng Tuyết.
Bọn họ đều lĩnh ngộ ý cảnh, càng có thể cảm nhận được sự khủng bố của ý cảnh Lý Phong!
“Lý Phong hắn làm thế nào được vậy?” Ánh mắt Tôn Hâm Võ nhìn chằm chằm Lý Phong, từ nhỏ anh ta đã bắt đầu cảm ngộ phương diện ý cảnh, tự nhận là trong những người cùng thế hệ, ý cảnh tuyệt đối không thua bất kỳ kẻ nào, nhưng mà anh ta lại kém Lý Phong!
Anh ta biết, hiện tại Lý Phong mới mười bảy tuổi thôi! Chỉ một năm trước, anh ta từng xem Lý Phong chiến đấu, khi đó Lý Phong vẫn chưa nắm giữ một tia ý cảnh nào cả!
“Ngắn ngủi chưa đến một năm, đã tăng lên tới trình độ này, chẳng lẽ là do quả Ý Cảnh?” Tôn Hâm Võ nhịn không được nghĩ đến.
Không chỉ có bọn họ, nhà họ Tần, Ứng Lâm tông và rất nhiều thế lực khác cũng đều như thế, trên mặt lộ ra vẻ khiếp sợ.
“Thanh Lộ.”
Trong thế lực Vương phủ quận Viêm Võ, Chu Hàn trầm giọng nói: “Bị muội nói đúng rồi, Mộc Kim kia chiếm được nhiều quả Ý Cảnh như vậy, hiện tại Lý Phong lại bày ra lĩnh vực ý cảnh khủng bố như vậy, hắn nhất định chính là Lý Phong!”
Lúc trước bọn họ đoán được trước đó Lý Phong ngụy trang thân phận, lúc này cũng không quá mức kinh ngạc.
Quận chúa Thanh Lộ không nói gì, nhìn về hư không phía xa.
“Lĩnh ngộ ý cảnh?”
Cảm nhận được dao động tản ra trên người Lý Phong, trên mặt Hàn Nguyên cũng không có gì thay đổi: “Lý Phong, những cái này là át chủ bài của ngươi sao?”
Trong tay anh ta không có binh khí, thân thể trực tiếp đánh úp lại, trên người phát ra uy thế khủng bố, lĩnh vực ý cảnh của Lý Phong không tạo thành ảnh hưởng gì đối với anh ta cả.
Mà anh ta lại đi thẳng tới bên người Lý Phong, thậm chí còn lưu lại một tàn ảnh ở trong hư không.
“Grào!”
Nắm tay của anh ta đánh úp lại, trong hư không dường như truyền đến tiếng hổ gầm. Phía trên là ánh sáng màu vàng vờn quanh, xen lẫn khí thế vô cùng sắc bén!
Chương 308: Mãnh thú hình người 2 Lúc này toàn bộ nắm tay của anh ta hoàn toàn biến thành kim loại.“Xoẹt!”
Hư không xung quanh dường như cũng không chịu nổi dao động của nắm tay này, đang không ngừng run rẩy.
Mà nắm tay này lại hung hăng đánh về phía đầu Lý Phong.
“Thân thể thật là khủng khiếp!”
Nhìn thấy Hàn Nguyên đánh tới, vẻ mặt Lý Phong cẩn thận, bóng dáng hắn lóe lên, nhanh chóng né tránh đòn công kích này, mà hắn vung trường kiếm lên, một luồng kiếm quang nháy mắt đâm ra.
“Răng rắc!”
Một tiếng thanh thúy vang lên, kiếm quang của Lý Phong bị nắm tay màu vàng trực tiếp đánh nát.
“Lý Phong, dựa vào thanh trường kiếm này lực công kích mới miễn cưỡng đạt tới cấp bậc Đan Nguyên cảnh đỉnh phong, ngươi cũng dám đấu với ta?” Hàn Nguyên cười lạnh, hai nắm tay lại đánh tới.
“Sao lại không dám?”
Nghe vậy, Lý Phong cười to nói: “Ngươi chẳng qua cũng chỉ là tu luyện nhiều hơn ta vài năm mà thôi, thời gian tu luyện hơn ta nhiều như vậy mới đạt tới cấp bậc này, nếu ta là ngươi, sợ là phải xấu hổ mà chết.”
Vút! Vút! Vút!
Từng luồng kiếm quang không ngừng đâm ra với tốc độ cực nhanh, mỗi một đòn kiếm quang đều hoàn toàn đạt tới cực hạn của mảnh thế giới này!
Trong mấy tháng qua, thực lực của Lý Phong tiến bộ rất nhanh, mà nhanh nhất không thể nghi ngờ là ý cảnh.
Có được linh trì Ý Cảnh kia, mỗi ngày hắn đều nuốt một ít luyện hóa, thậm chí hình thành lĩnh vực của mình!
Kết hợp Hỏa diễm Xích Tâm, lĩnh vực ý cảnh, thực lực tổng thể của hắn cách Đan Nguyên cảnh đỉnh phong đã không còn bao xa, tốc độ thi triển kiếm chiêu nhanh vô cùng.
“Xấu hổ?”
Ánh mắt Hàn Nguyên lạnh nhạt, nói: “Chờ sau khi ta giết ngươi, thì ngươi sẽ biết ta có xấu hổ hay không.”
Lúc này anh ta thế mà không chút ngăn cản, bóng dáng lập tức đánh về phía Lý Phong.
Từng luồng kiếm quang dừng ở trên người anh ta, thế nhưng đều không lưu lại vết thương gì.
“Phòng ngự thật mạnh!”
“Toàn bộ thân thể Hàn Nguyên đều đã hoàn toàn đạt tới cấp bậc Đan Nguyên cảnh đỉnh phong sao?”
“Nghe đồn Hàn Nguyên không chỉ tu luyện cổ bàn mệnh, mà còn tu luyện thân thể, xem tình huống hiện tại, thân thể anh ta đã đạt tới một trình độ không thể tưởng tượng được!”
Mọi người chấn động, hoàn toàn bị thực lực khủng bố của Hàn Nguyên làm cho kinh sợ.
Kiếm quang của Lý Phong đã hoàn toàn đạt tới cấp bậc Đan Nguyên cảnh đỉnh phong, nhưng mà Hàn Nguyên lại để cho hắn công kích mà không có bất kỳ phòng ngự nào.
Nhưng mà dù vậy, anh ta cũng không hề bị thương.
“Cái gì?” Lúc này sắc mặt Lý Phong khẽ thay đổi.
“Lý Phong, thân thể của Hàn Nguyên này đã hoàn toàn đạt tới cực hạn, ngươi không thể làm cậu ta bị thương được.” Huyền Long ở bên trong lồng giam linh lực trầm giọng nói: “Tìm cơ hội rời đi, hiện tại ngươi đối phó với cậu ta không có một chút phần thắng nào.”
Một đối thủ mà cả người không có nhược điểm nào thì đánh thế nào?
“Lý Phong, ngươi cũng chỉ có những công kích này, không có thủ đoạn gì khác sao?”
Giọng nói lạnh băng của Hàn Nguyên vang lên trong không trung, anh ta mạnh mẽ ngăn cản từng luồng kiếm quang, hoàn toàn xuất hiện ở bên người Lý Phong.
“Một khi đã vậy, vậy ngươi hãy ngoan ngoãn ngã xuống đi”
Anh ta vung tay phải lên, trực tiếp bắt được trường kiếm trong tay Lý Phong.
“Bốp!”
Chân phải co lại, giống như là một cây roi dài, hung hăng nện vào ngực Lý Phong.
Nhất thời, Lý Phong cảm thấy nội tạng của mình cuộn lên một trận.
Trong miệng hắn trực tiếp phun ra máu tươi, thân thể bay ngược ra ngoài.
Mà bóng dáng Hàn Nguyên vừa động, lại đi tới bên người hắn, anh ta vung nắm tay, lại hung hăng đánh vào đầu Lý Phong.
Lý Phong nhanh chóng tránh né, nắm tay của Hàn Nguyên hoàn toàn nện ở trên mặt đất.
“Răng rắc!”
Nhất thời một tiếng vỡ nát truyền đến, trên mặt đất trực tiếp xuất hiện một cái hố thật lớn, vô số vết nứt điên cuồng lan tràn khắp bốn phía, giống như mạng nhện.
Mà lúc này Lý Phong xuất hiện ở trước một ngọn núi, bóng dáng anh ta lại xuất hiện, hoàn toàn quấn lấy Lý Phong, nắm tay đập tới.
Sau khi Lý Phong tránh né, nắm tay của anh ta liền nện lên ngọn núi này.
Tiếp đó, cả ngọn núi xuất hiện dày đặc vết nứt, nứt ra, cuối cùng ầm ầm sụp đổ!
“Phanh!” “Phanh!” “Phanh!”
Lúc này ở trước mặt mọi người, hai bóng người đang lóe lên với tốc độ kinh người, mà mặt đất, ngọn núi đều không ngừng bị Hàn Nguyên phá hủy.
“Mãnh thú hình người, Hàn Nguyên này hoàn toàn chính là mãnh thú hình người! Bất kỳ một đòn công kích nào của anh ta ta cũng không thể chịu nổi.”
“Ta cũng vậy.”
“Chẳng trách Lộc Hồ thực lực đã tiếp cận Đan Nguyên cảnh đỉnh phong cũng bị anh ta đánh chết!”
Mọi người nhìn trận chiến ở phía xa, trong mắt tràn đầy kinh hãi.
Thực lực Lý Phong biểu hiện ra ngoài rất mạnh, lĩnh vực ý cảnh lại khiến cho mọi người chấn động, nhưng mà hoàn toàn bị Hàn Nguyên áp đảo.
“Bốp!”
Một âm thanh vang lên, thân thể Lý Phong lại bị đá bay ra ngoài.
“Lý Phong, lúc trước ngươi ở trên tấm bia đá kiêu ngạo như vậy. Nhưng mà hiện tại, ngươi ngay cả tư cách cùng ta chiến đấu cũng không có.” Hàn Nguyên lạnh lùng nói.
“Ha ha, Hàn Nguyên, thực lực ngươi mạnh thì thế nào, lúc trước còn không phải ngoan ngoãn lấy ra 2000 viên Tinh thạch Ma Vực cho ta?”
Lý Phong cười to nói, nhìn Hàn Nguyên đánh lại, trong mắt của hắn lóe lên một tia ánh sáng vô cùng nguy hiểm.
“Hai ngàn viên Tinh thạch Ma Vực?” Nghe được lời của Lý Phong, trong mắt Hàn Nguyên lại lộ ra vẻ vô cùng lạnh lẽo.
Cuối cùng tay phải anh ta tiếp xúc tới Lý Phong, hoàn toàn bắt được thân thể hắn.
“Hiện tại ngươi có thể làm gì? Chờ giết ngươi, trên người của ngươi có nhiều Tinh thạch Ma Vực hơn nữa thì còn không phải là của ta?” Hàn Nguyên lạnh nhạt nói.
Chương 309: Lý Phong biến mất Lúc này trên mặt Lý Phong lại không hề có vẻ sợ hãi, hắn nhìn về phía Hàn Nguyên, bỗng nhiên khóe miệng nhếch lên, lộ ra một nụ cười vô cùng sáng lạn.“Này cũng chưa chắc.”
Nhìn thấy nụ cười của hắn, trong lòng Hàn Nguyên lập tức xuất hiện một ý nghĩ không tốt.
Nhưng mà, dù anh ta nghĩ thế nào cũng không nghĩ ra Lý Phong còn có át chủ bài gì?
Tại mảnh thế giới bị áp chế này, thực lực của anh ta là sự tồn tại đỉnh cấp nhất!
“Ngao ô!”
Bỗng nhiên, một âm thanh non nớt vang lên, sau đó một con tiểu thú bỗng nhiên xuất hiện, tiểu thú này có bốn chân, sau khi xuất hiện liền đi thẳng tới chỗ bàn tay Hàn Nguyên.
“Cái gì?”
Thấy thế, sắc mặt Hàn Nguyên khẽ thay đổi, anh ta cảm giác được một tia khí tức nguy hiểm ở trên người tiểu thú này.
Sau khi tiểu thú xuất hiện, trong mắt nó hiện lên hung quang, sau đó trực tiếp cắn một ngụm lên bàn tay Hàn Nguyên.
Nhất thời, Hàn Nguyên cảm thấy một luồng độc tố nhanh chóng tràn vào trong cơ thể mình, lúc này máu của anh ta giống như lập tức biến thành dung nham, trực tiếp sôi trào lên.
“Cút ngay!”
Nhận thấy được tình huống bản thân, sắc mặt Hàn Nguyên đột nhiên thay đổi, anh ta nắm chặt tay phải, lập tức tiểu thú trên tay liền bị ném ra.
Lúc này tay phải của anh ta thế mà bị mất một miếng, máu tươi đầm đìa, toàn bộ miệng vết thương đều hiện ra màu đen, cả bàn tay gần như bị ăn mòn với tốc độ mắt thường có thể thấy được.
Nhưng mà Hàn Nguyên lập tức lấy linh dược ra nuốt vào, xu thế lan ra của vết thương lập tức dừng lại.
“Cái gì? Hàn Nguyên bị thương?”
“Sao có thể? Thực lực của anh ta mạnh như vậy, thân thể lại hoàn toàn đạt tới cực hạn của mảnh thế giới này, con tiểu thú này của Lý Phong thế mà có thể làm anh ta bị thương!”
“Tiểu thú này rốt cuộc là cái gì?”
Lúc này trong mắt mọi người ở xa đang xem cuộc chiến đều lộ ra vẻ vô cùng khiếp sợ.
Hàn Nguyên có thân thể vô cùng mạnh mẽ, hoàn toàn miễn dịch với kiếm quang cấp bậc Đan Nguyên cảnh đỉnh phong của Lý Phong, thế nhưng lại bị một con tiểu thú cắn bị thương.
“Con tiểu thú này. . .”
Lúc này thấy được tiểu thú xuất hiện, trong mắt đám người Tần Quân, Tần Mộng nhà họ Tần lập tức lộ ra vẻ khiếp sợ.
Mặc dù hình dáng của tiểu thú đã có một chút thay đổi, nhưng mà âm thanh non nớt này thì hoàn toàn không thay đổi, dao động trên người cũng rất quen thuộc.
“Mộc Kim! Lý Phong ca chính là Mộc Kim!” Tần Mộng khiếp sợ nói.
Lúc trước cô cũng biết Lý Phong và đám người Trương Viễn đánh nhau, nhưng mà tiểu thú trên người Lý Phong và Mộc Kim khác nhau, cô cũng không có nghĩ nhiều, nhưng mà hiện tại chân chính nhìn thấy tiểu thú này, cô liền khẳng định con mà lúc trước nhìn thấy và con này tuyệt đối là cùng một con!
Cho nên đáp án đã ở ngay tại đó!
“Chẳng trách lúc trước Mộc Kim kia bỗng nhiên cứu Tiểu Mộng.” Trên mặt Tần Quân cũng có một tia khiếp sợ, nhìn Lý Phong, đoán được thân phận của hắn.
Không nghĩ tới trước đó nhà họ Tần bọn họ đã từng gặp Lý Phong.
“Tiểu Mộng, Tiểu Quân, sao lại thế này? Mộc Kim mà các ngươi nói là ai?” Bên cạnh, Tần Chỉ Lan nhịn không được hỏi.
Tần Mộng khiếp sợ nhìn bóng dáng phía xa, nhưng trong lòng lại cười khổ, lúc trước cô còn tưởng rằng Lý Phong cứu cô là vì thích cô, không nghĩ tới Lý Phong là đường ca của cô.
Đây mới là động cơ ra tay của Lý Phong
. . . . . .
Bên kia, trên mặt đám người Lâm Vụ nhà họ Lâm cũng đột nhiên thay đổi.
“Lý Phong này thế mà chính là Mộc Kim kia!”
Lâm Vụ nhìn chằm chằm bóng dáng phía xa, ánh mắt không ngừng thay đổi.
“Sao có thể? Năm tháng trước thực lực của Lý Phong mạnh như vậy?”
Bỗng nhiên anh ta phản ứng lại.
“Chẳng trách trước đó Lý Phong thu nhà họ Lâm chúng ta nhiều Tinh thạch Ma Vực như vậy!”
Phải biết rằng, bọn họ tự nhận là chưa từng gặp Lý Phong, giữa hai bên chắc chắn là không hề có mâu thuẫn, mà Ứng Lâm tông và hai thế lực kia mới là người giúp Thiên Vu cốc đối phó Lý Phong, muốn đưa hắn vào chỗ chết.
Mà lúc trước ở trước lối vào dãy núi Thiên Khiển, Lý Phong thu Ứng Lâm tông và hai thế lực khác mỗi người 300 Tinh thạch Ma Vực, mà thu nhà họ Lâm bọn họ 200 Tinh thạch Ma Vực! Dường như nhà họ Lâm bọn họ và Lý Phong có thù oán.
Hiện tại biết Lý Phong chính là Mộc Kim kia, rốt cuộc anh ta mới nghĩ thông suốt, lúc trước bọn họ cũng từng hợp lực với Thiên Vu cốc đối phó Lý Phong.
“Chết tiệt!”
Lúc này trên mặt Lâm Vụ tràn đầy vẻ âm trầm.
Nếu đã xác định thân phận, như vậy tất nhiên trên người Lý Phong có lượng lớn quả Ý Cảnh.
Lúc trước anh ta còn đang suy nghĩ liên hợp với thế lực khác cướp lấy quả Ý Cảnh trên người Lý Phong.
Nhưng mà, hiện tại thực lực của Lý Phong mạnh như vậy, ngay cả Hàn Nguyên cũng bị thương, ai còn dám đối phó Lý Phong.
Anh ta không thể lại có cơ hội nữa.
. . . . . .
Lúc này bên phía Vương phủ quận Viêm Võ, đám người Tần Quân nhìn tiểu thú này xuất hiện, cũng càng thêm xác định thân phận của Lý Phong.
Quận chúa Thanh Lộ không nói gì, nhìn bóng dáng phía xa kia đang điên cuồng chiến đấu, trong lòng không biết nghĩ đến cái gì.
Chương 310: Vào nơi có cơ duyên 1 “Ha ha, Hàn Nguyên, thực lực của ngươi cũng chỉ như vậy, hôm nay chiến đấu dừng ở đây đi.” Sau khi làm bị thương được Hàn Nguyên, Lý Phong cười to nói, hắn vung tay phải lên, Tiểu Lôi liền trở về trên vai hắn.Theo Tiểu Lôi đột phá đến Đan Nguyên cảnh, năng lực của nó lại càng kỳ dị, cho dù là Lý Phong thi triển toàn lực phòng ngự cũng không ngăn cản được răng của Tiểu Lôi.
Trên thực tế, thân thể của những cổ trùng này đều vô cùng cứng rắn, giống như khoáng thạch vậy, nhưng mà Tiểu Lôi ăn chúng nó lại giống như là ăn kẹo.
Thậm chí là khải giáp cấp Linh Huyễn cường đại cũng đều bị nó trực tiếp cắn thủng một lỗ lớn.
Mặt khác, Lý Phong còn phát hiện ra nó có một thiên phú rất cường đại, Tiểu Lôi không sợ bất kỳ độc tố nào. Cho dù hút những độc tố này vào, cũng sẽ dễ dàng bị thải ra, không tạo thành bất kỳ thương tổn gì cho thân thể.
Cho nên, Lý Phong đã chuẩn bị cho Hàn Nguyên này một sát chiêu, xem ra hiệu quả cũng không tệ lắm.
“Còn muốn chạy?”
Nghe được lời của Lý Phong, sắc mặt Hàn Nguyên lạnh nhạt.
Tuy rằng bị thương, nhưng mà thực lực của anh ta cũng không bị ảnh hưởng bao nhiêu, tay phải anh ta lại chộp về phía Lý Phong, lúc này ánh mắt của anh ta nhìn về phía tiểu thú trên người Lý Phong.
“Lúc trước ta không có chuẩn bị, hiện tại ngươi hoàn toàn không còn cơ hội làm ta bị thương nữa đâu.”
Nếu tiểu thú trên vai Lý Phong lại đến, anh ta sẽ trực tiếp bóp nát nó!
“Ha ha, lần này không có cơ hội, đợi lần sau lại đến đánh cùng ngươi một trận.”
Lý Phong cười to nói.
Ngay khi tay phải Hàn Nguyên sắp tiếp xúc đến hắn, bóng dáng của hắn đột nhiên biến mất không thấy.
Lý Phong cứ như vậy mà trực tiếp biến mất trong hư không, không có bất cứ hiệu nào, giống như lúc ở lối vào dãy núi Thiên Khiển trước kia.
“Người đâu?”
Nhìn Lý Phong đột nhiên biến mất trong hư không, trên mặt Hàn Nguyên lập tức lộ ra vẻ tức giận.
Ầm!
Lĩnh vực của anh ta giải phóng điên cuồng, nhưng dưới lĩnh vực căn bản không thể phát hiện được tung tích Lý Phong.
“Lý Phong lại đi rồi?”
“Xem ra hắn còn có thể sử dụng khả năng thuấn di.”
“Không thể tưởng tượng nổi, Hàn Nguyên không những không làm gì được hắn, lại còn bị hắn đả thương.”
“Có con át chủ bài này, ai có thể giết chết được Lý Phong chứ?”
Tất cả mọi người giận dữ nhìn về phía hư không, Hàn Nguyên điên cuồng đối với Lý Phong cũng có chút kinh sợ trong lòng.
Trong khoảng thời gian chiến đấu ngắn ngủi, lại có thể khiến kết cục thành ra như vậy. Cho dù là Hàn Nguyên cường đại cũng hoàn toàn không làm gì được Lý Phong.
“Đi thôi, trận chiến kết thúc rồi, chúng ta cũng nên đi tìm bảo vật thôi.”
“Lúc trước xuất hiện nhiều Tinh thạch Ma Vực như vậy, dãy núi Thiên Khiển này chắc chắn còn phát sinh biến hóa lớn nữa, bên trong chắc chắn còn rất nhiều bảo vật.”
“Nói không chừng ta có thể may mắn gặp được một cây hoa Thiên Hồn.”
Sau đó, các thế lực nhanh chóng rời đi.
“Lý Phong an toàn rồi.”
Tần Chỉ Lan và mọi người lúc này thấy Lý Phong biến mất, trong lòng cũng thở phào nhẹ nhõm, không chút do dự nhanh chóng rời đi.
Chớp mắt, trong hư không chỉ còn lại hai người Thiên Vu cốc.
Vù!
Sắc mặt Kim Lệ Thiên Vu cốc vô cùng âm trầm, bay đến bên cạnh Hàn Nguyên.
“Kim Lệ, trong vực thẳm Ma Vực, có lẽ chúng ta không thể giết được Lý Phong.” Hàn Nguyên trầm mặc trầm giọng nói.
Trong mắt của anh ta tràn đầy sự tức giận, nhưng cuối cùng vẫn bất đắc dĩ lắc đầu.
“Bây giờ giết không chết, thì đợi sau khi rời khỏi đây nhất định phải giết được hắn!” Kim Lệ gào lên, trong mắt cô ta tràn đầy vẻ oán giận: “Đến lúc đó ngươi đã đột phá lên Thất phách cảnh, đột nhiên ra tay sẽ không có ai có thể phòng bị được.”
“Yên tâm, sau khi rời đi, ta nhất định sẽ giết chết Lý Phong.” ánh mắt Hàn Nguyên trông rất đáng sợ.
Anh ta nhìn xuống dưới dãy núi, cũng bắt đầu đi thăm dò.
Thời gian trôi đi rất nhanh, chớp mắt đã nửa giờ trôi qua.
“Hả?”
Đang do thám, đột nhiên sắc mặt của Hàn Nguyên và Kim Lệ khẽ thay đổi.
Họ đứng nguyên tại chỗ, các thân ảnh từ xa rất nhanh đã bay đến, nhìn dáng vẻ của những người này, thì chính là người trong Thiên Vu cốc trước kia.
Chỉ có điều Thiên Vu cốc đã giao ra hai ngàn Tinh thạch Ma Vực, chỉ có hai người có thể vào được, những người khác đều bị chặn lại ở ngoài.
“Triệu Lộ, chuyện gì vậy? Sao các ngươi lại vào trong dãy núi Thiên Khiển này?” Hàn Nguyên trầm giọng nói.
Bên ngoài có màng mỏng ngăn cản, chỉ có sự cho phép của Lý Phong bọn họ mới có thể vào trong.
Triệu Lộ nhìn Hàn Nguyên, rõ ràng có chút kính sợ, cô ta không dám do dự vội vàng đáp: “Trước kia chúng ta vẫn luôn đợi ở bên ngoài, thử đi vào nơi này. Mà qua nửa giờ sau, màng mỏng chặn chúng ta kia liền biến mất.”
“Màng mỏng biến mất.”
Nghe Triệu Lộ nói, Hàn Nguyên sững sờ, anh ta không nói gì, nhưng bàn tay nắm chặt lại, sát khí khủng bố liền phát ra trên người anh ta.
“Tên Lý Phong đáng chết!!!”
Một tiếng kêu vô cùng phẫn nộ truyền ra.
Lý Phong rõ ràng đã cố ý lừa họ, cho dù không giao ra tinh thạch Ma Vực, thì bây giờ họ cũng có thể vào trong một cách dễ dàng.
Chương 311: Vào nơi có cơ duyên 2 “Răng rắc!”Tiếng gào giận dữ vang vọng cả sơn cốc, những đỉnh núi xung quanh đều không chịu được uy thế này, gãy thành từng khúc!
…
“Ha ha, Lý Phong, bây giờ đã qua nửa giờ đồng hồ rồi, Hàn Nguyên của Thiên Vu cốc đoán chừng cũng đã phát hiện ra lối vào tình cảnh kia.”
Huyền Long cười ha ha nói.
Lúc này bên trong một khe nứt khổng lồ của đỉnh núi, Lý Phong đang bay đi, không ngừng xuyên qua đỉnh núi có hình thù kỳ quái này.