Thiên Tai! Ta Tích Trữ Kho Lương Thực Toàn Thiên Hạ Cứu Cả Hầu Phủ (Dịch Full)

Chương 349 - Chương 349: Mua Một Chiếc Xe (1)

. Chương 349: Mua Một Chiếc Xe (1)
Chương 349: Mua Một Chiếc Xe (1)

Bởi vì nơi cô đang ở là một thành phố nhỏ cấp ba cấp bốn, ngoại trừ một chiếc xe vận tải ở bên ngoài ra thì cũng chỉ có mấy chiếc xe máy điện.

Lần trước sau khi cô xuyên không, xe vận tải và xe máy điện đều đậu ở bên ngoài bãi đỗ xe của siêu thị.

Sau khi trải qua chuyện lần trước, cô đã đặc biệt xây dựng một chiếc gara nhỏ ở tầng một, ngày thường chỉ cần không dùng xe vận tải và xe máy điện thì cô sẽ đậu xe trong gara.

Chử Trần Âm vẫn không trách cứ Phó Yến Đình, dù sao phần lớn số tiền đó đều là số tiền đổi được từ vàng mà Phó Yến Đình mang đến.

Anh muốn tiêu thế nào thì tiêu thế đó.

Cô đưa chìa khoá lại cho anh bảo anh tự đậu xe vào trong gara.

Phó Yến Đình đột nhiên lấy từ sau lưng ra một túi đồ ăn.

Chử Trần Âm nhìn kỹ một lúc mới hỏi: "Hạt dẻ rang đường?"

Phó Yến Đình mỉm cười: "Không sai, ta nhớ là nàng rất thích ăn, hôm nay lúc đi ngang qua vừa vặn mua một ít."

Chử Trần Âm cầm lấy trong tay, vẻ mặt luôn luôn trầm tĩnh lại lộ ra nụ cười trẻ thơ.

Cô cầm một hạt cho vào trong miệng ăn, hương vị rất ngọt.

Phó Yến Đình nhìn vào trong phòng hỏi: "Vân Châu đâu?"

Chử Trần Âm thả hạt dẻ rang đường trong tay ra, xoay người nhìn về sau tầng lầu: "Mấy ngày nay thằng bé đều đọc sách, cũng không biết hiện tại đã đọc xong chưa."

Kể từ khi cô dạy cho Vân Châu đơn giản hoá chữ của người Hán thì mỗi ngày Vân Châu đều ở trong nhà đọc sách.

Từ thiên văn địa lý đến Harry Potter.

Phó Yến Đình lại lấy từ sau lưng ra một thứ khác, trong chiếc túi bóng trong suốt đựng đủ loại các kiểu dáng kẹo: "Ta cũng mua cho nó đồ ăn rồi, hạt dẻ rang đường để cho nàng ăn, không cần phải để lại cho nó."

Thật ra Chử Trần Âm rất muốn nói cho anh biết nếu như muốn ăn cái gì là có thể gọi đồ mang đến, không cần phải tốn công đi mua.

Thế nhưng sau khi suy nghĩ một lúc cô vẫn quyết định không cô phụ lòng tốt của anh.

Đương nhiên quan trọng hơn chính là cô không muốn lại để cho Phó Yến Đình học được cách gọi đồ mang đến.

Phó Yến Đình cầm chìa khóa xe, sau khi đỗ xe trong gara xong mới quay trở lại tầng hai.

Anh quen cửa quen nẻo đi vào phòng bếp, bắt đầu chuẩn bị nấu cơm.

Trước khi anh trở về, Chử Trần Âm đã chuẩn bị xong cơm nước.

Vốn dĩ Chử Trần Âm không muốn để Phó Yến Đình nấu cơm nhưng anh lại rất cố chấp, mỗi ngày đều tranh làm. Cô thấy anh thích xuống bếp như vậy nên tất nhiên nhường chuyện tốt này cho anh.

Tiểu Vân Châu ôm sách đi tới nói: "Mẫu thân, sách người mua con đều đã đọc xong hết rồi, còn nữa không ạ?"

Chử Trần Âm cụp mắt xuống nhìn đống sách lớn trong tay cậu bé.

Hai người cổ đại đều không giống nhau, năng lực học tập một người còn mạnh hơn so với người kia.

Cô ngoan ngoãn nhận lấy sách sau đó ngồi xổm xuống nói: "Vân Châu ngoan, ngày mai mẫu thân lại đi mua cho con nhé."

Tiểu Vân Châu ngoan ngoãn gật đầu, cậu bé xoay người lại về bàn sách nhỏ của mình.

Chử Trần Âm thấy không có việc gì mới tiếp tục mở di động lên xem xét tiếp tư liệu lịch sử vừa tra được lần trước.

Cô muốn biết rốt cuộc vì sao người Phó gia lại chết.

Lần này trang web chuyển vào rất nhanh, cô vô tình tra được cái chết của Phó phu nhân.

Trên sách sử viết sau khi Phó hầu gia xưng đế chưa đến một năm thì đã nạp thêm một vị phi tần, vị phi tần này là một cô gái mồ côi được Phó phu nhân thu nhận.

Sau khi bé gái mồ côi nhập cung lúc nào cũng thích khiêu khích Phó phu nhân.

Trong lúc tức giận, Phó phu nhân đã đuổi nàng ta ra khỏi hoàng cung, ai ngờ sau khi cô gái này ra khỏi cung đã suy nghĩ ra kế tìm gặp Phó hầu gia để nói với ông ấy rằng Phó phu nhân đang muốn giết mình.

Bình Luận (0)
Comment