Thiên Lý Đào Hoa Nhất Thế Khai

Chương 53

Lời còn chưa dứt, kiếm Quân Thiên đã đến trước mắt.

Linh lực từ sảnh Chính Khí dao động mạnh mẽ làm cả thành chấn động, vô số tu sĩ chạy tới, nhìn sắc thái linh lực kích động giữa không trung sặc sỡ tráng lệ, biết đó là pháp tướng giao chiến, căn bản không có đường sống cho bọn họ khi nhúng tay vào, chỉ có thể trốn xa chừng nào tốt chừng đó.

Lúc Mộ Huyền Linh chạy tới sảnh Chính Khí, hiện trường đã là một mảnh phế tích, nàng tìm thấy Nam Tư Nguyệt đang hôn mê trong đống phế tích, vội vàng cứu người tỉnh lại.

Nam Tư Nguyệt không bị ngoại thương, sau khi Si Ma phụ thân Pháp Giám tôn giả, liền buông tha khống chế với hắn. Bị Ma thần phụ thể, dù chỉ là một thời canh ba, nhưng đối với thân thể người bình thường cũng bị tổn thương cực lớn. Sắc mặt Nam Tư Nguyệt trắng bệch, tứ chi nặng như chì, trên người lạnh như băng. Hắn chỉ nhớ mình đi theo Tạ Tuyết Thần bước vào sảnh Chính Khí, sau đó liền không nhớ gì hết.

"Nam công tử, nơi này quá nguy hiểm, ta đưa ngươi đi trước."

Mộ Huyền Linh nhìn tình hình hắn một chút liền biết là triệu chứng của Ma tộc phụ thể, nàng dùng bả vai chống lên người Nam Tư Nguyệt, dìu hắn cách xa vòng xoáy giao chiến. Nam Tư Nguyệt nửa người đặt trên vai Mộ Huyền Linh, từ từ tìm lại khí lực.

Phó Lan Sinh nghe tiếng chạy đến, thấy Mộ Huyền Linh đang đỡ Nam Tư Nguyệt sắc mặt nhợt nhạt, nhất thời sợ hết hồn, chạy lên trợ giúp.

"Có chuyện gì vậy?" Phó Lan Sinh đỡ lấy Nam Tư Nguyệt, khoác cánh tay hắn. "Mấy người cha ta đang vây công Pháp Giám tôn giả, còn Tạ tông chủ và Nhất Niệm tôn giả mất tích rồi."


Nam Tư Nguyệt hơi suy nghĩ một chút, liền nói: "Kí ức trước khi ta bị Ma tộc phụ thể, bị mất hoàn toàn, không biết chuyện gì đã xảy ra, nhưng xem ra hiện giờ, có thể Nhất Niệm tôn giả là gian tế Ma tộc, là hắn cưỡng bắt Tạ tông chủ đi."

"Vậy hắn chắc chắn sẽ thua." Mộ Huyền Linh cười nhạt: "Tạ Tuyết Thần bây giờ, là Tạ tông chủ vô địch thiên hạ."

Viên kia thuốc là nàng đút, nàng biết rõ thời gian kết thúc của dược liệu nhất, Tạ Tuyết Thần cũng vậy, cho nên hắn mới có thể mặc cho Nhất Niệm tôn giả dẫn mình đi, quan sát xem đối phương còn cạm bẫy gì.

Vẻ mặt Phó Lan Sinh khẩn trương nhìn lên mấy người đang kịch đấu trên bầu trời, trong đó có cha mẹ hắn, nhưng trận chiến này không phải tiểu kim đan hắn có thể nhúng tay, dù hắn có bao nhiêu tiên khí, cũng không thể tham gia chiến cuộc.

Mộ Huyền Linh hết sức hiểu Tam ma thần, nhìn một cái đã nhìn thấu thế cục trên không, nói: "Pháp Giám tôn giả bị Si Ma phụ thân, những người khác thì trúng đại trận tâm ma của Si Ma."

Phó Lan Sinh không biết gì về Si Ma, nghi ngờ nhìn Mộ Huyền Linh.

"Thủ đoạn của Si Ma, là tìm người có si niệm trong lòng, trồng hạt giống, si niệm sẽ theo thời gian mà dần dần lớn mạnh, cành lá nở hoa, si niệm càng nặng, nở hoa càng nhanh. Si Ma có thể hấp thu năng lượng từ si niệm của người đó, một khi si niệm trong lòng đủ lớn, sẽ bị Si Ma phụ thân." Sắc mặt Mộ Huyền Linh ngưng trọng: "Cho nên dù đánh bại Pháp Giám tôn giả bị phụ thân, Si Ma vẫn có thể phụ thân lên những người khác."

Phó Lan Sinh vội la lên: "Có cách nào đánh bại Si Ma không?"

Pháp Giám tôn giả bị nhiều người vây công, lúc này đã trọng thương, thất thế là chuyện sớm muộn, nhưng những người khác cũng không khá hơn, trên người cũng bị thương, khí tức yếu đi rất nhiều. Mộ Huyền Linh nhíu mày, suy nghĩ đối sách.

"Có thể ngăn cản thủ đoạn, chỉ có Bàn Nhược Tâm Kinh của Huyền Thiên Tự. Bàn Nhược Tâm Kinh có thể chiếu tâm thấy tính, khôi phục bản tâm, tiêu trừ ảnh hưởng của tâm ma, khiến Si Ma không thể ẩn trốn nữa. Nhưng bây giờ Pháp Giám tôn giả bị khống chế, Nhất Niệm tôn giả lại là gian tế.." Mộ Huyền Linh bất đắc dĩ nói: "Chỉ có thể thừa dịp Pháp Giám tôn giả sa sút, Si Ma thoát ra để bắt hắn. Nhưng thời cơ đó thoáng qua rồi biến mất, rất khó thành công."

Thật ra thì còn một cách khác, chính là Yêu Đằng của nàng, cái này là pháp khí thần cấp từ tay Tang Kỳ, là khắc tinh với Ma tộc, chỉ cần bị Yêu Đằng trói, sẽ rất khó thoát thân, cho dù là Tam ma thần, cũng phải khốn khổ nhất thời nửa khắc, nhưng cường địch rình xung quanh, lộ ra một hơi thở thôi, cũng đủ để chết người.

Nhưng Mộ Huyền Linh không thể ra tay, một khi nàng xuất thủ, thân phận của nàng cũng bại lộ.

Cuộc chiến pháp tướng đã gần đến hồi cuối, phất trần quấn lấy thân thể Pháp Giám tôn giả, một đạo kim quang xuyên ngực, nhưng ước chừng vẫn không thể gi ết chết một pháp tướng. Pháp Giám tôn giả lộ ra quỷ dị nụ cười, trước người hiện ra một hạt châu màu vàng, xoay tít, phát ra kim quang chói mắt.


Mọi người biến đổi sắc mặt, không biết là ai kêu lên: "Không xong rồi, hắn muốn tự bạo kim đan!"

Kim đan pháp tướng một khi tự bạo, nửa thành Ủng Tuyết sẽ bị hủy trong chốc lát!

Sắc mặt Nhất Niệm tôn giả tái nhợt nhìn một màn trước mắt.

Hắn không ngờ, Chiến Ma sẽ nhanh thất thế đến vậy. Kiếm Quân Thiên tức giận hóa vạn, một chiêu Ngọc Khuyết Thiên Phá xua tan sương mù đầy trời, chém một vết rách lớn giữa tầng mây dày, vạn thiên tiểu kiếm phát ra kim quang trôi lơ lửng, khí thế bừng bừng, nghiền Chiến Ma thành vô số hạt bụi.

Tạ Tuyết Thần đưa tay ra, kim quang nhỏ vụn bay về lòng bàn tay hắn, ngưng tụ thành trường kiếm màu vàng lần nữa.

Khó trách hắn có thể ngồi vững vàng chủ vị tiên minh khi mới hai mươi lăm tuổi - Nhất Niệm tôn giả hoảng hốt suy nghĩ.

Mấy năm trước, tiên minh đổi chủ, tiếng hô lớn nhất vốn là Pháp Giám tôn giả, phẩm đức hắn được người người kính ngưỡng, tu vi sâu không lường được, nhưng ngày đề cử, hắn lại chủ động rút lui. Hắn nói, luận đạo lòng, hắn không bằng Tạ Tuyết Thần, bàn về tu vi cao cường, hắn cũng không bằng.

Trong lòng Nhất Niệm tôn giả không phục, chưa từng giao đấu, sao sư thúc có thể tự nhận không bằng? Tạ Tuyết Thần mới hai mươi lăm tuổi, tấn thăng pháp tướng mới mấy năm, cho dù trời sinh mười khiếu, chẳng lẽ hơn được pháp tướng năm trăm năm sao?

Tạ tông chủ đạo tâm trong sạch, kiếm tâm tinh khiết, còn ta đã có tạp niệm, không xứng kỳ vị.


Pháp Giám tôn giả nhắm mắt lại.

Nhất Niệm tôn giả không cam tâm.

Tạ Tuyết Thần đi tới bên cạnh, mắt phượng trong trẻo sắc bén, tựa như xem thấu suy nghĩ của Nhất Niệm tôn giả.

Nhất Niệm tôn giả thở dài, không chống cự nữa: "Tạ tông chủ không giết ta, là muốn để ta phá giải Si Ma trong sư thúc."

"Đây là cơ hội cuối cùng của ngươi." Tạ Tuyết Thần nói.

Tạ Tuyết Thần nắm lấy cánh tay Nhất Niệm tôn giả, bóng người đột nhiên biến mất, ngự phong bay về phía thành Ủng Tuyết.

Linh lực dao động từ kịch chiến của pháp tướng có thể cảm nhận được từ xa trăm dặm, ánh mắt Tạ Tuyết Thần lạnh băng, tăng tốc độ, trong tầm mắt xuất hiện mấy đạo thân ảnh song song trong không trung, đột nhiên, một luồng mạnh mẽ mãnh liệt dâng lên, nổi lên một trận đất rung núi chuyển.

Bình Luận (0)
Comment