Thiên Ma Chi Đạo

Chương 7 - Huyễn Cảnh

Không gian trong huyễn cảnh sương khói mờ ảo, không nhìn rõ vật trong phạm vi hai trượng, Họa Y từng bước tiến sâu vào làn sương phía trước, khu rừng già trong huyễn cảnh âm u, lá khô ngập khắp một cõi, những cây cổ thụ từ thời thượng cổ cao ngút ngàn tán lá chìa rộng bao phủ khắp một cõi, bất chợt cành cây bên cạnh lay động. Họa Y giơ cánh tay nhỏ bé trắng nõn, nắm chặt thanh kiếm Cẩm Vân, chuẩn bị đối mặt với yêu vật. càng ngày những chuyển động trong bụi cây càng tiến gần, Họa Y lùi lại vài bước thủ thế chờ đợi. Từ trong bụi cây cỏ rậm rạp, một nữ tử mặc áo hồng phấn lao ra, khuôn mặt lem luốc nhưng không che được gương mặt xinh xắn, đôi mắt linh hoạt. Nàng ta hớt hải nói: "Phía đó có yêu vật hút linh lực đó. Chạy mau."

Không đợi Hoạ Y kịp phản ứng lại đã lôi kéo nàng chạy thục mạng về phía trước. Hoạ Y chưa nhìn thấy yêu vật nhưng yêu khí rất nồng, chạy được một lát nàng đã bình tĩnh hơn.

Nếu cẩn thận suy xét thì yêu vật được thả trong huyễn cảnh của Tĩnh An cung canh giữ, yêu lực nhất định sẽ không quá lớn. Dùng định thân thuật mặc dù linh lực của nàng không cao cũng sẽ tạm thời cầm chân được yêu vật trong thời gian ngắn, đủ thời gian để nàng thi triển trận pháp âm dương ngũ hành để trấn yêu, đây là trận pháp nàng đã tu luyện rất nhiều lần từ khi còn nhỏ.

Hoạ Y vung tay thoát khỏi bàn tay nhỏ nhắn của tiên nữ áo hồng . Bất chợt quay lại thi chú : "Định."

Bị tập kích bất ngờ yêu thú đứng bất động cách hai nàng chừng vài bước, miệng đọc khẩu quyết Hoạ Y dùng kiếm cắt một đường ở tay phải, tay trái đưa tay lấy phù chú nhuốm máu trấn xuống năm góc.

Yêu vật bị khống chế trong pháp trận rục sáng hình gương bát quái âm dương, từng tịa điện lôi lam ngân chằng chéo đan thành một tấm lưới vây giữ mãnh điểu bên trong. Đến lúc này Hoạ Y mới nhìn rõ yêu vật hoá ra là Ngạo Nhã Tước , mãnh điểu lông đen ánh lên ngũ sắc ,đôi mắt đỏ ngầu hung dữ, móng vuốt vô cùng sắc nhọn, đang giương cánh, tung cước loạn xạ đạp phá pháp trận để thoát ra.

Tiên nữ áo hồng thấy Họa Y đã vây hãm được mãnh điểu trong trận pháp thì cũng dừng lại, quay sang Hoạ Y định nói điều gì đó. bất chợt mãnh điểu thét một tiếng long trời, bốc lên ngọn lửa đỏ rực, yêu lực tăng tiến, lôi điện bạo kích đánh thẳng vào pháp trận, hai luồng lôi điện chạm nhau nổ tung: “Bùm”. Hung điểu thoát ra khỏi trận pháp khiến Hoạ Y không kịp trở tay, nó lao nhanh về phía nàng dơ móng vuốt nhắm Hoạ Y lao đến.

Nữ tiên áo hồng tiến lên phía trước ôm lấy Hoạ Y. Lưng của nàng bị móng yêu vật cào trúng rách một lớp áo ngoài, nơi khóe miệng xinh xắn trào ra ngụm máu tươi.

Hoạ Y canh đúng thời cơ, rút kiếm đâm thẳng vào khư đỉnh yêu vật lại nhanh chóng rút lưỡi kiếm sắc bén chém ngang một đường đứt đầu hung thú.

Thân thể Ngạo Nhã Tước tan biến hiện ra mười cánh sương hoa. Hoạ Y nhặt mười cánh sương hoa, bước đến trước mặt nữ tử đang ngồi dưới đất thở hổn hển. Nữ tử buông lời trách móc:

- Ta kêu cô chạy, cô lại đứng lại khiến ta vì cô mà suýt mất mạng. Lại còn bị rơi vào vũng bùn, bẩn chết đi được. Tất cả tại cô.

Họa Y lại lạnh lùng đáp lại:

- Ai mượn cô cứu ta, không có cô ta đã đủ mười cánh sương hoa, giờ lại chia cho kẻ vô dụng như cô một nửa.Cầm lấy và biến khỏi mắt ta.

Tiên nữ áo hồng sau trận hỗn chiến với yêu vật nhìn như mèo hoang, khắp người lem luốc. Do trong lúc giao chiến Hoạ Y quá vội, dùng lực hơi mạnh đẩy nàng ta ngã sấp mặt xuống vũng bùn lầy.

- Liên minh với ta, ta giúp cô vượt qua hai vòng còn lại.- Nữ tiên áo hồng dụ dỗ.

Họa y nói:

- Tại sao ta phải liên minh cùng cô. Ta độc chiến một mình đã quen, thêm người chỉ thêm vướng bận.

Nữ tiên áo hồng thấy đối phương thái độ đối phương có phần kiêu ngạo, có chút bất ngờ nói.

- Cô thực sự không biết ta là ai sao?

Họa y thản nhiên đáp lại.

- Tại sao ta phải biết cô?

Mẫn Nhu đáp:

- Đúng là nha đầu ngốc. Ta tên Mẫn Nhu con gái của tộc Hoả Phụng. Nếu lần này ta có thể vào Tĩnh An cung thì ta có thể làm phụ mẫu tin tưởng,khiến họ tự hào vì ta. Nhưng một mình ta đánh không lại yêu vật nên khi nãy mới theo chân cô.

Họa y suy nghĩ một lát rồi hỏi:

- Lúc nãy cô thấy Ngạo Nhã Tước ở đâu. Ngạo Nha sẽ không tự nhiên mà xuất hiện ở đây, chắc chắn nó bị thu hút hoặc đang canh giữ bảo vật gì đó .

Mẫn Nhu nói:

- Được để ta dẫn đường.

Vừa đi Mẫn Nhu vừa kể lại quá trình gặp Ngạo Nhã Tước. Nàng nhớ lại khi xếp hàng ở cửa cung Tĩnh Thần, vô tình gặp được bằng hữu tên Hiểu Tinh nàng than thở với hắn về việc không biết phải vượt qua khảo hạch như thế nào, thì hắn tự đắc nói: "Ngươi chỉ việc đi theo tiểu cô nương xinh đẹp nhất thì sẽ vượt qua khảo hạch dễ dàng. Những chuyện như thế này nàng ta rất thông minh, vì được ta huấn luyện quen rồi."

Khi vừa bước vào huyễn cảnh vốn là Mẫn Nhu định đi theo Diễm An, vì nàng nghĩ rằng nữ tử xinh đẹp trong lời nói của Hiểu Tinh sẽ là thiếu nữ chứ không phải nữ hài tử còn nhỏ như Họa Y, nhưng đi nửa chừng thì phát hiện dấu yêu vật. Vừa mới xem xét dấu vết hung thú để lại không biết từ lúc nào đã lạc mất Diễm An, nên chỉ đành đi theo hướng có dấu của yêu vật vừa hay lại thấy Họa Y.Mẫn Nhu nghĩ nếu đi riêng lẻ một mình thì có chút đáng sợ nên mới âm thầm đi theo Họa Y.

Khi đến rừng cây, nàng lại phát hiện thấy dấu vết của hung thú cạnh bên con suối, Mẫn Nhu định đi kiểm tra xem sao, không ngờ lại vấp phải cành cây ngã chảy máu.

Chưa kịp định thần Ngạo Nhã Tước ở đâu lao đến làm nàng phải cắm mặt chạy thoát thân. Mẫn Nhu vừa tiến lại gần con suối nhỏ ghồ ghề những viên sỏi đá, vừa chỉ tay nói:

- Đây là nơi ta phát hiện con quạ đen đó.

Họa Y chăm chú quan sát xung quanh, ngược dòng nước chảy tiến về phía trước. Mẫn Nhu chạy theo nói:

- Cô đi đâu vậy? Chờ ta với, tay ta còn đang chảy máu, chờ ta chút.

Bình Luận (0)
Comment