Chương 1031: Bí thuật khó gieo
Chương 1031: Bí thuật khó gieoChương 1031: Bí thuật khó gieo
Ý chí của tu sĩ Thần kiều cảnh cực kỳ cường đại, kẻ bị gieo chấp niệm thành công đầu tiên nhất chính là Lão Lang Tổ bị thương nặng nhất.
Tần Hà trọn vẹn búng tay hơn ngàn lân mới thành công.
Sau đó là Hạt Vương Tổ, nó chỉ là hơi có chút tiêu hao trong chiến đấu, độ khó cao hơn nhiều.
Tần Hà trọn vẹn búng tay hơn năm ngàn lần mới gian nan thành công.
Sau đó Tần Hà liền ngừng lại, còn búng nữa thì thật sự sẽ chà xát đến cháy tay áo mất, Hoàng Hạc Lão Quân tu luyện qua thần hồn chi pháp, tất nhiên ý chí sẽ kiên định hơn rất nhiều.
Thuật chấp niệm này có tác dụng hay không, thực sự không thể nói chắc.
"Linh dị náo loạn chính là đại sự thiên cổ, không có dấu vết mà lần theo, đại tiên làm sao chắc chắn?" Hoàng Hạc Lão Quân chất vấn.
"Ta nói có, liền nhất định có." Tần Hà cười cười, cũng không giải thích, thuận tiện duỗi ngón tay ra thổi thổi, nóng bỏng vô cùng.
Loại sự tình này nói đến một cái sọt, tóm lại lân nhập cục tại Hắc Phong Sơn, một trì hoãn chính là thời gian sáu năm, đây chính là điềm báo linh dị náo loạn.
Hết sức âm hiểm ác độc, bất tri bất giác liền nhập cục.
Nếu là chậm trễ lĩnh ngộ Hành Tinh Nghi nhắc nhở về cạm bấy thời gian.
Bản thân hắn sợ là đến giờ còn đang thăm dò ở bên trong, linh dị náo loạn đã bạo phát ở thế giới bên ngoài.
"Linh dị náo loạn, chúng ta tất nhiên không thể nhập bọn với nó." Lão Lang Tổ mở miệng nói, bảo mệnh bảo mệnh, giờ phút này bảo mệnh quan trọng.
Chỉ cần đối phương không làm nhục, chỉ là bàn bạc, có thể đáp ứng bao nhiêu liền đáp ứng bấy nhiêu.
Nó còn muốn trở vê dùng Nguyệt Hoa Đỉnh chữa thương, thương thế nặng như vậy, cũng chỉ có Nguyệt Hoa Đỉnh mới có thể giúp cho nó trở lại đỉnh phong.
"Linh dị náo loạn chính là kiếp nạn của chúng sinh, dù ta có muốn khoanh tay đứng nhìn, sợ là cũng không thể làm được." Hạt Vương Tổ cũng nói.
"Khoanh tay đứng nhìn là làm không được, chỉ sợ ngươi không đánh lại liền gia nhập." Tân Hà oán thầm một câu, sau đó nhìn về phía Hoàng Hạc Lão Quân, lại giấu tay đã thổi mát vào trong tay áo, tiếp tục búng ngón tay.
Hoàng Hạc Lão Quân tựa hồ là phát hiện được gì đó, con ngươi không tự chủ xoay chuyển vài vòng, lại điều động thần thức dò xét trong trong ngoài ngoài phụ cận một lần.
Chút động tác này tất nhiên không gạt được Tần Hà, lúc nó dò xét tới Tần Hà dừng lại, chờ nó dò xét xong lại tiếp tục búng ngón tay.
Sau khi qua lại mấy lần, Hoàng Hạc Lão Quân tập trung chú ý đến trên người Tần Hà, sử dụng thần thức càng thêm yếu ớt, càng thêm cẩn thận từng ly từng tí.
Trải qua mấy lần như vậy, nó mới khẽ nhíu mày từ bỏ.
Nó chỉ là cảm giác tâm tư mơ hồ có gì đó biến hóa, nhưng lại không thể tìm ra được cái gì dị thường.
Tần Hà không khỏi kinh ngạc năng lực của lão hoàng hạc này, so sánh với Hạt Vương Tổ cùng Lão Lang Tổ thì rõ ràng nó càng khó đối phó, cùng Huyết Nha Lão Tổ mỗi người có một sở trường riêng. Năm ngàn!
Tám ngàn!
Một vạn!
Tần Hà búng ngón tay, chà xát ra một sợi khói trắng nhỏ bé từ trong tay áo bốc lên, vẫn chưa thể gieo xuống chấp niệm cho Hoàng Hạc Lão Quân.
"Đại tiên, nếu chỉ là cùng nhau đối phó với linh dị náo loạn, vậy tin tưởng tứ phương chúng ta là có thể hợp tác, nếu đại tiên có ý tứ muốn biến chiến tranh thành tơ lụa, chúng ta đồng ý là được, cũng có thể phát thề." Hoàng Hạc Lão Quân nói, nó đã có chút muốn nhanh chóng rời đi.
Thanh Ngưu Đại Tiên nói chuyện câu được câu chăng trước mặt này, khiến nó cảm giác có chút kỳ lạ, có chút không thoải mái.
Kiểu kỳ lạ và không thoải mái này không phải là cảm giác sợ hãi, thấp thỏm ban đầu, mà đã biến thành một kiểu rất kỳ quái, tựa như là có một giọng nói thì thâm nhắc nhở bên tai, mê hoặc.
"Vậy thì phát thê đi, nếu nổi lên linh dị náo loạn, các ngươi phải nghe hiệu lệnh của ta." Tân Hà đưa ngón tay nóng bỏng lên thổi thổi, sau đó lại giấu vào trong tay áo.
Bí kỹ Vô ảnh thủ này, từ trước đến giờ chưa bao giờ từng bận rộn đến vậy, qua không được bao lâu, lại có một sợi khói trắng từ trong tay áo bay ra, kích thước lại lớn hơn một chút.