Chương 992: Mặc Linh Quả tự do
Chương 992: Mặc Linh Quả tự doChương 992: Mặc Linh Quả tự do
Ba trái Mặc Linh Quả tới tay, ném vào trong miệng nhai nhai, lại hưởng thụ một phen.
Mắt thấy Giác Ma Xà còn cần một chút thời gian mới có thể đốt xong, ánh mắt Tần Hà lại liếc đến phía trên vách núi.
Nơi đó không chỉ có lấm tấm Mặc Linh Quả, còn có lấm tấm tinh đồng.
Có điều ngay cả Giác Ma Xà lúc này đều đã bốc khói rồi, phía trên còn có hung vật gì xuống tới cũng liền tới làm bạn với nó mà thôi.
Nghĩ tới đây, Tân Hà quan sát cương phong một chút, đợi thời điểm cương phong thu thế yếu bớt, hắn bắn ra một đạo nguyên khí, kích thẳng lên vách núi, đánh trúng thân cây Mặc Linh Thụ.
Thân cây chấn động, lập tức khiến sáu trái Mặc Linh Quả đã chín đang treo ở trên cành trực tiếp rơi xuống.
Tần Hà giơ tay bắt lấy sáu trái Mặc Linh Quả vào tay.
Cũng vào lúc này, hơn mười đạo lục mang cũng theo sát phía sau Mặc Linh Quả, hướng về phía Tần Hà lao xuống.
Đôi mắt Tần Hà hơi híp lại, ngay trước khoảnh khắc lục mang sắp hạ xuống, dưới chân lóe lên ánh sáng nhạt, trực tiếp sử dụng thuật độn thổ biến mất tại nguyên chỗ.
"Phốc phốc phốc - - "
Những đạo lục mang kia giáng đến chừng đỉnh đầu liền nổ tung trong nháy mắt, hóa thành một mảng nước lục bao phủ mà xuống, phạm vi chừng vài chục trượng. Nếu là tu sĩ bình thường, tám chín phần mười là giờ phút này không thể tránh thoát được phạm vi bao phủ của mảnh nước lục kia.
Chuyện kinh khủng đã xảy ra, nước lục vừa rơi xuống đất, lập tức "xì xì” bốc lên khói đen, mặt đất liền bị ăn mòn xuống dưới với tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được, hơn nữa độ xuyên thấu cực mạnh, ngay cả hài cốt, binh khí, mảnh vỡ khôi giáp mà đến Giác Ma Xà cũng không thể tiêu hóa, đều có thể bị ăn mòn dễ như trở bàn tay.
Tần Hà cảm thấy bất ngờ, trên tay lóe lên bạch quang, một viên tử kim tệ xuất hiện, hắn bỏ nó vào trong lục dịch, kết quả liên bị tan ra trong nháy mắt.
"Lợi hại."
Đây là lần đầu tiên Tân Hà nhìn thấy độc có tính ăn mòn mạnh đến vậy.
Nếu rơi vào trên người, dù chỉ nhỏ như là cây kim, cũng đủ để khoét sâu một khối da thịt lớn.
Trừ phi tự mình chém đứt thân thể, bằng không thì sẽ bị hạ độc chất.
Nhưng mà đây vẫn chưa phải kết thúc, ngay sau đó từ phía trên lại có mấy chục đạo lục mang đánh tới, số lượng càng nhiều, phạm vi bao phủ càng lớn.
Tần Hà liên tiếp sử dụng độn thuật hai lần mới có thể lách mình tránh đi.
Chăm chú quan sát kỹ, trên chạc cây một gốc ma linh quả thụ có một con côn trùng màu lục đang nằm sấp, chính là nó phun nọc độc về phía mình.
"Chết!"
Tần Hà không chút do dự, vừa trở tay liền bắn ra một cây đinh trấn thi.
Ám mang trong mắt lóe lên, hư không giam cầm.
Không có gì bất ngờ xảy ra, con côn trùng màu xanh lục kia mặc dù đã có động tác né tránh, nhưng lại giống như là bia ngắm bị cố định, trực tiếp bị đinh trấn thi bắn thủng,'bá' tiếng, rơi xuống mặt đất cách Tần Hà hơi mười bước, đen vàng trắng tất cả đều văng ra.
Trực tiếp bạo nổ thành tương.
Nhìn kỹ, đây là một con côn trùng toàn thân màu xanh lục, dài chừng hai thước, lớn cỡ miệng chén.
Ngàn chân, trên lưng mọc đầy gai độc, bị đinh trấn thi trực tiếp bắn thủng đầu, một mệnh ô hô.
Tần Hà búng ngón tay một cái, ném ra thuật phân biệt yêu.
Thuật phân biệt yêu: Đây là một con sâu bướm gai ma hóa, độc tố cực mạnh, có hiệu quả ăn mòn xác thịt cùng linh phách, sở trường tập kích, thể xác yếu ớt.
Dù Tần Hà đã có đoán trước, nhưng trong lòng vẫn không khỏi cảm thấy hơi kinh hãi.
Nghĩ thầm vẫn phải là chữ ổn đi đầu, bằng không sơ sẩy một cái liên phải bị ăn thua thiệt.
Linh hồn chủ trí, bảy phách chủ thể, nọc độc này lại có thể tổn thương tới linh phách, nói cách khác chính là sau khi trúng độc, cho dù kịp thời tự chém thân thể, cũng sẽ bị thương tới linh phách.
Một khi linh phách bị tổn thương, cho dù là người sống, thân thể cũng sẽ chậm rãi hư thối, đây là một kiểu chết cực kỳ đau đớn, còn không bằng trực tiếp hóa thành bãi nước mủ ngay tại chỗ.
Một chỉ điểm ra Tam muội thần hỏa, sâu bướm gai ma hóa bén lên lửa lớn, thân thể yếu ớt không lớn rất nhanh liên biến thành tro tàn.
Sau đó... Chẳng có gì cả, kịch đèn chiếu không hề xuất hiện. Đây là một con sâu bướm gai chỉ có Dũng tuyên cảnh, nhưng nọc độc mà nó phun ra, dù là tu sĩ Luân hải cảnh không cẩn thận cũng phải ăn thiệt thòi lớn, thậm chí là toàn quân bị diệt.
Nhưng trừ cái đó ra, nó cũng không có bản lĩnh gì khác.
Một chiêu có thể ăn khắp thế giới.
Đối với việc này Tần Hà cũng đã rất quen, yêu cầu của phần thưởng đối với thi thể, càng ngày càng cao.
Sau đó Tần Hà y dạng vẽ hồ lô, tiếp tục ngắt lấy Mặc Linh Quả.
Nếu trời đã cho mà không tự lấy, sẽ bị trời phạt, sáu trái Mặc Linh Quả xa xa chưa đủ, hắn muốn thực hiện, là Mặc Linh Quả tự do.
Sau đó không bao lâu, Tần Hà đã lần lượt chấn rơi những trái Mặc Linh Quả đã chín còn dư lại trên cây.
Gặp phải sáu đợt sinh vật ma hóa tập kích, nhưng tất cả đều được Tần Hà hóa giải từng cái một, đưa chúng lên đường cùng Giác Ma Xà.
Số quả lấy được nhiều đến năm mươi bảy, trên cơ bản đã hái sạch.
Không thể thực hiện hoàn toàn tự do, nhưng cũng đủ để nếm một đợt vui vẻ thoải mái.
Đúng vào lúc này, trước mắt Tần Hà dần dần mông lung, màn sân khấu xám trắng chậm rãi rủ xuống, tiếng mõ vang lên xuyên qua ánh đèn ảm đạm, chập chờn đong đưa.
Rối bóng biểu diễn, như ảo như thật, đây là... Một đời của Giác Ma Xà đến rồi.