Phó Yến Đình chậm rãi đi đến bên cạnh bàn: "Cần gì phải sử dụng tới mỹ nam kế, một nữ tử như vậy chỉ cần tùy tiện nói mấy câu là được."
Chử Trần Âm suy nghĩ một lúc rồi nói: "Không bằng giao cho ta đi."
Phó Yến Đình nghi hoặc hỏi: "Nàng muốn dùng cách gì?"
Chử Trần Âm ý vị thâm trường trả lời: "Dùng mỹ nam kế quả đúng là cách hay nhưng người này không phải là chàng."
Phó Yến Đình hiểu được ý trong lời nói của nàng, trong mắt hắn cũng dần dần hiện lên ý cười.
Sau khi hai người trò chuyện về Cố Dung xong, Phó Yến Đình lại hỏi Chử Trần Âm: "Sau khi chúng ta quay trở về thì không gian còn có thể dùng được nữa không?"
"Để ta thử xem." Chử Trần Âm xoay người ngồi dậy, kéo hắn tập trung nhắm mắt lại để muốn thử xem còn có thể tiến vào không gian được nữa không.
Chờ tới khi lại mở mắt ra, Chử Trần Âm đã đi vào phòng lầu hai của mình.
Phó Yến Đình đang ở bên cạnh nàng.
"Thật tốt, không gian còn ở đây." Hắn khoanh tay đi về phía trước hai bước.
"Cũng không biết mấy thứ ta mua có còn ở đây không."
Chử Trần Âm nhìn đến đống sách trên bàn Vân Châu thì vội vàng đi vào lầu ba.
Quả nhiên những thứ mà Phó Yến Đình đã điên cuồng mua sắm trên mạng vào khoảng thời gian trước đều vẫn còn ở đây.
Hơn nữa không gian còn trở nên rộng rãi hơn, ngay cả xe đặt ở gara vẫn còn ở chỗ này.
Chử Trần Âm chậm rãi đi lên phía trước, nhìn đến từng hộp máy giặt, tủ lạnh, điều hòa còn chưa được mở.
Ở đó còn có một máy phát điện khiến đáy lòng nàng khó giấu được vui mừng.
Thật may, nàng cũng đã tích trữ được không ít đồ.
Trên mặt Phó Yến Đình để lộ ra nụ cười đắc ý: "Ta phòng ngừa chu đáo như vậy có được không?"
Chử Trần Âm giơ tay vỗ vai hắn: "Rất tốt, cực kỳ tốt, nhưng mà chàng định đưa những thứ này tới trước mặt phụ mẫu thế nào, nói cho bọn họ biết nên sử dụng thế nào đây?"
Phó Yến Đình lại để lộ ra nụ cười đã dự đoán trước.
Chử Trần Âm hiểu ý mỉm cười theo.
Tiếp theo hai người lại đi đến mấy tầng không gian khác.
Khác với lúc trước, hiện tại không gian chỉ còn có lầu một siêu thị cùng với kho vũ khí, kho chữa bệnh cùng không gian linh tuyền.
Chử Trần Âm cảm thấy có hơi đáng tiếc: "Thăng cấp hệ thống không gian một hồi lại vô ích rồi."
Phó Yến Đình an ủi nàng: "Không sao đâu, mấy tầng không gian này cũng đủ cho chúng ta dùng rồi."
Chử Trần Âm quay đầu nhìn về phía hắn.
"Không sao mà." Phó Yến Đình chỉ vào một đống hộp chuyển phát nhanh trước mặt nói: "Bây giờ chúng ta còn có mấy thứ này."
Nói đến đây khiến Chử Trần Âm thật sự không biết rốt cuộc hắn đã mua những thứ gì.
Hai lần trước nàng còn mở ra xem thế nhưng về sau hắn lại càng lúc mua càng nhiều, sau đó trực tiếp gom hết hộp lại mang lên lầu ba.
Cuối cùng Chử Trần Âm cũng cảm nhận được cái gì gọi là mở hộp bí mật.
Chử Trần Âm mở khoảng mấy hộp chuyển phát nhanh trong không gian.
Một cái là lò nướng điện, còn có một cái là máy rửa chén.
Nàng đứng ở bên cạnh những chiếc hộp đã mở mà lại lần nữa không nói nên lời.
Hiện tại hai thứ này không có tác dụng lớn thế nhưng cũng không phải hoàn toàn vô dụng.
Nàng bày biện nó qua một bên, trước tiên sẽ cùng Phó Yến Đình mang máy phát điện này ra khỏi không gian trước.
Phó Yến Đình nhìn quanh đình hậu viện của mình một vòng, lập tức tìm được một chỗ khá thích hợp, chuẩn bị chuyển mấy thứ này cùng máy phát điện vào trong.
Chỉ cần có điện là có thể sử dụng được tất cả các đồ điện mà hắn đã chuẩn bị trong không gian.
Chử Trần Âm khoanh tay nhìn máy phát điện mà nhịn không được tán thưởng: "Quả nhiên Phó đại tướng quân không bình thường, cái gì cũng có thể nghĩ ra được."
Phó Yến Đình đi đến phía sau chậm rãi ôm eo nàng, mỉm cười trêu ghẹo: "Về sau đừng lại gọi ta là đại tướng quân gì nữa, hiện tại ta chính là Đại hoàng tử."