Thiên Tài Tiên Đạo

Chương 467

- Cẩn thận, tên này muốn chạy trốn.

Mục Thiên Vũ dùng chân nguyên truyền âm nói.

- Ừ...

Lâm Minh mặt không đổi sắc lách qua một bước, chặn lại phương hướng lão nhân đang muốn chạy trốn.

Nếu như ở thế giới bên ngoài, cường giả Toàn Đan dưới tình huống thực lực không kém nhau, rất khó diệt sát đối phương, bởi vì cường giả Toàn Đan nếu không quản tất cả, tốc độ phi độn rất kinh người.

Nhưng mà ở thế giới này, chẳng những chân nguyên bị áp chế, hơn nữa quan trọng nhất là không thể bay được.

Việc này khiến cho rất khó chạy trốn.

Lão nhân áo đen tự nhiên cũng biết điểm này, hắn sắc mặt không ngừng biến đổi, hôm nay nếu làm không tốt, có thể hắn sẽ ngã xuống ở trong này.

Lâm Minh đem cảm giác khóa chặt lão nhân áo đen, vừa cẩn thận đề phòng, vừa đang suy nghĩ cái gì.

Vừa rồi, trong nháy mắt xuất ra Huyết Ẩm chi ấn, Lâm Minh rõ ràng phát hiện, lực lượng của Huyết Ẩm chi ấn hoàn toàn không bị pháp tắc không gian thế giới tàn phá này áp chế.

Nghĩ đến đây, Lâm Minh trong lòng vừa động.

Đúng rồi, Đại Hoang kích quyết này vốn là công pháp do Ma Đế sáng tạo, pháp tắc thế giới tàn phá tự nhiên không áp chế Huyết Ẩm chi ấn, Ma Đế tất nhiên sẽ không để cho thế giới của mình hạn chế công pháp của mình đi.

Nghĩ đến đây, Lâm Minh cố ý dùng công pháp Đại Hoang kích quyết, vận chuyển chân nguyên đến kinh mạch, nhưng mà lại phát hiện chỉ cần liên quan đến chân nguyên, dường như lại bị pháp tác áp chế.

Nói cách khác, thế giới tàn phá này chỉ áp chế chân nguyên, cũng không áp chế những năng lượng hình thức khác.

Huyết Ẩm chi ấn lại nằm ngoài số đó, đại khái vì nó chính là năng lượng hình thức đặc thù, là tinh huyết, có thể gọi là sinh mệnh lực.

Bất kể là chân nguyên vô thuộc tính, hay là chân nguyên có thuộc tính Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ Phong Lôi, xét đến cũng đều là nguyên khí thiên địa, chúng đều bị pháp tắc áp chế.

Mà lực lượng thân thể, Tôi Tủy lực, Huyết Ẩm chi ấn lại không thuộc chân nguyên, cho nên nằm ngoài pháp tắc.

Nghĩ đến đây trong lòng Lâm Minh hiểu ra, trong thế giới này cũng không chỉ có một loại năng lượng chân nguyên này, thế gian tu luyện pháp tắc không ngàn thì vạn, ở thế giới khác, có công pháp tu luyện các năng lượng khác, thậm chí là một nền văn minh võ đạo khác cũng chẳng có gì lạ.

Lâm Minh và Mục Thiên Vũ không ngừng tiếp cận, áp lực lão nhân áo đen tăng lên gấp bội, hắn siết chặt trường kiếm, toàn lực thúc giục chân nguyên toàn thân, đột nhiên nói:

- Không cần đánh, đánh nữa cũng không có lợi ích gì đối với chúng ta.

Lời này đã là lời thứ hai lão nhân áo đen nói ra.

Mục Thiên Vũ có chút hứng thú:

- Xin chỉ giáo?

Lão nhân áo đen vẻ mặt bình tĩnh, lạnh giọng nói:

- Thanh niên bị ngươi đánh bị thương, tên là Liên Kiệt, hắn là thiên tài nhất mạch họ Liên Nam Hải Ma Vực ta, ở nhất mạch họ Liên vô cùng được coi trọng.

- Thì sao?

Lão nhân áo đen hừ lạnh một tiếng, lại nói:

- Gia gia hắn, Liên Thành Cát, tu vi Toàn Đan trung kỳ, đúng là một trong trưởng lão dẫn đầu võ giả Nam Hải Ma Vực tiến vào thế giới tàn phá! Mà trên người Liên Kiệt có một loại cấm chế đặc thù, nếu ai đánh hắn trọng thương hoặc là tử vong, sẽ bị cấm chế ghi lại, truyền tống đến chỗ Liên Thành Cát, các ngươi tuy rằng mạnh, nhưng mà cũng đánh không lại Liên Thành Cát, huống chi thực lực đội ngũ Nam Hải Ma Vực, căn bản không phải Thần Hoàng đảo các ngươi có thể chống lại!

Lâm Minh nghe lão nhân áo đen nói xong, khẽ nhíu mày, lúc trước hắn đã từng nghe qua có người gọi một trưởng lão trong đám trưởng lão của Nam Hải Ma Vực là Liên trưởng lão, mà thanh niên đầu to này cũng là họ Liên, cộng thêm bộ dạng khẩn trương của lão nhân áo đen đối với tính mạng của Liên Kiệt vô cùng khẩn trương, lời này hơn phân nửa là không giả được.

Mục Thiên Vũ cũng nhíu mày lại, nếu như gặp phải địch nhân như Liên Thành Cát, vậy đúng là rất khó giải quyết.

Lão nhân áo đen nhìn thấy phản ứng của Lâm Minh và Mục Thiên Vũ, hơi hơi yên tâm đồng thời, đắc ý cười:

- Hừ, lão phu có thể thề với võ đạo chi tâm câu câu là thật, không bằng hai vị dừng ở đây, ta mang Liên Kiệt trở về, ta nghĩ các ngươi cũng không muốn nhìn thấy Thần Hoàng đảo và Nam Hải Ma Vực vì thế mà thật sự giao chiến chứ? Thứ cho lão phu nói thẳng, một khi hai bên giao chiến, Thần Hoàng đảo tất nhiên sẽ bị giết!

Lão nhân áo đen nói đến câu sau, thanh âm dần dần trở nên mạnh mẽ, hắn rất rõ ràng, lúc này phải dùng thái độ cường ngạnh chấn trụ đối phương, nếu không thì sẽ không có sinh lộ, không có người nào sẽ vì lời nói khách sáo mà thả cho ngươi một con đường sống, chỉ có làm cho bọn họ sợ hãi, mới có khả năng giữ được mạng sống.

Lâm Minh trầm ngâm một hồi lâu, nói:

- Ngươi vừa rồi nói, nếu ai đem Liên Kiệt đánh cho trọng thương hoặc là tử vong, sẽ bị cấm chế ghi lại sau đó truyền tống đến chỗ Liên Thành Cát, nói như thế, dung mạo hai người chúng ta chỉ sợ đã bị Liên Thành Cát biết được.

Lão nhân áo đen còn tưởng Lâm Minh sợ, trong lòng vui vẻ nói:

- Đây là chuyện tất nhiên, tuy nhiên trọng thương cũng có thể trị liệu, ta có thể ở trước mặt Liên trưởng lão cầu tình cho hai vị, có lẽ việc này sẽ không bị truy cứu?

- Hắc hắc, thật sự cảm ơn ngươi a, nói như vậy cấm chế này quả nhiên đã ghi lại dung mạo chúng ta.

Nói tới đây, Lâm Minh thản nhiên cười, cả người tản ra sát khí.

Đại Hoang huyết kích trong tay, một kích đâm ra!

- Ngươi!

Lão nhân áo đen sắc mặt đại biến, thời điểm này, hắn cũng chỉ có thể giơ kiếm chặn lại:

- Ngươi muốn chết sao? Liên Thành Cát hắn sẽ...

Lão nhân áo đen nói được một nửa thì không còn nói được nữa, lúc này, Mục Thiên Vũ cũng công kích đến, hỏa chân nguyên bùng nổ, thân ảnh Mục Thiên Vũ giống như một con bướm hồng, quỷ mị vọt tới bên cạnh lão nhân áo đen, Chu Tước kiếm với một góc độ cực kỳ xảo quyệt, tà tà đâm tới lão nhân áo đen.

- A a a!

Lão nhân áo đen quát lớn một tiếng, chân nguyên toàn thân bùng nổ, nhưng mà dưới pháp tắc không gian áp chế, hắn cho dù có bùng nổ thế nào thì cũng vậy.

- Coong!

Lão nhân áo đen đẩy một kích của Lâm Minh ra, không quản tay trái bị phẬ một chưởng bổ lên trên Chu Tước kiếm của Mục Thiên Vũ, không thể không nói, lúc người ta sắp chết, lực lượng bột phát ra quả thật khủng bố.

Lão nhân áo đen vậy mà lại mạnh mẽ bị Lâm Minh và Mục Thiên Vũ đánh bay ra ngoài, xoay người chạy trốn!

Lâm Minh cười lạnh một tiếng, trong tay kích pháp biến đổi:

- Hỗn Nguyên kích!

Mười ba đạo Huyết Ẩm chi ấn, ngưng tụ thành lốc xoáy màu máu gào thét, một cỗ lực hút cường đại tràn ra, thân ảnh lão nhân áo đen chợt dừng lại!

- Lại là chiêu này!

Trong lòng hắn dâng lên một cỗ tuyệt vọng, tuy rằng lần này ở trên mặt đất, tốc độ chỉ bị ảnh hưởng, cũng không đến mức bị hút trở lại, nhưng mà như vậy cũng đủ trí mạng, một kiếm tuyệt sát của Mục Thiên Vũ đã giết đến trước mặt lão nhân áo đen.

Một kiếm hiện lên, kiếm quang thô to đâm thẳng ngực lão nhân áo đen.

Hai cánh tay đều bị trọng thương, lão nhân áo đen cũng vô lực đi chống cự một kích này của Mục Thiên Vũ, phun ra một ngụm máu tươi, thân thể bay ngược về phía lốc xoáy màu máu!

- Phốc!

Lão nhân áo đen chỉ cảm thấy sau lưng lạnh lẽo, trơ mắt nhìn kích nhận đỏ thẫm như máu từ ngực xuyên tim.

Không cam lòng gầm nhẹ vài tiếng, ánh mắt lão nhân áo đen đóng lại, chết tại đương trường.

- Đã chết...

Lâm Minh thở phào một hơi, có chút không dám tin, tuy rằng nói là mượn địa lợi pháp tắc áp chế, nhưng dù sao bị hắn giết chết chính là một cao thủ Toàn Đan!

Tiện tay lấy đi Tu Di giới của lão nhân áo đen, Lâm Minh nhìn thi thể lão nhân áo đen, hơi hơi trầm ngâm, thứ đầu tiên hắn nghĩ tới chính là dùng tinh huyết của lão nhân áo đen nuôi nấng Ma Phương.

Lần trước dùng tinh huyết Âu Dương Bác Duyên, lần này nên dùng tinh huyết cao thủ Toàn Đan.

Nhưng mà cho dù nuôi nấng Ma Phương, chiếm được mảnh nhỏ linh hồn mới, cũng không có biện pháp nhanh chóng chuyển hóa thành sức chiến đấu, huống chi, tại thế giới tàn phá này cũng không có nơi an toàn cho hắn tiến vào không gian Ma Phương.

Do vậy, chi bằng trực tiếp thu tinh huyết này luyện thành Huyết Ẩm chi ấn, bây giờ dưới loại tình huống này, hắn cần nhanh chóng đề thăng thực lực.

Mà Huyết Ẩm chi ấn hoàn toàn không bị pháp tắc không gian này áp chế, tại thế giới tàn phá này có vẻ vô cùng cường đại.

Dùng tinh huyết một cao thủ Toàn Đan luyện thành Huyết Ẩm chi ấn, so với Huyết Ẩm chi ấn cao thủ Tiên Thiên thì mạnh hơn rất nhiều, căn bản không thể so sánh với, vẻn vẹn chỉ một đạo Huyết Ẩm chi ấn này, cùng với mười ba đạo Huyết Ẩm chi ấn còn lại, có thể khiến cho uy lực của Đại Hoang kích quyết tăng lên năm thành.

Nghĩ đến đây, Lâm Minh cắn răng một cái, Diệt Huyết Tà Lôi bay vào trong cơ thể lão nhân áo đen, theo một tiếng nổ thân thể lão nhân áo đen bắn ra một mảnh sương máu, tinh huyết trực tiếp bị Diệt Huyết Tà Lôi hút cạn, sau đó bay trở lại tay Lâm Minh, ngưng tụ thành một cái Huyết Ẩm chi ấn mới.

Đây là đạo Huyết Ẩm chi ấn thứ mười bốn!

Về phần Ma Phương, Lâm Minh tự tin không cần bao lâu nữa hắn có thể đánh chết cao thủ Toàn Đan ở thế giới bên ngoài, sớm muộn gì cũng tới ngày đó, nhất thời không vội.

Mục Thiên Vũ kinh ngạc nhìn Lâm Minh, nàng chưa bao giờ biết Lâm Minh còn tu luyện công pháp ma đạo:

- Lâm Minh, ngươi...

- Ở trong cổ tích tìm được ngọc giản công pháp, thuận tay tu luyện.

Lâm Minh thuận miệng giải thích.

Mục Thiên Vũ mặt có vẻ ưu sầu:

- Lâm sư đệ, ngươi nếu như tu luyện quá nhiều công pháp, không tránh khỏi nhiều mà không tinh, hơn nữa rất dễ làm cho chân nguyên không tinh khiết.

Thật ra nàng không thèm quan tâm Lâm Minh tu luyện công pháp ma đạo, chỉ là lo lắng Lâm Minh tu luyện nhiều loại cho nên chân nguyên hỗn loạn.

Lâm Minh lại làm ngơ chuyện này, ba bộ công pháp Chu Tước Cấm Thần lục, Hỗn Độn Cương Đấu kinh, cùng với Đại Hoang kích quyết của hắn có những tác dụng khác nhau.

Chu Tước Cấm Thần lục dùng cho Tiên Thiên, Toàn Đan, Thần Hải hệ thống tụ nguyên.

Hỗn Độn Cương Đấu kinh dùng cho Tôi Tủy, mở ra Bát Môn Độn Giáp, Đạo Cung Cửu Tinh.

Về phần Đại Hoang kích quyết, kỳ thật căn bản không tính là công pháp, tự nhiên sẽ không có chuyện chân nguyên không tinh khiết, Lâm Minh tu luyện Đại Hoang kích quyết chỉ vì phương pháp và sát chiêu của nó.

Nếu không Lâm Minh ở trên thương chiêu sẽ bị chịu thiệt.

Xoay người liếc nhìn thanh niên đầu to một cái, lại phát hiện tên này vừa rồi ăn đan dược do lão nhân áo đen nhét vào, máu đã ngừng chảy, khuôn mặt cũng có chút máu.

Phát hiện Lâm Minh nhìn lại, hắn không khỏi hoảng sợ, nhưng vẫn mạnh miệng ngoài mạnh trong yếu gian nan nói:

- Giết... Giết ta, các ngươi... Phải chết!

Lâm Minh không nói một lời, tay vung lên, huyết quang hiện lên, một vết máu xuất hiện trên yết hầu thanh niên đầu to, thanh niên đầu to mất mạng ngay lập tức.

Tiếp đó lại bồng một tiếng, tinh huyết thanh niên đầu to bị Diệt Huyết Tà Lôi hấp thu!

Lấy đi Tu Di giới của thanh niên đầu to, ngón tay Lâm Minh bắn ra, hai quả cầu lửa bay ra, thiêu thi thể thanh niên đầu to và lão nhân áo đen thành tro bụi.

Bình Luận (0)
Comment