Chương 1010: Bách quỷ dạ hành
Chương 1010: Bách quỷ dạ hànhChương 1010: Bách quỷ dạ hành
"Mau rời đi!"
Trên mặt Khôi Tinh trưởng lão hiện lên một vệt sợ hãi, túm lấy thiếu niên bên cạnh rồi bay ngược đi.
Cảnh tượng này cũng khiến rất nhiều tu sĩ sợ ngây người.
Mỗi người đều bị dọa sợ đến hai chân sinh gió, toàn bộ chạy bay như một làn khói.
"Trời đất!"
"Đi maul"
Đám người Phiền Cổ cùng Mạc Phan thấy vậy, cũng là sắc mặt đại biến phi nước đại chạy đi.
Khó khăn lắm mới chạy được ra ngoài, còn chưa kịp lấy lại hơi, giờ lại đến một màn này.
"Bất ngờ" ngày hôm nay, quả thực chính là một đợt nối tiếp một đợt, tổng cộng lại còn nhiều hơn so với số kinh hãi đã từng gặp trong quá khứ.
Bách quỷ dạ hành, âm khí ngập trời, trận thế bậc này chính là cường giả Thần kiều đến, cũng phải nhượng bộ lui binh.
Sinh vật quỷ loại thường xen lẫn tại bên ngoài linh dị, chủng loại phong phú, khó đối phó, hơn nữa nhân quỷ khác đường, hai không tương thông, chém giết quỷ loại cũng rất ít khi thu hoạch được thứ gì hữu dụng.
Cho nên dưới tình huống bình thường, các tu sĩ thường sẽ cực lực tránh xảy ra xung đột với các sinh vật thuộc quỷ loại.
Bách quỷ dạ hành này, còn là một loại trận cục của sinh vật quỷ loại, rất khó ứng đối.
Cùng loại với bách quỷ dạ hành còn có âm binh mượn đường, quần ma loạn vũ cùng minh thổ phục sinh, ...
Ben trong âm khí ngập trời, ảnh ảnh xước xước, lại là nhìn không thấy cuối, số lượng không chỉ hàng trăm.
Cũng may những sinh vật quỷ loại này không có sát ý, chỉ vội vàng gấp rút lên đường, một đường xuất phát về hướng tây.
"Tình huống gì vậy?"
"Những quỷ vật này là muốn tiến công nơi nào sao?"
"Bách quỷ dạ hành, là linh dị hồi phục hả?”
Xa xa, đám người lần nữa tụ tập lại nhìn về phía xa xì xào bàn tán, đều là hãi hùng khiếp vía lo sợ.
Đối với rất nhiều tu sĩ mà nói, việc tâm bảo ở Hắc Phong Sơn, là một phần cơ duyên, cũng là một phần nghề nghiệp.
Mới vừa có tin tức hung vật hình người ẩn hiện, lúc này lại xuất hiện bách quỷ dạ hành, khẳng định không phải chuyện tốt lành gì.
"Gia gia, những quỷ vật này, là đang thoát đi Hắc Phong Sơn sao?" Thiếu niên dò hỏi Khôi Tinh trưởng lão.
Sắc mặt trưởng lão Khôi Tinh nghiêm túc hơn bao giờ hết, qua hồi lâu lắc đầu nói: "Cổ thi mọc lông, linh dị khôi phục, chỗ hạch tâm, chỉ sợ đã là long trời lở đất."
"Gia gia, vậy chúng ta...” "Ai, từ hôm nay trở đi, Khôi Tinh phong quái, cát hung tự có thiên định, tự giải quyết cho tốt."...
"Giờ lành sắp kết thúc rồi."
Chỗ sâu khu vực bên ngoài Hắc Phong Sơn, Tần Hà ngẩng đầu nhìn nhìn sắc trời đang nhanh chóng ảm đạm xuống, bắt đầu hơi do dự.
Trải qua hai canh giờ xuyên qua, Tần Hà lại lấy hai bộ thi thể, sáu bộ thi thể trên bản đồ đã lấy được ba, còn lại ba bộ tới gân khu vực trung tâm Hắc Phong Sơn.
Ngay cả trên bản đồ cũng chỉ là vòng ra một phạm vi đại khái, không có đánh dấu rõ ràng.
Hệ số nguy hiểm nhất định là tăng cao một bậc.
Hiện tại trước mặt Tần Hà bày ra hai lựa chọn, một là ra Hắc Phong Sơn, dừng lại tại đây.
Hai là tiếp tục thâm nhập sâu, lấy luôn bộ thi thể gần nhất.
Nếu suôn sẻ mà nói, chừng nửa canh giờ là được, thời gian còn lại tăng tốc trở về, có lẽ còn kịp.
Trâm ngâm trong chốc lát, Tần Hà tiếp tục tiến về phía trước.
Dùng xẻng đen dò đường có hiệu suất rất cao, không lâu lắm, Tần Hà đã đi đến một quan cầu.
Một dòng sông không biết tên không rõ từ nơi nào chảy đến, cũng không rõ chảy đi phương nào.
Mặt sông rộng chừng ba mươi trượng, dòng nước u ám chảy xiết, một quan cầu gác ngang hai bên bờ, vị trí giữa đứt gãy, rất nhiều chỗ khác cũng không có trọn vẹn. Tần Hà lấy bản đồ ra cẩn thận xem xét, sắc mặt không khỏi nổi lên nghi ngờ.
Một dòng sông rộng lớn như vậy mà trên bản đồ lại hoàn toàn không có đánh dấu, hơn nữa hắn cũng không nghe được tu sĩ nào đề cập tới con sông này.
Rất quái lạ, giống như là con sông này không hề tồn tại vậy.
Suy tư trong chốc lát, Tân Hà đi đến bờ sông, nhặt lên một hòn đá trên mặt đất ném về phía lòng sông.
"Phốc - "
Hòn đá rơi vào trong nước phát ra một tiếng vang hết sức nhỏ bé, nếu không cẩn thận nghe kỹ, căn bản là không thể nghe thấy được.
Nhược thủy!
Tần Hà hơi hơi nhướng mắt.
Nhược thủy, lông hồng không nổi, chim bay khó qua.
Đây là một loại nước rất nhẹ rất nhẹ của u minh chi địa, lông chim rơi vào phía trên đều không thể nổi lên.
Một khi rơi vào trong đó, nhược thủy ngấm chìm, vĩnh thế không thấy ánh mặt trời.
Ngay cả hồn phách cũng khó mà thoát khỏi.
Nơi có nhược thủy, được xưng là đại hung chỉ địa.