Thiên Tài Nhi Tử Và Mẫu Thân Phúc Hắc

Chương 249

Mọi người nín hơi, một hơi kiếm này, có thể đủ đục lỗ một chiếc chuông đồng.

Dạ Tử Hi quả nhiên không có nhường, cho dù là người trong nhà tỷ thí nàng cũng siêng năng, thật tình đối đãi.

Dạ Hàn Nhật đứng tại chỗ, hơi thở yên lặng mà mơ hồ, trường kiếm trong tay cuốn, từ từ hóa thành vô số đạo kiếm quang. Kiếm quang thổi quét, từ phía trên phát ra hấp lực, tạo thành một đạo khí tràng, nhân thể chém, đối phương khí thế như thiên quân đã bị một kiếm phá giải sạch sẽ.

“Ừ?”

Dạ Tử Hi ánh mắt phát sáng, tỏa ra ánh sáng hưng phấn, trong miệng nhịn không được hét to một tiếng: “Tốt! Cứ đánh như vậy!”

Nàng cho tới bây giờ cũng là gặp mạnh thì đánh càng mạnh, càng gặp phải cao thủ, nàng lại càng hưng phấn, phát huy thực lực đi tới, cũng là càng cường thịnh. Nhưng phàm là người hiểu rõ nàng, cũng biết đây là một đặc điểm của nàng, đã thấy đáy mắt nàng tỏa ra tia sáng hưng phấn, mọi người cũng biết, cường nhân biến thái này lại muốn bắt đầu kích động.

Dạ Hàn Nhật cười lạnh một tiếng, quang kiếm trong tay từ từ tạo thành mọi dòng nước xoáy, đem không khí chung quanh lôi đài không ngừng hút vào, người xem cuộc thi cùng địch thủ trên đài mọi người đều rõ ràng cảm thấy chỗ kinh khủng của một chiêu kiếm này, không khỏi nhất tề phát ra tiếng thán phục.

Khó trách người ta nói không nhìn tướng mạo, đừng xem người ta bề ngoài thư thư văn văn, một kiếm này khi thi triển võ lực, đáng sợ chí cực.

Trận tỷ võ này càng ngày càng hưng phấn...... Một cuộc quyết chiến chân chính, lúc này mới kéo ra màn che.

“Đây là cái kiếm pháp gì? Kỳ lạ như thế?” Vân Khê quan sát Dạ Hàn Nhật thi triển kiếm chiêu, liên tục sợ hãi than, ở trong ấn tượng của nàng, bạch y nữ tử trong đầu nàng khi thi triển kiếm chiêu đã là vô cùng tinh diệu rồi, mà so sánh với kiếm chiêu của Dạ Hàn Nhật, tựa hồ cũng không sánh bằng, mỗi người mỗi vẻ.

“Đây không phải là kiếm pháp Huyễn Dạ Tinh Hải, hẳn là hắn từng có kỳ ngộ gì, tình cờ học được kiếm chiêu này.” Long Thiên Tuyệt khẽ khép hai mắt, thấy giống thật tình tựa hồ là đang hấp thu tinh hoa kiếm chiêu của đối phương.

“Kiếm pháp này thoạt nhìn chậm chạp, nhưng trong đó lại tích chứa lực lượng vô cùng cường đại, mới vừa ta rõ ràng thấy kiếm của Dạ Tử Hi ở giữa không trung nhận lấy cản trở nho nhỏ, giống như là bị tường lấp kín cản xuống, hơn phân nửa chính là lực lượng của kiếm pháp này đã tạo ra.”

“Khê Nhi, nàng nhìn trung tâm của chiêu kiếm kia, có một trận pháp ẩn hàm trong đó, như ẩn như hiện, ta nghĩ đây chính là chỗ tinh túy của chiêu kiếm này.” Long Thiên Tuyệt ánh mắt sáng lên, nhìn thấu đầu mối: “Dạ Hàn Nhật hắn tinh thông ngũ hành tử vi, chẳng những có thể dự đoán được tương lai, còn có thể bày xuống các loại trận pháp, chính là một người tài ba hiếm có. Hắn đem trận pháp dung nhập vào trong kiếm chiêu, thông hiểu đạo lí, cho nên mới có thể phát huy ra lực lượng lớn như thế, người tài này, không thể khinh thường.”

“Thì ra là như vậy.” Vân Khê yên lặng gật đầu, một nhân tài như vậy, sớm muộn gì cũng sẽ tỏa sáng lên, hôm nay có lẽ chính là thời điểm hắn bộc lộ tài năng, thi triển tài hoa của mình. Nàng đột nhiên âm thầm thấy may mắn, mình không phải là địch nhân của hắn, nếu có một địch nhân như vậy tồn tại, nàng sẽ thời thời khắc khắc mà cảnh giác.

Trên lôi đài kịch chiến tiến vào đến giai đoạn gay cấn.

Dạ Hàn Nhật kiếm chiêu tinh diệu liên tục thi triển, tạm thời cản trở tiến công sắc bén của Dạ Tử Hi, nhưng Dạ Tử Hi là loại nào người? Nàng kinh tài tuyệt diễm, từ nhỏ đã khiêu chiến cao thủ, kinh nghiệm lâm chiến nhất định phong phú, nàng rất nhanh liền thay đổi thế công cùng tiết tấu, khoái kiếm không ngừng biến hóa, vu hồi mà đi, khiến cho Dạ Hàn Nhật cũng không có bất kỳ cơ hội tiến công.

Hai người thế lực ngang nhau, ai cũng không có thể chiếm được nửa phần lợi thế.

Mọi người xem cuộc thi từ lúc mới bắt đầu các loại cảm xúc hoài nghi, từ từ đều kéo chặt tiếng lòng, khẩn trương quan sát trận tỷ võ đặc sắc này. Trận tỷ võ này có thể nói là đặc sắc nhất trong tất cả các trận tỷ võ hôm nay, đây mới thực sự là cao thủ tỷ thí, so đấu chân chính.

Chỉ một thoáng, cả lôi đài bầu trời gió cuốn mây tan, bóng kiếm nhấp nháy, mặt lôi đài đều kịch liệt địa rung động, gần như muốn nổ bể ra.

Đồng thời thân ảnh màu lam quấn giao, nhưng lại tạo ra mỹ cảm bất đồng, một sắc bén như kiếm, kiếm kiếm hung mãnh quỷ bí, một nguội như mây, trong kiếm chiêu dấu diếm càn khôn.

“Thiên Tuyệt, nhìn! Huyền khí trên người Dạ Hàn Nhật hình như càng ngày càng đậm hơn rồi, hắn thật giống như muốn......”

“Không sai. Hắn muốn tấn chức rồi.”

Vân Khê cùng Long Thiên Tuyệt hai người kinh dị liếc nhau một cái, sau đó sau một khắc, giữa lôi đài liền xảy ra đột biến.

Một khối không khí khổng lồ càng tụ càng lớn, hơi thở càng ngày càng trầm ngưng, lấy Dạ Hàn Nhật làm trung tâm, khối không khí ngưng tụ thành hình vòm bán cầu, không ngừng mà lớn, lớn, lớn hơn nữa.

Hiện trường mọi người thấp giọng hô liên tiếp, người người đều trợn to hai mắt, nhìn Dạ Hàn Nhật bay lên đứng giữa trên lôi đài, cả người hắn đều trở nên tỏa sáng, so với kiếm trong tay hắn còn chói mắt hơn.

Dạ Tử Hi cảm nhận được hơi thở cường đại từ trên người hắn phát ra, khẽ cau mày xuống, không tự chủ tạm lui ra, dốc lòng quan sát.

Ngay vào lúc này......

Oanh!

Khối không khí hoàn toàn nổ tung.

Dư âm hơi thở đem Dạ Tử Hi đang đứng ở bên bờ lôi đài bắn ra xa.

“A…..”

Dạ Tử Hi bị bắn bay ra, đôi mắt đẹp của nàng nhìn chằm chằm một thân ảnh cao to màu lam kia, hai tròng mắt không thể tin mở lớn.

Dạ Hàn Nhật bay ở giữa không trung, đầu đầy tóc đen trong nháy mắt tung bay, từ bên trong thân thể bộc phát ra lực lượng kinh người. Cả người hắn đang ở trong một khối không khí khổng lồ, thâm thúy như biển rộng, như đầm sâu giếng cổ, chiếu rọi hư không, tinh thần minh nguyệt tất cả đều phản ứng ở trong đó.

Huyền tôn chi cảnh!

Ngạo Thiên đại lục lại thêm một Huyền tôn!

Toàn trường sôi trào.

“Trời, lão phu không nhìn lầm đi? Đó là hơi thở thuộc về Huyền tôn, hắn thế nhưng tấn chức trở thành Huyền tôn rồi.”

“Huyễn Dạ Tinh Hải lại thêm một Huyền tôn cao thủ, không đúng, hẳn là Ngạo Thiên đại lục lại thêm một Huyền tôn cao thủ. Dạ lão đầu cũng quá may mắn đi, ông cháu đều là Huyền tôn.”

“Lúc nào, thì Bạch Sa đảo của chúng ta mới có thể ra một Huyền tôn? Quá đả kích người.”

“Cái này còn so sánh cái gì? Huyền tôn chi cảnh cùng Thần huyền đỉnh tuy chỉ cách nhau một bước ngắn, nhưng lại xa ngàn dặm, Dạ Tử Hi căn bản không có biện pháp chiến thắng hắn.”

“Dạ Hàn Nhật ngày thường âm thầm, vừa xuất hiện liền bỗng nhiên nổi tiếng, còn có để cho người sống hay không? Có thiên lý hay không?”

“Không cần trêu chọc người như vậy chứ, một Huyền tôn cao thủ cũng chạy tới tranh giành xếp hạng, vậy hết thảy chúng ta còn tính cái gì nữa!”

“......”

Các loại tiếng nghị luận, đem hội võ trường che lấp.

Dạ Tử Hi vững vàng đáp xuống lôi đài, đưa mắt nhìn lên tia sáng vạn trượng của Dạ Hàn Nhật trên lôi đài, khóe môi cong lên, nở ra nụ cười vui mừng. Mặc dù không thể thắng được tỷ võ, nhưng thấy thân nhân của mình nhờ lần này có thành tựu lớn như vậy, so với việc nàng tấn chức còn muốn vui vẻ hơn.

Dạ Hàn Tinh ngồi ở trên khán đài hàng ghế thứ nhất, nhìn huynh trưởng tấn chức, hắn không có quá mức kinh ngạc, bởi vì hôm nay hắn đang chờ đợi, chính là vì giờ phút này. Huynh trưởng sau khi dùng cửu chuyển Thái Cực đan, cả người hơi thở đều lên một đỉnh, sắp sửa muốn tấn chức, mà hắn cần đúng là một cơ hội, mà cuối cùng quyết chiến chính là một cơ hội rất tốt.

Có thể nói, Dạ Tử Hi tiến công cuồng thế đã giúp cho hắn, trở thành hòn đá đệm giúp hắn tấn chức.

Dạ Cô Phong vui mừng nhìn cháu của mình, vuốt chòm râu dưới cằm, sắc mặt càng thêm trơn bóng, cười đến không khép miệng.

Dạ Hàn Nhật sau khi tấn chức nhanh chóng thu liễm hơi thở trên người mình, cả người hắn khí chất lại một lần nữa rực rỡ hẳn lên, da thịt thông thấu trơn bóng, vô cùng mịn màng. Hắn đưa mắt nhìn về phía chỗ ngồi của Vân Khê, đôi mắt tinh khiết bao hàm cảm kích, nếu không phải nàng lấy cửu chuyển Thái Cực đan đem tặng, bệnh trên người hắn chẳng những không cách nào hoàn toàn khỏi hẳn, càng không có cơ hội nhanh như vậy đã đột phá bình chướng của Thần huyền đỉnh, có thể nói, cũng là Vân Khê thành toàn cho hắn.

Tiếp thu ánh mắt từ Dạ Hàn Nhật, Vân Khê đáp lại cho hắn một nụ cười nhợt nhạt, nếu không phải thực lực của bản thân hắn đã đạt đến đỉnh, cho dù ăn vào cửu chuyển Thái Cực đan cũng là không có bất kỳ hiệu quả, cho nên hắn cũng không cần đem ý tứ công lao chuyển cho mình. Bất quá lần này cửu chuyển Thái Cực đan giống như có công hiệu rất lớn, thật ra khiến cho tâm của nàng bắt đầu ngứa lên, có lẽ nàng cũng nên sớm một chút tiến vào Huyền tôn chi cảnh.

Trận tỷ võ này, lấy Dạ Hàn Nhật đoạt được đầu khôi mà chấm dứt, ngay cả tam đại Thánh Địa sau đó lại bắt đầu tiến vào chuẩn bị việc di dời. Phần lớn đệ tử bình thường cũng rối rít chuẩn bị dời đi, tạm thời đi đến trên đất liền tị nạn, chỉ còn lại đông đảo cao thủ Thần huyền trở lên ở lại giữ đại bản doanh, chuẩn bị đồng tâm hiệp lực cùng tam đại Thánh Địa đi qua cửa ải khó khăn này.

Trở lại phòng khách, Vân Khê đem trên người bốn viên cửu chuyển Thái Cực đan vốn có còn lại lấy đi ra ngoài, tinh tế đánh giá. Nàng tổng cộng luyện chế được mười viên cửu chuyển Thái Cực đan, ban đầu cho Dạ Hàn Tinh một viên, hiện tại lại cho Dạ Hàn Nhật một viên, hơn nữa Đông Phương Vân Tường cùng Mộ lão mỗi người một viên, sau đó cho Long Thiên Tuyệt ăn vào hai viên, nàng hiện tại trong tay chỉ còn lại có bốn viên.

Đem một viên bên trong để lại vào bình sứ nhỏ màu trắng, lại đem ba viên trên bàn chia làm hai phần, một phần hai viên, một phần một viên.

Long Thiên Tuyệt ngồi ở một bên, vừa uống trà, vừa nhìn nàng nghiên cứu đan dược, không nhịn được hỏi: “Nàng đang muốn làm cái gì?”

“Ta đang nghĩ ăn vào hai viên cửu chuyển Thái Cực đan, nhanh chóng tăng lên Huyền giai, chàng cảm thấy như thế nào?”

“Hai viên làm sao đủ? Không bằng đem bốn viên đều ăn.” Long Thiên Tuyệt buông xuống chén trà trong tay, còn thậ sự nói: “Còn nhớ rõ lần trước trên Địa Cung, nàng sau khi vận dụng lực lượng thập đại thần khí, kết quả bị phản phệ. Ta rất lo lắng, hai ngày sau nàng lần nữa khởi động lực lượng thần khí, không chịu nổi nó phản phệ. Nhưng nếu nàng bây giờ ăn vào cửu chuyển Thái Cực đan, có lẽ là có thể ngăn cản được lực lượng thần khí phản phệ.”

“Ta cũng nghĩ như vậy, nhưng mà bốn viên nhiều lắm, Huyền giai của ta cho tới nay đều dựa vào đan dược cùng lực lượng thần khí phụ trợ tăng lên, như vậy bất lợi cho việc tăng lên Huyền giai sau này. Đợi có thời gian, ta phải hảo hảo tĩnh tâm bế quan tu luyện một phen, chỉ có không ngừng mà rèn luyện, ngày sau mới có thể tiến xa hơn trong võ đạo.”

“Nàng nói không sai. Huyền tôn chi cảnh có lẽ ở Ngạo Thiên đại lục đã là đỉnh núi rồi, nhưng nếu chúng ta đến Long Tường đại lục, Huyền tôn chi cảnh cũng vẫn không đủ. Chúng ta ngày sau vẫn phải kiên trì tu luyện, nhất là tất cả thuật pháp trong Tàn Hoa bí lục, đó chính là pháp bảo cho chúng ta sau khi tới Long Tường đại lục, là pháp bảo có thể chiến thắng. Rồi sẽ một ngày, ta và nàng cũng sẽ đứng ở trên đỉnh võ học, đến lúc đó chúng ta đều là chúa tể trong thiên hạ, bất luận kẻ nào đều không thể xúc phạm tới một nhà của chúng ta.”

Hai người liếc mắt nhìn nhau, thấy trong đáy mắt nhau không ngừng toát ra ánh sao nóng rực, trong lòng bỗng dưng dâng lên một ngọn sóng triều.

Không sai, chỉ có đứng ở đầu ngọn gió cao nhất trên thế gian, mới có tư cách đạt được chân chính tự do cùng hòa bình, mới có thể bảo vệ thân nhân cùng bạn bè của mình.

“Nàng mau đưa đan dược ăn vào, ta tới canh gác cho nàng.” Long Thiên Tuyệt nói.

“Tốt.” Vân Khê không chần chờ, sớm một ngày đột phá Huyền tôn chi cảnh, nàng lại càng có thể thuận lợi hơn vận dụng lực lượng thần khí, mở ra cơ hội tất yếu.

Tấn chức, lửa sém lông mày.

Vân Khê ăn vào hai viên cửu chuyển Thái Cực đan, ngồi ngay ngắn ở trên giường, bắt đầu thúc dục huyền khí của thân thể, luyện hóa dược lực đan dược mới vừa ăn vào.

Cửu chuyển Thái Cực đan dược lực quả nhiên không giống bình thường, dược lực vừa mới thẩm thấu tiến vào trong cơ thể, Vân Khê cũng cảm giác được trong cơ thể thật giống như trồng xuống một gốc cây nho nhỏ, cây giống bắt đầu khỏe mạnh trưởng thành, nhanh chóng chiếm cứ tứ chi bách hài. Trong một khoảnh khắc, Vân Khê nhạy cảm, cảm giác tinh thần lực đều tăng vọt.

Trong cơ thể, bùng nổ đại lượng huyền khí ngưng tụ lưu chuyển.

Tu luyện ba canh giờ, sắc trời từ ban ngày chuyển thành đêm tối, trên bầu trời đầy vì sao lấp lánh, vầng trăng mới lên.

Vân Khê mở mắt, trong mắt đẹp nhất thời bắn ra tia sáng tán loạn khác thường, nàng toàn thân cao thấp thật giống như đã trải qua một phen tẩy rửa, rực rỡ hẳn lên, nàng cảm giác được tinh thần lực cũng không biết tăng trưởng lên gấp bao nhiêu lần, chợt cảm thấy gân cốt thư sướng, thần thanh khí sảng.

Đáng tiếc chính là, nàng vẫn như cũ không có thể thuận lợi tấn chức.

Xem ra, muốn tấn thăng đến Huyền tôn chi cảnh, cũng không dễ dàng như vậy.

Đang thở dài, trong bụng đột nhiên một trận sôi trào, nàng vịn cột giường nôn ra một trận.

“Khê Nhi, sao vậy?” Long Thiên Tuyệt vẫn quan sát biến hóa của nàng, trên mặt lo lắng trước ân cần hỏi thăm.

Vân Khê trống rỗng mềm nhũn ngã vào trong ngực của hắn, vỗ về bụng của mình nói: “Cảm giác có chút buồn nôn, đoán chừng là di chứng say tàu. Hai ngày trước ngồi thuyền, khiến ta ói đến độ đều không có sức, hiện tại chỉ cần vừa nghĩ tới biển cùng thuyền, ta liền muốn ói.”

Long Thiên Tuyệt khẽ mỉm cười, ánh mắt ôn nhu nhìn mắt của nàng, nhẹ ôm lấy nàng, an ủi: ” Khê Nhi đáng thương, mấy ngày nay nàng thường xuyên nôn mửa, thân thể làm sao chịu được? Nói cho ta biết, muốn ăn cái gì, ta đích thân làm cho nàng.”

“Chàng làm?” Vân Khê vẻ mặt hoài nghi liếc về phía hắn, không quá tin tưởng tài nấu nướng của hắn.

Long Thiên Tuyệt khó có lúc gương mặt tuấn tú ửng đỏ, ho nhẹ nói: “Nấu bát mì thì vẫn có thể. Không ăn qua thịt heo, chẳng lẽ còn chưa từng thấy heo chạy sao?”

“Chàng rốt cuộc có được hay không a?” Vân Khê hé miệng cười trộm.

Long Thiên Tuyệt cuồng ngạo nhướng mày nói: “Bản lãnh của phu quân nàng, còn cần chất vấn sao?”

Vân Khê ngồi dậy, mỉm cười ngưng mắt nhìn hắn, nói: “Tốt lắm, ta chờ chàng làm a. Đi đi, chờ chàng thuận lợi đưa tin tức tốt trở về”

Cho hắn một thế tay cỗ vũ, Vân Khê trong mắt đều là ý cười, trong lòng đầy mật ngọt ngào.

Long Thiên Tuyệt thân nhảy dựng lên, tự tin nở nụ cười: “Chờ xem, nhất định khiến cho nàng mãn ý.”

Nhìn hắn sẽ đi ra cửa, Vân Khê chép chép miệng, đột nhiên nghĩ đến cái gì, liền thêm câu: “A, có thể chuẩn bị thêm cho ta một bàn dưa chua, ô mai để khai vị hay không, miệng lạt đến mất cảm giác rồi.”

Long Thiên Tuyệt nghe vậy, cước bộ dừng một chút, không nhịn được lắc đầu cười khẽ, yêu cầu thật đúng là không ít đây.

“Biết rồi! Phu nhân yên tâm, vi phu đi chuẩn bị.”

Đợi Long Thiên Tuyệt đi xa, Vân Khê một đầu chìm vào chăn trong, cọ cọ, rất giống một con heo nhỏ.

“Hmm, cuộc sống gia đình cảm giác trôi qua thật là thoải mái” Nàng ngây ngô nở nụ cười.
Bình Luận (0)
Comment