Thiên Phú Quỷ Dị, Đốt Xác Liền Trở Nên Mạnh Mẽ (Bản Dịch)

Chương 496 - Chương 496 - Độc Chiến Quần Ma

Chương 496 - Độc chiến quần ma
Chương 496 - Độc chiến quần ma

Một màn này rơi vào trong mắt đám yêu ma, tất cả đều là khẽ "Hitz" một hơi khí lạnh.

Không biết tại sao ngựa bạch cốt què chân ngã quỵ, chỉ nói về tốc độ xuất thủ và lực lượng người này, tuyệt đối chính là cao thủ.

Bạch cốt mã cường tráng như lạc đà ngã nhào vừa bị quăng lên liền đập lên đầu người ta.

Còn cmn tiến vào!

Hai chữ: Dữ dội.

Nơi chân trời xa, một nam tử thân hình thô kệch, toàn thân phủ đầy bí văn màu xanh gương mặt giật giật liên tục, nghiến răng nghiến lợi mắng một câu: "Thuật kéo chân? Đám lưu manh côn đồ trên phố đánh nhau mới dùng chiêu này, ngươi cũng xứng xưng đại tiên sao, phi!"

" Kiệt kiệt... Man lực không tồi."

Lúc này, hung linh tàu biển lạnh lùng nhìn chằm chằm vào thanh niên, nói: "Tiểu tử, ngươi có vốn liếng để kiêu ngạo, nhưng ngươi mưu toan đối kháng với tất cả cự phách trong khắp thiên hạ thì có vẻ như quá cuồng vọng rồi đấy."

"Đợi bản tôn cho ngươi biết tay!"

Hung linh tàu biển quỷ khí đại thịnh, biến hóa thành một khô lâu khổng lồ, há miệng liền cắn về phía thanh niên.

Diện mạo nó rất đáng sợ, miệng đầy răng nanh, cặp mắt tinh hồng như máu, miệng khổng lồ kinh khủng gần như có thể nuốt cả một tòa phòng ốc vào.

Thanh niên mặt không cảm xúc, vẫn thờ ơ.

Đảo mắt, thanh niên đã bị cái miệng khổng lồ kinh khủng kia nuốt vào.

Tất cả ánh mắt đám yêu ma quỷ quái đều dán chặt vào hắn, không dám tin tưởng, người này lại không làm ra chút phản kháng nào?

Ác linh tàu biển cũng không phải là đột nhiên xuất thế, mà là một tên ác quỷ tàu biển có kinh nghiệm "Đồ long" phong phú.

Có thể nói là phong phú, là bởi vì phần lớn thời gian nó đều ngủ say, chỉ vào thời điểm vương triều suy sụp, sắp đến lúc đồ long, nó mới có thể tỉnh lại đồng thời khôi phục thực lực.

Trên trình độ nào đó, nó hoàn toàn là tồn tại dựa vào phân hưởng đồ long để duy trì.

Tổng cộng nó đã trải qua ba lần đồ long, là một đại ác quỷ đã người tồn tại hơn một ngàn năm.

Bị nó một miệng nuốt vào, dù là Ngụy Thần hạ giới, cũng bị lột da.

Nhưng mà ngay sau đó.

Một luồng kim quang đột nhiên từ đồng tử quỷ đỏ tươi của khô lâu bắn ra ngoài.

Sát sau đó là luồng thứ hai, từ đồng tử quỷ khác bắn ra.

Rồi sau đó là luồng thứ ba, từ thiên linh cái.

Luồng thứ tư, từ mặt.

Khuôn mặt khô lâu lộ ra vẻ mặt đau đớn rõ ràng, há mồm điên cuồng giãy giụa, hiển nhiên là muốn phun thanh niên ra.

Không nuốt nổi!

Nhưng mà đã không còn kịp rồi, chỉ nghe "ông" một tiếng chấn động, ngàn vạn kim quang giống như ngàn vạn ngọn mâu ánh sáng, xuyên thủng thành cái sàng.

Ác linh tàu biển kêu la thảm thiết, lộ ra bản thể.

Đó là một thứ trông giống như dạ xoa, ba đầu sáu tay, toàn thân đầy chất nhờn.

Nó bị thương nặng, bản thể đã hiện ra mấy phần hư ảo.

Nhưng đây vẫn chưa kết thúc.

Chỉ thấy một đốm lửa nhỏ bay về phía nó còn chưa kịp đứng vững.

"Bùng" một tiếng, trong nháy mắt nó đã dấy lên một ngọn lửa màu xanh lam, đồng thời nhanh chóng nuốt lấy nó.

"Nam. . . Nam Minh Ly Hỏa ~ a! ! Không ~" Ác linh tàu biển kêu gào thảm thiết, điên cuồng chạy trốn.

Trùng hợp làm sao, phương hướng của nó, vừa vặn lại hướng về phía quỷ thi tướng quân mới vừa rút được đầu ra.

Quỷ thi tướng quân trúng ấn trấn thi, toàn thân cứng đờ, vừa định thần nhìn kỹ, đã bị dọa đến thét to: "Ngươi đừng tới đây!!"

Nhưng mà ác linh tàu biển vào giờ phút này nơi nào còn nghe được những thứ này, chính diện đụng thẳng vào lòng quỷ thi tướng quân.

Thế là trong nháy mắt quỷ thi tướng quân cũng bị bén lửa.

Ngọn lửa cháy lan ra, tiếp đó cốt mã cũng theo bước.

Ba đám lửa lớn cực nhanh nuốt trọn bọn chúng, từng tấc từng tấc hóa thành tro tàn.

Thậm chí ác linh tàu biển đã bị đốt thành khói xanh chỉ trong mấy hơi thở, hoàn toàn biến mất không còn gì nữa.

Cảnh tượng kinh khủng, trực tiếp khiến chúng yêu ma quỷ quái nhìn đến ngẩn người.

Ngay cả đám người Phi Ngư Vệ cũng đều là trố mắt nhìn nhau.

Biết Ngụy Vũ cường hãn, nhưng cường hãn đến như vậy thì cũng quá khoa trương rồi.

Những yêu ma quỷ quái này cũng không phải là kẻ mà cường giả ngoại kình bình thường có thể đối phó được, Chỉ huy sứ và thủ tịch cũng chỉ kiên trì được mấy hiệp mà thôi.

"Hắn là?"

Trên mặt Đồ Bách Thú thoáng hiện lên vẻ hưng phấn, muốn nói lại thôi.

"Hắn không phải là ai cả, hắn chính là Ngụy Vũ." Trong con ngươi Thẩm Luyện lóe lên một tia sáng, nhẹ giọng nói, dường như hắn muốn từ trên người thanh niên nhìn ra chút gì đó, nhưng lại thất bại.

Người này ngoại trừ đôi giày vải đang đi dưới chân, không có chút sơ hở nào.

Thanh Ngưu Đại Tiên!

Đối mặt cường giả, Thẩm Luyện không khỏi sinh ra lòng tôn kính.

Thực sự không biết đây là thần tiên từ nơi nào xuất hiện, trên mặt nổi là lưu dân Tấn Tây, ở tại phòng thiêu thi khói xông lửa đốt, nằm ngủ trên chiếu rơm gối vá, mặc là áo gai vải thô, đặc biệt là đôi giày kia, ngón chân cái đã sắp ló đầu.

Hắn chỉ có vài sở thích, chính là làm chút đồ ăn và đốt một vài bộ thi thể đặc biệt.

Bỏ vào trong đám người, nhất định không thể tìm ra.

Hành vi hắn phóng túng, nhưng trong lòng lại có chính khí, vào lúc cả thế giới đều là tăm tối, hắn giống như một ngọn đèn sáng, chập chờn không ổn định nhưng vô cùng ngoan cường, đôi khi sẽ nở rộ ra ánh sáng rực rỡ chói mắt.

Cái gì gọi là cường giả, đây chính là cường giả.

Cường giả không chỉ bản thân siêu cường, còn có thể dẫn dắt ra một đám người.

Môn đồ Thanh ngưu, đã bắt đầu từng bước thể hiện ra sức ảnh hưởng của mình.

Mấy ngày trước ở biên tái Trường thành, Đậu Lão Lục dẫn ba trăm môn đồ Thanh ngưu cộng thêm một ngàn biên binh, đã chính diện đánh tan mã, bộ, kỵ và bốn ngàn liên quân Địch Lỗ cùng Nhung tộc, chém đầu hơn nửa, cũng giành lại được một tòa thành nhỏ biên tái.

Tin tức ít hôm nữa sẽ truyền về Kinh thành.

Cứ điểm quan trọng cửu biên, đã không biết bao nhiêu năm rồi chưa đánh thắng trận.

Bầu không khí nhất thời ngưng trệ, đám yêu ma trong lòng chấn động.

Qua một lúc lâu, cá ngát yêu hừ lạnh một tiếng, nói:: Đều ngớ ra làm gì, cùng tiến lên diệt hắn! Ta có huyền âm quỳ thủy, có thể hạn chế Nam Minh Ly Hỏa."

Vừa dứt lời, đã thấy nó há mồm phun một cái, một màn nước màu đen phun ra treo trên bầu trời, tiếp đó liền thấy giọt mưa thành châu, mưa rơi xuống như trút nước.

Những giọt mưa kia rơi xuống cũng không ngấm vào trong đất, mà là bốc lên tạo thành từng đám từng đám hơi nước, tiếp đó lửa Nam Minh Ly Hỏa cháy hừng hực rõ ràng đã bị áp chế, thế lửa bỗng chốc yếu đi rất nhiều, hơn nữa còn đang tiếp tục suy yếu.

Đám yêu ma thấy vậy, ánh mắt đều sáng rực lên.

Đây là huyền âm quỳ thủy, có thể khắc lôi hỏa sương khói, là một trong những chí bảo của Thủy tộc.

Lời đồn đãi không phải là giả, cá ngát yêu thực sự được Động Đình Long Cung chiêu làm Phò mã, nếu không nó sẽ không thể có được bảo vật như vậy.

Có điều ánh mắt sáng rực thì sáng rực đấy, nhưng vẫn không có yêu ma nào động thủ.

Chỉ có ba cự ma bày trận nghe vậy thì bước lớn xông tới, nhảy lên một cái.

Chùy gai khủng bố trực tiếp đánh xuống, thế công mạnh mẽ như trời sập.

Cá ngát yêu thấy thế, lập tức hạ quyết tâm, tám sợi râu cá đột nhiên mọc dài ra, đan vào nhau rồi cuốn về phía thanh niên.

Chỉ cần có thể quấn lấy thanh niên, chùy gai của ba tên cự ma đánh xuống, dù ngươi có là Ngụy Thần cũng phải quỳ gối.

Chùy gai của cự ma cũng không chỉ là cọc trận, nó còn có tác dụng phá pháp phá chướng.

Không sai, con cá ngát yêu này cũng có kinh nghiệm đồ long trong tay, tổng cộng nó đã tham gia hai lần.

Khí vận thiên địa có bảy phần thuộc về kim long khí vận, giết nó chia ăn, có thể kéo dài tuổi thọ, diệu dụng vô cùng.

"Vù ~"

Tám sợi râu cá giống như khốn thiên tỏa, phong kín tất cả các con đường mà thanh niên có thể chạy trốn.

Mắt thấy sắp chuẩn bị cuốn lấy.

Nhưng mà ngay sau đó, cá ngát yêu chỉ cảm thấy bên khóe mắt của mình đột nhiên có thêm vài người.

Quay đầu nhìn lại, nó phát hiện bên cạnh mình có ba người giống hệt thanh niên kia đang đứng.

Vậy mà lại là, thuật phân thân!

Một người trong đó nhìn về phía nó rồi nhếch miệng nở nụ cười, vươn tay túm một cái, liền xé đứt một sợi râu cá của nó.

Cá ngát yêu cực kỳ đau đớn, tám sợi râu này là thủ đoạn có tính công kích mạnh nhất của nó, là một phần bản thể, đã trải qua biết bao tôi luyện, không dễ làm chúng tổn thương được.

Lại chưa từng nghĩ tới sẽ bị sống sờ sờ kéo đứt.

Điều kinh khủng hơn còn ở phía sau, còn không chờ cá ngát yêu kêu đau, đã thấy người nọ nhanh như tia chớp lấy sợi râu kia quấn vào cổ nó, tiếp đó lại dùng lực kéo mạnh, đôi mắt cá ngát yêu lập tức lồi cả ra ngoài.

Rồi sau đó.... Tay hắn vung xẻng đập xuống.

Bình Luận (0)
Comment