“Vâng, chủ nhân.” Chân Dương gật đầu.
Cường giả mạnh nhất của tộc Lôi Viêm, nhưng lại là con rối do tộc Viêm Ngạc bồi dưỡng nên.
...
Tại khu vực cách đế quốc Thiên Vũ rất xa, có một khe nứt không gian.
Hư không như bị xé rách, nhìn qua vô cùng chấn động.
Vút! Vút! Vút!
Lúc này, từng thân ảnh không ngừng xuất hiện từ trong khe nứt không gian.
Những sinh mệnh này có thân hình vô cùng cao lớn, giống như tộc người khổng lồ vậy, thân cao ít nhất cả trăm mét, hai cánh tay trần trụi, thân hình nhìn như những ngọn núi.
“Khu vực mà lúc trước các Lão tổ từng chiến đấu, tộc Thiên Chiến chúng ta quay trở lại rồi đây!”
“Vô số năm trước, tộc Thiên Chiến chúng ta là thế lực cường đại nhất trời đất này, bây giờ chắc những thế lực còn sót lại đều đã quên mất sự tồn tại của chúng ta rồi. Lần này, tộc Thiên Chiến chúng ta nhất định sẽ trở thành thế lực mạnh mẽ nhất!”
“Không có bất cứ kẻ nào có thể ngăn cản được chúng ta!”
Những cường giả này nhìn về phía xa, trong mắt tràn đầy vẻ nóng bỏng.
...
Tộc Ma Tâm, tộc Viêm Ngạc, tộc Thiên Chiến… những tộc quần cổ xưa bắt đầu không ngừng xuất hiện ở thế giới này!
Nhóm cường giả Đạo Tâm cảnh của tộc Ma Tâm sau khi xuất hiện cũng nhanh chóng đi đến địa điểm định trước.
“Nơi này là đế quốc Thiên Vũ à?”
Lão giả Hắc Viêm dẫn đầu hỏi.
“Đúng vậy, Đại trưởng lão.”
Bạch Tuyền trực tiếp gật đầu: “Hiện giờ cường giả cường đại nhất của đế quốc Thiên Vũ là Thiên Vũ vương. Ông ta từ trăm vạn năm trước đã đột phá tới Đạo Tâm cảnh, hiện giờ tuổi thọ chẳng còn bao nhiêu nữa. Ngoại trừ Thiên Vũ vương thì người cường đại nhất chính là Lý Phong, hai tháng trước thực lực của hắn đã gấp trăm lần Tam Hồn cảnh đỉnh phong! Chính hắn đã giết chết Vô Hằng và đông đảo cường giả Tam Hồn cảnh của tộc chúng ta!”
“Tốc độ tiến bộ của hắn rất nhanh, mặc dù mới chỉ qua hai tháng nhưng chắc chắn bây giờ đã tăng lên rất nhiều, nói không chừng còn đột phá tới Đạo Tâm cảnh.”
Khi nhắc đến Lý Phong, trong mắt Bạch Tuyền lộ rõ sát ý.
Ông ta hận không thể lập tức giết chết Lý Phong, sau đó biến hắn thành thi khôi, trấn áp ở trong khe nứt không gian.
Mặc dù căm hận Lý Phong, nhưng ông ta cũng không thể phủ nhận thực lực của hắn.
Dựa vào tốc độ tu luyện của Lý Phong, thực sự có khả năng đột phá đến Đạo Tâm cảnh!
Mặc dù chuyện này đúng là khó tin, nhưng kỳ tích mà Lý Phong tạo ra từ trước đến nay đều rất nhiều.
“Vẫn chưa đột phá.”
Nghe Bạch Tuyền nói vậy, Hắc Viêm lại lắc đầu: “Giữa những cường giả Đạo Tâm cảnh chúng ta có một tia cảm ứng mong manh. Hiện giờ đế quốc Thiên Vũ chỉ có một cường giả Đạo Tâm cảnh, chắc là Thiên Vũ vương.”
Bạch Tuyền gật đầu, trong lòng âm thầm thở phào một hơi.
Chỉ cần Lý Phong vẫn chưa đột phá là được. Nếu là như vậy thì cho dù trong tay Lý Phong có bao nhiêu con át chủ bài thì hắn cũng không có khả năng là đối thủ của những trưởng lão Đạo Tâm cảnh của tộc Ma Tâm.
“Đại trưởng lão, bây giờ chúng ta phải làm thế nào đây?” Ông ta nhìn về phía vị lão giả trước mắt, dò hỏi.
Hắc Viêm hờ hững đáp: “Tộc Ma Tâm chúng ta xuất hiện ở nơi này thì tất nhiên phải tìm nơi nghỉ chân. Địa hình của đế quốc Thiên Vũ không tồi, chúng ta chọn nơi này đi. Ngũ trưởng lão, Lục trưởng lão, Thất trưởng lão, ba người các ngươi dẫn theo tộc quần đi tới ba đại lục khác. Còn ta sẽ đưa những người còn lại tới đại lục Trung Ương, giải quyết Thiên Vũ vương.”
Chương 512: Chém giết lan tràn 1Ánh mắt của ông ta vô cùng bình tĩnh, không có một tia gợn sóng, giống như chuyện tiêu diệt đế quốc Thiên Vũ đối với ông ta mà nói chỉ là một chuyện nhỏ bé không đáng nhắc tới.
Trên thực tế, tộc Ma Tâm có tận bảy vị cường giả Đạo Tâm cảnh, hơn nữa, vì những truyền thừa lâu đời mà Đạo Tâm cảnh của tộc Ma Tâm hiếu thắng hơn những tộc quần khác rất nhiều, Tam Hồn cảnh cũng vô cùng đông đảo, thế nên hoàn toàn có những tự tin đó.
Vút! Vút! Vút!
Mọi người nhanh chóng hành động theo lệnh.
...
Đại lục Hắc U, quận Lam Hồn.
Lúc này, trên đường phố có một ít người đang đi lại.
Trong quận thành bây giờ cũng chẳng còn lại bao nhiêu người.
Lúc trước Thiên Vũ vương đã ban bố mệnh lệnh, bảo tất cả mọi người ở ba đại lục khác nhanh chóng đi tới đại lục Trung Ương.
Mặc dù đã có mệnh lệnh, nhưng vẫn có một số người không muốn rời đi. Bọn họ sống cả đời ở nơi này, bảo rời đi thì không nỡ.
Loại tình huống này xuất hiện ở tất cả các quận thành. Nhưng chuyện rời đi là do tự nguyện, một quận thành có không biết bao nhiêu người, có người tình nguyện đi, có người lại không muốn.
Những người này không muốn rời đi, có bắt ép cũng chẳng được, thậm chí còn có thể ảnh hưởng đến tốc độ di dời, thế nên những người khác đều không quan tâm nữa.
Ầm!
Bỗng nhiên, trên hư không quận Lam Hồn đột nhiên xuất hiện một luồng uy áp khủng khiếp.
“Có chuyện gì thế?”
“Tộc Ma Tâm lại tới công kích rồi?”
Mọi người cảm nhận được luồng uy áp này thì đều biến sắc, ánh mắt lộ rõ vẻ hoảng sợ.
Ầm!
Uy áp giáng xuống, sau đó hư không xuất hiện một bàn tay khổng lồ che kín bầu trời, cứ như vậy mà giáng xuống.
“Không!”
Nhìn thấy bàn tay khổng lồ này, mọi người dưới quận thành càng kinh sợ hơn.
Nhưng mà lúc này, thân thể bọn họ không có cách nào nhúc nhích, chỉ có thể trơ mắt nhìn bàn tay khổng lồ giáng xuống.
Vài giây sau, bàn tay khổng lồ rời đi. Lúc này, toàn bộ quận Lam Hồn đã trở thành một đống phế tích, không còn bất cứ sinh mệnh nào sống sót.
Tiếp đó, những quận thành bên cạnh quận Lam Hồn cũng nhanh chóng hóa thành một đống phế tích, tất cả sinh mệnh đều tử vong.
Cùng thời gian đó, hai đại lục còn lại cũng bị tộc Ma Tâm điên cuồng công kích, những tòa thành lần lượt sụp đổ.
Giết chóc điên cuồng lan tràn.
...
Đế quốc Thiên Vũ, đại lục Trung Ương.
Lúc này, đông đảo người đều tụ tập ở đại lục Trung Ương, vẻ mặt đều vô cùng nghiêm trọng.
“Thiên Vũ vương nói cường giả tộc Ma Tâm lại phát động Ma họa lần nữa.”
“Yên tâm, có Thiên Vũ vương ở đây, chúng ta chắc chắn sẽ không gặp nguy hiểm gì.”
“Tiềm lực của Lý Phong cường đại như vậy, mấy năm nữa chắc chắn có thể đạt tới trình độ như Thiên Vũ vương. Đến lúc đó, đế quốc Thiên Vũ chúng ta sẽ có tận hai cường giả Đạo Tâm cảnh.”
Mọi người đều đang bàn tán về chuyện này, mặc dù trong lòng vô cùng lo lắng, nhưng vẫn không ngừng cổ vũ bản thân.
Ong…
Đúng lúc này, trong lòng mọi người chợt cảm thấy lạnh lẽo.
Bọn họ nhìn về phía hư không, thấy trời đất đột nhiên tối sầm lại.
Lúc này, bầu trời toàn là mây đen, trông đáng sợ vô cùng.
Mây đen ngưng tụ, một luồng uy áp khủng bố cũng bắt đầu lan tràn.
“Có chuyện gì vậy? Những cường giả tộc Ma Tâm đó lại xuất hiện?”
Nhìn thấy sắc trời biến hóa, mọi người không giấu được vẻ sợ hãi.
Lúc trước bọn họ không có hiểu biết nhiều về Ma họa, chỉ cảm thấy là một thứ rất đáng sợ.
Nhưng sau khi chân chính trải qua, bao nhiêu người tử vong, thì bọn họ mới hoàn toàn cảm nhận được sự đáng sợ của nó.
Vất vả lắm mới ổn định được hai tháng, chẳng lẽ bây giờ lại tiếp tục xảy ra sao?
Vút! Vút! Vút!
Đúng lúc này, trong hư không, những thân ảnh của các cường giả không ngừng xuất hiện.
Dẫn đầu là một vị lão giả vô cùng già nua, chính là Thiên Vũ vương.
Sau Thiên Vũ vương chính là những vị cường giả Tam Hồn cảnh của Nhân tộc: Lão tổ nhà họ Tần, Chu Hồn của nhà họ Chu, tông chủ Thiên Khí tông, cốc chủ Thiên Vu cốc…
Đây là những người mạnh nhất đế quốc Thiên Vũ.
“Nhóm người Thiên Vũ vương xuất hiện rồi!”
“Có bọn họ ở đây, đám người tộc Ma Tâm chắc chắn không làm được gì.”
Mọi người nhìn thấy nhóm người xuất hiện trong hư không thì trong mắt lộ ra vẻ vui sướng. bọn họ siết chặt tay lại, cầu nguyện nhóm người Thiên Vũ vương có thể đánh lui được nhóm người tộc Ma Tâm.
Nhưng lúc này, mấy chục người cường đại nhất của đế quốc Thiên Vũ lại đang nhìn về phía mây đen ngưng tụ, gương mặt tràn đầy vẻ trịnh trọng.
“Vù!”
Giống như có một cơn gió thổi qua, sau đó hư không xuất hiện mười mấy người, bốn người dẫn đầu tản ra dao động khủng bố vô cùng.
Sau khi những người này xuất hiện, mọi người lập tức cảm thấy bản thân mình chìm vào một mảnh thế giới hắc ám.
“Bốn vị cường giả Đạo Tâm cảnh! Xuất hiện tận bốn vị cường giả Đạo Tâm cảnh!”
“Sao có thể như thế được?”
Sau khi cảm nhận được dao động khí thế trên người bốn người này, trong mắt nhóm người lão tổ nhà họ Tần đều lộ ra vẻ sợ hãi.
Tộc Ma Tâm rất mạnh, bọn họ cũng đoán là rất có thể bọn họ không chỉ có một cường giả Đạo Tâm cảnh, nhưng không ngờ lại có nhiều như thế này.
Chương 513: Chém giết lan tràn 2“Ta là Hắc Viêm.”
Cường giả tộc Ma Tâm xuất hiện, đại trưởng lão Hắc Viêm nhìn về phía Thiên Vũ vương, lạnh lùng nói: “Thiên Vũ vương, bây giờ ta cho các ngươi cơ hội, tất cả cường giả các ngươi thần phục ta, coi ta là chủ nhân, như vậy thì ta có thể bỏ qua cho các ngươi.”
Ông ta không lập tức ra tay, mà còn đưa ra điều kiện.
Thiên Vũ vương là một cường giả Đạo Tâm cảnh, nếu như có thể thuần phục thì thực lực của bọn họ sẽ tăng lên một chút.
Đối thủ của ông ta cũng không phải những thế lực Đạo Tâm cảnh yếu ớt này, mà là những tộc quần cổ xưa.
Nghe thấy Hắc Viêm nói vậy, sắc mặt của nhóm người lão tổ nhà họ Tần càng thêm khó coi hơn.
Tộc Ma Tâm quá cuồng vọng, vừa mới xuất hiện đã muốn bọn họ phải thần phục, coi tộc Ma Tâm là chủ nhân.
Sắc mặt của Thiên Vũ vương hơi trầm xuống. Ông ta nhìn về phía vài vị cường giả tộc Ma Tâm, trầm giọng nói: “Chúng ta từ chối.”
“Ha ha, Nhân tộc, ngươi đã bỏ lỡ cơ hội sống duy nhất của mình rồi.”
Bên cạnh Hắc Viêm, một vị trưởng lão nữa bay ra, trên mặt mang theo vẻ hờ hững.
“Nếu đã từ chối, vậy thì hủy diệt đi!”
Ầm!
Ông ta nắm chặt tay lại, sau đó vô số khí lưu màu đen ngưng tụ lại, hình thành một thanh trường thương màu đen.
Sau khi trường thương xuất hiện thì lập tức biến thành một luồng sáng, tốc độ nhanh đến cực hạn.
Hư không vỡ tan, trường thương xé gió lao tới, hư không lập tức xuất hiện một khe nứt thật lớn. Vô số khí lưu hủy diệt từ khe nứt này tràn ra, giống như thác nước, cứ thế trút xuống bên dưới.
Toàn bộ chân trời bị một đòn công kích này phá tan!
“Công kích khủng khiếp quá, không biết Thiên Vũ vương có thể chặn lại được không?”
“Nhất định có thể!”
Nhìn thấy đòn công kích khủng khiếp kia, tất cả mọi người bên dưới đều siết chặt nắm tay lại, căng thẳng nhìn về hư không.
Thực lực của bọn họ mặc dù yếu ớt, nhưng không phải kẻ ngu ngốc.
Lúc trước những lần tộc Ma Tâm xuất hiện đều là hư ảnh, căn bản không dám đối diện với Thiên Vũ vương.
Nhưng mà bây giờ, những vị cường giả của tộc Ma Tâm lại không chút sợ hãi, sau khi Thiên Vũ vương xuất hiện thì cũng không lập tức ra tay, hiển nhiên thực lực của bọn họ đều đạt tới Đạo Tâm cảnh!
Không trung vỡ nát, khí lưu hủy diệt điên cuồng chảy ra. Thanh trường thương ngưng tụ bằng khí lưu màu đen nháy mắt đi tới trước mặt nhóm người Thiên Vũ vương.
Ong…
Nhưng Thiên Vũ vương cũng không ra tay, ngay khi trường thương chỉ còn cách ông ta khoảng chừng nửa mét, thì bỗng nhiên một lớp màng mỏng trực tiếp xuất hiện.
Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!
Cùng lúc đó, tất cả mọi nơi ở đại lục Trung Ương đều có những luồng sáng màu tím xuất hiện.
Cố tổng cộng 49 luồng sáng màu tím, sau khi bay lên trời thì lập tức tản ra hào quang chói mắt, chiếu rọi khắp chân trời.
Toàn bộ lớp màng mỏng nhanh chóng bao trùm toàn bộ đại lục Trung Ương!
Trường thương màu đen sau khi tiếp xúc với lớp màng mỏng thì hơi tạm ngừng vài giây, sau đó hoàn toàn biến mất.
Ong…
Lớp màng mỏng màu tím tản ra dao động, bên trên xuất hiện vô số đạo bí văn, nhìn giống như một cái mai rùa.
“Nguyên trận Tử Diệu Quy!” Nhìn thấy trận pháp thật lớn này xuất hiện, trong mắt Hắc Viêm lập tức trở nên âm trầm.
Ông ta nhận ra loại trận pháp này.
Không ngờ đế quốc Thiên Vũ nhỏ yếu này lại có con át chủ bài cường đại như vậy.
“Đúng vậy, nguyên trận Tử Diệu Quy!” Thiên Vũ vương gật đầu, nhìn về phía Hắc Viêm nói: “Tộc Ma Tâm, ngươi cũng biết mức độ phòng ngự của trận pháp này, thế nên đừng làm những điều vô ích nữa. Các ngươi có thể đi đối phó với những thế lực khác, đừng động vào đế quốc Thiên Vũ chúng ta.”
Sắc mặt của ông ta vô cùng bình tĩnh, giống như tràn ngập tin tưởng với trận pháp này.
Đây là đại trận được lưu lại từ thời trận chiến Thiên Lục, hơn nữa còn là đại trận ở trạng thái hoàn chỉnh! Trừ khi lực công kích đạt tới trình tự Trường Sinh cảnh, nếu không thì sẽ không thể nào phá được nó.
“Hừ! Mặc dù nguyên trận Tử Diệu Quy là đại trận phòng ngự mạnh mẽ nhất dưới Trường Sinh cảnh, nhưng cũng phải nhìn xem cường giả kích hoạt trận pháp có thực lực như thế nào. Dựa vào thực lực của ngươi mà cũng muốn ngăn cản chúng ta?”
Nghe thấy Thiên Vũ vương nói như vậy, Hắc Viêm lại hừ lạnh một tiếng.
“Liên thủ!”
Ông ta vung tay lên, sau đó có ba người lập tức bay ra.
Trong tay ông ta xuất hiện một thanh vỏ kiếm. Vỏ kiếm tràn đầy bí văn trông rất lộn xộn, toàn thân màu đen, trông rất cổ xưa.
Mặc dù là thế, nhưng sau khi xuất hiện thì vỏ kiếm này lại lập tức sinh ra một mối liên hệ với trời đất.
Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!
Bốn vị cường giả Đạo Tâm cảnh liên thủ với nhau, linh hồn đều tiến vào bên trong vỏ kiếm.
Ong…
Toàn bộ vỏ kiếm bỗng nhiên run rẩy kịch liệt. Trong hư không, lúc này đột nhiên có những âm thanh vang lên, những hư ảnh kiếm quang không ngừng hiện ra.
Kiếm quang từ trong vỏ kiếm bay ra ngoài, giống như sao băng, đánh về phía đại trận màu tím.
“Ầm ầm ầm!”
Sao băng kiếm quang vừa xuất hiện đã khiến cho trời đất rách nát. Lúc này, không còn là khe nứt nữa, mà là những lỗ thủng khổng lồ, không trung gần như không thể nào chịu đựng nổi.
Hư không vỡ tan, vô số khí lưu màu đen điên cuồng xuất hiện.
“Kiếm quang khủng khiếp quá!”
“Cho dù là cường giả Đạo Tâm cảnh đỉnh phong cũng không thể khiến cho hư không vỡ tan như vậy! Lực công kích này vượt qua cả Đạo Tâm cảnh đỉnh phong!”
“Sao có thể như thế được?”
Lúc này, nhóm người Văn Vũ hầu Chu Văn, lão tổ nhà họ Tần, Chu Hồn đều đang nhìn về phía hư không, sắc mặt vô cùng âm trầm.
Chương 514: Nguyên trận Tử Diệu QuyMặc dù bọn họ còn chưa đạt tới Đạo Tâm cảnh, nhưng cũng có ít nhiều hiểu biết về chuyện này.
Trái tim bọn họ như nhảy vọt lên trên cổ họng, nếu như tòa đại trận này bị phá thì thứ chờ đợi bọn họ chỉ có cái chết!
Dưới đòn công kích này, cho dù là Thiên Vũ vương cũng không nhất định có thể ngăn cản được mấy đòn.
Sao băng kiếm quang khủng khiếp ập tới, ánh mắt mọi người căng thẳng vô cùng, nhìn chằm chằm kiếm quang và đại trận va chạm.
Ong…
Lớp màng mỏng bao trùm đại lục Trung Ương dao động kịch liệt, 49 đạo trận nguyên không ngừng rung động.
Khoảng chừng mười mấy giây trôi qua, hư không không chịu nổi nữa, kiếm quang cũng hoàn toàn biến mất.
“Kiếm quang bị chặn lại rồi!”
“Ha ha, tộc Ma Tâm cho dù có nhiều cường giả Đạo Tâm cảnh nhưng cũng không phá vỡ được tòa đại trận này của chúng ta!”
Nhóm người Văn Vũ hầu Chu Văn nhìn thấy tình cảnh này thì trong mắt tràn đầy vẻ sung sướng.
“Thất bại?”
Hắc Viêm nắm chặt vỏ kiếm, ánh mắt âm trầm.
“Hắc Viêm, dựa vào thực lực của bốn người chúng ta thì lực công kích chưa đạt tới được Trường Sinh cảnh.”
“Gọi ba người nhóm Chúc Mặc quay lại.”
“Ba đại lục khác tạm thời cứ để đấy đã, xử lý đế quốc Thiên Vũ trước.”
Nhị trưởng lão của tộc Ma Tâm lên tiếng.
Vỏ kiếm này là bảo vật lưu lại từ thời trận chiến Lục Thiên, càng có nhiều cường giả huy động nó thì lực công kích sẽ càng mạnh.
Thậm chí còn có khả năng đạt tới trình tự Trường Sinh cảnh!
Tộc Ma Tâm từ thời đại xa xưa là một thế lực vô cùng cường đại. Mặc dù sao này gặp nạn, nhưng dù sao cũng là một trong những thế lực thời xa xưa, lạc đà gầy vẫn còn lớn hơn ngựa, tộc quần của bọn họ tất nhiên sẽ có không ít bảo vật đỉnh cấp.
Nghe Nhị trưởng lão nói vậy, Hắc Viêm trầm giọng nói: “Không cần, trước tiên cứ giải quyết ba đại lục kia trước. Chuyện này cũng không mất bao nhiêu thời gian, cùng lắm là một tiếng thôi, không có bất cứ ảnh hưởng nào tới kế hoạch của chúng ta. Chờ ba người bọn họ giải quyết xong thì quay lại tập trung ở đại lục Trung Ương, như vậy thì đế quốc Thiên Vũ sẽ hoàn toàn bị diệt vong!”
Nếu như gọi ba trưởng lão của tộc Ma Tâm về, chờ đến khi giải quyết xong nhóm người Thiên Vũ vương rồi lại quay lại ba đại lục kia thì đúng là lãng phí thời gian.
Bây giờ đại đạo trời đất vẫn còn chưa hoàn thiện, ông ta cũng không thiếu thời gian, không việc gì phải gấp gáp như thế.
“Đi!”
Ông ta liếc mắt nhìn nhóm người Thiên Vũ vương một cái, sau đó cũng không nói thêm câu nào, xoay người trực tiếp biến mất khỏi nơi này.
Tạm thời không có cách nào loại bỏ đại trận, ông ta trực tiếp lựa chọn từ bỏ.
Ong…
Mây đen tiêu tán, toàn bộ chân trời lại khôi phục lại dáng vẻ bình thường, giống như không có chuyện gì xảy ra.
“Nhóm cường giả tộc Ma Tâm đó lui rồi?”
“Bọn chúng không làm gì được đại trận mà Thiên Vũ vương dựng lên!”
“Chúng ta an toàn rồi.”
Mọi người ở bên dưới nhìn thấy tình cảnh này thì vô cùng vui sướng, những tiếng hoan hô không ngừng truyền đến.
“Thiên Vũ vương!”
Lúc này, nhóm người Chu Văn cũng đi tới trước mặt Thiên Vũ vương, gương mặt lộ rõ niềm vui.
Nhưng mà còn chưa vui mừng được ba giây thì sắc mặt một vị Tam Hồn cảnh lại lập tức biến đổi.
“Trên đại lục Mạc Vẫn có cường giả tộc Ma Tâm xuất hiện, Chu Dương không ngăn cản được bàn tay khổng lồ, bị trói buộc không cách nào nhúc nhích, đã tử vong rồi!”
Vừa dứt lời, sắc mặt của những cường giả Tam Hồn cảnh khác cũng nhanh chóng biến đổi.
Chu Dương là cường giả Tam Hồn cảnh trung kỳ, gần đạt tới Tam Hồn cảnh đỉnh phong, thế mà lại không ngăn cản được bàn tay khổng lồ. Loại thực lực này chắc chắn còn khủng bố hơn so với Lý Phong có thực lực gấp một trăm lần cường giả Tam Hồn cảnh đỉnh phong.
Dù sao thì Lý Phong muốn đánh chết cường giả trình độ này thì cũng phải cần bản thể ra tay.
Nói cách khác, chủ nhân của bàn tay khổng lồ kia rất có thể là một vị cường giả trình tự Đạo Tâm cảnh!
“Tộc Ma Tâm đã có bốn cường giả Đạo Tâm cảnh xuất hiện, sao ở đại lục Mạc Vẫn lại xuất hiện thêm một vị nữa?”
Sắc mặt của bọn họ vô cùng khó coi.
Ở đây làm gì có người nào không phải là tu luyện mấy vạn năn? Tất nhiên có thể nhìn ra được vỏ kiếm kia của tộc Ma Tâm vẫn còn chưa phát huy hết uy năng của nó.
Mà tộc Ma Tâm có càng nhiều cường giả Đạo Tâm cảnh thì mối uy hiếp đối với bọn họ càng lớn.
“Trên đại lục Hắc U có cường giả Đạo Tâm cảnh của tộc Ma Tâm xuất hiện!”
“Đại lục Hỏa Lan cũng có…”
Khoảng chừng mười mấy giây sau, lại có những tin tức khác truyền đến!
Mặc dù ba đại lục đều đã nhận được tin di chuyển đến đại lục Trung Ương, nhưng vẫn còn một số cường giả ở lại, thậm chí còn có cả Tam Hồn cảnh.
Hiện giờ, những cường giả đó đã bị đánh chết hết, trước khi chết vội vàng truyền tin trở về.
“Mỗi một đại lục đều có một vị! Tộc Ma Tâm có bảy cường giả Đạo Tâm cảnh!”
“Sao có thể như thế được?”
Lúc này, nhóm cường giả Tam Hồn cảnh của đế quốc Thiên Vũ nhanh chóng phán đoán ra tình hình, vẻ mặt không ngừng biến hóa, không ai có thể bảo trì sự bình tĩnh được, cho dù là Văn Vũ hầu Chu Văn cũng thế.
“Thiên Vũ vương, chúng ta phải làm thế nào bây giờ?” Ông ta nhìn về phía Thiên Vũ vương, dò hỏi.
Dựa vào thực lực của Chu Văn, đối mặt với cường giả Đạo Tâm cảnh cũng hoàn toàn không có năng lực ngăn cản, dễ dàng bị đánh chết.
“Hàng phòng ngự của nguyên trận Tử Diệu Quy rất mạnh, trừ khi công kích đạt tới trình tự Trường Sinh cảnh, nếu không sẽ không thể phá giải. Chúng ta chỉ có thể hi vọng bảy cường giả tộc Ma Tâm liên hợp lại cũng không đạt tới trình tự này.”
Thiên Vũ vương hơi trầm ngâm một chút, lắc đầu nói.
Chương 515: Đột phá! Tam Hồn cảnh đỉnh phong!“Hiện tại, ngoại trừ tộc Ma Tâm thì còn có cả cường giả của những thế lực cường đại khác xuất hiện, không còn nơi nào an toàn nữa.”
Tộc Ma Tâm xuất hiện ở đế quốc Thiên Vũ, rõ ràng là muốn biến đế quốc Thiên Vũ thành căn cứ của mình.
Tộc Thiên Chiến nhìn thấy tình huống như vậy nên đã lựa chọn Yêu tộc để tiến hành xâm chiếm!
Lúc này, cường giả Đạo Tâm cảnh của Yêu tộc đã lựa chọn thần phục.
“Không có nơi nào an toàn…” Văn Vũ hầu Chu Văn tất nhiên cũng biết được một vài tin tức, sắc mặt lúc này vô cùng khó coi.
“Chu Văn, ngươi nói cho mọi người biết chút tin tức về những tộc quần cổ xưa. Hiện giờ tộc Ma Tâm chắc là phái ba vị cường giả Đạo Tâm cảnh đi chiếm cứ ba đại lục còn lại trước, chờ khi chiếm xong thì sẽ là thời gian quyết chiến chân chính.”
Thiên Vũ vương thở dài một tiếng.
“Vâng!” Chu Văn cung kính đáp.
Ông ta nói chuyện với những cường giả khác, mà lúc này, ánh mắt của Thiên Vũ vương đang nhìn về phía xa.
“Lý Phong, mọi chuyện diễn ra nhanh hơn tưởng tượng của ta. Chỉ hi vọng ngươi có thể thành công, trở thành chủ nhân chân chính của Thôn Phệ chi nguyên.”
Trong mắt ông ta lộ ra vẻ tang thương, không biết nghĩ đến chuyện gì, hơi thở dài một tiếng.
“Nếu như thất bại, không biết trận chiến này sẽ còn phải kéo dài bao nhiêu năm nữa!”
Ông ta yên lặng chờ đợi.
...
Bên ngoài lúc này có rất nhiều tộc quần cổ xưa xuất hiện, bắt đầu chiếm cứ đất đai, điên cuồng giết chóc.
Mà lúc này, tại một khu vực ở dãy núi Thiên Dực, Lý Phong đang yên lặng ngồi một chỗ, căn bản không biết rõ lắm tình huống bên ngoài.
Ong…
Trên người hắn tản ra từng luồng dao động linh hồn, hư không xung quanh tản ra năng lượng, dần dần tiếp cận về phía hắn.
Dưới tác dụng của những luồng năng lượng này, linh hồn của hắn càng thêm lớn mạnh hơn.
Tu luyện Tam Hồn cảnh chính là quá trình tăng cường linh hồn của mình, mỗi một vị Tam Hồn cảnh đỉnh phong đều có linh hồn vô cùng cường đại.
Tới một thời điểm, năng lượng trời đất đột nhiên biến mất, linh hồn của hắn cũng đạt tới cực hạn, không thể nào tăng thêm được nữa.
Tam Hồn cảnh đỉnh phong!
Thời gian cứ thế trôi qua, mà hắn lại không ngừng lĩnh ngộ, rốt cuộc cũng chân chính đạt được tới bước này.
Ầm!
Sau khi Lý Phong hoàn toàn ngưng tụ được ba hồn thì hư không bên ngoài đột nhiên xảy ra biến hóa kỳ lạ.
Những cường giả Tam Hồn cảnh không cảm nhận được biến hóa này, nhưng cường giả Đạo Tâm cảnh lại có thể cảm nhận được, tất cả đều ngẩng đầu lên.
Không chỉ ở đế quốc Thiên Vũ, mà còn ở khắp các khu vực khác, tất cả cường giả Đạo Tâm cảnh đều chú ý đến biến hóa này, gương mặt lộ ra vẻ chấn động.
“Tốc độ hoàn thiện của đại đạo trời đất đột nhiên tăng lên!”
“Tốc độ này phải nhanh hơn trước cả vạn lần!”
“Dựa theo tốc độ này thì cùng lắm là vài phút nữa, đại đạo trời đất có thể hoàn toàn khôi phục!”
“Một khi hoàn toàn khôi phục thì sẽ có một cường giả có cơ hội đột phá đến Trường Sinh cảnh!”
Mọi người đều vô cùng chấn động, nhất là những cường giả Đạo Tâm cảnh đỉnh phong.
Chỉ vài phút nữa là bọn họ có thể thử đột phá.
Nếu như đột phá thành công thì bọn họ sẽ trở thành Trường Sinh cảnh có thọ mệnh vĩnh hằng! Hơn nữa, còn là Chúa tể của trời đất này!
...
“Hắc Viêm!”
Mấy vị cường giả khác của tộc Ma Tâm đều nhìn về phía ông ta, trong mắt mang theo vẻ kinh hỉ.
Hắc Viêm đã đạt tới Đạo Tâm cảnh đỉnh phong, hoàn toàn có năng lực trùng kích Trường Sinh cảnh, chẳng qua là vì thiếu cơ duyên nên không thể nào đột phá.
“Ha ha, kế hoạch còn thành công hơn sơ với chúng ta tưởng tượng! Có bảo vật tổ tiên lưu lại, ta nhất định có thể chân chính đạt tới bước kia!”
Hắc Viêm cười lớn, trong mắt tràn đầy vẻ kích động.
Mặc dù ông ta là Đạo Tâm cảnh, nhưng lúc này cũng khó có thể che giấu được vui sướng trong lòng.
Trường Sinh cảnh là khát vọng lớn nhất đời ông ta.
Ong…
Đại đạo trời đất đang không ngừng hoàn thiện.
Một phút… Hai phút…
Tất cả mọi cường giả đều rất tập trung, mà Hắc Viêm đã ngồi sẵn xuống, an tâm chờ đợi.
Theo tốc độ như thế thì chỉ cần vài giây nữa là đại đạo trời đất có thể hoàn thiện.
Năm giây… Bốn giây… Ba giây… Hai giây…
Đến khí chỉ còn lại một giây, dao động trời đất bỗng nhiên dừng lại, sau đó khôi phục lại bình tĩnh, giống như không có bất cứ chuyện gì xảy ra.
“Sao lại thế này?”
Hắc Viêm vốn dĩ đang tươi cười chờ đợi, nhưng lúc này lập tức biến sắc. Ông ta nhìn về phía trời đất này, sắc mặt trầm xuống.
“Dao động đại đạo sao đột nhiên lại dừng lại rồi?”
Chỉ còn thiếu một giây nữa thôi là dao động có thể hoàn thiện, thế mà bây giờ lại đột nhiên biến mất, ông ta không cảm ứng được dao động của trời đất nữa.
Không chỉ có ông ta, mà những cường giả Đạo Tâm cảnh của tộc Viêm Ngạc, tộc Thiên Chiến và những thế lực khác đều không cảm nhận được gì nữa.
“Trời đất làm sao vậy? Sao tự nhiên ta lại không cảm nhận được bất cứ đại đạo nào?”
“Chẳng lẽ không có gì biến hóa?”
“Cho dù là cường giả Trường Sinh cảnh cũng không có năng lực che chắn đại đạo!”
Sắc mặt của các cường giả đỉnh cấp đều vô cùng âm trầm.
Chương 516: Mộng hồi viễn cổ 1Lúc trước những cường giả này còn có thể mơ hồ cảm nhận được dao động của đại đạo, nhưng hiện giờ lại không cảm nhận được bất cứ dao động nào nữa.
Giống như trời đất này không có bất cứ đại đạo nào.
...
Sắc mặt của nhóm cường giả vô cùng khó coi, mà lúc này Lý Phong lại chẳng hề biết gì.
Sau khi hắn chân chính ngưng tụ ra hồn thứ ba thì ý thức của hắn bỗng nhiên trở nên vô cùng mơ hồ.
Xung quanh dường như xuất hiện một không gian mơ hồ. Ý thức của hắn không ngừng phiêu đãng ở trong không gian này, không biết trôi đi đâu.
Không biết thời gian đã trôi qua bao lâu, một năm, mười này, hay là một trăm năm. Lúc này, Lý Phong đã không còn khái niệm thời gian nữa.
Tới một thời điểm, ý thức của Lý Phong bỗng nhiên bay tới một chỗ.
Đó là một mảnh hư không khổng lồ, vặn vẹo vô cùng, những dòng khí lưu màu đen nhanh chóng ngưng tụ lại thành một gương mặt.
Toàn bộ gương mặt nhìn không có chút biểu cảm nào, không có chút cảm xúc, cứ thế nhìn về phía mọi người.
Mà ở dưới gương mặt này lại có vô số cường giả.
Những cường giả đó trải rộng khắp hư không, thân thể bọn họ tản ra dao động vô cùng cường đại. Những dao động này, cho dù là yếu nhất cũng đều vượt xa Tam Hồn cảnh đỉnh phong, đạt tới một trình tự mới!
Đây chính là Trường Sinh cảnh!
Những cường giả này đều là cường giả Trường Sinh cảnh!
“Đây là trận chiến Thiên Lục thời viễn cổ sao?”
Lý Phong chấn động, nhìn về phía tình cảnh trong hư không, trong lòng lập tức xuất hiện một ý tưởng.
Ầm!
Đông đảo cường giả bỗng nhiên liên thủ, phát động công kích. Trời đất lập tức bị phá hỏng, gương mặt khổng lồ kia cũng trực tiếp bị đánh tan, tiêu tán trong trời đất.
Nhưng chưa đến một giây sau, gương mặt khổng lồ đó lại tiếp tục ngưng tụ ra.
Chiến đấu vẫn tiếp diễn, từng đòn công kích khủng bố liên tục xuất hiện, gương mặt khổng lồ kia không biết bị đánh tan rồi lại hợp lại bao nhiêu lần, nhưng vẫn không thể hoàn toàn tan biến.
Mà những cường giả Trường Sinh cảnh kia không ngừng tử vong.
Đến cuối cùng, chỉ còn lại duy nhất một vị cường giả Trường Sinh cảnh.
Đây là một Nhân loại nhìn rất bình thường, nhưng cho dù tất cả các cường giả Trường Sinh cảnh khác còn sống, thì người này vẫn sẽ dễ dàng trở thành tiêu điểm.
Mỗi khi anh ta vung tay lên, thì xung quanh lại có vô số thần văn xuất hiện.
Mà gương mặt khổng lồ kia sau vô số lần tan biến rồi lại ngưng tụ, lúc này đã trở nên vô cùng suy yếu.
Nhưng nó vẫn như cũ, nhìn chằm chằm thanh niên bình thường kia.
“Thanh niên đó là thiên tài cường đại nhất từ trước đến nay- Hàn Uyên sao?”
Lý Phong nghĩ thầm.
Thiên Vũ vương đã từng nói, sau trận chiến Thiên Lục, tất cả các cường giả Trường Sinh cảnh đều tử vong, chỉ còn lại một mình Hàn Uyên.
Mà tình hình chiến đấu trước mắt Lý Phong lại giống hệt như lời Thiên Vũ vương nói.
Trước ánh mắt của Lý Phong, Hàn Uyên vung tay phải lên, sau đó một điểm sáng kỳ dị xuất hiện.
“Điểm sáng thần bí?”
Nhìn thấy điểm sáng thần bí, Lý Phong lập tức tròn mắt nhìn. Điểm sáng thần bí này tên là Thôn Phệ nguyên điểm, là bảo vật của Hàn Uyên!
Đại chiến đã tới thời khắc cuối cùng.
Thôn Phệ nguyên điểm bay ra ngoài, gương mặt khổng lồ lúc trước vẫn lạnh lùng nhìn mọi thứ dưới mắt, lúc này lại lộ ra vẻ sợ hãi, giống như gặp phải thứ đáng sợ nhất thế giới.
Nó muốn tránh né, nhưng căn bản không thể nào làm được.
Ầm!
Thôn Phệ nguyên điểm bay ra, nháy mắt tiếp xúc với gương mặt khổng lồ kia. Ngay tại giây phút tiếp xúc, hư không đột nhiên xuất hiện một cơn lốc xoáy!
Toàn bộ không gian lập tức trở nên vặn vẹo, tất cả mọi thứ trước mắt cũng trở nên vặn vẹo.
Lúc này, lốc xoáy giống như một hắc động, cắn nuốt hết thảy!
Vũ trụ méo mó, không ngừng bị hút về phía lốc xoáy.
Lốc xoáy hắc động cắn nuốt tất cả, đến cả ánh sáng cũng không chạy thoát, hắc ám bắt đầu bao phủ toàn bộ chân trời.
Hắc ám tràn lan khắp trời đất, mọi thứ như quay về hỗn độn…
Mà linh hồn của Lý Phong cũng giống như bị ảnh hưởng, chỉ có thể tiếp tục chờ đợi trong không gian hắc ám này.
Thời gian tiếp tục trôi đi, không biết đã qua bao nhiêu lâu.
Ý thức của Lý Phong đột nhiên trở về, bóng đêm vô tận bỗng nhiên xuất hiện một điểm sáng. Điểm sáng này ở trong bóng đêm càng trở nên chói mắt, giống như ánh sáng thế gian, không ngừng phóng đại.
Hắc ám biến mất, ánh sáng quay về.
Lý Phong cảm giác được khắp các nơi bắt đầu có những sinh mệnh mới được thai nghén, được ra đời…
...
“Đây là… đây là hình ảnh khi lần đầu ta có được Thôn Phệ nguyên điểm?”
Lúc này Lý Phong đã hoàn toàn khôi phục lại tinh thần, trong đầu hắn vẫn còn nhớ như in những hình ảnh vừa nhìn thấy, trong mắt tràn đầy vẻ chấn động.
Lúc trước, khi hắn vừa mới có được Thôn Phệ nguyên điểm thì đã cảm thấy ý thức của mình đi tới một khu vực thần bí, cảm nhận được vô số sinh mệnh xung quanh, cảm nhận được âm thanh của mỗi sinh mệnh ấy, cảm nhận được lốc xoáy xuất hiện, ánh sáng tan biến, bóng tối tràn lan… Mãi cho đến cuối cùng, Thôn Phệ nguyên điểm lại một lần nữa xuất hiện!
Ba năm trước, khi hắn còn ở Luyện Thể cảnh, đã nhìn thấy tình cảnh trận chiến Thiên Lục này!
Chương 517: Mộng hồi viễn cổ 2Trong lòng Lý Phong vẫn luôn nghi ngờ điểm sáng thần bí, nghi ngờ tại sao toàn bộ cường giả Trường Sinh cảnh lại biến mất, không ngờ ngay khi hắn có được điểm sáng thần bí thì đáp án chân chính đã hiện ra ngay trước mắt hắn rồi.
Chẳng qua lúc đó Lý Phong lại chẳng hiểu gì.
Ong…
Lúc này, ở chỗ Trái tim của Lý Phong, Thôn Phệ nguyên điểm chậm rãi dao động, Lý Phong cảm nhận được cả dao động của trời đất ở bên trong nó.
Trời đất này ẩn chứa rất nhiều đại đạo, tất cả đều hiện ra một cách rõ ràng trước mặt hắn.
Lý Phong cảm ứng được tất cả!
Ý thức của hắn đột nhiên tiến vào trong Thôn Phệ nguyên điểm, đây hoàn toàn là theo bản năng.
Mà lúc này, hắn dường như cảm ứng được mình chân chính trở thành Thần minh duy nhất, vạn vật thế gian đều ở dưới chân hắn.
Hắn là chúa tể duy nhất, hắn có thể cảm nhận được tất cả mọi tộc quần, tất cả mọi sinh mệnh.
Ý thức của hắn dường như trở thành quy tắc của trời đất, hắn nhìn những sinh mệnh này ra đời, tử vong, rồi lại ra đời…
Mà theo ý thức dao động, hắn lại tiếp xúc với một đại đạo kỳ dị khác.
Đại đạo này vừa xuất hiện thì đã chủ động để hắn hấp thu.
“Răng rắc!”
Một âm thanh vỡ nát vang lên, bình cảnh trói buộc cơ thể Lý Phong nứt ra rồi.
Ầm!
Hư không biến hóa, vô số năng lượng không ngừng xuất hiện. Thân thể Lý Phong giống như biến thành một cơn lốc xoáy, không ngừng hút lấy những năng lượng này.
“Ta đột phá bình cảnh rồi?”
Lý Phong sửng sốt.
Thiên Vũ vương từng nói, chỉ cần hắn có thể ngưng tụ ra ba hồn hoàn chỉnh thì có thể trực tiếp đột phá đến Đạo Tâm cảnh, không gặp phải bất cứ khó khăn gì.
Thế nên Lý Phong cũng không cảm thấy ngạc nhiên cho lắm, nhưng lúc này hắn lại cảm thấy vô cùng kỳ quái. Hắn lĩnh ngộ đại đạo không giống như nhóm người Yêu tộc Không Diệt, hay là nhóm cường giả tộc Lôi Viêm thể hiện ra.
Mà đại đạo này giống như là bản chất của trời đất, bao hàm cả đại đạo sinh mệnh, đại đạo sát lục, đại đạo lôi điện…
Hơn nữa, Lý Phong cảm thấy sau khi mình lĩnh ngộ xong thì hình như vẫn đang tiếp tục gia tăng, căn bản không có ý định dừng lại.
Căn cứ theo lời Thiên Vũ vương nói thì hắn hẳn là đột phá đến Đạo Tâm cảnh thì sẽ kết thúc, không thể nào tiến bộ thêm được nữa. Bởi vì lĩnh ngộ đại đạo rất khó, chỉ có thể chậm rãi tiến bộ.
Nhưng tình huống của Lý Phong lại không như thế.
Ầm!
Khắp các nơi trên thân thể hắn đều biến thành từng luồng lốc xoáy, điên cuồng cắn nuốt. Năng lượng vô cùng vô tận, giống như từ khắp các nơi trên trời dưới đất đánh úp lại. Da thịt, kinh mạch, cốt cách… của hắn đều đang xảy ra lột xác điên cuồng.
Chỉ trong thời gian ngắn ngủi, cường độ thân thể của hắn thậm chí còn vượt qua lúc trước mấy lần! Lúc này đây, sức chiến đấu của hắn đã chân chính địch lại được cường giả Đạo Tâm cảnh!
Mà loại lột xác này còn càng lúc càng tăng.
Không chỉ thân thể, mà linh hồn của hắn cũng đang điên cuồng lột xác, đột phá tới Đạo Tâm cảnh, rồi lại tiếp tục biến hóa!”
“Thôn Phệ nguyên điểm dựng dục chính là… Đại đạo Thủ hộ?”
Lý Phong yên lặng lĩnh ngộ, lĩnh ngộ của hắn với đại đạo này càng sâu thì hiểu biết đối với nó cũng càng sâu.
“Đại đạo Thủ hộ bao hàm toàn diện, thế nhưng có thể chứa đựng những đại đạo khác?” Lúc này, trong lòng Lý Phong khẽ nhúc nhích.
Trước mặt hắn, mặc dù đại đạo Thủ hộ vẫn còn chưa hoàn toàn lĩnh ngộ, nhưng hắn đã hiểu được bản chất của đại đạo này!
Dựa theo tốc độ này thì chỉ cần một thời gian ngắn ngủi nữa là hắn có thể hoàn toàn nắm giữ!
Mà sau khi hoàn toàn nắm giữ đại đạo này thì đó không phải là Đạo Tâm cảnh, mà là Trường Sinh cảnh!
“Thiên Vũ vương nói sai rồi, Thôn Phệ nguyên điểm không chỉ có thể hỗ trợ ta đột phá đến Đạo Tâm cảnh.”
Lúc này, trong lòng Lý Phong cũng tràn đầy chấn động, cũng tràn đầy vui sướng!
Tu luyện Đạo Tâm cảnh đối với hắn mà nói căn bản không có bất cứ khó khăn nào!
Trong khi ngưng tụ ba hồn, hắn có thể căn cứ vào Thôn Phệ nguyên điểm mà lĩnh ngộ đại đạo Thủ hộ hoàn chỉnh, nhanh chóng đặt chân tới Trường Sinh cảnh!
Mặc dù hắn không quá hiểu biết nguyên nhân chuyện này là gì, nhưng hắn biết mình rõ ràng đang tiến bộ.
Ong…
Thôn Phệ nguyên điểm hơi dao động, giống như một mảnh trời đất. Mà lúc này ý thức của Lý Phong cũng tiến vào trong đó, giống như rơi vào mảnh trời đất này.
Ý thức của hắn tản ra, phạm vi bao trùm vượt qua lúc trước rất nhiều. Mà khu vực tra xét được của hắn càng thêm khuếch tán hơn, nháy mắt đã bao phủ toàn bộ đại lục Hắc U!
Chưa đến một giây sau, toàn bộ đế quốc Thiên Vũ đã bị ý thức của Lý Phong bao trùm lên hết, hắn giống như trở thành một mảnh trời đất!
“Hả? Những cường giả tộc Ma Tâm kia đang đối phó với nhóm người Thiên Vũ vương?”
Sau khi ý thức bao trùm khắp đại lục Trung Ương, Lý Phong thấy được đông đảo cường giả tộc Ma Tâm, còn có Thiên Vũ vương, cha mẹ hắn…
“Chết tiệt!”
Vẻ mặt Lý Phong lạnh lẽo như băng, thân ảnh của hắn nhanh chóng bước ra, sau đó biến mất không chút dấu vết.
...
Đế quốc Thiên Vũ, đại lục Trung Ương, lúc này mây đen không ngừng kéo đến, những luồng uy áp điên cuồng tràn lan.
Trong hư không, đông đảo cường giả tộc Ma Tâm xuất hiện, dẫn đầu là bảy trưởng lão nhóm người Hắc Viêm.
Chương 518: Đạo Tâm cảnh!Trời đất biến sắc, nhóm trưởng lão Hắc Viêm đứng đó, sắc mặt âm trầm, nhưng cuối cùng vẫn lựa chọn tiếp tục chờ đợi trời đất biến hóa lần nữa.
Ba cường giả Đạo Tâm cảnh nữa của tộc Ma Tâm cũng đến, thế nên Hắc Viêm lựa chọn liên hợp lần nữa.
Vút! Vút! Vút!
Bên ngoài hư không xuất hiện không biết bao nhiêu thân ảnh, dẫn đầu là Thiên Vũ vương.
“Hắc Viêm, tộc Ma Tâm các ngươi lúc trước không đánh nát được đại trận, bây giờ lại tới nơi này làm gì?” Thiên Vũ vương lạnh lùng nói.
Ông ta nhìn về phía Hắc Viêm, trong mắt lộ rõ vẻ thận trọng.
Rầm! Rầm! Rầm!
Từng luồng sáng màu tím phóng lên từ khắp các nơi ở đại lục Trung Ương.
Những chùm sáng đó có khoảng chừng 49 cái, tản ra ánh sáng lóa mắt, nhanh chóng liên hệ với nhau, hình thành những lớp màng mỏng rất lớn.
Toàn bộ lớp màng mỏng này nhanh chóng bao phủ lấy toàn bộ đại lục Trung Ương!
Đây là trận pháp cường đại nhất dưới Trường Sinh cảnh, nếu như thực lực không đạt tới trình tự Trường Sinh cảnh thì căn bản không có cách nào đánh nát nó.
“Thiên Vũ vương, lúc trước ta đã cho các ngươi cơ hội, tiếc là các ngươi lại không biết nắm bắt. Hiện giờ ta tuyên bố, đế quốc Thiên Vũ diệt vong!”
Hắc Viêm bình tĩnh nói.
Lúc này, trong lòng ông ta vô cùng âm trầm, có một luồng tức giận vẫn luôn đè nén trong lòng.
Chỉ kém một giây nữa thôi là đại đạo trời đất có thể hoàn thiện, ông ta có thể thử đột phá đến Trường Sinh cảnh.
Thế nhưng dao động đại đạo trời đất kia lại biến mất, ông ta không cảm nhận được đến.
Nếu như không biến mất thì bây giờ ông ta rất có thể đã trở thành một vị cường giả Trường Sinh cảnh rồi.
Cơn tức giận này không thể nào đánh tan, vừa vặn bây giờ có thể trút hết lên người đế quốc Thiên Vũ!
Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!
Trên người ông ta tản ra một luồng dao động khí thế ngập trời. Không chỉ ông ta, mà sáu người bên cạnh ông ta cũng thế.
Dao động này khiến cho tất cả mọi người đều kinh hãi!
“Đạo Tâm cảnh! Bảy cường giả này của tộc Ma Tâm đều là cường giả trình tự Đạo Tâm cảnh!”
“Sao có thể như thế được? Lúc trước chỉ có bốn người, sao giờ lại có tận bảy người?”
Mặc dù có đại trận ngăn cản, nhưng mọi người ở đại lục Trung Ương vẫn cảm nhận được uy áp khủng bố này, gương mặt lập tức lộ ra vẻ hoảng sợ.
Tộc Ma Tâm có bảy cường giả Đạo Tâm cảnh, đế quốc Thiên Vũ bọn họ chỉ có một vị!
Đại trận này có thể ngăn cản được công kích của bảy vị cường giả Đạo Tâm cảnh sao?
Trong lòng mọi người hoàn toàn tuyệt vọng.
“Quả nhiên.”
Lúc này, nhóm người Thiên Vũ vương, Văn Vũ hầu Chu Văn cũng biến sắc, nhìn chằm chằm về phía đám người Hắc Viêm đang thi triển công kích.
Lúc trước bọn họ nhận được rất nhiều tin tức từ đại lục Hắc U, đại lục Mạc Vẫn, cũng phỏng đoán được tộc Ma Tâm còn có những Đạo Tâm cảnh khác.
Bây giờ, tất cả đều đã xuất hiện rồi!
“Nhất định sẽ thất bại!” nhóm người Chu Văn gắt gao nhìn bảy người Hắc Viêm.
Bảy cường giả Đạo Tâm cảnh, đây chính là toàn bộ lực lượng của tộc Ma Tâm. Nếu như không đánh nát được nguyên trận Tử Diệu Quy kia thì bọn họ sẽ được an toàn, nhưng nếu đánh nát được thì thứ chờ đợi bọn họ chỉ có cái chết!
“Thiên Vũ vương, ta chờ xem dáng vẻ tuyệt vọng của các ngươi sẽ trông như thế nào!”
Trong hư không, một giọng nói vô cùng lạnh băng vang lên. Hắc Viêm vung tay lên, một thanh vỏ kiếm xuất hiện, vỏ kiếm tràn đầy bí văn, nhìn rất cổ xưa.
Sau khi vỏ kiếm xuất hiện, bảy cường giả tộc Ma Tâm liên thủ, linh hồn đều tiến vào trong vỏ kiếm.
Ong…
Toàn bộ vỏ kiếm run lên kịch liệt.
Vút! Vút! Vút!
Kiếm quang lóe lên, sau đó từng luồng kiếm quang càng lúc càng xuất hiện nhiều hơn.
Mà lúc này, trong vỏ kiếm cũng xuất hiện một luồng kiếm quang, kiếm quang này thậm chí còn không nhìn được bóng dáng, chỉ có thể thấy một đạo tàn ản.
Hư không rách nát, kiếm quang giống như vượt qua không gian, nháy mắt xuất hiện trước lớp màng mỏng màu tím kia.
Khắp nơi đều trở nên yên tĩnh, tất cả mọi người đều đang nhìn.
Dưới ánh mắt của bọn họ, kiếm quang và đại trận cuối cùng cũng va chạm vào nhau.
Ầm!
Lớp màng mỏng màu tím bao trùm đại lục Trung Ương bắt đầu dao động kịch liệt, lớp màng mỏng bắt đầu căng ra, giống như có thể nứt toác bất cứ lúc nào.
“Có thể ngăn cản được không?” tất cả mọi người đều đang nhìn, tay tay siết chặt lại, yên lặng chờ đợi.
Sau vài giây va chạm, kiếm quang giống hư hao hết sức lực, bắt đầu chậm rãi tiêu tán.
“Chặn được rồi?” Mọi người đều vô cùng vui sướng.
“Răng rắc!”
Đúng lúc mọi người lộ ra vẻ vui mừng thì bỗng nhiên một âm thanh vang lên.
âm thanh này giống như một mũi tên nhọn, hoàn toàn đánh nát sự chờ mong trong lòng mọi người, khiến cho trái tim của bọn họ trầm xuống, trầm xuống, trầm xuống.
Nguyên trận Tử Diệu Quy bị phá rồi! Tử vong nháy mắt buông xuống!
“Sao có thể như vậy được?”
“Trận pháp cường đại như vậy, chỉ có lực công kích đạt tới Trường Sinh cảnh mới có thể phá nát nó! Tộc Ma Tâm cho dù có bảy cường giả Đạo Tâm cảnh, nhưng Đạo Tâm cảnh và Trường Sinh cảnh chênh lệch nhau rất lớn, bọn họ sao có thể làm được?”
Mọi người ở bên dưới biến sắc, mười vị cường giả Tam Hồn cảnh của đế quốc Thiên Vũ ở trong hư không cũng là như thế.
Tòa trận pháp mạnh nhất dưới Trường Sinh cảnh thế mà đã thực sự bị phá tan rồi.
“Thiên Vũ vương.” Bọn họ nhìn về phía Thiên Vũ vương, nhưng lúc này gương mặt của Thiên Vũ vương lại không có bất cứ biểu cảm nào, không nhìn ra được đang suy nghĩ cái gì.
Vút! Vút!
Ngay sau đó, từng luồng kiếm quang đánh úp lại.
Chương 519: Tuyệt vọng“Răng rắc!”
Mỗi một kiếm quang đánh lại, nguyên trận Tử Diệu Quy lại xuất hiện một khe nứt. Những tiếng rách vang lên không ngớt, khiến cho ánh mắt của mọi người càng lộ ra vẻ tuyệt vọng hơn.
Cho dù thực lực của bọn họ yếu, nhưng cũng biết thực lực của tộc Ma Tâm mạnh mẽ hơn đế quốc Thiên Vũ nhiều như thế nào. Cho dù sáu vị cường giả Đạo Tâm cảnh đối phó với Thiên Vũ vương, một người còn lại cũng hoàn toàn có thể đánh chết bọn họ.
“Thiên Dương.”
Tại một khu vực, Vương Nhu ôm chặt lấy con gái mình, trong mắt lộ ra vẻ sợ hãi.
“Đừng sợ, có ta ở đây.” Lý Thiên Dương ôm chặt lấy vợ con mình, nhẹ giọng nói.
Ông biết tử vong sắp ập tới.
“May mà Tiểu Phong không ở đại lục Trung Ương.” Lý Thiên Dương nói.
“Sau này Tiểu Phong nhất định có thể xử lý hết đám tộc Ma Tâm đáng chết đó.”
“Ta chỉ mong Tiểu Phong an toàn, nếu như có thể, ta mong hắn cả đời không cần phải đối mặt với đám cường giả tộc Ma Tâm đó.” Trong mắt Vương Nhu vẫn còn vẻ lo sợ, nhưng lại lắc đầu nói.
Những cường giả tộc Ma Tâm này rất cường đại, cho dù toàn bộ đế quốc Thiên Vũ cũng không chịu nổi một đòn của bọn chúng.
Bên cạnh nhóm người Lý Thiên Dương lúc này có cả Chu Hải Đào và Chu Dao.
Đông đảo người của đại lục Hắc U đã di chuyển tới đây. Mối quan hệ giữa Lý Thiên Dương và Chu Hải Đào rất tốt, sau khi rời đi, Chu Hải Đào cũng tới phủ Thần Văn, thế nên bọn họ cũng đi cùng nhau.
“Không ngờ Chu Hải Đào ta vậy mà lại chết trong tay đám người tộc Ma Tâm này, đúng là không cam lòng.”
Chu Hải Đào lắc đầu, trong mắt có vẻ sợ hãi, cũng có vẻ bất đắc dĩ.
Chu Dao ở bên cạnh ông ta, yên lặng đứng đó.
Cô ta ngửa đầu nhìn về phía tòa đại trận màu tím kia, lúc này trên đại trận đã có vô số những vết nứt.
Xem tình huống như thế này, đại trận không còn kiên trì được bao lâu nữa.
“Phải chết ở đây sao?” Chu Dao nghĩ thầm.
Nhưng trong mắt cô ta lại không có chút sợ hãi nào.
Mấy tháng trước, cô ta đã đối mặt với cái chết một lần rồi, lần đó may mà có Lý Phong ra tay cứu giúp. Bây giờ lại đối mặt với cái chết một lần nữa, trong lòng cô ta đã không còn loại sợ hãi đó nữa.
“Ngươi sẽ lại xuất hiện chứ?”
Chu Dao yên lặng nhìn về phía hư không, người thanh niên kia cho dù gặp phải bao nhiêu lần nguy hiểm sinh tử, thì đều có thể nhẹ nhàng hóa giải.
Nhưng mà, lần này lại phải đối mặt với bảy vị cường giả Đạo Tâm cảnh của tộc Ma Tâm!
Cường giả trình độ này là sự tồn tại lớn nhất trong vũ trụ, đế quốc Thiên Vũ cường đại đứng trước mặt bọn họ cũng trở nên vô cùng nhỏ bé.
Vút! Vút! Vút!
Kiếm quang vẫn đang điên cuồng công kích, những khe nứt trên đại trận cũng đang càng thêm gia tăng.
Trong hư không, đại trận kịch liệt run rẩy, thừa nhận từng luồng kiếm quang. Cuối cùng, những khe nứt điên cuồng lan tràn, toàn bộ đại trận sụp đổ!
“Ầm ầm ầm!”
Trời đất rách nát, uy áp khủng bố trực tiếp buông xuống, bao trùm lên toàn bộ đại lục Trung Ương.
“Nguyên trận Tử Diệu Quy bị phá tan rồi!”
Trong nháy mắt, mọi người cảm nhận được uy áp khủng bố này, trong mắt tràn đầy vẻ hoảng sợ.
Ầm!
Bỗng nhiên, một thân ảnh nhanh chóng bay ra, tốc độ nhanh tới cực hạn, nháy mắt đã bay tới trước người nhóm người Hắc Viêm.
Một thanh trường kiếm xuất hiện, đâm thẳng về phía Hắc Viêm.
“Thiên Vũ vương ra tay rồi!”
Nhìn thấy thân ảnh kia, trong mắt mọi người đều lộ ra một tia hi vọng.
Thiên Vũ vương là người mạnh nhất của đế quốc Thiên Vũ bọn họ, là thần Thủ hộ của bọn họ.
“Thiên Vũ vương!!!”
Nhìn thấy Thiên Vũ vương nháy mắt xuất hiện, sắc mặt của Hắc Viêm trở nên vô cùng lạnh nhạt.
“Ta nói rồi, hôm nay đế quốc Thiên Vũ sẽ diệt vong!”
Ông ta vươn tay phải ra, trên tay xuất hiện một bao tay bén nhọn, chộp về phía trường kiếm của Thiên Vũ vương.
Nhưng ngay lúc tóm lấy trường kiếm, sắc mặt của ông ta lại hơi biến hóa một chút.
“Thực lực Đạo Tâm cảnh đỉnh phong! Thậm chí còn mạnh hơn ta một chút!”
Cường giả giao thủ, nháy mắt có thể biết được thực lực của người khác, thực lực của Thiên Vũ vương cường đại hơn ông ta.
“Nhưng mà, cũng chỉ thế này mà thôi!”
Linh hồn của ông ta tiến vào trong vỏ kiếm. Cùng lúc đó, những cường giả Đạo Tâm khác của tộc Ma Tâm cũng biến vào. Vỏ kiếm lập tức lóe ra một luồng kiếm quang, trực tiếp xẹt qua thân hình của Thiên Vũ vương.
Sau khi biết được thực lực của Thiên Vũ vương, Hắc Viêm cũng sẽ không lựa chọn đơn độc chiến đấu, mà lựa chọn sử dụng con át chủ bài cường đại nhất của mình!
“Phụt!”
Sau khi chịu phải luồng kiếm quang này, Thiên Vũ vương phun ra một ngụm máu, dao động khí thế trên người không ngừng giảm xuống, cả người bay ngược ra ngoài.
“Thiên Vũ vương bại rồi.”
Nhìn thấy tình cảnh này, tất cả mọi người lập tức lộ ra vẻ tuyệt vọng.
Thiên Vũ vương- thần Thủ hộ của đế quốc Thiên Vũ bọn họ suốt bao nhiêu năm, lúc này lại bị một chiêu đánh bại, hơn nữa còn bị trọng thương.
Bọn họ không có bất cứ hi vọng nào.
“Lang Hồn, Mặc Vũ… Bốn người các ngươi cùng ta đối phó với Thiên Vũ vương, hai người còn lại xử lý những người khác.” Hắc Viêm lạnh lùng ra lệnh, chỉ một câu nói đã quyết định vận mệnh của những người ở dưới.
“Nhân loại, tộc quần nhỏ bé yếu ớt, không có bất cứ thiên phú đặc biệt nào, sức chiến đấu thấp hèn. Lúc trước thật ra có một kẻ có thực lực không thể nào tưởng tượng được- đó là Hàn Uyên, nhưng trừ hắn ta ra thì không còn kẻ nào có thể đứng ra nữa rồi.”
Vẻ mặt của Hắc Viêm vô cùng hờ hững: “Hôm nay, Nhân tộc trên đại lục này sẽ hoàn toàn tử vong!”
Chương 520: Lý Phong đến rồi! 1Ầm! Ầm! Ầm!
Sau lưng Hắc Viêm, một cường giả tộc Ma Tâm đột nhiên tản ra dao động khí thế khủng khiếp.
Vút!
Thiên Vũ vương lại một lần nữa xuất chiêu, huy động lực trời đất, muốn ngăn cản.
“Không biết tự lượng sức mình!”
Hắc Viêm cười lạnh một tiếng, năm cường giả Đạo Tâm cảnh lại một lần nữa thúc giục vỏ kiếm tiến hành công kích. Thiên Vũ vương lại bị đánh lui, căn bản không phải là đối thủ của bọn chúng.
Mà lúc này, những cường giả khác của tộc Ma Tâm cũng đang liên tiếp đánh về phía mọi người.
“Chiến đấu!”
“Cho dù có chết cũng phải kéo theo đám tộc Ma Tâm đó chết cùng!”
Nhóm người Văn Vũ hầu Chu Văn, lão tổ nhà họ Tần nổi giận gầm lên một tiếng, tất cả đều tiến lên nghênh chiến.
Cho dù là nhóm người tông chủ Thiên Khí tông hay Hắc Thứu của Thiên Vu cốc cũng lộ ra vẻ kiên quyết.
Vút!
Bỗng nhiên, trong hư không có một thanh trường thương màu đen được ngưng tụ từ khí lưu màu đen xuất hiện. Trường thương bay ra, tốc độ nhanh đến cực hạn, đập thẳng lên người Thiên Khí Tử của Thiên Khí tông.
Trường thương lập tức xuyên qua cơ thể ông ta.
Cường giả Tam Hồn cảnh đỉnh phong của Thiên Khí tông, cứ thế mà mất đi khí tức sinh mệnh.
Vút! Vút! Vút!
Không chỉ có vậy, thanh trường thương màu đen sau khi xuyên qua cơ thể của Thiên Khí Tử thì tiếp tục xuyên qua bảy vị Tam Hồn cảnh khác.
Mãi đến tận khi công kích đến Văn Vũ hầu Chu Văn thì mới tiêu tán.
Tám vị cường giả Tam Hồn cảnh tử vong! Thi thể từ trên hư không rơi xuống.
Một đòn công kích có thể nháy mắt hạ gục tám vị cường giả Tam Hồn cảnh.
“Đúng là yếu ớt, ta mới chỉ phát huy ba phần thực lực mà đã không ngăn cản nổi rồi.” Lục trưởng lão Đạo Tâm cảnh của tộc Ma Tâm cười lạnh, ánh mắt thưởng thức nhóm người Nhân tộc hèn mọn tử vong.
Thất trưởng lão cũng nhanh chóng ra tay, nháy mắt hạ gục thêm mấy vị cường giả Tam Hồn cảnh nữa.
Mà lúc này, nhóm cường giả Tam Hồn cảnh của tộc Ma Tâm cũng đang thi triển công kích về nhóm Nhân tộc bên dưới.
“Ầm ầm ầm!”
Trời đất rách nát, vô số khí lưu hủy diệt tràn lan. Cung điện sụp đổ, mặt đất nứt toác, hắc ám bao phủ nửa chân trời, giống hệt như tình cảnh tận thế.
“Ha ha, giết chết Nhân tộc! Hủy diệt đế quốc Thiên Vũ!”
“Mảnh đại lục này thuộc về tộc Ma Tâm chúng ta rồi!”
Nhóm cường giả tộc Ma Tâm tràn đầy hung hãn.
Hầu hết bọn chúng đều đi theo Bạch Tuyền đến đây, nhưng đã chiến đấu với đế quốc Thiên Vũ thời gian dài như thế mà không có cách nào hủy diệt.
Bây giờ rốt cuộc có thể thực hiện rồi!
“Người nhà của Lý Phong?”
Lúc này Bạch Tuyền cũng xuất hiện, ông ta không lập tức ra tay mà nhìn về một phía. Nơi đó là nơi nhóm người Lý Thiên Dương đang đứng.
Ông ta cùng với Vô Hằng, Dương Lộc ở bên nhau thời gian rất dài, coi nhau chẳng khác nào huynh đệ. Thế nhưng hai người bọn họ lại vì mở đường cho ông ta thoát đi mà cuối cùng đều chết ở trong tay Lý Phong.
“Nguy rồi!”
Nhìn thấy Bạch Tuyền nhìn về phía này, nhóm người Lý Thiên Dương lập tức biến sắc.
“Lý Phong không ở đây, tạm thời giải quyết các ngươi trước đã!” Bạch Tuyền cười lạnh một tiếng, nhanh chóng lao tới.
Ông ta hận Lý Phong đến thấu xương.
Nhìn thấy Bạch Tuyền đánh về phía này, trong mắt nhóm người nhà họ Lý đều lộ ra vẻ tuyệt vọng.
Bạch Tuyền là cường giả Tam Hồn cảnh đỉnh phong, bọn họ làm sao có thể ngăn cản được chứ!
“Cha, mẹ, chúng ta phải chết ở nơi này sao?” Tiểu Vũ ngẩng đầu nhìn cha mẹ mình, giọng nói mang theo một tia non nớt.
Mặc dù cô bé còn nhỏ, nhưng lại vô cùng hiểu chuyện.
Nghe thấy con gái hỏi như vậy, trong mắt Lý Thiên Dương và Vương Nhu lộ rõ vẻ đau lòng. Hai người đều không sợ chết, nhưng con gái của bọn họ mới được mấy tuổi chứ? Lúc trước phải chịu biết bao đau đớn, mãi mới chuyển biến tốt đẹp hơn một chút, vậy mà bây giờ lại phải chết sao?
“Tiểu Vũ, đừng sợ, cha mẹ đều ở đây.”
Lý thiên Dương và Vương Nhu đều ôm lấy cô bé, đau lòng nói.
“Vâng, con không sợ.” Cô bé nắm chặt tay lại.
Mặc dù nói như thế, nhưng thân thể của cô bé rõ ràng là đang run lên.
“Con nhớ ca ca quá.” Cô bé không nhịn được mà rơi nước mắt.
Cô bé chết rồi thì sẽ không được gặp Lý Phong nữa.
“Tiểu Vũ, ca ca ở đây.” Đúng lúc này, một âm thanh đột nhiên vang lên trong đầu Tiểu Vũ.
“Là giọng nói của ca ca.” Tiểu Vũ nghe thấy thì sửng sốt, sau đó lập tức nhảy cẫng lên hoan hô.
“Tiểu Phong?”
Lý Thiên Dương và Vương Nhu đều sửng sốt.
Bỗng nhiên, một luồng kiếm quang xuất hiện trước mặt bọn họ. Kiếm quang này vô thanh vô tức, nhưng sau khi xuất hiện thì lập tức khuếch tán, một thành hai, hai thành bốn, kiếm quang không ngừng phân liệt, nháy mắt đã trải rộng khắp hư không.
Những kiếm quang này không ngừng đánh về phía những cường giả Tam Hồn cảnh của tộc Ma Tâm kia.
“Đó là cái gì?”
Nhìn thấy kiếm quang này, nhóm cường giả Tam hồn cảnh của tộc Ma Tâm sửng sốt, trong mắt tràn đầy kinh hãi.
Kiếm quang phóng ra, tiếp xúc với những cường giả tộc Ma Tâm. Vừa mới tiếp xúc, khí tức sinh mệnh của những cường giả này lập tức giống như thủy triều rút đi.
Kiếm quang bay múa đầy trời, những vị cường giả của tộc Ma Tâm lần lượt ngã xuống.
Chương 521: Lý Phong đến rồi! 2Nhóm cường giả Tam Hồn cảnh của đế quốc Thiên Vũ cũng ngây người trước tình cảnh này.
“Đây là công kích gì?”
“Là cường giả nào ra tay?”
“Thực lực như thế này tuyệt đối là một vị Đạo Tâm cảnh!”
Trong mắt bọn họ tràn đầy vẻ nghi hoặc, nhưng cũng sinh ra một tia hi vọng.
Bọn họ vô cùng vui sướng, còn đám người Hắc Viêm thì lại trầm mặt xuống.
“Ai?!!!”
Ầm!
Dao động khí thế trên người bọn họ nhanh chóng phát tán ra, điên cuồng chặn lại những luồng kiếm quang này.
Hư không biến hóa, lúc này xuất hiện một vị thanh niên. Thanh niên này nhìn qua rất trẻ tuổi, nhưng sắc mặt lại lạnh như băng. Hắn vừa xuất hiện đã nắm chặt lấy yết hầu của Bạch Tuyền.
Bạch Tuyền điên cuồng giãy dụa, nhưng căn bản không thể nào thoát được.
“Lý Phong! Là Lý Phong!”
Mọi người ban đầu là vô cùng tuyệt vọng, nhưng sau đó nhìn thấy kiếm quang ngập trời, cường giả tộc Ma Tâm ngã xuống liên tục, sau đó Lý Phong xuất hiện thì trong mắt bọn họ lập tức lộ ra vẻ kích động.
“Những cường giả tộc Ma Tâm đó đều là Tam Hồn cảnh, Lý Phong có thể dễ dàng đánh chết bọn họ như thế, chứng tỏ thực lực của hắn đã đột phá đến Đạo Tâm cảnh!”
“Đúng vậy, Lý Phong là thiên tài cường đại nhất đế quốc Thiên Vũ chúng ta!”
Trong mắt bọn họ lại lộ ra vẻ mong đợi.
Cho dù thực lực của bọn họ không mạnh, nhưng cũng đều đã nghe qua về Lý Phong, hắn đã sáng tạo ra rất nhiều kỳ tích.
“Lý Phong?”
Đám người Hắc Viêm nhìn thanh niên trong hư không, vẻ mặt vô cùng âm trầm.
“Ngươi đột phá đến Đạo Tâm cảnh rồi?”
Ông ta biết Lý Phong mới chỉ mười tám tuổi. Mười tám tuổi đã đột phá đến Đạo Tâm cảnh, cho dù là trận chiến Thiên Lục thời viễn cổ trước kia cũng khó có thể xuất hiện được thiên tài cường đại như vậy!
“Răng rắc!”
Một âm thanh thanh thúy vang lên, yết hầu của Bạch Tuyền lập tức bị bóp nát, khí tức sinh mệnh như thủy triều tan đi.
Trong mắt Bạch Tuyền tràn đầy kinh sợ, không cam lòng, ngoài ra còn cả vẻ khó tin.
Chỉ sau một thời gian ngắn ngủi không gặp mà Lý Phong lại tiến thêm một bước, đột phá tới Đạo Tâm cảnh.
Ông ta thế mà lại chết trong tay Lý Phong.
Lý Phong tiện tay ném thi thể của Bạch Tuyền xuống, sau đó nhìn về phía đám người Hắc Viêm, trầm giọng nói: “Tộc Ma Tâm, nơi này không phải là nơi các ngươi nên tới.”
Vút!
Thiên Vũ vương từ phía xa bay đến bên cạnh Lý Phong.
“Lý Phong, rốt cuộc ngươi cũng đột phá rồi.” Thiên Vũ vương nhìn thanh niên trước mắt, thở phào một hơi.
Thời khắc cuối cùng, Lý Phong đã thành công đột phá, đi tới nơi này.
“Thiên Vũ vương, nơi này giao cho ta đi.” Lý Phong nhẹ giọng nói.
Hắn nắm trường kiếm trong tay, một mình đối phó với đám người Hắc Viêm.
“Ngông cuồng!”
“Lý Phong, cho dù ngươi đã đột phá đến Đạo Tâm cảnh thì cũng không thể nào làm đối thủ của chúng ta!”
Hắn vừa dứt lời thì lập tức có những tiếng gầm giận dữ truyền đến.
Xoạt!
Nhưng Lý Phong lại không nói thêm gì, thân ảnh hắn khẽ động, trực tiếp xuất hiện trước mặt một cường giả Đạo tâm cảnh của tộc Ma tâm, đây chính là Lục trưởng lão của tộc Ma tâm.
“Cút ngay cho ta!!!”
Lục trưởng lão nhìn thấy Lý Phong xuất hiện thì giận dữ gầm lên, đồng thời ngưng tụ trường thương màu đen.
Vút!
Sau khi xuất hiện, kiếm quang trong tay Lý Phong nhanh chóng lóe lên, va chạm với trường thương khí lưu màu đen này.
“Răng rắc!”
âm thanh vỡ vụn vang lên, trường thương không chút năng lực ngăn cản, bị kiếm quang dễ dàng đánh nát. Sau đó, trường kiếm trực tiếp xẹt qua thân thể ông ta.
Lục trưởng lão của tộc Ma Tâm chỉ cảm thấy có một luồng kiếm quang sắc bén xuyên qua cơ thể mình. Ông ta không chút năng lực ngăn cản, bay ngược ra ngoài.
“Cái gì?” Lục trưởng lão hoảng hốt. Mặc dù ông ta chưa đạt tới Đạo Tâm cảnh đỉnh phong, nhưng cũng đạt tới trung kỳ, thế mà lại không phải là đối thủ của Lý phong!
Hai tháng trước, Lý Phong còn ở vào Tam Hồn cảnh, khi bọn họ tới đây thì Lý Phong còn chưa đột phá, thế nên chắc chắn là hắn chỉ vừa mới đột phá thôi.
Vừa mới đột phá mà lại có thực lực như thế này!
“Liên thủ!”
Nhìn thấy Lý Phong đột nhiên thi triển ra thực lực khủng khiếp như vậy, Hắc Viêm sa sầm mặt mũi, lập tức ra lệnh.
“Liên thủ, giết chết Lý Phong!”
Những cường giả Đạo Tâm cảnh khác cũng rống lên giận dữ.
Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!
Linh hồn của bọn chúng nhanh chóng tiến vào trong vỏ kiếm.
“Lý Phong cẩn thận, kiếm quang của vỏ kiếm kia đủ để đạt tới trình tự Trường Sinh cảnh.” Thiên Vũ vương vội vàng nhắc nhở.
Vút!
Ông ta vừa dứt lời thì một luồng kiếm quang đã từ trong vỏ kiếm bay ra, lập tức đánh về phía Lý Phong.
“Trường Sinh cảnh sao?” Ánh mắt của Lý Phong vô cùng bình tĩnh.
Hắn nắm chặt tay phải lại, sau đó trong tay xuất hiện một điểm sáng kỳ dị. Sau khi điểm sáng xuất hiện, hư không lập tức biến thành một thế giới Thôn Phệ, không ngừng xuất hiện những luồng lốc xoáy!
Thôn Phệ nguyên điểm, lúc trước cho dù là ý thức trời đất thì cũng bị nó hút vào bên trong, vạn vật vũ trụ đều không ngăn cản được.
Lúc này, mặc dù thực lực của Lý Phong không đủ, hắn so với Hàn Uyên không biết kém hơn bao nhiêu lần, chỉ có thể huy động một phần uy năng của Thôn Phệ nguyên điểm, nhưng như thế cũng đủ rồi.
Kiếm quang đánh úp lại, tiếp xúc với lốc xoáy, ngay sau đó liền biến mất, cứ thế bị cắn nuốt hoàn toàn, không tạo thành bất cứ ảnh hưởng gì với Lý Phong.
“Chặn lại rồi!”
Chương 522: Chiến!“Thực lực của Lý Phong cường đại quá, còn cường đại hơn cả Thiên Vũ vương!”
“Ha ha, ta biết hắn có thể ngăn cản được mà!”
Mọi người ở dưới đều đang căng thẳng quan sát, lúc này, bọn họ nhìn thấy bảy cường giả Đạo Tâm cảnh của tộc Ma Tâm liên thủ lại mà cũng không làm tổn thương được Lý Phong thì trong mắt đều lộ ra vẻ kích động.
Lúc trước, Thiên Vũ vương không ngăn cản được đòn công kích này, lập tức bị trọng thương.
“Sao có thể như thế được?”
“Chúng ta liên hợp lại với nhau, thực lực công kích hoàn toàn đạt tới Trường Sinh cảnh, thế mà Lý Phong lại có thể ngăn cản được?”
“Vừa mới đột phá đến Đạo Tâm cảnh mà thực lực của Lý Phong đã đạt tới trình độ này rồi?”
Nhóm cường giả của đế quốc Thiên Vũ vô cùng kinh hỉ, còn nhóm người Hắc Viêm thì lại biến sắc.
Công kích trình tự Trường Sinh cảnh, đây là con át chủ bài lớn nhất của bọn họ, thế mà Lý Phong lại có thể ngăn cản một cách hoàn mỹ.
“Những lốc xoáy kia?”
Hắc Viêm nhìn những luồng lốc xoáy xoay quanh thân thể Lý Phong, gương mặt âm trầm bỗng nhiên lộ ra vẻ không thể nào tin được.
“Thôn Phệ chi nguyên! Đây là Thôn Phệ chi nguyên!!!”
Vừa mới đột phá đến Đạo Tâm cảnh mà đã có được thực lực như vậy, chắc chắn là do hắn đã dựa vào Thôn Phệ chi nguyên!
“Lý Phong, Thôn Phệ chi nguyên vậy mà lại ở trên người ngươi!!!”
Sau khi chấn động qua đi, gương mặt Hắc Viêm lại lộ ra vẻ mừng rỡ như điên.
Đây là loại bảo vật cường đại nhất từ trước đến nay, thậm chí còn có thể hủy diệt ý thức trời đất!
Vút!
Ông ta vừa dứt lời thì Lý Phong lại một lần nữa xuất hiện trước mặt bọn họ.
“Ở trên người ta thì làm sao?” Hắn hờ hững hỏi lại, trực tiếp thừa nhận.
Hắn đồng thời vươn tay phải ra, chộp về phía thanh vỏ kiếm màu đen kia.
Bảy vị cường giả Đạo Tâm cảnh của tộc Ma Tâm, chỉ có một người Đạo Tâm cảnh đỉnh phong, tất cả dựa vào vỏ kiếm này mới có được thực lực như thế.
Nếu như không có vỏ kiếm này thì bọn họ căn bản không đáng giá nhắc tới.
“Cút ngay!”
Nhìn thấy Lý Phong như thế, bảy người nhóm Hắc Viêm giận dữ hét lên.
Từng luồng kiếm quang từ trong vỏ kiếm xuất hiện, đánh về phía Lý Phong.
Nhưng những luồng lốc xoáy từ thân thể Lý Phong lập tức cắn nuốt hết lấy những kiếm quang này.
Toàn bộ công kích mất đi, nhưng Lý Phong cũng không đoạt được vỏ kiếm.
Hai bên ở trên hư không va chạm một chút, sau đó lại tách ra.
Lý Phong tiến vào vòng vây của bảy vị cường giả Đạo Tâm cảnh của tộc Ma Tâm, chiến đấu chính diện với bọn họ, thế nhưng không có bất cứ yếu thế nào.
“Cường đại quá!”
“Những cường giả Đạo Tâm cảnh của tộc Ma Tâm đó hoàn toàn không phải là đi thủ của Lý Phong.”
Nhìn thấy tình cảnh như vậy, mọi người ở bên dưới càng kinh ngạc hơn.
“Hắc Viêm, thực lực của các ngươi thì ra cũng chỉ như thế mà thôi.” Lý Phong nhìn về phía bảy người trước mắt, đạm mạc nói.
“Lý Phong, ngươi cũng chỉ dựa vào Thôn Phệ chi nguyên mà thôi!”
Nghe vậy, Hắc Viêm tức giận nói.
Trong mắt ông ta tràn đầy âm trầm, lúc trước tới để hủy diệt đế quốc Thiên Vũ, ông ta cứ nghĩ đây là một chuyện vô cùng đơn giản. Không ngờ Lý Phong- một kẻ mà bọn họ không thèm để vào mắt, lại có thực lực khủng bố như thế này.
Sau đòn công kích vừa rồi, ông ta biết bọn họ không thể lấy được Thôn Phệ chi nguyên trên người Lý Phong.
“Thôn Phệ chi nguyên ở trên người ngươi, phỏng chừng những tộc quần cổ xưa khác cũng rất có hứng thú, để ta xem ngươi giữ được kiểu gì.” Ông ta âm trầm nói.
Đây là bảo vật mà tất cả mọi tộc quần cổ xưa đều mong muốn có được.
“Ta cảm thấy các ngươi hẳn là nên suy nghĩ làm thế nào để giữ được tính mạng của mình thì đúng hơn.” Lý Phong bình tĩnh nói.
Vút!
Thân ảnh hắn khẽ động, ngay sau đó lại một lần nữa đi tới bên đám người Hắc Viêm.
“Lý Phong chết tiệt!”
Nhìn thấy Lý Phong lại tiếp tục ra tay, Hắc Viêm giận dữ hét lên: “Chúng ta không làm gì được ngươi, nhưng ngươi cũng không làm gì được chúng ta đâu!”
Hai bên công kích mấy chiêu, đều không ai làm gì được ai.
Dưới tình huống như vậy, Lý Phong lại còn mạnh miệng như thế.
“Thế à?”
Lý Phong hờ hững đáp lại.
Hắn đột nhiên phóng thích ra dao động khí thế, từng luồng lốc xoáy hiện lên. Lúc này, đám người Hắc Viêm cũng cảm nhận được áp lực cực đại từ luồng lốc xoáy này.
“Sao có thể như thế được?”
Thấy thế, đám người Hắc Viêm đều biến sắc.
Vừa rồi công kích của Lý Phong không tạo thành áp lực gì cả, nhưng mới mấy giây trôi qua đã bỗng nhiên tản ra áp lực khủng khiếp!
Ầm!
Bỗng nhiên, dao động khí thế trên người Lý Phong lại một lần nữa tăng mạnh! Uy áp khủng bố lan tràn.
Lúc này, Hắc Viêm gần như cũng hiểu được nguyên nhân của loại biến hóa này. Ông ta nhìn về phía Lý Phong, kinh giận nói: “Thực lực của ngươi tại sao vẫn luôn không ngừng tăng lên?”
Chỉ sau vài giây ngắn ngủi, thực lực của Lý Phong lại đang không ngừng tăng lên! Mỗi một giây đều như thế.
“Không tăng cường thực lực thì làm sao giết được ngươi?” Lý Phong hờ hững nói.
Lúc này, Thôn Phệ nguyên điểm lại dao động, hắn nhanh chóng hấp thu đại đạo Thủ hộ, thực lực không ngừng tăng lên. Đến lúc này, thực lực của hắn đã hoàn toàn vượt qua Đạo Tâm cảnh trung kỳ, tiếp cận Đạo Tâm cảnh đỉnh phong!
Tốc độ tăng lên càng lúc càng nhanh!
Vút!
Trường kiếm huy động, lúc này vài vị trưởng lão của tộc Ma Tâm đã không chịu nổi nữa, kêu thảm một tiếng, sau đó thân ảnh trực tiếp bay ngược ra ngoài.
Lúc này, Lý Phong đã đi tới trước mặt Hắc Viêm, trực tiếp nắm lấy vỏ kiếm màu đen.
Chương 523: Lột xác! Trường Sinh cảnh!“Rốt cuộc chuyện này là như thế nào?”
Trong mắt Hắc Viêm tràn đầy kinh hãi, lúc này thực lực của Lý Phong đã tăng lên gấp mấy lần vừa rồi!
Sắc mặt Lý Phong vô cùng bình tĩnh, huy động kiếm quang, xẹt qua thân thể Hắc Viêm. Hắc Viêm điên cuồng ngăn cản, nhưng hoàn toàn không ngăn cản được, bay ngược ra ngoài.
Một thanh vỏ kiếm màu đen bị Lý Phong chụp vào trong tay.
Ầm!
Sau khi cầm lấy vỏ kiếm trong tay, dao động khí thế trên người Lý Phong lại tăng lên lần nữa.
Đạo Tâm cảnh đỉnh phong rồi!
“Chạy!!!”
Đám người Hắc Viêm nhìn thấy thế thì sắc mặt vô cùng âm trầm. Bọn họ không có bất cứ do dự nào, lập tức xoay người bỏ chạy.
Biến hóa trên người Lý Phong biến hóa vô cùng quỷ dị, mà sau khi mất đi vỏ kiếm, bọn họ không còn năng lực ngăn cản hắn nữa.
Ầm!
Nhưng mà, bọn họ vừa mới bay được vài mét thì trên người lại xuất hiện từng luồng lốc xoáy. Hư không xung quanh bọn họ đều giống như đóng băng lại, cả người lâm vào trong vũng bùn, không có cách nào nhúc nhích.
“Chết tiệt!”
Đám người Hắc Viêm thấy thế thì vẻ mặt vô cùng âm trầm.
Tất cả bỗng nhiên đều nhìn về phía hư không.
Trong hư không lúc này bỗng nhiên xuất hiện dao động đại đạo.
“Đại đạo viên mãn?”
Đám người Hắc Viêm khiếp sợ vô cùng, bọn họ cuối cùng cũng cảm nhận lại được dao động đại đạo vừa mới mất đi lúc trước.
Những tộc đàn cổ xưa đang chiếm cứ những thế lực khác cũng đồng thời nhìn về phía hư không, trong mắt tràn đầy vẻ kích động.
Đại đạo viên mãn, bọn họ liền có thể thử đột phá đến Trường Sinh cảnh!
Nhưng mà, bọn họ còn chưa kịp thử đột phá thì đã cảm giác được trong đại đạo có một luồng ý thức xuất hiện.
...
Trong hư không, lúc này Lý Phong bỗng nhiên nhắm hai mắt lại, sau khi đạt tới Đạo Tâm cảnh đỉnh phong, hắn bỗng nhiên cảm thấy linh hồn của mình dung nhập vào trong mảnh trời đất này.
Một tia linh hồn đang không ngừng khuếch tán, nháy mắt đã hoàn toàn bao tất cả các đại lục phủ đế quốc Thiên Vũ, Yêu tộc, tộc Lôi Viêm…
Hắn thấy được trên những đại lục kia xuất hiện những tộc quần cổ xưa, nhìn thấy được những cường giả Đạo Tâm cảnh, nhìn thấy được khe nứt không gian…
Linh hồn của hắn xuyên thấu qua khe nứt không gian này, thậm chí nháy mắt đã xuất hiện ở một thế giới khác.
Ở trong thế giới này, có đủ loại tộc quần kỳ dị xuất hiện trước mặt hắn.
Vô số sinh mệnh đều hiện ra một cách rõ ràng. Giống như chỉ trong nháy mắt, hắn đã trở thành Chúa tể của trời đất này!
“Đây là đại đạo Thủ hộ sao?”
Trong lòng Lý Phong yên lặng nói.
Nháy mắt khi đại đạo Thủ hộ hoàn chỉnh, hắn gần như cảm nhận được thân thể hoan hô, linh hồn hoan hô.
Thân thể hắn giống như mở ra từng luồng gông xiềng, nhưng cơ thể lại xuất hiện vô số lốc xoáy.
Mà ở trong lốc xoáy đó, vô số năng lượng trời đất trào ra, sau đó đều bị thân thể hắn hấp thu.
Giống như trời đất và thân thể hắn đều ngưng lại thành một thể.
Ầm ầm ầm!
Trời đất nổ vang, dao động linh hồn điên cuồng khuếch tán khắp các nơi trên thế giới.
Dao động khí thế trên người hắn cũng đang điên cuồng tăng cường. Lúc này, cho dù là Thiên Vũ vương hay Hắc Viêm đều cảm thấy trái tim đập nhanh hơn.
“Lý Phong sắp đột phá đến Trường Sinh cảnh?” Thiên Vũ vương ở nơi xa nhìn thấy cảnh này thì trong mắt lộ ra vẻ khiếp sợ, nhưng chủ yếu vẫn là kinh hỉ.
“Sao có thể như thế được? Lý Phong đột phá đến Trường Sinh cảnh? Trở thành Chúa tể giả của trời đất này?”
Bọn họ cảm thấy được dao động khủng bố trên người Lý Phong, cảm nhận được trời đất nổ tung.
Một thiên tài vừa mới đột phá đến Đạo Tâm cảnh, chỉ trong vài phút ngắn ngủi đã lĩnh ngộ đại đạo hoàn chỉnh, trở thành cường giả Trường Sinh cảnh?
Lúc này, mọi người ở dưới lại vô cùng kích động.
Mặc dù bọn họ không biết biến hóa của Lý Phong, nhưng rõ ràng cảm nhận được dao động khí thế đột nhiên càng lúc càng cường đại. Nhóm cường giả tộc Ma Tâm nhìn về phía Lý Phong, trong mắt lộ ra vẻ hoảng sợ.
“Tộc Ma Tâm thất bại, chúng ta sống rồi…” Chu Dao nhìn về phía thanh niên đang điên cuồng lột xác kia, trong lòng im lặng.
Thanh niên này, không cần biết đối mặt với nguy cơ như thế nào, đều có thể dễ dàng hóa giải.
Mà lần này, đối mặt với bảy cường giả Đạo Tâm cảnh của tộc Ma Tâm, là thời điểm đế quốc Thiên Vũ lâm vào tuyệt vọng nhất, Lý Phong đã xuất hiện, hóa giải tất cả mọi nguy cơ.
Không biết từ khi nào, trong lòng cô ta chỉ còn lại bóng dáng của thanh niên kia. Nhưng cô ta cũng biết, giữa hai người bọn họ không thể có bất cứ quan hệ nào.
Trong hư không, Lý Phong mở mắt ra, quá trình lột xác kết thúc.
“Năng lượng khủng khiếp quá!”
Hắn cảm nhận thực lực của mình một chút. Lúc này, Lý Phong cảm thấy bản thân mình đã trở thành trời đất của thế giới này, tất cả mọi năng lượng trong trời đất đều do hắn sử dụng.
Mọi người bên dưới chỉ như con kiến.
Hắn nhìn về phía đám người Hắc Viêm bên dưới.
“Lý Phong, không ngờ bao nhiêu tộc quần cổ xưa chúng ta chờ đợi thời gian dài như vậy, cuối cùng ngươi lại là người thành công.” Trong mắt Hắc Viêm tràn đầy vẻ âm trầm.
“Tộc Ma Tâm chúng ta nhận thua, nguyện ý thần phục ngươi.” Ông ta nhìn Lý Phong, cúi đầu xuống.
Ông ta biết, sau khi trở thành Chúa tể trời đất, bọn họ càng không thể nào đối phó được với Lý Phong.
Nếu như đã không thể nào đối phó được hắn, vậy thì chỉ có thể thần phục.
“Hắc Viêm, ta đã nói rồi, nơi này không phải nơi các ngươi có thể đặt chân tới.” Lý Phong nhẹ giọng nói.
Hắn đứng ở hư không, vẻ mặt bình tĩnh.
“Nếu như ta không đột phá, đế quốc Thiên Vũ đã hoàn toàn bị hủy diệt trong tay tộc Ma Tâm các ngươi rồi. Thế nên, ta tuyên bố, tiêu diệt tộc Ma Tâm!”
“Ầm ầm ầm!”
Hắn vừa dứt lời, hư không lập tức xuất hiện bảy luồng lôi điện, đánh lên người nhóm người Hắc Viêm.
Bảy cường giả Đạo Tâm cảnh chịu phải luồng lôi điện này, thậm chí còn không kêu lên được tiếng nào, dao động khí thế đã như thủy triều tan đi.
Chương 524: Chúa tể trời đất.Chỉ một câu nói của Lý Phong, đám người Hắc Viêm toàn bộ tử vong.
Xung quanh lập tức yên tĩnh trở lại, nhóm người Văn Vũ hầu Chu Văn, cốc chủ Thiên Vu cốc đều nhìn về phía Lý Phong, trong mắt tràn đầy vẻ kinh hãi.
Ngay cả Thiên Vũ vương cũng thế, hiển nhiên không đoán được Lý Phong sẽ đạt được tới tận bước này.
Mọi người xung quanh đầu tiên là khiếp sợ, nhưng ngay sau đó đã vỡ òa trong vui sướng.
“Bảy vị cường giả Đạo Tâm cảnh của tộc Ma Tâm đã bị Lý Phong đánh chết hết rồi!”
“Trận chiến này chúng ta đã giành được thắng lợi!”
Gương mặt bọn họ tràn đầy vẻ tươi cười, lúc trước bọn họ còn lâm vào tuyệt vọng, nhưng bây giờ mọi nguy cơ đã được giải trừ rồi.
Ầm!
Sau khi dễ dàng giết chết nhóm người tộc Ma Tâm, Lý Phong vẫn không di chuyển.
Lúc này, hư không nhanh chóng biến hóa, sau đó một gương mặt khổng lồ hiện ra, chính là Lý Phong.
Lúc này, tất cả mọi thành viên của những tộc quần Đạo Tâm cảnh đều biến sắc, đại đạo trời đất đã hoàn thiện rồi. Lúc trước bọn họ còn cảm thấy mình có cơ hội, nhưng không ngờ chỉ chớp mắt một cái mà ý thức này đã biến mất.
Trời đất có chủ rồi, hi vọng của bọn họ lập tức tan biến.
Bọn họ đều nhìn về phía gương mặt khổng lồ trong hư không, trong mắt lộ ra vẻ nghi hoặc.
“Đây là ai?”
“Nhìn qua vẫn còn rất trẻ tuổi.”
Có thể thay thế được ý thức trời đất, vậy thì lúc trước ít nhất cũng phải ở vào Đạo Tâm cảnh đỉnh phong, như vậy mới có thể nhanh chóng đột phá. Loại trình tự như vậy, mọi người ai cũng biết, nhưng gương mặt của thanh niên trước mắt lại vô cùng xa lạ, chẳng có mấy người biết.
“Ta là Lý Phong, từ hôm nay trở đi, đình chỉ chiến đấu, các thế lực Đạo Tâm cảnh không được phép tranh chấp với nhau!”
Một giọng nói lạnh lùng vang lên.
Sau khi nói xong, gương mặt khổng lồ biến mất.
“Lý Phong? Đây là người của đại lục nào?”
“Sau khi Lý Phong thay thế được ý thức trời đất, việc đầu tiên hắn làm là bảo chúng ta đình chỉ chiến đấu.”
“Được rồi, bây giờ trời đất đã có chủ, chúng ta không còn cơ hội thành công nữa.”
“Nhìn dáng vẻ này của Lý Phong, hẳn là một người không thích chém giết. Các tộc quần chúng ta từ trước đến nay đều chém giết không ngừng, một khi có tộc quần nào đột phá thì chắc chắn sẽ có tộc quần khác diệt vong, kết quả như hiện nay cũng không tồi.”
“Đi thôi.”
Các vị cường giả Đạo Tâm cảnh đều thu hồi dã tâm của mình.
Lúc trước bọn họ điên cuồng tranh đấu, không chỉ những tộc quần cổ xưa mà cả những tộc quần khác cũng thế. Các tộc quần đều lo sợ thế lực của mình bị hủy diệt.
Thế nhưng bây giờ trời đất đã có chủ, bọn họ đã chịu quản thúc, không đánh nhau nữa, ngược lại lại cảm thấy nhẹ nhàng hơn rất nhiều.
...
“Không còn chiến đấu nữa, như vậy thì tốc độ phát triển của các tộc quần chắc là sẽ nhanh hơn một chút.” Lý Phong yên lặng đứng trong hư không.
Vụt!
Thiên Vũ vương đi tới trước mặt hắn: “Lý Phong, ngươi luyện hóa trời đất rồi?”
“Đúng vậy.” Lý Phong mỉm cười: “Thiên Vũ vương, trời đất vẫn còn đang phát sinh biến hóa, chắc phải một tháng nữa mới dừng lại. Ngài có thể thử đột phá đến Trường Sinh cảnh.”
Đại đạo trời đất đã hoàn thiện, Đạo Tâm cảnh đỉnh phong sẽ không gặp trở ngại gì.
Thiên Vũ vương nghe thế thì trong mắt lập tức lộ ra vẻ kích động.
Lý Phong mỉm cười, lúc này hắn đã trở thành Chúa tể trời đất, cho dù cường giả Trường Sinh cảnh đứng trước mặt hắn cũng không thể làm gì hắn được.
Thế nên cho dù có cường giả khác của những tộc đàn khác đột phá thì hắn cũng không cần để ý.
Còn chuyện phát sinh trận chiến Thiên Lục thì lại càng không có khả năng.
Lúc trước ý thức trời đất chịu bó buộc rất nhiều quy tắc, còn hắn thì không.
Cho dù thân thể tử vong, hắn dung nhập trời đất, lại có thể nháy mắt ngưng tụ ra một thân thể mới.
Trời đất bất diệt, hắn cũng sẽ bất diệt.
Thân ảnh khẽ động, Lý Phong đi tới trước mặt người nhà của mình.
“Ca ca.”
Tiểu Vũ nhanh chóng vọt tới trước mặt hắn, gương mặt nhỏ nhắn tràn đầy vui vẻ.
“Tiểu Phong.”
Nhóm người Lý Thiên Dương, Vương Nhu cũng đi tới.
Lý Phong ôm em gái mình lên, nhìn về phía cha mẹ, mỉm cười: “Cha, mẹ, không còn chuyện gì nữa rồi…”
Hắn thở phào nhẹ nhõm, lúc này mới có thể hoàn toàn yên lòng.
Từ quận Hoang Lâm đi ra, lang bạt khắp nơi, trải qua nhiều chuyện sinh tử. Cuối cùng hắn đã trở thành sự tồn tại cường đại nhất trời đất này.
Không có bất cứ thứ gì có thể uy hiếp đến hắn.
Dây thần kinh căng thẳng của hắn cuối cùng cũng có thể thả lỏng ra.
...
Đại lục Hắc U, quận Hoang Lâm.
Trận chiến kinh thiên động địa với tộc Ma Tâm đã trôi qua hai tháng, đế quốc Thiên Vũ nhanh chóng xây dựng lại. Những tộc quần cổ xưa, thậm chí cả Yêu tộc… cũng tới đế quốc Thiên Vũ. Bọn họ biết Lý Phong, tới đế quốc Thiên Vũ là để giúp đế quốc Thiên Vũ trùng tu lại.
Mà lúc này quận Hoang Lâm cũng sớm được xây dựng lại xong xuôi, diện tích còn lớn hơn lúc trước mấy lần.
Nơi này nghiễm nhiên trở thành một khu vực thánh địa, thậm chí còn có cường giả Trường Sinh cảnh đến bái kiến.
“Lý Phong đại nhân, ta xin cáo từ.”
Trong cung điện nhà họ Lý, một người đàn ông trung niên tộc Long Nhân cung kính nói.
Thân thể ông ta tản ra dao động khủng khiếp, đây là một vị cường giả Trường sinh cảnh, thế mà trước mặt Lý Phong lại tỏ ra vô cùng cung kính.
“Ừm.” Lý Phong vẫy tay.
Tính cả vị cường giả này thì đã có bảy vị cường giả Trường Sinh cảnh tới bái kiến hắn trong tháng này.
“Ha ha, Lý Phong, hiện giờ càng lúc càng có thêm nhiều cường giả Trường Sinh cảnh.” Một vị lão giả cười lớn, gương mặt rất quen thuộc, chính là Huyền Mạc.
“Khi nào ngài có thể đột phá?” Lý Phong nhìn Huyền Mạc, thuận miệng hỏi.
“Khó lắm, ta đạt tới Đạo Tâm cảnh chắc cũng cần hơn một trăm năm nữa.” Huyền Mạc bất đắc dĩ.
Lý Phong vì ông ta thi triển đại đạo một lần, nhưng Huyền Mạc vẫn bị nhốt ở bình cảnh.
Đạo Tâm cảnh không phải cảnh giới dễ đột phá như vậy.
“Ta chuẩn bị tới đại lục khác tìm kiếm cơ duyên, xem có cơ hội đột phá không, lần này đến là để từ biệt ngươi.” Huyền Mạc nói.
Nghe ông ta nói vậy, Lý Phong mỉm cười: “Chúc ngài may mắn.”
Hai người nói chuyện với nhau vài câu, sau đó Huyền Mạc rời đi.
Chương 525: Thế giới khác (Đại kết cục)Lúc này, Lý Phong đứng trong cung điện, bỗng nhiên trong lòng khẽ động. Hắn vung tay phải lên, thi triển ra một đạo đao pháp.
Sau khi thi triển đao pháp này, trước mắt Lý Phong bỗng nhiên xuất hiện một quả cầu ánh sáng, dấu vết của đao pháp nhanh chóng tiến vào trong quả cầu.
Đạt tới cảnh giới này, trong đầu Lý Phong không ngừng xuất hiện những ý tưởng, thậm chí tiện tay cũng có thể sáng tạo ra được những đòn công kích cường đại.
Mỗi khi cảm thấy ý tưởng nào không tồi thì hắn đều lưu giữ lại trong những quả cầu ánh sáng.
Hiện giờ thực lực của hắn khủng bố tới mức nào chứ? Tiện tay cũng có thể sáng tạo ra công kích khiến cho cường giả Đạo Tâm cảnh phải mơ ước, thực lực có thể địch nổi Lục Thần kiếm, thậm chí còn vượt qua rất nhiều.
Bên cạnh, một cô bé tò mò nhìn dấu vết đao pháp của Tiểu Phong, chính là em gái Tiểu Vũ của hắn.
“Tiểu Phong!”
Đúng lúc này, Lý Thiên Dương và Vương Nhu đi đến.
“Cha, mẹ.” Lý Phong nhìn hai người trước mắt, Lý Phong cười nói.
“Tiểu Phong, lần này cha đến là có một chuyện quan trọng muốn nói với con.” Lý Thiên Dương do dự một lúc, cuối cùng vẫn lên tiếng.
“Dạ? Chuyện gì thế ạ?’ Lý Phong nghe vậy thì ngẩn người.
Hiện giờ nhà họ Lý đã có địa vị cao cả, không biết có bao nhiêu cường giả muốn kết giao với nhà họ Lý, muốn dựa vào nhà họ Lý.
“Là như thế này, Tiểu Phong, hiện giờ con cũng đã mười tám tuổi rồi, có phải là cũng nên suy xét đến chuyện lập gia đình không?”
Vương Nhu cười nói.
“Lập gia đình?’ Lý Phong sửng sốt.
“Đúng vậy, Tiểu Phong, con xem nhà họ Lý chúng ta hầu như đều mười sáu mười bảy đã thành gia rồi, chỉ còn mình con.” Vương Nhu nói.
Nghe thấy thế, Lý Phong lập tức cảm thấy đau đầu.
Nhưng Vương Nhu vẫn không ngừng nói: “Mẹ nhìn được mấy cô gái tốt lắm, tiểu nha đầu Linh Hân của phủ Thần Văn kia không tồi, lúc trước cũng tới nhà họ Lý chúng ta chơi hai lần. Còn những người khác nữa, thậm chí cả Chu Dao nhà Chu thúc của con cũng không tệ, chuyện trước kia đều là còn trẻ tuổi không hiểu chuyện, bỏ qua đi thôi. Con thích cô gái nào thì cưới cô gái đó.”
Vương Nhu nói không ngừng nghỉ, tâm trạng của Lý Phong vất vả lắm mới thả lỏng được, bây giờ lại buồn rầu lên.
Hiện giờ hắn đã là một thanh niên mười tám tuổi.
Mà mười tám tuổi là độ tuổi nên lập gia đình.
“Hả?”
Đang lúc buồn rầu, bỗng nhiên trong lòng Lý Phong khẽ động.
“Cha, mẹ, con có việc ra ngoài một chuyến.”
Xoạt!
Không đợi hai người Lý Thiên Dương nói gì, Lý Phong đã nhanh chóng biến mất khỏi nơi này.
“Cái thằng bé này, cứ nói đến chuyện lập gia đình là lại chạy trốn.” Vương Nhu bất đắc dĩ nói.
Lý Thiên Dương nhún vai: “Hiện giờ Tiểu Phong lợi hại như vậy, lại còn có tuổi thọ vô tận, mười tám tuổi với nó mà nói vẫn còn quá nhỏ, không cần thiết phải nóng lòng.”
“Có lợi hại cỡ nào cũng vẫn là con trai của ta!”
Vương Nhu nhìn chằm chằm Lý Thiên Dương: “Chàng nhớ phải giúp ta khuyên nhủ Tiểu Phong một chút, ta muốn có cháu bế.”
“Được rồi.” Lý Thiên Dương bất đắc dĩ gật đầu.
...
Lý Phong rời khỏi nhà họ Lý, tới một vùng hư không.
Hắn không nói dối, mà thực sự có việc thật.
Ong…
Trước mặt hắn có một điểm sáng xuất hiện, chính là Thôn Phệ chi nguyên. Lúc này Thôn Phệ chi nguyên hơi dao động, bên trong đó xuất hiện một ý thức.
“Hàn Uyên?”
Lý Phong cảm nhận được tia ý thức này thì dò hỏi.
Điểm sáng chớp động, sau đó một hư ảnh xuất hiện trước mặt hắn. Đây là một thanh niên có gương mặt bình thường, đúng là Hàn Uyên.
“Lý Phong, không ngờ chúng ta lại gặp nhau theo cách này.” Hàn Uyên nhìn về phía Lý Phong, trên mặt lộ ra vẻ tươi cười.
“Ngươi… Không chết?” Lý Phong nhìn về phía Hàn Uyên, trầm mặc một chút rồi lên tiếng.
Hắn có thể mơ hồ cảm nhận được linh hồn của Hàn Uyên đến từ một nơi rất xa xôi, linh hồn của hắn không thể nào đạt tới nơi đó!
“Không chết.”
Hàn Uyên mỉm cười: “Lý Phong, hiện giờ ta ở một thế giới khác.”
“Một thế giới khác?” Lý Phong ngẩn ra.
“Đúng vậy, trời đất quá lớn, thế giới mà ngươi đang ở không phải là thế giới duy nhất. Có rất nhiều thế giới giống như vậy, có nhiều nơi có thực lực không khác nơi này là mấy, nhưng cũng có những nơi có thực lực rất mạnh, Trường Sinh cảnh cũng không phải cảnh giới cao nhất, sau đó vẫn còn rất nhiều sự tồn tại khủng bố khác.”
Hàn Uyên cảm thán: “Lúc trước, khi ta vừa mới đạt tới cảnh giới Tam Hồn cảnh thì vô tình tiến vào thế giới kia. Ta ở nơi đó có được bảo vật vô cùng quý hiếm, linh hồn phân làm hai, một phần ở thế giới kia tu luyện, một phần ở thế giới này, tìm cách giải quyết ý thức của trời đất ở đây.”
Như vậy thì cho dù một phần linh hồn của anh ta tử vong ở trong trận chiến Thiên Lục thì anh ta vẫn còn đang tồn tại ở thế giới khác.
“Hiện giờ, ý thức của ngươi đã thay thế được ý thức của mảnh trời đất này, không tồi, đại đạo Thủ hộ cũng nên là ngươi lĩnh ngộ.”
Lý Phong nghe vậy thì không nhịn được hỏi: “Đại đạo Thủ hộ là thế nào? Còn cả Thôn Phệ chi nguyên tại sao lại nhận ta làm chủ?”
Lúc này, mặc dù hắn đã trở thành sự tồn tại cường đại nhất của thế giới này, nhưng vẫn còn rất nhiều chuyện không hiểu.
Mặc dù hắn đã hoàn toàn nắm giữ đại đạo Thủ hộ, nhưng lại không biết tại sao mình lại bỗng nhiên lĩnh ngộ được nó.
Còn nữa, chuyện Thôn Phệ chi nguyên ba năm trước bỗng nhiên xuất hiện ở sân nhà họ Lý, xuất hiện trước mặt hắn, cũng khiến hắn vô cùng nghi hoặc.
“Cái gọi là đại đạo Thủ hộ, chính là do một tia ý thức trong trời đất nắm giữ.” Hàn Uyên giải thích.
“Ý thức trời đất nắm giữ?” Lý Phong nhìn hư ảnh trước mặt.
“Đúng vậy, đại đạo Thủ hộ là chí công vô tư, nhưng ý thức trời đất của thế giới này lại chịu ảnh hưởng của những thế giới khác, sinh ra một tia tình cảm. Tia tình cảm này lại vì tư tâm của bản thân mà áp chế sự phát triển của thế giới này! Mà Thôn Phệ chi nguyên là do ta hao hết mọi thủ đoạn để đánh cắp bản nguyên ý thức của thế giới này.”
Anh ta nhìn về phía Lý Phong, cười nói: “Thế nên Thôn Phệ chi nguyên chính là một tia bản nguyên ý thức của trời đất này. Thế nên khi ngươi hoàn toàn ngưng tụ được ba hồn, chân chính trở thành chủ nhân của Thôn Phệ chi nguyên thì cũng tự nhiên nắm giữ đại đạo này.”
“Còn về chuyện tại sao Thôn Phệ chi nguyên lại nhận ngươi làm chủ nhân thì đây là sự lựa chọn của mảnh trời đất này. Mặc dù ta có được Thôn Phệ chi nguyên, nhưng lại không được nó tán thành. Ngươi là sự lựa chọn tốt nhất, bây giờ nhìn lại đúng là không tồi.”
“Thì ra là như vậy.” Lý Phong im lặng.
Thôn Phệ chi nguyên bỗng nhiên xuất hiện là do mảnh trời đất này chủ động chọn hắn, chọn hắn làm người kế nhiệm.
“Lý Phong, thực ra ta rất hâm mộ ngươi, trở thành ý thức của mảnh thế giới này. Cho dù ngươi tới những thế giới khác rồi tử vong thì vẫn có thể nhanh chóng sống lại, hơn nữa cũng không cần tiêu hao đại giới gì.”
Hàn Uyên cảm thán: “Thế thì ngươi sẽ không tử vong, có thế tiếp tục trưởng thành.”
Anh ta gặp được nhiều kỳ ngộ, cho dù có chết thì cũng có thể sống lại được, nhưng so ra vẫn kém hơn so với Lý Phong.
Anh ta nhìn Lý Phong, nói: “Lần này ta xuất hiện là muốn mời ngươi tới thế giới khác. Nơi đó cường giả như mây, đó mới là nơi mà những tu luyện giả chúng ta nên tới.”
Ở thế giới này, Lý Phong đã không còn đối thủ nào nữa.
“Tới thế giới khác sao?”
Lý Phong nghe vậy thì hơi suy nghĩ một chút: “Hiện tại ta không có suy nghĩ này.”
“Được, chờ ngươi muốn đi thì có thể liên lạc với ta.” Hàn Uyên mỉm cười nói, sau đó hư ảnh nhanh chóng biến mất.
Trong hư không chỉ còn lại một mình Lý Phong yên lặng đứng đó.
“Thế giới khác à? Không biết sẽ như thế nào? Chắc là sẽ vô cùng xuất sắc.” Trong lòng hắn cũng hơi rung động.
Con đường tu luyện, theo đuổi cái mạnh là mục tiêu của tất cả mọi người.
“Nhưng mà, hiện giờ ta vẫn còn đang phải suy nghĩ xem làm thế nào để đối phó với chuyện cha mẹ cứ thúc giục lập gia đình.”
Lý Phong thu liễm suy nghĩ trong lòng, cả người lại cảm thấy phiền não.Đọc chương dịch giá rẻ mới nhất tại: vipTruyenGG.com