Thiên Tài Nhi Tử Và Mẫu Thân Phúc Hắc

Chương 278

“Bắt nó! Mau bắt nó cho ta!” Sở thành chủ tiếp tục hô lớn, có chút dấu hiệu tẩu hỏa nhập ma

Các cao thủ không địch lại, thế công càng ngày càng chậm chạp. Sở thành chủ khẽ nguyền rủa, không để ý tất cả, tự thân xuất mã.

“Một đám phế vật vô dụng! Chỉ một con rồng cũng bắt không được, phủ thành chủ còn giữ các ngươi làm cái gì?”

Các cao thủ nghe vậy, rối rít lộ ra sắc mặt giận dữ. Đây chính là một con rồng, không phải là một con côn trùng tùy tùy tiện tiện, có bản lãnh, ngươi đem nó bắt thử xem?

Sở thành chủ chọc nhiều người tức giận, không có bất kỳ cao thủ nào hiệp trợ cho hắn nữa.

Tiểu Bạch lỗ mũi thở hổn hển phun ra vài hớp bạch khí, đuôi dài vung lên, hướng về phía Sở thành chủ quăng đi qua, lần này vừa ngoan độc vừa chính xác, nếu là thật sự nện vào đối phương, như vậy thắt lưng đối phương so với việc đánh nát không có gì khác biệt.

“Không nên!” Sở Thiểu Dương lên tiếng kinh hô, hoảng sợ nhìn một màn này, hắn không cách nào giữ vững trầm mặc nữa. Đây chính là phụ thân của hắn, cha ruột hắn......

“Tiểu Bạch, dừng tay!” Vân Tiểu Mặc kịp thời quát lên, lúc này mới làm cho Tiểu Bạch dừng lại tức giận, đuôi dài rẽ nghiêng qua, chạm vào đầu vai Sở thành chủ, lách đi qua.

Song lần này, vẫn không thể đổi lại lý trí của Sở thành chủ, sau khi hắn thấy ngọn lửa vàng ròng và Tiểu Bạch, hai mắt cùng tâm trí của hắn đã bị sự tham lam che mắt, mất đi phán đoán cùng suy nghĩ bình thường.

“Tiểu súc sinh, biết điều một chút đầu hàng cho ta!”

“Không được kêu ta tiểu súc sinh!” Tiểu Bạch run lên thân thể xinh đẹp, hỏa khí càng lúc càng lớn.

“Phụ thân, dừng tay đi! Tiếp tục đi xuống như vậy, người sẽ bị thương!” Sở Thiểu Dương lo lắng hô.

Sở thành chủ ở giữa không trung hướng hắn quát lạnh: “Ngươi câm miệng cho ta! Ngươi là đồ ăn cây táo, rào cây sung, ta sẽ tìm ngươi tính sổ sau!”

Lúc này, một thanh âm khác đột nhiên xen vào, cắt đứt câu nói của phụ tử.

” Người nên câm miệng là ngươi! Còn không mau xuống cho ta? Lại cùng bằng hữu của nhi tử đánh nhau, ngươi còn có mặt mũi trở thành người đứng đầu một thành sao?”

Nghe cái thanh âm như thế, Sở thành chủ cả người chấn động, nhất thời thanh tỉnh lại. Hắn cúi đầu nhìn về phía trong viện chẳng biết lúc nào đã có thêm mấy người, lộ ra thần sắc kinh ngạc.

“Phụ thân! Ngài làm sao lại đây?” Sở thành chủ tung mình rơi xuống, cung kính đứng trước mặt một người.

“Ba!” Một bạt tai vang dội đột nhiên xuất hiện tại trên mặt Sở thành chủ, hắn lại không có nửa điểm khiếp sợ, thật giống như đối với việc này đã sớm nhìn quen.

Người này không phải là ai khác, chính là phụ thân của Sở thành chủ, ông nội Sở Thiểu Dương, thống lĩnh tối cao nhất cả Sở thành – Sở Phách Thiên!

Xem ra, truyền thống vứt bạt tai, ở Sở thành từ xưa đến nay, cha truyền con, con truyền cháu, từ đời này sang đời khác. Mà đoán chừng Sở thành chủ cũng hay thường ăn bạt tai của phụ thân, cho nên hiện tại liều mạng trả thù ở trên người con của mình.

“Ngươi cái đồ vô dụng này! Ta tới Sở Diệp thành để thống trị thành trì, học tập đạo cai quản người, ngươi lại làm ngược lại, học người ta lừa gạt và cường đạo, ngay cả thú sủng của bạn tốt nhi tử cũng không bỏ qua cho” Con mắt Sở Phách Thiên nhìn chằm chằm Sở thành chủ, hừ lạnh một tiếng, sau đó quay đầu, đối với hai gã nam tử bên cạnh đi theo hắn đến mà nói, “Hai vị đại nhân, làm cho các ngươi chê cười.”

Hai gã nam tử ăn mặc giống nhau, sắc mặt trang nghiêm, chẳng qua là khẽ gật đầu, cũng không có bất kỳ thái độ nào khác.

Ánh mắt Sở thành chủ chớp động, chỉ vào Tiểu Bạch đã biến trở về một đoàn tròn vo lông màu trắng, nói: “Nhưng là phụ thân, nó......”

Không đợi hắn nói xong, ánh mắt Sở Phách Thiên lạnh lẽo quát bảo ngưng lại.

“Còn không nhanh tới bái kiến hai vị sứ giả đại nhân của Thiên Long học viện? Bọn họ lần này tới Sở thành, chính là vì chọn lựa luyện khí sư có thiên phú xuất sắc, nhất là hài đồng mười tuổi trở xuống có thiên phú xuất chúng, vào Thiên Long học viện sẽ đặc biệt được tiến hành bồi dưỡng và đào tạo sâu. Lão phu cố ý xin bọn họ đến đây, chính là muốn làm cho hai vị sứ giả thử một chút thiên phú luyện khí của hai đứa con trai ngươi, nếu như sứ giả đại nhân cảm thấy thích hợp, bọn họ sẽ có cơ hội vào thiên Long học viện đệ nhất của Long Tường đại lục, đây là chuyện tốt hơn trời a! Ngươi lại có tâm tư đi theo mấy hài tử chơi đùa, thật sự là không biết tốt xấu.”

“Cái gì? Thiên Long học viện?” khuôn mặt âm lạnh của Sở thành chủ lộ ra thần sắc kích động, Thiên Long học viện là học viện xếp hàng thứ nhất ở Long Tường đại lục, nó là học viện duy nhất không phải chỉ chú trọng tu luyện huyền khí, nó còn là một học viện tổng hợp, trừ tu luyện huyền khí với võ học, còn có lấy bồi dưỡng Luyện Đan Sư trẻ tuổi ở tại Đan Học Viện, cùng với bồi dưỡng luyện khí sư trẻ tuổi ở Khí Học Viện. Chú ý, tại đây chú trọng là hai chữ trẻ tuổi, cao thủ Huyền giai trẻ tuổi, Luyện Đan Sư trẻ tuổi, luyện khí sư trẻ tuổi... Thiên Long học viện chú trọng nhất đúng là bồi dưỡng người trẻ tuổi, bình thường bọn họ sẽ ở khắp nơi trên Long Tường đại lục tìm kiếm thanh niên thiên phú dị bẩm, nhất là hài tử, từ nhỏ bồi dưỡng, để cho bọn họ thuở nhỏ trung thành với Thiên Long học viện, trở thành tín đồ của Thiên Long học viện, đồng thời cũng bỏ đi ý niệm theo chân bọn họ tranh đoạt nhân tài của những học viện khác.

Bởi vì danh tiếng của Thiên Long học viện ở Long Tường đại lục thật sự là quá lớn, nó chính là tượng trưng cho quyền lực cùng thân phận, là người người sở hướng tới, cơ hồ không người nào có thể cự tuyệt lời mời của bọn họ, nhưng điều kiện tiên quyết là ngươi phải có tư cách, có thiên phú, có năng lực nhận được chú ý của bọn họ.

Nếu như đem Vạn Hoàng học viện và Thiên Long học viện so sánh nhau, như vậy một cái là con gà, một cái là phượng hoàng, vô luận trình độ tôn quý, là thực lực, cũng không đồng nhất.

Sở thành chủ nghe bọn họ là tới khảo nghiệm thiên phú luyện khí của hai đứa con trai mình, hắn nhất thời kích động không kềm chế được, đem Tiểu Bạch và ngọn lửa vàng ròng của nó tạm thời quên mất.

“Bái kiến hai vị sứ giả đại nhân! Chậm trễ tiếp đón, xin hãy tha lỗi.”

Hai vị sứ giả vẫn như cũ không nói gì, đáy mắt không hẹn mà cùng xẹt qua vẻ khinh miệt, đối với hắn cũng không có ấn tượng gì tốt.

Sở thành chủ hơi có vẻ lúng túng, muốn nói chút chuyện để giảm không khí một chút, lúc này thành chủ phu nhân cùng một đầu tóc đuôi gà ngổn ngang của nàng đi tới đây nói: “Hai vị sứ giả đại nhân, con ta đang ở bên trong phòng, bất quá hôm nay bị thương, sợ rằng không cách nào tiếp nhận khảo nghiệm thiên phú, nhưng lúc trước chúng ta đã xin những luyện khí sư khác hỗ trợ khảo nghiệm qua thiên phú của hắn, thuộc tính hỏa dung hợp lực, tinh thần lực cùng linh hồn lực đều có cấp bậc vô cùng cao. Các ngươi yên tâm, nếu các ngươi thu hắn tiến vào Thiên Long học viện học tập, hắn nhất định có thể trở thành một gã đệ tử rất ưu tú, làm cho Thiên Long học viện vẻ vang.”

Thành chủ phu nhân hiểu rất rõ, nếu con của mình có thể tiến vào Thiên Long học viện, như vậy tiền đồ ngày sau vô lượng, nàng cũng sẽ không thấy lo lắng chức thành chủ sẽ rơi vào tay kẻ khác, lại càng không tất lo lắng cho địa vị ngày sau của mình tại phủ thành chủ.

Hai gã sứ giả nhìn nàng, chán ghét nhíu mày, không phản ứng, đem tầm mắt chuyển dời đến trên người hai người Sở Thiểu Dương và Vân Tiểu Mặc đang đứng ở một bên. Nhất là khi bọn hắn nhìn về phía Vân Tiểu Mặc, tầm mắt thật lâu lưu lại ở trên người Tiểu Bạc, ánh mắt ý vị thâm trường.

“Bọn họ là nhi tử của ngươi?” Một gã sứ giả trong đó mở miệng nói.

“Hồi sứ giả đại nhân......” Sở thành chủ lời còn chưa nói hết, đã bị thành chủ phu nhân cắt đứt.

“Sứ giả đại nhân, hai người bọn họ xuất thân ti tiện, làm sao xứng sứ giả đại nhân hỏi thăm? Sứ giả đại nhân không bằng theo ta vào nhà, nhìn con ta một chút.”

“Im miệng! Chúng ta đang thương lượng đại sự, nữ nhân như ngươi xen vào làm gì?” Sở Phách Thiên quát chói tai, hướng về phía thành chủ phu nhân ác độc trừng một cái, cho nàng cảnh cáo. Hắn thật vất vả mới đưa hai vị sứ giả vào trong nhà, chính là hy vọng có thể từ trong đông đảo tôn tử của hắn chọn lựa ra một hai nhân tài có thiên phú xuất chúng, cũng là vì tốt cho tương lai của Sở thành.

Đối với hắn mà nói, mặc kệ làTôn Tử nào trúng cử, cũng là giống nhau. Mấu chốt là thiên phú của bọn hắn có thể chân chánh vào mắt sứ giả đại nhân hay không?

Thành chủ phu nhân bị hắn lớn tiếng quát, nhất thời dừng lại thanh âm, không dám lại tiếp tục nói chuyện.

“Sứ giả đại nhân, đứa bên trái này chính là Tôn nhi của lão phu.” Sở Phách Thiên hướng về phía Sở Thiểu Dương vẫy vẫy tay, đợi đến gần, hắn uy nghiêm nói, “Thiểu Dương, còn không mau bái kiến sứ giả đại nhân?”

“Bái kiến sứ giả đại nhân!” Sở Thiểu Dương cung kính đối với hai người hành đại lễ, thụ sủng nhược kinh, đây là hắn từ lúc sinh ra tới nay, lần đầu tiên nhận được gia gia coi trọng, trong lòng không khỏi khẩn trương lên.

“Ừ, ngươi có nguyện ý đến Thiên Long học viện chúng ta, học tập luyện khí, tương lai trở thành một gã luyện khí sư ưu tú hay không?”

“Ta......” Sở Thiểu Dương quay đầu nhìn Vân Tiểu Mặc một chút, thật khó khăn, hắn tuy nhỏ tuổi, nhưng cũng biết địa vị Thiên Long học viện ở Long Tường đại lục, sau khi gia nhập vào Thiên Long học viện, đem lại vinh quang cho hắn như thế nào, lúc trước hắn đã từng mơ ước, có một ngày có thể đi vào học viện đứng đầu Long Tường đại lục, đáng tiếc hắn cảm thấy giấc mộng này cách hắn quá mức xa xôi, cho nên hắn bỏ qua. Mà bây giờ, khi hắn có thể đi theo một vị danh sư học tập, trời cao đột nhiên rơi một cơ hội lớn như vậy, hắn không cách nào không do dự.

Vân Tiểu Mặc nhìn lại hắn, thấy hắn do dự cùng giãy dụa, đáy lòng hắn có chút thất vọng.

“Thiểu Dương, ta đi về trước.” Vân Tiểu Mặc không muốn nghe đến đáp án mà mình không hy vọng, cho nên lựa chọn rời đi thật sớm.

“Sư phụ! Ta với ngươi cùng đi!”

Thanh âm của Sở Thiểu Dương kiên định từ phía sau truyền đến, Vân Tiểu Mặc quay đầu lại, chống lại nụ cười rực rỡ của hắn, trong tim của hắn không biết bị thứ gì đụng vào, không khỏi cảm động.

Mầm móng tình bạn cứ như vậy ở trong hai tâm linh còn nhỏ trồng xuống, từ từ trưởng thành......

Hai đứa bé nhìn nhau cười một tiếng, tay nhỏ bé vững vàng nắm chắc.

Đi Thiên Long học viện, có lẽ là cơ hội tốt, nhưng Sở Thiểu Dương càng muốn quý trọng phần hữu tình không dễ có này, bởi vì ở trên đời này, trừ mẫu thân hắn là thật tâm yêu thương hắn, không còn ai giống Vân Tiểu Mặc như vậy dùng tấm lòng chân thành tha thiết nhất mà đối đãi hắn. Cho nên hắn tình nguyện buông tha cho cơ hội này, cũng không muốn buông tha cho bằng hữu của hắn.

“Thiểu Dương, ngươi đứng lại đó cho ta!” Sở Phách Thiên nổi giận, ánh mắt ngó chừng hai đứa bé phiếm ánh sáng lạnh.

“Gia gia, ta không muốn đi Thiên Long học viện, ta muốn đi theo Âu Li tiên sinh học tập luyện khí thuật.” giọng nói Sở Thiểu giương hết sức nghiêm túc.

Khi hắn nói tới bốn chữ “Âu Li tiên sinh”, hai vị sứ giả có phản ứng rõ ràng.

“Ngươi mới vừa nói người nào? Âu Li tiên sinh? Là vị luyện khí đại tông sư Âu Li tiên sinh?”
Bình Luận (0)
Comment