Thiên Tài Ở Rể

Chương 26


Sau đó, còn một khó khăn nữa đó là phải thuyết phục Tô Chính Khôn và Tô Cẩm Nguyệt đồng ý cho mình cùng La Lượng thành lập công ty thương mại quốc tế.

Việc này đúng là khó giải quyết, cái thân thể này làm ăn mày lang thang ở công viên Tân Hải năm, sáu năm, nói là đã tốt nghiệp trung học còn có thể miễn cưỡng qua mặt người khác, nhưng đột nhiên lại có năng lực đầu tư chứng khoán, thậm chí là hiểu được cách thức đưa công ty vào hoạt động cùng với việc bộc lộ ra trình độ ngoại ngữ, như vậy quả thực là khiến cho người ta kinh hãi.
Ngô Hạo có chút đau đầu, bại lộ năng lực của mình thì không thể giải thích được, còn không bại lộ thì sẽ không có biện pháp để phát triển.

Đầu tư chứng khoán dù sao cũng có tính mạo hiểm cao, bản thân mình cũng không phải là thần chứng khoán Buffett, dựa vào đầu tư chứng khoán mà kiếm được hàng trăm triệu đô la, một khi Stock Quilt có thể sẽ không còn đường lui, cho nên, vẫn nên làm việc đến nơi đến chốn.
Tập đoàn Thiên Long.
Advertisement
Trong phòng tổng giám đốc, Trương Phong và Chu Mẫn ngồi đối diện nhau trên sô pha chỗ tiếp khách.
Hôm nay, tuy rằng Chu Mẫn vẫn mặc trang phục công sở, nhưng với khuôn mặt xinh đẹp và dáng người quyến rũ, trông cô ta không những giỏi giang, mà còn lộ ra sự quyến rũ và xinh đẹp.
Tuy rằng Trương Phong vẫn tây trang, giày da nghiêm chỉnh, nhưng ánh mắt anh ấy nhìn về phía Chu Mẫn lại có một tia khác thường, anh ấy tự mình rót trà cho cô ta, đồng thời nói: “Hôm nay cô Chu đến đây hẳn vẫn là vì chuyện thừa kế phải không.


Không phải là các người định giải quyết thông qua pháp luật sao, tại sao lại đến đây tìm tôi?”
“Anh Phong, khi còn sống, Thiên Long vẫn xem anh như anh cả của mình.

Tuy rằng tôi và anh ấy chưa cử hành hôn lễ, nhưng cũng đã đi nhận giấy chứng nhận kết hôn rồi, xem như là vợ chồng hợp pháp.

Lấy quan hệ giữa anh và Thiên Long khi còn sống, anh cũng coi như là anh cả của tôi, không cần phải khiến cho sự việc trở nên căng thẳng như vậy, chuyện này mà truyền ra ngoài, người ta còn nghĩ là anh bắt nạt một người phụ nữ như tôi đấy, kỳ thật chúng ta có thể hợp tác”.
Âm thanh của Chu Mẫn rất dịu dàng, lại còn mang theo chút hờn dỗi, không khí trong phòng khách đột nhiên có chút mờ ám.
Trương Phong cười haha nói: “Đúng vậy, Thiên Long quả thực là anh em của tôi, cũng chính vì cậu ấy là anh em của tôi, cho nên, bây giờ cậu ấy còn không rõ sống chết, tôi với cô hợp tác như thế nào được.

Cô có giấy chứng tử của cậu ấy, thừa kế bất động sản của cậu ấy, việc này tôi không xen vào, thế nhưng chúng tôi có một đoạn video chứng minh cậu ấy vẫn chưa chết, vốn chủ sở hữu của cậu ấy, không thể cho cô, bằng không, khi Thiên Long trở về, tôi phải giải thích với cậu ấy như thế nào?”
“Anh Phong, chúng ta không cần phải rối rắm chuyện Thiên Long đã chết hay chưa, trong lòng tất cả mọi người đều biết rõ.

Đi thẳng vào vấn đề đi, chỉ cần không đưa lên toà án, anh muốn điều kiện gì?”
Cơ thể Chu Mẫn nghiêng về phía trước, màu trắng trước ngực lại càng thêm sinh động.
“Cô cần cái gì? Có thể đưa ra điều kiện gì?”
“Tôi muốn thừa kế vốn chủ sở hữu của Thiên Long, tham gia vào ban giám đốc, hơn nữa, còn muốn nắm trong tay phòng hải ngoại.

Về phần điều kiện, anh Phong có thể tự mình đưa ra, chỉ cần là việc tôi có thể làm, tôi cam đoan sẽ làm anh thỏa mãn, trong đó bao gồm cả bản thân tôi”.
Chu Mẫn đứng dậy rồi ngồi xuống bên cạnh Trương Phong, hai tay ôm lấy cánh tay anh ấy.
Trương Phong cảm nhận được sự mềm mại trước ngực cô ta, anh ấy có chút đứng núi này trông núi nọ.

Báu vật như thế này, không mấy người đàn ông có thể nhẫn nhịn được.


Thế nhưng Trương Phong không phải là tên nhóc mới lớn, chuyện phong hoa tuyết nguyệt anh ấy đã trải qua nhiều rồi, rất nhanh, lý trí của anh ấy đã chiến thắng d*c vọng.
“Cô Chu, thật ra chúng ta cũng có thể hợp tác, thế nhưng tôi muốn biết, vì sao cô lại khẳng định là Thiên Long chết rồi, đừng dùng giấy chứng nhận của cảnh sát ra để nói, tôi không tin, lần trước, cuộc họp video kia cũng không phải là giả”.
Trương Phong ngồi ngay ngắn, quay đầu sang nhìn Chu Mẫn.
Chu Mẫn đột nhiên ngây ngẩn cả người: “Anh Phong, cuộc họp video kia không phải là do anh tỉ mỉ bày ra để đối phó với tôi sao?”
“Nói đùa gì vậy, cô cho rằng cái video kia là giả sao? Cô quá coi trọng tôi rồi, tôi có thể chạy đi đâu tìm một người giống y hệt Thiên Long, lại còn là người thông thạo sáu ngôn ngữ, mà điều quan trọng nhất chính là, người đó còn hiểu biết rất rõ về mấy đại biểu người nước ngoài.

Cô thử lên kế hoạch tạo ra một video như vậy cho tôi xem”.
Lời nói của Trương Phong như tiếng sấm bên tai Chu Mẫn, cô ta kinh hãi đến mức trợn mắt há hốc mồm: “Anh Phong, anh đừng lừa gạt tôi, thực sự không phải do anh sắp đặt sao?”
“Thật sự không phải, tôi cho cô xem thứ này”.
Trương Phong đứng dậy, đi đến bàn làm việc lấy một tài liệu rồi trở lại.
“Sau khi cuộc họp video kết thúc, Thiên Long đã chuyển phát nhanh đơn từ chức và hiệp nghị chuyển nhượng vốn chủ sở hữu đến đây, chữ ký của cậu ấy hẳn là cô cũng quen thuộc, người bình thường không thể nào bắt chước được”.
Chu Mẫn xem xong tài liệu, lại nhìn đến chữ ký phía trên, cả người cô ta lập tức dại ra.

Chữ ký của Thiên Long rất đặc biệt, phần trước là tiếng Trung, phần sau là tiếng Anh, chữ Long cuối cùng trong tiếng Trung có nét bút rất dài, sau đó nối với tên tiếng Anh viết ngược, tự nhiên phóng khoáng, cảnh đẹp ý vui, rất khó để bắt chước.


Xét cho cùng thì cũng rất khó để nhận thấy sự khác biệt giữa chữ viết xuôi và viết ngược trong Tiếng Anh nếu như không cố tình luyện tập.
Tại sao lại như vậy, tại sao Từ Thiên Long lại không chết? Trong lòng Chu Mẫn dâng lên sự hoảng loạn, chuyện này rất kỳ lạ.

Cô ta và Từ Thiên Long đã sớm chiều ở chung hơn một năm, tất nhiên là rất quen thuộc nét chữ của anh ta, quả thực là không thể bắt chước được, nhưng Từ Thiên Long đã bị chính cô ta đẩy xuống biển rồi, không có khả năng sống lại, nhưng chữ viết này và video kia là như thế nào, chẳng lẽ thực sự có quỷ.
Nhìn thấy thân thể Chu Mẫn run rẩy, Trương Phong nhân cơ hội ôm cô ta vào lòng, một tay luồn vào trong áo lót.
Chu Mẫn vẫn không có phản ứng như trước, hai mắt cô ta không có tiêu cự, mặc cho hai tay của Trương Phong di chuyển loạn trên người cô ta, tựa như đã biến thành một con rối gỗ, thẳng cho tới khi Trương Phong c ởi quần áo ra, cô ta mới phản ứng lại.
“Anh Phong, anh từ từ, còn một chuyện tôi không thể nào hiểu được”.
“Có chuyện gì thì lát nữa nói sau”.
“Chúng ta hợp tác?”
“Cô đã là người của tôi, chuyện gì cũng có thể bàn bạc được, thành thật một chút đi bảo bối”.

Bình Luận (0)
Comment