"Ông ~"
Kình lực mạnh mẽ còn sót lại đánh lên trên lồng chắn đại trận màu đen, khiến toàn bộ đại trận chấn động.
Cổ ma thì càng thê thảm hơn, răng ma vỡ nát toàn bộ, trực tiếp ngã lộn nhào lên trên lồng chắn đại trận rồi trôi tuột xuống đất, bắn lên một đám ma vân.
Tần Hà thấy vậy, mặt đầy vẻ ghét bỏ quạt quạt tay trước mặt.
Mẹ nó ~
Cái khẩu khí này, đúng là không thể tổn thương người khác, nhưng để hun người thì tuyệt đối ghê gớm.
Suýt chút nữa đã nôn.
Cổ ma đứng dậy, nhìn thấy dáng vẻ ghét bỏ của Tần Hà, nhất thời cảm thấy bể nguyên một miệng răng bị tổn thương nhẹ cũng không coi là đả kích trong nháy mắt đã biến thành bạo kích.
Tòa tháp tôn nghiêm đã duy trì qua năm tháng vô tận đã bị đánh ra một khe nứt.
Người này không chỉ thắng mình, còn ghét bỏ mình.
"Hống ~"
Cổ ma cảm thấy nhục nhã, hung ác nói: "Quả nhiên ngươi có mấy phần bản lĩnh, công đức kim thân, Nam Minh Ly Hỏa, ngay cả âm công cũng có thể tu luyện đến trình độ như vậy, trong hàng ngũ phàm trần, ngươi thực sự được coi là lợi hại; nói tên ngươi cho bản tôn, bản tôn sẽ ghi nhớ vĩnh viễn, bởi vì ngươi có tư cách này."
"Chỉ... Chỉ như vậy?"
Tần Hà giang tay, cạn lời nói: "Ngại quá, ta có rất nhiều thứ lợi hại, từ đầu đến chân, không quan tâm là so sánh thực lực hay so sánh kích thước, ngươi chính là con gà."
Lời này của hắn hoàn toàn là bắn tên có đích.
Cái tên cổ ma biến thái chết tiệt này, bị nhốt ở Thiên lao cũng không mặc quần áo, cao như một pho tượng đồng, không nói đến việc cay con mắt, có vài thứ nên có còn cmn không có.
Vê phần thực lực, cao thủ cửu phẩm?
Ngại quá, ngươi cửu phẩm bởi vì ngươi chỉ là cửu phẩm, còn bản đại tiên là bởi vì mảnh thiên địa này chỉ chứa được cửu phẩm.
Qua khoảng thời gian dài như vậy kình lực cùng pháp lực tăng trưởng lên, Tần Hà đã sớm vượt ngàn rồi.
Nội kình một ngàn hai trăm năm, pháp lực một ngàn rưỡi.
Nhưng mà, sự biến đổi về lượng cũng không dẫn đến sự biến đổi về chất, không giống như dưới cấp bậc cửu phẩm biến đổi về lượng sẽ mang đến sự biến hóa về phẩm cấp.
Rất rõ ràng là bị Thiên đạo áp chế, không cách nào đột phá thuận theo tự nhiên.
Cổ ma cúi đầu xem xét bản thân một chút, nhất thời tòa tháp tôn nghiêm cao vút trực tiếp bị sụp đổ một góc, nó tức giận đến kêu loạn, gầm thét: "Tiểu tử, ngươi đã thành công chọc giận bản tôn, nhận lấy cái chết!"
Vừa dứt lời, ma khí quanh thân nó lập tức tăng vọt, vô số tia sét màu máu giương nanh múa vuốt vây xung quanh nó, càng bọ ngựa cùng cánh tay cầm rìu, thuẫn, trong nháy mắt biến thành màu đỏ như máu, khí tức cũng tăng vọt lên hơn vài lần.
Khí thế cổ ma, có thể nhìn thấy rõ ràng.
Đây là hoàn toàn nổi bão rồi.
"Chết!!"
Ngay sau đó, cổ ma lắc người một cái liền đến trước mặt Tần Hà.
Phảng phất như là vọt nhảy qua không gian, trong thời gian tia chớp cùng ánh lửa lóe lên càng bọ ngựa cùng rìu lớn đã chém thẳng về phía Tần Hà, tốc độ nhanh đến cực hạn.
Chân mày Tần Hà hơi hơi nhướng lên.
Không hổ là cổ ma, đây giống như là pháp môn đột tiến nhảy vọt không gian vậy, quả thực rất ngoạn mục.
Đặt ở bên ngoài tuyệt đối là một tuyệt kỹ giữ nhà, một chiêu có thể ăn khắp thế giới.
Nhưng mà, người đối diện nó lại là Tần Hà.
Tần Hà không có bất kỳ động tác nào, chỉ là bóng người nhẹ nhàng lay động một chút.
Ngay sau đó, càng của bọ ngựa cùng lưỡi rìu đã chém Tần Hà trước mặt thành mảnh vụn, bóng người hóa thành một trận ánh sáng rực rỡ biến mất.
Nhưng mà sự mừng rỡ của cổ ma còn chưa kịp trào lên khắp toàn thân đã hóa thành lạnh lẽo.
Bởi vì bên cạnh, lại xuất hiện hai Tần Hà.
Người này, vậy mà lại biết thuật phân thân!
"Tốc độ không tồi, đáng tiếc không phải là độn thuật, còn kém một chút." Hai Tần Hà đều chắp tay sau lưng, đồng thời nhếch miệng nở nụ cười với nó.
"Chút tài vặt!"
Cổ ma quát lên một tiếng lạnh lẽo, bóng người một lần nữa đột ngột tiến lên, càng bọ ngựa cùng lưỡi búa trực tiếp bao phủ cả hai Tần Hà.
Không có bất kỳ cái gì ngoài ý muốn, hai Tần Hà cũng hóa thành ánh sáng rực rỡ biến mất.
Nhưng mà, hai Tần Hà biến mất.
Ở nơi xa hơn một chút, lại xuất hiện bốn Tần Hà.
"Không có tác dụng gì, đổi chiêu khác đi." Bốn Tần Hà đồng thời mở miệng.
Lần này sắc mặt cổ ma cuối cùng cũng đã thay đổi, nó từng gặp thuật phân thân, nhưng tuyệt đại đa số chỉ là biến đổi ra một phân thân khác để mê hoặc địch nhân, nếu như người thật cùng phân thân đều bị bao phủ thì cũng liền bị phá.
Nhưng thuật phân thân của người này lại là biến đổi thành hai, hai biến thành bốn, hơn nữa còn là thực hư khó phân biệt, chỉ có thể đổi công kích khác.
"Hừ, ngươi biến ra bao nhiêu, bản tôn liền chém bấy nhiêu." Cổ ma kìm nén cơn tức giận trong lòng, đại khai đại hợp, lần nữa bao phủ toàn bộ cả Tần Hà thật lẫn giả.
Nó không tin, phân thân Tần Hà còn có thể xuất hiện.
Từ xưa đến nay, thuật phân thân không phải là một pháp thuật đơn giản, thường có tiêu hao cực lớn.
Nhưng mà nó đã phải thất vọng.
Bất kể nó ra tay bao nhiêu lần, số lượng phân thân của Tần Hà cũng sẽ tăng lên gấp bội.
Bốn biến thành tám, tám biến thành mười sáu, mười sáu biến thành ba mươi hai,... Chỉ qua thời gian mười mấy hơi thở, bên trong lồng chắn trận pháp đã xuất hiện hơn một trăm Tần Hà.
Hơn hai trăm người, đồng loạt nhìn nó với ánh mắt trêu chọc, nói: "Nói rồi, đổi chiêu đi, không có tác dụng gì."
"A ~ ~"
Cổ ma tóc đen mặt mày dữ tợn, hàm răng sắc nhọn vừa mới mọc ra thiếu chút nữa đã bị nghiến nát.
"Ngươi đừng vui vẻ quá sớm, chém không diệt được ngươi, trận ta diệt ngươi!!"
Tiếng nói vừa dứt, cổ ma hai tay kết ấn, bắt đầu lầm bẩm mật ngữ điều khiển trận pháp.
Khốn trận Thiên lao, trải qua dòng nước chảy của năm tháng vô tận, đã bị cổ ma tìm hiểu thấu triệt, tuy rằng không thể hoàn toàn thoát khỏi giam cầm đi ra, nhưng cũng có thể điều động khoảng một phần uy năng của đại trận.
Một phần này, ở thời đại mạt pháp đã có thể trảm tiên, có thể giết thần, đại trận được cổ ma đặt cho một cái tên vô cùng ngạo mạn: Tru tiên trận.
Mật ngữ vừa ra, đại trận lập tức nổi lên biến hóa.
Ma vân giống như bị bạo nổ, điên cuồng tuôn ra, tia chớp màu máu trong nháy mắt giống như là cuồng mãng đang giãy giụa.
Ngay sau đó, "ầm ầm" một tiếng vang thật lớn, hơn trăm tia sét màu máu từ trên trời giáng xuống, bao phủ toàn bộ Tần Hà.
Phân thân không chịu đựng được, thi nhau nổ tung hóa thành tia sáng rực rỡ, trong lúc nhất thời, ánh sáng rực rỡ bắn ra khắp tứ phía.
Về phần chân thân... Thì làm ra thao tác lợi hại hơn.
Chỉ thấy chân thân nhanh như chớp lấy một thanh xà mâu từ dưới nách ra, "sưu" một tiếng liền cắm xuống đất, tiếp đó lui về phía sau một bước.
"Ầm ầm!"
Những tia sét màu máu bổ về phía Tần Hà lập tức chuyển hướng, bị xà mâu hấp dẫn.
Cây kim đối đầu mới râu mạch, hóa thành vô số điện xà nhỏ bé rồi biến mất.
Kỹ thuật chế tạo cùng sử dụng cột thu lôi - được vận dụng ở đây, cũng không chỉ là vận dụng một cách đơn giản, còn có bí thuật dẫn lôi.
Ngụy Vũ ban đầu chính là lâm trận phát huy sai lầm, cho nên hoàn toàn không phát huy hết tác dụng, vừa đánh đã bị bổ dọc.
Tần Hà đương nhiên là sẽ không phạm phải loại sai lầm này, dù sao thì Ngụy Vũ đạp trúng bẫy, vẫn thành công dẫn lôi.
"Mâu của Ngưu thống lĩnh?" Cổ ma nhìn thấy xà mâu, mặt lập tức biến sắc, mật ngữ đột ngột dừng lại.
"Ngươi lại nhận ra được?" Tần Hà hơi có chút ngoài ý muốn.
"Địa phủ đã từng là một phần của Thiên đình, có điều loại xà mâu này chỉ là binh khí bình thường nhất trong Thiên đình, hừ!" Cổ ma kiêu ngạo trả lời.
"Thì ra là như vậy." Tần Hà gật gật đầu, nói: "Trở lại chuyện chính, ừm... Ba chiêu đã qua, nếu ngươi không có còn chiêu nào khác mà nói, giờ thì đến lượt ta."
Vẻ kiêu ngạo của cổ ma lập tức đông cứng ở trên mặt.
Người trong nghề vừa ra tay đã biết ngay trình độ thế nào, cổ ma kiến thức sâu rộng vào giờ khắc này không thể không thừa nhận, người trước mặt này, sâu không lường được.
Đánh qua ba chiêu vẫn còn không thể xem rõ thực lực của người trước mặt, điều này làm nó sinh ra ý định lui bước.
Một cái chớp mắt, cổ ma lách mình một cái liền xông về phía cửa sắt lớn, thậm chí còn không thèm hô một câu.
Đại trận trong tay, nó đã đứng sẵn ở vị trí bất bại.
Hoàn toàn có thể mượn dùng lực lượng đại trận mài mòn, thậm chí là đánh chết Tần Hà, căn bản không cần thiết từ trong Thiên lao chạy ra hợp lực.
Dưới sự tức giận tột độ đã phạm sai lầm.
Nhưng mà cái thứ gọi là sai lầm này, một khi mắc phải thì rất khó có thể sửa chữa.
Tần Hà vừa thấy vậy, ồ?
Đánh xong ba búa liền muốn lui về trong Thiên lao?
Ngươi hay lắm.
Di hình hoán ảnh!
Ngay tức thì có gợn nước tản ra, Tần Hà đã thay đổi vị trí với cổ ma.
Cổ ma phản ứng không kịp, vẫn theo đà vọt đến ngay trước mặt Tần Hà.
Tần Hà nhếch miệng nở nụ cười, túm lấy một vật đen thui vung mạnh về phía cổ ma.
Xẻng hỗn độn mới ra lò!
Cổ ma phản ứng cực nhanh, bốn cánh tay đan xen với nhau tạo thành một tấm chắn bảo vệ phía trước, nhất chết chống cự.
Nhưng mà xẻng hỗn độn là hỗn độn đúc thành, nó nặng như sơn nhạc, thế như trời sập.
Đoàng!
Cổ ma lập tức bị đánh bay, tấm chắn bảo vệ trực tiếp vỡ nát.
Nhưng cổ ma chung quy vẫn là cổ ma, bất kể là răng nhọn trong miệng, hay là cánh tay tạo thành tấm chắn bảo vệ, thậm chí là thân thể nó, tất cả đều là do ma khí biến thành.
Sau một kích bị đập cho vỡ nát liền có thể lấy tốc độ cực nhanh khôi phục, so với cổ ma ban đầu còn nhanh hơn vô số lần.
Không quá thời gian một hơi thở, đã trở về nguyên dạng như lúc chưa bị xẻng đập.
Tần Hà thấy vậy.
Không tệ, rất chịu đánh.
Nhưng mà không sao, đánh một cái không được thì ta đánh hai cái, hai cái không được thì ta liền đánh ba.
Chỉ dùng xẻng đập, nếu dùng chiêu khác xem như ta thua.
Tránh cho ngươi nói bản đại tiên bật hack bắt nạt ngươi.
Nếu đánh ba cái còn không được... Vậy thì gom đủ một bài nhạc thiếu nhi.
"Ngươi đập một, ta đập một, Mã Lan nở hoa hai mươi mốt."
"Ngươi đập hai, ta đập hai, hai cái chân thúi đánh máy bay."
"...."
"Ngươi đập chín, ta đập chín, chín cái bụng bự bạch trảm kê."
"Ngươi đập mười, ta đập mười, ai thua ai gọi là kẻ đặc biệt có khả năng thua."
*(Chế từ bài hát thiếu nhi: Cậu vỗ tay một nhịp, tớ vỗ tay một nhịp - (你拍一, 我拍一)
Mã Lan nở hoa hai mươi mốt: một câu trong bài đồng dao, ở đây có thể hiểu là nổ như bom nguyên tử (Ở TQ có một số lời đồn rằng bài đồng dao này ẩn mật mã là: quả bom nguyên tử "nở hoa" tại căn cứ Malan, 21 là căn cứ thử nghiệm.)
Hai cái chân thúi đánh máy bay: hai chân đánh ra khói xám
Bạch trảm kê: Tên một món ăn Quảng Đông, thuộc đạng gà luộc.
Ngoài lề:
Hoa mã lan (Hoa diên vĩ)
(đánh máy bay (TQ) tiếng lóng là thủ d@m)
Bụng bự bạch trảm kê: dân mạng TQ dùng để mô tả cầu thủ bóng đá TQ
Kẻ đặc biệt có khả năng thua là biệt danh dân đó đặt cho đội bóng đá TQ)*