Chương 667: Quỷ thanh long bào
Chương 667: Quỷ thanh long bàoChương 667: Quỷ thanh long bào
Tiếng quát vừa dứt, liền thấy một bàn tay khổng lồ từ trong thâm cung vươn ra, vượt qua nửa tòa cung điện, âm ầm chụp xuống Tần Hà.
Thế như trời sập, nhanh như tia chớp.
Tần Hà nheo mắt, gần như là theo bản năng, thân hình hắn lóe lên một cái liền lập tức biến mất tại chỗ.
Thay vào vị trí hắn, là tên tướng quân giáp đen toàn thân đang toát ra khí đen kia.
"Oanhl"
Bàn tay rơi xuống, tướng quân giáp đen chưa kịp có bất kỳ phản ứng gì đã triệt để hóa khí biến thành khói đen.
Mặt đất tức thì lõm xuống, tạo ra một dấu tay to lớn.
Lúc này lại nhìn kỹ bàn tay này, da thịt rạn nứt, chỗ rạn nứt còn chảy xuôi thứ gì đó màu đỏ, đầu ngón tay mọc ra vuốt sắc, giống như móng tay cương thi sắc nhọn, trên làn da còn có lông đen lưa thưa, trông vô cùng đáng sợ.
Mà kinh người nhất, lại là khí tức của nó.
Âm trầm, rét lạnh, bạo ngược, giống như thứ tụ tập tà ác nhất trong nhân thế.
“Oanhl"
Bàn tay lớn đến nhanh, lui về cũng nhanh, trong chớp mắt đã biến mất không thấy, hóa thành một tiếng kinh ngạc bất ngờ: "Ngươi vậy mà lại biết Di thuật?
"Nếu ngươi muốn học, ta có thể dạy ngươi -" Tần Hà híp mắt. Đây không hổ là ván cục cao cấp, nhân vật hung ác này, đừng nói là Luân hải cảnh như tên Tử Y Hầu kia, chính là Đạo cung cảnh đến đây, cũng không xử lý được.
Những thứ thuộc loại linh dị như vậy, khắc chế nó mới là mấu chốt.
Nếu không có phương pháp khắc chế, đừng nói là nhân vật hung ác này, chính là ngàn vạn âm binh trước đó, dù là hai ba tên Đạo cung cảnh liên thủ, cũng không lấy được kết quả gì tốt.
Về phần Tần Hà, trong tất cả các thuật pháp, công pháp của hắn, thứ có thể dùng khi cùng người đánh nhau hay cùng yêu thú đánh nhau, thì trên cơ bản đều là có thể dùng xẻng đập nện tới giải quyết, có hơi tâm thường.
Nhưng nếu là đánh với quỷ thì đại chiêu có thể tính thành từng sọt, mà sọt nào cũng rất lớn.
Không có cách, thanh điểm kỹ năng chính là lệch như vậy đấy.
Bằng không, hắn cũng không có lực lượng để lo cái chuyện không liên quan gì tới mình này.
"To giọng thật đấy!"
Trong lúc nói chuyện, trên đỉnh cung điện có mấy cái bóng đen liên tục lóe lên.
Gần như là trong nháy mắt đã tới trước mặt Tần Hà.
Nếu là ánh mắt kém một chút, còn có thể lầm tưởng là bọn họ đột nhiên xuất hiện.
Người chính giữa nhất, thân mặc thanh long bào, đầu đội tử kim quan tua rua dài, mắt to mày rậm, mặt đầy sát khí, thân cao chừng hơn hai trượng, nó từ trên cao nhìn thẳng xuống Tần Hà, giận dữ nói: "Tổng cộng trẫm đã giết tám vị cường giả Đạo cung cảnh, hai trăm vị cường giả Luân hải cảnh, trong số bọn họ không có ai dám ăn nói ngông cuồng như ngươi."
"Tám tên?"
Ánh mắt Tần Hà chuyển hướng sang nhìn bên cạnh nó, bên trái bốn, bên phải bốn, chỉnh chỉnh tê tê, vừa vặn tám tên.
"Minh địa của trẫm siêu thoát luân hồi, là chốn trở về cuối cùng cho tất cả mọi người, là chốn vĩnh sinh." Quỷ thanh long bào nhìn chằm chằm Tần Hà, tựa như đang đánh giá một con môi, nói: "Di thuật chính là thuật pháp thần thông, ngươi rất không tồi, trẫm quyết định, đồng ý cho ngươi vào cung phụng dưỡng.
"Vào cung?" Tần Hà nhìn nó, trên mặt lộ vẻ khinh thường.
"Thế nào, ngươi không muốn?"
"Đối với cái gọi là vĩnh sinh của ngươi, ta không có hứng thú."
"Không có hứng thú?"
Giọng nói quỷ thanh bào lập tức lạnh lẽo, nói: "Vậy thì đáng tiếc, ngươi đã để vuột mất cơ hội, ngỗ nghịch trẫm, ngươi sẽ bị trấn vào minh thủy, vĩnh viễn chịu nỗi khổ âm u lạnh lẽo cắn xé xương cốt, nghẹn thở chìm dưới đáy nước."
"Chỉ như vậy?”
Vẻ khinh thường trên mặt Tần Hà càng thêm rõ ràng.
"Ngươi không sợ?" Quỷ thanh long bào sâm mặt lại.
Khóe miệng Tần Hà chợt nổi lên một tia trêu đùa, hỏi: "Ngươi đã từng trông thấy Địa ngục chưa?"
Lông mày quỷ thanh long bào tức thì càng nhíu chặt, im lặng phút chốc nó mới nói: "Minh thủy của ta, chính là Địa ngục!"
"Đó chính là chưa từng thấy rồi?" Tần Hà thu lại nụ cười, nói từng chữ: "Ngại quá, ta đã thấy!"
Lần này, quỷ thanh long bào rõ ràng im lặng lâu hơn,'Giọng điệu của ngươi lớn đến mức khiến trẫm vô cùng chán ghét, chưa khi nào thấy chán ghét đến vậy!"
"Địa ngục, chính là luân hồi trong truyền thuyết, ngươi? Có tài đức gì?"
"Ta thật sự đã từng trông thấy."
Tần Hà nhếch miệng nở nụ cười, liệt kê rõ ràng như thuộc lòng: "Ta đã thấy Địa ngục hàn băng, ta đã thấy Địa ngục biển lửa, ta đã thấy Địa ngục núi đao... Nếu muốn liệt kê từng cái Địa ngục ra mà nói, sợ rằng sẽ mất thời gian chừng nửa nén nhang."
"Hơn nữa, ta không chỉ trông thấy, còn đích thân tới tâng mười tám Địa ngục!"
"Trâm vốn còn tưởng rằng ngươi chỉ là to giọng thôi, nhưng hiện tại xem ra, ngươi chính là kẻ loạn trí!" Quỷ thanh long bào nổi giận, quát: "Trẫm sẽ để cho ngươi thưởng thức Địa ngục minh thủy của ta thật tốt, vĩnh sinh vĩnh thế."
"Gia nhập ta, là số phận duy nhất của ngươi!"
"Vĩnh sinh?" Nụ cười trên mặt Tân Hà càng thêm càn cỡ, nói lời vạch trần thẳng vào tim: "Nếu ngươi có thể vĩnh sinh, cũng không cần phải làm ra sự kiện linh dị lớn như vậy rồi tai họa đế quốc đã đây mưa gió bấp bênh của thế hệ con cháu ngươi."
"Đúng không, Hoàng đế bệ hạ Đại Cảnh?!" Mấy câu nói gió táp mưa tuôn, nhất là một câu cuối cùng, giống như là trọng chùy oanh kích, đáng vào trong lòng quỷ thanh long bào, khiến nó đang giận dữ chuẩn bị động thủ, dừng lại.
Nhân tộc lấy rồng là vật tổ, mà đế quốc Đại Cảnh, lại lấy "thanh" làm quốc sắc.
Thanh long bào, là long bào ngự dụng của Hoàng đế Đại Cảnh Quốc.
Những tồn tại khác, không có bao nhiêu khả năng sẽ sử dụng nó, cũng không cần thiết sử dụng.
Cho nên vị quỷ thanh long bào này, có khả năng lớn là một vị lão hoàng tổ nào đó của đế quốc Đại Cảnh, sau khi chết lại không biết vì nguyên nhân gì mà tránh thoát luân hồi rơi vào quỷ đạo, lúc này mới có sự kiện linh dị liên miên không ngừng.
Đế vương có được khí vận trời ban, một khi hóa quỷ, vậy sẽ không phải tôn tại tâm thường.
Nhưng mà quỷ thanh long bào ngừng lại chỉ là giật mình hoảng hốt trước khi nổi bão, Tân Hà đâm ra cú này, trực tiếp đâm trúng vảy ngược táo bạo nhất của quỷ thanh long bào.
Lời nói tru tâm đầy nhục nhã, chỉ muốn nhanh chóng giết chết hắn.
Nhưng mà Tần Hà phí một hồi miệng lưỡi, tất nhiên không phải vì chọc giận quỷ thanh long bào, mà là vì tranh thủ cơ hội.
Mặc dù có lực lượng, nhưng nếu thực sự đánh lên thì cũng không thể chủ quan dù chỉ một chút.
Khoảnh khắc quỷ thanh long bào giật mình hoảng hốt, chính là cơ hội Tần Hà mưu tính trước. Thê Vân Tung!
Thê Vân Tung: Học tập thuật này, ngươi nhảy lên một cái, có thể vượt lên chín tầng trời.
Vượt lên chín tầng trời thì hơi khoa trương quá, nhưng nhảy lên thẳng đến trời cao, là thật.
Thuật này không phải là bay lên, mà là vừa nhảy một cái đã lên đến đám mây, nhanh như sét bắn.
"Minh vực của trẫm, ngươi muốn nhảy ra ngoài?"
"Mơ tưởng hão huyền!"
Quỷ thanh long bào thấy Tần Hà nhảy lên trời cao, ánh sáng màu đỏ máu trong mắt lập tức phóng ra, thoáng cái đã khóa chặt Tần Hà, quỷ khí toàn thân nó bốc lên hóa thành vòng xoáy, gần như bao phủ toàn bộ Hoàng cung vào trong đó.
Uy thế kia, giống như muốn thôn thiên diệt thế.
So ra, thân hình quanh quẩn kim quang kia của Tần Hà, liền giống như là một con đom đóm và một dãy núi lớn.
Nhỏ bé đến mức khiến người ta tuyệt vọng.
Quỷ thanh long bào vừa muốn động thủ, nhưng thình lình lại phát hiện, điểm kim quang yếu ớt trên bầu trời kia, vậy mà lại bắt đầu quay đầu xuống dưới, hơn nữa còn xòe bàn tay ra, đè ép vê phía nó.
Đó lại là một chiêu chưởng pháp từ trên trời giáng xuống!