Chử Trần Âm sải bước tiến về phía trước ngăn cản bọn họ: "Bây giờ xuống núi cũng đã muộn rồi."
Phó Yến Đình dừng lại, hỏi nàng: "Ta nhớ nàng biết y thuật."
Chử Trần Âm nhón chân lên, thì thầm vào tai hắn: "Ta có thể giúp muội ấy giải độc, có điều ta phải đưa muội ấy vào không gian, nhưng..."
Nhưng nàng không muốn bị phơi bày trước mặt Phó Giang Hoằng.
Suy cho cùng thì không phải ai cũng có bộ não kỳ lạ như Phó Yến Đình.
Phó Yến Đình quay đầu nhìn đứa muội muội ngốc nghếch của mình, suy nghĩ vài giây sau đó giơ tay lên, nhẹ nhàng đánh vào gáy của Phó Giang Hoằng.
"Tẩu..." Phó Giang Hoằng đang định nói gì đó thì trợn mắt lên rồi ngất đi.
Phó Yến Đình nhận lấy Phó Giang Hoằng đang hôn mê, ngước mắt nói: "Được rồi."
Chử Trần Âm nhìn đến trợn mắt há hốc mồm, nếu không vội vàng muốn cứu người, nàng thật muốn khen ngợi hắn ngay tại đây.
Phó Yến Đình ôm Phó Giang Hoằng đi theo Chử Trần Âm tới phòng chữa bệnh tầng thứ sáu.
Không gian kỳ lạ khiến Phó Yến Đình hoa cả mắt.
Chử Trần Âm cầm một chai Iốt và cồn đưa cho hắn: "Chàng giúp Tam muội rửa sạch vết thương một chút."
Phó Yến Đình cầm nước thuốc và tăm bông, vừa nhìn những nét chữ trên chai, hắn lập tức làm theo hướng dẫn ở trên, đổ i-ốt lên vết thương của Phó Giang Hoằng giúp nàng ấy rửa sạch.
Chử Trần Âm nhanh chóng đi đến hiệu thuốc, tìm được huyết thanh kháng độc tố và ống tiêm, chạy như bay tới, động tác thuần thục tiêm huyết thanh vào cánh tay của Phó Giang Hoằng.
Phó Yến Đình nhìn ống tiêm kia hai tròng mắt hiện rõ vẻ kinh ngạc và ngạc nhiên, rất nhanh trong mắt hắn hiện lên một tia cảm kích.
Không ai có thể làm cho đại tướng quân phục mà thưởng thức, Chử Trần Âm chính là người đầu tiên.
Sau khi tiêm huyết thanh xong, sắc mặt của Phó Giang Hoằng dần dần được cải thiện, Chử Trần Âm nói với Phó Yến Đình: "Chàng giúp Tam muội nới lỏng dây trói trên chân nàng ấy ra, chờ một lát sau, rồi buộc lại một lần nữa."
"Ừ." Phó Yến Đình rất hợp tác làm theo chỉ dẫn của nàng giúp Phó Phó Giang Hoằng cởi dây ra.
Chử Trần Âm lấy máy truyền dịch ra, truyền cho Phó Giang Hoằng hai bình nước: "Tướng quân, chàng đừng nóng vội, Tam muội đã được tiêm thuốc giải độc, sẽ không xảy ra chuyện gì nữa."
Phó Yến Đình đứng lên ngước mắt nhìn về phía nàng, nhìn quanh bốn phía nghi hoặc hỏi: "Nơi này là đâu?"
Chử Trần Âm suy nghĩ trong đầu, nghĩ ra lời nói đơn giản nhất: "Đại khái chính là phòng khám mà chàng thường nói, chỉ có điều phương thức khám bệnh của bọn ta không giống mọi người."
Phó Yến Đình rất tò mò đối với cái phòng chữa bệnh này, nhìn về bốn phía một chút, cuối cùng ánh mắt dừng lại ở phòng dược trước, nhìn dãy tủ ngăn nắp, hắn có một ít suy nghĩ.
Chử Trần Âm thu dọn đồ đạc trong phóng xong, nhìn đồng hồ: "Còn mười phút nữa, chúng ta mau mang Tam muội đi thôi."
Phó Yến Đình quay đầu nhìn nàng: "Ở đây có thể chữa được các loại bệnh sao?"
Chử Trần Âm sửng sốt một chút, trả lời: "Phần lớn bệnh đều có thể xem, thế nào?"
Phó Yến Đình như đang suy nghĩ điều gì đó, chậm rãi đi tới bên chân Phó Giang Hoằng, chuẩn bị ôm lấy nàng ấy.
Chử Trần Âm sắp xếp đồ đạc xong xoay người lại, phát hiện thanh tiến độ trên cánh cửa tầng không gian thứ bảy tăng lên rất nhiều so với mấy ngày hôm trước, chỉ thấy mặt trên hiển thị dòng chữ: "Còn 20 ngày để hoàn thành việc nâng cấp."
Đột nhiên thiếu mười ngày?!
Nàng cảm thấy rất nghi ngờ, đưa tay lần đầu tiên sờ sờ vào thanh tiến độ.
Lúc này, trên thanh tiến trình đột nhiên xuất hiện một hàng chữ: "Thăng cấp tăng tốc: 1, Hệ thống không gian yêu thích Sắt Sắt. (Khi không gian cảm nhận được nhịp tim đỏ bừng của chủ nhân và người yêu của chủ nhân, việc nâng cấp sẽ được tăng tốc, ) 2, Hệ thống không gian yêu thích tích trữ vàng (Khi không gian tích trữ đủ số lượng vàng nhất định thì sẽ tăng tốc thăng cấp). 3, Hoàn thành nhiệm vụ của hệ thống không gian. (Khi không gian tuyên bố nhiệm vụ sau khi chủ nhân kịp thời hoàn thành thì có thể tăng tốc thăng cấp)
Chử Trần Âm sửng sốt.