Thiên Mệnh Khả Biến

Chương 540

- Thôi được rồi. Chuyện về Phạm Viết Phương tạm thời gác qua một bên đi. Triệu Khuyết là ai? Dooms Day là cái gì? Vì sao anh lại muốn nhờ tôi hạ Triệu Khuyết?

- Tôi nói là ân oán cá nhân có được không nhỉ?

- Ôi làm ơn! Anh có biết mỗi lần ông anh nói dối…

- Thôi được rồi, được rồi! Công ty của Triệu Khuyết, ASIL Coop, thực ra là tâm huyết của tôi. Tôi muốn bằng mọi giá phải dành lại nó trước khi Dooms Day biến nó thành dĩ vãng.

- Được rồi. Tạm thời chưa nói tới cái ASIL Coop của anh, hãy nói cho tôi biết về Dooms Day đi. Nó là cái gì?

- Kế hoạch của John Pan. 7 năm trước anh đã tình cờ khám phá ra bí mật này. Ông ta muốn đánh sập toàn bộ hệ thống tài chính lượng tử ở Sa Li Khan!

- Ừm.

- Ừm thôi à? Cô em có hiểu sự nghiêm trọng của việc đó không?

- Ờm, cũng có thể là nghiêm trọng với các người, cũng có thể gây đại khủng hoảng tài chính với cả 3 Đại Đế quốc, nhưng chắc chả liên quan gì tới Runner như tui. Với lại ông anh cũng không giống thể loại người quan tâm tới vận mệnh của người khác.

- Anh đã nói rồi đó thôi. ASIL Coop là thứ anh thực sự cần. Anh sẽ không trơ mắt nhìn nó bị “hóa vàng” một cách đơn giản như vậy.

- Vậy thì dễ thôi. Báo cho Vương tộc. Báo cho bất kì thế lực nào mà anh biết. Bảo với họ rằng John Pan đang làm cái chuyện ngôn lù như rứa, như rứa. Thể nào bọn họ chẳng dốc hết sức ra mà phá đám?

- Cô nghĩ bọn họ thực sự không biết sao? Dooms Day cũng không phải là thứ gì quá bí mật nữa rồi. Chỉ là đối với bên ngoài, John Pan vẫn gọi nó là một Chiến dịch mới nhằm nâng cao chất lượng dịch vụ ở Quận 2. Cô em cũng biết rồi mà, John Pan thiếu gì những chiến dịch điên khùng, nên có thêm 1 cái thì kì thực cũng không ai quan tâm đâu. Vương tộc cũng đã biết ý đồ thực sự của lão ta rồi, cả thầy Phương cũng biết. Nhưng vấn đề là, kế hoạch Dooms Day được bảo vệ bằng chính hệ thống ma trận lượng tử ở Sa Li Khan này, đây là lĩnh vực mà dù là Vương tộc hay Phạm thị cũng chẳng thể nào phá giải.

- Vậy anh muốn gì ở tôi? - Vân ngay lập tức nhận ra vấn đề.

- Muốn cô em phối hợp cùng anh phá đảo cái thung lũng này, leo lên Đệ Nhị Tháp, hạ gục Triệu Khuyết, và ngăn chặn Dooms Day. Chúng ta chỉ có 3 tháng để làm điều này thôi.

- Anh nói cứ như dễ dàng lắm ấy nhỉ? Anh lấy đâu cơ sở chứ?

- Cơ sở là ASIL Coop mà anh sáng lập nên, chỉ trong 1 năm đã leo được tới Tầng 99 của Đệ Nhị Tháp!

- Chắc gì không phải do ăn may? Hơn nữa chúng ta chỉ có 3 tháng.

- Cô em muốn kiếm tiền chứ?

- Cái này…

- Thật nhiều, thật nhiều tiền!

- Ơ…

- Cả tỉ, không, cả trăm tỉ!

- Ừm…

- Ra đây, anh chỉ cho cô thứ chìa khóa để quẩy tung Thung lũng Sa Li Khan này! - Liễu Thanh Chân đi tới gần chiếc máy tính cũ kĩ đặt một góc phòng, đưa tay phủi qua lớp bụi và màng nhện. Hắn bật máy.

Máy tính đã cũ, nhưng chạy rất mượt. Không phát ra một tiếng động nào. Chỉ 2s sau, hệ điều hành đã khởi động.

- Mật khẩu? - Liễu Thanh Chân lầm bầm - 6 năm trước làm gì có mật khẩu vậy ta? Lẽ nào đã có ai đó tới nơi này?

- Thử đoạn mật khẩu này xem - Vân lên tiếng - F, A, K, E. Fake.

- Ô! Được rồi này! Giỏi thật chứ?! - Liễu Thanh Chân hồn nhiên hô lên - Cô em là phù thủy à?

- Ừm… Cứ cho là vậy đi.

- Được rồi, giờ anh sẽ cho cô em thấy. Mà thực ra thì ở trung tâm mỗi quận cũng sẽ thấy dễ dàng thôi, ở đó có hẳn 1 cái màn hình siêu to hiển thị 24/24 mà. Bảng giao dịch Coin lượng tử của mỗi Quận.

Một sơ đồ nền đen hiện lên, với hàng chục tab điều khiển, menu, thông tin, con số, biểu đồ, thực sự chỉ cần nhìn qua là đau cả mắt.

Nguyễn Thanh Phong vừa hóng hớt chạy ra nhìn vào màn hình, giây lát sau đã thấy quay cuồng chóng mặt ngã ngồi xuống nền nhà đầy bụi.

- Rồi sao? Cho tui xem thứ mà tui không hiểu nổi, rồi sao nữa?

- Cô em biết Illya Klug chứ?

- Chưa biết. Đợi chút, search đã… Đây rồi. Tiến sĩ Lượng tử học Illya Klug. Giải thưởng Cống hiến của Hiệp hội Khoa học năm 6009. 6 năm trước? Công trình về Vòng lặp Illya cấp độ 2?

- Dối trá cả đó! Thế giới này vận hành bởi những lời nói dối, và sự dối trá trở nên hiển nhiên tới mức, bất kì ai thật thà đều sẽ bị coi là kẻ dối trá. Vòng lặp đó đáng lẽ sẽ không mang tên Vòng lặp Illya. Anh chính là người phát hiện ra nó!

- Ồ! Plot Twist! Vậy nên đặt tên là Vòng lặp Thanh Chân rồi?

- Không! Anh chỉ khám phá ra nó mà thôi. Nó là một thứ mô thức khá cổ xưa rồi, từ cả trước khi vi điện tử và Công nghệ thông tin ra đời. Có lẽ là từ khi 3 tòa tháp của Sa Li Khan mới hình thành. Tên nó là “Man’Noerr Loop”.

- Vòng lặp Man’Noerr? Những Man’Noerr nghĩa là gì?

- Anh chịu. Nhưng đây là thứ bí mật mà cô nhất quyết không được phép để lộ ra bên ngoài. Hứa đi.

- Hứa. Nhưng bí mật gì mới được chứ?

- Cậu Thanh Phong cũng hứa đi.

Thanh Phong gật đầu lia lịa.

- Vòng lặp Man’Noerr, chính là lỗ hổng duy nhất để công phá vào thành trì ma trận lượng tử của Sa Li Khan! Thứ mà anh phát hiện ra, là Vòng lặp Man’Noerr cấp độ 1. Chỉ bằng nó, anh đã liên tục giao dịch thành công và đưa ASEL Coop leo vun vút trên thị trường chứng khoán. Thứ mà Illya Klug cải tiến từ thông tin ăn cắp được của anh, là Vòng lặp Man’Noerr cấp độ 2. Đó chính là thứ khiến lão ta trở nên nổi tiếng. Nhưng, với Vòng lặp Man’Noerr cấp độ 3 này, anh tin lão ta sẽ không đủ sức để can thiệp vào công cuộc khởi nghiệp của chúng ta nữa.

- Nghe có vẻ thú vị đấy. Giải thích qua cho tôi về thứ đó đi. Vòng lặp Man’Noerr.

=========

- Ngài Illya!

Illya Klug vừa bước vào phòng kĩ thuật Casino, đã nghe thấy tiếng một Kỹ thuật viên gọi mình.

- Có chuyện gì?

- Hai vị khách ở bàn số 12 và 16. Bọn họ nãy giờ đã thắng tới 12 ván liên tiếp.

- Có chút trùng hợp hơi quá.

- Chưa hết đâu. Bọn họ thực ra là đi cùng nhau. Mỗi lần đổi bàn, bọn họ lại lén trao đổi với nhau đôi câu gì đó.

- Đếm bài ư? Làm sao có thể… - Illya trầm ngâm. - Dùng ma trận số FE87 phân tích tần số, rồi áp thử vào Vòng lặp Illya cấp độ 1 và 2 xem độ trùng khớp là bao nhiêu phần trăm. Đích thân ta sẽ đi kiểm tra trường hợp này.

Illya sửa vội chiếc mặt nạ trên mặt, thắt thật chặt cà vạt. Việc áp dụng Vòng lặp Illya vào cơ chế bảo hộ cho các hệ thống Casino là ngành kinh doanh bạc tỷ của lão. Không thể nào để miếng bánh thơm ngon này hỏng mất.

Có thể áp dụng Vòng lặp Man’Noerr vào gian lận cờ bạc, hiển nhiên cũng không phải dạng vừa. May thay đúng vào ngày hôm nay, đúng vào chi nhánh Casino này, lão lại có mặt.

========

- Anh có sợ Illya Klug sẽ làm gì đó cản trở tới kế hoạch của chúng ta không? - Đang nghe giảng bài, Vân bất chợt hỏi.

- Trong trường hợp xấu nhất thì, ừm, có một chút. Nhưng anh nghĩ lão ta không phải kiểu con người bản lĩnh tới mức độ có thể phá giải con bài tẩy của chúng ta. Nào, tiếp tục nói về Thuật toán Truy dấu. Như anh đã nói, dòng tiền, cũng chính là dòng thông tin, không hề được luân chuyển một cách mạch lạc, mà thông qua những bước nhảy lượng tử. Để truy dấu được những Black Bit đích thực, chúng ta chỉ có 5 mili giây trước khi đồng tiền xuất hiện…

- Anh có vẻ không an tâm như anh vẫn thể hiện. - Vân vẫn soi mói vào nét mặt của Liễu Thanh Chân.

- Ừm. Đúng là anh không giỏi che giấu thật. Thực ra, Vương tộc cũng có một kẻ rất đáng ngại. Một kẻ có đủ bản lĩnh để chơi trên cơ chúng ta.

==========

- Những hậu duệ của Kou’dain…

Grandino đã được thu xếp về phòng nghỉ. John Pan khẽ bước vào văn phòng, chỉ thấy Triệu Khuyết đang đứng quay lưng lại với lão. Hắn đang ngắm nhìn đường phố ngập tràn một màu tím huyền bí.

- Cậu còn điều gì thực sự phải lo lắng hay sao? Illya Klug đã bị chúng ta mua chuộc. Liễu Thanh Chân cũng đã chẳng còn đủ tài nguyên đã quậy phá nữa. Phía Bắc Hà và Thành Bang cũng đã được dàn xếp ổn thỏa. Một mình Vương Vũ Hoành sẽ chẳng thể đủ sức ngăn cản chúng ta.

- Vương Vũ Hoành… - Triệu Khuyết trầm ngâm - Lại là một hậu duệ của Kou’dain.

- Kou’dain? Hồng Định ấy hả? Nói như vậy thì chẳng phải tất cả chúng ta đều là hậu duệ của Hồng Định hay sao?

Triệu Khuyết lắc đầu.

- Không… Những hậu duệ đích thực của Kou’dain. Sự nổi loạn bất kham đã chảy trong huyết quản của chúng. Những kẻ sinh ra để phá bỏ luật lệ của thế giới…

- Vương tộc?

Triệu Khuyết quay người lại. Ánh sáng tím hắt từ phía sau lưng hắn, tạo nên một đường màu tím bao quanh vóc dáng nhỏ gầy và thanh lịch. Đôi mắt hắn lại hằn lên những tia điện đỏ quạch.

Hắn bước qua John Pan, bước ra khỏi căn phòng. Trước khi đóng cửa, hắn để lại một câu nói đều đều không chút cảm xúc.

- Người con gái đeo chiếc khăn quàng đỏ, và người thanh niên đeo chiếc mặt nạ trắng đen… Bằng mọi giá… đừng để 2 con người đó gặp được nhau! Vậy thôi. Chuyện còn lại, tôi sẽ lo liệu chu toàn.
Bình Luận (0)
Comment