Chương 888: Tứ thú tạo yêu
Chương 888: Tứ thú tạo yêuChương 888: Tứ thú tạo yêu
"Bành!"
Lúc cửa phòng thiêu thi số bảy bị một cước đá văng.
Bốn thú đồng loạt quay đầu nhìn về phía cửa lớn, ánh mắt mang theo vẻ điên cuồng, trong điên cuồng lại mang theo tràn đầy phẫn nộ nghiến răng nghiến lợi.
Giống như đồ tể dùng đao cùn cắt thịt, tròng mắt trừng đến lồi ra bên ngoài ba phần, quai hàm nghiến chặt đến nổi cả gân.
Tần Hà giơ chân, trông thấy hình tượng này liên thâm nghĩ, quả nhiên!
Ngàn tính vạn tính không có tính tới, tạo yêu lại là bốn con hàng này.
Đây là tiết tấu không hành hạ chết mình thì không bỏ qua a.
Phản!
Phản rồi!!
Giờ phút này giày của Tần Hà đã không cánh mà bay, hắn vội vã trở vê nhà, ngay cả giày cũng không kịp xỏ, rớt lại ở Vực Môn Cung.
Ánh nắng theo cửa lớn chiếu vào phòng thiêu thi, xuyên thấu qua bàn chân, chiếu ra quang ảnh bốn ngón chân, vừa vặn che phủ trên thân bốn thú.
Viên hầu già nhìn ngón chân cái bằng phẳng, rõ ràng bị ngắn mất một đoạn của Tần Hà, lại quay đầu nhìn về phía vật nhỏ đen thui đang lơ lửng giữa trụ hỏa long trong lò.
"Loang choang" một tiếng, cái nắp nồi được dùng làm quạt gió rơi trên mặt đất. Vừa vặn đập trúng đầu ngón chân của Ma Phi.
"Ai nha --”...
Một nén nhang sau, bốn thú chỉnh chỉnh tê tê quỳ thành một hàng trước mặt Tần Hà, ai nấy đều ôm đầu nhe răng nhếch miệng.
Trên đầu mỗi thú mọc một cục u, đều sưng vù lên.
Tần Hà cầm gậy khêu lửa,"Thành thật khai báo, kẻ nào dẫn đầu?"
"Nó!"
Vương Thiết Trụ cùng Lamborgh đồng thời chỉ hướng đối phương, động tác đều nhịp, không hề có lấy một chút do dự nào.
"Rốt cuộc là ai?" Tân Hà híp híp mắt.
"Bắt đầu trước nhất, chính là nó dùng móng bò giãm ngài, gia!" Vương Thiết Trụ vượt lên trước, có lý chẳng sợ, hùng hồn nói.
"Ta... Ta không có." Lamborgh lập tức phủ nhận theo bản năng, chỉ là giọng điệu này, rõ ràng là chột dạ.
"Cạch! CạchIl"
Tần Hà không chút do dự, trực tiếp gõ hai cái lên đầu Lamborgh.
Cục u lập tức lại nổi lên cao một chút, đau đến Lamborgh phải rụt cổ lại,Ai nha" kêu lên hai tiếng đau đớn.
"Nó còn nhảy lên giãm, nhảy lên giẫm, nên đá xanh còn tóe ra cả tia lửa" Vương Thiết Trụ thấy thế, không chút khách khí mà bỏ đá xuống giếng.
"Không có oan uổng ngươi chứ?" Tân Hà cầm gậy khêu lửa chỉ vào Lamborgh, nghĩ thâm mẹ nó ngươi dám nói dối, hôm nay sẽ cho ngươi mọc thêm một cái đầu nữa. Gần đây con bò này có hơi không thành thật, bắt đầu vênh váo ra oai, Tần Hà đã nhìn thấy không ít tín đồ lên án nó trong sổ ghi chép lời câu nguyện.
Người ta thậm chí còn không thèm cầu nguyện, chỉ muốn tìm Thanh Ngưu Đại Tiên cáo trạng Thanh ngưul
Đúng sai không cần điều tra, hôm nay nhất định phải mài bớt nhuệ khí nó.
"Gia, một chút mà thôi." Lamborgh không dám nói dối.
"Cạch! Cạch! Cạch!" Tần Hà lại trực tiếp cho nó ba cú.
Vương Thiết Trụ thấy vậy, trên mặt liên nổi lên một vệt hưng phấn, cảm giác vô cùng sảng khoái.
Kết quả vệt hưng phấn này còn chưa kịp dâng lên hoàn toàn, Lamborgh đã ôm đầu vặn ngược lại nó: "Vương bát chết bâầm, ngươi còn không biết ngượng mà nói ta, lấy dao cắt đầu ngón chân gia, còn có bỏ vào lò đốt sống, đều là chủ ý của ngươi."
Vương Thiết Trụ vừa nghe vậy, vẻ hưng phấn lập tức cứng ở trên mặt, cây gậy trong tay Tần Hà lập tức chuyển hướng sang phía nó, nó chỉ có thể nuốt nước bọt một cái, cắn răng nói: "Gia, gõ nhẹ chút - ta sợ đau..."
"Cạch! Cạch! Cạchl"
"Ai nha- "
Lúc này đến phiên Vương Thiết Trụ ôm đầu kêu rên đau đớn.
"Đánh tốt lắm!" Lamborgh thấy thế, hưng phấn kêu lên.
Tần Hà thấy dáng vẻ lợn chết không sợ bỏng nước sôi của nó, tiện tay lại gõ cho nó một cái.
"Ai nha - " Lamborgh tức thì lại che kín đầu, kêu lên: "Gia, không công bằng, vì sao lại đánh ta?" "Đánh ngươi còn cần lý do à?" Tần Hà trừng mắt, cầm gậy chỉ vào nó nói: "Không cần giảo biện, ngươi chính là kẻ cầm đầu thứ nhất."
"Ngươi là thứ hai!"
Tần Hà lại chuyển hướng sang Vương Thiết Trụ, nói: "Thời gian gần đây rất thoải mái dễ chịu đúng không, ngày ngày trôi qua không có chí tiến thủ. Nhìn thử Ngụy Vũ người ta đi, đã sớm vạch kế hoạch đi về hướng tây, có thể học người ta, có chút chí khí được không?”
"Từ hôm nay trở đi, phạt các ngươi không cho phép hóa hình, bế môn hối lỗi."