Thiên Tài Tiên Đạo

Chương 567

Tuy rằng khắp Thông Thiên tháp lấy thực lực làm chuẩn mực, nhưng kỳ thật là chỗ nói quy củ, nhất là khu cấm đấu. Dù là tôn chủ cũng sẽ không tùy tiện vi phạm, bởi vì bọn họ cần bảo vệ danh tiếng Thông Thiên tháp.

Khu phường thị nếu đã nói cấm đánh nhau, vậy tự nhiên không có ai dám ra tay trong này, Lâm Minh hoàn toàn không để ý Khai Dương uy hiếp.

- Một ngàn năm trăm Huyết Sát tinh thượng phẩm, đây là giá chót của ta, ngươi là vương giả ở tầng hai, nhưng đến tầng ba này, chẳng là cái gì cả! Ta có cách làm ngươi khó đi nửa bước ở trên này!

Lâm Minh mỉm cười, hắn nói:

- Không bằng thế này, ta cho ngươi Huyết Sát tinh, ngươi nói cho biết cách sử dụng hạt châu lưu ly đen kia, sao hả?

- Tốt, rất tốt!

Khai Dương nhìn Lâm Minh thật sâu, khép quạt lại bộp một cái.

- Ngươi cho rằng có thể sử dụng nó? Ngây thơ! Lúc trước Hình Thiên cũng không thể sử dụng nó, bằng không làm sao Hình Thiên lại giữ thứ này trong Tu Di giới!

Lâm Minh nhàn nhạt liếc Khai Dương, nói:

- Hình Thiên không phải ta, ta phải cảm ơn ngươi, lại nhắc nhở ta giá trị của hạt châu đen này!

- Hắc hắc...

Khai Dương cười khẩy.

- Nếu đã thế, vậy không còn gì để nói, ta sẽ làm ngươi hối hận. Có một ngày, ngươi sẽ ngoan ngoãn đưa nó tới tay ta!

Khai Dương nói rồi, xoay người ước đi.

Đợi Khai Dương đi rồi, Lâm Lâm kinh hồn khiếp vía nhìn Lâm Minh.

- Lâm công tử... Ngài...

- Không có gì, dẫn ta đi Tu Luyện địa.

Lâm Minh mặt không đổi sắc, hắn hạ quyết tâm phải nhanh chóng tìm hiểu hạt châu đen này rốt cuộc là gì.

Hắn là Nhân tộc, bị Thông Thiên tháp bài trừ là rất bình thường, nơi thị phi như thế, chỉ cần đối phương không khi dễ tới đầu mình, Lâm Minh không muốn chọc rắc rối.

- Lâm công tử, Khai Dương đại nhân là thủ hạ của Hắc Ám tôn chủ...

Cô gái Yêu Tinh do dự một chút, khéo léo nhắc nhở Lâm Minh.

- À? Hắc Ám tôn chủ?

- Là một trong mười hai tôn chủ, xuất thân Ải Ma tộc. Rất nhiều đại nhân vật ở tầng ba đều đầu phục một vị tôn chủ đặc biệt, gia nhập vào tôn chủ có rất nhiều ưu đãi...

Cô gái Yêu Tinh tộc chỉ nói đến đó, liên ngậm miệng. Thực tế đối với hạ nhân như nàng, nói lung tung rất dễ dẫn tới tai bay vạ gió, sở dĩ nàng nhắc nhở Lâm Minh, cũng là vì có chút hảo cảm với Lâm Minh khi mới đến.

Lâm Minh nghe ra một ít ý sâu xa, thì ra là Khai Dương có chỗ dựa tôn chủ. Nếu là thế, hắn nói khiến ta khó đi nửa bước quả thật là có chút thủ đoạn...

- Cảm ơn cô, dẫn ta đi Tu Luyện địa, đúng rồi, đưa cô cái này.

Lâm Minh lấy ra một túi Huyết Sát tinh trung phẩm, chừng sáu bảy mươi viên.

- Cái này...

Lâm Lâm thấy Huyết Sát tinh này, liền sững sờ.

- Nhận lấy đi, không tính là gì đối với ta.

Lâm Minh trực tiếp nhét vào Huyết Sát tinh vào tay Lâm Lâm.

- Nơi này chính là Tu Luyện địa tầng ba Thông Thiên tháp?

Lâm Minh nhìn nhà đá đen trước mặt, căn phòng này thật bình thường, chỉ cao mấy trượng, cũng không có vẻ gì là có diện tích lớn.

- Đúng, đây là chỗ đăng ký, Tu Luyện địa tầng ba căn cứ cấp bậc Tu Luyện địa khác nhau, giá cả cũng khác nhau.

Lâm Minh gật đầu, đẩy cửa vào trong, ở trong phòng, hai người trung niên đang chơi cờ, làm Lâm Minh kinh ngạc là một người trong đó rõ ràng là loài người.

Trong chấp sự Thông Thiên tháp, không gặp nhiều loài người.

- Chọn lựa Tu Luyện địa?

Người trung niên chơi cờ nhướng mắt.

- Phải!

- Là muốn tu luyện công pháp? Hay là tu luyện ý cảnh pháp tắc?

Lâm Minh sửng sốt.

- Còn có Tu Luyện địa chuyên dùng tu luyện ý cảnh pháp tắc?

- Hắc hắc, Tu Luyện địa Thông Thiên tháp có nhiều chủng loại vượt xa ngươi nghĩ, hơn nữa cực kỳ quý giá, chỉ là ngươi không đủ quyền hạn, không có quyền biết, ngươi tự xem ngọc giản đi.

Người trung niên nói rồi ném một chiếc ngọc giản cho Lâm Minh.

Chìm ý thức vào, tin tức về Tu Luyện địa lần lượt hiện ra trước mặt Lâm Minh, hắn càng nhìn càng kinh hãi, ngoài những hiểu biết hắn không có quyền biết, chỉ riêng những tin tức công khai đằng trước đã làm hắn kinh ngạc.

Tu Luyện địa công pháp, đi sâu mấy ngàn trượng dưới lòng đất Sát Khí chi nguyên, sát khí nơi đó đã dày đặc tới mức võ giả bình thường không thể chống đỡ.

Ngoài ra, còn có tu luyện thực chiến, Thông Thiên tháp có mấy sát trận tu luyện, bên trong có đủ loại kẻ địch do năng lượng hình thành, cung cấp cho võ giả thực chiến.

Hai loại này còn không lạ lẫm, đặc biệt nhất chính là Tu Luyện địa ý cảnh.

Ở Thông Thiên tháp, có mấy nơi kỳ lạ có thể rèn luyện ý cảnh, tiến vào đó, võ giả có thể tiếp xúc gần một cái ý cảnh bản nguyên. Ví dụ như tiến vào Tu Luyện địa Hỏa chi ý cảnh, sẽ có thể cảm nhận được lực lượng căn nguyên ngọn lửa, vô cùng thần kỳ!

“Thật không biết Thông Thiên tháp này do ai xây lên, chứa đựng nhiều chỗ thần kỳ như thế, chỉ riêng những gì ta thấy trên ngọc giản cũng đã cực kỳ quý giá, càng đừng nói những tài nguyên tu luyện mà ta không có quyền được biết. Khó trách có nhiều tuấn kiệt trẻ tuổi tình nguyện mạo hiểm tính mạng cũng muốn ở tầng ba Thông Thiên tháp, tài nguyên nơi này quả thật khiến người động lòng”.

“Cách hai tháng phải tham dự một trận đấu, một khi đấu sẽ thường hay chết người, hơn nữa đối thủ ở nơi này không ai là kẻ yếu. Dưới áp lực sống chết, võ giả thường dễ dàng đột phá cảnh giới, huống chi nơi này lại có điều kiện tu luyện độc đáo!”.

“Dưới đủ loại yếu tố, thiên tài lịch lãm ở tầng ba Thông Thiên tháp thường có thể đột phá cực hạn bản thân, thiên tài ưu tú biến thành thiên tài cấp thánh, thiên tài cấp thánh biến thành thiên tài cấp đế!”.

Trong lòng Lâm Minh cảm khái, Thông Thiên tháp là thiên đường của tuấn kiệt trẻ tuổi, đồng thời cũng là mộ phần của tuấn kiệt trẻ tuổi. Có thể sống sót, sẽ phá kén thành bướm, đột phá cực hạn, ngược lại là vĩnh viễn chìm đắm.

Đúng là một bước thiên đường, một bước địa ngục!

Đang nghĩ lung tung, loài người trung niên kia thu hồi ngọc giản, lười biếng nói:

- Chọn được chưa?

- Chọn được rồi.

Lâm Minh liếc người trung niên kia, trong lòng kỳ quái. Theo lý mà nói, Thông Thiên tháp ít loài người như vậy, gặp mặt dù là không quan tâm một chút, cũng phải sinh ra cảm giác thân thiết mới phải. Nhưng người trung niên này nhìn mình rõ ràng là có vẻ phiền, lúc giới thiệu Tu Luyện địa cũng lạnh băng.

- Chọn cái gì?

Người trung niên lấy ra một cái ngọc giản trống, chuẩn bị đăng ký.

- Ta chọn Tu Luyện địa ý cảnh, cần Không Gian, Thời Gian ý cảnh...

Nghe Lâm Minh nói Không Gian, Thời Gian ý cảnh, người trung niên kinh ngạc liếc Lâm Minh. Thời Không ý cảnh hư vô mờ mịt, người bình thường căn bản không có cơ hội tiếp xúc tới, tiểu tử này lại lĩnh ngộ Thời Không ý cảnh?

- Không có!

Người trung niên lập tức từ chối, Thời Không ý cảnh hư vô mờ mịt không phải nói chơi, muốn bày ra không gian thời gian huyền diệu thì nào có dễ thế. Dù là ở Thông Thiên tháp, cũng không có tài nguyên trên mặt này, bằng không Thời Không ý cảnh dù không nói là tràn lan ở tầng ba Thông Thiên tháp, ít nhất những tuấn kiệt trẻ tuổi Yêu Tinh tộc có lực lĩnh ngộ cực kỳ ưu tú đã sớm nắm giữ được Thời Không ý cảnh.

- Vậy có những gì?

- Ngũ Hành ý cảnh Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ, Phong chi ý cảnh, Lôi chi ý cảnh, ngoài ra còn có một số ý cảnh diễn sinh, ví dụ như Sơn Thủy chi ý cảnh, Băng Vân ý cảnh, Vụ chi ý cảnh...

Người trung niên nói Sơn Thủy chi ý cảnh Băng Vân ý cảnh, Vụ chi ý cảnh... Nói tới cùng vẫn là Ngũ Hành ý cảnh, chẳng qua chỉ là gia công một ít lên Ngũ Hành ý cảnh, có chút mưu lợi, tuy rằng có thể tăng lên một phần thực lực, nhưng tiềm lực phát triển cũng không quá lớn.

Chân chính có thể phát triển đến mức tận cùng, vẫn là ý cảnh cơ sở nhất, bao gồm những ý cảnh cao cấp như là Thời Không ý cảnh, Hủy Diệt ý cảnh, Bất Hủ ý cảnh...

Nhưng những ý cảnh huyền diệu này, Thông Thiên tháp không có.

“Chẳng lẽ là ta không đủ quyền hạn? Hủy Diệt ý cảnh của Hình Thiên dường như là học được trong Thông Thiên tháp”.

Lâm Minh trầm ngâm.

- Rốt cuộc ngươi chọn được chưa?

Người trung niên có chút phiền.

- Chọn được rồi, ta chọn... Lôi chi ý cảnh!

Lâm Minh không chọn Hỏa chi ý cảnh, cũng không chọn Phong chi ý cảnh, mà là chọn Lôi chi ý cảnh!

Trước đó, Lâm Minh tiến vào Thần Hoàng bí cảnh đã có không ít hiểu biết về Hỏa chi ý cảnh, Phong chi ý cảnh càng không cần nói, Lâm Minh luôn nghiên cứu từ trước đến nay.

Chỉ riêng có Lôi chi ý cảnh, Lâm Minh vẫn mãi không tiếp xúc qua.

Về mặt lĩnh ngộ Lôi chi ý cảnh, Lâm Minh đúng là được ưu thế tự nhiên, không tìm hiểu một chút thì thật là lãng phí điều kiện tốt của mình.

- Mười ngày một điểm số giết chóc, hai mươi Huyết Sát tinh thượng phẩm, đây là lệnh bài của ngươi.

Người trung niên ném cho Lâm Minh một chiếc lệnh bài, trong đó còn có ngọc giản ghi vị trí Tu Luyện địa.

Lâm Minh xem qua, một điểm số giết chóc, hai mươi Huyết Sát tinh thượng phẩm, chi phí này thật là đắt đỏ. Muốn kiếm được điểm số giết chóc ở tầng ba còn khó hơn cả tầng hai, bởi vì võ giả bởi vì nơi này có thực lực càng mạnh hơn.

Chỉ là một cái Tu Luyện địa ý cảnh, mười ngày đã tiêu hao một điểm số giết chóc. Nếu một võ giả hai tháng mới tham dự chiến đấu một lần, điểm số giết chóc mà hắn kiếm được tuyệt đối không đủ cho hắn sử dụng.

Lâm Minh mang theo ngọc giản rời chỗ đăng ký, đi qua một cái Truyền Tống trận nhỏ, Lâm Minh đến Tu Luyện địa Lôi chi ý cảnh của mình.

Vốn Lâm Minh nghĩ Tu Luyện địa Lôi chi ý cảnh chính là một chỗ tương tự như mật thất, nhưng đến khi đặt chân vào, Lâm Minh liền giật mình, hắn thiếu chút nghĩ mình đến một cái thế giới khác.

Không gian trong này vô cùng rộng lớn, trên bầu trời có những tảng đá lớn nhỏ lơ lửng, trên những tảng đá lớn còn có mọc cây cỏ, nhìn một mảnh xanh mát.

Trên bầu trời rộng lớn, khắp nơi phủ đầy quầng sáng màu lam lấp lánh, từng cái kéo dài mấy chục mấy trăm dặm, biến hóa khó lường, như dòng sông màu lam vắt ngang bầu trời, vô cùng xinh đẹp.

Lâm Minh đến gần, mới phát hiện những dòng sông ánh sáng màu lam kéo dài này rõ ràng là Lôi nguyên khí ngưng tụ thành.

Lôi nguyên khí ngưng tụ thành dòng sông lam ánh sáng, không thành sét, diễn hóa ngàn vạn trong dòng sông ánh sáng, bên trong ẩn chứa đầy áo nghĩa.

Lâm Minh nhìn đến trợn mắt há mồm:

- Nơi này thật là Thông Thiên tháp?

Trong lòng Lâm Minh không khỏi sinh ra thắc mắc này, với thể tích của Thông Thiên tháp, tuyệt đối không thể chứa được không gian rộng lớn như thế. Như vậy hoặc là mình đang ở trong trận pháp, hoặc là hắn đã bị truyền tống ra ngoài Thông Thiên tháp.

Bình Luận (0)
Comment