Chương 952: Huyết Nha Thánh Tử
Chương 952: Huyết Nha Thánh TửChương 952: Huyết Nha Thánh Tử
Giờ phút này trong đôi mắt của Huyết Nha Thánh Tử đang phản chiếu rõ ràng thân hình của Tần Hà, y nhíu mày, ánh mắt nhanh chóng liếc nhìn sang bên cạnh.
Rất nhanh y đã khóa chặt vào Hắc Vũ cùng Vu Châu Tử đang nằm trên mặt đất không nhúc nhích giống như chó chết.
Bên cạnh còn rải rác một vài mảnh vỡ cốt trượng.
"Vu bá, Vũ thúc?"
Ngay sau đó Huyết Nha Thánh Tử ánh mắt lóe lên, bắn ra sát ý ngập trời, khóa chặt vào Tần Hà, phẫn nộ quát: "Tặc nhân phương nào, dám làm hại thúc bá tai"
Vừa mở miệng gầm thét, y vừa vỗ mạnh sáu cánh, lập tức liền có sáu lưỡi dao gió màu máu trực tiếp chém về phía Tần Hà.
Không có nửa phần do dự.
Uy thế lưỡi dao gió thoạt nhìn cũng không tính cường đại, ngay cả âm thanh xé gió cũng vô cùng nhỏ bé.
Nhưng lại khiến cho Tần Hà đang ngôi liệt trên đất cảm thấy lông tơ dựng đứng.
Lưỡi dao gió phong mang tuyệt thế, không có tản mát ra uy thế quá mạnh bởi vì sát cơ của nó hết sức cô đọng, người bên ngoài hoàn toàn không thể cảm nhận đến.
Cỗ sát cơ này bao phủ trên người Tần Hà, liền giống như là bị lưỡi dao xẹt qua, muốn cắt da. Càng kinh người là tốc độ của nó, thoáng qua một cái đã giáng lâm đến đỉnh đầu Tần Hà, lại theo sáu hướng vây kín không một kẽ hở, hoàn toàn không để lại khoảng trống quay người trốn chạy.
Một kích vô cùng đơn giản nhưng kinh khủng hơn so với Vu Châu Tử cùng Hắc Vũ không phải chỉ một chút xíu.
"Bành!"
Sáu lưỡi dao gió màu máu chém xuống, cơ thể Tần Hà chợt lóe lên, lập tức bụi đất bắn lên tung tóe, một mảnh mờ mịt.
"Đánh trúng!"
"Đã chết chưa?"
Hơn mười tên huyết giáp thuộc cấp đều vui mừng, tò mò muốn thấy rõ kết quả dưới đáy hố.
Nhưng Huyết Nha Thánh Tử cũng không có nửa điểm vui mừng, trái lại khẽ chau mày, quát: "Phong tỏa bốn phía, đó là tàn ảnh của hắn, không phải chân thân."
Hơn mời tên huyết giáp thuộc cấp theo lệnh lập tức vây quanh hố sâu, bọn chúng đều là tùy tùng của Huyết Nha Thánh Tử, từng tên đều có khí tức khiếp người, đều là Đạo cung cảnh. Rất nhiều gương mặt đều là vô cùng trẻ tuổi đã từng đều là thiên kiêu tài tuấn, cuối cùng lại lựa chọn đi theo Huyết Nha Thánh Tử.
Nhưng mà bụi đất che đậy, trong lúc nhất thời bọn chúng cũng không cách nào khóa chặt khí tức của bóng người dưới hố, khí tức người nọ lơ lửng không cố định, như thể đã biến thành rất nhiều người trong nháy mắt vậy.
Qua hồi lâu dưới đáy hố cũng không có động tĩnh, chỉ có bụi đất cháy khét đang cuồn cuộn, không có dấu hiệu nào là sẽ tản đi, thậm chí còn trở nên dày đặc hơn.
"Ngu ngốc -"
Một nơi nào đó bên cạnh hố sâu, Tần Hà không ngừng lấy ra các loại bảo dược từ trong không gian dưới nách, răng rắc răng rắc cắn lấy, có thể khôi phục được chút nào hay chút ấy.
Dưới đáy hố còn có mười mấy "Tần Hà" đang dạo quanh bốn phía, cuốn lên bụi đất cháy khét dày đặc.
Nếu càng mông lung mơ hồ, càng dễ lấy giả loạn thật.
Có thể kéo dài một chút là một chút, kéo không nổi nữa thì nói sau.
"Chuột nhắt, xem ngươi có thể ẩn núp được bao lâu!"
Huyết mâu Huyết Nha Thánh Tử càng thêm lạnh lẽo, lập tức giương rộng sáu cánh, trong nháy mắt từng chiếc lông vũ liền tỏa ra huyết sắc lóng lánh, phát ra một cỗ duệ ý cường đại dường như muốn cắt đứt mảnh thiên địa này.
Ngay sau đó ánh sáng rực rỡ lóe lên, từ vị trí đầu nhọn lông vũ bắn ra vô số lưỡi đao xông lên tận trời, tiếp đó một phân thành hai, hai phân thành bốn, bốn phân thành tám... Chỉ qua thời gian mấy cái hô hấp, những tia sáng phóng ra đã hóa thành lưỡi đao đầy trời đảo ngược mà xuống, bao phủ về phía hố sâu bên dưới.
Trong phút chốc, ngàn vạn lưỡi đao giống như mưa to thác đổ, gào thét trút xuống.
Còn chưa hạ xuống, đất đá chung quanh đã ầm ầm sụp đổ, bị duệ ý khủng bố cắt đứt.
Một kích này cuối cùng là nhận được hiệu quả, ngay sau đó một bóng người chui ra khỏi hố sâu, một cước liên đá tên huyết giáp thuộc cấp canh giữ bên hố rơi vào hố sâu, hùng hùng hổ hổ nói: "Khốn kiếp, lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn, không giảng võ đức."
Đám huyết giáp thuộc cấp thấy vậy, đều là biến sắc.
Tốc độ người này quá nhanh, khí tức rõ ràng chỉ có Luân hải cảnh, lại có thể một cước đá một tên Đạo cung cảnh xuống hố sâu.
Hắn mặt đen, một tay giữ lấy hai người bị trói chung vào một chỗ, một tay câm một gốc nhân sâm tỏa ra ánh sáng nhàn nhạt đưa vào trong miệng.
Phát ra âm thanh nhai 'rôm rốp rôm rốp", nghe đến hết sức chói tai.