Thiên Phú Quỷ Dị, Đốt Xác Liền Trở Nên Mạnh Mẽ (Bản Dịch)

Chương 686 - Chương 686: Dòng Nước Nhỏ Trong Đan Điền

Chương 686: Dòng nước nhỏ trong đan điền Chương 686: Dòng nước nhỏ trong đan điềnChương 686: Dòng nước nhỏ trong đan điền

Trong cửa chữ Hợi.

Tần Hà nhìn khí thế của mình phóng ra ngoài đã không cẩn thận phá hủy hiện trường, khá giật mình.

Người khác Phàm thể cảnh chín tầng là có thể đột phá tiến vào Chân nguyên cảnh.

Còn hắn Phàm thể cảnh chín mươi chín tầng mới đột phá, chắc chắn là có chênh lệch lớn, bằng không chẳng phải là quá uổng chín mươi tầng nhiều thêm này à?

Nhưng chênh lệch lớn như vậy, cũng thực sự là vượt qua sự dự đoán của Tần Hà.

Khí thế lân này phóng ra ngoài đủ để ngăn chặn một lần xuất thủ của Luân hải cảnh.

Phàm thể, Chân nguyên, Dũng tuyền, Luân hải, Đạo cung, Thần kiều.

Khoảng cách chênh lệch giữa Chân nguyên và Luân hải là hai đại cảnh giới, mà đây còn là không có ngăn chặn khí thế phóng ra ngoài dẫn tới.

Thế là Tần Hà vội vàng ngăn chặn khí thế còn đang xao động trong cơ thể, lại vận dụng thuật huyễn tức, ngụy trang khí tức của mình về Phàm thể cảnh.

Động tĩnh lớn như vậy xảy ra ở trên người mình, quá mức đáng chú ý.

Hai ngày nay, động tĩnh thiêu thi của Tần Hà đã dẫn đến rất nhiều sự chú ý, trong vòng hai ngày đốt hơn trăm bộ thi thể, không có bộ nào xảy ra thi biến, toàn bộ đều ngoan ngoãn bị đốt đi, số lượng này đã sắp đuổi kịp số lượng thiêu thi của Trấn ma tỉ rồi.

Nếu như lại để bọn họ biết có một Chân nguyên cảnh gây ra động tĩnh lớn như thế, thì hắn nhất định phải đổi sang nơi khác mới có thể sống yên ổn.

Tân Hà ghét chuyển chỗ ở.

"Chuyện gì xảy ra, tình huống gì vậy?”

Bụi mù chưa tan, Ngưu Thừa An đã liền vội vội vàng vàng dẫn người vọt tới chỗ lồng giam của Tần Hà.

Không ai trông thấy là chuyện gì xảy ra, nhưng vị trí trung tâm của sóng khí kia lại rất dễ xác định, là khu vực lồng giam của Tần Hà.

Lúc này Tần Hà tất nhiên là không thể nào cứ ngây ngốc đứng đó.

Hắn ôm đầu, núp ở bên cạnh một góc tường đổ sụp, bày ra dáng vẻ như vừa bị dọa cho ngu người.

Ngưu Thừa An hỏi vài câu, hắn liên trực tiếp cho ra ba câu mơ hồ.

Không biết, không rõ, không nhìn thấy -

Nếu là thợ thiêu thi bình thường, Ngưu Thừa An nhất định đã ấn Tần Hà xuống cẩn thận thẩm vấn một trận.

Nhưng Tần Hà lúc này đã là thợ thiêu thi thiêu trăm thi của Trấn ma tị, năng lực rõ như ban ngày, đã dẫn đến không ít sự chú ý, cửa chữ Mão, chữ Thần phía trên cũng đã đưa ra yêu cầu muốn có người này.

Thứ hai, y không phải Chương Lương, y có thể ngửi được mùi không tâm thường trên người Tần Hà.

Chương Lương đầu sắt còn đang nằm bẹp ở trong nha thự kia kìa.

Cho nên chuyện này tất nhiên cũng chỉ có thể bỏ qua như vậy. Dù sao khắp Trấn ma ti đều là yêu ma, xảy ra một vài chuyện kỳ quái thì cũng chẳng có gì là lạ cả.

Nhiều chuyện không giải thích được, nếu y không coi trọng thì cũng chẳng có ai hỏi đến.

Sau đó Ngưu Thừa An lại bắt đầu phân phối lồng giam một lần nữa, có lồng giam trống liền trực tiếp trưng dụng, không trống thì trực tiếp chém yêu loại bên trong rồi trưng dụng, yêu loại như gà như chó, để chúng sống tiếp hay giết đi cũng chỉ là một ý nghĩ mà thôi.

Tần Hà nhìn đám người Ngưu Thừa An bận rộn, thân niệm ngưng tụ, nhìn thẳng vào không gian đan điền của mình.

Sau khi tiến vào Chân nguyên cảnh, thần hồn niệm lực của người tu luyện sẽ được cường hóa, có thể ngưng tụ thần niệm để dò xét rõ ràng tình hình quanh thân, cũng có thể dùng để quan sát bên trong cơ thể, kiểm tra kinh mạch nội huyệt.

Đây là lần đầu tiên Tân Hà quan sát bên trong thân thể mình.

Ánh mắt hắn bắt đầu từ huyệt nê cung, tựa như xuyên qua sông núi nước non vậy.

Mỗi một huyệt vị đều là một vùng không gian.

Mỗi một đường kinh mạch đều là một dòng sông.

Người tu luyện quan sát bên trong thân thể, không phải xem xét máu thịt, xương cốt, nội tạng, mà là xem xét kinh huyệt cùng mạch máu khắp toàn thân.

Một đường xuống dưới, thẳng tới vị trí ba tấc dưới rốn.

Tần Hà lập tức cảm thấy tâm nhìn rộng rãi thoáng đãng... Huyệt đan điền đến.

Khi mới bắt đầu tu luyện, đan điền là một phương thế giới hỗn độn.

Mông lung mờ ảo, như sương mù như dịch thể, bị lấp đầy.

Cái gọi là hỗn độn, là một thứ vô cùng kỳ quái, không phải thể khí, không phải thể lỏng, cũng chẳng phải là trạng thái cố định.

Nó không ở chỗ nào, nhưng chỗ nào cũng có, dường như rất nặng, lại dường như rất nhẹ, không nói rõ được cũng không tả rõ được.

Giờ phút này tại nơi trung tâm thế giới hỗn độn của Tần Hà, có vô số dòng nước nhỏ đang chảy, chia phương thế giới hỗn độn này làm hai.

Thứ đang chảy kia chính là chân nguyên, nó đến từ khắp nơi trên cơ thể, hội tụ ở đan điền.

Giống như là tơ máu của trứng gà sau khi ấp mấy ngày, hội tụ ở trái tim.

Cái gọi là chân nguyên, chính là kình khí hóa “nguyên”, nguyên lực tu chân.

Ở trong không gian đan điền, biểu hiện của chân nguyên, chính là những dòng nước nhỏ đẹp đẽ này.

Thực lực càng mạnh, chân nguyên càng hùng hồn, thực lực càng yếu, chân nguyên cũng càng thưa thớt.

Nếu là người tu luyện bình thường có thực lực Chân nguyên cảnh, cho dù là Chân nguyên cảnh đại hậu kỳ, nửa bước Dũng tuyền cảnh; có thể tu ra tám, chín dòng chân nguyên, thì đã là thiên tài trăm năm mới gặp một lần, bốn năm dòng thì đã tính là thiên tư trác tuyệt; một dòng, hai dòng, ba dòng, mới là chuyện thường tình.

Mà dòng chảy chân nguyên của Tần Hà, gần như là trải rộng toàn bộ không gian hỗn độn, giống như một tấm lưới lớn bám trên hỗn độn, có thể xưng là hùng vĩ.

Cảnh tượng như vậy nếu truyền ra ngoài, chắc chắn sẽ gây chấn động toàn bộ thế giới Thâm Uyên, thậm chí là kinh động thần vực phương tây.

Khi dòng nước nhỏ hội tụ thành biển, đó chính là Luân hải cảnh, số lượng lớn như thế, tiến vào Dũng tuyên cùng Luân hải là gân như không có cản trở, thậm chí là nước chảy thành sông.

Đây là lượng biến, càng là chất biến.

Phàm thể cảnh là cảnh giới mới bắt đầu tu luyện, phàm phu tục tử, người buôn bán nhỏ đều có thể dễ dàng tu luyện ra thành tựu.

Nhưng mà Phàm thể cảnh cũng là nền móng cho việc tu luyện, nếu không có cơ duyên và khí vận, nền móng Phàm thể cảnh sẽ quyết định phần lớn việc một người tu luyện có thể đi được bao xa.

Tuyệt đại đa số người đều sẽ dừng bước tại Chân nguyên cảnh, chỉ có cực ít kẻ may mắn mới có thể tiếp tục tiến lên, đột phá tới Dũng tuyền cảnh.

Cảnh tượng này đừng nói là người ngoài, cho dù là Tân Hà tự mình nhìn thấy, cũng cảm thấy rung động.

Cuối cùng cũng không uổng công mình dừng lại ở Phàm thể cảnh lâu như vậy.

"Ùng ục ục - "

Nơi trung tâm nhất của tấm lưới đan từ những dòng chân nguyên nhỏ kia, một "vũng nước" dần dần thành hình, liên tục không ngừng mở rộng biên giới, một luồng chân khí từ đó bốc hơi lên, chui vào lối ra đan điền, cứ tuần hoàn qua lại như vậy.

Sau cùng, đến khi vũng nước mở rộng đến một đầm nước vuông, đạt tới cân bằng, nó mới tạm ngừng mở rộng.

Khí tức Chân nguyên cảnh của Tần Hà cũng tăng lên tới điểm cao nhất.

Chân nguyên cảnh, triệt để đạt thành!!

Đây là điểm nút tu luyện mà Tần Hà tâm tâm niệm niệm chờ đợi đã lâu.

Đạt tới điểm nút này, hắn sẽ có thể tiến vào một tuyến đường phát triển khác với trước đây.

Nói chính xác ra, là bởi vì một bộ công pháp.

Bộ công pháp Chân nguyên cảnh mới có thể tu luyện, vẫn luôn bị Tân Hà đặt ở đáy rương — Ý Thôn thiên ma công ) .
Bình Luận (0)
Comment