Thiên Tai! Ta Tích Trữ Kho Lương Thực Toàn Thiên Hạ Cứu Cả Hầu Phủ (Dịch Full)

Chương 342 - Chương 342: Bọn Họ Không Thể Quay Lại Nữa?

. Chương 342: Bọn Họ Không Thể Quay Lại Nữa?
Chương 342: Bọn Họ Không Thể Quay Lại Nữa?

Chử Trần Âm chầm chậm nói: "Đây gọi là xe cộ."

Hai từ đơn giản dường như vẫn không thể giải thích được sự nghi ngờ trong lòng Phó Yến Đình.

Cô vội vàng kéo Phó Yến Đình vào trong phòng, đóng cửa lại, ngay sau đó lại tập trung tinh thần.

Chử Trần Âm muốn thử xem bản thân có thể quay lại thời cổ đại nữa hay không.

Nhưng, lần này cho dù cô có thử bao nhiêu lần, đều không thể thành công.

Chử Trần Âm từ từ đưa mắt lên nhìn Phó Yến Đình, báo cho anh biết sự thật: "Yến Đình, chúng ta không thể quay lại rồi..."

Phó Yến Đình từ trong kinh ngạc hồi thần trở lại: "Nàng nói, không thể quay lại chỗ cha nương ta sao?"

Chử Trần Âm chầm chậm gật đầu.

Trong đôi mắt của Phó Yến Đình dần lộ ra sự mất mát, hiện tại anh biết rất rõ, không thể quay lại nữa, chính là thể hiện anh đã biến mất trong thế giới kia, anh cũng không thể gặp lại cha mẹ nữa, còn có em trai em gái.

Trong lòng Chử Trần Âm cũng không cầm được tràn đầy thương cảm, an ủi anh nói: "Yến Đình, trước anh đừng lo, ít nhất hệ thống không gian hiện tại vẫn còn, nó chỉ đang ngủ đông thôi, chắc là, đợi sau khi ngủ đông kết thúc, chúng ta vẫn có thể quay lại."

Phó Yến Đình không muốn làm cô lo lắng, nói: "Ừ, ta hiểu mà."

Chử Trần Âm ngẩng đầu nhìn ra, thấy người qua đường lục tục qua lại, bình tĩnh nói: "Chuyện gì đến thì cũng đã đến, có lẽ lần này quay lại cũng không phải là chuyện xấu."

Phó Yến Đình đưa tay ôm lấy vai cô: "Cũng đúng, đúng lúc chàng cũng có thể xem xem thế giới của ta."

Hai người cùng nhau nhìn ra ngoài cửa sổ.

Đợi đêm xuống, Chử Trần Âm kéo Phố Yến Đình và Tiểu Vân Châu lên tầng hai, giảng cho họ nghe khái quát về một vài thứ của thế giới này.

Vì Tiểu Vân Châu vẫn còn nhỏ, cho nên nghe không hiểu gì.

Ngược lại Phó Yến Đình cũng vẫn có thể tiếp thu, hơn nữa không chỉ có thể tiếp thu, còn vô cùng hứng thú với tất cả đồ vật của thế giới này.

Sáng ngày hôm sau, Chử Trần Âm mua bữa sáng ở ngoài về, là bánh bao và sữa đậu nành cô thích ăn nhất.

Lần đầu tiên Tiểu Vân Châu ăn, lúc uống sữa đậu nành, mặt mày đều cười toe toét, nhưng khi ăn bánh bao mặt mũi lại nhăn nhúm lại: "Mẫu thân, uống không ngon."

Chử Trần Âm lấy trong tay cậu bé ra xem, hoá ra là bánh bao mới vị đùi gà Orleans.

Đoán chừng là Tiểu Vân Châu ăn không quen, ngay sau đó cô lại đưa bánh bao thịt trong tay mình cho cậu bé.

Tiểu Vân Châu cắn một miếng, lúc này mới lộ ra vẻ mặt tươi cười.

Chử Trần Âm quay đầu nhìn Phó Yến Đình.

Nhưng Phó Yến Đình đang ăn say sưa.

Thậm chí cô còn cảm thấy người này còn ghê gớm hơn trong tưởng tượng của mình.

Đợi sau khi hai người họ ăn xong bữa sáng, Chử Trần Âm đưa hai người tới tiệm cắt tóc.

Phó Đình Yến một đầu tóc dài hơi xoăn vừa đứng trong tiệm, khách trong tiệm và thợ cắt tóc đều lần lượt nhìn anh.

"Người này là ai? Gần đây có người quay phim hả?"

"Trông đẹp trai quá, có phải diễn viên nào đó không?"

"Giống ai nhỉ?"

"Hình như không giống ai hết."

Ánh mắt bọn họ lần lượt rơi trên người Phó Yến Đình, làm Phó Yến Đình không dám tiến lên.

Chử Trần Âm đi sau lưng anh, nhỏ tiếng hỏi: "Sao không vào?"

Phó Yến Đình ngó vào trong: "Bọn họ cứ nhìn ta."

Chử Trần Âm trực tiếp kéo anh vào, vừa đi vừa cúi đầu cười nói: "Diễn viên quần chúng, diễn viên quần chúng, tới cắt tóc."

"Hoá ra là diễn viên quần chúng!"

Mọi người lập tức thu lại ánh mắt ai làm việc đấy, chỉ có một vài thiếu nữ vẫn trộm nhìn lén Phó Yến Đình.

Thợ cắt tóc bước tới chỗ bọn họ hỏi: "Hai vị muốn cắt kiểu nào?"

Chử Trần Âm nhìn Phó Yến Đình và Tiểu Vân Châu, chần chừ một lúc hỏi: "Dạo gần đây có các kiểu tóc ưa nhìn nào?"

Thợ cắt tóc lấy một quyển sách đưa cho cô.

Chử Trần Âm nhận quyển sách trong tay, vừa muốn mở ra.

Bình Luận (0)
Comment