Chương 1006: Sáu đánh dấu
Chương 1006: Sáu đánh dấuChương 1006: Sáu đánh dấu
"Trong Hắc Phong Sơn có bao nhiêu thi thể?" Tân Hà hơi mở to mắt, quan tâm hỏi.
"Bẩm thượng tiên, bên ngoài Hắc Phong Sơn có ít nhất sáu bộ cổ thi, đều ở trong hiểm địa, mấy năm gần đây những bộ thi thể này bắt đầu lục tục mọc lông, có lẽ không qua bao lâu nữa sẽ thi biến, về phần địa vực hạch tâm, chỉ sợ là đã sớm bật xác, nhưng đó cũng không phải là nơi mà chúng ta có thể đi tới, cho nên chỉ có thể là suy đoán." Phách tinh trả lời.
"Thi thể trong Hắc Phong Sơn sau khi thi biến là cái gì?" Tần Hà truy vấn.
"Phần lớn là hung vật hình người." Phách tinh mặt lộ sợ hãi, nói tiếp: "Đó là thứ chẳng lành nhất trong Hắc Phong Sơn, là hủy diệt từ xác thịt đến thần hồn."
"Hung vật hình người phần lớn là thi thể?" Tân Hà trầm ngâm trong nháy mắt, cũng không cảm thấy có cái gì ngoài ý muốn, lại hỏi: "Ngươi có ý tứ là, những bộ cổ thi kia trước đó đều yên lặng, mãi cho đến gần đây mới bắt đầu xảy ra dị biến?"
"Không giấu giếm đại tiên, chính là như vậy." Phách tinh trả lời, lại nói: "Địa vực hạch tâm của Hắc Phong Sơn nhân quỷ không rõ, nhưng dị biến lan tràn đến bên ngoài, khẳng định là tình huống xảy ra biến hóa."
"Ngươi có vị trí những bộ thi thể kia không?”
Tần Hà truy vấn, trong kịch đèn chiếu của thốc thứu kia ngược lại là cũng có hình chiếu của một hai bộ thi thể, nhưng cưỡi ngựa xem hoa không thể nhìn rõ ràng, chỉ có thể vòng định ra phạm vi đại khái.
"Có, thượng tiên." Phách tinh hơi nâng lên hai tay, một tấm vải màu đen liền bay về phía Tần Hà.
Tần Hà nhận lấy, phát hiện đây là một tấm da lông của một loài sinh vật không biết tên, cầm vào tay hơi mát, cũng không cảm thấy phát lạnh, phía trên có một bức bản đồ, còn có sáu điểm đánh dấu.
Một cái trong đó, chính là bên cạnh Hắc Long Đàm, đánh dấu khá mới, hiển nhiên là được đánh dấu lên sau cùng.
"Ngươi thật đúng là biết điều."
Tần Hà bất chợt cảm thấy thỏa mãn, thu lấy bản đồ, lại nói: "Các ngươi thân làm linh loại, không nói các ngươi là quỷ, nhưng cũng không xê xích gì nhiều, vậy mà cũng sợ hãi linh dị khôi phục, không bằng nói một chút kiến giải của ngươi đi, khi linh dị giáng lâm, rốt cuộc sẽ xảy ra chuyện gì?"
Phách tinh rõ ràng do dự mấy hơi thở, mới chậm rãi nói: "Hắn là vặn vẹo, tất cả mọi thứ đều sẽ trở nên vặn vẹo, linh dị, là một loại quy tắc vặn vẹo."
Tần Hà gật đầu cũng không bình luận, nói: "Được rồi, không làm khó dễ ngươi, nhưng chuyện xấu ta nói trước, nếu ngươi không có nói dối thì hết thảy đều dễ nói, nếu là ngươi dám lừa gạt ta, như vậy đừng trách Tam Muội Chân Hỏa ta không nhận người."
Nói xong, Tần Hà trực tiếp xoay người rời đi.
"Cung tiễn thượng tiên."
Phách tỉnh vội vàng khom người, ngẩng đầu nhìn theo cho đến khi bóng lưng Tần Hà biến mất, mới đứng thẳng người dậy.
Qua một lát sau, sau lưng phách tinh, mấy cái bóng hư ảo chậm rãi ngưng thực, một người trong đó nói: "Phách lão, người này rốt cuộc có lai lịch thế nào?" "Thiên cơ che lấp, sương mù dày đặc, một mảnh hỗn độn, thực lực sâu không lường được, có thể một mình đối mặt với Hắc Long Đàm, tuyệt đối không phải kẻ tâm thường, nếu là đắc tội, địa quật này của chúng ta không ai cản nổi." Phách tinh nghe vậy nhíu mày lắc đầu nói.
"Đúng vậy a, Tam muội thần hỏa của hắn khắc chế chúng ta quá mạnh, cách trăm trượng minh thổ ta đều có thể cảm nhận được sự đáng sợ của ngọn lửa kia, không hổ là thần hỏa trong truyền thuyết." Sau lưng, một người mặt mũi tràn đầy kiêng dè nói.
"Hắc Long Đàm chính là cục thần long đổ máu, rút dây động rừng, sau khi hắn phản ứng lại, có thể giận chó đánh mèo lên chúng ta hay không?" Lại có một người lo lắng hỏi.
"Hắn không hỏi, ta cũng là biết gì nói đấy, hắn có lý do gì giận lây sang chúng ta chứ?" Trong mắt phách tinh lóe lên một tia giảo hoạt, chậm rãi nói: "Hơn nữa kế hoạch di chuyển của chúng ta, cần thực hiện trước thời hạn."
"Không đợi đến trăng tròn?"
"Không đợi nữa, biến số đã xuất hiện, không nói long trời lở đất, ít nhất cũng là tai họa đến, đêm nay liền đi, nơi đây chẳng lành, không nên ở lâu."
"RõI"