Thiên Tài Nhi Tử Và Mẫu Thân Phúc Hắc

Chương 153

Sau khi xử lý xong thần khí, hai người không lưu lại nữa, cũng đi theo đám người kia phóng mạnh về phía gian phòng đang có chuyện phát sinh.

Mặc dù trong lòng sớm có chuẩn bị, nhưng khi thấy bộ dạng ba người Lỗ trưởng lão chết đi, Vân Khê vẫn không nhịn được mà nôn mửa, Vân Thị Thập Tam Hương của nàng, quả nhiên không hề tầm thường! Cái gì mà Thần huyền cao thủ, chẳng phải cũng đành quỳ gối trước Vân Thị Thập Tam Hương của nàng sao?

Nói đến nàng Vân Thị Thập Tam Hương, chính là thứ đặc biệt chế ra nhằm khống chế cao thủ, thời gian phân tán ngắn, chức năng thẩm thấu mạnh, hơn nữa nàng đặc chế ống phóng độc bằng đồn, an toàn, hữu hiệu! Phàm là có người hơi dính chút độc phấn vụn, năng lực phản ứng của thân thể sẽ chậm chạp rõ ràng, một khi phản ứng của đối phương hơi chậm chút ít, sẽ có càng nhiều là độc phấn lây dính đến trên người của đối phương, đây là phản ứng dây chuyền.

Dĩ nhiên, điều này cũng liên quan mật thiết đến việc giác quan của đối thủ có nhạy cảm hay không, bởi vì độc phấn vẫn còn có chút mùi vị, nếu khứu giác đối phương hết sức bén nhạy, phản ứng lại mau lẹ, như vậy cơ hội trúng chiêu sẽ giảm đi rất nhiều.

Lần này, cao thủ của Thượng Quan gia tộc dễ dàng trúng chiêu, thứ nhất là vì Long Thiên Tuyệt xuất hiện không một tiếng động, bọn họ khó lòng phòng bị, thứ hai, toàn bộ lực chú ý của ba người tập trung vào thần khí, đợi đến lúc thấy vị khác thường của không khí, đã không kịp nữa rồi.

Vô luận như thế nào, mục đích của nàng đã đạt được, hơn nữa lại làm được một cách vô cùng tuyệt mỹ!

Trừ đi ba đại cao thủ Thượng Quan gia tộc, như vậy sau này thế lực của Thượng Quan gia tộc sẽ không đủ để uy hiếp nữa.

“Nói, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Đang yên đanh lành, sao lại đột nhiên bị tập kích, còn biến thành bộ dáng thế này?” Độc Cô Kiêu trừng mắt, quét về phía tên đệ tử vừa phát hiện được tình huống trong phòng.

Đệ tử trả lời: “Phe ta mới ra phía ngoài tuần tra, ngửi thấy được trong không khí có mùi máu tươi, hình như là từ trong phòng Lỗ trưởng lão phát ra, ta có cảm giác không ổn, vội vàng chạy tới gần ngó nhìn. Sau đó ở bên cửa sổ, ta thấy được có bóng dáng người vung đao, vết máu phun tại cửa sổ. Tiếp theo có người phá cửa ra, ta chỉ thấy một cái bóng đen nhanh chóng xẹt qua, trong chớp mắt bóng dáng đã biến mất. Chờ ta xông tới ngó nhìn, Lỗ trưởng lão bọn họ cũng đã té trên mặt đất — chết.”

“Có thấy rõ hình dáng của bóng đen kia không?” Độc Cô Kiêu khẽ nhíu mi tâm.

Đệ tử lắc đầu nói “Thân pháp của hắn quá nhanh, ta căn bản thấy không rõ lắm, cùng một loại với thân ảnh của quỷ, chợt lóe lên. Còn có cách xuất kiếm, cũng thật nhanh, thật giống như...”

“Giống như cái gì?” Độc Cô Kiêu nói.

Đệ tử trầm ngâm chốc lát, nói: “Ta suy đoán, hắn có thể hay không chính là thiên hạ đệ nhất sát thủ mà giang hồ đồn đã, Độc Cô Mưu a?”

Độc Cô Kiêu biến sắc, lớn tiếng quát: “Nói nhảm! Đừng có tùy tiện vấy bẩn thanh danh của hắn hắn!”

Tên đệ tử đột nhiên cả kinh, không ngờ đến phản ứng mãnh liệt của hắn ta, không khỏi im phắt, không dám tiếp tục nói.

Trong đám người, Vân Khê cùng Long Thiên Tuyệt nhìn nhau một cái, xem như ngầm hiểu. Không cần phải hỏi, bóng đen thoát đi kia, chính là Long Thiên Tuyệt không nghi ngờ, bất quá Độc Cô Mưu chẳng biết tại sao lại phải nhận tội danh này, thật sự có chút oan khuất cho hắn.

Mấy vị trưởng lão Thượng Quan gia tộc bỗng nhiên bị mất đi người tâm cốt, vô cùng đau đớn, nhìn thấy thần khí ba người Lỗ trưởng lão cùng nhau thủ hộ cũng không cánh mà bay, tức giận, bi thống đều thể hiện ra ngoài, mọi người đem ánh mắt hoài nghi chuyển hướng Long Thiên Tuyệt cùng Vân Khê.

Tam trưởng lão cầm đầu ngó chừng Long Thiên Tuyệt, tức giận nói: “Nhất định là ngươi làm! Mau đem thần khí giao ra đây!”

Không thể không nói, trực giác cùng phán đoán của hắn cực kỳ chuẩn xác, người bị giết rồi, thần khí bị trộm rồi, hiềm nghi lớn nhất, chính là vợ chồng bọn họ!

Không chỉ đám bọn hắn hoài nghi, Độc Cô Kiêu, Dạ Thập Thất cũng nghĩ như thế.

Hiện tại người có mâu thuẫn sâu sắc nhất với Thượng Quan gia tộc, cừu nhân* lớn nhất, cũng chính là vợ chồng bọn họ. (*người có thù)

May mà, Vân Khê cùng Long Thiên Tuyệt sớm có chuẩn bị, trước đó một hồi đã tìm một nhân chứng, có hắn làm chứng, những người khác cũng không dám nói gì.

“Người của Thượng Quan gia tộc các ngươi đánh mất thần khí, sao lại đổ tội cho Bổn Tôn? Bổn Tôn cùng phu nhân tối nay chỉ ở trong phòng, Độc Cô huynh có thể thay chúng ta làm chứng, các ngươi đừng có mà cố ý vu khống bổn tôn, Bổn Tôn cũng không phải là người dễ chọc!” Long Thiên Tuyệt nhếch nhẹ đuôi lông mày, giọng nói nhàn nhạt, nhưng lực uy hiếp mạnh mẽ vô cùng.

Thượng Quan gia nhất tề đưa mắt nhìn sang Độc Cô Kiêu, hắn hạ mi, nói: ” Hắn nói không sai! Tối nay vợ chồng bọn họ đều ở trong phòng, ai cũng không có ra cửa.”

“Độc Cô đại hiệp không phải là muốn bao che vợ chồng bọn họ chứ? Thử hỏi trừ vợ chồng bọn họ ra, còn có ai lại có mối thù truyền kiếp với Thượng Quan gia tộc, lại đem Lỗ trưởng lão ba người...”Tam trưởng lão trong cổ tắc nghẹn, không đành lòng tiếp tục nói nữa, nhìn kết quả ba vị thái thượng trưởng lão thê thảm như thế, hắn vô cùng đau đớn.

Một tên trưởng lão khác tiếp lời của hắn, nhất thời oán giận, cũng quên mất thân phận của đối phương, oanh liệt nói thẳng: “Đúng a! Hơn nửa đêm, Độc Cô đại hiệp đến phòng vợ chồng bọn họ làm cái gì? Hẳn là ở mưu đồ bí mật cùng nhau mưu đoạt thần khí Thượng Quan gia tộc ta?”

Độc Cô Kiêu nghe thấy mình bị người khác vu tội, sắc mặt chợt lạnh lẽo, lớn tiếng quát: “Im miệng! Các ngươi cư nhiên ngay cả ta cũng dám hoài nghi? Ta nếu là muốn giết người Thượng Quan gia tộc các ngươi, cần gì phải lén lén lút lút? Các ngươi nghĩ rằng Thượng Quan gia tộc của các ngươi vẫn còn đứng trong bảng thập đại gia tộc như trước sao? Ta nói cho các ngươi biết, các ngươi ở trong mắt ta cái rắm cũng không bằng! Ta nếu là muốn mưu đoạt thần khí Thượng Quan gia tộc các ngươi, toàn bộ những kẻ trong đám bọn ngươi, ai cũng đừng hòng sống sót mà đi ra ngoài!”

Giọng điệu vô cùng lớn lối, khiến tất cả cao thủ Thượng Quan gia tộc tức giận, đám đệ tử sắc mặt đỏ lên, nhưng vì sợ hãi đích bối cảnh của Tam đại Thánh Địa đứng sau hắn, một người cũng không dám hé răng lần nữa.

Bầu không khí nơi hiện trường lâm vào căng thẳng.

Dạ Thập Thất vắt lông mày trầm tư cái gì, đứng ở một bên, im lặng không lên tiếng.

Hồi lâu, có đệ tử đứng ra, thanh âm sợ hãi nói: “Bọn họ nói đích xác là thật, ta phụng mệnh Kỳ trưởng lão, vẫn canh giữ ở cửa phòng của bọn hắn. Đại khái giờ hợi, ta tận mắt thấy Độc Cô đại hiệp vào gian phòng của bọn hắn, sau đó bắt đầu đánh cờ, trong phòng đúng là vẫn là ba người, ai cũng không có rời đi.”

Có lời chứng nhận của tên đệ tử, người của Thượng Quan gia tộc cũng không chất vấn cái gì nữa.

“Chẳng lẽ thật là Độc Cô Mưu làm? Cả Ngạo Thiên đại lục, người có thân thủ cùng khắc pháp như vậy, trừ hắn ra, còn có thể là ai đây?” Lại có người bắt đầu đem đầu dao chỉ hướng Độc Cô Mưu.

Độc Cô Kiêu thần sắc băng lãnh, âm u nhìn về phía người nọ, hí mắt nói: “Hắn là sát thủ, lấy tánh mạng người ta, một kiếm một mạng. Vì sao lại phải dùng độc, làm điều thừa? Động cái não heo của ngươi đi, Độc Cô Mưu giết người, còn cần dụng độc sao?”

“Có lẽ là hắn biết Lỗ trưởng lão ba người thực lực phi phàm, bằng sức một mình hắn, căn bản không cách nào chống lại, cho nên trước hạ độc chế trụ bọn họ, để tránh bọn họ lên tiếng kinh động những người khác đến cứu viện......”

“Nói bậy! Dụng độc không phải tác phong của Độc Cô Lĩnh bọn ta từ trước tới giờ!”Một câu của Độc Cô Kiêu, khiến mọi người ở nơi này đều kinh hãi, những lời này, chính là gián tiếp xác minh Độc Cô Mưu cùng Độc Cô Lĩnh có quan hệ, khó trách hắn bảo vệ Độc Cô Mưu như thế, thì ra là bọn họ vốn là người một nhà.

“Độc Cô đại hiệp như thế nào lại khẳng định Độc Cô Mưu sẽ không dùng độc? Người trong thiên hạ, vì đạt được mục đích, không chừa thủ đoạn nào! Hơn nữa, Độc Cô Mưu vốn chính là một người sống vì tiền, làm sát thủ giúp người diệt họa, chỉ cần có thể kiếm bạc trắng, người nào hắn cũng có thể giết. Đã như thế, hắn còn cái gì mà phải giữ tác phong của Độc Cô Lĩnh? Hơn nữa, Độc Cô Mưu từ trước đến giờ lấy danh là thiên hạ đệ nhất sát thủ để hành tẩu giang hồ, cho tới bây giờ không nghe nói hắn cùng với Độc Cô Lĩnh có cái gì liên quan, chỉ sợ là Độc Cô đại hiệp ngươi dù có chấp nhận, cho hắn là người Độc Cô Lĩnh, nhưng hắn căn bản là không cần danh tiếng của Độc Cô Lĩnh đi?” Trên đời này đúng thật lắm kẻ không biết điều, Độc Cô Kiêu đã bảo vệ Độc Cô Mưu như thế rồi, hắn còn ngu ngốc, tiếp tục đứng một bên mà chửi bới danh tiếng Độc Cô Mưu.

Độc Cô kiêu giận tím mặt, trường kiếm trong tay nhẹ nhàng hiện ra khỏi vỏ, kiếm quang màu bạc tựa như tia chớp lướt qua, hạ một nhát, tên trưởng lão đang nói chuyện đã bị chặt đứt động mạch trên cổ, mất mạng mà chết.

Kiếm pháp thực quá nhanh! Kiếm khí thực kinh người!

Mọi người nhất tề lâm vào khiếp sợ.

Trước đây nghe nói người từ Độc Cô Lĩnh, phần lớn đều có kiếm pháp rất mau, nhưng cũng chỉ là tin đồn, chưa có người tận mắt nhìn thấy. Hiện tại Độc Cô Kiêu xuất một kiếm giết gà dọa khỉ, lập tức khiến đại bộ phận những người ở đây kinh sợ một chỗ, đến thở mạnh cũng không dám thực hiện.

Hắn nói không sai, nếu hắn muốn giết người, ai cũng vô pháp ngăn cản!

Hơn nữa với bối cảnh của Độc Cô Lĩnh đứng sau hắn, còn ai dám chất vấn?

Người của Thượng Quan gia tộc nhất tề cấm khẩu, nghẹn một bụng ủy khuất, không thể nào nói hết.

Ba vị thái thượng trưởng lão là trụ cột đã chết, thần khí cũng đã mất, ngay cả hung thủ cũng tìm không ra, vậy sau này, bọn họ biết đi đâu về đâu?

Trên mặt đám người nọ, hiện lên thần sắc bi thương.

Vân Khê cùng Long Thiên Tuyệt đứng im ở một bên xem cuộc vui, dù sao có Độc Cô Kiêu làm chứng cho hai người, bọn họ liền tránh khỏi bị hiềm nghi giết người, thanh nhàn một chỗ. Nếu lúc này đứng ra nói cái gì đó, thì ngược lại khiến người hoài nghi.

Lúc này, Dạ Thập Thất vẫn giữ vững trầm mặc lên tiếng: “Các vị, chuyện này rất kỳ quái, lão phu đoán rằng hung thủ kia chính là hướng về phía thần khí của Thượng Quan gia tộc mà đến, sớm đã được mưu tính từ trước. Lão phu nghe nói mấy hôm gần đây, người của Thánh cung từng tiến công tập kích Tư Đồ gia tộc, muốn cướp lấy thần khí của bọn họ, mà bây giờ thần khí của Thượng Quan gia tộc cũng không cánh mà bay, giữa hai chuyện này…. Thật đáng nghi ngờ a!”

Vân Khê kinh ngạc nhìn về Dạ Thập Thất, không nghĩ tới hắn sẽ đem nước bẩn giội về phía Thánh cung, đúng là vượt ngoài dự liệu của nàng. Càng ngoài dự liệu của nàng chính là, thời điểm khi nàng nhìn qua, Dạ Thập Thất cũng vừa vặn hướng phương hướng của nàng trông lại, vẻ giảo hoạt vẻ xẹt qua đáy mắt của hắn, có chút thần bí, thật giống như hắn đã hiểu rõ hết thảy.

Vân Khê trong lòng thất kinh, không khỏi đối với hắn dấy lên phòng bị, chẳng lẽ hắn đã đoán được? Này, nàng làm sao lại quên mất, mình từng để cho Dạ Hàn Nguyệt truyền tin cho Viêm hộ pháp, vừa cho hắn một tờ danh sách đầy dược liệu… đứa bé Dạ Hàn Nguyệt kia đơn thuần như thế, Dạ Thập Thất vừa tùy tiện hỏi, chỉ sợ hắn liền khai. Có lẽ tên nhóc vô tâm kia không nghĩ đến, nhưng Dạ Thập Thất là nhân vật khôn khéo đến cỡ nào, ắt hẳn có thể suy đoán ra ngọn nguồn của rất nhiều chuyện từ tờ danh sách kia.

Nhưng mà hiện tại hắn cố ý vu oan giá họa cho Thánh cung, có phải hay không chứng minh hắn không muốn vạch trần chuyện này, muốn giúp nàng một tay? Không thể không nói, nghệ thuật nói chuyện của hắn rất cao minh, nói một chút liền ngừng lại. Không có chỉ thẳng hay xác nhận độc là do Thánh nhân phóng, người là do Thánh cung nhân, thần khí cũng doThánh cung nhân đoạt, nhưng chỉ nói dăm ba câu, liền đem lực chú ý của mọi người toàn bộ dẫn về hướng Thánh cung.

Người của Thượng Quan gia tộc đang lo không tìm được đối tượng để báo thù, bây giờ nghe hắn phân tích như thế, cũng cảm thấy rất có lý.

“Dạ sứ giả nói rất đúng! Tám phần chính là người Thánh cung làm!”

“Đồ vương bát đản!**con bà nó!”

“Dạ sứ giả, hiện nay Thượng Quan gia tộc rơi vào hiểm cảnh, đến bây giờ chỉ còn vài người bọn ta, cuộc sống về sau phải làm sao đây a...” Vẫn là Tam trưởng lão mưu tính sâu xa, lập tức tính toán, tìm cho mình một con đường lui.

Dạ Thập Thất híp híp mắt, thần sắc thâm trầm, nói: “Như vậy đi! Các ngươi sau này theo bên cạnh ta, cùng ta trở về Huyễn Dạ Tinh Hải, tin rằng với tài năng của các ngươi, có thể an bài cho các ngươi một vị trí ở Huyễn Dạ Tinh Hải.”

Tam trưởng lão nghe vậy mừng rỡ, liên tục bái tạ.

Tiến vào Tam đại Thánh Địa, nhất là Huyễn Dạ Tinh Hải đứng đầu Tam đại Thánh địa, đây chính là mơ ước của phần lớn mọi người trên Ngạo Thiên đại lục, nếu không có bối cảnh kiên cố cùng quan hệ, cho dù ngươi thông minh tài giỏi đến đâu, cũng chưa chắc có thể bước vào Tam đại Thánh Địa một bước.

Hiện tại có Dạ Thập Thất tiến cử cùng chiếu cố, tương đương với việc bọn họ nhận được món hời, đang đụng phải vận xui cực lớn, trong nháy mắt hoàn toàn trở mình, bọn họ làm sao có thể không hưng phấn kích động?

Buồn vui chỉ trong một khắc liền thay đổi, có tiền đồ tươi sáng, bi thương trong lòng thoáng chốc liền bay mất, chỉ có số ít hai, ba vị đệ tử tương đối thân cận với ba vị thái thượng trưởng lão, còn đang lặng yên đau buồn.

Dạ Thập Thất nói vài câu liền giải quyết tranh cãi, khiến Long Thiên Tuyệt cùng Vân Khê thay đổi triệt để cái nhìn, hơn nữa trong ánh mắt hắn có lóe lên chút ánh sáng nhàn nhạt, có thể nhìn ra được, hắn có chuyện muốn nói với bọn họ.

Sau khi rời khỏi nơi phát sinh vụ việc, hai người Vân Khê cùng Long Thiên Tuyệt liền chủ động tìm đến Dạ Thập Thất nói chuyện, tất cả đều là người thông minh, có một số việc không cần phải nói rõ, liền có thể hiểu được.

Cửa phòng mở ra, biểu thị công khai ý đón khách.

Gần cửa sổ, Dạ Thập Thất đứng chắp tay, trầm tư trước trăng, bóng lưng có mấy phần thâm trầm cùng hào phóng.

” Các ngươi đã tới?” Đưa lưng về phía hai người, hắn không có cử động thêm một bước, chẳng qua là lẳng lặng đứng yên, không biết đang suy tư cái gì.

Hai người Vân Khê cùng Long Thiên Tuyệt liếc nhau một cái, đứng cách Dạ Thập Thất không tới ba bước, ai cũng có suy nghĩ riêng.

” Ta nghĩ nhị vị nên biết lão phu lần này hiến dâng tính mạng đến đây là vì mục đích gì?”

” Dạ sứ giả chính là vì điều tra chuyện có người tự tiện sử dụng thần khí mà đến.” Long Thiên Tuyệt tiếp lời của hắn, thản nhiên nói.

Dạ Thập Thất đột nhiên xoay người, ánh mắt lợi hại quét qua hai người, tăng thêm ngữ điệu nói: “Như vậy Long tôn chủ nên biết, người tự tiện sử dụng thần khí, Tam đại Thánh Địa có quyền phán xét cùng xử phạt người đó.”

Long Thiên Tuyệt cười một tiếng, vân đạm phong khinh, thật giống như đây hết thảy cùng hắn không có bất kỳ liên quan.

“Tam đại Thánh Địa từ trước đến giờ tồn tại chỉ để duy trì trật tự của Ngạo Thiên đại lục, phạt gian trừ ác, có người không tuân quy tắc, tự tiện sử dụng thần khí, đương nhiên phải trừng phạt…Bất quá chuyêmk này cùng hai người vợ chồng ts có liên quan gì? Bổn Tôn thừa nhận, chuyện tối nay, đích xác là Bổn Tôn gây nên, nhưng cái này cũng không có thể nói rõ cái gì. Phải biết rằng cả Ngạo Thiên đại lục, người có thể chân chánh mở ra lực lượng của thần khí, chỉ duy nhất có người có huyết mạch thuần khiết từ Thập đại gia tộc. Dạ sứ giả nếu là muốn truy xét, hẳn là nên bắt đầu từ người của Thập đại gia tộc, không nên dây dưa với hai vợ chồng ta, chẳng lẽ Dạ sứ giả cũng cho rằng là hai vợ chồng ta tự tiện sử dụng thần khí?”

Sắc mặt Dạ Thập Thất hơi ngưng lại, đối với một phen chất vấn của hắn ta, thế nhưng có chút khó mà đớp lời. Hắn ta nói cũng không phải không có lý, thật sự hắn hoài nghi hai người, nhưng không có chứng cớ xác thực, huống chi nếu đề cập đến quy tắc sử dụng thần khí, cũng đảm bảo hai người họ không thể nào tự tiện sử dụng lực lượng của thần khí, như vậy mấu chốt của vấn đề là ở chỗ nào?

” Có người tận mắt thấy lực lượng của thần khí là từ phương hướng Lăng Thiên Cung truyền ra, chuyện này thì giải thích như thế nào?”

Vân Khê cúi đầu nở nụ cười, đáp lời: “Dạ sứ giả, cái gọi là “có người” trong miệng ngài, là chỉ người nào vậy? Chẳng lẽ chính là người của Thượng Quan gia tộc sao? Thượng Quan gia tộc đã sớm đối với Lăng Thiên Cung có hiềm khích, muốn đối phó Lăng Thiên Cung, bọn họ liền nói dối lừa gạt các sứ giả của Tam đại Thánh Địa, mục đích chính là mượn lực lượng của Tam đại Thánh Địa tới lật đổ Lăng Thiên Cung, để đạt được điều mà họ thầm mong muốn. Lời nói của những kẻ như vậy, Dạ sứ giả cũng có thể tin sao?”

” Phu nhân, ngươi đây quá khinh thường Tam đại Thánh Địa của ta rồi, nếu không phải tin tức toàn diện từ mọi mặt, Tam đại thánh địa là sẽ không tùy ý tin tưởng.Trừ bỏ người của Thượng Quan gia tộc đã cung cấp tin tương ứng với bên ngoài, còn có các đệ tử củaTam đại Thánh địa phân tán khắp nơi trên Ngạo Thiên đại lục cung cấp bằng chứng, cũng có thể nghiệm chứng, ngày đó phương phóng ra lực lượng của thần khí, tuyệt đối là đến từ Lăng Thiên Cung.”Dạ Thập Thất trên ánh mắt hiện lên vẻ nắm chắc mười phần, trong thần sắc xen lẫn chút giảo hoạt đắc ý, làm cho người ta khó có thể suy xét.

Lần này, đến lượt Vân Khê câm nín.

Tam đại Thánh Địa, không hổ danh là Tam đại Thánh Địa! Cho dù là rời xa giang hồ phân tranh, chỉ chiếm đóng một cùn đất, nhưng đối với hết thảy những việc phát sinh trên giang hồ vẫn rõ như lòng bàn tay, chỉ nhờ vào điểm này, cũng đủ khiến cho cái nhìn cùng cách đối xử của nàng với Tam đại Thánh địa thay đổi triệt để.

” Nếu Dạ sứ giả một mực chắc chắn chuyện này, ta đây chờ cũng không thể nói gì hơn, bất quá sự thật chung quy bày ở trước mắt, nhưng mà nếu Dạ sứ giả cứ đem nước bẩn đổ lên đầu vợ chồng chúng tôi, để cho Dạ sứ giả sớm ngày hoàn thành việc một cách tệ hạ, trở về tam đại Thánh Địa phục mệnh, ta đây cũng sẽ không thúc thủ chịu trói, tự dưng phải nhận oan khuất a!”

Mâu quang thâm trầm của Dạ Thập Thất lóe lên, nhưng ngay sau đó cúi đầu nở nụ cười: “Phu nhân hiểu lầm! Nếu lão phu thật muốn làm khó phu nhân, mới vừa rồi có thể nói thẳng ra chân tướng cái chết của bọn Lỗ trưởng lão. Tin tưởng lời của lão phu, bất kể sự thật có ra sao, cũng không có ai có chất vấn.”

Hắn cười đến giống như hồ ly, tựa hồ có tính toán khác.

Long Thiên Tuyệt nhẹ nắm tay Vân Khê, mở miệng nói trước: “Dạ sứ giả có gì yêu cầu, không ngại nói thẳng. Bổn Tôn không sợ người gây chuyện, nhưng cũng không thích kẻ khác gây chuyện thị phi hại người. Nếu chuyện này có thể có cách giải quyết thật ổn thỏa, Bổn Tôn nguyện ý ngồi xuống cùng Dạ sứ giả nói chuyện.”

“Tốt! Long tôn chủ khoái nhân khoái ngữ*, lão phu cũng không nói lòng vòng.” Dạ Thập Thất bày ra tư thế mời ngồi, thần sắc ôn hòa đi vài phần, đợi ba người sau khi lục tục ngồi xuống, hắn cất giọng nói ” Lão phu từ Huyễn Dạ Tinh Hải mà đến, trước khi đi, đại công tử liên tục dặn dò, nếu là thấy Long phu nhân, nhất định lão phu phải chuyển đạt lòng biết ơn. Hỏa độc trên người Đại công tử có thể giải, khôi phục hành động tự nhiên, hoàn toàn dựa vào đan dược phu nhân luyện chế. Đối với ân tình của phu nhân, Huyễn Dạ Tinh Hải của ta khắc sâu trong tâm, coi như là Huyễn Dạ Tinh Hải ta thiếu phu nhân một cái nhân tình.”

Hắn nói thật thành khẩn, lại khiến Vân Khê có chút ngượng ngùng, nàng khẽ mở miêngh, hào khí nói: “Khách khí! Ta bất quá là tiện tay mà thôi, thật lòng mà nói, ta luyện chế đan dược cũng không phải chỉ vì đại công tử của các ngươi, chẳng qua là chuyện vừa đúng lúc.”

” Vô luận như thế nào, nhân tình này, Huyễn Dạ Tinh Hải của chúng ta là nhất định phải trả.” Thần sắc Dạ Thập Thất chuyển sang nghiêm nghị, kiên trì nói”Về việc đến đây lần này để điều tra chuyện có người tự tiện sử dụng thần khí, lão phu trong lòng đã có một phen định luận, các ngươi yên tâm, chuyện này tuyệt đối sẽ không dính líu đến hai vị. Nhưng chỉ một lần này thôi, nếu có chuyện tương tự như vậy phát sinh, sợ rằng lão phu có cố ý giải vây cho các ngươi, cũng chỉ có thể lực bất tòng tâm. Dù sao Tam đại Thánh Địa, cũng không phải chỉ là định đoạt của một nhà Huyễn Dạ Tinh Hải”"

Vân Khê cùng Long Thiên nhìn nhau một cái, không có ngờ tới Dạ Thập Thất trượng nghĩa như thế, hắn một mình dưới giải quyết chuyện này, di hoạn ngày sau chỉ sợ không nhỏ. Hắn hẳn là cũng rõ ràng, chuyện mình gặp phải chính là cái gì, nhưng hắn vẫn kiên quyết đem mọi chuyện ép xuống, chỉ để trả nàng một cái nhân tình.

Trong lòng Vân Khê khẽ xao động, nàng cũng không phải là người không biết tốt xấu, người khác có ân với nàng, nàng tuyệt sẽ không quên mất, ngày khác nếu là có cơ hội, nàng nhất định sẽ hoàn lại hắn cái ân tình này.

Vân Khê cùng Long Thiên Tuyệt không nói thêm gì nữa, lặng yên thối lui ra khỏi phòng của hắn. Dạ Thập Thất là người thông minh, biết thần khí Thượng Quan gia tộc bây giờ đang ở trong tay của bọn nọ, hắn làm như thế, thứ nhất là để cho bọn họ một cái nhân tình, thứ hai cũng để răn đe bọn họ, chớ có tùy ý sử dụng thần khí. Nếu có lần thứ hai, hắn cũng chỉ có thể chí công vô tư, không thể thay bọn họ mà dẹp đi lần nữa.

Một đêm mạo hiểm, các loại tâm tình lặng lẽ mất đi.

Hôm nay là ngày cuối cùng trước lúc tỷ võ.

Mặc dù rất có lòng tin đối với Long Thiên Tuyệt, nhưng những cảm xúc tiêu cực cứ như cũ quay quanh trong đầu Vân Khê, thật lâu không tiêu tan. Đao kiếm không có mắt, chiến sự thay đổi trong chốc lát, ai cũng không thể bảo đảm, ở trong quá trình tỷ võ đến tột cùng có thể hay không xảy ra chuyện ngoài ý muốn.

Đêm qua, thấy được một nhát kiếm kinh diễm của Độc Cô Kiêu, loại cảm xúc sầu lo ở trong đầu Vân Khê trở nên càng đậm. Vì rửa sạch nỗi nhục trước đây, Độc Cô Kiêu mài đao luyện kiếm bảy năm, người nào biết được thực lực hiện tại của hắn đến tột cùng là biến thái đến trình độ nào?

Bầu trời xanh lam, mây trôi lãng đãng, gió xuân mơn mang nhảy múa trên thảm cỏ xanh. Phía xa xa, có hai ngọn núi đang đứng đối nhau, dưới nắng sớm tựa như hai chiến thần uy vũ, nguy nga mà đứng, hùng tráng và dũng cảm.

Khe núi ở giữa hai ngọn núi kia, chính là địa điểm tỷ võ ngày mai, ngọn núi kia được gọi là Song Tử Phong.

Trên cỏ, hai thân ảnh khẽ tựa vào nhau đón nắng ban mai, cùng phong cảnh xung quanh tạo thành một bức họa tươi đẹp.

Vân Khê tựa đầu vào vai Long Thiên Tuyệt, ngắm nhìn Song Tử Phong nơi xa, nhẹ nhàng thở dài. Lúc này, ngày mai, ở nơi đó, sẽ có một cuộc chiến tàn khốc, thắng bại khó liệu.

Mặc dù Long Thiên tuyệt không có biểu hiện ra, nhưng Vân Khê lại có thể cảm giác được hắn coi trọng cuộc tỷ võ này, nhân sinh trên đời, khó gặp được một cao thủ có thực lực tương đương, có thể cùng đại chiến một hồi thật thỏa thích, chính là một điều thú vị!

Độc Cô kiêu vì thế chuẩn bị bảy năm, mà Long Thiên Tuyệt cũng chờ mong như hắn.
Bình Luận (0)
Comment