Thiên Tài Nhi Tử Và Mẫu Thân Phúc Hắc

Chương 442

Trận đấu bán kết đại hội Luyện đan đang tiến hành trong khí thế hừng hực.

Chung quanh hiện trường mùi đan dược phiêu tán thơm ngát, từ trong lò ngọn lửa toát ra.

Không khí tranh tài từ từ đẩy lên cao trào.

“Thời gian còn lại là nửa nén hương, mọi người cần chú ý.” Sau khi giám khảo tuyên bố, không khí tranh tài càng thêm khẩn trương.

Trên trán Vân Khê là một tầng mồ hôi tinh mịn, giờ phút này nàng hận không thể đồng thời sử dụng hai tay hai chân.

Thời gian quá mức cấp bách, mà nàng chỉ biết tám loại đan dược, thành phần tương đối phức tạp, muốn đem chúng một lần nữa dung hợp, đồng thời luyện chế ra bốn loại đan dược, thì thời gian cùng tinh lực cần thiết là không thể tưởng tượng.

Nhưng, nàng cũng chỉ có luyện chế ra ít nhất bốn loại đan dược, mới có thể chắc chắn tiến vào trận chung kết, nếu không một khi đã bỏ mất cơ hội vào chung kết, thì Thất Diệp Tang Hoa cũng là không cách nào chiếm được.

Bằng bất cứ giá nào!

Bốn loại đan dược phải xong!

Cả người nàng chấn động, Huyền lực vô hạn từ hai lòng bàn tay nàng phóng thích, tạo thành một tư thế vô cùng đặc biệt.

Bán thành phẩm của bốn loại đan dược tạo thành một vòng, nhanh chóng xoay tròn.

Ngọn lửa toát ra rừng rực, đều đều phân tán đến mỗi mặt ngoài của một viên đan dược.

Lấy Vân Khê làm trung tâm, khoảng cách trong vòng ba bước, không gió mà bay, khí thế mãnh liệt.

May mà, không có vượt qua nơi khảo hạch của các Luyện đan sư chung quanh, nếu không xem như là không tuân thủ quy tắc.

Tuy nói là không có vượt qua nơi khảo hạch của các Luyện đan sư chung quanh, bất quá đối mặt với khí thế cường đại áp bách như thế, như thế nào có thể không bị ảnh hưởng đây?

Mộ lão bên này có vẻ tốt hơn chút ít, còn Lam Mộ Hiên thì dùng sức lau mồ hôi, áp lực vạn phần.

Đành phải vậy, chỉ cần có thể tiến vào trận chung kết, những thứ khác, không quan tâm.

Trên thính phòng, một mảnh tiếng thán phục, kỹ thuật luyện đan thần kỳ như thế, bọn họ được mở rộng tầm mắt.

Đội ngũ trợ uy của gia tộc Hiên Viên lần nữa dấy lên tiếng hét lớn gấp đôi, mọi người quá kích động rồi. Nếu nói lúc trước hét là trợ uy, chẳng qua là cấp cho gia chủ quyền uy, nhưng bây giờ bọn hắn cũng là phát ra từ nội tâm.

Tiếng thán phục mới vừa rơi xuống, thì một trận lớn tiếng thán phục kích động vang lên.

Vân Khê kinh ngạc quay đầu lại nhìn chung quanh, sau đó thấy được Vân Trung Thiên thi triển ra tuyệt chiêu của hắn, ngay lập tức nàng cũng bị kinh ngạc.

Năm viên bán thành phẩm đan dược bay lên vờn quanh thành một vòng tròn, tự phát đều đặn nhanh chóng xoay tròn.

Ngọn lửa màu vàng từ hai tay Vân Trung Thiên bốc lên, mỗi một viên đan dược đều được xoay tròn, đồng thời đi qua hai đạo ngọn lửa luyện chế, như thế, muốn không nhanh cũng khó.

Ca ca thật sự là quá trâu rồi!

Khó trách người người đều gọi huynh ấy là thiên tài.

Vân Khê cảm thấy không bằng ….

Bất quá, nàng cũng không nổi giận.

Nếu không cách nào ở số lượng đan dược vượt xa ca ca, vậy thì ở chất lượng đan dược vượt xa hắn.

Nàng tự tin câu môi, đem ba viên đan dược bên trong tung lên, khiến cho chúng ở giữa không trung vờn quanh thành vòng, lấy tay trái làm điểm tựa, điều khiển bọn chúng, khiến chúng nó tiếp tục được luyện trên ngọn lửa đều đều, mà tay phải của nàng thì đều đặn đi ra ngoài, chuyên chú luyện chế một viên đan dược trong đó.

Chỉ cần nàng có thể luyện chế ra một viên vương phẩm đan dược, như vậy thành tích tổng hợp liền ngang với được với ca ca luyện chế hai viên đan dược cấp chín, ba viên cấp chín đan dược cộng thêm một viên vương phẩm đan dược, tổng hợp lại có thể đấu được với ca ca luyện chế năm viên đan dược cấp chín.

Tóm lại, tuyệt không thể thua ca ca!

Vân Trung Thiên ở gian luyện chế ngẩng đầu lên, nhìn thoáng qua thần sắc hết sức chuyên chú của Vân Khê, khóe môi hiện lên nụ cười vui mừng. Đây mới là Thiên Thiên trong suy nghĩ của hắn, vĩnh viễn không chịu thua, vĩnh viễn không thỏa hiệp!

Hắn sẽ không bởi vì nàng là muội muội ruột thịt của hắn mà cố ý nhường, nếu như hắn thật cố ý nhượng bộ, ngược lại là một loại vũ nhục đối với muội muội, người Vân tộc bọn họ không bao giờ sợ khiêu chiến, không ngừng vượt lên chính mình, cho dù phía trước ngàn khó khăn vạn hiểm, bọn họ cũng tuyệt không lùi bước!

“Hai tiểu biến thái này, thật quá đả kích người rồi?” Mộ lão nghe được tiếng thán phục chung quanh, không nhịn được ngửng đầu lên, cùng lúc thấy Vân Khê cùng Vân Trung Thiên hai người cùng triển khai kỹ thuật luyện đan thần kỳ, hai mắt không khỏi mở lớn.

Hai người này đến tột cùng là tới luyện đan, hay là tới biểu diễn tạp kỹ?

Điều này làm cho những Luyện Đan Sư luôn theo khuôn phép cũ như bọn họ, còn thế nào lăn lộn giang hồ nữa?

Hắn lắc đầu cười khẽ, cúi đầu tiếp tục chuyên chú luyện đan, nói gì thì nói cũng không thể cách quá xa hai tiểu bối này, nếu không lão tông sư như hắn chẳng phải là rất không có mặt mũi sao?

Vân Phiên Phiên cũng nhìn thấy hai người Vân Khê cùng Vân Trung Thiên so đấu tài nghệ, gương mặt của nàng từ từ cau có, lại còn có thể luyện đan như vậy? Tại sao nàng chưa từng nghĩ tới? Chẳng lẽ đây chính là chênh lệch giữa bọn họ?

Mặc dù rất không nguyện ý thừa nhận mình cùng bọn họ rất chênh lệch, nhưng sự thật bày ở trước mắt, nàng nhất thời không thể dung nạp được sự thất bại.

Sau hai tiếng than sợ hãi, ngay sau đó lại là một trận than sợ hãi.

Nguyên lai là Vân Thần Thụ thi triển tuyệt kỹ của hắn, để cho mọi người ánh mắt lần nữa sáng ngời.

Chỉ thấy trong miệng hắn lẩm bẩm, một đôi tay thăm dò vào bên trong ngọn lửa, đợi hai tay lần nữa thoát khỏi ngọn lửa, ngọn lửa đã bám vào bàn tay của hắn.

Năm viên đan dược chỉnh tề đặt trong lò luyện, hai tay hắn đốt lên hỏa diễm, mười ngón tay cùng sử dụng, toàn tâm toàn ý, hẳn là tràn đầy ma lực, đem đám người bên trên thính phòng làm cho khiếp sợ.

Tay của hắn…

Đó là như thế nào một đôi tay lại không sợ lửa?

Hắn mất trí sao?

Hồng Liên đại nhân thấy được Vân Thần Thụ phát huy, hài lòng nhếch môi cười: “Hiên Viên lão thất phu, thấy chưa? Thiên tài luyện đan ở Vân tộc chúng ta xuất hiện lớp lớp, há lại tùy tiện so sánh cùng với chó mèo gì đó?”

Hiên Viên gia chủ nhìn chung quanh một chút Vân Trung thiên cùng Vân Thần Thụ hai tiểu biến thái này, nhịn không được dưới đáy lòng thầm than, hung hăng thay Vân Khê lau mồ hôi. Phía trước hai người bọn họ thế nhưng là năm viên đan dược được luyện chế cùng nhau, mà Vân Khê nhà bọn họ thì chỉ có bốn viên đan dược, nàng có thể thắng sao?

Bất quá trong lòng lo lắng là một chuyện, trên mặt cũng không thể thua trận, hắn vung tay lên, cất cao giọng nói: “Tranh tài còn chưa kết thúc, tốt nhất đừng có vội đắc ý, nếu không đến lúc người Vân tộc các ngươi toàn quân bị diệt, nhìn ngươi da mặt mỏng mà phải nhăn nhó sợ là sẽ bị nứt toác ra đấy.”

Hồng Liên đại nhân da mặt run lên, nếu không phải ở đây còn có cao thủ khác, nàng hận không được một chưởng ném qua, đánh chết cái miệng vừa thối vừa bẩn của lão thất phu này!

“Hừ, bổn tọa không muốn phí miệng lưỡi tranh giành với ngươi, chờ kết quả tranh tài ra ngoài, tự lúc đó sẽ có người cúi đầu nhận thua.”

“Thua thì thua, cùng lắm thì lão phu cũng không giống như những người khác, mặt mũi đem so với tánh mạng còn nặng hơn.” Hiên Viên gia chủ cất tiếng cười to khiến Hồng Liên đại nhân giận đến đỉnh đầu bốc khói.

Mọi người còn lại không nhịn được lắc đầu thở dài, hai vị này thật là oan gia, từ khi vừa bắt đầu đã cãi vã không ngừng.

“A! Mau nhìn, mau nhìn! Màu sắc của đan dược kia!”

Trong đám người có người kinh ngạc hét lên, đem tầm mắt của mọi người một lần nữa kéo về nơi so tài.

Phía dưới lòng bàn tay phải của Vân Khê, mấy viên đan dược bị thiêu nóng xoay tròn liên tục, từ từ tản mát ra một thứ ánh sáng tinh khiết, mùi thơm đặc thù của đan dược theo gió phiêu tán, ngửi thấy mùi hương người không khỏi bị khuynh đảo.

“Vương phẩm đan dược! Vương phẩm đan dược xuất thế!”

“Trời ạ, nàng lại có thể luyện chế ra một viên vương phẩm đan dược, đây cũng quá thần kì rồi?”

“Hơn nữa loại luyện chế này so với ngày hôm qua không cùng một loại, đây là loại đan dược mới nàng tự nghĩ ra …”

“Không hổ là thiên tài a!”

Keng keng keng ——

Tranh tài kết thúc tiếng chuông rốt cục gõ vang.

Tất cả Luyện đan sư hết thảy dừng tiến độ luyện đan, bắt đầu tiến hành đánh giá cấp bậc đan dược.

Vân Khê giơ tay lên, cầm ống tay áo lau giọt mồ hôi trên trán, trận tỷ thí này làm hao phí của nàng quá nhiều tinh thần lực cùng hồn lực.

Luyện chế vương phẩm đan dược, thật quá hao tâm tổn trí sức lực rồi, nhu cầu cấp bách của nàng bây giờ là bổ sung bồi bổ, nếu không như thế này mà vào trận chung kết, nàng chưa chắc có tinh thần đem nó bắt lại.

Cúi đầu nhìn vương phẩm đan dược mới luyện chế xong trước mắt, nàng hài lòng cười cười.

Hôm đó làm phiền ba vị đại sư dẫn dắt, nàng mới có thể đem ý nghĩ luyện đan mở rộng không ngừng, tiến sang bước phát triển mới. Đan dược quả nhiên cũng giống con người, phải vượt qua cực hạn mới tiến lên được, nếu không vĩnh viễn không cách nào đột phá quy luật hiện tại. Một khi đột phá tầng quy luật này, như vậy tiềm lực chính là vô hạn.

Viên đan dược kia, chủ yếu công hiệu chính là bổ khí dưỡng thần, tăng lên tinh thần lực, rất thích hợp với nàng để bổ sung năng lượng cơ thể, vì trận chung kết kế tiếp chuẩn bị chiến tranh. Mà đem viên đan dược kia gọi là “Quyết thắng đan”!

Bên kia, giám khảo đi qua từng chỗ Luyện đan sư, vừa đánh giá thành tích, vừa cất giọng thông báo.

Phần lớn Luyện đan sư chỉ luyện chế được hai đến ba viên đan dược, trong đó không thiếu người có luyện chế ra đan dược cấp chín, nhưng dù sao cũng rất ít, chờ đến Luyện đan sư chung quanh Vân Khê bên này, thông báo thành tích thoáng cái liền tăng lên.

“Tần Tú, bốn viên cấp chín.”

“Lam Mộ Hiên, cấp chín hai viên.”

“Mộ Tông Minh, bốn viên cấp chín, một viên cấp tám.”

Nghe tới thành tích luyện đan của Mộ lão xong, hiện trường dấy lên một mảnh sóng nhiệt, bốn viên cấp chín, một viên cấp tám, thành tích như vậy đã đến gần hoàn mỹ, cho dù không cách nào đoạt được giải nhất, nhưng tiến vào trận chung kết hẳn là không thành vấn đề.

Mộ lão khiêm nhường cười cười, đối với thành tích của mình coi như hài lòng, chỉ tiếc thời gian không đủ, nếu không thì một viên cuối cùng cũng có thể luyện chế thành cấp chín.

Giám khảo đến trước mặt Vân Khê, nhìn một chút đan dược của nàng, cũng không có lập tức tuyên bố thành tích, vòng qua nàng, trước thông báo thành tích những người khác.

Vân Khê vẻ mặt không khỏi, giở trò quỷ gì?

“Vân Phiên Phiên, bốn viên cấp chín, một viên cấp bảy.”

Hồng Liên đại nhân khẽ hí mắt, đối với thành tích của nàng có chút không hài lòng, Vân tộc các nàng tinh anh, nên so sánh với mọi người tầm thường vẫn coi như ưu tú hơn.

Vân Phiên Phiên vốn là hưng phấn trước mặt nhưng sau khi chống lại thần sắc không vui của Hồng Liên đại nhân, liền xác định rõ ràng, xem ra nàng vẫn không thể nào thỏa mãn kỳ vọng của Hồng Liên đại nhân đối với nàng.

“Vân Thần Thụ, bốn viên cấp chín, một viên cấp tám!”

Hồng Liên đại nhân chân mày chau lên khẽ thả lỏng chút ít, đáng tiếc nàng vẫn không đủ hài lòng.

Vân Thần Thụ lau mồ hôi nhìn, hướng về phía Vân Trung Thiên cùng Vân Khê hai người mỉm cười. Hắn đã tận lực, hơn nữa vô cùng hưởng thụ quá trình luyện đan lần này, đối với thành tích này, hắn cảm giác rất hài lòng.

Vân Trung Thiên hướng hắn một nụ cười ôn nhu, song sau nụ cười lại cất dấu một tầng sầu lo sâu sắc.

“Hồng Liên đại nhân để cho tiểu nhân truyền lời, nếu công tử ngài không cách nào ở đại hội luyện đan đoạt được ví trí đầu bảng, tự gánh lấy hậu quả!” Bên tai tiếng truyền lời của hạ nhân Vân tộc vọng lên.

Tự gánh lấy hậu quả…

Hắn tự nhiên hiểu bốn chữ tự gánh lấy hậu quả, đến tột cùng ý vị như thế nào.

Trọng trách nặng nề đặt trên người của hắn, trong lúc lựa chọn nhận hay bỏ, trước giờ hắn chưa có cảm nhận được áp lực.

Vân Khê cũng hướng Vân Thần Thụ nở một nụ cười ấm áp, ngay lập tức hướng hắn dựng thẳng tay chỉ, sau đó tầm mắt hướng hai tay của hắn liếc nhìn. Sau khi ngọn lửa rút đi, hai tay của hắn hoàn hảo không tổn hao gì, một chút dấu hiệu thương tổn cũng không có. Hắn không hổ là luyện đan thiên tài, đôi tay có một chút năng lực kỳ lạ, làm người ta tán dương, chẳng qua là hắn còn thiếu kinh nghiệm thôi, cho nên không cách nào đạt tới thành tích hoàn mỹ.

“Vân Trung Thiên, năm viên cấp chín!”

Thời điểm Giám khảo thông báo cái thành tích này, thanh âm khẽ run, này chỉ sợ là ở đại hội luyện đan Đan minh từ trước tới nay, đây chính là thành tích tốt nhất.

Năm viên đan dược, toàn bộ cũng là cấp chín, có thể nói là hoàn mỹ!

Hồng Liên đại nhân rốt cục hài lòng nở nụ cười, trong tiếng cười mấy phần đắc ý, mấy phần quái đản.

Bách Lí viện trưởng cũng vui mừng cười, đây chính là đồ đệ hắn yêu quý nhất a.

Hiên Viên gia chủ không để ý đến bọn họ, khẩn trương nhìn Vân Khê, hiện trường chỉ còn lại có thành tích của nàng chưa có thông báo.

Cũng không biết giám khảo kia có cố ý hay không, chính là nhảy vọt qua người nàng không có thông báo thành tích, thành tích của những người còn lại toàn bộ đã công bố.

Giờ này khắc này, vạn chúng mong đợi, tất cả mọi người ở chú ý thành tích của Vân Khê, nàng luyện chế được một viên vương phẩm đan dược, như vậy còn lại ba viên kia? Thành tích của nàng có thể hay không cùng Vân Trung Thiên giống nhau?

Đây hết thảy nỗi băn khoăn, còn chờ công bố.

Long Thiên Tuyệt ôm nhi tử, ánh mắt ẩn tình nhìn Vân Khê, mấy sợi tóc mai trước mặt bởi vì mồ hôi thấm ướt, dán cái trán của nàng, trong lò luyện không tắt ánh lửa, chiếu rọi gương mặt ửng đỏ của nàng. Nhìn nàng như vậy, hữu tình mang theo quyến rũ, giữa quyến rũ lại mang theo hữu tình, như vậy động lòng người, hắn hoàn toàn chuyển không ra tầm mắt.

“Phụ thân, mẫu thân sẽ thắng sao?” Tiểu Mặc có chút khẩn trương, bởi vì đan dược luyện chế trước mặt mẫu thân, rõ ràng so sánh với cữu cữu Vân Trung Thiên thiếu một viên.

“Dĩ nhiên sẽ thắng.” Long Thiên Tuyệt nhợt nhạt phác môi, cười đến xinh đẹp.

Tiểu Mặc tò mò liếc nhìn phụ thân, không rõ phụ thân sao lại có thể tự tin như vậy?

“Vân Khê, ba viên cấp chín, một viên vương phẩm đan dược!”

Thanh âm Giám khảo thông báo chưa dứt, hiện trường nhất thời dấy lên một trận triều dâng.

Quả thật là ba viên cấp chín, một viên vương phẩm đan dược!

Nói cách khác, nàng lần nữa cùng Vân Trung Thiên ngang tay, cũng liệt vào đệ nhất thành tích, không có chút nào thấp thỏm khi bước vào trận chung kết.

Xôn xao ——

Hiện trường một mảnh sôi trào.

Lần này đại hội luyện đan thật là quá đặc sắc a!

Đồng thời xuất hiện hai vị thiên tài, thực lực hai bên không phân cao thấp, người thắng trận chung kết cuối cùng là ai. mọi người tràn đầy chờ mong.

“Vân Khê tất thắng!”

“Vân Khê tất thắng!”

“Vân Khê tất thắng! ——”

Đoàn người trợ uy của Gia tộc Hiên Viên tự phát tự giác sửa lại khẩu hiệu, tiếng la vang trời hoàn toàn chấn động toàn trường.

Trong đó đám người Long Thiên Thần, Bạch Sở Mục, Bách Lí Song, Long Thiên Tầm la vang dội phấn khởi nhất, ở giữa trung gian còn kèm theo đồng âm đặc biệt Tiểu Mặc: “Mẫu thân tất thắng! Mẫu thân tất thắng! Mẫu thân tất thắng! ——”

Chủ tịch trên đài, Hồng Liên đại nhân lại cùng Hiên Viên gia chủ hai người giang lên, mắt to trừng mắt nhỏ. Những người còn lại tự động không nhìn bọn họ, rối rít cảm thán lần này đại hội luyện đan thật phấn khích.

Giám khảo tại chỗ tuyên bố danh sách tiến vào đến trận chung kết cuối cùng, theo thứ tự là: Vân Trung Thiên, Vân Khê, Mộ lão, Vân Thần Thụ cùng Vân Phiên Phiên năm người.

Vân Phiên Phiên trúng cử, có chút ngoài dự đoán của mọi người, theo lý thuyết thuật luyện đan của nàng so sánh với Tần Tú muốn kém một bậc, chỉ bất quá vừa vặn nàng biết rõ mười loại đan dược cùng cách điều chế và thành phần, mà Tần Tú thì đối với hai loại trong đó vô ý biết được, cho nên chỉ luyện chế ra bốn viên đan dược, có 1 viên đan dược bị sai mà bại bởi Vân Phiên Phiên, làm cho nàng được như ý nguyện tiến vào đến trận chung kết.

Không thể không nói, Vân Phiên Phiên là quả nhiên là nhân tài luyện đan được Vân tộc bồi dưỡng bài bản.

Giám khảo thông báo trận danh sách chung kết xong sau đó đi tới trước mặt Vân Khê muốn lấy đi đan dược của nàng. Vân Khê đưa tay, kịp thời ngăn cản hắn: “Chờ một chút! Ta còn chưa cùng mọi người giới thiệu một chút viên đan dược của ta đây tinh túy chỗ nào, có thể hay không để ta giới thiệu xong đã?”

Giám khảo gật đầu, hắn cũng rất muốn biết viên đan dược kia tinh túy đến tột cùng ở nơi nào.

Nghe được Vân Khê như thế nói, mọi người còn lại cũng rối rít dựng lên lỗ tai, cẩn thận lắng nghe.

“Viên đan dược của ta đây, lấy cảm hứng từ Phong Hành Đan, chủ yếu công hiệu chính là dưỡng khí bổ thần.”

“Nga, thì ra là như vậy.” Mọi người liên tiếp gật đầu, tiếp tục nghe nàng thuật giảng.

“Như vậy nó cùng Phong Hành Đan khác nhau ở đâu?” Vân Khê hướng trên người móc móc, móc ra một viên Phong Hành Đan, đem nó cùng “Quyết thắng đan” bầy đặt ở một chỗ,.

Mọi người rối rít trợn to hai mắt, tinh tế quan sát hai viên đan dược trong tay nàng.

Đúng vậy a, bọn chúng khác biệt rốt cuộc ở nơi đâu đây?

Nếu cảm hứng từ Phong Hành Đan, vì sao chẳng qua là một loại đan dược cấp bảy, mà biến thành đan dược vương phẩm đây? Cụ thể khác biệt ở nơi đâu?

“Vì để cho mọi người có thể nhận biết hình ảnh tương đối, ta hiện tại tìm một người, thử một chút hiệu dụng của Phong Hành Đan.” Vân Khê vẻ mặt thật tình, hướng về phía Mộ lão ngoắt ngoắt tay, đưa gọi đến bên cạnh của mình.

“Đầu tiên ta giới thiệu với mọi người, vị Mộ lão này chính là một trong những nguyên lão của Đan học viện, học viện Vạn Hoàng ta, thực lực của ông, mọi người mới vừa cũng nhìn thấy, tuyệt đối là trình độ cấp tông sư! Bởi vậy có thể thấy được Đan học viện cảu học viện Vạn Hoàng ta không phải là hư danh,mà là chân tài thực học, thực lực không phải hùng hậu bình thường …”

Mọi người bừng tỉnh đại ngộ, thì ra lại là quảng cáo, lần trước là phát truyền đơn để quảng cáo, lần này là lấy chân nhân để quảng cáo.

Ngươi thật quá trâu bò rồi!

Lợi dụng tất cả các dịp để quảng cáo a.

Long Thiên Tuyệt hiểu rõ tiểu tâm tư của Vân Khê, nghênh ngang phá lên cười, mấy phần tiêu sái, mấy phần phóng túng.

Thật là quá đáng yêu!

Nhưng nếu như vậy cũng không thể chiêu dụ nhân tài trở về, thì cũng thật quá không có thiên lý.

Hiên Viên gia chủ trực tiếp phun cười ra tiếng, Khê Nhi nha đầu thật tài tình, tùy thời tùy chỗ cũng không quên quảng cáo cho Đan học viện. Nhân tài như vậy, may mắn bị tiểu Thiên Tuyệt của hắn sớm bắt trái tim, nhét vào dưới trướng gia tộc Hiên Viên bọn họ, nếu không khiến người khác bắt đi trước, vậy hắn sẽ hối hận muốn chết.

Cực phẩm nhân tài như vậy, nên gả vào gia tộc Hiên Viên! Rất hợp tính tình lão nhân gia hắn rồi!

Lưu đại sư cùng ba vị đại sư đối với Đan học viện của học viện Vạn Hoàng trong truyền thuyết càng ngày càng tràn ngập tò mò hướng tới rồi, có một vị kế tiếp nhiệm viện trưởng siêu năng lực như vậy, vì Đan học viện của mình mà tuyên truyền chấp sự, Đan học viện kia hẳn là một nơi rất thần kỳ a?

Minh chủ thủy chung cười híp mắt, giống như Phật Di Lặc, ai cũng đoán không ra nội tâm của hắn đến tột cùng suy nghĩ cái gì. Đoán chừng hắn giờ phút này có chút ít khó khăn? Sống bằng ấy tuổi, còn chẳng bao giờ gặp qua cực phẩm như vậy.

Bách Lí viện trưởng cùng Viên lão Nhị vẻ mặt xem kịch vui.

Hồng Liên đại nhân mặt hắc, rõ ràng viết bốn chữ “Người lạ chớ tới gần”, âm thầm hướng thủ hạ sai sử. Xem ra dối thủ của Vân Trung Thiên ở trong trận chung kết không phải mạnh bình thường rồi, phải gây thêm chút áp lực cho hắn mới được, nàng tin tưởng dưới áp lực hắn tên thiên tài này nhất định có thể càng phát huy ra thực lực thiên tài.

Bên này Vân Khê đem Đan học viện của mình cùng Mộ lão tuyên truyền một phen, ngay sau đó đem Phong Hành Đan giao cho trong tay của hắn.

“Mọi người cũng nhìn thấy, mới vừa Mộ lão thông qua trận đấu bán kết xong, hao phí không ít tinh thần lực. Hiện tại xin mời Mộ lão đem viên Phong Hành Đan này ăn vào, sau đó xem một chút dược hiệu của nó.”

Mộ lão phối hợp ăn Phong Hành Đan vào, trải qua hai đợt tranh tài vừa rồi, thật sự tiêu hao của hắn một chút tinh thần. Ăn Phong Hành Đan vào sau đó vốn là hơi có vẻ mặt tái nhợt, lập tức hiện ra hồng quang, tinh thần khí liền trở lại.

Mọi người quan sát sắc mặt Mộ lão, liên tiếp gật đầu.

Dược hiệu của Phong Hành Đan, bọn họ tự nhiên là rõ ràng, hiệu quả như vậy, bọn hắn đoán trước được.

Như vậy còn vương phẩm đan dược?

Nàng làm thế nao để so sánh dược hiệu của hai loại?

Mọi người trong đầu mới vừa tạo thành cái nghi vấn này, sau đó liền lập tức hiện ra một ý niệm trong đầu, nàng sẽ không phải là muốn bắt mình tới thử thuốc chứ?

Đáp án dĩ nhiên là… Không sai! Chính là như vậy!

Nàng mới vừa nói nhiều như vậy, nào là tuyên truyền, nào là so sánh dược hiệu, nào là tìm người thí nghiệm thuốc, mục đích chính là muốn tự mình ăn vào viên đan dược luyện chế kia của mình.

Thật là phục nàng!

Lúc mọi người tận mắt nhìn thấy nàng một ngụm nuốt vào vương phẩm đan dược, cả đám đều bị sét đánh qua, cho tới bây giờ không nhìn ra nàng là cực phẩm nhân tài như vậy. Vì muốn ăn vào đan dược luyện chế của mình, lượn một vòng luẩn quẩn, chẳng những khiến cho đám người Đan minh không nói được lời nào, còn quang minh chánh đại nuốt riêng tất cả tài vật của Đan minh người ta… Đan minh cung cấp đan dược, mặc dù là trải qua Luyện đan sư một lần nữa gia công, nhưng truy cứu căn bản, tất cả vật vẫn là thuộc về Đan minh đi?

Giám khảo tận mắt nhìn thấy Vân Khê nuốt vào viên đan dược, vẻ mặt phong phú, hắn vốn còn muốn đem đan dược vương phẩm thật vất vả có được thu thập lại, giao cho Minh chủ, sau đó đem nó trưng bày trong Trân bảo thất (nơi lưu giữ vật báu, đồ quý hiếm) của Đan minh, bảo tồn vĩnh cửu, khiến nó trở thành vật trân quý của Đan minh. Hiện tại xong rồi, nguyện vọng thành bọt nước…

Vân Khê sau khi ăn vào “Quyết thắng đan”, đan dược ở bên trong thân thể từ từ hòa tan, thẩm thấu tiến vào đến tứ chi bách hải, tinh thần lực cùng thể lực thoáng cái liền tran trề sức mạnh. Khuôn mặt vốn đã hồng hào giờ phút này sắc mặt càng thêm hồng nhuận, cực kỳ giống một quả táo đỏ chín mọng, giống như có thể nhỏ ra máu.

Hình như bổ quá rồi thì phải?

Tinh thần lực vô cùng tràn đầy, rất muốn phát tiết ra ngoài.

Vân Khê cầm quạt quạt gương mặt đỏ chín của mình, mỉm cười nói: “Mọi người nhìn thấy không? Đây chính là khác biệt giữa vương phẩm đan dược cùng Phong Hành Đan, bổ khí dưỡng thần, hiệu quả tuyệt hảo, hơn nữa còn có công hiệu dưỡng nhan, một vốn bốn lời nga!”

Giám khảo thiếu chút liền ngã nhào rồi, từ khi hắn làm giám khảo tới nay gặp rất nhiều người cổ quái mà nàng chính là Luyện đan sư cực phẩm cổ quái.

Thôi, dù sao đan dược cũng không còn, tốt nhất hắn nên nhanh đi về thông báo với Minh chủ một tiếng.

Minh chủ xét duyệt thành tích đấu bán kết một lần, sau đó hắng giọng, nói: “Mời năm vị Luyện đan sư trước nghỉ ngơi, trận chung kết rất nhanh sẽ bắt đầu. Lần này đề mục trận chung kết, là tự do phát huy, chư vị Luyện đan sư có thể ở trong thời gian hạn định, sử dụng luyện lò, mồi lửa cùng dược liệu của mình đã chuẩn bị, luyện chế đan dược theo ý muốn của mình. Cuối cùng căn cứ vào cấp bậc của đan dược đánh giá, phân ra thắng bại, người thắng cuộc sẽ nhận được phần thưởng —— Thất Diệp Tang Hoa, hơn nữa đạt được lời mời của Đan minh, trở thành nguyên lão của Đan minh, hưởng thụ hết thảy phúc lợi mà nguyên lão Đan minh có thể được hưởng …”

Rốt cục đã đến lúc quyết định thắng bại.

Phía trước đấu vòng loại cùng đấu bán kết là để khảo nghiệm kỹ năng căn bản của một Luyện đan sư cùng với trình độ hiểu biết đan dược, mà trận chung kết cuối cùng này, khảo nghiệm không dừng lại là kỹ năng luyện đan cùng với trình độ hiểu biết đan dược, khảo hạch chính là tổng hợp tố chất của một vị Luyện đan sư, cùng với việc hắn có thể sử dụng tất cả tài nguyên.

Thí dụ như những thứ mỗi vị Luyện đan sư luyện đan cần thiết như lò luyện, mồi lửa cùng dược liệu, những điều này là do do mỗi vị Luyện đan sư tự mình chuẩn bị, mỗi thứ đều có ưu khuyết điểm cùng khác biệt, cũng có thể trực tiếp đưa đến kết quả tranh tài cuối cùng. Có lò luyện đẳng cấp cao, chất lượng tốt, mồi lửa cùng dược liệu trân quý, ở trình độ nhất định liền chiếm ưu thế. Nhất là giống như Vân tộc gia tộc đứng đầu như vậy, bọn họ vốn có tư chất căn nguyên tốt.

Về phần Vân Khê cùng Mộ lão bên này, phương diện dược liệu, trải qua quá trình thu thập tài nguyên vài ngày trước ở Đan minh, đã chuẩn bị được khá tốt; mồi lửa lời mà nói…, vì để gia tăng phần thắng, Vân Khê quyết định tìm Tiểu Bạch tới hỗ trợ, khiến nó một lần nữa làm đầu bếp; mấu chốt chính là lò luyện, mặc dù trong tay nàng có lò luyện khá tốt nhưng chung quy cũng không phải hàng thượng đẳng.

Nếu nói thất bại của nàng ở lần tranh tài luyện đan này, nhất định là thua bởi luyện lò.

Suy nghĩ lung tung, có người ở nàng đầu vai nhẹ nhàng đụng, nàng quay đầu, thấy Vân Thần Thụ từ bên cạnh nàng sát bên người mà qua. Một thứ đồ tương tự tờ giấy nhét vào đến trong tay của nàng, nghe được thanh âm nho nhở của hắn truyền vào trong tai nàng: “Tỷ tỷ, đây là Thiên ca ca nhờ ta đưa cho ngươi, hiện tại đừng xem, chờ sau khi đại hội luyện đan chấm dứt hãy xem.”

Vân Khê kinh ngạc, đợi ngẩng đầu nhìn, phát hiện Vân Thần Thụ rất nhanh dung nhập vào trong đám người, chỉ trong chốc lát, liền mất đi bóng dáng. Nàng lại trong đám người tìm kiếm thân ảnh Vân Trung Thiên, phát hiện hắn cũng không thấy.

Chuyện gì xảy ra? Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Nắm tờ giấy trong tay, nàng vừa định mở ra xem đến tột cùng là cái gì, lại phát hiện từ trên đài chủ tịch quăng tới một đạo ánh mắt sắc bén, chính là đến từ Hồng Liên đại nhân kia.

Lão bà kia có phải hay không gây cho ca ca cái áp lực gì? Khiến cho ca ca khẩn trương như thế?

Nếu ca ca đã phân phó, chỉ có thể chờ sau khi cuộc tranh tài kết thúc mới nhìn nội dung tờ giấy, vậy thì nghe hắn a.

Nàng đem tờ giấy cẩn thận thu nhập vào trong ngực, nhắm mắt dưỡng thần, Tĩnh hậu tranh tài bắt đầu.

Keng keng keng ——

Cuối cùng tiếng chuông của trận chung kết rốt cục gõ vang.

Nơi so tài trở nên càng ngày càng rộng rãi, đơn giản là nó nguyên gốc là nơi so tài của ngàn người, hiện tại biến thành nơi so tài của năm người, nhìn lại một cái, phạm vi nhìn lập tức trở nên rộng lớn hơn rất nhiều.

Rốt cục muốn bắt đầu trận chiến quyết thắng cuối cùng.

Vân Khê cùng Mộ lão hai người dẫn đầu vào bàn, hít thở sâu mấy cái, Vân Khê quay đầu lại chung quanh.

Lúc này, Vân Phiên Phiên cũng vào nơi so tài, duy chỉ có hai người Vân Trung thiên cùng Vân Thần Thụ vẫn chậm chạp chưa tới.

Bọn họ đi nơi nào? Làm sao đến bây giờ còn chưa tới?

Giám khảo nhìn chung quanh, nếu bỏ lỡ thời gian trận chung kết, bọn họ sẽ được còn tư cách dự thi nữa.

“Vân Trung Thiên, ngươi khá lắm!” Hồng Liên đại nhân trợn mắt trừng trừng, nghiến răng nghiến lợi, thấy Vân Trung thiên cùng Vân Thần Thụ hai người đồng thời mất tích, trong lòng của nàng lập tức hiện lên một ý niệm không tốt trong đầu, bọn họ chắc chắn là nửa đường trốn chạy.

Vân Trung Thiên chết tiệt, lại dám làm nghịch ý của nàng, làm ra chuyện gan lớn như thế?

Rất tốt! Rất tốt! Nếu để cho nàng bắt được hắn, nàng nhất định phế đi một thân công lực của hắn, để xem cái gọi là thiên tài như hắn cũng không cách nào thi triển bất kỳ thực lực thiên tài nào. Dù sao Vân tộc bọn họ cần có, chẳng qua hắn cũng chỉ là con rối mà thôi, thiên phú của hắn bất quá là dệt hoa trên gấm (có cũng được mà không có cũng chẳng sao) thôi.

Hiện tại, nếu hắn sinh lòng phản kháng, như vậy nàng không ngần ngại phế bỏ một thân công lực của hắn, dỡ xuống một thân kiêu ngạo của hắn, để cho hắn từ một thiên tài rơi xuống trở thành một người không có thứ gì, để cho hắn hoàn toàn rơi vào vực sâu tuyệt vọng, chỉ có thể trở thành một con rối, nghe theo hiệu lệnh của Vân tộc mà làm việc.

Vẻ âm tàn không ngừng ở trên mặt Hồng Liên đại nhân hiện lên, đằng đằng sát khí.

“Chuyện gì xảy ra? Vân Trung Thiên sao lại không thấy?”

“Chẳng lẽ hắn muốn vứt bỏ trận chung kết cuối cùng?”

“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Vân Trung Thiên chính là người được chọn sẽ đoạt giải nhất đại hội luyện đan cuối cùng hôm nay, hắn có phần thắng rất lớn, vì sao đột nhiên thối lui ra khỏi đây?”

“Chẳng lẽ trong lúc này có điều gì mờ ám? Sẽ không phải là người gia tộc Hiên Viên đối với hắn làm cái gì chứ?”

Lại có người đem điều mờ ám liên hệ với người của gia tộc Hiên Viên, ai bảo đội ngũ trợ uy bọn họ thanh thế lớn như vậy đây?

Vân Khê nhíu chặt chân mày, nhìn quanh mọi nơi, rốt cuộc xảy ra chuyện gì?

Ca ca cùng Tiểu Thụ sẽ không phát sinh cái gì ngoài ý muốn chứ?

Lòng của nàng thấp thỏm bất an.

Đột nhiên nhớ lại tờ giấy trong ngực, đó là ca ca trước khi đi, cố ý để Tiểu Thụ giao lại cho nàng, bên trong nhất định có đầu mối tương quan. Không cố được nhiều như vậy, nàng không đợi được tranh tài kết thúc, hiện tại đã nghĩ xem một chút rốt cuộc xảy ra chuyện gì.

Khẽ xoay người, tìm góc độ tốt, ngăn cản tầm mắt của Hồng Liên đại nhân. Nàng từ trong lòng ngực móc ra tờ giấy, sau khi mở ra xem, chỉ thấy tờ giấy viết mấy chữ: “Nhất định phải chiến thắng, ta sẽ trở lại tìm muội, đừng lo lắng.”

Là lời cổ vũ lúc chia ly.

Ca ca thoạt nhìn thật sự là bị uy hiếp nếu không cũng sẽ không vội vã rời đi như thế.

Nàng hít một hơi thật sâu, bàn tay nắm chặt, đem tờ giấy vò nát ở lòng bàn tay.

Ta nhất định sẽ chiến thắng!

Ta chờ ngươi!

“Chúng ta đợi thêm nửa nén hương nữa, nếu Vân Trung Thiên cùng Vân Thần Thụ hai người còn chưa xuất hiện, như vậy cũng chỉ có thể hủy bỏ tư cách thi trận chung kết của bọn họ.” Giám khảo tuyên bố.

Hiện trường tiếng nghị luận càng thêm kịch liệt, các loại suy đoán đều có, chiếm đa số là lời đồn đại gia tộc Hiên Viên đùa bỡn mờ ám.

Hiên Viên gia chủ nghe đến mấy lời đồn này, giận đến lỗ mũi bốc khói, thật muốn mọi người đánh chết những người tung thứ tin đồn này.

Long Thiên Tuyệt hí mắt, đã nhận ra chuyện là không thích hợp, bất quá hắn không có làm ra bất kỳ hành động nào, hắn tin tưởng Vân Trung Thiên nhất định ứng phó được.

“Hừ, Vân Trung Thiên quả nhiên không thể tin tưởng!” Hồng Liên đại nhân trong lồng ngực tức giận khó tiêu, hướng người bên cạnh ngoắc ngoắc tay, phân phó nói, “Đi, tìm toàn thành tung tích Vân Trung Thiên cho ta, một khi nhìn thấy hắn, liền bắt tại chỗ cho ta! Nhất định phải áp tải về Vân tộc!”

Bách Lí viện trưởng nghe vậy, khẽ hí mắt, cùng Viên lão âm thầm trao đổi ánh mắt, hai người rối rít đứng dậy, cùng Minh chủ cáo biệt thanh âm, rời đi.

“Bách Lí viện trưởng!” Hồng Liên đại nhân kịp thời gọi bọn họ, lạnh lùng nói, “Ngươi tốt nhất biết rõ ràng, Vân Trung Thiên là người Vân tộc ta, cho dù ngươi là ân sư của hắn, cũng không có thể can thiệp vào chuyện của Vân tộc chúng ta. Nếu không Thiên Long Thành các ngươi sẽ phải cẩn thận…”

Trần trụi uy hiếp.

Bách Lí viện trưởng sắc mặt run lên, lãnh thanh nói: “Vân Trung Thiên là ái đồ của lão phu, lão phu nhất định bảo vệ! Lão phu cũng không tin Vân tộc các ngươi có thể lấy thúng úp voi (nghĩa là một tay che trời, dùng quyền lực áp chế sự thật là rất khó khăn), Long Tường đại lục sớm đã không phải là nơi Vân tộc các ngươi có thể xưng bá thiên hạ, những người khác có lẽ sợ Vân tộc các ngươi, nhưng lão phu không sợ! Nếu như ngươi không tin, cũng có thể thử một chút!”

“Ngươi…” Hồng Liên đại nhân không nghĩ tới Bách Lí viện trưởng như thế kiên cường, lại rõ rệt cùng nàng đối địch, nhất thời giận đến mặt đỏ tới mang tai.

“Hừ, không nghĩ tới Vân tộc hiện nay, đời sau không bằng đời trước. Theo lão phu, Vân tộc sớm muộn muốn mất, mà Vân tộc diệt vong chính là do những người như ngươi nhìn không rõ tình thế, thái độ khinh người tạo thành!” Viên lão khinh thường hừ lạnh.

Hiên Viên gia chủ cũng gia nhập hàng ngũ bọn họ, có tiếng nói âm vang: “Không sai! Vân tộc ngươi có lẽ có thể diệt một tộc người, nhưng là không diệt được lòng người trong thiên hạ này. Nếu Vân tộc ngươi thật sẽ đối Thiên Long Thành hạ thủ, như vậy toàn tộc lão phu sẽ là người thứ nhất trợ giúp Bách Lí, thề phải cùng hạng người yêu tà này đối kháng một phen!”

Viên lão hắng giọng cười một tiếng, vỗ vỗ Hiên Viên gia chủ đầu vai nói: “Hiên Viên lời ngươi nói…, chính là ta muốn nói, Viên gia ta cũng sẽ cùng Bách Lí đứng ở một tuyến, xem một chút Vân tộc ngươi như thế nào đồng thời diệt được tam gia chúng ta?”

Bách Lí viện trưởng cảm kích nhìn nhị lão, hiểu ý cười một tiếng, hết thảy đều ở không nói lời nào.

Hồng Liên đại nhân nhăn nhó mặt mày, đối với ba lão thất phu này hận đến nghiến răng, chết tiệt! Bọn họ lại liên hợp lại, cùng Vân tộc đối kháng, các ngươi cứ chờ xem, sẽ có thời điểm các ngươi phải khóc!

Bách Lí viện trưởng cuối cùng cùng Viên lão cùng nhau rời đi đầu tiên, Hiên Viên gia chủ tiếp tục cùng Hồng Liên đại nhân đối kháng, khí ép càng ngày càng thấp.

“Đã đến giờ!” Nơi so tài truyền đến giám khảo thanh âm tuyên bố, “Bởi vì Vân Trung Thiên cùng Vân Thần Thụ hai người không thể xuất hiện trận chung kết hiện trường, hiện tại hủy bỏ tư cách tranh tài của bọn họ, cho Tần Tú cùng Lam Mộ Hiên Thuận vị tiến vào danh sách trận chung kết.”

Kể từ đó,trên trận chung kết năm tuyển thủ dự thi, trong đó có ba người chính là đến từ học viện Vạn Hoàng, hai gã tuyển thủ khác, một đến từ Vân tộc, một đến từ nội bộ Đan minh, tuyển thủ tổ hợp kỳ lạ như thế, không nhịn được làm rất nhiều người sinh ra mơ màng.

Sẽ không phải là người học viện Vạn Hoàng đang sau lưng động cái gì tay chân, cho nên mới đưa đến Vân Trung Thiên hòa Vân Thần Thụ hai người vắng mặt trận chung kết này sao? Bằng không làm sao sẽ trùng hợp như thế? Học viện Vạn Hoàng vốn là chỉ có ba người dự thi, kết quả ba người hết thảy đều tiến vào trong trận chung kết?

Hơn nữa, bọn họ quan sát, một gã tuyển thủ dự thi Tần Tú, ở trong quá trình tranh tài, đã từng cùng Vân Khê liếc mắt đưa tình, quan hệ tương đối “mập mờ”, hiển nhiên cách “Người của bọn họ” khoảng cách không xa.

Cứ như vậy, chẳng phải là tình thế tính áp đảo khuynh hướng nghiêng về người của học viện Vạn Hoàng?

Mờ ám a, tuyệt đối mờ ám!

Vân Khê cũng không có ngờ tới, sự tình phát triển sẽ như thế, nhìn hai bên một chút người của mình, còn có Tần Tú. Vô luận bọn họ ai thắng, Thất Diệp Tang hoa cũng có thể dễ lấy như trở bàn tay, mấu chốt là ở Vân Phiên Phiên, không thể để cho nàng thắng trong trận tranh tài này.

Từ quá trình đấu vòng loại cùng đấu bán kết, tài nghệ luyện đan của Vân Phiên Phiên cũng không thể khinh thường. Nàng có thể bằng vào thực lực của mình, lọt vào trận chung kết, cũng đủ nói rõ nàng thực lực chân thật.

Cho nên nói, trận chung kết không thể hoàn toàn nói là không có sai sót. Nàng phải chăm chỉ, chuyên chú như cũ, lấy ra trạng thái tốt nhất cùng thành tích tốt nhất.

“Chờ một chút!” Hồng Liên đại nhân đột nhiên đứng dậy lên tiếng, đang lúc mọi người chú ý, nàng cất bước đi về phía phía hiện trường trận chung kết, Lãnh mâu hoành tảo một vòng, cố ý ở Vân Khê trước mặt đứng lại, vô hình trung hướng nàng truyền lại một lực uy hiếp, mấy phần uy hiếp đắc ý vị.

Sau đó nàng mâu quang vừa chuyển, rơi vào trên người Vân Phiên Phiên: “Phiên Phiên, trận chung kết hôm nay, ngươi phải thắng được, đoạt được đầu bảng! Chỉ cần ngươi đoạt được đầu bảng, ta nhất định để ngươi trở thành Thánh nữ kế tiếp của huyễn Vân điện, chuyện sau này, cũng không cần ta nhiều lời chứ?”

Vân Phiên Phiên nghe vậy, mừng rỡ trong lòng, nếu có Hồng Liên đại nhân đảm bảo cho nàng, như vậy địa vị Thánh nữ tất nhiên là nắm chắc. Nàng liên tiếp gật đầu, ứng tiếng nói: “Đồ đệ nhất định sẽ cố gắng! Không cô phụ kỳ vọng của Hồng Liên đại nhân!”

“Ừ.” Hồng Liên đại nhân hài lòng cười cười, giơ tay lên, mở ra trong tay chiếc nhẫn trữ vật, từ bên trong lấy ra bảo bối giống nhau, “Bổn tọa đã sớm phòng bị Vân Trung Thiên, biết hắn không thể tin, may mà kiện bảo bối này còn không có cho hắn.”

“Đây là…” Vân Phiên Phiên nhìn thấy vật trong tay nàng, trên gương mặt từ từ tách ra vẻ vui mừng, “Đây là luyện đan chí bảo của Vân tộc, Xích Diễm thần Đỉnh!”

“Xích Diễm thần Đỉnh?” Nghe tên thế, hiện trường lập tức dấy lên một trận nghị luận triều dâng.

“Xích Diễm thần Đỉnh chính là đến gần lò luyện vương cấp, không nghĩ tới lại bị Vân tộc chiếm được.”

“Nghe nói dùng Xích Diễm thần Đỉnh luyện chế đan dược, phẩm chất sẽ tăng lên mấy lần, vô cùng có khả năng luyện chế ra vương phẩm đan dược. Vân Phiên Phiên có Xích Diễm thần Đỉnh tương trợ, xem ra có thể vững vàng chiến thắng rồi.”

“Bất quá như vậy đối với những Luyện đan sư khác mà nói, cũng không tránh khỏi quá không công bằng…”

“Vậy thì có biện pháp gì? Ai bảo người ta có người sau lưng vững chắc đây?”

Nghe được”Người phía sau” hai chữ, Hiên Viên gia chủ phiền não gãi gãi đầu da, đúng vậy a, ai bảo người ta có người phía sau vững chắc đây? Đáng tiếc gia tộc Hiên Viên hắn cầm không được bảo bối như vậy, Hồng Liên người đàn bà chanh chua này, lại còn ẩn dấu ngón này, thật là gấp chết hắn.

“Xích Diễm thần Đỉnh?” Vân Khê đồng tử đột nhiên co rụt lại, quay đầu nhìn về phía Mộ lão, Mộ lão đối với luyện đan kiến thức uyên bác, khẳng định cũng đúng Xích Diễm thần Đỉnh có điều hiểu rõ.

“Xích Diễm thần Đỉnh đích xác là đến gần lò luyện Vương cấp, chính là luyện đan chí bảo, người tầm thường có thể luyện chế ra trình độ đan dược cấp chín, dùng nó tới luyện chế đan dược, vô cùng có khả năng có thể đem đan dược phẩm chất tăng lên tới vương phẩm…” Mộ lão đối với lần này biểu lộ ra thái độ không lạc quan.

Đáng tiếc bọn họ bên này lò luyện quá bình thường, căn bản không có biện pháp cùng đối phương đánh đồng.

Mặc dù Vân Khê như thế này có thể luyện chế ra đan dược vương phẩm, cũng chỉ có thể cùng đối phương đánh ngang tay, muốn đoạt giải nhất có chút khó khăn.

Đang ở bọn họ lo lắng không cách nào đoạt giải nhất thời điểm, Hồng Liên đại nhân lại cho bọn họ một đả kích trầm trọng, từ chiếc nhẫn trữ vật trong lấy ra một bảo vật khác.

“Viêm linh châu?!” Vân Phiên Phiên lại là một trận vui mừng, nàng thật hoài nghi, hôm nay là không phải là trên trời rụng vàng rồi, lại tất cả may mắn đều phủ xuống trên đầu của nàng, quá ngoài ý muốn rồi!

“Viêm linh châu thuộc một trong mười viên linh châu, cũng là một loại vô cùng kỳ lạ, nó có chức năng đốt diễm, có thể làm mồi lửa tới dùng, chức năng kia không kém hơn mồi lửa dị hỏa chút nào.” Mộ lão ở Vân Khê bên tai nói nhỏ, vì nàng giải thích, chân mày hắn chau càng sâu, áp lực bội phần, “Nhưng nếu nàng có viêm linh châu hơn nữa Xích Diễm thần Đỉnh, như vậy luyện chế ra vương phẩm đan dược dễ dàng, chúng ta nếu là muốn chiến thắng, xem ra tương đối khó khăn.”

Vân Khê ngó chừng viêm linh châu trong tay Vân Phiên Phiên, hai mắt sáng lên, trên người của nàng đã sưu tập đến sáu viên linh châu, nếu có thể đem viên này cũng bỏ vào trong túi, thật là tốt biết bao…

Không có được nàng đáp lại, Mộ lão quay đầu nhìn lại thần sắc của nàng, lại phát hiện nàng thật giống như thấy được vàng, hai mắt kim quang lòe lòe. Ách, lúc này hẳn là suy nghĩ chính là như thế nào thắng được tranh tài, mà không phải mơ ước hạt châu của người ta sao?

Mộ lão giơ tay lên, lau mồ hôi, đối với suy nghĩ Vân Khê, thật sự khó có thể hiểu.

“Con mẹ nó! Đây cũng quá không công bằng rồi! Người Vân tộc thoáng cái ra nhiều bảo bối như vậy, vậy đại tẩu làm sao bây giờ?” Long Thiên Thần trong lòng tức giận bất bình, nghe nói đại tẩu hôm nay muốn thắng lấy được liệu Thất Diệp Tang Hoa, chính là vì chữa trị bóng ma trên người mẫu thân và hắn, nếu đại tẩu hôm nay thua, vậy hắn chẳng phải là…

Đáng thương a!

Hắn còn trẻ như vậy, anh tuấn tiêu sái như vậy, hắn là người tốt mới sống chưa được nửa đời người, không muốn sớm như vậy đã chết đâu.

“Người Vân tộc quá hèn hạ! Nếu là tranh tài, phải nhờ vào thật tài mới đúng, dựa vào bảo bối để chiến thắng, có thắng cũng chả vẻ vang gì.” Bạch Sở Mục vẻ mặt sâu sắc đồng tình, hắn cũng không hi vọng Long Thiên Thần nhanh như vậy sẽ chết lềnh bềnh rồi, chỉ còn một mình hắn hẳn là rất tịch mịch a. Mặc dù có Thiên Tầm phụng bồi hắn, nhưng là người yêu cùng tình nghĩa huynh đệ hòa hảo là hoàn toàn bất đồng a.

“Không có chuyện gì, có Tiểu Bạch giúp mẫu thân rồi, mẫu thân nhất định sẽ chiến thắng!” Tiểu Mặc đưa tay, sờ sờ đỉnh đầu Tiểu Bạch, ta cũng có bảo vật thắng lợi bí mật, chẳng qua là còn chưa ra sân lộ diện thôi.

Tiểu Bạch hưởng thụ hí mắt, nếu là Tiểu Mặc Mặc phân phó, nó dĩ nhiên là biểu hiện tốt.

“Mồi lửa là không có vấn đề, bất quá lò luyện thì sao? Lò luyện của đại tẩu thoạt nhìn cấp bậc quá thấp, căn bản không có cách nào cùng Xích Diễm thần Đỉnh của người ta so sánh, nếu là chúng ta cũng có một cái luyện lò có thể cùng cấp bậc của Xích Diễm thần Đỉnh không sai biệt lắm là tốt. Cũng không cần vượt xa nó, có thể cùng nó xê xích không xa, bằng kỹ thuật luyện đan của đại tẩu, nhất định có thể đem chênh lệch rút gần hơn.” Long Thiên Thần sờ sờ cằm, suy tư nói.

“Muốn đi đâu chuẩn bị luyện lò đây?” Tiểu Mặc cũng rầu rĩ theo.

“Đần độn! Nơi này là Đan minh, nội bộ Đan minh khẳng định ẩn dấu không ít lò luyện tốt, hỏi bọn hắn mượn một không phải được sao?” Bạch Sở Mục bắt đầu nghĩ kế.

Long Thiên Thần ánh mắt sáng lên, hỏi Bách Lí Song nói: “Đúng vậy, Bách Lí, ngươi không phải là cùng người Đan minh tương đối quen thuộc sao? Ngươi đi cho đại tẩu mượn một cái đi.”

Bách Lí Song suy tư, quay đầu nhìn về phía hàng xóm ngồi cạnh Tiêu Mạc Sanh: “Hỏi Tiêu ca ca không phải được sao? Tiêu ca ca, hiệu buôn các ngươi trừ mua bán dược liệu, hẳn là cũng có mua bán luyện lò thượng đẳng sao?”

Tiêu Mạc Sanh cười khẽ nói: “Thật sự chúng ta có buôn bán lò luyện, bất quá lò luyện của chúng ta là hàng cấp thấp, không giống Xích Diễm thần Đỉnh cấp bậc cao như vậy, cho nên coi như là lấy, cũng chưa chắc đối với Vân sư phụ hữu dụng.”

“Dừng! Cũng chả có gì đặc biệt!” Bạch Sở Mục cùng Long Thiên Thần hai người nhất tề khinh bỉ, vẫn nhớ kĩ hận cũ với hắn.
Bình Luận (0)
Comment