Thiên Lục Vũ Trụ (Bản Dịch Full )

Chương 29 - Chương 461: Khát Vọng Của Thiên Khí Tông

d2bf519035164c7bf3d63b2a90d74aaf

Sau khi giải quyết xong bốn sinh mệnh Ma loại này, thân ảnh của Lý Hữu Huyền lại nhanh chóng xuất hiện trước đình viện nhà họ Lý.

“Lão tổ.”

Nhóm người Lý Thiên Dương, Lý Thiên Lôi nhanh chóng tiến lên.

Mặc dù có thể dễ dàng chém giết những sinh mệnh Ma loại kia, nhưng trong lòng bọn họ cũng không có nhiều vui sướng cho lắm.

“Con rối Yêu thú Tam Hồn cảnh?” Lúc này, Tần Dương giống như vẫn chưa phục hồi lại tinh thần. Ông ta khiếp sợ nhìn về phía Lý Hữu Huyền, rồi lại nhìn về chiếc nhẫn không gian trên tay ông ta.

Cho dù là thế lực Tam Hồn cảnh thì cũng chỉ có một hai vị cường giả trình tự Tam Hồn cảnh mà thôi. Giống như nhà họ Tần bọn họ cũng chỉ có một mình Lão tổ nhà họ Tần là cường giả Tam Hồn cảnh.Đọc chương dịch giá rẻ mới nhất tại: vipTruyenGG.com

Hiện giờ nhà họ Lý cũng có sức chiến đấu như thế này.

“Lý huynh, con rối yêu thú này…” Gương mặt Tần Dương mang theo vẻ khiếp sợ, cuối cùng vẫn không nhịn được mà tiến lên dò hỏi.

Dựa vào con rối yêu thú này, nhà họ Lý tự xưng là thế lực Tam Hồn cảnh cũng không quá.

Lý Hữu Huyền nghe vậy thì nói thẳng: “Đây là Tiểu Phong để lại cho chúng ta, để nhà họ Lý chúng ta có thể bảo vệ được chính mình.”

Tần Dương không biết nhà họ Lý không chỉ có một con rối yêu thú trình tự này, mà là có hai.

“Quả nhiên là Lý Phong để lại.”

Tần Dương gật đầu, trong mắt không giấu được vẻ hâm mộ.

Bọn họ tất nhiên ai cũng muốn có được con rối yêu thú có sức chiến đấu mạnh như thế này. Có được sức mạnh như thế thì cho dù là để chiến đấu hay là để bảo vệ gia tộc thì đều có thể phát huy ra được tác dụng vô cùng cường đại.

Lý Phong có vận may nghịch thiên, không những thực lực của bản thân không ngừng tăng cường, mà còn có thể gặp được loại bảo vật như thế này.

Tần Dương nghĩ ngợi một chút, sau đó lại tiếp tục nói: “Lý huynh, con rối Yêu thú này có sức chiến đấu cường đại như vậy, thậm chí còn đạt được tới trình tự Tam Hồn cảnh, chắc chắn Thiên Khí tông sẽ vô cùng hứng thú với nó. Thiên Khí tông có mấy vị cường giả Tam Hồn cảnh, thực lực vô cùng mạnh mẽ. Ta kiến nghị nhà họ Lý các ngươi nên tới phủ Thần Văn lánh nạn.”

Chuyện Thiên Khí tông tâm đắc nhất chính là có thể luyện chế ra con rối Yêu thú ngưng tụ được năm phách. Mục tiêu lớn nhất của bọn họ là luyện chế ra con rối yêu thú trình tự Tam Hồn cảnh, nhưng đáng tiếc là vẫn chưa thành công.

Nếu bây giờ biết được có con rối Yêu thú Tam Hồn cảnh chân chính xuất hiện, chắc chắn bọn họ sẽ cảm thấy vô cùng hứng thú. Cho dù bọn họ không luyện chế ra, nhưng cẩn thận nghiên cứu một chút, nói không chừng có thể tìm ra được một ít linh cảm.

“Hừ! Đây là Tiểu Phong để lại cho chúng ta, chẳng lẽ Thiên Khí tông bọn họ lại muốn tới cướp đoạt?”

Tần Dương vừa nói xong thì Lý Thiên Lôi tính tình nóng giận lập tức lạnh lùng đáp lại.

“Thiên Lôi.” Nghe thấy Lý Thiên Lôi nói vậy, Lý Hữu Huyền lập tức nhìn ông ta một cái.

Lý Thiên Lôi lập tức ngậm miệng, không dám nói thêm gì nữa.

Chương 461: Khát vọng của Thiên Khí tông Lý Hữu Huyền nhìn về phía Tần Dương: “Đa tạ Tần gia chủ đã nhắc nhở, nếu như cần thiết thì chúng ta sẽ tới phủ Thần Văn.”

Tần Dương gật đầu, cũng không nói thêm gì nữa.

Lúc này, những người của thế lực khác đang ở quận Hoang Lâm vẫn còn chưa hoàn hồn lại được. Tình hình chiến đấu trong hư không hoàn toàn nằm ngoài sức tưởng tượng của bọn họ.

Những sinh mệnh Ma loại đó không những không làm gì được Lý Hữu Huyền, mà còn bị con rối Yêu thú trên người Lý Hữu Huyền chém chết hết.

Sau một hồi chấn động, tất cả bỗng nhiên phản ứng lại được, sau đó nhanh chóng báo tin về cho thế lực của mình.

...

Trận chiến ở quận Hoang Lâm, Lý Hữu Huyền sử dụng con rối Yêu thú trình tự Tam Hồn cảnh, nháy mắt hạ gục bốn sinh mệnh Ma loại Thất Phách cảnh!

Tin tức này ban đầu chỉ có một bộ phận thế lực biết đến, nhưng không biết do người nào quạt gió thêm củi mà chỉ trong thời gian ngắn đã truyền khắp toàn bộ đế quốc Thiên Vũ.

“Trời ạ, còn có con rối Yêu thú trình tự Tam Hồn cảnh!”

“Hiện giờ con rối yêu thú cường đại nhất đế quốc Thiên Vũ chúng ta mới chỉ có thực lực ngưng tụ năm phách, là bảo vật trấn tông của Thiên Khí tông.”

“Đến cả Thiên Khí tông cũng không luyện chế ra được, như vậy chứng tỏ con rối Yêu thú này đã xuất hiện từ rất lâu trước kia rồi.”

“Đúng vậy, trong sách cổ có ghi lại, loại con rối yêu thú trình tự này đã xuất hiện từ rất sớm.”

“Tam Hồn cảnh, không biết phải giết được yêu thú cấp độ nào mới có thể luyện chế ra nhỉ?”

Các thế lực đều chấn động.

“Không biết Thiên Khí tông cảm thấy như thế nào?”

“Nếu ta là cường giả của Thiên Khí tông thì chắc chắn sẽ bắt con rối yêu thú này tới tay, giá trị của nó thực sự quá lớn.”

Đông đảo cường giả không ngừng nghị luận, tất cả đều đỏ mắt.

Nhưng mà con rối Yêu thú có thực lực cường đại như thế, cũng không có mấy thế lực dám đi đối phó với nhà họ Lý.

...

“Sao có thể như vậy? Trong tay Lý Hữu Huyền sao lại có con rối yêu thú cơ chứ?”

Ở Thiên Vu cốc, ánh mắt của Hắc Thứu trở nên vô cùng âm trầm.

Không còn Lý Phong, nhà họ Lý chẳng khác nào sơn dương đợi bị làm thịt, hoàn toàn không có năng lực ngăn cản, dễ dàng bị hủy diệt.

Nhưng mọi chuyện lại không phát triển theo hướng ông ta nghĩ.

Một nhà họ Lý nho nhỏ mà lại có được con át chủ bài cường đại như thế!

Con rối yêu thú trình tự Tam Hồn cảnh, đây chẳng khác nào thế lực Tam Hồn cảnh.

“Không ngờ Lý Phong khó chơi như thế, nhà họ Lý cũng khó chơi không kém.” Trong mắt Hắc Thứu lóe lên hàn ý.

Có con rối Yêu thú này bảo vệ, không có mấy người dám làm gì nhà họ Lý.

“Hừ! Thiên Khí tông chắc chắn sẽ có hứng thú với loại bảo vật trình độ này. Thứ này đáng lẽ nên thuộc quyền sở hữu của Thiên Khí tông, như vậy mới có thể phát huy được tác dụng to lớn, nhà họ Lý sao có tư cách giữ nó chứ?”

Ông ta không ngừng suy nghĩ biện pháp.

Xoạt!

Sau đó, Hắc Thứu nhanh chóng biến mất khỏi nơi này.

...

Đế quốc Thiên Vũ, đại lục Mạc Vẫn, Thiên Khí tông.

Lúc này, tại một dãy núi thật lớn, có một người đàn ông trung niên mặc trường bào màu bạc đang không ngừng vung tay lên, mà trước mặt ông ta là một con yêu thú khổng lồ.

Chẳng qua con yêu thú này đã hoàn toàn mất đi khí tức sinh mệnh, đang nằm trong một đống dược dịch đặc thù và hỏa diễm.

Theo như dung hợp, thân thể Yêu thú dường như không ngừng phát sinh những biến hóa kỳ dị, giống như chuyển sang sinh mệnh Kim loại.

Đây là con rối!

Vút!

Nơi xa, bỗng nhiên có một thân ảnh bay tới.

“Có chuyện gì thế?”

Người đàn ông trung niên thấy có người tới thì vẫn nhìn về phía con yêu thú trước mặt, bình tĩnh hỏi.

“Nhị tông chủ, quận Hoang Lâm truyền đến tin tức. Trong tay Lý Hữu Huyền xuất hiện một con rối Yêu thú, thực lực của con rối này đạt tới Tam Hồn cảnh!”

Vị lão giả vừa tới không dám do dự, vội vàng nói.

“Tam Hồn cảnh?”

Người đàn ông trung niên mặc trường bào màu bạc nghe vậy thì lập tức biến sắc. Trên người ông ta lập tức tản ra một duồng dao động khí thế khủng khiếp. Con rối yêu thú trước mắt ông ta không chịu nổi, trên người lập tức xuất hiện mấy khe nứt.

Nhưng ông ta lại không thèm để ý, nhanh chóng đứng dậy nhìn về phía vị lão giả trước mắt, trầm giọng nói: “Ngươi nói là con rối Yêu thú trình tự Tam Hồn cảnh? Tin tức có chính xác không?”

Giọng nói của ông ta nghe hơi mất bình tĩnh.

“Nhị tông chủ, đây là tin tức truyền đến từ quận Hoang Lâm, tất cả mọi người ở đó đều nhìn thấy. Có bốn sinh mệnh Ma loại Thất Phách cảnh tới nơi này, mạnh nhất thậm chí còn có Thất Phách cảnh đỉnh phong, thế nhưng lại bị con rối Yêu thú kia hạ gục trong nháy mắt.”

Vị lão giả cung kính nói.

Những con rối Yêu thú không phát ra dao động thì sẽ giống như những con rối bình thường, căn bản không biết được tình hình của nó. Đây là do lúc trước Lý Phong hoàn toàn khống chế được, rồi huy động năng lượng mới biết được thực lực chân chính của nó.

Bọn họ không nhìn ra được, nhưng có thể nháy mắt hạ gục Thất Phách cảnh đỉnh phong thì chỉ có trình tự Tam Hồn cảnh mới có thể làm được!

“Thật sự xuất hiện rồi!”

Nghe lão giả nói như vậy, Nhị tông chủ Chiến Hư của Thiên Khí tông không giấu nổi vẻ kích động.

“Con rối Yêu thú trình độ này chỉ xuất hiện trong sách cổ, Thiên Khí tông chúng ta từ khi thành lập tới nay vẫn luôn đau đầu tìm kiếm, nhưng tiếc là không có thu hoạch nào!”

Hai mắt ông ta nóng rực.

Chương 462: Hiên ngang lẫm liệt 1 Là Luyện Khí sư, con rối Yêu thú là tác phẩm đắc ý nhất của bọn họ!

Những loại binh khí cường đại khác thì cần phải có cường giả sử dụng mới có thể phát huy được uy năng.

Nếu một gia tộc không có cường giả thì binh khí cường đại cũng vô dụng. Giống như Du Mục mà Lý Phong gặp được ở quận Thanh Vô kia, tiểu tháp mười tầng là một bảo vật vô cùng quý giá, thậm chí còn có thể tăng thực lực của cường giả Thất Phách cảnh đỉnh phong gấp mười lần!

Nhưng ở trong tay Du Mục lại không có tác dụng gì, thậm chí còn không bằng một món binh khí bình thường.

Nhưng con rối Yêu thú thì không như vậy. Cho dù là một nhược giả, nhưng chỉ cần khống chế được con rối Yêu thú là có thể phát huy được toàn bộ thực lực!

Không chỉ Lý Hữu Huyền, mà cho dù là Lý Thiên Dương khống chế thì cũng có thể khiến nó phát huy ra được uy năng ngập trời!

Thiên Khí tông bọn họ căn cứ theo những ghi chép trong sách cổ, hao phí bao nhiêu năm tháng mới có thể luyện chế ra con rối Yêu thú ngưng tụ được năm phách, nhưng đây đã là hạn mức cao nhất.

Thế mà bây giờ lại có con rối Yêu thú trình tự Tam Hồn cảnh xuất hiện!

Trong lòng Chiến Hư vô cùng hưng phấn, nhanh chóng dò hỏi: “Lý Hữu Huyền này là ai?”

“Nhị tông chủ, Lý Hữu Huyền là Lão tổ của nhà họ Lý, Lý Phong cũng là người nhà họ Lý, là hậu bối của Lý Hữu Huyền.” Người này cung kính nói.

“Lý Phong?”

Chiến Hư nghe đến cái tên này thì gật đầu.

“Nhị tông chủ hiện giờ Đại tông chủ và Tam tông chủ đều đã tới đại lục Trung Ương, con rối Yêu thú kia…”

Vị lão giả của Thiên Khí tông không nhịn được nói.

Những cường giả Tam Hồn cảnh khác của Thiên Khí tông đều đã tới đại lục Trung Ương, chỉ để Chiến Hư ở lại trấn thủ tông phái.

Chiến Hư nghe vậy thì lạnh lùng nói: “Không cần quan tâm chuyện khác, chúng ta nhất định phải có được con rối Yêu thú đó! Nếu nghiên cứu nó, rất có thể Thiên Khí tông chúng ta có thể tìm được cách chân chính luyện chế ra con rối yêu thú Tam Hồn cảnh!”

Trong mắt Chiến Hư chớp động quang mang.

Nếu như là thế lực Tam Hồn cảnh thì ông ta còn hơi kiêng kị.

Nhưng nhà họ Lý lại mới chỉ tồn tại được mấy ngàn năm, gia tộc chỉ có một cường giả Thất Phách cảnh, thế thì ông ta hoàn toàn không để tâm đến.

“Con rồi Yêu thú kia là của Thiên Khí tông chúng ta!”

Ông ta nghĩ thầm.

...

Một ngày sau, quận Hoang Lâm.

Ầm! Ầm! Ầm!

Trên hư không nhà họ Lý đột nhiên xuất hiện những luồng dao động khủng bố.

Lúc này, nhóm người Lý Hữu Huyền đang trao đổi gì đó. Cảm nhận được dao động khủng bố này, nhìn thấy những người vừa tới, sắc mặt mọi người lập tức biến hóa.

Lý Hữu Huyền suy nghĩ một chút, quyết định không mở đại trận.

Trong nháy mắt, trong đình viện nhà họ Lý xuất hiện mấy thân ảnh.

“Nhị tông chủ Chiến Hư của Thiên Khí tông, Hắc Thứu của Thiên Vu cốc, Tông chủ Kiếm tông, Môn chủ Huyền Đạo môn.”

“Có đến bốn cường giả trình tự Tam Hồn cảnh đến đây!”

Nhìn thấy mấy người này, sắc mặt của nhóm người Lý Thiên Dương, Lý Thiên Lôi đều khẽ biến.

Lý Hữu Huyền nhìn về phía những người vừa tới, bình tĩnh nói: “Không biết các vị tới nhà họ Lý chúng ta có chuyện gì không?”

Xét về địa vị thì nhà họ Lý cũng có sức chiến đấu trình tự Tam Hồn cảnh. Lý Hữu Huyền là người cầm quyền của nhà họ Lý, tất nhiên không cần phải khiêm tốn.

“Lý Hữu Huyền, ta là Chiến Hư của Thiên Khí tông.”

Vừa dứt lời, Chiến Hư cũng không nói thêm những lời vô nghĩa nữa, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề: “Ta nghe nói trong tay ngươi có một con rối Yêu thú, thực lực đạt tới trình tự Tam Hồn cảnh.”

“Bọn họ tới đây là vì con rối yêu thú Tam Hồn cảnh!”

Nghe được câu này, nhóm người nhà họ Lý đều biến sắc, lập tức đoán được mục đích của Chiến Hư.

Lý Hữu Huyền gật đầu: “Chiến Hư tông chủ, trong tay ta đúng là có, không biết Chiến Hư tông chủ muốn nói điều gì?”

Vẻ mặt của ông ta vô cùng bình tĩnh, giống như đã sớm đoán được Thiên Khí tông sẽ tới đây.

“Lý Hữu Huyền, không giấu gì ngươi, Thiên Khí tông chúng ta vẫn luôn nghiên cứu chế tạo con rối yêu thú, nhưng mà do sách cổ thiếu hụt nên không chế tạo ra được con rối yêu thú cấp bậc cao hơn.”

Chiến Hư tươi cười: “Thế nên ta tới nơi này là muốn mượn ngươi con rối Yêu thú Tam Hồn cảnh đó.”

“Mượn?” Lý Hữu Huyền nghe vậy thì nhíu mày: “Chiến Hư tông chủ chắc cũng biết nhà họ Lý chúng ta thực lực yếu ớt, chỉ có thể dựa vào con rối yêu thú Tam Hồn cảnh này. Nếu như không còn con rối yêu thú này nữa thì nhà họ Lý chúng ta khó mà sinh tồn tiếp được.”

“Cái này đơn giản thôi.”

Chiến Hư nghe Lý Hữu Huyền nói xong thì cười: “Các ngươi có thể theo ta tới đại lục Mạc Vẫn, tới Thiên Khí tông chúng ta. Như vậy thì chúng ta có thể che chở cho các ngươi, các ngươi không cần phải lo lắng gặp phải nguy hiểm nữa.”

Nghe thì có vẻ như Thiên Khí tông ông ta vô cùng độ lượng.

“Chờ đến khi Thiên Khí tông chúng ta nghiên cứu ra được phương pháp luyện chế ra được con rối Yêu thú trình tự Tam Hồn cảnh thì sẽ trả lại cho các ngươi. Đến lúc đó các ngươi muốn đi hay ở là tùy các ngươi.”

Lý Hữu Huyền nghe vậy thì lắc đầu: “Cảm ơn ý tốt của Chiến Hư tông chủ, nhưng mà chúng ta cảm thấy vẫn nên tự mình bảo vệ nhà của mình là tốt nhất.”

Hiển nhiên, Lý Hữu Huyền cự tuyệt Chiến Hư.

Nghe thấy Lý Hữu Huyền nói như vậy, ý cười trên mặt Chiến Hư tắt dần.

Ông ta cảm thấy chuyện Thiên Khí tông bảo vệ nhà họ Lý, sau đó nghiên cứu con rối Yêu thú là một biện pháp không thể nào tốt hơn.

Chương 463: Hiên ngang lẫm liệt 2 Ông ta là một cường giả Tam Hồn cảnh trung kỳ, đã hạ mình nói chuyện khách khí với một nhược giả Thất Phách cảnh mới chỉ ngưng tụ được một phách như Lý Hữu Huyền đã là tốt lắm rồi, thế mà lại bị từ chối.

Nếu như không phải vẫn hơi kiêng kị thì ông ta đã chẳng thèm nói câu nào.

“Lý Hữu Huyền, ta cảm thấy ngươi nên đưa con rối yêu thú cho Thiên Khí tông.” Đúng lúc này, một âm thanh vang lên, Hắc Thứu của Thiên Vu cốc cười nói.

Nhìn thấy ông ta, mọi người của nhà họ Lý đều không nhịn được mà nhíu mày.

Hắc Thứu và nhà họ Lý bọn họ có thù oán với nhau, lúc trước Thiên Vu cốc năm lần bày lượt muốn giết Lý Phong. Khi ở trong vực thẳm Ma Vực thì treo giải thưởng kếch xù, sau khi rời khỏi vực thẳm Ma Vực thì còn tìm cường giả Thất Phách cảnh đối phó với Lý Phong.

Đây là mối thù không chết không thôi.

Cuối cùng, phải nhờ có Thiên Vũ vương can thiệp thì Thiên Vu cốc mới dừng lại.

“Hắc Thứu cốc chủ có gì chỉ giáo?” Lý Hữu Huyền nhìn người đàn ông trước mắt, trầm giọng nói.

Hắc Thứu cười nhạt: “Con rối Yêu thú Tam Hồn cảnh ở trong tay nhà họ Lý chỉ được coi là bảo vật chiến đấu, còn nếu như ở trong tay Thiên Khí tông thì sẽ có tác dụng hoàn toàn khác!”

“Hiện giờ, những cường giả tộc Ma Tâm đều đang điên cuồng công kích đế quốc Thiên Vũ chúng ta. Mặc dù khắp các nơi đều phát sinh chiến đấu, nhưng chúng ta biết hầu hết bọn chúng chỉ là lũ pháo hôi mà thôi. Còn nếu như muốn quyết định thắng thua thì phải là các cường giả so tài. Trong trận chiến này, Tam Hồn cảnh mới là chủ lực chiến đấu chân chính!”

Ông ta quét mắt nhìn mọi người, nói: “Nếu như Thiên Khí tông có thể nghiên cứu con rối yêu thú này, đồng thời tìm ra cách luyện chế trình tự này, vậy thì sẽ có ảnh hưởng rất lớn đối với cục diện toàn cục! Thậm chí hoàn toàn có khả năng hỗ trợ chúng ta đạt được thắng lợi cuối cùng.”

Ông ta vừa dứt lời thì Nhị tông chủ Chiến Hư của Thiên Khí tông đã mỉm cười gật đầu: “Đúng vậy, Thiên Khí tông chúng ta sẽ dốc lòng nghiên cứu để có thể chân chính luyện chế ra con rối yêu thú trình tự Tam Hồn cảnh.”

“Thật là buồn cười!”

Đúng lúc này, Lý Hữu Huyền không nói gì, nhưng lại có một âm thanh vô cùng châm chọc vang lên.

Vút!

Trong đình viện, một vị lão giả có mái đầu bạc trắng xuất hiện.

“Phủ chủ!”

Nhìn thấy người tới, nhóm người Lý Hữu Huyền nhanh chóng tiến lên nói.

Người tới là phủ chủ của phủ Thần Văn.

“Huyền Mạc, ngươi nói như vậy là có ý gì?”

Nhìn thấy Huyền Mạc xuất hiện, Chiến Hư lập tức nhíu mày nói.

Trong lòng ông ta hơi trầm xuống, không ngờ nhà họ Lý lại có chuẩn bị trước, còn liên hệ với cả Huyền Mạc, chẳng trách bọn họ đối mặt với những thế lực lớn thế này mà hoàn toàn không chút sợ hãi.

Trong mắt ông ta lộ ra vẻ kiêng kị, Huyền Mạc là cường giả Tam Hồn cảnh đỉnh phong, cao hơn ông ta một cảnh giới nhỏ.

Huyền Mạc cười lạnh: “Chiến Hư, muốn cướp con rối yêu thú cần gì phải tìm đủ lý do như vậy? Ngươi nói là vì muốn đối phó với cường giả tộc Ma Tâm? Chẳng lẽ ngươi đã quên, hàng triệu năm trước, sau khi Ma họa qua đi, có một số thế lực lớn muốn Thiên Khí tông các ngươi chia sẻ chút phương pháp luyện chế con rối yêu thú, nhưng các ngươi lại trực tiếp từ chối à?”

“Thế nào? Bây giờ Thiên Khí tông lại đột nhiên thay đổi, trở nên hiên ngang lẫm liệt?”

Nghe thấy Huyền Mạc nói vậy, sắc mặt của Chiến Hư lập tức biến hóa.

Chế tạo con rối yêu thú hoàn toàn có thể nói là chế tạo ra một cường giả trống rỗng.

Muốn bồi dưỡng được cường giả trước tiên phải có thiên phú, sau đó kết hợp rèn luyện và cung cấp rất nhiều tài nguyên, nhưng mười thiên tài cũng chưa chắc có được một cường giả.

Nếu so sánh mà nói, luyện chế ra con rối yêu thú tương đương với một vị cường giả ra đời, chuyện này chính là Bug.

Thế nên, nếu như có thể luyện chế ra số lượng lớn những con rối yêu thú cường đại thì đúng là có tác dụng rất lớn đối với trận chiến này.

Hàng triệu năm trước, Thiên Khí tông có thể luyện chế ra con rối yêu thú có thực lực Tứ Phách. Sau khi Ma họa kết thúc, có rất nhiều cường giả muốn có được phương pháp chế tác con rối yêu thú, như vậy thì mọi người đều có thể không ngừng luyện chế, chế tác ra đội quân con rối yêu thú át chủ bài của đế quốc Thiên Vũ.

Không chỉ như vậy, nhiều cường giả cùng nhau nghiên cứu thì nói không chừng còn có thể luyện chế ra được con rối có cấp bậc càng cao.

Nhưng Thiên Khí tông đã trực tiếp cự tuyệt chuyện này.

“Lúc trước từ chối vô cùng sảng khoái, không hề nghĩ đến chuyện đế quốc có thể gặp phải nguy cơ, bây giờ lại đưa ra lý do chính đáng thật.” Huyền Mạc cười nhạo một tiếng.

Nghe Huyền Mạc nói vậy, sắc mặt Chiến Hư hết xanh lại trắng, những gì Huyền Mạc nói đều là sự thật.

Nhưng mà những thực lực khác yếu hơn Thiên Khí tông nên không dám nói, Lý Hữu Huyền càng không biết những chuyện này. Nhưng Huyền Mạc lại cường đại hơn ông ta, cũng chẳng kiêng nể gì Thiên Khí tông, cho dù có nói ra sự thật thì ông ta cũng không dám phản bác.

“Huyền Mạc, ta không muốn tranh luận với ngươi những việc này. Hiện giờ những cường giả của tộc Ma Tâm khó đối phó hơn hàng triệu năm trước rất nhiều.”

Chiến Hư hừ lạnh một tiếng: “Chúng ta cần phải sử dụng tất cả mọi con át chủ bài có thể!”

Chương 464: Uy hiếp Ông ta nhìn về phía Lý Hữu Huyền ở sau lưng Huyền Mạc vẫn không nói câu nào, trầm giọng nói: “Lý Hữu Huyền, lần này ta tới đây không chỉ đại diện cho Thiên Khí tông mà còn đại diện cho nhiều thế lực khác nữa! Bọn họ đều hi vọng Thiên Khí tông chúng ta có thể nghiên cứu được con rối yêu thú trình tự Tam Hồn cảnh này, sau đó tìm ra phương pháp luyện chế nó.”

Có sẵn thành phẩm thì chuyện nghiên cứu của bọn họ sẽ dễ dàng hơn!

Lời nói vừa dứt, Hắc Thứu lập tức gật đầu cười nói: “Đúng vậy, Thiên Vu cốc chúng ta hoàn toàn tán thành chuyện nhà họ Lý giao con rối yêu thú cho Thiên Khí tông nghiên cứu.”

Nhóm người môn chủ Huyền Đạo môn, tông chủ Kiếm tông trầm mặc một chút, cuối cùng cũng gật đầu, nói: “Lý Hữu Huyền, mặc dù chuyện này đúng là không công bằng đối với người nhà họ Lý các ngươi. Nhưng hiện giờ là thời khắc đặc thù, con rối yêu thú là một lá bài quan trọng. Chúng ta nguyện ý hỗ trợ bảo vệ an toàn cho thế lực của ngươi, nhưng ngươi cần phải giao con rối Yêu thú Tam Hồn cảnh ra.”

Bọn họ cũng biết được ít nhiều tình huống của Thiên Vũ vương, nếu như Thiên Vũ vương tử vong thì đế quốc Thiên Vũ sẽ không còn bất cứ cơ hội nào nữa.

Nhưng mà nếu như Thiên Khí tông nghiên cứu ra con rối yêu thú trình tự Tam Hồn cảnh, thậm chí chế tạo ra được với số lượng lớn thì chắc chắn sẽ mang lại tác dụng lớn cho trận chiến này.

Nhìn thấy Huyền Mạc vẫn còn muốn nói gì, Chiến Hư lập tức lạnh lùng nói: “Phủ chủ Huyền Mạc, không chỉ là mấy thế lực ở đây, mà cả Thần Đan tông hay Vu Thể tông ở những đại lục khác cũng đều tán thành, ngươi còn muốn nói gì nữa?”

Huyền Mạc nghe thấy vậy thì sắc mặt càng thêm khó coi.

“Hôm nay Thiên Khí tông tới nơi này rõ ràng là đã có chuẩn bị trước, còn liên hệ với những thế lực khác, rõ ràng muốn cướp được con rối yêu thú.”

Lúc này, trong lòng ông ta hơi trầm xuống.

Nhiều thế lực như thế đều đồng ý, một mình phủ Thần Văn không thể nào ngăn cản được.

Nhìn thấy Huyền Mạc không nói câu nào, Chiến Hư lại nhìn về phía Lý Hữu Huyền, chắp tay sau lưng nói: “Lý Hữu Huyền, ta không cần biết ngươi có nguyện ý hay không, hôm nay ta nhất định phải mang con rối Yêu thú đó về. Đây cũng là thái độ chung của rất nhiều thế lực, nếu như ngươi phản kháng, ta sẽ phải sử dụng cách riêng của ta.”

Ánh mắt ông ta lạnh như băng, trên mặt không còn chút vẻ tươi cười nào nữa.

Lúc này, sắc mặt của mọi người nhà họ Lý đều biến sắc, lời của Chiến Hư rõ ràng là uy hiếp vô cùng trắng trợn.

Nếu như thật sự động thủ thì nhà họ Lý bọn họ sao có thể là đối thủ của ông ta được?

“Chiến Hư, chẳng lẽ các ngươi còn muốn động thủ cướp đoạt à?” Huyền Mạc nghe vậy thì vô cùng tức giận.

Ông ta đứng chắn trước mặt nhóm người Lý Hữu Huyền, Lý Thiên Dương.

“Huyền Mạc, ta chỉ nói ra thái độ của mình, thời gian không đợi chúng ta đâu.” Chiến Hư lạnh lùng nói: “Lãng phí một giây chính là tiêu hao vô số tính mạng của đế quốc Thiên Vũ chúng ta.”

Hai vị cường giả Tam Hồn cảnh cứ giằng co như thế.

Nhóm người môn chủ Huyền Đạo môn, tông chủ Kiếm tông liếc mắt nhìn nhau một cái. Không ai nói chuyện, tất cả đình viện đều lập tức an tĩnh lại.

“Ta giao.”

Sau vài giây yên tĩnh ngắn ngủi, Lý Hữu Huyền bước ra từ sau lưng Huyền Mạc, nhìn về phía Chiến Hư nói.

“Lý Hữu Huyền.”

Huyền Mạc nghe Lý Hữu Huyền nói vậy thì hơi biến sắc.

“Cảm tạ Phủ chủ vẫn luôn giúp đỡ chúng ta, nhưng hiện giờ nếu ta giao con rối yêu thú Tam Hồn cảnh ra thì đúng là có chút trợ giúp cho đế quốc Thiên Vũ chúng ta.” Lý Hữu Huyền nhìn về phía Huyền Mạc, vẻ mặt tràn đầy vẻ cảm kích.

Trong lòng ông ta thẩm thở dài một hơi, mặc dù thực lực của Huyền Mạc cường đại, nhưng sau lưng Chiến Hư lại có không biết bao nhiêu thế lực. Chỉ dựa vào một mình Huyền Mạc thì không thể nào ngăn cản được.

Ông ta không thể giữ lại con rối yêu thú này nữa, nếu như mạnh mẽ giữ lại thì nhà họ Lý bọn họ sẽ gặp phải nguy hiểm rất lớn.

Sau khi nói xong, Lý Hữu Huyền vung tay lên, sau đó một con yêu thú loại Hổ xuất hiện.

Nhìn thấy con yêu thú làm hoàn toàn bằng kim loại này, đáy mắt Chiến Hư lộ ra vẻ mặt vô cùng nóng bỏng.

“Cuối cùng cũng lấy ra rồi à?”

Ông ta đưa một tia ý thức tiến vào trong đó, lập tức phát hiện bên trong ẩn chứa lôi điện khủng bố!

Ông ta không hề lãng phí thời gian, nhanh chóng vung tay lên, thu hồi con rối yêu thú lại.

“Lý Hữu Huyền, các ngươi không còn con rối yêu thú bảo vậy, hiện giờ hãy đi cùng ta tới đại lục Mạc Vẫn. Ta sẽ phụ trách an toàn của nhà họ Lý các ngươi.”

Bảo vật đã tới tay, Chiến Hư vô cùng vui vẻ, cũng không còn dáng vẻ uy hiếp như vừa rồi nữa.

“Cảm ơn ý tốt của Chiến Hư tông chủ, chúng ta sẽ không tới đại lục Mạc Vẫn.” Lý Hữu Huyền lắc đầu.

“Nếu ngươi không muốn thì ta cũng không miễn cưỡng.”

Chiến Hư không nói thêm nữa, mỉm cười nói: “Chờ Thiên Khí tông ta hoàn toàn phá giải được con rối yêu thú này thì sẽ trả lại cho các ngươi.”

Trên danh nghĩa là ông ta mượn bảo vật này, nhưng bao giờ trả lại thì tất nhiên còn phải xem thế nào đã.

Sau khi nói xong, ông ta lại nhìn về phía Huyền Mạc: “Huyển Mạc phủ chủ, chúng ta còn có việc, xin phép đi trước.”

Vụt!

Thân ảnh ông ta lập tức biến mất.

Bảo vật đã tới tay, ông ta cũng không muốn tiếp tục ở lại nơi này.

“Ha ha, Lý Hữu Huyền, lúc trước nhà họ Lý các ngươi có Lý Phong, nhưng giờ Lý Phong chết rồi. Bây giờ lại bị mất con rối Yêu thú, nếu như sinh mệnh Ma loại đến thì các ngươi sẽ bị diệt tộc mất! Hay là tới Thiên Vu cốc chúng ta đi, chúng ta có thể bảo vệ các ngươi.” Hắc Thứu cười to.

Nghe ông ta nói vậy, trên mặt nhóm người nhà họ Lý đều lộ vẻ phẫn nộ.

“Cảm ơn ý tốt của Hắc Thứu cốc chủ.” Lý Hữu Huyền âm trầm nói: “Nhà họ Lý chúng ta còn có chút việc, mời Hắc Thứu cốc chủ đi cho.”

“Ha ha, nếu các ngươi không cần thì ta cũng không miễn cưỡng.”

Hắc Thứu cười lớn, không thèm để ý đến lời đuổi khách của Lý Hữu Huyền: “Thiên Vu cốc chúng ta lúc nào cũng hoan nghênh các ngươi.”

Nói xong, thân ảnh của ông ta cũng biến mất khỏi nơi này.

Chương 465: Hoàn toàn luyện hóa 1 Sau khi Hắc Thứu rời đi, những người khác cũng nói với Huyền Mạc một tiếng rồi rời đi.

Sắc mặt của những người nhà họ Lý còn lại vô cùng âm trầm.

“Thiên Khí tông đáng chết! Thấy Tiểu Phong tiến vào vực thẳm Mạt Nhật, liền đến bắt nạt nhà họ Lý chúng ta?”

Sắc mặt họ vô cùng khó coi, con rối yêu thú cấp độ Tam hồn cảnh cứ như vậy bị Thiên Khí tông lấy đi.

Nhà họ Lý hoàn toàn dựa vào con rối kia mới có được năng lực tự vệ nhất định.

“Nếu Tiểu Phong không vào vực thẳm Mạt Nhật, Thiên Khí tông này chắc chắn không dám làm như vậy.”

“Bắt nạt kẻ yếu, sợ hãi kẻ mạnh thôi, chờ Tiểu Phong ra khỏi vực thẳm Mạt Nhật, xem bọn chúng có thể làm gì được?”

Người nhà họ Lý trong lòng ấm ức, phẫn nộ, nhưng chỉ có thể truyền âm nói, căn bản không dám nói ra một cách chân chính.

Đối với họ mà nói, Thiên Khí tông thực sự là quái vật khổng lồ.

Huyền Đạo môn, Kiếm tông trước kia đều đến kết giao nhiệt tình với nhà họ Lý họ, thậm chí còn tặng họ rất nhiều bảo vật, Thiên Khí tông cũng như thế.

Nhưng bây giờ tất cả đều đã thay đổi.

Sắc mặt Huyền Mạc cũng có chút không dễ nhìn, ông ta nhìn về phía Lý Hữu Huyền, có chút trầm ngâm, nói: “Lý Hữu Huyền, nhà họ Lý các ngươi bây giờ đến phủ Thần Văn đi, như vậy thì ta có thể phối hợp được. Ở lại nơi này rất nguy hiểm.”

Nghe vậy, Lý Hữu Huyền khẽ gật đầu, nói: “ Làm phiền Phủ chủ rồi.”

Ông ta không tiếp tục từ chối nữa.

Mặc dù ông ta còn có một con rối yêu thú cấp độ Tam hồn cảnh nữa, nhưng lần này bốn sinh mệnh Ma loại Thất phách cảnh mất mạng ở đây, nếu các sinh mệnh Ma loại khác có suy nghĩ đến đây thêm lần nữa, thì chắc chắn sẽ là cấp độ Tam hồn cảnh.

Với thực lực này, con rối yêu thú trên người ông ta căn bản không thể đối phó được, chỉ có thể trốn ở trong đại trận.

Hiểu rõ tình hình này, nên vào phủ Thần Văn thực sự là lựa chọn tốt nhất.

Phủ Thần Văn có Huyền Mạc Tam hồn cảnh đỉnh phong trấn thủ, không dễ đối phó như vậy.

Bên trong quận Hoang Lâm, Thiên Khí tông, Thiên Vu cốc và rất nhiều thế lực đến đây, Thiên Khí tông lấy con rối yêu thú từ trong tay nhà họ Lý, chuyện này ngay lập tức làm dấy lên một số cuộc thảo luận.

Đông đảo cường giả các thế lực thổn thức.

Nhà họ Lý, quý tộc mới ra đời ở đại lục Hắc U đế quốc Thiên Vũ, sau khi không còn Lý Phong, thì giống như là dê đợi làm thịt, căn bản không có khả năng chống cự.

Cho dù có bảo vật cường đại, thì cũng không giữ được.

Có điều họ cũng chỉ là thổn thức thôi, không có Lý Phong, hiện tại nhà họ Lý không có bất kỳ dục vọng nào kết giao, tất nhiên không có khả năng ra mặt thay hắn.

Thời gian đang không ngừng trôi qua, trận chiến giữa đế quốc Thiên Vũ và tộc Ma Tâm vẫn đang còn tiếp tục, tin tức cường giả mất mạng vẫn không ngừng truyền đến.

Trận chiến này, còn không biết sẽ kéo dài bao lâu nữa.

Cứ như vậy, một tháng rất nhanh đã trôi qua.

Trong vực thẳm khổng lồ, có một thanh niên lúc này đang yên lặng ngồi xếp bằng, trên người thanh niên, từng hỏa diễm màu đen quấn quanh thân thể của hắn, thân thể của hắn dường như đã hoàn toàn biến thành màu đen, giống như mắc ma đang lưu động.

Hắn cứ ngồi xếp bằng như vậy, mà hỏa diễm màu đen quấn quanh thân thể của hắn rõ ràng đang giảm bớt dần.

Cuối cùng, tất cả hỏa diễm màu đen đều biến mất.

Sau khoảng bình tĩnh ngắn ngủi…

Ầm!

Bỗng nhiên, một dao động khí thế vô cùng khủng bố bạo phát ra, dao động khí thế này rõ ràng đã vượt qua Tam hồn cảnh sơ kỳ, đạt đến một cấp độ cường đại hơn!

Sau đó, một hỏa diễm màu đen tuôn ra, hỏa diễm màu đen này giống như chùm ánh sáng, đường kính chỉ có hai mươi centimet, nhưng hiện tại lại tản ra sức mạnh kinh khủng khiến tim của Tam hồn cảnh đỉnh phong cũng phải đập nhanh.

Chùm sáng hỏa diễm màu đen sau khi xuất hiện, phía trên chùm sáng, từng hỏa diễm bắt đầu điên cuồng tuôn ra, giống như là giếng phun, trong nháy mắt, tất cả khu vực xung quanh đều bị những hỏa diễm màu đen này bao trùm.

Hỏa diễm đầy trời vây quanh người thanh niên, không ngừng nhảy múa, thậm chí biến thành một đầu giao long hỏa diễm khổng lồ, quanh quẩn bên cạnh thanh niên.

“Hắc Viêm Mạt Nhật!”

Lý Phong vươn tay phải ra, tiếp xúc với giao long màu đen này.

Hỏa diễm nhìn qua vô cùng doạ người, nhiệt độ và tính ăn mòn cực kỳ cao lại không thể tạo nên bất cứ thương tổn gì đối với hắn, ngược lại còn khiến bản thân hắn cảm thấy rất dễ chịu.

“Cuối cùng đã luyện hóa rồi!”

Lý Phong hít sâu một hơi, khóe miệng nở một nụ cười.

Hắc Viêm Mạt Nhật, nằm thứ hai bảng danh sách địa hỏa, toàn lực thôi động, đủ để giết chết Tam hồn cảnh đỉnh phong, thậm chí có thể tạo nên chút uy hiếp đối với cường giả Đạo Tâm cảnh.

Hơn một tháng nay, hắn luôn luyện hóa hỏa diễm này, cuối cùng thì bây giờ cũng đã thành công.

Hồi tưởng lại quá trình luyện hóa hơn một tháng nay, Lý Phong vẫn còn sợ hãi trong lòng, ròng rã hai mươi ngày, sự đau khổ mà hắn phải tiếp nhận không ngừng mạnh lên, loại đau khổ này, đến cuối cùng, dường như xé nát linh hồn từng li từng tí, thậm chí mỗi một tế bào của cơ thể đều bị xé nứt.

Cho dù là hắn, đến cuối cùng cũng gần như mất đi ý thức.

“Ha ha, Lý Phong, không ngờ ngươi thật sự đã luyện hóa thành công!”

Đúng lúc này, Huyền Long cười lớn: “Đây chính là hỏa diễm thứ hai của bảng danh sách xếp hạng địa hỏa, chỉ ghi lại ở trong cổ tịch, không ai nhìn thấy được trong hàng chục triệu năm nay.”

Địa hỏa bảy mươi hai loại, đến bây giờ cũng không có mấy loại thực sự xuất hiện, hơn nữa xếp hạng cũng không phải rất cao.

Trong mắt ông ta mang theo vẻ hưng phấn, nói: “Thực lực của ngươi bây giờ thế nào?”

Luyện hóa được loại hỏa diễm cường đại này, thực lực Lý Phong chắc chắn đã tăng lên rất nhiều.

Lý Phong vung tay phải lên, giao long hỏa diễm màu đen khổng lồ lập tức nhanh chóng biến hóa, sau đó biến thành một chùm sáng, cuối cùng chùm sáng trực tiếp tiến vào trong cơ thể của hắn rồi biến mất

“Vượt qua Tam hồn cảnh sơ kỳ, nhưng vẫn cách Tam hồn cảnh trung kỳ một đoạn.”

Lý Phong cảm thụ một chút, mỉm cười nói.

Chương 466: Hoàn toàn luyện hóa 2 “Vẫn còn cách Tam hồn cảnh trung kỳ một đoạn….” Huyền Long gật đầu, nói: “Ngươi đã thôi động bao nhiêu uy năng của nó?”

Ông ta biết, Tam hồn cảnh sơ kỳ mà Lý Phong nói đến không dựa vào bất cứ át chủ bài nào!

Cảnh giới thực sự của Lý Phong đã ngưng tụ được sáu phách, như tiểu tháp mười tầng, có thể gia tăng thực lực Lý Phong lên mười lần, Lục Thần kiếm pháp cũng thêm cường đại, lực công kích của Lý Phong cũng vượt qua Tam hồn cảnh sơ kỳ, tiếp cận trung kỳ.

Bây giờ, hắn không thôi động tiểu tháp mười tầng, thì thực lực của hắn cũng đã có thể ngang hàng với bản thân hắn trước kia rồi.

“Một phần rất nhỏ, có lẽ còn chưa đến một phần trăm.” Lý Phong phán đoán một chút.

Địa hỏa loại này, đối với gia tăng thực lực chắc chắn không chỉ có như vậy, nhưng bởi vì nó quá mạnh, cho nên cũng có yêu cầu đối với thực lực bản thân.

Tiểu tháp mười tầng đạt tới cấp độ nhất định liền có thể hoàn toàn thôi động uy năng, nhưng hỏa diễm lại không giống như vậy.

Thực lực càng mạnh, uy năng thôi động được tất nhiên cũng càng mạnh!

Hiện tại, với thực lực sáu phách ngưng tụ của Lý Phong, thôi động nó đủ để giết chết hỏa diễm cường đại Tam hồn cảnh đỉnh phong, cũng không cần phải thôi động đến một phần một trăm uy năng.

Mặc dù như thế, nhưng thực lực của hắn vẫn tăng lên kịch liệt!

“Tiểu tháp mười tầng!”

Tiểu tháp kỳ quái mà hắn luyện hóa đã hoàn toàn thôi động.

Ầm!

Dao động khí thế trên người Lý Phong lại lần nữa gia tăng!

Dao động khí thế này, thậm chí đã tiệm cận Tam hồn cảnh đỉnh phong!

“Gấp mười lần! Vẫn là uy năng gấp mười lần!”

Lý Phong cảm nhận một chút, ánh mắt lộ ra vẻ kích động.

Tiểu tháp mười tầng trước đây có khả năng làm thực lực tăng gấp mười lần, có điều bảo vật cũng có giới hạn.

Có thể khi Lý Phong đạt đến một cấp độ nhất định, mức độ tăng thực lực sẽ không ngừng giảm xuống.

Giả dụ trong tương lai hắn thật sự có thể đặt chân Đạo Tâm cảnh, ngang hàng với Thiên Vũ vương, thì tiểu tháp mười tầng kia còn có thể giúp tăng thực lực lên gấp mười lần không? Nghĩ lại cũng không có khả năng lắm.

Có điều, thực lực bản thân hắn hiện tại đã sắp tiếp cận Tam hồn cảnh trung kỳ rồi, bây giờ vẫn còn tăng gấp mười lần y nguyên!

Điều này nói rõ, hạn mức của tiểu tháp mười vẫn chưa đạt đến mức cao nhất.

Hắn nắm tay phải lại, từng sức mạnh kinh khủng tuôn ra, sức mạnh này, không biết phải mạnh hơn sức mạnh của hắn trước đó bao nhiêu!

“Lục thần kiếm pháp!”

Trong tay Lý Phong xuất hiện một thanh trường kiếm, hắn đâm trực tiếp vào vực thẳm.

“Xoẹt xoẹt!”

Trong hư không thậm chí còn có xuất hiện một khe nứt, khí lưu hủy diệt chảy ra, công kích này, vậy mà đã phá vỡ hư không!

Trời đất vốn không kiên cố, thực lực cường đại đến mức độ nhất định có thể đánh nát trời đất! Như ở bên ngoài đế quốc Thiên Vũ, có rất nhiều vết nứt hư không ở rất nhiều nơi!

Một số cường giả đỉnh cấp thậm chí còn có thể tiến vào trong những vết nứt để tìm bảo vật! Ở trong đó, có thể có những phế vật từ thời đại xa xưa còn lưu lại sau khi bị hủy diệt!

Thậm chí, có một số tộc quần cực kỳ đặc thù có thể sinh sống trong những vết nứt hư không kia.

“Lực công kích Tam hồn cảnh đỉnh phong!”

Lúc này Lý Phong cảm nhận được uy năng kiếm pháp của hắn, trong mắt lộ ra sự kích động.

Hắc Viêm Mạt Nhật tổng hợp, tiểu tháp mười tầng, lục thần kiếm pháp, lực công kích của hắn thực sự đã đủ đạt Tam hồn cảnh đỉnh phong rồi!

“Khải giáp Hắc Vẫn!”

Lý Phong thôi động khải giáp trên người.

Ầm!

Dao động trên khải giáp Hắc Vẫn tản ra, bao trùm lấy toàn bộ cơ thể hắn.

“Thực lực mạnh lên, uy năng mà khải giáp Hắc Vẫn thôi động liền mạnh hơn, phòng ngự của ta cũng đã đạt Tam hồn cảnh đỉnh phong!”

Lý Phong vui mừng trong lòng, đẳng cấp của khải giáp Hắc Vẫn rất cao, trước đây hắn vốn không thể hoàn toàn thôi động được uy năng của nó.

“Chiến ủng Bạch Dực!”

Sau đó, Lý Phong lại thôi động chiến ủng của hắn thêm lần nữa.

Soạt!

Tốc độ của hắn trở nên cực kỳ kinh người, xuyên qua vực sâu, hoàn toàn di chuyển trong chớp mắt!

“Tốc độ của ta đã nhanh hơn rồi, thậm chí còn mạnh hơn Tam hồn cảnh đỉnh phong một chút!” Lý Phong kích động trong lòng.

Thời gian một tháng ngắn ngủi, cảnh giới của hắn không có biến hóa, nhưng thực lực lại phát sinh biến hóa long trời lở đất.

Công kích, phòng ngự, toàn bộ đều đã đạt Tam hồn cảnh đỉnh phong, tốc độ còn mạnh hơn một chút.

Cả đế quốc Thiên Vũ, chỉ có một cường giả Đạo Tâm cảnh, cường giả mạnh nhất còn lại chính là Tam hồn cảnh đỉnh phong!

Mà Lý Phong mười bảy tuổi đã bước đến cấp độ này rồi!

Hắn chân chính bước đến đỉnh phong, không cần phải kiêng dè như vậy nữa!

“Gặp lại sinh mệnh Ma loại, ta sẽ không cần phải sợ hãi gì nữa.” Nghĩ đến cuộc truy sát trước kia, ánh mắt Lý Phong lộ rõ vẻ lạnh lùng.

Thực lực này, thực sự không có mấy người có thể chọc vào hắn.

Mạc Ly Tam hồn cảnh đỉnh phong kia căn bản cũng không đả thương được hắn chút nào.

“ Ha ha, Lý Phong, xem ra thực lực tổng thể của ngươi lại tăng lên rất nhiều.” Huyền Long bên trong Lồng giam linh lực cười to nói.

Ông ta nhịn không được mà cảm thán.

Chương 467: Lôi trì kinh dị Khi xưa hắn chỉ là một thanh niên Luyện thể cảnh nhỏ yếu, trong thời gian ngắn ngủi đã trưởng thành được đến bước này.

Lý Phong bây giờ căn bản không kém gì ông ta ở thời kỳ đỉnh phong nhất.

Đây là chuyện mà trước đây ông ta không dám nghĩ đến.

Trước đó, ông ta bị Lý Phong nhốt trong lồng giam linh lực, trong lòng cảm thấy rất ủy khuất, tức tối, nhưng bây giờ, ông ta lại đột nhiên có chút vui mừng khi ông ta và Lý Phong có quan hệ như vậy.

Người thanh niên trước mắt, tương lai chắc chắn có thể đột phá Đạo Tâm cảnh, trở thanh một tồn tại đỉnh cấp trấn áp toàn bộ đại lục hoang dại.

Ông ta có thể có quan hệ với cường giả cấp bậc này, nghĩ thôi cũng thấy có lợi cho ông ta như nào.

Lý Phong cười cười, ánh mắt của hắn bỗng nhiên nhìn xuống phía dưới.

“Sâu bên trong vực thẳm Mạt Nhật hình như vẫn còn thứ gì đó.”

Trước kia khi hắn luyện hóa Hắc Viêm Mạt Nhật không nhận ra được, nhưng bây giờ đã luyện hóa xong, lại cảm ứng được bên dưới dường như có dao động kỳ dị đang truyền đến.

“Đi xuống dưới thăm dò một chút!”

Chỉ trầm ngâm một chút, rồi Lý Phong liền quyết định.

Nếu như đã đến đây rồi, lại còn cảm ứng được dao động bên dưới, vậy thì hắn tất nhiên không thể cứ như vậy mà rời đi được.

Cho dù gặp phải Hắc Viêm Mạt Nhật có thể giết chết được Tam hồn cảnh đỉnh phong, thì chỉ cần dựa vào mỗi điểm sáng thần bí là hắn đã không sao rồi, càng không phải nói đến những thứ khác.

Có điểm sáng thần bí ở đây, hơn nữa thực lực của hắn bây giờ cũng đã đạt đến cấp độ này, Lý Phong tự tin không có nhiều thứ có thể khiến hắn bị thương.

Thân ảnh hắn dần dần tiến xuống dưới, thân thể Lý Phong lúc này cũng đang ở trạng thái căng thẳng, cẩn thận từng li từng tí.

Linh hồn hắn tản ra, thăm dò từng bước.

Bên ngoài vực thẳm Mạt Nhật, linh hồn bị sương mù ngăn chặn, không thể thăm dò được tình cảnh bên trong, nhưng tiến vào bên trong thì có thể thăm dò được.

“Lý Phong, bên dưới hình như có chút cổ quái.” Huyền Long lúc này đang tản ra linh hồn của ông ta đi thăm dò rồi báo lại.

Nhưng ông ta không hề cảm thấy hành vi của Lý Phong kỳ quái.

Đã đến đây rồi mà không thăm dò một chuyến, thì chắc chắn không phải là Lý Phong.

Ông ta vừa dứt lời, sắc mặt liền biến hóa.

Không chỉ ông ta, mà sắc mặt Lý Phong cũng đột nhiên thay đổi, hắn nhìn xuống vực sâu dường như không nhìn thấy đáy kia, trong mắt lộ rõ vẻ chấn kinh.

“Đó là cái gì?”

Dưới linh hồn của ông ta, xuất hiện một vùng sấm sét khổng lồ, nói là vùng sấm sét, thực tế giống như một Lôi trì!

Mà trong Lôi trì có vô số sấm sét đang cuồn cuộn, bên trên còn có dao động vô cùng kinh người.

Đến Lý Phong đã đạt được cấp độ như hiện tại, tim hắn cũng đập nhanh lên khi ở trong vùng sấm sét này.

Số sấm sét này đủ để xé toạc hắn ra!

“Lôi điện cấp bậc Đạo Tâm cảnh? Lý Phong giật mình.

Hắn bây giờ hoàn toàn có thể được xem là một cường giả Tam hồn cảnh đỉnh phong, có thể khiến hắn hoang mang tột độ, chắc chắn phải là thứ đã đạt Đạo Tâm cảnh!

“Lẽ nào là tồn tại giống với địa hỏa?” Lý Phong đột nhiên nghĩ ra.

Vùng trời đất này vô cùng kỳ dị, sản sinh ra bảy mươi hai loại địa hỏa, nhưng những vật kỳ lạ khác lại ít đi rất nhiều.

Từ trước đến này hắn chưa từng nghe nói đến thứ sấm sét kỳ dị này.

Lý Phong nghĩ trong lòng, lúc này hắn đã đi đến nơi, ánh mắt của hắn nhìn vào những tia sấm sét đang cuồng phong.

Cả Lôi trì có hình vuông, độ dài độ rộng đều lên đến hàng trăm mét, sấm sét chớp động toàn bộ khu vực.

Vù…

Sau khi đến nơi, điểm sáng thần bí trong tim Lý Phong đột nhiên dao động kịch liệt.

“Hả? Thứ gây nên dao động cho điểm sáng thần bí dường như không phải là những sấm sét này, là là thứ gì đó bên trong sấm sét?”

Lý Phong cảm nhận một chút, đột nhiên sững sờ.

Điểm sáng thần bí truyền tin tức đến, tin tức không phải là về những sấm sét này, điểm sáng thần bí cũng không có khát vọng gì với sấm sét, nhưng dường như trong Lôi trì trước mắt có thứ gì đó cần hắn lấy được.

Có điều Lý Phong tạm thời không có hành động gì, những sấm sét này gây nên cho hắn một cảm giác rất nguy hiểm.

“Vào do thám kiểu gì đây?” hắn thầm nghĩ trong lòng.

Hắn thử đi lên trước, tiếp xúc với những sấm sét này.

“Oe oe!”

Đúng lúc này, bỗng nhiên một âm thanh non nớt vang lên, một tiểu thú lại bay ra trước hắn.

Tiểu thú này nhìn không lớn lắm, sau khi xuất hiện, trong mắt nó mang theo vẻ hưng phấn tột độ, vậy mà nó lại trực tiếp bay về phía Lôi trì.

“Tiểu Lôi!”

Thấy vậy, sắc mặt Tiểu Lôi thay đổi, vội vàng kêu lên.

Thực lực của tiểu thú này vốn dĩ không phải rất mạnh, vậy mà lại bay đến Lôi trì vô cùng nguy hiểm kia.

Nghe tiếng gọi của Lý Phong, Tiểu Lôi dừng lại một chút.

“Oe oe!”

Nó quay đầu lại về phía Lý Phong kêu lên hai tiếng, rồi lại xông vào Lôi trì.

“Lôi trì này có tác dụng với Tiểu Lôi?”

Nghe được tin tức Tiểu Lôi truyền đến, Lý Phong khẽ giật mình.

Đến hắn cũng cảm thấy vô cùng nguy hiểm, thực lực của Tiểu Lôi hiện tại mới đến cấp bậc nào chứ? Chỉ mới đột phá Thất phách cảnh chưa được bao lâu, vậy mà lại không để ý gì đến những sấm sét kia?

Phải biết rằng, trước đây khi hắn luyện hóa Tử hồn hỏa, Tiểu Lôi đã không dám tới gần, có thể gây thương tổn cực lớn cho nó.

“Lẽ nào là vì nguyên nhân đặc biệt nào đó?” Lý Phong thầm nghĩ.

“Tên nhóc này đã vào Lôi trì ư?”

Nghe thấy tin tức Tiểu Lôi biến mất trong Lôi trì, Huyền Long kinh ngạc kêu lên. Ông ta quan sát kỹ, trong mắt đột nhiên lộ ra chút suy tư.

“Ầm ầm!”

Sau khi Tiểu Lôi vào trong, vô số sấm sét bỗng nhiên quay cuồng lên, tản ra dao động vô cùng kinh người, rất nhiều sấm sét bỗng tụ lại với nhau, mà ở đó, có một tiểu thú đang hấp thu một cách sung sướng.

Chương 468: Hoa sen Hồn Đài Rõ ràng, những tia sấm sét kinh khủng này hoàn toàn miễn dịch với nó.

Thấy Tiểu Lôi không sao, Lý Phong thở phào một hơi trong lòng, quá điều ánh mắt của hắn đột nhiên chuyển sang một hướng khác.

“Đó là cái gì?”

Trước đó toàn bộ Lôi trì toàn bộ đều bị sấm sét bao trùm, thấy không rõ được tình cảnh bên trong.

Bây giờ, rất nhiều sấm sét đã bị Tiểu Lôi hấp thụ, một vài chỗ đã lộ ra.

Ở một vị trí trong Lôi trì, đột nhiên có một cây hoa sen kỳ dị đang sinh trưởng.

Hoa sen này có mười màu sắc, hơn nữa ở phần đỉnh của hoa còn có một hạt sen màu đen.

Trên hạt sen tản ra một dao động linh hồn cực kỳ nồng đậm, giống như sinh mệnh thực sự.

“Đây là… hoa sen Hồn Đài? Hạt sen Hồn Đài?”

Nhìn thấy hoa sen mười màu và hạt sen màu đen kỳ dị, Huyền Long kêu lên đầy chấn kinh.

Lý Phong nghe thấy cái tên này, đột nhiên phản ứng lại, nhìn hạt sen kia, trong mắt lộ ra vẻ khát vọng.

Trước Thất phách cảnh, là tu luyện thân thể, chỉ dựa vào các loại bảo vật có thể nhanh chóng thăng cấp, cho dù không có chút thiên phú nào, cũng có thể cưỡng ép đến Đan Nguyên cảnh đỉnh phong.

Nhưng muốn đạt tới Thất phách cảnh thì không được, lúc này bắt đầu tu luyện hồn phách, phải dựa vào khả năng của bản thân. Không có thiên phú rất khó tăng lên.

Trên thực tế, cũng có cực kỳ ít bảo vật có sự giúp đỡ to lớn cho việc tu luyện hồn phách.

Trước đây Lý Phong ở Vương phủ quận Viêm Võ đạt được quả Thất phách, chỉ cần không hoàn toàn ngưng tụ ra Thất phách, vậy thì sau khi uống quả Thất phách liền có thể trực tiếp ngưng tụ Nhất phách, căn bản không cần lĩnh ngộ.

Giống như một học sinh tiểu học, đi giải đề toán trung học phổ thông, cậu ta hoàn toàn không biết làm đề bài này, nhưng nếu như đem đáp án hoàn chỉnh để trước mặt cậu ta, cậu ta chỉ cần chép một lần là được rồi, căn bản không cần hiểu rõ đề bài làm gì.

Tình hình sau khi nuốt quả Thất phách cũng giống như vậy.

Mà hạt sen Hồn Đài, còn là bảo vật quý giá hơn quả Thất phách gấp trăm lần!

Nó có tác dụng rất lớn đối với ngưng tụ Thất phách Tam hồn, cái gọi là ngưng tụ Thất phách Tam hồn, trên thực tế là quá trình nhân thể kiến tạo Hồn Đài!

Mười tầng Hồn Đài, đối ứng với mười vòng sáng trên người nhỏ màu đen trong đầu mỗi một cường giả!

Mà hạt sen Hồn Đài, thiên nhiên đem mười tầng Hồn Đài tạo dựng xong, cho nên, chỉ cần luyện hóa, bất luận là ai, bất luận là có thiên phú hay là không có thiên phú, đều có thể tiến bộ cấp tốc.

Cho dù là một người vừa đột phá Thất phách cảnh, chỉ cần luyện hóa hạt sen Hồn Đài, là có thể tiến bộ không ngừng, đột phá từng bình cảnh, cuối cùng đột phá đến Tam hồn cảnh đỉnh phong!

Không sai!

Bất cứ ai ăn được hạt sen Hồn Đài, chỉ cần không tử vong, thì tương lai nhất định sẽ đạt Tam hồn cảnh đỉnh phong!

“Trời ạ, vậy mà ở đây lại có hạt sen Hồn Đài xuất hiện, đây chính là bảo vật quý giá nhất trong tất cả các bảo vật được ghi lại trong cổ tịch!”

Huyền Long chấn kinh, quả thực khó mà tin được những gì mà ông ta đang nhìn thấy.

Đã từ rất lâu rồi, không ai biết được rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, chỉ còn lại một số cổ tịch tàn dư được giữ lại.

Trên cổ tịch này ghi chép lại một số bảo vật quý giá, những bảo vật này hiện tại căn bản không tìm được nữa, mỗi một bảo vật đều rất quý giá, nếu như chúng xuất hiện, sẽ gây nên cuộc tranh cướp điên cuồng giữa rất nhiều thế lực Tam hồn cảnh.

Mà trong tất cả bảo vật được ghi chép lại, thì hạt sen Hồn Đài là quý giá nhất!

Cho dù có ở rất rất nhiều năm trước thì chắc chắn cũng sẽ thuộc về cuộc chiến giữa vô số thế lực, thế nhưng bây giờ lại có một hạt xuất hiện trước mắt Lý Phong!

Sau chấn kinh, trên mặt Huyền Long lại tỏ vẻ ngưỡng mộ.

“Ta biết tiểu tử ngươi mỗi lần gặp phải nguy hiểm không những không sao, lại còn gặp được cơ duyên lớn hơn!”

Trận đuổi giết lần này lại cho Lý Phong cơ hội đến đây, không những luyện hóa được Hắc Viêm Mạt Nhật, lại còn gặp được hạt sen Hồn Đài này!

Nếu Lý Phong không bị đuổi giết, thì có lẽ cũng không thể chọn lựa vào trong vực thẳm Mạt Nhật.

Bảo vật có thể khiến bất cứ ai đột phá lên Tam hồn cảnh đỉnh phong nhanh chóng, nếu như Lôi trì ở đây bị truyền ra ngoài, ai mà không điên cuồng lên chứ?

Trong số những cường giả Tam hồn cảnh của đế quốc Thiên Vũ hiện tại, chỉ có một phần nhỏ cường giả Tam hồn cảnh đỉnh phong thôi. Hạt sen Hồn Đài này, có tác dụng rất lớn đối với phần lớn cường giả Tam hồn cảnh.

Trên mặt Lý Phong lộ rõ vẻ kích động.

“Hả? Hình như không chỉ có một hoa sen Hồn Đài!”

Ánh mắt của hắn đột nhiên nhìn sang hướng khác, theo sự điên cuồng của sấm sét, lại có một chỗ lộ rõ phần đáy.

Mà ở đó, cũng có một cây hoa sen mười màu đang sinh trưởng.

“Trong Lôi trì này hình như có tới mấy cây hoa đang sinh trưởng.” Lý Phong thấy vậy liền kích động.

“Tiểu Lôi!”

Hắn nhìn tiểu thú rồi trực tiếp phân phó.

“Oe oe!”

Nghe được mệnh lệnh của Lý Phong, tiểu thú này bắt đầu không ngừng di chuyển bên trong Lôi trì, rất nhanh một cây hoa sen Hồn Đài đã bị nó hái xuống.

Vút!

Thân ảnh của nó chuyển động, đem theo hoa sen Hồn Đài rời khỏi Lôi trì, đến trước mặt Lý Phong, dáng vẻ tranh công.

Nhận lấy cây hoa sen này, Lý Phong cảm thấy nội tâm trong chốc lát đã bình tĩnh lại, trên linh hồn có một cảm giác mát rượi.

Cảm ngộ của hắn đối với linh hồn dường như đã tăng lên một chút.

“Tiếp tục tìm kiếm!”

Lý Phong kích động rồi lại tiếp tục phân phó.

Vậy nên Tiểu Lôi lại vào trong Lôi trì lần nữa, vài phút sau, nó lại đi ra, mang theo một cây hoa sen Hồn Đài!

Cứ như vậy đến cây thứ ba, thứ tư, thứ năm…

Cuối cùng, có tổng cộng chín cây hoa sen Hồn Đài đã xuất hiện trước mặt Lý Phong.

Những hạt sen Hồn Đài trên đỉnh hoa sen này khẽ tản ra dao động, các linh hồn kỳ dị dường như bao trùm lấy Lý Phong.

Lúc này Lý Phong đã bị sự kinh ngạc to lớn này làm cho choáng ngợp.

Chương 469: Con rối yêu thú lột xác 1 “Thế nhưng có tận chín cây?” Trong mắt Lý Phong tràn đầy vẻ sợ hãi, không thể nào tin được những gì mình đang nhìn thấy.

Chỉ cần một cây hoa sen Hồn Đài cũng đủ để cho toàn bộ thế lực Tam Hồn cảnh của đế quốc Thiên Vũ phải điên cuồng, tất cả Tam Hồn cảnh đều tham gia tranh đoạt!

Hoa Thiên hồn đại diện cho một vị Thất Phách cảnh, còn hoa sen Hồn Đài chính là đại diện cho một vị Tam Hồn cảnh đỉnh phong!

Cho dù là một trăm bông hoa Thiên Hồn cũng không so được với một bông hoa sen Hồn Đài.

“Sách cổ có ghi, hoa sen Hồn Đài sinh trưởng trong môi trường vô cùng hà khắc, yêu cầu có lôi điện cuồng bạo kết hợp với hỏa diễm khủng bố mới có thể sinh trưởng được lên. Hai thứ đó đều ẩn chứa những nguồn năng lượng cực đoan, trải qua trăm ngàn tôi luyện mới có thể hình thành ra hoa sen Hồn Đài hoàn mỹ!”

Huyền Long nói: “Hiện tại nơi này xuất hiện một tòa Lôi trì, bên trên còn có Hắc Viêm Mạt Nhật xếp thứ hai bảng xếp hạng Địa hỏa! Thế nên, hai thứ này chính là để tạo ra hoa sen Hồn Đài!”

Huyền Long nói tới đây thì trong mắt lộ ra vẻ khiếp sợ: “Thế lực muốn tạo ra hoa sen Hồn Đài thật cường đại, thế mà còn sử dụng đến cả Hắc Viêm Mạt Nhật!”

Hiện giờ, ở trong Lôi trì có tới chín cây hoa sen Hồn Đài, hiển nhiên đây không thể nào là tự mình sinh trưởng, mà là có người trồng ra.

Nếu như là có người trồng ra, vậy thì Lôi trì khủng bố và Hắc Viêm Mạt Nhật chắc chắn cũng là sắp xếp cụ thể!

Hắc Viêm Mạt Nhật có thể nháy mắt hạ gục Tam Hồn cảnh đỉnh phong, thậm chí khiến cho cường giả Đạo Tâm cảnh cũng phải kiêng kị, làm gì có vị cường giả nào không muốn có được? Thế mà lại ở chỗ này để tạo ra hoa sen Hồn Đài.

Chứng tỏ thế lực đó khủng khiếp đến nhường nào!

Chỉ cần có được chín hoa sen Hồn Đài này có nghĩa là có được chín vị cường giả Tam Hồn cảnh đỉnh phong!

Lý Phong cũng vô cùng khiếp sợ: “Vực thẳm Mạt Nhật này chắc là được một thế lực lớn từ xa xăm lưu lại.”

Sách cổ cũng có ghi lại một chút tin tức về vực thẳm Mạt Nhật, nhưng mà cũng chỉ nói vực thẳm Mạt Nhật là một khu vực tuyệt địa, không ai biết được bên trong có gì.

“Nói không chừng là một thế lực nào đó có cường giả trường sinh!”

Hiện giờ, cho dù là cường giả Đạo Tâm cảnh gặp được chuyện này cũng không thể nào bình tĩnh được.

Lý Phong mặc dù cũng không có hiểu biết gì về cường giả trường sinh, nhưng mà đây nhất định là một sự tồn tại còn càng thêm khủng bố hơn so với Đạo Tâm cảnh!

Không nói đến những chuyện khác, chỉ riêng Lục Thần kiếm pháp có thể chứng minh.

Lục Thần kiếm pháp là do một cường giả trường sinh lưu lại, mà sau khi thi triển hoàn chỉnh Lục Thần kiếm pháp thức thứ sáu thì có thể dễ dàng hạ gục Tam Hồn cảnh đỉnh phong!

Còn ba thức phía sau, tất nhiên có thể tạo thành uy hiếp đối với Đạo Tâm cảnh!

“Cường giả trường sinh, thực sự có cường giả như vậy sao?”

Nghe thấy Lý Phong nói, Huyền Long lại trầm mặc một chút, sau đó đột nhiên lên tiếng: “Nếu như thực sự có, vậy thì tuổi thọ của bọn họ là vô hạn, tại sao tất cả lại đều biến mất?”

Trước kia ông ta cũng từng nghe ngóng được chút tin tức về phương diện này, nhưng trong lòng vẫn luôn có một mối nghi ngờ như thế.

Cường giả trường sinh không có hạn chế về tuổi thọ, ai có thể giết chết bọn họ chứ? Là những cường giả trường sinh khác sao?

Nếu là như vậy thì tại sao nhóm cường giả trường sinh lại giết hại lẫn nhau? Cho dù có giết lẫn nhau thì cũng không thể nào không còn một ai sống sót như vậy.

Lý Phong nghe thế thì cười: “Không cần biết tại sao tất cả bọn họ lại biến mất, dù sao thì hiện giờ tất cả những bảo vật này đều thuộc về ta.”

Trời đất này có nhiều bí mật, nhưng mà muốn tháo gỡ được những bí mật này thì không phải chuyện một sớm một chiều có thể làm được.

Lý Phong hít sâu một hơi, hắn nắm trong tay một cây hoa sen Hồn Đài, trong mắt tràn đầy vẻ nóng bỏng.

“Ha ha, cũng phải, sau khi nuốt hoa sen Hồn Đài thì thực lực của Lý Phong ngươi chắc chắn có thể tiến bộ một mảng lớn!”

Huyền Long nghe Lý Phong nói thế thì cười lớn.

Sử dụng Hoa sen Hồn Đài khi vừa mới bắt đầu là có hiệu quả tốt nhất.

Giống như vừa mới đột phá đến Thất Phách cảnh, trong nháy mắt hiểu biết về linh hồn tăng lên, rất nhiều người có thể vừa đột phá đã ngưng tụ ra được một phách. Một số người có thiên phú cường đại còn trực tiếp ngưng tụ được hai phách.

Về sau thì lĩnh ngộ sẽ kém đi, cần hao phí thời gian dài mới có thể tiếp tục tiến bộ.

Mà chuyện nuốt hoa sen Hồn Đài cũng tương tự, khi mới bắt đầu thì linh hồn so với lúc mới đột phá đến Thất Phách cảnh cũng tăng lên gấp trăm lần!

Thậm chí có sách cổ ghi lại, có người vừa đột phá đến Thất Phách cảnh đã sử dụng hoa sen Hồn Đài, sau đó ngay lập tức ngưng tụ được sáu phách! Chuyện này thực sự là kỳ tích!

Thế nên, mỗi một vị sau khi sử dụng hoa sen Hồn Đài đều có thể nhanh chóng tiến bộ. Cho dù bị nhốt ở bình cảnh, nhưng có được loại trạng thái lĩnh ngộ cường đại như thế thì cũng có thể nhanh chóng đột phá.

Chương 470: Con rối yêu thú lột xác 2 Sau khi nuốt xong thì khi mới bắt đầu sẽ tiến bộ một mảng lớn, sau đó tốc độ tiến bộ sẽ địch nổi trình tự khi mới đột phá đến Thất Phách cảnh kia, nhanh chóng vô cùng. Đây chính là chỗ khủng bố chân chính của hoa sen Hồn Đài!

“Không biết sau khi ta nuốt hoa sen Hồn Đài thì thực lực có thể tăng lên tới trình độ nào?” Trong mắt Lý Phong tràn đầy vẻ mong chờ.

Hắn nhìn về phía Lôi trì, đang chuẩn bị luyện hóa thì trong lòng đột nhiên xuất hiện dao động.

Hắn vung tay phải lên, ngay sau đó, một con rối yêu thú Hổ xuất hiện.

Ánh mắt của con rối Yêu thú này rất dại, nhưng sau khi xuất hiện thì Lôi trì giống như phóng ra một ít Lôi điện hướng về phía con rối này. Tuy nhiên, lôi điện vẫn luôn bị nhốt ở trong lôi trì, không cách nào tiến thêm được.

“Hả? Con rối yêu thú này dường như có thể hấp thu được những lôi điện đó?”

Huyền Long nhìn thấy vậy thì vô cùng ngạc nhiên.

Lý Phong cười cười, nói: “Dựa theo lời vị cường giả lưu lại những con rối yêu thú này thì sau khi hấp thu năng lượng hoàn chỉnh thì thực lực của những con rối yêu thú này hoàn toàn có thể đạt tới Tam Hồn cảnh đỉnh phong! Nếu như đạt được uy năng khủng bố như vậy thì lôi điện mà những con rối yêu thú này có thể thừa nhận cũng sẽ càng thêm khủng bố, cho dù không đạt tới trình tự Đạo Tâm cảnh thì cũng gần tới.”

Thân thể phát huy được thực lực Tam Hồn cảnh đỉnh phong, nhưng lại thừa nhận lôi điện trình tự Tam Hồn cảnh, đây tất nhiên là chuyện không có khả năng.

Thế nên, lúc trước mặc dù năng lượng trong Lôi trì vô cùng khủng bố, nhưng Lý Phong vẫn lấy ra thử một chút.

Lúc trước hắn muốn tìm kiếm khu vực lôi điện, nơi này là một khu vực rất lý tưởng!

“Để xem hiệu quả thế nào!”

Hắn vung tay phải lên, ngay sau đó, con rối yêu thú Hổ nhanh chóng tiến vào trong Lôi trì.

“Ầm! Ầm! Ầm!”

Đông đảo Lôi điện chớp động. Lúc này Lý Phong rõ ràng cảm nhận được con rối yêu thú trong khu vực lôi điện sinh ra một luồng lực cắn nuốt, năng lượng trong Lôi trì nhanh chóng bị hút vào.

Mặc dù bị Lôi điện khủng bố vây quanh như vậy, nhưng trên người con rối yêu thú không có chút hư hại nào, hiển nhiên có thể hoàn toàn thừa nhận.

Hơn nữa, Lý Phong còn cảm nhận được năng lượng bên trong con rối đang từ từ tăng lên!

Sau khi cảm nhận được uy năng này, Lý Phong khẽ nhếch môi, lộ ra ý cười.

“Ha ha, Lý Phong, mặc dù Lôi trì này không có tác dụng đối với ngươi, nhưng lại có tác dụng lớn đối với Tiểu Lôi và con rối Yêu thú.” Huyền Long cười nói.

Lý Phong mỉm cười, tiếp tục vung tay phải lên, lại thêm hai con rối Yêu thú Hổ xuất hiện.

Sau đó, hai con rối Yêu thú này cũng tiến vào trong Lôi trì.

“Không biết bọn chúng có thể hấp thu được năng lượng đạt tới cực hạn không?” Lý Phong chờ mong.

Nếu như đạt tới cực hạn, vậy thì hắn sẽ có ba con rối yêu thú có thể phát huy trình tự Tam Hồn cảnh đỉnh phong!

Lý Phong không hề nghĩ nhiều, trực tiếp ngồi xếp bằng xuống dưới. Hắn nắm lấy hoa sen mười màu, nhanh chóng hái hạt sen xuống.

“Bắt đầu luyện hóa!”

Trong lòng hắn khẽ động, điểm sáng thần bí chỗ trái tim hơi dao động một chút, sau đó từng luồng năng lượng bên trong hạt sen Hồn Đài dũng mãnh tiến vào trong thân thể của hắn, bị điểm sáng thần bí nhanh chóng hấp thu.

Trên thực tế, đông đảo linh quả, dược thảo, bao gồm cả hạt sen Hồn Đài đều có thể trực tiếp nuốt lấy. Nhưng mà, điểm sáng thần bí này lại có thể khiến cho những linh dược ở trong đó càng trở nên thuần túy hơn!

Năng lượng càng trở nên thuần túy hơn thì càng có lợi cho bản thân hơn.

Năng lượng dũng mãnh tiến vào trong điểm sáng thần bí, luồng năng lượng này cực kỳ nồng đậm, nhưng chỉ có một bộ phận cực nhỏ từ điểm sáng thần bí tản ra ngoài.

Theo thời gian, những năng lượng này trực tiếp biến mất không chút dấu vết.

Thân thể của Lý Phong không hấp thu được những năng lượng này, nhưng linh hồn của hắn lại có thể hấp thu.

Ong…

Sau khi hấp thu, Lý Phong cảm giác linh hồn của mình bỗng nhiên xảy ra một loại biến hóa vô cùng kỳ diệu. Dưới sự biến hóa này, hắn cảm thấy linh hồn của mình đang ngày một tăng lên.

Toàn bộ sự ảo diệu của linh hồn giống như có người không ngừng nói truyền đến trong đầu hắn.

“Tốc độ tiến bộ này nhanh quá!”

Lý Phong cảm nhận một chút, trong mắt lộ ra vẻ kinh hỉ.

Dưới tình huống như vậy, hắn cảm thấy bản thân mình đối với chuyện lĩnh ngộ phách thứ bảy đang điên cuồng tăng lên.

Lúc này, người nhỏ màu đen trong đầu hắn đang không ngừng ngưng tụ lại hào quang thứ bảy. Tốc độ ngưng tụ rất nhanh, nhanh hơn lúc trước Lý Phong ngưng tụ phách thứ nhất còn nhanh hơn rất nhiều!

Linh hồn của hắn đã bắt đầu phát sinh lột xác.

Mà theo phách thứ bảy ngưng tụ, thân thể hắn truyền đến một cảm giác “khao khát” vô cùng. Hiển nhiên, khi linh hồn lột xác thì thân thể cũng sẽ lột xác.

Từng luồng linh lực nồng đậm từ điểm sáng thần bí phóng ra, hướng tới khắp mọi khu vực trên thân thể của Lý Phong!

Thời gian trôi qua cực nhanh, chẳng mấy chốc đã ba phút trôi qua.

Lúc này, trên người của người nhỏ màu đen trong đầu Lý Phong đã hoàn toàn ngưng tụ được luồng hào quang thứ bảy!

Ầm!

Trên người Lý Phong tản ra một luồng dao động khí thế cường đại hơn lúc trước vô số lần!

“Thất Phách cảnh đỉnh phong!”

Lý Phong yên lặng cảm nhận một chút, khóe miệng lộ ra vẻ tươi cười.

Chỉ trong vòng ba phút ngắn ngủi, cảnh giới của hắn đã tăng lên một lần nữa!

“Ha ha, Lý Phong, chúc mừng ngươi ngưng tụ được phách thứ bảy! Chân chính đặt chân tới Thất Phách cảnh đỉnh phong.”

Chương 471: Đột phá! Tam Hồn cảnh! Huyền Long cười nói: “Không hổ là hoa sen Hồn Đài, nhanh như vậy mà ngươi đã đột phá thành công rồi. Chỉ cần ngươi an tâm lĩnh ngộ một khoảng thời gian là có thể chân chính đột phá tới Tam Hồn cảnh!”

“Không cần thế đâu.”

Lý Phong nghe vậy thì mỉm cười nói.

Trên người hắn lại tản ra một luồng dao động kỳ dị.

Dưới dao động này, hắn dường như nảy sinh một tia liên hệ với trời đất, linh hồn bao trùm lên khắp nơi.

“Linh hồn bắt đầu hấp thu năng lượng trời đất, đây là dấu hiệu đột phá đến Tam Hồn cảnh! Lý Phong muốn đột phá đến Tam Hồn cảnh?”

Huyền Long nhận ra tình huống này thì trong mắt lập tức lộ ra vẻ khiếp sợ.

Cho dù có sử dụng hạt sen Hồn Đài để nhanh chóng tiến bộ thì từ Thất Phách cảnh đến Tam Hồn cảnh cũng có những khó khăn nhất định. Ít nhất phải dừng lại một khoảng thời gian, sau đó chờ tích lũy đủ thì mới bắt đầu đột phá.

Dù sao thì Tam Hồn cảnh vượt xa Thất Phách cảnh rất nhiều.

Rất nhiều thiên tài sau khi sử dụng hạt sen Hồn Đài thì liên tiếp ngưng tụ được vài phách, nhưng lại không có mấy người có thể trực tiếp vượt qua bình cảnh, đột phá từ Thất Phách cảnh lên đến Tam Hồn cảnh!

Lúc này, Lý Phong thu liễm tâm thần, yên lặng tăng lên linh hồn, yên lặng hiểu được những biến hóa kỳ dị trên đó.

Quá trình này kéo dài hơn mười phút.

“Linh hồn là bản chất của sinh mệnh, linh hồn bất diệt thì cho dù thân thể có bị hủy thì vẫn có thể trọng sinh lần nữa. Thiên phú, ý chí… tất cả đều có liên quan đến linh hồn…”

Hắn yên lặng hiểu được, tại một thời điểm, gương mặt của Lý Phong bỗng nhiên lộ ra vẻ tươi cười.

Hắn dường như lập tức hiểu thêm rất nhiều về linh hồn, cả người cũng trở nên thanh minh hơn.

“Bây giờ, đột phá thôi!”

Lý Phong hít sâu một hơi.

Đây là một ý tưởng tự nhiên, không chứa bất cứ tạp niệm nào. Dường như Lý Phong càng thêm hiểu thêm về linh hồn của mình, thế nên chắc chắn có thể đạt tới trình tự càng cao.

“Răng rắc!”

Trong cơ thể hắn bỗng vang lên một âm thanh rất nhỏ, giống như tiếng gông xiềng thân thể và linh hồn được mở ra.

Ầm!

Sau khi gông xiềng mở ra, toàn bộ thân thể Lý Phong phát sinh biến hóa rất lớn. Hắn cảm giác như mỗi một tế bào trong cơ thể mình đều vô cùng đối khát, tất cả năng lượng đều bị tiêu hao, thân thể kịch liệt yêu cầu được bổ sung năng lượng.

Mà lúc này ở trong điểm sáng thần bí cũng có linh lực nồng đậm điên cuồng tràn vào.

“Bùm!”, “Bùm!”

Trái tim của Lý Phong không ngừng nhảy lên, đông đảo linh lực mới dung nhập bắt đầu điên cuồng trào ra, dũng mãnh tiến vào khắp các nơi trong thân thể hắn.

Thân thể hắn bắt đầu tiến hành lột xác.

Kinh mạch của hắn trở nên cứng cáp hơn, xương cốt cũng càng thêm cứng rắn, mật độ thân thể đang điên cuồng tăng lên…

Mà lúc này, người nhỏ màu đen trong đầu Lý Phong lại tiếp tục ngưng tụ luồng sáng màu đen, chậm rãi biến hóa.

Đây là hồn thứ nhất!

“Lý Phong không những đột phá tới Tam Hồn cảnh mà còn bắt đầu ngưng tụ Hồn thứ nhất!” Huyền Long vẫn đang quan sát Lý Phong, nhìn thấy tình huống này thì vô cùng chấn động.

Cho dù có thể đột phá đến Tam Hồn cảnh thì cũng chỉ có một bộ phận rất nhỏ nhân tài có thể chân chính ngưng tụ được hồn thứ nhất.

Ầm! Ầm!

Sau khi ngưng tụ hồn thứ nhất, Lý Phong càng tiếp tục phát sinh những lột xác to lớn!

...

Thời gian cứ thế trôi đi, mười phút… hai mươi phút… ba mươi phút…

Chẳng mấy chốc đã qua một tiếng.

Mà lúc này, quá trình lột xác của thân thể Lý Phong rốt cuộc mới chậm rãi ngừng lại, những dao động trên người hắn cũng chậm rãi thu liễm.

Hắn yên lặng ngồi ở đó, nhìn qua giống như một người bình thường. Sau khi trở lại nguyên trạng thì cho dù là Thất Phách cảnh cũng không thể nhìn ra được tình huống cụ thể.

Ầm!

Vào một thời gian nhất định, trên người hắn tản ra một luồng năng lượng chẳng khác nào mãnh thú hồng hoang thức tỉnh.

Hư không chấn động, thậm chí còn xuất hiện những khe nứt.

“Tam Hồn cảnh sơ kỳ!”

Lý Phong yên lặng cảm nhận tình huống của mình một chút, khóe miệng không giấu được ý cười.

Hắn nắm chặt tay lại, ngay lập tức cảm ứng được một lực lượng vô cùng khủng bố. Lực lượng này đã đạt tới một trình tự hoàn toàn mới!

“Hoàn toàn ngưng tụ ra được hồn thứ nhất rồi, còn hồn thứ hai cũng đã bắt đầu hiểu được một chút. Dựa theo tốc độ này, chưa tới mười ngày nữa ta có thể ngưng tụ được hồn thứ hai!”

Lý Phong nghĩ thầm.

Sau khi nuốt hạt sen Hồn Đài, hắn trực tiếp ngưng tụ được phách thứ bảy, đột phá tới Tam Hồn cảnh, rồi lại ngưng tụ hồn thứ nhất, thậm chí còn hiểu được hồn thứ hai, không bao lâu nữa có thể chân chính ngưng tụ ra được!

“Hắc Viêm Mạt Nhật!”

Trong lòng hắn khẽ động, sau đó trên người lập tức xuất hiện một ngọn lửa màu đen, khí thế trên người cũng nhanh chóng tăng vọt!

“Thực lực tăng vọt, ta huy động Hắc Viêm Mạt Nhật cũng gia tăng thêm uy lực rất lớn. Hiện giờ đại khái có thể huy động được… một phần mười uy năng!”

Lý Phong cảm nhận một chút, trong mắt tràn đầy kinh ngạc.

“Tiểu tháp mười tầng!”

Tiếp theo đó, Lý Phong lại tiếp tục thử kiểm tra tòa tiểu tháp kia.

Dao động khí thế trên người hắn lại một lần nữa tăng cường, nhưng lúc này Lý Phong lại hơi nhíu mày.

“Uy năng của tiểu tháp mười tầng yếu bớt đi?”

Lúc trước, tiểu tháp mười tầng có thể giúp thực lực của hắn tăng lên gấp mười. Nhưng mà hiện tại, thực lực của hắn đạt tới mức độ như thế này, uy lực của tiểu tháp mười tầng rõ ràng là yếu bớt đi.

“Chắc chỉ còn lại khoảng gấp bảy lần.”

Mặc dù là như thế, nhưng Lý Phong cũng không hề cảm thấy thất vọng chút nào.

Chương 472: Thực lực tăng vọt! Từ trước hắn đã biết sau khi thực lực của mình không ngừng tăng lên thì sự hỗ trợ của tiểu tháp mười tầng đối với mình cũng sẽ không ngừng yếu bớt.

“Ngưng tụ ra hồn thứ nhất, ta đã chân chính đạt tới cảnh giới Tam Hồn cảnh sơ kỳ, thậm chí chỉ còn cách Tam Hồn cảnh sơ kỳ một khoảng ngắn nữa. Bây giờ, cho dù không dựa vào những con át chủ bài khác, chỉ cần sử dụng Hắc Viêm Mạt Nhật thì hầu hết Tam Hồn cảnh đỉnh phong cũng không phải là đối thủ của ta!”

Tam Hồn cảnh đỉnh phong hầu hết đều là những lão quái vật tu luyện mấy chục ngàn năm, Lý Phong có con át chủ bài cường đại thì bọn họ tất nhiên cũng có thể có được.

“Hơn nữa, còn có khải giáp Hắc Vẫn, chiến ủng Bạch Dực, phòng ngự và tốc độ của ta càng không phải là yếu!”

Chi dù chiến đấu với đông đảo cường giả Tam Hồn cảnh thì Lý Phong cũng không đến nỗi rơi vào thế yếu!

“Ta còn có tiểu tháp mười tầng, thứ này có thể khiến cho thực lực của ta tăng lên gấp bảy lần!” Ánh mắt của Lý Phong lộ ra ánh sáng khiếp người.

Ầm!

Trên người hắn tản ra dao động khí thế khủng bố. Dưới dao động khí thế này, cho dù là cường giả Tam Hồn cảnh đỉnh phong cũng sẽ cảm thấy sợ hãi!

Lúc trước, cơ sở tự thân của Lý Phong mới chỉ ở vào trình tự ngưng tụ sáu phách. Hắn dựa vào Hắc Viêm Mạt Nhật, dựa vào tiểu tháp mười tầng tăng cường thực lực, Lục Thần kiếm pháp, khải giáp Hắc Vẫn, chiến ủng Bạch Dực… mới có thể miễn cưỡng khiến cho công kích, phòng ngự và tốc độ của mình đạt tới trình độ Tam Hồn cảnh đỉnh phong.

Trên thực tế, đây chỉ là bị động, hắn vẫn còn cách trình độ này một khoảng cách rất lớn.

Nhưng hiện tại, cơ sở tự thân của hắn đã gần đạt tới Tam Hồn cảnh trung kỳ, chỉ cần dựa vào Hắc Viêm Mạt Nhật là có thể địch lại được Tam Hồn cảnh đỉnh phong, thậm chí là vượt qua!

Hơn nữa, kết hợp với những bảo vật khác nữa, thực lực của hắn đạt tới trình độ nào chứ?

Hiện giờ, Lý Phong mới là chân chính không sợ gì cả!

“Lý Phong, chúc mừng ngươi đã đột phá tới Tam Hồn cảnh!” Huyền Long ở trong lồng giam linh lực, mỉm cười nói.

Lúc này, lời nói của ông ta lộ ra vẻ câu nệ hiếm thấy. Vừa rồi, khi Lý Phong tản ra khí thế, ông ta cảm nhận được một tia sợ hãi!

Hiện giờ Lý Phong đã mạnh hơn đám người Mạc Ly không biết bao nhiêu lần!

Thanh niên non nớt mà lúc trước ông ta muốn đoạt xá, hiện giờ đã trưởng thành đến mức ông ta phải ngước lên nhìn! Quả thực là một kỳ tích của tu luyện.

“Cảm ơn.” Lý Phong mỉm cười nói.

Lúc trước hắn vô cùng kiêng kỵ Huyền Long, nhưng bây giờ cho dù Huyền Long có khôi phục đến đỉnh cao thì cũng chẳng thể nào làm gì được hắn cả.

“Hả?”

Lý Phong đang định nói thêm cái gì, bỗng nhiên hắn lập tức nhìn về phía Lôi trì trước mắt.

“Năng lượng hấp thu của con rối yêu thú đạt tới hạn mức cao nhất rồi?”

Hắn vung tay lên, sau đó ba con rối Yêu thú đi tới trước mặt hắn.

Ba con rối yêu thú này thoạt nhìn hoàn toàn không có gì khác trước, nhưng Lý Phong lại cảm nhận được bên trong bọn chúng ẩn chứa lôi điện khủng bố!

Nhìn tình cảnh trước mắt, trong lòng Lý Phong khẽ động.

Ầm!

Bỗng nhiên, ba dao động khí thế khủng bố chợt bộc phát, nhưng vừa mới bộc phát thì dao động khí thế cũng biến mất.

“Tam Hồn cảnh đỉnh phong!”

Lý Phong cảm nhận được dao động khí thế này, gương mặt tràn đầy vẻ tươi cười.

“Không thể nào tưởng tượng được ba con rối yêu thú lại đạt được tới tầng này.” Huyền Long cũng tấm tắc trước tình cảnh trước mắt.

Con rối yêu thú Tam Hồn cảnh đỉnh phong, đây phải do Luyện khí sư cường đại nào có thể luyện chế ra được chứ?

Tại đế quốc Thiên Vũ, ngoại trừ Thiên Vũ vương thì Tam Hồn cảnh đỉnh phong chính là trình tự mạnh nhất.

“Cũng không tệ lắm.” Lý Phong cười cười, nhìn về phía Lôi trì, nói: “Lôi trì này vẫn còn rất nhiều lôi điện, tiếc là ta không thể mang đi được. Nếu không thì những con rối yêu thú này sẽ không bao giờ thiếu năng lượng.”

Sử dụng con rối yêu thú cần tiêu hao năng lượng, chờ đến khi chiến đấu sau đó thì rất có thể khả năng sẽ bị hạ thấp. Đến lúc đó, Lý Phong sẽ lại phải tới nơi này, hoặc là tới địa phương khác tìm kiếm lôi điện.

Nhưng mà, nơi này đã không còn Hắc Viêm Mạt Nhật, người tiến vào nơi này cũng sẽ không nhất định sẽ chết, thế nên muốn quay trở lại tòa Lôi điện này là chuyện dễ như trở bàn tay.

“Ngao!”

Đúng lúc này, một âm thanh non nớt vang lên, sau đó, một con tiểu thú từ trong Lôi trì bay ra.

Thể tích của tiểu thú nhìn rõ ràng đã lớn hơn lúc trước một chút, nhưng vẫn còn vô cùng non nớt.

Mặc dù là vậy, nhưng trên người nó lại tản ra luồng dao động cực kỳ cường đại.

“Ngưng tụ sáu phách?”

Lý Phong nhìn Tiểu Lôi, ngạc nhiên nói.

Lúc trước thực lực của Tiểu Lôi chỉ ngưng tụ được một phách, thế nhưng bây giờ chỉ trong khoảng thời gian ngắn lại có thể trực tiếp ngưng tụ được thêm năm phách.

Tốc độ như vậy so với hắn chỉ hơn chứ không kém.

“Ngao!!!”

Tiểu Lôi nhìn về phía Lý Phong, kêu lên vài tiếng. sau đó, móng vuốt của nó vung lên, lập tức có một đoạn xương từ trong Lôi trì bay ra.

Mà trên đoạn xương này còn chớp động lôi điện, mơ hồ có thể nhìn ra được hư ảnh của một con giao long.

“Giao long cốt?”

Lý Phong và Huyền Long nhìn thấy thì đều kinh hãi.

Chương 473: Rời khỏi vực thẳm Mạt Nhật 1 Hư ảnh của giao long mặc dù không lớn lắm, nhưng lại tản ra một luồng dao động uy áp khiến người ta cảm thấy trái tim đập nhanh.

Lý Phong dưới hư ảnh này cũng cảm nhận thấy một tia áp lực!

Hiện giờ thực lực của hắn cường đại như vậy mà còn cảm thấy áp lực?

“Đây là xương cốt của giao long Đạo Tâm cảnh sao?”

Lý Phong khiếp sợ, sau đó trong lòng lại xuất hiện một suy nghĩ càng khiến hắn khiếp sợ hơn.

Cho dù là Đạo Tâm cảnh, nhưng một đoạn xương nhỏ như thế này làm sao có thể khiến hắn cảm thấy áp lực như thế?

“Chẳng lẽ là xương cốt của giao long cảnh giới trường sinh?”

Chỉ có thể là cảnh giới đó thì cho dù ngã xuống vô số năm, trên người vẫn có thể tản ra uy áp khủng bố như vậy.

Lý Phong cảm thấy khiếp sợ vô cùng, tuy rằng như thế, nhưng hắn lại cảm thấy suy nghĩ này rất chính xác.

“Ngao!!!”

Tiểu Lôi trao đổi với Lý Phong vài tiếng, sau đó lôi điện trong Lôi trì điên cuồng bạo động, lao về phía đoạn xương này.

Xương cốt lúc này giống như biến thành một cái hang động không đáy, điên cuồng hấp thu lôi điện.

Cuối cùng, tất cả lôi điện biến mất, toàn bộ đã tiến vào trong đoạn xương này.

Hiển nhiên, toàn bộ lôi điện ở trong Lôi trì đều được tạo thành bởi vì đoạn xương này, điều này càng thêm khẳng định suy nghĩ của Lý Phong.

Uy năng của những luồng Lôi điện này đã đạt tới Đạo Tâm cảnh, cho dù là cường giả Đạo Tâm cảnh đỉnh phong thì cũng không có khả năng chỉ một đoạn xương cũng có thể đạt được tới cảnh giới này.

Sau đó, dưới ánh mắt khiếp sợ của Lý Phong và Huyền Long, Tiểu Lôi thế mà lại nuốt lấy đoạn xương này.

“Nuốt rồi?” Lý Phong sửng sốt.

Đoạn xương khiến hắn cảm thấy trái tim đập nhanh đã bị Tiểu Lôi nuốt vào bụng, điều này hoàn toàn không tạo thành bất cứ thương tổn nào với nó.

“Lý Phong, xem ra vật nhỏ này và sinh mệnh của đoạn xương kia thuộc về cùng một tộc quần.” Huyền Long hơi trầm ngâm một chút rồi nói.

Nếu như không cùng một tộc quần thì khi cắn nuốt như thế chắc chắn sẽ xuất hiện bài xích.

Nhưng nếu như là cùng một tộc quần thì không có bài xích gì cả.

Lý Phong nghe vậy thì gật đầu: “Tiểu Lôi đã truyền tin đến, nói sinh mệnh đại diện cho đoạn xương này và nó là cùng tộc, bên trong có lưu lại một chút căn nguyên, nó có thể hấp thu, làm cho thực lực của bản thân tăng lên một khoảng.”

Trên mặt Lý Phong mang theo vẻ vui sướng. Căn cứ theo lời Tiểu Lôi nói thì trong Giao Long cốt có một tia căn nguyên, điều này đối với chuyện hấp thu lôi điện chắc cũng không có quá nhiều liên quan.

Nói như vậy, Lý Phong vẫn có thể tiếp tục thuyên chuyển lôi điện.

“Chờ khi nào năng lượng của con rối yêu thú thiếu hút thì vẫn có thể bổ sung như cũ, hơn nữa hai con rối yêu thú mà ta để lại ở trong gia tộc cũng có thể nhanh chóng tăng lên tới trình độ Tam Hồn cảnh đỉnh phong.” Lý Phong nghĩ thầm.

Có những lôi điện này thì những con rối Yêu thú lập tức có được suối nguồn năng lượng!

Lúc trước Lý Phong cảm giác được con rối yêu thú hấp thu chưa tới một phần ngàn lôi điện trong Lôi trì!

“Không thể tưởng tượng nổi, vực thẳm Mạt Nhật này là do một thế lực từ rất lâu rất lâu trước kia lưu lại. Thế lực đó lúc trước chắc chắn là một sự tồn tại vô cùng bá đạo.” Huyền Long cảm thán.

Ông ta cũng có thể phán đoán ra được một số tin tức từ đoạn xương kia.

Hắc Viêm Mạt Nhật, Lôi trì, Giao long cốt, hư hư thực thực cường giả trường sinh, hoa sen Hồn Đài… Tất cả những thứ này cho dù tất cả mọi thế lực của đế quốc Thiên Vũ kết hợp với nhau cũng không thể nào làm được.

Không nói đế quốc Thiên Vũ, cho dù là khắp thế giới, tất cả thế lực có cường giả Đạo Tâm cảnh đều không làm được.

“Cho dù thế lực đó có bá đạo đến đâu thì bây giờ cũng đã tàn lụi rồi.”

Lý Phong lắc đầu, thế lực cường đại đến mấy thì bây giờ cũng đã hoàn toàn biến mất ở trong năm dài tháng rộng, thậm chí còn chẳng biết tên.

Nhưng điều đó không quan trọng, điều quan trọng là những bảo vật mà thế lực đó lưu lại đều đã được Lý Phong đoạt được!

“Hiện tại vực sâu Mạt Nhật đã chẳng còn lại gì, chúng ta rời đi thôi.” Lý Phong mỉm cười nói.

Hắn nhìn thoáng qua Lôi trì, toàn bộ Lôi trì lúc này đã không còn lại gì, vô cùng trống rỗng.

Dưới sự bao trùm của linh hồn, Lý Phong có thể phát hiện tất cả mọi thứ dưới đáy vực.

Hiện giờ linh hồn của hắn cường đại như thế nào chứ? Đột phá đến Tam Hồn cảnh, linh hồn của hắn đã tăng lên rất nhiều.

Tiểu tháp mười tầng mặc dù không thể tăng linh hồn của hắn lên mười lần như trước, nhưng có thể tăng lên vài lần.

“Không biết bây giờ gia tộc thế nào rồi?”

Khi chuẩn bị rời khỏi nơi này, Lý Phong nháy mắt nghĩ tới gia tộc, trong lòng không khỏi cảm thấy lo lắng.

Nhưng mà hắn có để lại hai con rối yêu thú trình tự Tam Hồn cảnh ở nhà họ Lý, còn có cả sát trận Thập Tuyệt Kim. Hơn nữa, còn có phủ chủ Huyền Mạc của phủ Thần Văn hỗ trợ, chắc sẽ không xảy ra chuyện gì.

“Đi thôi!”

Lý Phong nhìn thoáng qua Lôi trì thêm lần nữa, sau đó thân ảnh nhanh chóng bay lên.

Hơn một tháng trôi qua, hắn nhớ tới khoảng thời gian mình trải qua ở nơi này, không nhịn được cảm thán.

Chương 474: Rời khỏi vực thẳm Mạt Nhật 2 Trước khi tiến vào nơi này, hắn mới chỉ ngưng tụ được sáu phách, tổng hợp tất cả mọi con át chủ bài cũng không thể địch nổi cường giả Tam Hồn cảnh đỉnh phong. Nhưng mà bây giờ, hắn không những ngưng tụ được phách thứ bảy, còn đột phá tới Tam Hồn cảnh, ngưng tụ được hồn thứ nhất, sắp ngưng tụ được hồn thứ hai, thực lực không biết đã cường đại hơn trước bao nhiêu lần!

“Lý Phong, sau khi ra khỏi đây, ngươi đừng quên lời hứa của mình đấy.” Nhìn thấy Lý Phong sắp đi ra ngoài, Huyền Long vội vàng nói.

“Yên tâm.” Lý Phong gật đầu.

Lúc trước, khi tiến vào vực thẳm Mạt Nhật hắn đã từng nói, chỉ cần còn sống ra ngoài thì hắn sẽ thả Huyền Long ra.

Dựa vào thực lực hiện tại của hắn, cho dù Huyền Long có khôi phục đến đỉnh phong thì hắn cũng không sợ hãi.

Thân ảnh khẽ động, Lý Phong không ngừng bay lên không trung.

“Ồ?”

Chờ đến khi tới một khu vực, ánh mắt của Lý Phong nhìn về một phía, sau đó ánh mắt lộ ra vẻ lạnh như băng.

“Thú vị thật, tộc Ma Tâm hình như cảm thấy ta có khả năng sống sót, thế nên vẫn cử người ở lại nơi này.”

Trong mắt hắn lộ ra sát ý.

...

Vực thẳm Mạt Nhật là một nơi mà các cường giả chỉ cần nghe nhắc đến tên là sẽ đồng loạt biến sắc.

Lúc này, tại một dãy núi cách vực thẳm Mạt Nhật một khoảng, có một vị cường giả đang lặng lẽ ngồi một chỗ tu luyện.

Vị cường giả này mang theo những đặc điểm của cường giả tộc Ma Tâm, chính là cường giả Tam Hồn cảnh trung kỳ Chiến Ngân- người trước kia phát hiện ra tung tích của Lý Phong đầu tiên, sau đó thông báo cho đám người Mạc Ly.

Lúc này, gương mặt của Chiến Ngân vô cùng âm trầm.

“Khí tức nóng rực xung quanh đây đột nhiên phai nhạt đi rất nhiều, chẳng lẽ vực thẳm Mạt Nhật đã xảy ra chuyện gì sao?”

Lúc trước xung quanh vực thẳm Mạt Nhật luôn tản ra một loại dao động nóng rực, cho dù là cường giả đỉnh cấp đi vào nơi này cũng sẽ cảm thấy vô cùng khó chịu.

Cho dù là Đan Nguyên cảnh đỉnh phong, nói không chừng cũng có thể bị tử vong trước dao động này.

Nhưng mà dao động càng lúc càng giảm đi, đến hiện giờ cho dù là Tiên Thiên cảnh cũng có thể thừa nhận dao động này.

“Không chỉ dao động giảm đi mà sương mù bên ngoài vực thẳm Mạt Nhật cũng chậm rãi tiêu tán. Từ nãy tới giờ mới khoảng chừng một phút ngắn ngủi, thế mà đã tiêu tán ba phần rồi.”

Vẻ mặt của Chiến Ngân vô cùng âm trầm.

Lúc trước Lý Phong bị bọn chúng đuổi giết, trốn vào trong vực thẳm Mạt Nhật. Từ khi đó đến giờ, ông ta nhận lệnh ở lại nơi này, xem Lý Phong có từ bên trong đi ra hay không.

Hiện giờ vực thẳm Mạt Nhật hình như đã xảy ra biến hóa gì đó, điều này khiến cho ông ta cảm thấy vô cùng bất an.

Vút!

Chiến Ngân lập tức bay tới hư không bên trên vực thẳm Mạt Nhật để quan sát một chút.

Mặc dù sương mù đang không ngừng tiêu tán, nhưng linh hồn của ông ta vẫn không thể nào nhìn thấu tình huống bên trong.

“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy? Chẳng lẽ là bởi vì Lý Phong?” Chiến Ngân không nhịn được suy nghĩ, ánh mắt nhìn chằm chằm vào những sương mù đó.

Theo tốc độ tiêu tán của sương mù thì khoảng chừng vài phút nữa là sẽ tiêu tán toàn bộ, đến lúc đó nói không chừng ông ta có thể tra xét được tình cảnh bên trong.

“Những thay đổi này không nhất định là do Lý Phong gây ra, nói không chừng là do vực thẳm Mạt Nhật tự thay đổi.”

Rất nhiều suy nghĩ không ngừng xuất hiện trong đầu ông ta.

“Hả?”

Đúng lúc này, Chiến Ngân bỗng nhiên khiếp sợ.

Sương mù tan biến như thủy triều, sau đó một luồng linh hồn cường đại đột nhiên trào ra!

Linh hồn này cường đại tới cực hạn, cho dù Chiến Ngân là Tam Hồn cảnh trung kỳ nhưng dưới tác động của linh hồn này vẫn cảm thấy nơm nớp lo sợ. Ông ta cảm thấy như mình đang đối mặt với một quái vật khổng lồ, căn bản không có chút năng lực ngăn cản nào.

“Ai?”

Cảm nhận được dao động linh hồn này, gương mặt của Chiến Ngân lộ rõ vẻ sợ hãi.

Ông ta chờ sương mù của vực thẳm Mạt Nhật tiêu tán, không ngờ lại chờ được một linh hồn cường đại đột nhiên trào ra!

Linh hồn này cho dù là Tam Hồn cảnh đỉnh phong cũng kém xa.

Ầm!

Nhưng mà ông ta còn chưa kịp nghĩ đến chuyện gì thì bỗng nhiên lại có một luồng hỏa diễm ngập trời bộc phát.

Hỏa diễm này hoàn toàn là màu đen, bên trên tản ra uy năng vô cùng khủng bố, hoàn toàn từ trong vực thẳm Mạt Nhật trào ra!

Chỉ trong nháy mắt, khắp trời đất đều bị ngọn lửa màu đen này bao trùm!

“Đây là… Hắc Viêm Mạt Nhật!”

Nhìn dao động khủng bố này, rồi lại cảm nhận uy năng khủng khiếp của hỏa diễm, gương mặt Chiến Ngân tái nhợt.

“Sao có thể như thế được? Sao trong vực thẳm Mạt Nhật lại có Hắc Viêm Mạt Nhật?”

Ông ta biết uy danh của ngọn lửa này, cho dù cường giả Tam Hồn cảnh đỉnh phong đối mặt với Hắc Viêm Mạt Nhật cũng không có chút năng lực ngăn cản nào, trực tiếp bị hạ gục.

“Gào!”

Ngọn lửa màu đen đầy trời, hình thành một con giao long hỏa diễm khổng lồ, lao về phía ông ta!

Mặc dù hoảng sợ, nhưng dao động khí thế trên người Chiến Ngân vẫn hoàn toàn bùng nổ. Dưới tình huống này, mặc dù Hắc Viêm Mạt Nhật tạo thành ảnh hưởng rất lớn đối với ông ta, nhưng lại không giết chết ông ta được.

“Uy năng của Hắc Viêm Mạt Nhật hình như không được mạnh cho lắm?” Chiến Ngân thấy thế thì vô cùng sửng sốt.

Chương 475: Nháy mắt hạ gục Tam Hồn cảnh trung kỳ! Nhưng mà, vừa mới xuất hiện ý tưởng như vậy thì giao long hỏa diễm lại đột nhiên biến thành ngọn lửa màu đen. Sau đó, ngọn lửa màu đen không ngừng co rút lại, dần dần, thân ảnh của một vị thanh niên lộ ra.

Thanh niên này nhìn qua vô cùng trẻ tuổi, còn chưa tới hai mươi.

Lúc này, trên người thanh niên đó còn quẩn quanh mấy ngọn lửa màu đen. Sau đó, những ngọn lửa này nhanh chóng bị hắn hấp thu, dung nhập vào trong thân thể hắn.

“Lý Phong?”

Chiến Ngân nhìn thấy thanh niên trẻ tuổi này thì trong mắt lập tức lộ ra vẻ kinh hãi.

Lúc trước ông ta nghe lời Mạc Ly chờ ở nơi này, nhưng trên thực tế thì trong lòng lại luôn cảm thấy Mạc Ly đang chuyện bé xé ra to. Lý Phong tiến vào vực thẳm Mạt Nhật làm sao có thể sống sót được chứ?

Thế nhưng bây giờ Lý Phong còn sống sờ sờ lại xuất hiện ở ngay trước mặt ông ta.

“Sao có thể như thế được? Sao ngươi lại có thể chưa chết?” Chiến Ngân kinh hãi.

Trong lòng ông ta càng trở nên bất an hơn, linh hồn cường đại và Hắc Viêm Mạt Nhật này chắc chắn đều có liên quan đến Lý Phong.

“Ta mà chết thì làm sao có thể giết ngươi được?” Lý Phong nghe vậy thì lạnh lùng nói.

Hắn nắm chặt tay lại, sau đó một thanh trường kiếm màu đen lập tức xuất hiện.

Hắc Viêm Mạt Nhật rất mạnh, nếu như không bị khống chế mà tự tản ra uy năng thì vừa rồi hoàn toàn có thể nháy mắt hạ gục Chiến Ngân.

Nhưng nó đã bị Lý Phong luyện hóa, uy năng như thế nào dựa vào thực lực của Lý Phong, thế nên vừa rồi không giết được Chiến Ngân.

Vút!

Hắn vung trường kiếm trong tay lên, một luồng kiếm quang nhanh chóng lóe ra.

“Lý Phong, ngươi muốn giết ta? Nằm mơ!” Chiến Ngân đè nén nỗi kinh hãi trong lòng xuống, mặc dù ông ta ý thức được tình hình không ổn, nhưng vẫn giận dữ hét lên.

Chỉ là, khi nhìn thấy kiếm quang đánh úp lại thì sắc mặt của ông ta lại đột biến.

Kiếm quang này vô cùng đơn giản, nhìn qua cũng chẳng có bất cứ dao động nào. Nhưng khi nhìn thấy kiếm quang này thì trong lòng Chiến Ngân lại nháy mắt xuất hiện cảm giác trái tim đập nhanh.

Giống như ông ta nháy mắt đã bị bao phủ trong cảm giác tử vong.

“Cút ngay!!!”

Chiến Ngân gầm nhẹ một tiếng, trên người hoàn toàn bùng nổ dao động khí thế thuộc về Tam Hồn cảnh trung kỳ.

Trong tay ông ta xuất hiện một thanh trường thương. Trường thương tản ra dao động khủng khiếp, sau đó, trường thương ngay lập tức đánh thẳng về phía Lý Phong.

“Ầm ầm ầm!”

Hư không chấn động, thậm chí còn xuất hiện những khe nứt, những khí lưu hủy diệt nhanh chóng chảy ra.

Thương mang lóe sáng, thậm chí còn có từng luồng lốc xoáy xuất hiện, nhìn khiến cho người ta sợ hãi vô cùng.

Khắp trời đất đều bị thương mang bao trùm.

Đây chính là công kích cường đại nhất của Chiến Ngân!

Nếu như so sánh thì kiếm quang của Lý Phong lại vô cùng bình thường, chẳng tạo ra bất cứ dao động nào cả.

Hai người ở trên hư không chưa tới một giây, sau đó công kích nhanh chóng va chạm với nhau.

“Răng rắc!”

Một âm thanh thanh thúy vang lên, sau đó, thương mang mang theo uy thế trời đất kia lập tức xuất hiện những khe nứt, sau đó hoàn toàn tan biến.

Mà công kích của Lý Phong cũng nháy mắt đi tới trước mặt Chiến Ngân.

“Cái gì?” Chiến Ngân nhìn thấy tình cảnh này thì sắc mặt đột biến.

Ông ta muốn ngăn cản, trên người lập tức xuất hiện phòng ngự khủng bố. Nhưng phòng ngự này hoàn toàn không có chút tác dụng gì, sau khi tiếp xúc với kiếm quang thì cũng lập tức tan biến.

Kiếm quang nho nhỏ, cứ như vậy trực tiếp xẹt qua thân thể của ông ta.

“Phụt!”

Trong nháy mắt, giống như vô số dãy núi va đập lên thân thể.

Chiến Ngân cảm thấy lục phủ ngũ tạng của mình bị đập cho dập nát. Ông ta kêu thảm một tiếng, trong miệng phun ra một ngụm máu tươi, cả người lập tức bay ngược về phía sau.

Sau khi bay ngược ra ngoài, dao động khí thế trên người ông ta không ngừng giảm đi.

Trong cơ thể ông ta giống như có vô số luồng kiếm quang, đang cắn nát sinh cơ của ông ta!

Chín phần… Bảy phần… Năm phần… Ba phần…

“Không!!!”

Trong mắt Chiến Ngân tràn đầy vẻ tuyệt vọng, ông ta không có cách nào ngăn cản lực sinh mệnh của mình đang không ngừng tiêu hao.

Cuối cùng, tất cả lực sinh mệnh trên người ông ta hoàn toàn biến mất.

Chiến Ngân- Tam Hồn cảnh trung kỳ, đã chết!

Trong mắt Chiến Ngân có vẻ tuyệt vọng, có vẻ không cam lòng, cũng có vẻ nghi hoặc.

Ông ta là cường giả Tam Hồn cảnh trung kỳ, cho dù là Tam Hồn cảnh đỉnh phong cũng khó có thể giết được ông ta.

Một tháng trước, Lý Phong còn không phải đối thủ của ông ta. Đối mặt với công kích của ông ta, hắn chỉ có thể tránh né chứ không dám đón đỡ.

Thế nhưng bây giờ, ông ta lại không ngăn cản được một đòn công kích của Lý Phong, bị hắn nháy mắt hạ gục!

“Đúng là dễ dàng!”

Lý Phong nhìn thi thể của Chiến Ngân, khẽ mỉm cười.

Đây là cường giả Tam Hồn cảnh trung kỳ, hành tẩu tại đại lục Hắc U không sợ hãi gì cả, thậm chí còn có thể tạo một thế lực Tam Hồn cảnh cho riêng mình.

Hắc Thứu của Thiên Vu cốc cũng là cảnh giới này.

Thế nhưng, cảnh giới này hiện giờ ở trong tay Lý Phong đã hoàn toàn không có chút năng lực ngăn cản nào.

“Ha ha, Lý Phong, Chiến Ngân chính là kẻ đầu tiên được lĩnh giáo thực lực của ngươi.” Huyền Long cười lớn.

Trong mắt ông ta lộ rõ vẻ kinh hãi, mặc dù ông ta không dò hỏi thực lực của Lý Phong, nhưng ông ta cũng biết thực lực hiện tại của hắn vô cùng cường đại.

Lý Phong không nói gì, hắn phân ra một tia ý thức, chìm vào trong lồng giam linh lực.

“Huyền Long, bây giờ ta sẽ thả ngươi đi.” Hắn nói thẳng.

Huyền Long nghe Lý Phong nói thế thì lập tức ngây ngẩn cả người. Lúc trước ông ta vẫn luôn chờ đợi thời khắc này, hi vọng bản thân lại được tự do. Bây giờ thời khắc này đã đến, ông ta lại không biết trong lòng mình có cảm nhận như thế nào.

“Răng rắc!”

Sau khi Lý Phong nói xong thì lồng giam linh lực bỗng xuất hiện những khe nứt.

Sau khi những khe nứt xuất hiện, lồng giam linh lực lập tức vỡ nát.

Chương 476: Thả Huyền Long ra Vút!

Một linh hồn cường đại bỗng nhiên từ trong cơ thể Lý Phong bay ra.

“Rốt cuộc cũng được ra ngoài rồi.” Tàn hồn của Huyền Long sau khi ra ngoài thì lập tức bay khắp trời đất, trong mắt tràn ngập vẻ hưởng thụ.

Ông ta là một cường giả đỉnh cấp, lại bị nhốt trong một lồng giam chật hẹp, không thể di chuyển, ông ta đã khó chịu đến mức sắp phát điên rồi.

Bay lượn một hồi, Huyền Long mới bay tới trước mặt Lý Phong.

Ông ta nhìn thanh niên trước mắt, khi hai người gặp nhau lần đầu, Lý Phong vừa mới đột phá đến Tiên Thiên cảnh sơ kỳ, chính là mục tiêu đoạt xá của ông ta.

Thế mà hiện tại, thanh niên nhỏ yếu lúc trước lại trở thành người khiến ông ta phải kiêng kỵ.

“Huyền Long, bây giờ ngươi muốn đi tìm thân thể khác để đoạt xá sao?” Lý Phong nhìn tàn hồn trước mặt, lên tiếng dò hỏi.

Huyền Long nghe vậy thì cười nói: “Lúc trước thì ta sẽ làm như vậy, nhưng bây giờ không cần nữa.”

Ông ta nhìn Lý Phong, cười nói: “Lúc trước ngươi đã luyện hóa hạt sen Hồn Đài rồi, còn dư lại hoa sen Hồn Đài, có thể cho ta không?”

Lý Phong gật đầu, không hỏi thêm gì mà trực tiếp lấy hoa sen Hồn Đài ra đưa cho Huyền Long.

Với hắn mà nói thì hoa sen Hồn Đài cũng không có tác dụng gì nữa.

Huyền Long nắm hoa sen Hồn Đài trong tay, nói: “Lý Phong, có rất nhiều người biết hạt sen Hồn Đài là bảo vật trân quý, sau khi sử dụng có thể khiến cho bản thân nhanh chóng đạt tới Tam Hồn cảnh đỉnh phong. Nhưng trên thực tế, hoa sen Hồn Đài cũng có tác dụng, hơn nữa loại này còn có tác dụng lớn với những sinh mệnh tàn hồn không có thân thể như chúng ta.”

Gương mặt ông ta tràn đầy vẻ sung sướng: “Hạt sen Hồn Đài tương ứng với ba hồn bảy phách của Nhân loại chúng ta, mà hoa sen Hồn Đài lại tương ứng với thân thể của chúng ta. Tàn hồn dung nhập trong đó thì hoàn toàn có thể chậm rãi hình thành thân thể mới, hoàn toàn không có chút ảnh hưởng nào, hơn nữa nói không chừng còn có thể có cơ hội tiến thêm một bước!”

Giống như chuyện ông ta đoạt xá một thiên tài thì sẽ chịu ảnh hưởng của thiên phú bản thân và linh hồn của người đó. Nếu như đoạt xá phải thiên tài có thiên phú bình thường thì có khả năng còn chẳng đột phá nổi tới Thất Phách cảnh.

Dù sao thì linh hồn bất đồng, ít nhiều cũng sẽ xảy ra bài xích, không thể nào có được thân thể hoàn mỹ!

Nhưng hoa sen Hồn Đài thì lại không có bất cứ hạn chế nào.

“Ồ? Còn có tác dụng như vậy nữa?” Lý Phong nghe được thì ngạc nhiên.

Những hiểu biết của hắn còn lâu mới bằng được Huyền Long.

“Thế nên về sau nếu ngươi gặp phải tình huống đặc biệt thì cũng có thể làm như thế. Chỉ cần còn lại một tia tàn hồn là có thể nhanh chóng khôi phục lại thời kỳ đỉnh cao!” Huyền Long cười nói.

Trên người Lý Phong còn tám cây hoa sen Hồn Đài, còn tám cơ hội!

Chỉ cần còn một tia tàn hồn thì hắn sẽ lại có cơ hội.

Sau khi nói xong, Huyền Long nhanh chóng dung nhập vào trong bông hoa sen mười màu. Sau khi dung nhập, hoa sen chậm rãi biến hóa, cuối cùng biến thành một thân ảnh, chính là dáng vẻ của Huyền Long.

“Vừa mới đột phá đến Thất Phách cảnh.”

Huyền Long cảm nhận một chút thân thể mới của mình, tươi cười nói: “Bảy phách ba hồn, ta chỉ cần từng bước ngưng tụ là có thể nhanh chóng tiến bộ.”

Lý Phong nhìn thấy sự biến hóa của Huyền Long thì hơi ngạc nhiên, nhưng hắn cũng không nghĩ ngợi nhiều.

“Cuối cùng cũng rời khỏi vực thẳm Mạt Nhật rồi, bây giờ trở về nhà họ Lý thôi.”

Hắn lấy lệnh bài ra, bắt đầu liên lạc với nhóm người Lý Hữu Huyền.

...

Đế quốc Thiên Vũ, đại lục Trung Ương.

Đây là một khu vực vô cùng u ám dưới nền đất sâu, cho dù là cường giả đỉnh cấp cũng không thể nào điều tra được đến nơi này.

Lúc này, nơi đó đang ẩn giấu rất nhiều cường giả đỉnh cấp của tộc Ma Tâm.

Bọn chúng vẫn luôn ở đế quốc Thiên Vũ, chưa từng rời đi.

“Hả?”

Đúng lúc này, cường giả của tộc Ma Tâm đột nhiên biến sắc. Gương mặt này nhìn rất quen thuộc, chính là người lúc trước từng tham gia đuổi giết Lý Phong- Mạc Ly.

Không chỉ có ông ta, mà những cường giả khác của tộc Ma Tâm cũng biến sắc.

“Chiến Ngân chết rồi!”

Những cường giả đỉnh cấp đều lưu lại ấn ký sinh mệnh, lúc này, ấn ký sinh mệnh của Chiến Ngân đã biến mất.

“Mạc Ly, chẳng phải Chiến Ngân vẫn luôn ở gần vực thẳm Mạt Nhật sao?”

Người lãnh đạo Bạch Tuyền của tộc Ma Tâm nhìn về phía Mạc Ly, trầm giọng hỏi.

Tam Hồn cảnh trung kỳ ở trong tộc Ma Tâm bọn họ chỉ xem như bình thường, mặc dù chết cũng không có gì đáng để ý, nhưng ở trong đế quốc Thiên Vũ thì khả năng Chiến Ngân bị đánh chết rất nhỏ.

Cho dù bị đánh chết thì trong lúc chiến đấu Chiến Ngân cũng phải gửi tin tức về.

Nhưng mà bây giờ ông ta đột nhiên ngã xuống, hơn nữa còn không có bất cứ thông tin nào, giống như là bị hạ gục trong nháy mắt nên không kịp gửi tin tức.

“Đúng vậy, ta phân phó Chiến Ngân chờ ở khu vực vực thẳm Mạt Nhật, chú ý tình huống của Lý Phong.” Mạc Ly cung kính trả lời.

“Lý Phong?”

Bạch Tuyền nghe thế thì híp mắt lại.

Đây là thiên tài không thể tưởng tượng nổi của đế quốc Thiên Vũ, mười bảy tuổi đã trở thành cường giả đỉnh cấp. Lúc trước, mệnh lệnh đuổi giết Lý Phong chính là do ông ta ban xuống.

“Chiến Ngân chú ý tình huống của Lý Phong, ai sẽ giết ông ta? Còn khiến ông ta không kịp truyền tin?”

“Đế quốc Thiên Vũ chỉ có ba người có thực lực này: Thiên Vũ vương, Văn Vũ hầu Chu Văn, Hạo Dương hầu Chu Hằng.”

“Bọn họ đều đang ở đại lục Trung Ương.”

Những cường giả tộc Ma Tâm bàn tán.

Chương 477: Dấu vết chiến đấu 1 Cường giả Tam Hồn cảnh đỉnh phong là cực hạn của Tam Hồn cảnh, nhưng vẫn có một số cường giả dựa vào những thủ đoạn cường đại để khiến cho thực lực của mình vượt qua cảnh giới này mấy lần!

Cường giả như thế thì đối phó với Tam Hồn cảnh trung kỳ thì hoàn toàn có thể nháy mắt hạ gục!

Nhưng mà, toàn bộ đế quốc Thiên Vũ chỉ có ba người có trình độ như thế.

“Thiên Vũ vương, Văn Vũ hầu Chu Văn, Hạo Dương hầu Chu Hằng, ba người này không có khả năng ra tay. Lúc trước chúng ta còn chiến đấu với bọn họ, bọn họ chắc không thể nào trở về đại lục Hắc U nhanh như thế.”

“Không phải bọn họ thì còn ai vào đây nữa?”

“Chẳng lẽ đế quốc Thiên Vũ còn có cường giả Tam Hồn cảnh đỉnh phong nào khác có được con át chủ bài, sau đó thực lực tăng lên tới mức có thể nhanh chóng hạ gục Tam Hồn cảnh trung kỳ?”

“Khó lắm! Những bảo vật có công dụng như thế đều là bảo vật từ thời xa xưa lưu lại, hiện giờ không có người nào có thể luyện chế ra được.”

Đông đảo cường giả tộc Ma Tâm nghị luận.

Hiện giờ là thời điểm bọn chúng chiến đấu với đế quốc Thiên Vũ, Chiến Ngân chỉ là Tam Hồn cảnh trung kỳ, chết cũng không sao. Nhưng vấn đề là đế quốc Thiên Vũ lại đột nhiên xuất hiện cường giả như vậy, chắc chắn sẽ gây ra nhiều biến cố.

Nhưng mà, ngoại trừ ba người nhóm Thiên Vũ vương thì những người khác không có thực lực này, bọn họ căn bản không đoán ra được là ai làm.

Mạc Ly trầm mặc một chút, đột nhiên nói: “Có khi nào là Lý Phong không?”

“Lý Phong? Không thể nào!”

“Hơn một tháng trước, thực lực của hắn chỉ miễn cưỡng địch nổi Tam Hồn cảnh trung kỳ, đến Chiến Ngân cũng có thể dễ dàng đánh bại hắn. Hiện giờ mới chỉ qua bao nhiêu lâu chứ? Hắn có thể nháy mắt hạ gục Chiến Ngân sao?”

“Ta cũng cảm thấy không có khả năng! Cho dù hắn tiến bộ nhanh như thế thì một tháng cũng không thể tăng tới thực lực Tam Hồn cảnh đỉnh phong được, không ai có thể làm được như thế!”

“Mạc Ly, phỏng đoán của ngươi không phù hợp với thực tế!”

“Vực thẳm Mạt Nhật là một tuyệt địa, Lý Phong có sống sót mà ra ngoài được không cũng là cả một vấn đề! Thế nên không thể nào là Lý Phong được!”

Mạc Ly nói xong thì lập tức có những âm thanh phản bác truyền đến.

“Hừ! Lý Phong cũng chẳng phải kẻ thường. Suy nghĩ của Mạc Ly nói không chừng không phải là vô căn cứ.”

Bạch Tuyền nghe mọi người không ngừng phản bác, đột nhiên hừ lạnh một tiếng.

Ông ta vừa dứt lời, những người khác lập tức không dám nói tiếp nữa.

Ông ta là người mạnh nhất của tộc Ma Tâm, cũng là người lãnh đạo.

Chờ mọi người im lặng, Bạch Tuyền lại nói tiếp: “Mạc Ly, hiện giờ ngươi tới vực thẳm Mạt Nhật tra xét tình hình nơi đó một chút, xem có xảy ra biến cố gì không.”

Mặc dù lúc trước tình cảnh của vực thẳm Mạt Nhật xảy ra biến hóa, nhưng Chiến Ngân cũng không thông báo tin tức về.

“Đây là gương Thời Không, có thể phát hiện ra dấu vết chiến đấu từng xảy ra, ngươi cầm theo có phát hiện được gì không?”

Ông ta vung tay lên, sau đó một chiếc gương chỉ lớn bằng bàn tay bay tới.

“Được.” Mạc Ly gật đầu, nhận lấy gương, sau đó nhanh chóng rời khỏi nơi này.

...

Rất nhanh sau đó, Mạc Ly đã xuất hiện ở khu vực vực thẳm Mạt Nhật.

Thực lực của ông ta đạt tới Tam Hồn cảnh đỉnh phong, muốn di chuyển tới nơi nào cũng rất nhanh chóng.

“Hả?”

Gần tới nơi này, Mạc Ly lập tức phát hiện ra một tia dị thường.

“Khí tức nóng rực ở khu vực này đã hoàn toàn biến mất? Nơi này thực sự đã xảy ra chuyện gì sao?”

Sắc mặt ông ta lập tức tái nhợt.

Ai cũng biết vực thẳm Mạt Nhật quanh năm nóng rực, hơn nữa nhiệt độ cũng thỉnh thoảng lại biến hóa một chút. Nhưng mà bây giờ, khí tức nóng rực đó đã hoàn toàn biến mất, chỉ còn lại một chút tàn lưu.

Mà chút tàn lưu này cũng đang nhanh chóng tiêu tan.

Điều này chứng tỏ vực thẳm Mạt Nhật đã xảy ra biến cố gì!

Nếu thật sự là như thế thì nhũng suy đoán lúc trước của ông ta rất có thể là sự thật. Cho dù cái chết của Chiến Ngân không phải do Lý Phong động tay thì chắc chắn cũng có liên quan với hắn.

“Đi!”

Trong lòng Mạc Ly xuất hiện rất nhiều suy nghĩ, ông ta cũng không ngừng tản ra linh hồn cường đại để tra xét xung quanh.

Chờ tra xét đến một khu vực, sắc mặt của Mạc Ly đột biến.

Xoạt!

Thân ảnh vừa động, ông ta lập tức xuất hiện ở trên hư không của vực thẳm Mạt Nhật.

Bình Luận (0)
Comment